Phần 58
Bọn kia ngơ ngác không hiểu gì … vội vã giật tờ giấy trên tay thằng kia ra xem … bọn chúng trố mắt nhìn nhau … một con trong đám gái … cũng chạy lại … và âm thầm lủi ra đằng sau …
Căng thẳng bắt đầu bùng nổ khi một thằng lớn tiếng …
– ĐM gì nhiều dzữ … mà ken gì 25 ngàn chai vầy … mấy bữa có 15 ngàn chứ mấy …
Thằng khác cũng vội bon chen
– ĐM … uống có bao nhiêu đâu mà nhiều dzữ …
Em kiều vội vã giải thích …
– Trời … thì giá bao nhiêu tụi em bán bao nhiêu … giá là của quán đặt ra tụi em là nhân viên người ta tính bao nhiêu thì thu vậy … chứ có thêm bớt đồng nào đâu …
Thằng Sang lên tiếng …
– ĐM … chắc tính gian … làm đéo gì mà nhiều vầy … uống có mấy chai thôi mà …
– Ê … thằng kia … mấy chai là sao … cả két mà mấy chai à … còn nước ngọt đồ nhắm tiền giờ nữa … mà ai ép tụi bay uống đâu … uống cho nhiều rồi giờ kêu gian …
Bà cô mới vừa tới lên tiếng …
Thấy đại ca của mình bị các nữ tiếp viên bắt chẹt … các cô gái đăng sau cũng bắt đầu kéo lên … ủng hộ tinh thần … một em lắc lắc tay thằng Sơn … chắc muốn nó trả tiền cho xong chuyện …
Từ bên bàn này … kẻ đầu xỏ trò chơi là búp bê cũng không muốn bỏ lỡ cuộc vui … tôi vội vã kéo em lại vì không muốn để em phải dính vào những rắc rối không cần thiết
– Em … đi đâu vậy …
– Qua đó coi sao … hehe … chắc bọn nó shock lắm …
– Thôi kệ … để bà kiều lo đi …
– Thì qua coi thử nó nói gì còn chửi lại chứ … T cứ ngồi đó đi … đừng qua không tụi nó nghi … để Linh
Nhưng làm sao tôi ngồi im để mặc em đi được … tôi cũng đứng dậy và đi theo …
Vừa đến gần em đã giả vờ …
– Sao vậy chị … có chuyện gì vầy …
– Mấy thằng này nó nghĩ sao uống cả két rồi giờ không có tiền trả lại kêu mình tính gian … !
Bà cô lớn tiếng…
Quá quê độ thằng Sơn phang lại một câu chửi thề …
– ĐM, mày từ từ, tao trả không được à … tụi bay … có nhiêu gom lại coi …
Bọn chúng móc trong túi ra đủ thứ tiền … cả tiền xu lẫn tiền giấy … mẹ kiếp … sợ mấy anh dân chơi này quá … bọn con gái thì chỉ còn biết nhìn vu vơ … bọn gà … không lo mà gom tiền vào cho đủ đi … sao lúc nãy lăng xăng lắm mà … giờ lại ngồi im một cục …
Không để bọn chúng thoát dễ dàng … Linh buông câu châm chọc …
– Chu cha … nhìn mặt mấy anh dân chơi tướng tá bảnh bao vầy … mà sao móc ra toàn tiền lẻ vậy … đúng là nhìn bề ngoài không biết được bên trong sao …
Bà kiều vội “thanh minh ” dùm bọn kia …
– Thôi em … chắc mấy anh này bỏ quên tiền thôi … từ từ để mấy anh móc chứ … hối quá người ta đếm lộn … tiền nhiều quá mà … ê anh … rớt xu kìa …
Chắc bọn kia phải tức đến phát điên … tôi còn thấy ngượng huống chi là chúng … các bàn xung quanh cũng bắt đầu nhìn vào vụ lộn xộn này … qua chuyến này … chắc còn lâu chúng mới dám bén mảng đến đây lần nữa …
Chợt … một cô nàng dũng cảm nhất đứng lên phản kháng …
– Mấy bà làm đéo gì vầy … từ từ tụi tui trả … ai chạy đâu … quán đéo gì mà chặc chém như quỷ …
– Ê nhỏ kia …
Một bà cô tiến lại gần … nhìn thẳng vào mặt nó và nói:
– Tụi tao không có mời mày đến nghen … tự tụi mày dẫn xác đến nghen … nhìn mày cũng xinh gái … mà sao ngu quá vậy … đã không có tiền thì ngồi im cho tụi kia tính … mày nhiều lời cái gì ?
