“Nhìn em Thơm mình mới ngẫm ra 1 chuyện, bộ đồ lót đúng là sẽ làm người phụ nữ quyến rũ và gợi tình hơn nhưng không phải ai mặc cũng có được những điều đó, trời tạo ra Út Thơm như để em mặc đồ lót, đẹp… đẹp thật… đúng là mình giăng bẫy được 1 mỹ nhân trong thiên hạ rồi, hehe”, điền chủ Cao chăm chú nhìn Út Thơm và thầm thì bình luận.
“Con chó già thật khéo miệng, chờ xem hết rồi hãy nhận xét về em nhé”, Út Thơm đứng phắt dậy, tuột cái quần lanh đen một cách chậm rãi nhưng đầy khiêu khích, cái quần lót trắng tinh dần hiện ra đập thẳng vào mắt điền chủ Cao, lão lại há hốc mồm 1 lần nữa, bất động như người chết đứng.
“Cơ thể Út Thơm đẹp quá, như phi tần của vua chúa, ôi chao nhìn kìa, cái quần lót trắng vừa khít, ôm sát cái mu cao dâm dục của nó, đúng là chỉ có chết trên giường với nó thôi. Giá như mình trẻ lại được 20 tuổi để đụ nó nát Ɩồŋ, khiến nó phải van xin lạy lục xin tha thì hay biết mấy, đẹp, đúng là sắc nước hương trời… chậc chậc”, đôi mắt tư lự đầy vẻ tiếc nuối của điền chủ Cao, và thiết nghĩ bao nhiêu người đàn ông khác cũng sẽ mang niềm tiếc nuối đó như lão nếu may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mà tạo hóa đã ban tặng cho Út Thơm, một cơ thể hoàn hảo.
“Này ông ơi, này con chó già dê kia ơi…”, Út Thơm tới sát điền chủ Cao và lay lão dậy, lão giật mình hoàng hồn, sau khi đã tỉnh táo lão muốn hôm nay sẽ chơi đùa với chị khác mọi hôm một chút.
“Em đi một vòng cho anh ngắm nhìn em xem nào, em mặc bộ đồ lót này đẹp quá, 15 đồng là quá rẻ, có là 150 đồng anh cũng sẽ cho em mua. Anh sẽ cho em thêm tiền, thêm nhiều tiền hơn nữa, em hãy mua thêm, mua nhiều vào và mặc cho anh ngắm, anh muốn được chiêm ngưỡng em trong những bộ đồ như thế, anh ngỡ rằng anh như 1 ông vua đang có được 1 mỹ nhân như Tây Thi. À mà em có mặc bộ đồ này cho chồng em xem chưa vậy?”, Điền chủ Cao ngồi thong thả đưa mắt ngắm nhìn cơ thể hoàn mỹ của người phụ nữ đang đứng trước mặt mình, lão như muốn đầu óc khắc ghi lại từng chi tiết lão nhìn thấy, lão nghĩ mình là một trong số những người đàn ông may mắn ở thời đại này được thấy vẻ đẹp của mỹ nhân là gì, lão nở nụ cười mãn nguyện.
“Chỉ có mình ông xem thôi đó… em không dám mặc cho chồng thấy… sợ ảnh sẽ hỏi tiền đâu em mua… emmm…”, Út Thơm thoáng bối rối, không rõ chị giờ là vợ của ai nữa, có đời nào chị đứng trước mặt chồng khoe cơ thể thế này đâu.
“Đúng… đúng rồi, thằng chồng em nó không xứng đáng được chiêm ngưỡng em trong những bộ đồ này, nó chỉ đáng nhìn mông những con vịt, kàkà. Nào nào, lại đây với anh, hôm nay để anh thưởng thức con đĩ chó xinh đẹp trong bộ đồ lót nào, hãy mua thêm rồi mặc cho anh ngắm nhiều hơn nữa nha, em rất đẹp khi mặc chúng”, điền chủ Cao dang rộng tay vẫy gọi Út Thơm sà vào lòng lão.
