Tôi tăng dần tốc độ, tôi cảm thấy con cặċ mình như muốn vỡ tung ra rồi, tôi tăng tốc nhanh hơn, cái Ɩồŋ mẹ tôi như cảm nhận được cặċ tôi muốn xuất nên càng bóp chặt hơn, tôi rên ư ử trong miệng và mẹ tôi thì bắt đầu rên thành tiếng “a… a” đầy khiêu dục. Tôi nhấp thật nhanh đợt cuối, tôi cảm thấy mình không thể kìm lâu hơn được nữa, mẹ tôi cũng thở dốc và bắt đầu hẫy mông theo nhịp dập của tôi, tôi trân mình, miệng rên thật to và bắn xối xả vào trong mẹ…
Tôi: “A a a a… a… hà hà… uhm… ư… hà”.
Mẹ tôi cũng rên lên cùng tôi: “Uhm… ư… ư… ư… ư… a… a”.
Lồŋ mẹ lại co bóp thật chặt cặċ tôi, lại như muốn hút hết toàn bộ tinh trùng của tôi, cảm giác thư sướng, tôi nằm xuống trên người mẹ, nhìn mẹ đắm đuối và hỏi.
Tôi: “Mẹ có cảm thấy sướng không?”.
Mẹ tôi nhìn tôi rồi tát một cái thật mạnh vào mặt tôi, tôi sững sờ, mẹ đẩy mạnh tôi ra rồi lấy chăn trùm cả người lại, nói vọng ra kèm theo tiếng sụt sịt.
Mẹ: “Con đi ra ngoài kia ngủ đi, mẹ muốn nằm một mình”.
Tội sững sờ và hoang mang, tôi vội vàng cầm quần mình và ra giường mình nằm ngủ, qua đi cơn dâm dục thì đầu óc tôi dần tỉnh táo lại, tôi bắt đầu sợ, tôi sợ mẹ giận tôi, tôi sợ mẹ sẽ không tha thứ cho tôi, tôi giận bản thân mình tại sao lại hồ đồ như vậy, lại làm ra hành động ngu ngốc, thú vật như vậy. Tôi khóc, tôi khóc thút thít vì không muốn mẹ nghe thấy, tôi khóc rồi chìm dần trong giấc ngủ, một giấc ngủ nặng nề.
Phần 8
Ngày hôm sau tôi thẫn thờ như kẻ mất hồn, tôi hoàn toàn chỉ nghĩ tới hành động của tôi tối qua, sáng hôm nay mẹ không còn dậy sớm như mọi khi, khi tôi bước ra khỏi nhà thì mẹ tôi vẫn còn trên giường, tôi không biết sau này tôi phải đối mặt với mẹ như thế nào đây, thời gian trôi qua một cách vô vị, chiều hôm ấy tôi đạp xe về với tâm trạng hết sức rồi bời, tôi không biết phải nói thế nào khi gặp mẹ.
Phản ứng của mẹ hoàn toàn đúng với dự đoán của tôi, mẹ im lặng không nói với tôi lời nào, ăn cơm tối xong mẹ lên giường đi ngủ ngay mà không hề tâm sự hỏi thăm động viên tôi cố gắng như thường ngày, tôi cũng chỉ đành im lặng, không khí trong nhà cực kỳ nặng nề khó chịu. Những ngày sau cũng vẫn tiếp diễn như thế, mẹ vẫn im lặng, đôi khi chỉ thốt ra những lời tối thiểu như bảo tôi đi tắm, bảo tôi ăn tối rồi thôi, không hé thêm nữa câu nào nữa, tôi trạng tôi càng ngày càng nặng nề, tôi rất muốn xin lỗi mẹ nhưng không mở lời được, tôi như người chết trôi bơ vơ giữa dòng nước.
Cái dáng vẻ của tôi không lọt qua tầm mắt của Phương, trưa hôm đó tôi đang mơ màng trong giấc ngủ trưa, vì tinh thần quá mệt mỏi nên giấc ngủ dạo gần đây của tôi không sâu, cảm nhận đôi bàn tay mát rượi đang sờ mó cơ thể mình, tôi giật mình tỉnh giấc, phương ngồi đó, trong chiếc váy ngủ trễ ngực màu hồng nhìn tôi mỉm cười đầy tình tứ, mở miệng hỏi.
Phương: “Dạo gần đây anh làm sao vậy, em thấy anh cứ thẫn thờ như mất hồn vậy?”.