Tôi rợn hết tóc gáy trước vẻ mặt đầy sát khí của cô nàng mới nãy còn dịu dàng làm duyên với tôi … ôi ..vãi hà …
Con bạn từ sau kéo con nhỏ lại … có vẽ tụi nó biết mình đã ở thế yếu …
Chợt..tôi phát hiện một ánh mắt đang liếc tôi đầy đầy sát khí … không ai khác chính là thằng Sang … và có thể nó đã đoán ra chính tôi và Linh là những kẻ chủ mưu của chuyên này …
Tôi cũng không ngại ngần gì mà không trừng lại nó …
Chợt nó thì thầm gì với thằng Sơn … và cả đám bắt đầu nhìn tôi … có lẽ giờ đây chúng đã biết được nguyên nhân của màn kịch này … cầm xấp tiền nhăn nhúm … thằng Sơn đập xuống bàn …
– ĐM giờ còn nhiêu đây … nợ … hôm nào qua trả..
– Cái gì ?
Linh hét lên:
– Nhiêu đây là sao …
– Thì trả trước nè … hôm nào tao qua trả tiếp.
Thằng Sang lên tiếng nhìn em …
Linh bối rối khi thấy kẻ hồi xưa ăn cái tát oan uổng của mình lên tiếng … em cũng không nói gì nữa … nhưng bà kiều không buông tha …
– Trời … không được đâu mấy anh ơi … tụi em ngày nào cũng phải thu chi đầy đủ … không có được nợ nần … lỡ mấy anh không lại thì tiền đâu tụi em bù cho mấy anh …
– Dis mẹ có mấy đồng bạc ai chạy làm gì … mai trả !
Bà cô kia vội tham gia …
– Mấy thằng này mắc cười quá … ai ép tui bay uống đâu … nút cho lắm rồi giờ nợ nần … không có nợ gì hết … nợ rồi chạy ai biết tui bay ở đâu mà đòi … làm sao làm … giờ phải có tiền trả … không thì tao kêu bảo vệ công an lên giải quyết …
– Coc c*c, mày thích thì kêu … ngại gì …
Thằng Sơn bắt đầu trở nên hung hãn … tôi vội vàng nắm tay Linh kéo lùi lại …
– Mày ngon … giờ mày muốn quậy hả … rồi … mày đứng đây … – bà cô móc điện thoại ra …
Bọn con gái bắt đầu cuống quýt lên … một con vội vã chạy đến nhìn Linh van nài …
– Bạn là Linh phải không … bạn không nhớ mình hả..hồi mình thi cùng phòng nè … nhớ không …
– Ủa … Lệ hả … hèn chi thấy quen quen …
– Ừhm … bạn nói dùm mấy chị … cho tụi mình nợ được không … mai tụi mình trả lại cho …
Linh bối rối nhìn bà cô bên canh … bỏ điện thoại xuống … bà cô nhìn bà kiều … cả 3 người nhìn tôi … nháy mắt cho Linh … tôi nghĩ đã đến lúc kết thúc trò đùa này trước khi có cuộc va chạm nào xảy ra …
Lại gần bàn … Linh cầm xấp tiền lên đưa cho bà kiều đếm …
Kéo cô gái lại bên cạnh Linh nói …
– Sao Lệ chơi với bọn đó làm gì thế … tụi nó toàn mấy đứa cô hồn mà …
Trời, không biết em nói vậy làm gì … bọn chúng cùng một ruột với nhau mà em không hiểu hay sao … quả là khờ …
Cô gái kia ngương ngùng không biết nói gì … chỉ còn biết năn nỉ em …
– Giờ Linh giúp Lệ đi … mai tụi bạn cầm tiền qua trả cho nhen
– Ừhm … không sao đâu..tụi Linh đang hù mấy thằng kia chút thôi.
