“Đừng để tim nhảy khỏi Ɩồŋg ngực nhé.”
Nói đoạn, ông ta rút tấm vải ra, một thứ ánh sáng màu tím tỏa ra xung quanh.
Trung buột miệng hỏi lớn: “Đá tử tinh?”
Ông chủ Triệu gật đầu: “Phải, loại đá cực hiếm.” Rồi xoa tay nói tiếp: “Đã hiếm như thế mà còn được điêu khắc thành một cặp tượng Kamasutra cực kỳ sống động và chi tiết. Thần tiên tỉ tỉ có nhận ra được đây là tư thế gì không?
Trang Trang quan sát một lúc rồi đáp: “Nhìn có vẻ giống lối giao hợp giữa Mặt Trăng và Mặt Trời nhưng có biến thể đi đôi chút.”
Ông chủ Triệu cười sung sướng: “Thật tuyệt vời, tôi sẵn sàng đánh đổi một phần ba gia tài để có được một tri kỷ như cô đấy.”
Trang Trang mỉm cười lịch sự: “Cảm ơn ông quá khen! Tôi chỉ là kẻ tầm thường, không xứng với hậu đãi như vậy.”
Trung sầm mặt, chửi thề trong bụng, “Đ. M, đây là muốn cướp gái của nhau à? Thế còn thỏa thuận ban đầu vứt cho mèo gặm rồi à?”
Ông chủ Triệu không để ý đến vẻ mặt của hắn, tiếp tục cao hứng giới thiệu: “Đá tử tinh, được điêu khắc thành Kamasutra thế Mặt Trăng Giao Hoan Mặt Trời, cứ nghĩ đã là cực phẩm. Nhưng chưa đâu, thứ tuyệt vời nhất nằm ở đây, mọi người nhìn kỹ nhé.”
Nói rồi, ông ta đặt một bàn tay vào bờ mông của tượng nữ, đẩy lên, lộ ra đầu dương vật của tượng nam vốn được ẩn giấu bên trong tượng nữ.
Trung bỏ qua tức tối, ngạc nhiên thốt lên: “Có thể chuyển động.”
“Phải, nhưng không phải chỉ có chuyển động đơn thuần.” Vừa nói ông chủ Triệu vừa lấy ra một cái chén sứ nhỏ kê vào sát phía trước bộ phận của tượng nữ, còn tay kia giữ lấy mông của tượng nữ đẩy lên xuống. Cùng với sự nhấp nhỏm của tượng nữ, dương vật tượng nam trông như đang đâm vào rút ra liên tục âm đạo của đối phương. Một lúc sau, một dòng nước nhỏ bắn ra từ âm đạo của tượng nữ, phun vào thẳng trong chén sứ đang hứng sẵn.
Ông chủ Triệu giơ chén sứ lên trước mặt mọi người, giải thích: “Đây chính là bí mật của cặp tượng này. Nếu chỉ vuốt ve dương vật của tượng nam cả ngày vẫn chẳng có gì xảy ra, cũng vậy, nếu kích thích âm đạo của tượng nữ suốt đêm cũng là con số 0 nốt. Nhưng nếu làm đúng động tác hợp hoan của hai tượng, đến một lúc đủ nhanh và mạnh, từ trong tượng nữ sẽ bắn ra thứ nước này mà không tài nào tìm được nguồn gốc từ đâu.”
Trung trầm trồ: “Thật kỳ lạ!” Rồi hắn thắc mắc: “Mà thứ nước này có tác dụng gì không?”
Ông chủ Triệu cười khẽ, ra chiều bí mật, vẫy tay gọi trợ lý của mình: “San San, rót giúp tôi một chén rượu nhỏ.”
San San đung đưa thân mình, tới một quầy rượu sát tường, rót ra một chén rượu nhỏ đưa trở lại. Ông chủ Triệu đón lấy, đổ hết thứ nước trong chén sứ vào chén rượu. Lắc nhẹ cho hai thứ hòa tan vào nhau. Một mùi thơm thoang thoảng tỏa ra, kích thích khứu giác vô cùng. Khứu giác là thứ kỳ lạ, nhẹ quá thì không có tác dụng, nặng quá thì lại ức chế, chỉ có mùi hương ngây ngất vừa đủ mới đem lại khoái cảm lớn nhất.
“San San, giám đốc Trung, hai người thử một ngụm đi.”
San San làm theo lời của ông chủ là điều tất nhiên, nhưng bản thân Trung cũng cảm giác không thể cưỡng lại câu ra lệnh này mà đón lấy cái chén, đưa lên miệng nhấp một ngụm.
