Phần 5
Rồi mấy tuần lại trôi qua, trong bộn bề công việc. Rồi lại một sáng chủ nhật…
“Hôm nay nhỏ rảnh không?”
“Em định ra ngoài uống cà phê một mình thôi, định rủ em đi cùng à?”
“Không, điện nhà chị hư hết rồi nè, định nhờ nhỏ qua coi dùm. Hu hu, tối qua không có điện xài…”
Tôi mang đồ nghề qua nhà Hồng. Trước đây, khi còn là sinh viên, công việc này với tôi là quá quen thuộc, với lại tôi cũng là dân kĩ thuật mà. Qua đến nhà Hồng, ăn sáng xong tôi lao vào công việc chính. Điện bị chập mạch mà cầu dao không nhảy làm điện bị cháy. Cũng không có gì lớn, thoáng chốc là đã xong. Tôi làm lại luôn mấy cái ổ cắm, chế thêm mấy công tắc 2 chiều cho mấy cái đèn. Ngứa tay, tra luôn dầu cho mấy cái máy quạt, vệ sinh luôn cái điều hòa… Vậy là cũng tới tận 1 giờ. Mồ hôi ướt sũng cả cái áo. Tôi cởi trần bước xuống cầu thang. Hồng nhìn lén vào body tôi, hơi ngạc nhiên và bụng thì ngờ vực lắm… Thật ra thì body của tôi rất đẹp, năng chơi thể thao mà. Con trai tò mò, con gái cũng không kém, hay nhìn trộm mấy anh đẹp trai với mấy anh body đẹp lắm đó mấy bác à. Tắm rửa xong, và ăn cơm xong, Hồng bảo tôi lên phòng Hồng ngủ cho khỏe vì trời nóng, phòng Hồng thì mới có điều hòa… Chả lẽ… thôi ngủ trước đã, tối còn chở Hồng đi xem phim.
Trôi dần vào giấc ngủ, chợt tôi nhận ra có ai mở cửa bước vào. Không ai khác ngoài Hồng, Hồng nằm bên cạnh tôi, còn lấy chiếc gối ôm ngăn ở giữa nữa. Thật là buồn cười. 15 phút trôi qua trong yên lặng, tôi lắng nghe tiếng thở của Hồng, rõ ràng Hồng chưa ngủ. Tôi nghiêng người qua một bên, lấy điện thoại nhắn:
“Không sợ à?”
“Không…”
“Vậy sao lại ngăn bằng gối?…”
“Thích”
Tôi quay sang, lấy cái gối bỏ qua một bên. Nhìn Hồng và Hồng cũng nhìn tôi, tôi hiểu cái khoảng cách giữa 2 người thật nhỏ bé. Có những điều thật bất ngờ. Và tôi cũng không nghĩ rằng mình và Hồng lại có những không gian như thế này. Có lẽ, với Hồng, tôi cũng là Tuấn, chỉ khác là tôi không phải là mối tình đầu của Hồng… Nếu có đến với nhau cũng chỉ là cái sinh lý tầm thường, như con người ta đói thì ăn cơm vậy. Nhưng tôi đã lầm… một sự hiểu lầm thú vị…
Tôi đưa đôi tay rắn chắc kéo Hồng về phía mình. Hồng vẫn yên lặng và không nói lời nào cả. Tôi hôn lên đôi bàn tay mềm và bé nhỏ, áp sát vào má mình, rồi chợt hôn lên trán nàng. Hồng nhìn tôi, đôi mắt buồn thăm thẳm. Thật sự là khó hiểu quá. Ôm nàng vào vòng tay, tham lam hôn vào má, hôn vào gáy và cắn nhẹ vào vành tay. Nàng đã nỗi da gà và người như bị điện giật.
“Dục tốc bất đạt”, điều này anh em nào cũng biết, phải từ tốn và nhẹ nhàng… Tôi chầm chậm tiến về đôi môi kia. Đôi môi Hồng khá ngọt ngào, nhưng động tác còn gượng gạo và hình như không có kinh nghiệm hôn thì phải, nó làm tôi khá ngạc nhiên. Tôi hôn dần xuống cổ, 2 bàn tay bắt đầu khám phá tấm lưng mượt mà, lên vai, rồi xoa nhẹ vào mông, rồi xoa lên bụng. Tay đi đến đâu, nàng ưỡn người đến đó như bị điện giật vậy, rồi cũng đến bầu vú căng tròn. Bây giờ, đôi vòng tay nàng đã vòng lên lưng tôi, như muốn siết tôi thật chặt, đôi mắt đã nhắm nghiền lại.
Được cổ vũ, tôi bắt đầu tăng tốc, tôi xoa vào đầu vú và chiếc lưỡi bắt đầu hoạt động. Vú nàng không to lắm, đầu ti cũng không hồng lắm, nhưng mà nó đặc biệt cứng và rắn chắc. Thằng bé lúc này đã cương lên hết cỡ và chỉ muốn được làm việc. Nhưng chưa, phải từ từ đã… Tôi xoa bên ngoài, rồi từ từ mở cúc quần ra. Bàn tay nàng nắm tay tôi lại yếu ớt, tôi nghĩ thầm giả vờ chống cự đây mà. Chiếc quần cũng được cởi ra. Đôi chân nhỏ và trắng muốt hiện ra, khu tam giác đen huyền ngay trước mặt, cô bé nàng không to nhưng sạch sẽ và 2 mép khá đẹp, cái cảm giác rạo rực lâng lâng làm tôi nuốt nước miếng ừng ực. Tôi lật nàng lên, cắn nhẹ vào mông, lưỡi hoạt động mạnh mẽ hơn vào mép trong đùi, nàng quằn quại, rên khe khẽ. Tôi lại lật lên, hôn lên đám cỏ đen mà từ trước đến giờ chưa bao giờ nghĩ nó thuộc về mình, rồi tay xoa, lưỡi đưa vào hang động. Nước đã chảy đầy ra cả khe thiên thần ấy.
