Phần 73
Vừa mới bước chân về nhà …
– Giờ mới thèm vác mặt về đấy à !
Tôi giật bắn người nhìn qua … không ái khác đó chính là mẹ … vẫn như ngày còn bé … mỗi lần tôi đi về muộn hay nghịch ngợm gì đó bị hàng xóm qua mắng vốn … có điều là không còn những cây roi quất đau nhói da thịt như ngày xưa nữa … mà là những lời lẽ giáo lý nặng nhẹ không sót điều gì trên đời ! Tôi hồi hộp bước vào trong … cảm giác không khác gì một thằng nhóc của những năm về trước dù tôi giờ đã 18 … đúng là … tề thiên đại thánh dù có thần thông quảng đại đến mấy cũng không thoát khỏi bàn tay của ” như lai phật tổ ” .
– Má …
– Anh làm gì mà đi từ sáng sáng sớm đến tối mịt mới mò về vậy ! Anh đi sao không đi luôn đi, về làm gì nữa !
– Đi có công chuyện mà má …
– Công chuyện gì ! Tôi chả đi guốc trong bụng anh ! Anh thì công chuyện gì !
– Thì … thi xong rồi … phải để thư giãn chút chứ ! Cứ ở nhà … hoài … chịu sao nổi !
– Thư giãn ở chỗ nào, với ai anh nói tui nghe thử coi có lọt lỗ tai không ! Anh thư giãn cái gì mà từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tôi ! Anh đàn đúm ở đâu ! Làm cái khỉ gì mà điện thoại cũng không gọi về, thà anh mồ côi mồ cút ! Đây rõ ràng có cha có mẹ, có nhà có cửa mà anh có coi ai ra gì đâu ! Sao không đi luôn đi mà về làm cái gì !
– Mệt quá … điện thoại hư rồi mà …
– Hư sao không mượn người khác. anh đừng có dối trá với tui !
– Thôi mà …
Có vẻ mẹ đã rất giận … không hiểu ở nhà có chuyện gì không mà khiến mẹ nổi giận đùng đùng như vậy … chắc con mèo lại gây ra chuyện gì rồi …
– Làm gì người ướt nhẹp thế !
– Thì … mới tắm biển mà … để con lên thay đồ đã..lạnh quá nè … rồi xuống cho má chửi tiếp .được chưa !
– Còn không đi đi đứng đó nhiều lời tôi phát mấy phát bây giờ !
Quả nhiên ở nhà có chuyện thật … thay đồ xong … tôi qua phòng con mèo … thì thấy có tiếng thút thít của nó …
– Bật điện lên chứ làm gì mà nằm trong bóng tối vậy mèo !
Điện sáng … nó nằm thu lu trong góc … trời… không biết có chuyện gì nữa đây … chắc lại vòi vĩnh gì rồi bị mẹ la tự ái lên đây nằm trùm mền tự kỉ đây ma …
– Tắt đi … đi ra đi !
Nó quát một cái làm tôi mất hồn … đấy là tính cách tôi ghét nhất của những người phụ nữ trong nhà này … giận cá chém lung tung … tính cả mẹ và con mèo nữa … là sáng giờ tôi bị 4 người phụ nữ chặt chém mà không có lý do ! Bực bội thật … không ngờ có ngày một kẻ trùm sò như ta bị ức hiếp như thế này … trả lại bóng đêm cho căn phòng … tôi mò lên giường với con mèo …
– Sao … có chuyện gì..nói anh nghe coi … – tôi lắc lắc vai nó …
Quay lại … nó đẩy mạnh tôi ra khỏi giường …
– Ông đi ra cho tui … đi ra … !