Một cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp người hắn, cơ bắp toàn thân căng cứng lên, chỗ kín của hắn cũng dựng ngược, đội quần nhô ra phía trước.
“Không phải chứ? Mình mới uống cái thứ gì thế này?” Đang hoang mang, Trung liếc qua bên cạnh thì giật mình. San San dường như cũng rơi vào trạng thái giống như hắn, đang uốn éo toàn thân, một tay đang tự xoa nắn bầu vú của mình, tay kia áp vào vùng giữa hai chân, tự ấn miết liên tục.
Ông chủ Triệu từ đâu mang ra hai cái ghế có lưng tựa, đặt xuống cạnh nhau, nhã nhặn mời: “Thần tiên tỉ tỉ, chúng ta ngồi xuống đây thưởng thức khung cảnh một chút.”
Trang Trang không tỏ thái độ gì, điềm nhiên ngồi xuống. Ông chủ Triệu hài lòng, ngồi xuống bên ghế còn lại.
Trước mắt họ, San San đã quấn lấy Trung, vừa vuốt ve, vừa mơn trớn cởi từng món đồ trên người hắn xuống. Trung cũng không kiềm chế được, ôm siết lấy tấm lưng trắng ngần của San San, từng ngón tay mân mê sợi dây váy mỏng manh trên bờ vai gầy quyến rũ tuột dần xuống. Mượn đà, hắn túm vào bờ ngực của váy giật mạnh. Cặp vú đang mang đầy thổn thức của San San nổ tung ra, nhảy thẳng vào cái miệng đói khát của hắn.
Hắn mút lấy mút để như chưa từng được uống một giọt sữa nào trong đời.
Triệu Hoan nhìn qua Trang Trang, thấy cô nàng vẫn bình thản quan sát, hắn bí mật vẽ một thứ chú ngữ lên lòng bàn tay, đoạn áp lòng bàn tay lên vai Trang Trang, vừa hỏi vừa dùng khí lực kích hoạt chú ngữ lên người cô: “Thần tiên tỉ tỉ, cô thấy thế nào?”
Không rõ hắn muốn hỏi trong người cô thế nào hay muốn hỏi khung cảnh trước mắt thế nào, nhưng Trang Trang vẫn gật đầu mỉm cười: “Không tệ.”
Trả lời xong thì trong Trang Trang một cảm giác kỳ lạ xuất hiện, cả người cô run rẩy, nữa muốn mềm oặt, nửa muốn co cứng.
Triệu Hoan lúc này đứng dậy khỏi ghế, bước qua trước mặt Trang Trang, quỳ xuống giữa hai chân cô. Đoạn nhẹ nhàng dùng tay tách hai chân Trang Trang ra, tà váy xẻ cũng theo đó bị cuốn theo để lộ ra thứ nội y đen tuyền nổi bật trên làn da đùi trắng nõn. Hắn nghĩ thầm, “Không ngờ hôm nay có kẻ dẫn tới một con hàng ngon như vậy”
Lâu lắm rồi hắn mới có hứng thú như hôm nay. Để cho kẻ khác hưởng thụ thì quá phí phạm.
Theo thỏa thuận giữa hắn và Trung, lâu đài của hắn có trăm phương ngàn kế để kích thích và làm mê đắm phụ nữ. Trung muốn dẫn thư ký tới để hắn giúp mê hoặc cô nàng. Nghĩ cũng lạ, nhưng theo như lời Trung nói, thư ký của hắn có cái gì đó rất mê hoặc, ngoài việc muốn chiếm đoạt thể xác ra, hắn vẫn muốn chiếm đoạt tình cảm của cô nàng nữa, nên mới tốn công đưa người đẹp đến tận nơi này.
Nhưng nếu đẹp đến mức này thì Triệu Hoan lại muốn hưởng trước. Nên hắn thay đổi kế hoạch, cho tình nhân của mình là San San ghép thành cặp với Trung cho hắn cạn kiệt hết tinh lực đi. Còn người đẹp mà Trung dẫn tới sẽ là buổi tối nay của Triệu Hoan này.
Triệu Hoan hít hà một lượt. Thơm qua đi mất, sao bướm của con ả này lại thơm đến thế nhỉ. Như này thì tối nay hắn phải thật tận hưởng mới được. Gu của hắn là đàn bà đẹp nhưng phải có chút lạnh lùng, vì khi đã đút dương vật được vào trong, hắn sẽ có cảm giác thắng lợi, trực tiếp chiếm đoạt một con đàn bà kiêu hãnh. Cảm giác này tuyệt hơn rất nhiều những thứ chỉ biết nằm ngửa dâng hiến cho hắn.