Tôi cởi chiếc quần ra, thằng bé hùng dũng và thách thức, tôi nằm úp xuống, cho thằng bé cạ cạ vào cửa hang trước khi tiến vào. Đôi môi tham lam tìm lấy môi của Hồng và đánh chiếm. Hồng hôn tôi, những nụ hôn tha thiết và vòng tay ôm chặt… Thời cơ đã đến, tôi cạ mạnh thằng bé trước miệng hang và đưa vào, nàng a lên một tiếng rõ to, thằng bé bị chặn lại. Tôi đi từ sự ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, từ sự đồng tình trao thân cho tôi ngày hôm nay đến việc tôi là người đầu tiên của nàng. Thật là khó tin quá, đôi mắt nàng ươt ướt vì đau, miệng nói thều thào vào tai tôi:
“Nhẹ thôi anh”. Lần đầu tiên Hồng gọi tôi bằng anh.
“Cảm ơn em!” Câu nói thật ngắn ngủi nhưng đủ để cả 2 cùng hiểu.
Cái cảm giác lần đầu tiên thật là không dễ dàng tí nào các bác ạ. Thằng bé chỉ chui và được hết đầu khất là dừng lại, nhấp mạnh tí là nàng lại đau. Khoảng 15 phút trôi qua mà vẫn chưa thành công, phải nói là không dễ như người ta nghĩ. Tôi kê chiếc gối dưới mông nàng cho thằng bé thuận đường hơn và nhấp nhè nhẹ, sâu dần, sâu dần và cuối cùng là cú nhấp mạnh, thằng bé xé toang tấm màn mỏng manh và chui vào sâu bên trong. Nước trong con chim nhỏ bé ra nhiều nhưng cái cảm giác đau điếng làm Hồng a thêm một tiếng rõ to. Tôi biết nàng rất đau nên dừng lại hôn lên trán, hôn lên môi, hôn lên gái và tham lam bầu ngực để kích thích Hồng trở lại. Nhưng cơn đau lúc nãy vẫn còn, chẳng mấy chốc là nàng lại đau. Dừng lại tại đây là điều hợp lý. Vẫn còn lần sau mà…
“Sao em lại cho anh?”
“Tại em thương anh!” Tiếng nàng thỏ thẻ vào tay đáng yêu. Giọng im dịu và ngọt ngào. Nàng lại tiếp:
“Em không hối hận. Em hiểu chúng ta khác xa nhau quá. Hãy làm những gì anh thích. Khi nào có thể, hãy quan tâm em như trước đây. Em không mong muốn thêm điều gì vì em hiểu rằng anh không thương em, và khoảng cách giữa chúng ta là không thể san lấp! Đừng nghĩ gì anh nhé”
Nói rồi vòng tay lại ôm chặt tôi trong hạnh phúc. Còn tôi, từng suy nghĩ nối từng dòng suy nghĩ. Tôi đã suy nghĩ không đúng về Hồng, tôi nghĩ rằng Hồng và tôi đến với nhau chỉ vì cái sinh lý bình thường ấy. Ai ngờ, tôi lại là người đàn ông đầu tiên, mà có lẽ cũng không phải là người đàn ông cuối cùng. Có những sự hi sinh không xứng đáng, cũng có những sự nhìn nhận bằng đôi mắt tầm thường. Tôi thấy mình là kẻ tầm thường và không xứng đáng đó. Nếu tôi biết trước rằng Hồng vẫn còn trong trắng, có lẽ tôi đã kìm nén cái dục vọng kia lại… Nhưng đó là sự bào chữa nhất thời, đàn ông chúng ta mà, trong hoàn cảnh đó mấy ai kìm lòng được…
Giấc ngủ ngọt ngào với vòng tay ấm áp, dù có chút hối hận nhưng tôi đã cảm nhận được sự ấm áp từ đôi bàn tay của một người thương mình. Với tôi, hãy cảm nhận tình cảm của người con gái trong chính giấc ngủ của họ.
Thế là đến 5 giờ chiều, chúng tôi trở dậy. Những nụ hôn tôi trao Hồng, tôi cũng không rõ nó là gì nữa nhưng chắc chắn đó không phải những nụ hôn của dục vọng. Chở nhau đến rạp phim, mua 2 vé xem phim tình cảm Hàn Quốc. Lần đầu tiên tôi biết được sở thích của Hồng. Từng cặp tình nhân bên cạnh không ngại ngùng bất kì cử chỉ nào với mọi người xung quanh, còn Hồng ngả vào vai tôi, và theo dõi bộ phim trong hạnh phúc dù không biết khoảng khắc này đến bao giờ và tôi cũng không biết bao giờ tôi ra đi.
Chở nàng về, chúng tôi lại ra quán cà phê bên bờ sông Sài Gòn. Trời khuya, gió lạnh, có 2 con người đang ấm áp bên nhau. Thời gian từ từ trôi, trong khoảnh khắc này, 2 con tim cùng ấm lại. Hãy để cho những giây phút bình yên ở lại nơi đây dưới ánh trăng mờ ảo, hãy để những lời gượng gạo trong những đôi môi im bặt và những ánh nhìn hiểu về nhau. Chúng tôi đã làm như thế và hạnh phúc.
Những ngày, rồi những từng trôi qua, dù không trò chuyện quá nhiều về những điều riêng tư nhưng sự chia sẽ khiến 2 con người hiểu nhau hơn.
Để lại một bình luận