Tân Tiếu ngạo giang hồ – Chương 2

Phần 55

Ba canh giờ sau, Lệnh Hồ Xung tỉnh giấc, chàng đảo mắt nhìn xung quanh, cơn mưa đã tạnh, ngay lập tức trăng lên sáng choang cả một góc trời, trận chiến hình như không còn ở đây nữa. Nhưng xung quanh chàng toàn là xác chết, máu chảy ra nhuộm đỏ cả Hoa Sơn, những người chết toàn là đệ tử mới nhập môn của phái. Xung quanh có khoảng vài xác chết mặc áo đen, chàng ráo riết đi tìm quanh nhưng không thấy sư phụ, sư nương và tiểu sư muội của chàng cùng các người khác đâu cả. Linh cảm có chuyện chẳng lành, Lệnh Hồ Xung chạy xuống chân núi đi tìm mọi người.
Càng đi xuống chân núi, chàng càng nghe tiếng rên thảm thiết của hai người phụ nữ, Lệnh Hồ Xung giật mình thầm nghĩ “trời ơi, đúng giọng của Tiểu sư muội và sư nương rồi, như vậy tức là họ đang bị khống chế và đang bị tra tấn rồi, vậy thì sư phụ và các sư đệ khác đang gặp nguy hiểm, ta phải xuống cứu họ ngay”… Nói đoạn, chàng chạy hết sức xuống núi, nhưng càng đến gần tiếng rên thảm thiết của hai người càng to hơn, nhưng chàng nghe rõ, đây là tiếng rên của sự sung sướng, khoái lạc, tiếng rên la dâm đãng rất đỗi quen thuộc mỗi khi chàng làm cho họ lên đỉnh trong sự sung sướng, không phải đau đớn về thể xác, kèm theo đó là những âm thanh ha hả thỏa mãn của lũ cướp kia, trời. Vậy là Sư nương và tiểu sư muội của chàng đang bị bọn chúng hãm hiếp rồi, tính mạng họ đang vô cùng nguy hiểm. Lệnh Hồ Xung thấy vậy càng tăng tốc nhanh, chàng chạy như bay về phía có âm thanh đó….

Trước đó hai canh giờ, phía dưới chân núi, Nhóm người Nhạc Bất Quần, Nhạc phu nhân, Linh San, Lâm Bình Tri và Lao Đức Nặc bị bọn chúng đánh dồn xuống chân núi họ càng đánh càng bị đẩy lùi vào một khu rừng và bị vây kín ở giữa. Bọn họ cầm cự được thêm một hồi nữa thì Nhạc phu nhân và Linh San bị bọn chúng khống chế:

– Nhạc Chưởng môn dừng tay lại, nếu không, ta sẽ tiễn vợ và con gái ông đi gặp Diêm la vương.

Nhạc Bất Quần thấy vậy vội vàng buông kiếm. Những người còn lại không dám manh động, nhanh như chớp tất cả bị bọn chúng điểm huyệt lại và trói vào một góc. Tên cầm đầu lột mặt nạ ra và lên tiếng:

– Thế nào, Nhạc tiên sinh, ông có chịu giao ra Tịch tà kiếm phổ hay không? Hay để bọn ta phải dùng biện pháp mạnh.

– Nhạc mỗ đã bị các ngươi bắt, muốn chém muốn giết gì thì tùy các ngươi, nhưng ta nói lại một lần nữa, bọn ta thực sự không có Tịch Tà kiếm phổ.

– Vậy à, xem ra ngươi không muốn sống nữa rồi, vậy bọn ta sẽ cho tất cả các ngươi toại nguyện. Các huynh đệ đâu, giết hết chúng đi.

– Khoan đã đại ca. – Một tên thấy vậy lao vào can ngăn.

– Sao, ngươi có cao kiến gì khiến chúng có thể tự nói ra à.

– Đại ca, huynh không thấy phu nhân và con gái của Nhạc Bất Quần rất có nhan sắc hay sao, nếu giết đi, há chẳng phải rất uổng phí hay sao chứ. Chi bẳng chúng ta hưởng thụ một phen đã. – Hắn khoái trá cười lớn.

– Ngươi nói cũng phải, vậy giữ lại hai người bọn họ, còn giết hết những người khác.

