“Cậu làm cái gì thế hả, tại sao cậu lại đánh tôi, cứu tôi với, cứu với…” tôi cứ la toáng lên thế nhưng dường như không có phản ứng gì, lạ thật, đáng nhẽ bà giúp việc phải nghe thấy chứ, tôi đã cố la to nhất có thể rồi mà.
Thắng: “Haha, la to lên, la to nữa lên, sẽ không ai đến giúp mày đâu”
Lời kịch có chút không đúng, bình thường câu này chỉ dùng trong trường hợp mấy tên sở khanh hãm hiếp gái nhà lành, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây, tôi ít coi phim nhưng đừng chê tôi không biết gì, tôi có chút thất thần, Thắng nhân cơ hội tôi thất thần liền tọng một quả đấm vào mắt, sau đó hả hê rời đi.
Đau nhức, nước mắt tôi vì đau quá mà chảy ra, tôi quệt nước mắt và đứng phắt dậy, bước chân xuống dưới nhà lấy xe ra về, tôi cũng có lòng tự trọng, người ta đã đuổi thì tôi đi.
Về tới nhà mẹ tôi thấy tôi bị tím bầm mắt thì lo lắng, sau đó mẹ lại tức giận đùng đùng đòi dẫn tôi tới nhà đó nói lý lẽ, tôi liền ngăn mẹ lại, dù sao họ cũng đã nuôi tôi ăn học hơn tháng rưỡi, làm ầm lên cũng không được ích lợi gì, ngoài ra tôi còn muốn được gặp lại cô Phương.
Ngày hôm sau tôi đi học về cố né tránh Thắng, tôi cũng không theo Thắng về nhà mà đạp xe về nhà mình, chiều hôm ấy thì cô Phương tới, lần này cô đi một mình, mẹ tôi có việc ra ngoài không có nhà nên chỉ có mình tôi, thấy cô tới tôi vội vàng mời cô vào nhà rót nước mời cô, cô bước đến bên tôi, tôi cao hơn cô nữa cái đầu, cô nhìn vào con mắt bị bầm của tôi rồi cắn môi hỏi…
“Có chuyện gì? Nói cô nghe”
Tôi: “Từ sau con sẽ không đến nhà cô nữa, cảm ơn cô trong thời gian qua đã chăm sóc cho con”.
Cô: “Cô đã hỏi rõ mọi chuyện, cô biết là Thắng sai, cô đã hứa là sẽ không xảy ra chuyện này nữa nhưng cô lại làm không được, cô đến đây để chịu trách nhiệm với mẹ con”.
Rồi cô bước tới ngồi vào bàn nước và chờ mẹ, ánh mắt cô nghiệm nghị đến lạ, tôi chưa từng thấy cô nghiêm túc như thế này, cô dường như càng đẹp hơn, tôi cứ thể ngẩn ra đứng nhìn cô, cô biết tôi đang nhìn nhưng cô mặc kệ tôi, cô đang chờ mẹ tôi.
Mẹ về, cô bước lên đón, sau đó cô và mẹ ngồi vào bàn nói chuyện, mẹ tôi bảo tôi đi ra ngoài trông hàng, tôi đành phải bước ra mặc dù tôi rất muốn nghe nội dung câu chuyện này, một lát sau mẹ gọi tôi vào, bước vào tôi thấy mặt mẹ tôi có hơi ửng hồng, ánh mắt vui mừng nhìn tôi, mẹ bước tới, cầm tay tôi và dắt tới bên cô, sau đó mẹ nói…
“Tôi chỉ có một đứa con này, tôi không muốn nó chịu khổ cực với tổn thương nào, tôi hy vọng là cô sẽ giữ đúng lời hứa của mình, tôi tin cô.”
Sau đó mẹ quay qua tôi, vuốt tóc tôi và nói: “Con à, chỉ là chút hiểu nhầm nho nhỏ, con nên bỏ qua cho bạn, ngày mai con tiếp tục qua bên đó học tập với bạn, bỏ qua tất cả nghen con.”
Tôi hơi bất ngờ, không hiểu cô Phương đã thuyết phục mẹ tôi như thế nào, nhưng khi quay đầu nhìn cô, tôi thấy ánh mắt tràn đầy hy vọng và mong chờ từ cô, tôi đành gật đầu đồng ý.
Phần 3
Bước về phòng tôi mà tôi vẫn chưa hết bàng hoàng, câu chuyện vừa rồi tôi chứng kiến đã đánh vào thế giới quan bé nhỏ của tôi, tôi hơi shock, tôi đang cố định hình lại những gì mình vừa chứng kiến, thật không thể tin được.