Hắn dang hai tay ôm lấy mông của Trang Trang kéo tới trước khiến hạ thể của cô ưỡn ra, hướng về mặt hắn. Hắn thở mạnh, từ từ áp mặt tới, chỉ một chút nữa thôi là úp được trọn vẹn lên nơi gợi cảm nhất của phụ nữ rồi.
Đột nhiên một bàn tay đặt lên đỉnh đầu hắn, một cơn đau chói ập tới như điện giật, đánh hắn bất tỉnh ngay lập tức, gục đầu xuống giữa hai chân người đẹp.
Trang Trang dựng đầu Triệu Hoan lên, hất cả người hắn qua một bên. Cô đứng dậy tiến về phía trước, nơi có hai người đang khỏa thân lồ lộ. San San đang chống hai chân theo tư thế cưỡi ngựa trên người Trung, một tay đang cầm dương vật của hắn chuẩn bị ấn vào trong người mình.
Trang Trang đưa tay chụp lấy cổ San San, siết mạnh vào hai huyệt Thiên Dũ, Ế Phong, đồng thời siết luôn cả động mạch cảnh nằm sát dưới da cổ. San San bất tỉnh ngay lập tức, rủ người xuống, nằm mềm ra đất. Trang Trang thay vào chỗ của San San, tuy nhiên không ngồi xuống, mà chỉ cúi người tát thật mạnh vào khuôn mặt đang mơ màng của Trung và quát lớn: “Dậy!”
Bị đánh cho một cái đau điếng, dương vật của hắn xìu nhanh như bong bóng xì hơi, nhờ đó mà hắn cũng dần tỉnh táo lại, thần trí dần thoát khỏi cơn mơ màng.
Trang Trang mặc kệ hắn, bước tới trước cặp tượng Tử Tinh. Nhiệm vụ của cô là thu hồi bảo vật trấn phái bị đánh cắp này, mãi tới hôm nay, nó mới xuất hiện lại trước mặt cô. Cô đưa tay tính chạm vào cặp tượng thì một tiếng cười lạnh vang lên sau lưng:
“Hóa ra là đồng đạo!”
Triệu Hoan đã tỉnh. Trang Trang quay lại, mặt đối mặt với hắn: “Ta đợi ngươi nãy giờ, làm gì mà nằm lâu vậy!”
Triệu Hoan gầm lên: “Ngươi là ai?”
Trang Trang thủng thẳng: “Là người đến từ nơi mà ngươi mang thứ này đi khỏi. Hôm nay ta phải hoàn về cố chủ.”
Triệu Hoan cười gằn: “Sao không nghĩ là nó vẫn sẽ ở lại, cộng thêm một con đàn bà phục vụ cho ta nữa.” Dứt lời, Triệu Hoan nhảy vọt tới, tay nắm thành quyền, tự chú ngữ lên nắm đấm, giáng thẳng tới Trang Trang.
Trang Trang đang đứng chắn trước cặp tượng Tử Tinh, nếu cô né tránh thì chẳng may tên giặc này đấm thẳng vào tượng e vỡ mất. Cô quyết rất nhanh, đành phải quyền đối quyền, tay nắm chặt lại, tụ chú ngữ vào đó, nhảy lên, trực tiếp dùng đấm tay đón lấy quyền kình đang lao tới.
Một âm thanh trầm đục vang lên khi hai nắm tay va chạm, kình lực vỡ ra không gian xung quanh thành một cơn gió nổi lên bạt đi mọi thứ.
Một đòn này đã khiến ham muốn trong người Triệu Hoan biến mất sạch, thay vào đó là chiến ý ngút trời. Cơn thèm muốn giao đấu với cao thủ ngang sức trỗi dậy, hắn lao tới tung một đòn đá quét hồi mã thương tạt vào đầu đối thủ. Trang Trang nghiêng nhẹ đầu né tránh, rồi mượn lực nghiêng người, tung cước đá thốc từ dưới lên. Cái váy xẻ tà theo đó mà tuột đi, lộ ra toàn bộ hạ thể của cô, nổi bật là chiếc nội y đen tuyền hấp dẫn.
Triệu Hoan vừa ngửa đầu né tránh, vừa trỗi lên cơn biến thái kỳ quái. Hắn quay lại tấn công, nhưng chỉ nhắm vào hai bầu vú tưng tưng và hạ thể của Trang Trang mà đánh.
Trang Trang vừa tránh, vừa gạt, có lúc phản đòn, nhưng cách tấn công này khiến cho cô là thân gái không ít thì nhiều cũng lâm vào bối rối.