Tôi như tìm được một nơi để trải bày nỗi lòng, trong lòng tôi cuộc sống, tôi nhào vào ôm Phương, tựa đầu vào bộ ngực nảy nở cao vút trong bộ váy ngủ khêu gợi, tôi cảm giác má mình nóng hổi, tôi đang rơi nước mắt.
Tôi: “Nếu anh nói anh đã đụ mẹ của mình thì em có tin không?”
Phương hơi giật mình, cô ấy cúi xuống nhìn tôi rồi sau đó vuốt mái tóc của tôi hỏi.
Phương: “Chuyện là như thế nào, kể em nghe đi”.
Tôi kể lại toàn bộ việc mình đã làm, tất nhiên là cả phản ứng của mẹ tôi những ngày vừa qua và tâm trạng không cách nào diễn tả được của tôi bây giờ, Phương im lặng lắng nghe toàn bộ, đôi khi cô ấy vỗ nhẹ trên lưng để an ủi tôi, khi tôi kể xong thì cô ấy trầm ngâm một lát rồi nói.
Phương: “Nếu như đã khó đối diện với hiện thực thì không bằng anh chuyển tới đây ở một thời gian đi”.
Tôi nhìn Phương và lưỡng lự, đây quả là một điều kiện không tệ, nhưng làm sao có thể chứ, có rất nhiều thứ ngăn cản điều này xảy ra.
Tôi: “Thật sự anh rất muốn, nhưng làm sao có thể, còn Thắng và chú Minh ở đó kia mà”.
Phương ánh mắt đầy quả quyết: “Chỉ cần anh đồng ý, còn lại mọi chuyện cứ để em giải quyết, anh không cần bận tâm”.
Tôi suy nghĩ một lát, hiện tại tôi ở nhà cũng rất không thỏa mái, có khi qua một thời gian mọi thứ sẽ tốt hơn, vì thế tôi gật đầu, Phương mỉm cười rồi hôn tôi một nụ hôn ngọt ngào sau đó xuống nhà, tôi thì ngồi ngẩn ngơ với những suy nghĩ miên man.
Chiều hôm ấy, Phương đưa tôi về nhà, lý do là để có thể gặp mẹ tôi và bàn việc tôi qua ở nhà Phương, vào nhà tôi thấy mẹ tôi đang ngồi xem tivi, chỗ quầy tạp hóa có chiếc tivi để mẹ tôi có thể coi phim khi trông hàng, thấy tôi và Phương bước vào, mẹ tôi mỉm cười chào Phương sau đó liếc nhìn tôi một cách vô thức, rồi mẹ và Phương ngồi xuống nói chuyện, tôi thì đứng bên cạnh hóng hớt.
Phương: “Chào chị, chị vẫn khỏe chứ ạ, hôm qua em qua đây gặp chị là để bàn với chị một việc, số là cũng sắp tới mùa thi cuối kỳ, mà cháu nhà em thì vẫn còn chểnh mảng không chịu lo lắng gì cả, em mạn phép xin chị cho cháu Nam được ở lại nhà em để cháu và Thắng cùng đôn đốc nhau học tập, em sẽ chăm sóc cháu như với con của mình, hy vọng là chị sẽ đồng ý”. Phương vừa nói vừa nở nụ cười hiền hậu như thể điều đó là điều hết sức tự nhiên, tôi rất khâm phục Phương nghĩ ra cách này để thuyết phục mẹ tôi.
Mẹ tôi chần chừ một lát sau đó ngước lên nhìn tôi, tôi cảm nhận ánh mắt ấy hiện lên sự buồn bã, oán trách sau đó lại hiện lên chút chua xót, tôi không có đủ can đảm để nhìn tiếp ánh mắt ấy, tôi vội quay mặt lãng đi chỗ khác, mẹ tôi thở dài một hơi sau đó nói.
Mẹ: “Thôi em trăm sự nhờ chị, thằng con em nó còn non nớt, mong chị giúp đỡ cháu nó”.
Sau đó quay qua bên em rồi nói: “Con qua bên đó cố gắng học hành, chăm chỉ ngoan ngoãn, đừng để cô Phương buồn lòng nghe không”.
Phương nhẻm miệng cười: “Chị an tâm, Nam nó rất ngoan và nghe lời em, sáng ngày mai em sẽ qua đón cháu, tối nay để cháu ở nhà chuẩn bị một ít đồ dùng cá nhân và 2 mẹ con tâm sự, cháu nó mỗi khi nhớ nhà sẽ về thăm chị mà”.