Có vẻ nó còn đang rất ấm ức … mệt mỏi thật … đã mệt mà còn gặp mấy vụ hờn dỗi này … không gì chán bằng … thôi kệ… từ từ hỏi … giờ nó đang bực mà cứ nhiều chuyện nó chẳng chửi cho … nhưng mà dù sao cũng nằm bên nó cho nó đỡ tủi … đưa tay vén tóc con mèo qua một bên … định hun nó một cái thì nó đã gạt ra … gớm chưa … giằng co một lát thì cũng ôm được nó … con gái mà … cứ giả vờ chả thèm này nọ … chỉ là dàn cảnh …
Cả buổi trưa đi rong rong ngoài đường … rồi quần nhau cả chiều trên biển với Đào … giờ thì tôi cũng đã thấm mệt … nhắm mắt lại … tôi cứ nhớ mãi ánh mắt quyến luyến của em … lúc chúng tôi chia tay lúc ban chiều … dù định gọi điện cho em … nhưng sợ gặp người nhà … rồi nếu có gặp được Đào … thì cũng không biết phải nói gì … vì cả buổi chiều nay trên biển … chúng tôi đã nói không biết bao nhiêu là chuyện rồi … phải kiềm chế lại thôi … có lẽ đây chỉ là cảm giác nhớ nhung nhất thời … rồi cũng sẽ qua đi … mình đã có búp bê … và còn thiên thần nữa … không được làm khổ thêm người con gái nào nữa … tự trấn tĩnh mình là như vậy … nhưng dù sao..cảm giác luyến tiếc vì cả một buổi chiều dài đằng đẵng như thế … mà vẫn chưa được hôn em 1 lần … cứ khiến tôi bức rức mãi … dù sao thì … cũng mệt rồi … ngủ cho khỏe … ngày mai rồi tính …
…
– T …
Hơi thở mèo … phả ấm nóng bên má … nghe hơi thở nặng nhọc của nó … chắc nó khóc nhiều lắm … tội nghiệp … hình như có ai đó gọi tôi …
– T …
Đúng là má đang gọi … nâng tay con mèo ra khỏi ngực … tôi lò mò ngồi dậy … bước xuống cầu thang …
– Gì vậy má …
– Điện thoại đây nè … làm gì mà kêu khản cổ mới thưa thế !
– Đang ngủ mà …
– Nhanh lên đi người ta đợi !
Cầm điện thoại lên …
– Alo …
– T hả … Đào nè …
Thì ra là em … tự dưng tim tôi lại đập loạn xạ … cứ như là lần đầu em gọi cho tôi … vừa sợ vừa thích …
– Sao … Đào … có gì không …
– À ờ … điện thoại … tui … sửa xong chưa …
– Xong rồi …
Bốc phét thôi, vừa ra tiệm điện thoại vất ở đấy .
– Xong rồi hả … vậy giờ ..Đào lấy được chưa …
– À … được … mà … bây giờ T không ra khỏi nhà được …
Nhìn sang ghế nệm … tóc gáy tôi dựng đứng lên khi thấy mẹ vẫn đang nhìn tôi trừng trừng … chắc đang cố do thám xem có ai đang rủ rê ông “quý tử ” của mình đi nữa không …
– Ủa … vậy hả … vậy thôi … không sao đâu … mai cũng được …
– Đào muốn giải thoát cho T không … – tôi thì thầm …
– Hả … cái gì … giải thoát gì …
– Đừng hỏi nhiều … nếu muốn gặp T thì … sau khi cúp máy … 5 phút nữa … gọi lại … làm giọng thảm thiết … lên … như là có chuyện khẩn cấp … lắm … nhớ chưa …
– Trời … phải … làm vậy hả …
– Nếu muốn gặp T … thì làm vậy đi … nhớ không … thôi nghen … nhớ phải giả giọng … ok … thôi nghen …
Đã 10 phút trôi qua … vẫn chưa có tín hiệu gì … ruột gan tôi cứ nóng rân lên … không biết em làm quái gì mà lâu vậy …
– T ơi … điện thoại nè …
Tôi bật dậy khỏi giường … làm một mạch xuống dưới nhà …
– Ủa … ai nữa …
Tôi giả vờ hỏi mẹ …
– Ai biết … nghe đi !
Cầm máy lên …
– Alo … ai đếy đấy …
– Đào nè … sao rồi… T … đi được không …
– Trời ! Sao … bị hồi nào ! Có nặng không !