Trời! Thôi xong … tôi vội vã nắm tay em kéo qua một bên …
– Trời … Linh … nói ra chi vậy … nó nói lại cho mấy thằng kia thì sao
– Không sao đâu … nhỏ này hiền lắm … hồi bữa nó cho Linh coi tài liệu chug nữa mà … chắc nó không nói đâu …
Cô nàng sau khi nghe được tuyệt mật … nhìn chúng tôi … cô ta bỏ đi … thôi rồi … chuyến này … không mong gì an lành nữa …
Bọn chúng vừa đi khỏi … tôi vội vàng kéo em đi ra khỏi chỗ này trước khi quá muộn …
– Đi … giờ phải về ngay … – tôi nhìn em căng thẳng …
– Ủa … sao vậy … từ từ để Linh nói mấy chị một tiếng đã …
– Không … nhanh trước khi tụi nó trả thù …
– Sặc … nói gì ghê vậy … sao tụi nó biết … nãy Linh dặn con Lê không nói lại rồi … với lại có anh Linh … tụi nó dám làm gì không … sợ gì …
– Trời ơi, em ơi là em … em ăn gì mà ngố vậy … ngồi lâu buồn mồm nó cũng đem ra nói thôi … mà anh của em thì làm sao bảo vệ mình 24/7 được … đi nhanh … – tôi nắm tay em kéo vội vàng …
Mấy bà cô kia ngạc nhiên nhìn chúng tôi …
– Ủa … giờ về hả … chờ tụi mình đóng cửa rồi về luôn … đi đâu đó uống nước cho vui …
– Dạ … chắc em phải xin lỗi về trước … do sáng mai tụi em phải lên địa điểm thi để đăng kí nộp lệ phí … nên giờ chắc phải về … với lại Linh đang bị đau nữa …
Tôi kéo ngón tay Linh ra hiệu cho em …
– Thôi mấy chị ở lại về sau nhen … giờ em cũng về ngủ đây, mai đi sớm mà … chị kiều … em về trước nghen … chào mấy chị kia dùm em nhen …
Từ xa tiếng bà kiều vọng lại …
– Ừhm … về ngủ đi … đau mà qua đây chi không biết nữa … T đưa Linh về cẩn thận nhen …
– Dạ … chào mấy chị nghen …
Màn chào hỏi kết thúc … tôi vội vã nắm tay em chạy xuống … nhưng vừa bước xuống cầu thang thì …
– Linh … Linh … – thì ra là ông anh quý hóa …
– Ủa..anh hai..
– Dạ em chào anh …
– Ừhm… mà sao tụi bay qua đây mà không kêu tao … hết đau bụng chưa
– Hết rùi hihi … nãy có chuyện định nhờ anh lên giải quyết dùm đó …
Sặc.. chưa đánh đã khai … tôi lại phải giật tay em …
– Chuyện gì …
Tôi vội vã ngăn Linh lại trước khi em làm rùm beng lên
– Dạ … không có gì đâu anh … Linh giỡn..
– Ừhm… giờ về hả … ăn gì không chút tao mua cho? Còn tiền không ?
– Thôi … ăn vào lại đau … để chút em tự ăn cũng được … em về nghen …
– Ừhm … về đi … ngủ sớm đi ..sáng mai mấy giờ đi ..
– Chắc 6 giờ …
– Ừhm … thôi hai đứa về đi !
…
Ruột tôi chợt nóng ran lên … linh cảm như có chuyện chẳng lành sap xảy đến … quả nhiên … vừa ra đến nhà xe … tụi nó đang đứng đó … mặt thằng nào cũng hầm hầm … không kịp suy nghĩ gì … tôi kéo Linh lùi lại vào trong …
– Sao vậy T… kêu về mà …
– Thôi … không kịp nữa rồi … giờ phải chờ tụi nó đi đã … quay vào …
Khi chúng tôi quay lại … thì cũng là lúc các cô nàng đang dọn dẹp để chuẩn bị đóng cửa, vừa thấy tôi và Linh, bà kiều đã hỏi
– Ủa … sao nói về rôi mà quay lại. để quên gì à.
– Dạ không … tại thấy còn sớm nên ..chờ mấy chị về cho vui …
Em nhìn tôi …
– Hay là … mình nói chuyện này cho mấy chị nhờ giải quyết đi T … được không …
– Không được … mấy bà này mà làm rùm beng lên thì còn rắc rối hơn nữa … giờ phải tìm cách nào êm thấm nhất ra khỏi đây … ngày mai là phải đi lên trường rồi … giờ mà lằng nhằng thì khó yên ổn …
– Ừhm … vậy giờ sao đây … tụi nó còn canh mình ngoài kia …
– Giờ phải chờ thôi … chờ mấy bà này về rôi mình về theo … không còn đường nào khác đâu..
Từ tự tin … nét mặt em giờ trở nên bối rối và căng thẳng … mồ hôi bắt đầu ứa ra trên hai bên trán … chắc em đang lo sợ …
– Cũng tại Linh cả … biết vậy núp đi cho rồi …
Vuốt ngọn tóc bết trên trán em qua … tôi an ủi …
– Không sao đâu … đừng lo … T đây mà … không ai làm gì được Linh đâu …
Mọi chuyện đã rồi … giờ mà làm căng lên nữa chắc sẽ ảnh hưởng đến bệnh của em..