Chuyện là sáng nay tôi trở lại nhà cô tiếp tục việc học, dưới sự đảm bảo của cô thì Thắng đã xin lỗi và hứa danh dự sẽ không kiếm chuyện đánh tôi nữa, trưa nay bữa cơm có thêm cô Phương khiến không khí vui vẻ hẳn lên, khác hẳn sự trầm lặng mấy hôm trước. Sau bữa ăn, ai về phòng nấy nhưng tôi có một kế hoạch khác, không phải tôi nhỏ nhen mà là ăn miếng trả miếng, Thắng đã bắt nạt tôi quá lâu rồi, lần này tôi có thể ôm bắp đùi cô Phương mà không sợ thắng bật lại thì ngu gì mà em không trả thù, kế hoạch của tôi là lấy lá mồng tơi, giã nhuyễn trộn với dầu ăn, sau đó thoa lên trước phòng Thắng, đảm bảo nó khi bước ra gặp trơn sẽ ngã bổ ngửa, haha tôi cảm thấy mình thật là độc ác, rón rén đến bên phòng Thắng, lắng tai nghe không thấy tiếng động, đoán chắc là nó đã ngủ tôi liền mò xuống bếp để lấy cối giã lá mồng tơi và lấy dầu ăn, khi đi ngang qua phòng bà giúp việc tôi bỗng nghe thấy tiếng xì xầm, không gian yên ắng nên tiếng xì xầm nghe rất rõ ràng, tôi chột dạ, quái lạ, chẳng lẽ có người lạ trong nhà, tính tò mò nổi lên tôi liền áp tai vào để lắng nghe.
“Hừ, cái thằng nhà quê ấy đã bỏ đi rồi, không biết mẹ nghĩ sao lại kéo nó về đây nữa chứ, thật khó hiểu”.
“Em thấy chắc Phương cũng lo cho việc học hành của anh, kết quả từ khi lên cấp 3 của anh sa sút hẳn, làm cha mẹ ai mà không lo, kiếm bạn học để con phấn đấu học tập cũng là lẽ đương nhiên.”
“Nhưng em không thích thằng đó cứ ở lì ở nhà mình mãi, hôm qua em cứ nghĩ là nó đi luôn rồi, báo hại em dọn phòng nó thật sạch sẽ để chuyển lên ở gần bên anh”.
“Ngoan, tình yêu đừng lo, anh sẽ có cách đuổi cổ nó ra khỏi nhà, cái phòng đó sẽ là tổ cho chúng mình, em nhé”.
“Không biết đâu, anh làm nhanh lên, cứ mỗi tối khi Phương nó ở nhà, em hứng lắm mà không biết làm sao để lên gặp anh, làm người ta phải tự thủ dâm đây nè, bắt đền đó”.
“Hehe, thì trưa nào anh cũng xuống để đền cho em đây này, em bú cho anh đi, anh hứng quá”.
“Đồ quỷ hà, chỉ được cái mau lớn là giỏi hà, lại đây em bú cho nào”.
Rồi sau đó là tiếng chót chép, âm thanh rên rỉ vang lên, tuy cố gắng kiềm chế nhưng nếu lắng tai nghe vẫn có thể nghe rõ là giọng Thắng và bà giúp việc, tôi bất ngờ, tôi không nghĩ rằng chuyện này lại có thể xảy ra, Thắng lén lút quan hệ với bà giúp việc, gọi là bà chứ thực ra cũng không quá gì, tầm 45, 46 tuổi gì đó, thân hình có chút hơi lùn, nhưng ngực và mông lại rất to, vòng hai tuy có mỡ nhưng khi đứng lên thì cũng chẳng thấy là bao, cơ thể đẫy đà nhưng mặt lại không quá xinh.
“A… ha… a em mút giỏi quá, anh yêu em quá, em ơi chỗ đấy, đúng rồi, mút mạnh hơn chút nữa, a… a… hít hà… sướng quá em ơi”
“Chụt… chụt… chẹt… anh ơi bú Ɩồŋ em đi anh”
“Ôi Ɩồŋ em tràn nước ra ngoài luôn rồi này, đúng là hồi xuân có khác, dâm quá cơ, soẹt… oẹt… et… tttt, ôi nước Ɩồŋ em ngon quá”.
“Hơ… hơ… mút đi anh, mút mạnh lên đi anh, em sướng… ơ… ơ”.
“Chụt… soạt… em của anh tuyệt quá, nước ra như suối vậy, chụt… chụt… để anh làm cho em sướng nhé”.
“Dạ anh, a… a… a… a ngoái nhẹ thôi anh, á… á… á… Đúng rồi anh ơi, chỗ đó… á… á… á…”
“Nhỏ tiếng thôi em ơi, em muốn mẹ anh dậy bắt gặp 2 đứa mình à”
“Dạ em xin lỗi, em nứng quá, anh đụ em đi anh”
“Hehe muốn anh đụ em hả, em phải nói như thế nào chắc không cần anh nhắc lại chứ”.