– Trời … hihi … xạo lạy luôn … thôi tui cúp máy đây … ông cứ ở đó mà rên đi nhen …
– Rồi … 15 phút nữa … T tới liền … trời … xui thiệt … chờ chút nhen …
Vừa quay lại..mẹ đã đứng sau lưng … ánh mắt đầy lo lắng …
– Cái gì thế T … có chuyện gì thế …
– Bạn con nó bị tông xe … mới vào viện … mà ba má nó về quê rồi … giờ chắc phải qua … giúp nó …
– Trời ! Đi đâu mà bị … nặng không … để tui chở đi … anh biết gì mà đi … bệnh viện nào !
– À … à … ờ … không nặng lắm … chắc trầy xướt bong gân gì đó thôi … mình con đi cũng được … không sao đâu …
– Có được không … thôi để tui đi cùng chứ có gì đâu … có người lớn dễ lo liệu hơn … đi thay đồ đi … tui chở đi !
– Không cần đâu má … giờ con mèo … nó đang buồn … má lên ..dỗ nó đi … giờ mình đi hết … bỏ nó ở nhà một mình tội nghiệp …
– Gớm chưa ! … Thôi đi đi … có gì … gọi điện cho tui nhen … ..
…
Vừa ra khỏi nhà … trời bắt đầu mưa tầm tã … may mà có cái áo mưa trong cốp … tôi bắn như bay đến nhà em … càng tới gần nhà em..tôi càng lo không biết làm sao để gọi em ra … điện thoại thì hư hết mẹ … trời thì mưa tầm tã … nhưng … tôi đã lo xa … chỉ vừa tới nơi …
– T … đây nè …
Dưới mái hiên gần đó… em đang đứng chờ tôi … dưới ánh đèn đường vàng vọt … khuôn mặt em đã nhợt nhạt vì lạnh … dựng xe xuống … vứt cái áo mưa ra khỏi người … tôi vội vã ôm lấy em … xiết chặt em trong vòng tay tôi … như lần đầu tiên chúng tôi ôm nhau … trong cái nhà vệ sinh bẩn thỉu của trường Thpt … không hiểu điều gì … khiến tôi chợt cảm thấy kkhao khát em đến vậy … có lẽ đó là ngọn lửa tình yêu … mà chúng tôi đã cùng nhau nhen nhóm ở quá khứ … giờ lại bùng cháy … như chưa hề có cuộc chia tay nào … em vẫn là em … và tôi vẫn là tôi … những cách trở thời gian và không gian … càng làm chúng tôi yêu nhau hơn … rồi em lại khóc … lại những tiếng khóc đầy oán trách ấy …
– T … xin lỗi …
Tôi xiết chặt em hơn …
– T im đi … T thật khốn nạn đấy … ai cho T ôm Đào … ai cần T ôm hả …
– T..lạnh lắm … Đào không biết … từ lúc Đào đi … T sợ như thế nào đâu … tại sao Đào đi… Đào đã hứa … là mình sẽ bảo vệ cho nhau mãi mãi mà …
Vuốt những lọn tóc ướt trên trán tôi qua một bên … em nhìn tôi …
– Nó … có làm gì T không … lúc Đào đi … phải nó đánh T phải không … thằng chó ấy … nói Đào nghe đi … rồi mình cùng trả thù cho T …
Đúng là ánh mắt căm giận của em ngày nào … giờ thì tôi hoàn toàn tin rằng … dù thơi gian có trôi qua thì linh hồn em vẫn luôn ở nơi đây … cầu nguyện cho tôi … một thằng nhóc chỉ biết lén lút yêu em … và dựa dẫm vào tình yêu của em để tồn tại …
– Ừhm … nhưng mà … T đã trả thù được cho mình rồi … Đào muốn nghe không …
– Có … kể đi …
– Nhưng mà … dài lắm … chắc phải hết cả đêm mới kể hết mất …
– T sợ hả … có dám..đi qua đêm với Đào không … hay muốn về với mẹ …
– Thôi cô ơi … ngày xưa tôi với cô vật nhau trong lớp ..ai đòi về với mẹ trước hả …
Cả hai tựa vào nhau cười khúc khích … như những ngày hạnh phúc tay trong tay không rời … hơi thở em … vẫn nồng ấm như cái đêm đầu tiên ân ái giữa hai hàng ghế trong phòng học … và … đêm đó … trong khách sạn quen thuộc … nơi mà lần cuối cùng chúng tôi yêu nhau … em trở thành người đầu tiên … nghe tôi kể về “tình dục tuổi học trò” … những tháng ngày chìm nổi trên con đường đi tìm hình hài của mình trong cuộc đời này …
…
– T … T … dậy đi … T … dậy …
Cái gì nữa đây … mới sáng mà ai phá vậy …
– Gì ì ì ì … thế ế ế ế ế ế …
– 9 giờ rồi … dậy đi về nè …
9 giờ thì 9 giờ … đã lỡ rồi thì lác luôn … giờ về cũng ngủ chứ làm gì mà hối không biết … ôm em kéo vào lòng … tôi nói..