Sau đó 2 người nói chuyện đôi chút rồi Phương ra về, trước khi về Phương còn nhìn tôi nháy mắt cái rất là tình tứ, tối hôm đó mẹ căn dặn tôi một số thứ khi ở nhà người ta, tôi im lặng nghe mẹ nói, lòng tôi bồi hồi, thời gian trôi qua nhanh hơn, khi tôi chuẩn bị đi ngủ thì nhận được tin nhắn của Phương…
Phương: “Anh yêu, báo cho anh tin mừng, em đã đạt được sự đồng ý của ông Minh để anh đến ở, ông rất vui khi anh đến cùng Thắng học tập, còn về phía Thắng ban đầu nó nhất quyết không chịu, nhưng sau đó khi em thỏa thuận rằng sẽ đổi phòng anh cho chị Na còn anh thì ở phòng chị bây giờ thì nó cũng có vẻ xui xui rồi, anh cứ an tâm mà tới ở nhé”.
Tôi mừng trong lòng: “Em giỏi thật đấy, nhưng anh vẫn hơi lo chút”.
Phương: “Đàn ông đàn an gì mà nhát thế, có em ở đây, anh sợ gì, em còn nhiều trò hay đang đợi anh đấy”.
Tôi: “Ừa anh không sợ, chỉ sợ em không chịu nổi anh thôi”.
Phương: “Tinh tướng”. Tôi cười khì rồi tắt điện thoại đi ngủ, hy vọng ngày mai tới thật mau.
Sáng sớm Phương qua đón tôi, đồ đạc cũng không có gì nhiều, chỉ là vài bộ quần áo và một ít đồ dùng cá nhân, tôi chào tạm biệt mẹ và bước lên xe, lúc đi tôi ngoảnh lại phía sau nhìn mẹ tôi vẫn đứng ngoài cổng, bà vẫn đứng đó và ngóng theo bóng xe ô tô dần mất hút cuối con đường.
Chiếc xe chạy bon bon trên đường lớn nhưng con đường này không phải là con đường dẫn tới ngôi biệt thự, xe dừng lại trước một của hàng quần áo nam khá lớn, tôi ngạc nhiên ngước nhìn Phương thì cô ấy cười chỉ vào tôi và nói.
Phương: “Vào đây, em dẫn anh đi mua vài bộ quần áo, qua nhà em thì phải ăn mặc cho nó ra dáng một chút, rõ chưa”.
Sau tối Phương bước đi vào cửa hàng và tôi rảo bước chạy theo, bước vào nhân viên phục vụ vội chạy đến hỏi han, sau đó nhanh chóng chúng tôi được dẫn tới quầy quần áo dành cho thanh niên, hôm nay là chủ nhật nên khách hàng khá đông đúc, tuy cửa hàng lớn nhân viên đông nhưng vẫn không cải thiện được tình hình là mấy, tôi được Phương chọn cho vài bộ quần áo sau đó thì bước vào phòng thử, căn phòng không quá rộng nhưng khá kín đáo, đối diện cánh cửa còn có 1 chiếc gương từ đầu tới chân để khách có thể quan sát toàn bộ đồ khi mặc thử, tôi cởi quần áo ra và bắt đầu mặt thử, bổng có tiếng gõ cửa và giọng Phương vang lên.
“Nam ơi, mở cửa ra, cô có vài bộ quần áo đưa cho con thử tiếp này”.
Tôi mở cửa ra thì thấy Phương trong tay đang cầm thêm 3 chiếc quần lót nam, nụ cười đầy tinh ranh và cô ấy nhanh nhẹn lách vào trong phòng thay đồ cùng tôi, đưa tay đóng cửa lại và cười tinh quái càng cổ quái hơn.
Tôi chưa kịp phản ứng thì Phương đã nói khẽ vào tai tôi: “Trật tự, ngoài kia đang rất đông người, chỉ cần 1 sơ suất nhỏ là chết cả 2 đó”. Sau đó cô ấy đưa tôi chiếc quần lót và ra hiệu cho tôi mặc thử.
Tôi ngượng ngùng nhưng vẫn thử, dù sao Phương cũng nhìn thấy cả rồi, tôi lom khom thay quần sau đó ngước mắt lên nhìn Phương chờ nhận xét, cô ấy vỗ nhẹ 2 tay như và gương mặt đầy tán đồng, rồi ra hiệu cho tôi thử 2 chiếc còn lại, khi tôi đang cởi chiếc đầu tiên ra thì Phương chộp lấy con cặċ tôi và cho vào miệng mút.
