Phần 13
Sáng hôm sau tôi bị đánh thức bởi chuông điện thoại, đầu thì hơi nhức, tôi ngồi dậy lắc đầu rồi với lấy điện thoại, là số của cô.
– Alo, em nghe đây cô!
– Nhóc, dậy đi còn đi học không muộn.
– Vâng.
Tôi ngồi dậy chuẩn bị đi học, đến lớp Linh vẫn chưa đi học, tôi đi xuống căn-tin.
– Hiếu!!! Đây này!
Tôi quay ra, là cô, tôi chạy đến.
– Sao cô lại ra đây?
– Nè, em ăn đi.
Cô đưa cho tôi hộp xôi.
– Ơ cô ăn đi.
– Cô mua cho em mà, cô ăn rồi.
– Vâng, em cảm ơn.
Tôi và cô đi ra ghế đá quen thuộc tôi và Linh hay ngồi.
– Em tỉnh rượu chưa?
– Dạ rồi, em còn hơi nhức đầu chút thôi.
– Cô đã bảo uống ít thôi mà…
– Ơ em bị ép uống chứ…
Cô liếc xéo tôi.
– Chắc lần sau cô không rủ em đi nữa đâu…
– Ơ!… Hic.
Im lặng…..
– Mà bạn cô ghê quá…
– Ai?
– Cái anh … à gọi thím đúng hơn.
Cô cười.
– Nó thích em rồi đấy.
– Ặc…
Tôi nhìn cô, cô lại cười.
– Tối qua nó lúc cô về nhà rồi nó gọi cho cô xin số em đấy.
Tôi đang nhai miếng xôi mà phun hết ra.
– Thế cô có cho không? Cô đừng nói với em là cô cho rồi nha.
Tôi lúc đó khá hột.
– Không, cô không cho, chứ không tối qua nó đã gọi cho em rồi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cô mà cho chắc tôi chết mất.
– Mà Linh khoẻ chưa em?
– Hôm nay nó chưa đi học, nhưng chắc cũng đỡ rồi cô.
– Ừ, hay chiều nay mình đi thăm Linh nha!
– Vâng.
Tiếng trống vào lớp vang lên, cô dục tôi lên lớp, ra chơi tôi lại chạy xuống chơi với cô. Rồi năm tiết học mệt mỏi cũng qua, tôi về nhà, ăn trưa xong đang nằm thì nhớ đến Linh, tôi liền gọi cho nó… Tút … Tút…
– Alo!
Nghe giọng nói có vẻ nó đã khoẻ hơn.
– Chào người đẹp.
– Không dám! Tôi đẹp từ bé rồi.
– Hơ, khen đểu một câu mà cũng tưởng thật.
– Kệ tui.
– Khoẻ chưa gái?
– Rồi, mai tớ đi học.
– Ừ, chiều tớ với cô Lan đến thăm gái đấy.
– Đến đi rồi làm ôsin gọt hoa quả cho tớ, hehe, à nhớ mua sữa chua mít nhá.
– Đíu!!!
Tôi chọc nó vài câu rồi kể cho nó chuyện tối qua.
– Thật á? Gay à? Sao không yêu đi. Haha.
– Mẹ con điên, yêu cục cứt.
– Thằng điên, đã gay còn kiêu với gay.
– Con chó này từ giờ éo cậu tớ gì sất, mày tao.
– Ok, không chấp.
– Grừ…
– Kể tiếp đi.
– Thì thím ấy cứ sán lấy tao tao phải tránh ra chỗ khác, mà nó còn xin cô Lan số tao nữa, may mà cô không cho chứ không tao chết mất.
– Haha!
– Mà lúc về được ôm cô thích quá, hehe.
– Êu, thằng dâm tặc, đến cô giáo cũng không tha.
– Mày im đi.
– Đéo im đấy, chiều tao méc cô.
– Kệ mẹ mày.
Tôi và nó chửi nhau một hồi rồi thôi, tôi lại cày game đợi cô. Cuối cùng cô cũng đến, chúng tôi đi mua ít hoa quả và không quên mua sữa chua mít cho nó, rồi đi đến nhà Linh, nó đi ra mở cửa, chúng tôi ngồi ở phòng khách nói chuyện.
– Em đỡ chưa?
– Dạ em đỡ rồi ạ, em cảm ơn cô hôm đó đã đưa em về ạ.
– Không có gì đâu em.
– Nó ốm ăn thôi cô.
– Mày im đi.
Ba chúng tôi chí choé một hồi thì nó kêu đau bụng, rồi nó nhìn cô, cô lại nhìn tôi, tôi ngu ngơ chả hiểu gì.
– Mày sao vậy?
– À Hiếu em ở đây xem tivi đi nha, cô và Linh lên phòng Linh có chút việc.
– Cấm mày lên phòng tao đấy.
– Ơ!
Họ dắt nhau đi lên phòng Linh, dáng nó đi cứ gượng gạo thế nào đấy, tôi ngồi xem tivi một lúc mới vỡ lẽ là nó đến ngày. Tầm nửa tiếng sau nó với cô mới đi xuống, ánh mặt cô nhìn tôi khang khác nhưng tôi lại không để ý lắm.
– Hai người làm gì trên đó thế?
– Làm gì hỏi làm gì?
Chúng tôi ngồi nói chuyện chán chê rồi đi về, trên đường về cô hỏi tôi.
– Nhóc! Tối nay nhóc có rảnh không?
– Dạ có, sao vậy chị?
– Nhóc… đi xem phim với chị nha, ở rạp mới có phim “Mĩ nhân kế” chị muốn xem quá.
– Vâng.
Tôi phê phê đồng ý liền, phim đấy xem phần quảng cáo mà toàn hốt gơ đóng phim hết, tha hồ ngắm gái rồi. Về nhà tôi chuẩn bị sẵn sàng để đi với cô…
Để lại một bình luận