– Mệt … wa … a … a … nằm chút nữa đi … mới ngủ được chút ò mà …
– Thôi về đi … đã lén nhà đi …
Có lẽ em mới tắm … mùi xà bông tỏa ra thơm lừng … làm chim tôi tự nhiên … thấy nứng …
– Từ từ … chưa kịp làm gì mà … tự nhiên … vào đây nằm ngủ … rồi về hé …
– Thì ai biểu tối qua kêu làm … rồi nằm lăn quay ra ngủ … giờ nói nữa … thôi về đi … tui còn ở đây lâu mà … lúc nào làm … chả được … tối qua nói dì tui về sớm … giờ 9 giờ rồi … đi … dậy đi … về rồi ngủ tiếp …
Úp mặt vào mái tóc mượt mà của em … tôi cố chèo kéo …
– Mệt quá … nằm chút nữa đi … chờ T vào … tắm rồi … ra làm một cái chứ … hôm qua giờ … gần bướm … mà chưa hun được cái nào … thèm chịu không nổi nè …
Tay tôi mò lên ngực em … còn thằng nhỏ trong quần thì bắt đầu cương lên … cạ mình dữ dội vào lưng em … cố chịu đấm ăn xôi … đã thật … quả là không gì thích bằng mới ngủ dậy đã được sờ vú cạ chim … và như mọi cô gái khác khi bị người yêu kích thích … em bắt đầu thở phì phò..
– Thôi … mà … hờ … ông … làm như thèm bướm … tui lắm không bằng … chả ngày nào cũng tí tởn với con Linh … .
Mặc em … nói gì thì nói … tôi cứ bóp cự cạ cho đã trước đã … nứng chịu không nổi … mới 1 năm mà ngực em..đã to ra rất nhiều … nhưng không cứng bằng lúc còn ở đây… không biết có thằng nào bóp ngoài đó không …
– Sao … vú Đào … giờ …mềm dzữ …
– Hờ … hờ … mềm là … sao …
– Là ..không cứng … như năm trước … có bị ai bóp không đấy …
– Dzô diên … vú tui … tui không bóp thì ai bóp …
– Khó tin quá … đưa bướm đây … kiểm tra cho chắc …
Tay tôi mò xuống … áp lên mu em …
– Thôi … cứ sờ..mó lung tung … đi tắm đi …
Đẩy tôi ra … em kéo áo xuống …
– Tắm xong … phải cho hun mấy cái đấy nhé … ghiền lắm ròi đấy …
– Không !