Tôi hoàn toàn bất ngờ trong tình huống này, tư thế một chân nhấc lên một chân trụ làm tôi chỉ có thể dựa vào tường để lấy thăng bằng, con cặċ tôi được một đôi môi xinh đẹp mút như mút một cây kem lắm nó nhanh chóng vươn dậy, chiếc lưỡi mềm mại quấn quanh đầu khấc khiến chân tay tôi bủn rủn, một cảm giác ẩm ướt, ấm áp truyền đến, tôi run lên từng hồi, cảm giác kích thích khiến tôi không thể nào kìm hãm được tiếng rên.
“… A…”.
Phương dừng mút và đưa ngón tay lên miệng làm ra dấu hiệu yên lặng và sau đó tiếp tục bú cặċ tôi như sợ thằng nhỏ của tôi chạy mất, tôi cắn chặt răng để không phát ra tiếng rên, Phương mút cặċ rất điệu nghệ, cô ấy rà lưỡi vòng tròn quanh đầu khấc sau đó liếm dọc quanh thân cặċ, ngón tay thì gãy 2 hòn bi của tôi một cách nghịch ngợm, cảm giác vừa sung sướng vừa sợ bị bắt gặp khiến cho tôi phấn khích vô cùng, Phương đột nhiên hút mạnh cặċ tôi vào trong miệng, tôi run bắn người lên, tay tôi đặt trên đầu Phương để lấy điểm tựa, cô ấy nhả cặċ tôi ra rồi lại hút vào thật mạnh, tôi không thể kìm hãm được nữa, cơn sướng như dòng điện cao thế chạy khắp thân thể tôi, tôi ghì đầu phương sát vào cặċ tôi và bắn hối hả, miệng vẫn cắn chặt để không phát ra tiếng kêu rên vì cực khoái.
Ngửa mặt lên trời thở dốc, toàn thân thoải mái, cơn sướng đến với tôi như một làn nước mát gột rửa bản thân tôi, Phương đứng dậy, há miệng ra cho tôi thấy tinh trùng của tôi đang bơi lội bên trong miệng cô ấy, sau đó cô ấy ngậm nuốt chúng một cách đầy thỏa mãn.
Sau khi tính tiền ra về, lên xe tôi có hỏi cô ấy tại sao lại liều lĩnh như vậy, nhỡ bị người khác bắt gặp thì sao thì Phương cười nham hiểm và nói với tôi.
Phương: “Đó là phạt anh cái tội dám vụng trộm với mẹ anh, coi chừng, nếu có lần sau thì anh sẽ biết thế nào là điêu đứng thật sự”.
Tôi dọn đồ vào phòng của bà Na lúc trước, căn phòng của tôi đã được bà Na chuyển lên vào tôi qua, tôi đoán chắc là bà Na hẳn phải thích lắm, căn phòng nhìn chung cũng rất tốt, rộng chừng 12m2, có một chiếc giường và một cái tủ quần áo gỗ, Phương bảo chiều nay sẽ chuyển đến thêm một chiếc bàn học cho tôi, ngoài ra nếu thiếu cái gì thì cứ nói với cô ấy, cô ấy sẽ chuẩn bị đầy đủ cho tôi, đối với tôi thế này đã quá tuyệt vời rồi.
Ở trong ngôi nhà này được một thời gian, tôi bắt đầu quen dần với lối sinh hoạt của gia đình, chú Minh là một người có quan hệ rộng, ông ấy thường hay gặp gỡ bạn bè, có khi là mang về nhà cũng có khi là đi nhậu bên ngoài, bạn bè cũng đủ loại thành phần, mọi việc trong nhà đều do một tay Phương lo liệu, bà Na ngoài công việc nhà thì tôi còn biết là bà ấy chính là tai mắt của chú Minh trong nhà, đàn ông đi ra ngoài làm việc chắc chắn sẽ lo lắng cho vợ ở nhà, việc này không giấu qua được Phương, chính cô ấy cho tôi biết điều này và cũng dặn dò tôi cẩn thận, Thắng dạo này cũng khá im hơi lặng tiếng, có lẽ ba Thắng đang ở nhà nên nó cũng kiềm chế lại đôi chút, nhưng tôi đoán việc vụng trộm của nó và bà Na không thể trì hoãn được bao lâu, tôi luôn để mắt đến cặp đôi này và trời đã không phụ lòng người.
Chiều hôm đó sau khi học xong, tôi bị chột dạ, vội chạy vào trong nhà vệ sinh, ngồi trong đó khá lâu, một lát sau tôi nghe thấy tiếng nước chảy bên ngoài, tôi đoán là bà Na xuống là cơm tối, bình thường cũng nấu cơm giờ này, đang chuẩn bị xử lý sạch sẽ bước ra thì tôi nghe thấy tiếng bà Na rên lên.
Để lại một bình luận