Em nắm tay tôi … gượng cười …
– Nhưng mà Linh lo quá … hay kêu anh Linh ra dẫn về nhen …
– Đừng … anh Linh mà biết lại hỏi này hỏi nọ … rồi biết mình chém nó… chắc sẽ bực T lắm … cứ đợi chút đi … .
…
Đi sau mấy cô nàng tiếp viên… hy vọng chúng thấy số đông mà không dám làm gì … đúng rồi … rủ họ đi uống nước chổ nào gần nhà … tiện đường về luôn …
Nhưng … vừa ra khỏi vũ trường … nhìn quanh … không thấy bọn chúng đâu cả … may quá … tôi nhìn Linh ngạc nhiên … em cũng cười … cả hai thở phào nhẹ nhõm …
Ngồi trong quán nước … tôi cứ nhấp nhỏm nhìn đồng hồ … đã hơn 10 giờ … chắc má tôi đang trông tôi về lắm … nãy giờ má đã gọi cho tôi không biết bao nhiêu lần … nhưng tôi không thể bắt máy … có muốn về sớm hơn cũng không được … nhìn mấy bà cô ngồi tám liên tục không biết bao nhiêu là đề tài … tôi nóng ruột kéo Linh lại thì thầm
– Giờ mấy thằng đó đi rồi mình … xin về trước đi …
– Sao vậy … chờ mấy chị về luôn …
– Mẹ T gọi …
– Trời … quên mất … thôi vậy giờ về … để Linh nói mấy bả nhen …
Đập tay bà kiều một cái … Linh nói
– Chắc em với T về trước … má T gọi …
– Ừhm … thôi về đi cũng khuya rồi … chút chị về …
– Ủa … về hả ..
Mấy bà cô kia nhìn chúng tôi …
– Dạ em về trước do mai phải đi làm thủ tục thi … mấy chị ở lại vui vẻ nhen …
Tôi vừa ra quầy định trả tiền thì bà kiều ngăn lại …
– Thôi, để đó tui trả … còn ăn nữa mà … về đi …
Tôi mỉm cười … đặt 100 ngàn lại … phải chứng tỏ mình ga lăng chút chứ … dù trong túi chỉ còn lại 10 ngàn … Linh nhìn tôi cười
– Chu … nay sang hén..để mấy bả trả đi … cứ chứng tỏ làm gì..
Tôi nhéo em một cái …
– Tui làm vậy là vì Linh thôi … chả lẽ để mấy bả nói Linh kiếm được thằng ăn chắc mặc bền à … hehe.thôi về …
…
Đoạn đường về nhà không còn xa nữa … chỉ khoảng vài trăm mét … nhưng … phải mất 2 tiếng sau … chúng tôi mới về được nhà … vì đi được vài chục mét … những con thú dữ bất thình lình xuất hiện..và bao vây con mồi …
Từ trong màn đêm … một tiếng rịn ga vang lên … một chiếc xe lao tới chặn đầu chúng tôi lại …
Tôi chết lặng khi nhận ra … đó là thằng Sơn …
Và từ hai bên … những chiếc xe máy lao đến án ngữ không cho tôi còn đường nào để lui bước nữa … tôi ngừng thở … cơn ác mộng đã thành sự thật … cơn bão sợ hãi … bao trùm lấy tâm trí tôi … người tôi run lên bần bật khi nhận ra … chỉ còn có tôi, em và bọn chúng trên quãng đường này …
miệng tôi cứng lại … há hốc nhìn chúng đang từ từ bước xuống xe … và bao vây lấy tôi và em … bàn tay em … bấu chặc lấy bụng tôi … từng ngón tay ..cắm sâu vào da thịt … làm tôi đau nhói …
– T … ơi … làm sao đây … T … T … .
…
Những cảnh tượng hãi hùng … ngập tràn đôi mắt … những lần xem phim hành động … ngày mai tươi sáng … châu nhuận phát … hai tay hai súng … những cú đấm..những vết chém rỉ máu … những hình ảnh hỗn mang … làm tôi quay cuồng trong sợ hãi … ác mộng … đã hiện ra trước mắt … không còn sự che chở … không còn nhân nhượng … no mercy … chỉ có những ánh mắt của quỷ dữ ..đang chờ xâu xé chúng tôi … ra làm từng mãnh …
– Xuống xe … – một thằng ra lệnh …
– ĐM nhanh … – thằng Sơn lên tiêng
Tôi quay lại nhìn em … cả hai … bấu chặt lấy cái xe … cố bám vào … những gì có thể … và hi vọng …
Một thằng tiến tới … đẩy mạnh … tôi và em té ngửa …
Để lại một bình luận