Thế đấy … con gái lúc nào cũng vậy..nói có là không … không là có … để xem..em nhịn thèm được bao lâu … nhảy vào nhà vệ sinh … .tôi tắm cho thằng nhỏ trước … vừa tắm vừa chọc em …
– Vào đây đi Đào … T cho coi cái này hay lắm … đảm bảo ghiền luôn …
– Ừhm … chờ chút … để Đào đi kêu Linh tới cùng xem cho vui nhen …
Ặc… tự nhiên làm mất hứng dã man …
– Ừhm … kêu đi … lâu rồi chưa coi đánh ghen nè … haha
– Xí … ông làm có giá quá không bằng …
Con nhỏ này láo thật … phải trị một trận cho biết lễ độ … đưa tay xuống chim sóc lọ một lát … thằng nhỏ cứng như vông trở lại … lau mình sạch sẽ … tôi quấn khăn tắm phủ hờ hững lên con chim để nó chỉa thẳng ra làm 1 cục … quả này cho em thèm rỏ dãi luôn … để xem có chịu được không …
cầm quần áo bước ra nhà tắm … tôi cố tình ưỡn chim lên phía trước và bước đi hiên ngang … vờ không thèm chú ý gì đến em … nằm trên giường … em liếc tôi một cái rồi quay đi vờ như không quan tâm … sĩ diện chưa … chắc nứng lắm rồi trong đó mà bày đặt … lại gần giường … tôi nằm xuống bên cạnh em … em vẫn quay mặt vào tường làm như không thèm để ý đến …
– Mặc đồ nhanh đi còn về nè … – em lên tiếng …
– Úi … tự nhiên … con chim … nó cứng ngắc vầy …
Em vẫn im lặng … ôm cái gối chặc cứng …
– Thôi … ráng chờ chút đi … cho chim nó xuống chút đã … cứng quá … mặc quần không được …
Bất ngờ bật dậy … em chụp lấy cai quần và ném về phía tôi …
– Nhanh đi … đừng có bày trò …
Miệng nói là thế … nhưng mắt vẫn cứ lấm lét nhìn vào cái vật đang dựng lên sừng sững đằng sau khăn tắm … cái mặt thấy ghét … sỹ diện chưa … về thì về … chụp cái quần jean … tôi tụt khăn tắm ra và mặc vào … nhìn mặt em giờ hết ưa nổi …
– Á … á Á …
Mẹ ơi … chết con … cái dây kéo quần khốn nạn … móc vào chim … làm kẹt một mảng da trong đó … đau thấu trời …
– Cái gì vậy …
Em bật dậy nhìn tôi …
– Chết … T …Đào ơi … đau quá …
– Sao … cái gì thế …
Em chạy đến … nhìn xuống … và nhận ra tình thế … sống dở chết dở của tôi …
– Đau quá …
Một tay tôi kéo cái quần không cho tụt xuống vì nó sẽ chằng da chim tôi ra … .. một tay tôi bám vào Đào
– Từ từ … coi … đưa Đào coi … kéo xuống lại đi … trời … coi chừng … rách bây giờ …
– Kéo cho T đi … nhanh đi … đau quá …
– Đứng im nhen …
– Á …
– Rồi … hơi rướm máu thôi … không sao hết … hihi …
– Còn cười nữa … – Tôi gắt lên …
– Ơ … tự nhiên la tui trời … tại T chứ bộ …
Cầm con chim nghiêng qua nghiêng lại … may mà chỉ hơi xước một chút … may mà kéo mạnh tay chút nữa thì đứt mẹ con mảng da … mới sáng đã xui vl …
Trở lại giường..tôi nằm xuống thở phì phò … còn em thì vẫn … còn cười … nhìn cái mặt ghét chưa … bay đến..tôi đè em xuống …
– Làm gì thế … bớ người ta … ứm … ..
– Từ từ đã T … – em đẩy tôi ra …
– Sao nữa … nhanh rồi còn về chứ !
– Nhưng mà giờ Đào … đang có …
– Sao … có gì !