Dần dần đòn thế trở nên thua sút, tay chân rối loạn, bị đốn phương ép lui dần, đến khi bị bức đến sát tường, Trang Trang không lui được nữa, đành niệm chú ngữ lên hai lòng bàn tay, dồn lực tung hai chưởng ngự không ra trước. Kình lực cách không bắn thẳng tới trúng Triệu Hoan, đánh hắn bật ngửa ra sau.
Hắn lồm cồm bò dậy, khí tức nhộn nhạo, dạ dày hắn muốn trồi ra ngoài sau khi nhận trọn chấn động từ kình lực của đối phương. Triệu Hoan nhíu mày, quay người chạy đi, biến mất sau một góc tường.
Trang Trang chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đèn trong đại sảnh phụt tắt, chỉ còn lại mấy ánh nến leo lét ở vài vách tường. Một thứ tiếng trầm trầm ồ ề vang lên khắp nơi.
Trang Trang nghiêng tai nghe ngóng, “Đây là…”
Linh cảm nhạy bén khiến Trang Trang ngẩng phắt đầu lên, một bóng quỷ hiện ra giữa không trung, vung móng vuốt chụp xuống. Là Triệu hồi Quỷ sai! Tên Triệu Hoan này có thể dùng chú ngữ triệu hồi ra được thứ này thì không phải dạng vừa.
Trang Trang nhảy vọt đi né tránh trong gang tấc. Đoạn tụ lực vào lòng bàn tay, lần nữa đánh ra hai chưởng ngự không. Kình lực bay đi, song quỷ sai lắc nhẹ đầu, thổi ra một hơi, kình lực tan biến đi trong nháy mắt. Trang Trang thấy cảnh này mà thất kinh, quỷ sai khả năng thổi một hơi có thể đánh tan được kình lực của cô thì bá đạo quá rồi. Giữa lúc bối rối, quỷ sai lại lao đến. Trang Trang buộc phải tháo dây rút, tung cái váy dài cô đang mặc ra, nguyên đây là thứ váy đã được cô niệm chú ngữ lên từ trước, có tác dụng phòng thủ bị động, chống lại được công kích từ tà khí. Cái váy bay lên không, chắn ngang đòn công kích của quỷ sai. Hai luồng khí chính tà va chạm liền phát nổ, làm mờ mắt quỷ sai trong thoáng chốc. Lợi dụng lúc này Trang Trang chạy đến chỗ Trung đang đứng tồng ngồng, kéo hắn nấp vào sau một cái cột.
Lúc này Trung đang trần như nhộng, còn Trang Trang trên người chỉ còn mỗi bộ đồ lót. Trung đang ngơ ngác thì Trang Trang làm một hành động mà hắn có nằm mơ cũng không thể ngờ tới, cô lấy tay ấn đầu hắn xuống, dí mặt hắn vào đáy quần mình.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hắn nghe thấy tiếng cô thì thầm: “Ngửi giùm tôi đi, có mùi gì vậy?”
“Mùi gì? Ở nơi này của phụ nữ thì còn mùi gì khác được nữa?”
Hắn còn đang ngơ ngẩn thì cô ấn mặt hắn vào sát hơn nữa, giục: “Nhanh đi, anh ngửi thấy mùi gì?”
Hắn trầm ngâm một lúc rồi đáp: “Như mùi hoa sữa ấy!”
Trang Trang hỏi lại: “Nghĩa là có mùi hoa?”
Trung gật đầu khẳng định: “Phải.”
Không ổn rồi! Mùi hoa thì yếu quá, không đủ sức đấu lại với quỷ sai. Chẳng lẽ phải dùng tới…
Trang Trang bối rối, có chút ngập ngừng hỏi hắn: “Anh xuất tinh ra được không?”
Hắn tưởng mình nghe lầm: “Xuất tinh? Bây giờ sao mà được chứ?”
Trang Trang gằn giọng: “Không được cũng phải được.”
Hắn lắc đầu bất lực: “Thực sự bây giờ không được, nó đang mềm nhũn thế này thì…”
Trang Trang hạ giọng: “Nhắm mắt lại đi.” Đoạn cô lấy tay cầm vào dương vật của hắn, vuốt lên vuốt xuống. Thấy có vẻ không mấy tác dụng, cô cúi người, thè lưỡi liếm vào đầu ngực của hắn. Chiêu này quả nhiên có đất dụng võ, dương vật hắn bắt đầu động đậy. Nhưng lúc sau vẫn chỉ có thể động đậy như thế. Trang Trang bực mình, quát thầm trong bụng: “Đồ đàn ông vô dụng! Chẳng lẽ mình phải…”
Để lại một bình luận