“Đẹp thật sao… ông cho em mua thêm nữa à…”, đôi mắt Út Thơm long lanh thích thú khi nghe những lời khen của điền chủ Cao, hệt như một đứa bé được người ta khen ngợi.
“Đúng… mua mua… thêm cho anh haha”.
“Dạ…”, Út Thơm cười tươi như hoa, chị hạnh phúc vì được khen, xem như sự liều lĩnh khoe thân mình cho lão Cao ngắm nhìn lại hái trái ngọt hơn chị tưởng, liệu chồng chị có mang lại được cho chị cảm giác đó không, có trời mới biết. Chỉ biết rằng hiện tại, Út Thơm chỉ muốn được dâng hiến cơ thể chị cho điền chủ Cao, để lão dìu chị vào cõi mộng như lão đã từng làm với chị bao lần, chị lao nhanh vào lòng lão.
Trước đó ít lâu, ngoài trời kéo đầy mây giông, rồi từng giọt mưa nặng hạt thay nhau rơi xuống đất, 1 bóng đen đang lầm lũi bước dọc theo triền con sông, dường như con đường đó rất quen thuộc với bóng đen đó nên nó đi 1 cách rất dễ dàng, điệu bộ thì nhanh nhảu gấp gáp, dù đường khá trơn trượt. Hóa ra bóng đen đó là anh Đớt, chồng của Út Thơm, anh hay đi con đường này để né tiếng chó sủa trong xóm vì sợ chúng đánh thức vợ anh dậy, một lý do nữa là chòi vịt điền chủ Cao nằm cạnh bờ sông này, nên anh thuận đường đi lại hơn, dù sao giờ trời đang mưa, anh có đi đường trong xóm cũng chẳng con chó nào biết mà sủa.
“Cặp vịt này tha hồ tẩm bổ vợ và con, tụi mày mập thật, tao phải vất vả bắt và để ý tụi mày lâu lắm rồi đó…”, anh Đớt trong lòng vui sướng, dọc đường cứ thì thầm với cặp vịt anh cầm trên tay dù đang đi trong mưa lạnh lẽo, đó là niềm hạnh phúc của những người đàn ông khi sắp trở thành bố.
Chắc đọc giả sẽ thắc mắc cặp vịt từ đâu mà ra và sao đang canh chòi vịt anh Đớt lại đi về, chuyện chẳng là… Bà vợ của điền chủ Cao nay nổi hứng ra thăm chòi vịt, chính xác hơn là bà ta đi tìm chồng, tình cờ ghé ngang vì đang tìm gần đấy. Thấy anh Đớt đang thiu thiu ngủ trong chòi, anh đang ở trần dù sương lạnh đang giăng xuống, chẳng hiểu sao bà điền chủ lại mạnh dạn bước vào và sờ thân thể anh nhưng vờ như gọi anh dậy hỏi han.
“Này anh kia, anh là ai, làm gì ở đây?”, Bà vừa nói nhưng tay vẫn rờ rẫm quanh ngực anh Đớt(bà điền chủ tên Muộn, năm nay đã 40 tuổi, là một người đàn bà sướng từ trong trứng nước, thuộc dòng quan lại, các đọc giả đừng nghĩ rằng lão Cao chê bà xấu là bà xấu thật nhé. Không hề, bà chỉ xấu nếu xét theo độ tuổi và qua 3 lần sinh nở nên tướng đẫy đà hơn gái mới lớn thôi, ngoài ra về trưng diện son phấn và mức độ dâm dục, bà dư sức cạnh tranh với Út Thơm hay tụi đàn bà dâm loạn khác).
“Dạ bẩm bà, tôi tên Đớt, điền chủ Cao thuê tôi trông coi chòi vịt này ạ”, anh Đớt bừng tỉnh, thấy bà điền chủ trước mặt, anh vội vàng bò dậy mặc vội cái áo bà ba nâu sờn rách vào người.
“Có gì đâu mà anh phải sợ, ở trần thế cũng được mà, anh làm cho nhà tôi lâu chưa mà tôi lại không thấy anh cà. Anh lập gia đình chưa mà tối lại canh chòi vịt này, anh canh một mình ở đây à?”, Bà Muộn âu yếm nhìn anh Đớt nên quên luôn cơn bực tức trong lòng vì không tìm thấy được điền chủ Cao, bà hít hà những ngón tay khi nãy đã chạm vào những thớ thịt cuồn cuộn của anh Đớt.