“Dạ, anh yêu ơi, cầm cặċ anh đút vào cái Ɩồŋ dâm đãng này của em đi anh, cho em hết đi anh, em là của anh, em chỉ yêu mình anh thôi”.
“Ngoan lắm, anh thưởng cho em nè, lút cán nè”.
“Ưa… hơ… hơ… hơ… sướng quá anh ơi, hơ… hơ… hơ”
“A… a… Ɩồŋ em bót quá em ơi… a… a… đã quá”
“Anh ơi… ư… ư… ngày nào cũng đụ em nha anh… ư… ư… sướng quá anh ơi”
“Anh ngày nào cũng đụ em… ha… ha… nếu không có thằng nhà quê kia thì anh đụ em cả ngày cả đêm, em thích không”
“Ưa… ưa đụ nát Ɩồŋ em luôn nha anh… a… a… a anh ơi em ra mất… a… a”
“Ừ anh cũng ra đây, haha bót quá ha… ha sướng quá”
Phạch… phạch. Phạch… âm thanh càng lúc càng to và tăng dần, toàn thân tôi như tê dại, có một luồng điện chạy khắp cơ thể tôi, thôi thúc tôi, con cu tôi đã cứng như sắt nằm trong quần, đội quần mà dậy, có gì đó thôi thúc tôi nghe những âm thanh đầy nhục dục này.
“Á… á… á… á sướng quá, anh ra rồi em ơi”
“Dạ anh ra đi, ha… ha ra bên trong em đi anh, em là của anh mà… ha… ha”
“Uhm… uhm… uhm… ha… ha… ha… ha”
“Ha… ha… nóng chảy, nhiều quá chảy cả ra ngoài luôn nè anh, em liếm nhé”.
“Ừ em yêu liếm hết đi, đừng để sót giọt nào nha”.
Sau đó lại một chuỗi âm thanh chọt chẹt sột soạt vang lên, tôi không thể kìm nỗi nữa vội vàng chạy lên phòng, đóng phòng lại để tim tôi có thể bình tĩnh lại đôi chút, tầm 20 phút sau tôi nghe có tiếng bước chân lên cầu thang, hé cửa tôi thấy Thắng đang nhẹ nhàng bước lên phòng, mồm còn đang dạng như huýt sáo, tinh thần rất phấn chấn.
Đóng cửa phòng lại tôi vội vạch thằng em mình ra coi, nó đã cứng như cục sắt nóng rồi, tôi đành tuốt nó để giảm bớt ham muốn, nghĩ đến những âm thanh kích dục kia chẳng mấy chốc tôi đã rùng mình, phóng ra một bãi trắng nhớt, đục đục, thở phì phò tôi nhẹ nhàng dọn dẹp bãi chiến trường của mình.
Phần 4
Tối hôm đó tôi cứ nằm trằn trọc mãi, nhớ tới những âm thanh ấy làm cho cả người tôi bứt rứt, khó chịu, ngược lại về tâm lý thì tôi lại cảm thấy như thế thật có lỗi, mà rốt cuộc có lỗi vì lý do gì tôi lại không thể giải thích được, tôi quyết định giữ kín chuyện này và không muốn tìm hiểu về nó.
Hôm sau, Thắng hôm nay xin nghỉ học vì lý do bệnh, cô Phương đến đón tôi đi học, trên quãng đường đi cô không nói gì cả, bổng cô tấp xe vào lề, cô tháo dây an toàn và nhào qua tôi, đè tôi ra hôn tôi như một con sói đói lâu ngày gặp miếng thịt mỡ thơm lựng, tôi bất ngờ không có phản ứng gì, tôi cứ để mặc kệ cô lộng hành, cô hôn tôi tới tấp, lưỡi cô nút chặt lưỡi tôi không rời, tay cô thì sờ mó toàn thân tôi, sau đó nhanh chóng cô mở nit, kéo tụt quần tôi xuống, con cặċ tôi hùng dũng bật dậy chào cờ trước mặt cô, cô nhìn cặċ tôi rồi nhìn tôi mỉm cười mãn nguyện sau đó cô cúi xuống mút con cặċ tôi, một cảm giác ẩm ướt bao phủ con cặċ tôi, cô mút rất nhiệt tình, như thể đây là lần cuối cô được mút vậy, cô liến toàn bộ thân cặċ, sau đó dùng lưỡi ra quanh rồi mút đầu khấc đánh chụt một cái, làm tôi như bị điện giật run rẩy hết cả người, cô tiến thân rồi lại liếm xuống bi tôi, lưỡi cô đánh qua đánh lại 2 hòn bị tôi cho tới khi bi tôi sắc chắc lại cô lại chuyển sang mút cặċ, cô đẩy cặċ tôi thật sâu vào trong họng và cố gắng giữ nó lâu nhất có thể, cảm giác ướt át và nóng ẩm bảo phủ toàn cặċ tôi, tôi như muốn nổ tung, tôi gì đầu cô và hơi hẫy mông, sau đó tôi run lên, cảm giác căng cứng trong tôi đã tới đỉnh điểm, tôi bắn toàn bộ vào trong miệng cô, co giật từng hồi, từng dòng tinh trùng bắn vào trong miệng cô.