– Đại ca, làm như vậy không nên. Để cho Nhạc Bất Quần vè đệ tử của hắn còn sống, để chúng nhìn tận mắt cảnh chúng ta vui vầy với vợ con chúng. Rồi giết chúng cũng không muộn mà.

– Lời ngươi nói xem ra rất có lý, vậy đưa phu nhân và con gái hắn đến đây, một nửa canh giữ Nhạc Bất Quần và hai tên này, một nửa chia ra theo ta, chúng ta sẽ từ từ hưởng thụ. Ha ha ha….

Hắn quay sang Nhạc Bất Quần:

– Thế nào, Nhạc chưởng môn, ta cho ông một cơ hội cuối cùng, một là ông giao Tịch tà kiếm phổ ra, hai là ông sẽ được chứng kiến tận mắt cảnh bọn ta luân phiên làm cho phu nhân và con gái của ông được sung sướng ngay trước mắt ông.

Hắn vừa dứt lời thì cả bọn cười rú len khoái trá, những tia mắt hướng về Nhạc phu nhân và Linh San đầy nhục dục. Nhạc Bất Quần tức giận hét lớn:

– Khốn kiếp, các ngươi không được động đến sư muội của ta và San Nhi, ta đã nói rất rõ ràng, bọn ta không có Tịch tà kiếm phổ, không tin các ngươi có thể bới tung Hoa Sơn lên mà tìm.

– Sư tỷ, nếu các ngươi dám động đến sư tỷ và sư nương của ta, ta sẽ cho các ngươi chết không toàn thây – Lâm Bình Chi phụ họa vào.

– Haizz. Đáng thương thay cho Nhạc Bất Quần, ông thà để vợ và con gái của mình chịu nhục chứ không chịu giao báu vật, vậy thì đừng trách bọn ta vô tình nhé. Lôi phu nhân và con gái của Nhạc Bất Quần đến đây.

Bọn chúng thấy tên đại ca của mình nói thậy thì đều vậy bật lên tiếng cười dâm dật và khoái trá, đã lâu lắm rồi chúng không được đụ đéo một trận nào ra trò, nay Nhạc phu nhân và Linh San lại xinh đẹp như hoa như vậy, đứa nào đứa nấy đều hứng thú, quần chúng độn lên một cục u to tướng vậy, đối với lũ cướp cạn khốn nạn này, thì hai mẹ con nàng còn quý hơn cả Tịch tà kiếm phổ. Vì vậy, khi nghe tên đại ca bảo giết người, lũ khốn kiếp lên tiếng ngăn cản ngay. Hai nàng tiên đẹp như hoa như ngọc lại đang như cá nằm trên thớt thế này, sao chúng có thể bỏ qua cư chứ.

Nhạc phu nhân và Linh San bị kéo dậy, bọn chúng lôi hai người tới trước mặt Nhạc Bất Quần, Lâm Bình Chi và Lao Đức Nặc. Để cho chắc ăn, chúng trói ba người đàn ông lại bằng một lớp dây thừng nữa quấn quanh người, đồng thời bắt cả ba người bọn họ hướng mắt về phía Nhạc phu nhân và Linh San. Mục đích để cho cả ba người được thấy cảnh bọn chúng hãm hiếp hai mẹ con nàng. Mặc cho tiếng thét giận giữ của Nhạc Bất Quần, Lâm Bình Tri và Lao Đức Nặc thay nhau dọa đẫm, mặc cho những dãy dụa của hai người phụ nữ kèm theo những lời chửi bới vang lên, bọn chúng vẫn cười hô hố kéo nàng ra ngay trước mặt Nhạc Bất Quần, chúng muốn thấy ông tận mặt nhìn vợ và con gái của mình bị làm nhục. Nhạc Phu nhân dãy dụa, cố gắng chống cự, nàng đạp văng một tên bắn ra xa, nhưng ngay lập tức chân nàng bị một tên tóm lại và giữ chặt. Tên thủ ãnh thấy vậy lên tiếng:

– Bọn họ cứ chống cự như vậy sẽ rất khó cho chúng ta, các ngươi mau bóp miệng chúng ra và cho chúng uống xuân dược (Ngày nay gọi là thuốc kích dục :D) vào.