“Dạ thưa bà, tôi làm cho nhà bà được 7 năm nay, do tôi lúc trước chỉ làm ruộng cho nhà bà, nay có vợ nên tôi nhận thêm canh chòi này ban đêm. Tôi có vợ rồi và cũng sắp có con, vợ đã báo tôi rằng cô ấy đã dính bầu thưa bà”.
“Thế à, vợ bầu mà anh nằm đây tội quá à, hay thế này, tối nay tôi cho thằng lính tôi ở lại trông chòi vịt này cho anh, còn anh thì đi bắt 1 cặp vịt rồi đem về cho vợ tẩm bổ, xem như là tôi tặng vợ anh. Anh cũng về nhà ngủ đêm nay đi, nhưng nhớ mai phải gặp tôi nhé, ở chòi vịt này cũng được, chậc chậc, người gì đâu mà 7 năm nay không thấy”, bà Muội tỏ vẻ thương tình anh Đớt, bà nở 1 nụ cười tình tứ với anh rồi đẩy anh từ từ vào trong chuồng vịt.
“Nào anh chọn đi, rồi tranh thủ về nhà, nhớ lời tôi nói đó nha, anh không tìm tôi thì tối mai tôi sẽ tới đây tìm anh đấy”, nói với anh Đớt xong thì bà Muội quay sang nói với cậu thanh niên đi sau lưng bà.
“Mày tối nay trông chòi vịt này thay cho chú ấy, mai lỡ cậu mày có hỏi thì nói tao bảo làm như thế, nghe chưa?”.
“Dạ con biết rồi bà”, cậu thanh niên dạ vâng rồi chạy đến cái vị trí nơi mà anh Đớt nằm ngủ khi nãy. Nó ngồi xuống y vị trí ấy như một người lính đến phiên thay gác.
“Chào anh tôi đi trước nhé”, bà Muộn gật đầu nở nụ cười e thẹn với anh Đớt rồi nhanh chóng quay đi, bỏ lại anh thẫn thờ không biết chuyện gì vừa xảy ra, đến và đi nhanh như một cơn gió mà anh không kịp phản ứng. Rồi anh Đớt cũng định hình lại mọi chuyện, anh tạm gác qua lời nhắn mai gặp bà điền chủ, anh vội đi bắt 2 con vịt mà anh cho là ngon nhất, anh đã để ý đến chúng trong thời gian trông coi chòi vịt này. Anh Đớt cũng thầm cảm ơn lòng tốt của bà điền chủ, anh ngây thơ không biết rằng lòng tốt của bà rồi mai này sẽ được đánh đổi bằng một thứ khác của anh.
Giờ thì độc giả chắc đã nắm rõ phần nào đầu đuôi câu chuyện, và tiếp đây, đọc giả sẽ cảm giác thế nào về niềm sung sướng của anh Đớt khi được về ngủ với vợ nhưng cũng bất hạnh thay, niềm hạnh phúc của anh Đớt sẽ tan tành mây khói vì những điều anh sắp sửa chứng kiến. Anh Đớt đã về tới nhà, căn nhà im lìm nhưng vẫn còn sáng vì ánh đèn cầy.
“Chắc cô ấy chưa ngủ, vừa may, đợi mình làm xong con vịt này để cô ấy ăn tẩm bổ thì ngủ ngon hơn, kàkà. Mình…”, anh Đớt tính gọi Út Thơm nhưng linh tính lại mách bảo anh nên im lặng, anh nghe tiếng sột soạt trong nhà kèm tiếng rên ư ử của con Gạo, nó khác với những âm thanh anh tưởng tượng và thường nghe thấy khi về nhà. Anh Đớt rón rén tìm 1 chỗ để rình vào bên trong, vì căn nhà này do anh dựng lên, nên việc tìm 1 lỗ để nhìn vào bên trong chẳng khó khăn gì với anh cả, và chuyện gì đang xảy ra trong căn nhà tranh vách đất đó, đọc giả và anh Đớt sẽ sớm được chứng kiến thôi.