– Thì … có đó … phải dùng … băng vệ sinh đó …
– Trời …
Tôi nằm vật qua một bên … chán thật …
– Sao không nói sớm … thôi … nằm nghỉ chút đi … rồi về …
– Ừhm …
Thấy khuôn mặt ngao ngán của tôi … em an ủi …
– Thôi… mà… bữa sau đi … còn ở đây lâu mà …
Tôi im lặng không nói gì … mò tay xuống chim … tôi sốc sốc vài cái cho đỡ ghiền … tinh dịch cũng bắt đầu ứa ra nơi đầu chim …
– Thôi … đừng có ấy nữa … bắn ra tung tóe bây giờ …
– Kệ tui … tui sốc chim tui chứ có sốc chim Đào đâu … à … quên …
Cầm tay em tôi bỏ vào chim mình …
– Cái..gì đấy …
– Còn giả vờ nữa … sốc cho T đi … nhanh rồi còn về nè … khó chịu quá đây …
Em giả vờ bóng gió …
– Khó chịu sao không về kêu con Linh nó làm cho … kêu tui làm gì …
Nói là vậy … tay em vẫn mân mê con chim tôi …
– Mệt quá … cứ nhiều lời … nhanh cho người ta phê tí coi …
– Đại ca quá hén … nhờ người ta mà còn ra lệnh nữa …
Em bóp chặt chim tôi … và bắt đầu tăng tốc … nghiêng người qua … tôi ôm lấy em hun tới tấp lên má lên môi …
– Đào … ơi … óh … óh …
– Sao …
– Mút chim cho anh đi … mút như hồi xưa ấy … nhanh đi em …
Em nhìn tôi lưỡng lự … tay em vẫn sục nhanh dần … có lẽ 1 năm qua đi khiến em chưa tìm lại được hoàn toàn cảm hứng của những trò kích thích tình dục này … không thể chịu đựng thêm được nữa … nhìn cái môi xinh đẹp của em … tôi muốn được ấn con chim tôi vào đó ngay bây giờ … bật dậy … tôi cầm khúc thịt dì vào mặt em … và đập lên hai bên má của Đào … nước nhờn cũng bắn ra từ từ hai bên má em … em nhăn mặt … được tay lên định nắm chim tôi thì tôi đã rụt lại … và đâm vào miệng em …
– Ứm … ứm …
– Mút đi …
Tôi nhìn em say mê … đôi môi xinh xắn dần dần ngậm chặt cục thịt của tôi lại … chống hai tay qua hai bên … tôi nắc liên tục vào miệng Đào …
– Ặc… ặc …
– Ớh … óh … anh … xuất đậy …
Giữ chặt đầu em, tôi trút toàn bộ tinh trùng vào trong miệng em … rồi gục xuống giường …
…
– Ngủ nữa hả … dậy đi về nè … đàn ông con trai gì mà cứ nằm xuống là ngủ hà …
– Mệt quá … cho nằm nghỉ chút đi …
– Thôi dậy đi mà … chở Đào về rồi ngủ..
Chắc mẹ cũng đang lo ở nhà lắm … lò mò ngồi dậy … chúng tôi kéo nhau ra khỏi nhà nghỉ … trời vẫn còn âm u..chắc hôm nay lại mưa nữa … dù sao cũng đỡ hơn là nắng nóng … kiểu này thì ngủ phê phải biết …
– Á.
Một cái nhéo đau điếng từ phía sau …
– Cái gì nữa … !
– Cái mặt ông… từ này … không có nhà nghỉ nhà nghiếc gì nữa nghen …
– Ok! Vậy từ nay sẽ chuyển sang … làm ở nơi công cộng … !
Một cái đập nữa …
– Cộng cái đầu ông …
– Chứ sao … chứ chuyện gì nói ra coi …
Em im lặng không nói gì..thực ra tôi biết em đang trách tôi cái vụ … bem vào trong miệng em … lúc nãy ở trong nhà nghĩ em không dám lớn tiếng sợ tôi không chở về đây mà …
– À … còn cái điện thoại tui … sửa xong chưa sao không đem cho tui ?
– Ừhm … chở bà về rồi tui đi lấy đem qua cho..được không ?
– Trời..sao kêu tự sửa được mà … vậy có gì … tối đem qua cho tui nhen …
– Ừhm … có gì tối tui với Linh đem qua cho …
Tôi chọc em một chút xem sao … quả nhiên em lại nổi điên lên …
– Ông dám không ! Thử coi … tui mà kể cho nó nghe chuyện qua giờ … xem nó có xử đẹp ông không !
– Thôi … T thua … hở chút là hù … ghen vậy sao hồi không ở lại đây với T đi ..mà đi làm gì …
– Nói hoài… thì cực chẵng đã thôi chứ tui có muốn đi đâu … mà tui biết … ông háo sắc vậy … lúc trước tui đã không thích ông …
– Đào nói vậy … là … Đào hối hận phải không …
…
Em không trả lời … tôi cũng không muốn nói gì nhiều nữa … chợt tôi cảm thấy … sự nhạt phai … một kết cục không thể tránh khỏi …
Để lại một bình luận