– Đại ca nói chí phải. Ha ha ha, như vậy chúng ta sẽ không bị tốn sức, mà hai người đẹp sẽ phải ngoan ngoãn phục tùng chúng ta. – Tên này vừa nói xong ngay lấp tức bóp miệng hai người lại và đổ vào miệng hai mẹ con họ một thứ chất lỏng có mùi vị rất khó chịu. Nghe đến thế, Cả hai nhất quyết mím chặt môi, không để cho tên khốn kiếp kia đổ cái kinh tởm đó vào miệng mình, cả hai đều không muốn thanh danh của phái Hoa Sơn lẫy lừng bị một lũ cướp ô hợp làm nhục.

– Khốn kiếp, mau thả sư nương và sư tỷ của ta ra – Lâm Bình Chi tức giật lên tiếng, chửi bới, đe dạo, nhưng bọn chúng mặc kệ, cứ để ngoài tai những lời la ó bất lực của những kẻ bị trói.

Hai người, Nhạc Phu Nhân và Linh San bị gần chục tên kéo ra, bọn chúng giữ tay, giữ chân hai người lại rồi ghì mạnh xuống đất, khiến cho hai nàng không sao nhúc chích được, Nhưng miệng của mẹ con nàng vẫn nhất quết không hé mở. Thấy khó khăn, tên kia liền lên tiếng:

– Đại ca, bọn họ nhất quyết không chịu uống xuân dược, đệ bất lực chưa nghĩ ra cách nào.

– Khốn kiếp, có mỗi việc đó mà cũng không làm được, xem đây.

Hắn tức giận, rút ra một con dao găn và đâm vào cánh tay, phần mềm của Lâm Bình Chi khiến cho hắn rú lên đau đớn:

– Á. Á.. A. Aa. Khốn kiếp…có giỏi thì ngươi giết ta đi.

– Bình Chi. – Linh San và Nhạc phu nhân thấy Bình Chi bị bọn chúng tra tấn thì bất ngờ cùng mở miệng hét lớn.

Tên thủ lãnh lạnh lùng rút ra một con dao nữa và lên tiếng:

– Nếu hai mẹ con nàng mà không chịu uống xuân dược vào, ta sẽ lần lượt hành hạ thể xác bọn chúng đến chết mới thôi.

“Phập.. Á…á…á.. ” Thêm một cú nữa, đến lượt Lao Đức Nặc chịu chung số phận, nghe tiếng rú đau đớn của hai người, khi thấy hắn cầm tiếp một con dao nữa tiến tới Nhạc Bất Quần thì mẹ con nàng hoảng hốt:

– Dừng lại, đừng hành hạ họ nữa, ta uống…ta uống.. – Cả hai cùng đồng thanh lên tiếng trong uất ức và tủi nhục.

Tên cắc ké kia thấy vậy thì vô cùng khâm phục thủ đoạn tàn nhẫn và đê tiện của tên cầm đầu, đến giờ đây, mẹ con nàng đã phải ngoan ngoãn há miệng cho hắn từ từ thong nhét hai viên Xuân Dược đó vào miệng, cả hai từ từ nuốt xuân dược vào trong miệng mà bất lực không có cách nào chống cự, những giọt nước mắt lăn dài trên má của hai nàng khiến cho bọn chúng càng thêm khoái trá, cười ha hả trong màn đêm.

– Sư muội, San Nhi…không được uốn.. G…ứ.. Ứ….

Nhạc Bất Quần chưa kịp hét lên thì đã bị bịt ngay một miếng vải vào miệng, sau đó, hắn thì thầm vào tai ông: “Nhạc Bất Quần, bây giờ ông có hối hận cũng không kịp nữa rồi, bọn ta không cần kiếm phổ nữa, sau khi vui thú với vợ con ông xong, bọn ta sẽ tiễn tất cả các người về với tổ tiên, sau đó, chỉ cần nói lại với Tả chưởng môn rằng Nhạc Bất Quần và vợ con hắn không chịu giao kiếm phổ, bắt buộc phải giết để tiêu trừ hậu họa về sau” Sau câu nói thầm đó, hắn cười lớn trọng sự bất lực của Nhạc Bất Quần, thì ra mọi chuyện hôm nay đều là do Tả Lãnh Thiền chủ mưu, trong long ông nổi lên một sự thù hận khôn tả….

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40

TÊN TRUYỆN:

Tân Tiếu ngạo giang hồ – Chương 2


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)