“Chụt… chụt… chụt…”, âm thanh báo hiệu cho ta biết 1 đôi nhân tình đang trao nhau những nụ hôn nồng cháy, bóng 2 cái đầu in hằn lên trên vách đất, chúng đang chụm vào nhau, đôi môi khóa chặt và lưỡi thì đang quấn quýt nhảy múa với nhau. Họ hết tựa lưng vào tủ quần áo đến nằm trên bàn và cuối cùng là đáp xuống giường. Đôi nhân tình ấy vẫn say sưa với màn dạo đầu nồng cháy báo hiệu cho 1 đêm khoái lạc, mặc cho bên ngoài trời mưa và một người đàn ông bất hạnh đang sắp sửa chứng kiến bí mật mà đã âm thầm diễn ra 2 tháng qua. Trên chiếc giường trúc, người vợ mà anh Đớt thương yêu, đang hoang dại đĩ thõa trong vòng tay một người đàn ông lạ.
“Aaaa… aaaa”, Út Thơm gồng cứng người tê dại khi lưỡi của điền chủ Cao dạo quanh cổ xuống ngực chị, chiếc áo lót đã bị trật ra ngoài, để lộ bộ ngực trắng ngần không tỳ vết mà bao người đàn ông thèm muốn, núm vú của chị nay đã to hơn vì chị đã dính bầu từ 1 tháng nay, tác giả cái bầu cũng thật oái oăm làm sao khi nó là của điền chủ Cao chỉ sau đôi lần Út Thơm dâng hiến cơ thể cho lão trong khi người chồng của chị đã sở hữu thân thể chị từ gần 2 năm nay.
“Sắp tới cặp vú của em sẽ có sữa, lúc đó chắc anh phải ngụp lặn bú mút chúng nhiều hơn mới được”, điền chủ Cao vừa nói dứt lời thì liền vùi đầu vào ngực Út Thơm để bú núm vú chị, tay lão hết se 2 đầu vú đến ngắt, kéo dãn chúng còn miệng thì hết liếm đến hôn khắp bộ ngực của chị. Như một con chó liếm láp chủ, nước miếng điền chủ Cao giăng đầy khắp 2 vú đến khuôn ngực của Út Thơm, lão thật biết cách chơi đùa với 1 bộ ngực đẹp như vậy.
“Nó là cho ông tất, ông bú em đi, bú vú em đi ông, mạnh hơn nữa nhé, ông bóp cho nhanh ra sữa giúp em nhé”, Út Thơm kéo đầu điền chủ Cao úp mạnh vào bộ ngực mình, hàm râu xồm xoàm của lão đâm chọt vào da thịt làm chị nhột nhưng râm ran sướng khó tả, còn vú chị thì khỏi phải nói, làm sao nó thoát được miệng một con dê cụ như thế.
“Hehe, em thật là 1 con đĩ nứng Ɩồŋ, hãy nói em là con đĩ và cầu xin anh bú đi nào. Kêu anh là con chó già nữa chứ, em chóng quên quá”.
“Bú em, bú em đi ông ơi, em là đĩ, là con chó cái của ông đây, xin ông à xin con chó già hãy bú nó cho em đi, bú cho em sướng đi nào”, Út Thơm chẳng ngại ngần mà thừa nhận mình là đĩ, chị giờ chỉ mong sao làm hài lòng điền chủ Cao, chị có lẽ đã mê đắm khoái lạc cùng lão lắm rồi.
“Còn cái Ɩồŋ em thì thế nào hả, con đĩ chó”, điền chủ Cao dùng 1 tay vỗ mạnh liên tiếp vào cái mu Ɩồŋ của Út Thơm, nó vẫn đang được cái quần lót trắng che lại, nhưng làm sao đủ sức bảo vệ trước sự mạnh bạo của lão, cảm giác đau rát vùng hạ bộ làm chị nhăn mặt lại, nhưng chị vẫn để mặc lão giày vò cơ thể chị.