Cô nuốt hết toàn bộ, sau đó cô còn lè lưỡi liếm quanh vành môi đầy tiếc nuối, rồi nhìn thật sâu tôi và nói: “Hôm nay con đi theo cô nhé”.
Tôi gật đầu đồng ý ngay, lúc này trong đầu tôi dường như không còn suy nghĩ gì nữa, chỉ còn tiếng lòng của tôi, tôi muốn ở bên cô lúc này, cô đi đâu, tôi theo đó.
Cô Phương mỉm cười rồi bảo tôi cài lại quần, sau đó cô chạy xe đến một con hẻm hẻo lánh, cô chạy 1 đoạn đường dài, tôi đoán là đã ra ngoại ô thành phố, cô rẽ vào một khách sạn nhìn khá đẹp, sau đó cô lấy ra trong xe 2 chiếc mặt nạ, cô mang một chiếc còn một chiếc cô đưa tôi bảo mang vào, tôi lóc cóc chạy theo cô đến bên bàn đăng ký, nhận phòng xong tôi với cô lên phòng, tôi thấy toàn bộ khách ở đây đều mang mặt nạ, đủ loại kiểu dáng.
Vào phòng, cô bảo đợi cô đi tắm một chút, sau đó cô bước vào phòng tắm, tôi nằm im trên chiếc giường rộng rãi, bắt đầu nhìn quanh căn phòng, là một căn phòng nhìn có vẻ rất sang trọng, ngoài chiếc giường to lớn này ra còn có một chiếc ghế kỳ lạ, bề mặt nó uốn lượn hình chữ S, tôi đoán chiếc ghê ấy dùng vào việc gì rất đặc biệt, còn 1 tủ quần áo, mở tủ ra thì đủ các loại trang phục, các loại váy ngắn kiểu nhân viên phục vụ, tiếp viên hàng không, còn cả các bộ đồ lót khá mỏng manh.
Cô bước ra, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm, nhìn tôi đang tò mò ngó quanh cả căn phòng thì cô bật cười, bảo tôi đi tắm đi, tôi không muốn tắm vì trước khi đi học tôi đã tắm rồi, cô gật đầu rồi nhẹ nhàng bước tới ngồi trên giường, tôi lờ mờ biết công việc tiếp theo tôi nên làm, tôi tuy gà mờ nhưng cũng không đến mức đầu đất. Tôi cởi chiếc áo sơ mi trắng đang mặc, cởi luôn chiếc nịt quần, bỏ ra tôi từ từ bước tới trong ánh mắt ngỡ ngàng của cô, sau đó cô cười, nụ cười tươi nhất tôi từng thấy từ lúc tôi mới gặp cô, ánh mắt cô cong lại, nụ cười của cô làm tôi bối rối.
Cô: “Con làm gì thế? Tự dưng lại cởi hết quần áo ra thế?”.
Tôi lúng túng không biết trả lời thế nào, cô cười haha, lần này cô cười thật to, cười vì trêu sự ngây thơ vụng về của tôi, hay là cười vì đã thành công chọc quê tôi, sau đó cô đứng dậy bước tới chỗ tôi, nắm lấy tay tồi dẫn tới cùng ngồi trên giường, cô dựa đầu vào vai tôi, tôi im lặng để cảm nhận làn da mát mịn màng của cô, bộ ngực của cô tựa vào tay tôi khiến tôi có cảm giác nổi da gà lên toàn thân, cô khẽ ngước mắt lên nhìn tôi.
Cô: “Con có biết vì sao cô lại quan tâm tới con một cách đặt biệt không?”.
Tôi ngẩn ngơ, vậy là cô quan tâm tôi đặc biệt sao, vậy mà trước giờ tôi cứ tưởng cô chỉ đền bù cho tôi vì bị Thắng ức hiếp bao lâu nay, tôi chợt ngẫm lại, cũng đúng thế, cô quả là quan tâm tôi rất đặc biệt, ngoài những chuyện bình thường thì… đúng là đặt biệt lắm.
Để lại một bình luận