“Bú… bú cả nó nữa, em van ông… con chó già xấu xa… được con chó già như ông bú Ɩồŋ là em sướng nhất trần đời… ông ơi, chó già ơi… bú Ɩồŋ… Ɩồŋ em đi”, Út Thơm ưỡn mu lên cao hơn, như muốn ngồi hẳn lên đùi điền chủ Cao, còn cặp vú chị vẫn dâng tận miệng lão, trông đợi mời gọi lão bú chúng.
“Aaaa… sướng… sướng lắm… aaaa… ôiiiii… ốiiii”, Út Thơm ưỡn mình qua lại, chị rên la thảm thiết, nhưng đó là kiểu rên sung sướng, điền chủ Cao vừa bú vú chị vừa thọc tay quấy phá cái Ɩồŋ của chị, hột le chị bị 2 ngón tay lão kẹp chặt nghịch phá, nước Ɩồŋ chị rỉ ra, ướt cả 1 vùng quanh quần lót trắng.
“Ôi ông ơi… em ướt quần mất thôi… ông cởi ra giúp em đi”, Út Thơm như van xin.
“Không cần, em cứ mặc thế đi, anh nào chê ướt át từ nước Ɩồŋ em rỉ ra đâu, Ɩồŋ con chó cái như em cũng lắm mùi thơm mà… nào nào… giờ thì cúi xuống bú cặċ con chó già như anh nào, đĩ Ɩồŋ mê cặċ kia”, điền chủ Cao buông Út Thơm ra, lão tuột sạch đồ trên người mình xuống, quăng thẳng vào mặt chị rồi tới ngồi lên cái bàn duy nhất trong nhà, nơi ánh đèn cầy le lói sắp tắt.
“Lại đây bú cặċ chó nào con đĩ, chẳng phải em mê cái này lắm sao, haha”, điền chủ Cao cầm con cặċ mình hẩy hẩy trước mặt Út Thơm, ánh mắt chị nhìn chầm chầm vào nó, rồi như bị nó thôi miên, chị ngoan ngoãn bước xuống giường tiến lại con cặċ đang vươn cao của lão. Út Thơm chưa từng biết bú cặċ là gì cho đến khi điền chủ Cao chỉ dạy cho chị, thật ra thì lão biết được cũng là do những lần đi chơi đĩ trên huyện của lão, dần dà lão thấy thích thú khi được nhìn gương mặt dâm dật của những người phụ nữ lão chinh phục quỳ gối xuống mà bú cặċ cho lão. Út Thơm là một trong số đó, chị giờ bú cặċ điền chủ Cao điêu luyện chẳng khác gì những con đĩ lão từng chơi, có khi còn tuyệt vời hơn vì chị chỉ có bú cho mình lão, không tràn lan như đám đĩ kia. Đôi môi của Út Thơm như nhảy múa trên con cặċ điền chủ Cao, hết liếm đến mút, hết ngậm ngang thân cặċ đến tọng hết cả con cặċ lão vào sâu trong miệng mình. Sự sành sỏi chơi đùa với con cặċ điền chủ Cao trong tay của Út Thơm làm chồng chị cũng bất ngờ, anh Đớt chưa bao giờ thấy vợ mình làm thế với mình. Dù lòng dạ đang sôi sục vì Út Thơm đang làm tình với trai nhưng nhìn cách vợ mình say mê bú mút cặċ điền chủ Cao, lại làm anh thấy rất hứng tình, nó như phá bỏ xiềng xích tư tưởng tình dục mơ hồ trong đầu anh bấy lâu nay. Anh Đớt chưa bao giờ nghĩ đến việc phụ nữ có thể bú cặċ đàn ông như thế, anh mơ màng tưởng tượng nếu giờ được đụ Út Thơm, có khi anh sẽ bắt cô ta bú cặċ mình như đang bú cặċ lão Cao, anh chăm chú quan sát, như một học trò đang cố gắng ghi nhớ bài học đầu đời. Đời cũng thật lạ, trong đau đớn ghen tuông lại có sự thỏa mãn, khoái cảm…
Để lại một bình luận