– Đụ mấy bà ấy có sướng không?
– Sướng vì thèm Ɩồŋ, nhưng biết mấy bà đêm nào cũng cả chục thằng, nên không thích. Đụ xong là chạy ngay.
– Bây giờ có thèm Ɩồŋ không?
– Thèm cả ngày nay, nên mới đến quán ngồi từ chiều tới đêm để nhìn vú và mông cô.
– Đêm nay cô cho đấy – vừa nói Thu vừa ngồi dậy cởi áo cởi quần, rồi nằm xạng rộng hai đùi – Ɩồŋ đây đéo đi Ban.
Ya Ban như con hổ vồ mồi, ôm ghì lấy Thu, gục đầu vào Ɩồŋ, bú liếm, hai môi day mòng đóc và mút uống hết khí Ɩồŋ, trườn lên bú hai vú rồi lại trườn xuống bú Ɩồŋ.
Thu đã nứng lắm, lạc giọng:
– Đéo đi Ban. Từ đêm nay Ban thay bố đéo cô… cô muốn đéo cả đêm.
Ya Ban trườn xuống, ngồi dậy cởi quần áo, rồi quỳ giữa hai đùi Thu. Nàng ngẩng đầu ngước nhìn và sung sướng thấy con cặċ lớn dài giương lên chĩa thẳng vào Ɩồŋ với thân thể bắp thịt cuồn cuộn của Ban.
– Thèm Ɩồŋ thì đéo đi Ban. Cô nứng lắm rồi.
Ban vuốt cặċ mấy lần, rồi đâm vào Ɩồŋ đã đẫm nước. Hai tay giữ cánh tay Thu, Ban bắt đầu dập… cứ đầu khấc ra đến cửa lỗ, con cặċ lại đâm vào… thỉnh thoảng cúi xuống cắn vú. Thu co chân lên ngang nách, cho cặċ vào sâu hơn, hai tay choàng lưng rồi choàng qua đùi Ban ghì chặt. Thu xoay mông sàng sẩy với những cái hất mông lên cao… cơn sướng cứ dâng cao theo những cái dập và những cái sẩy cho cặċ đụng vào mồng đốc… cơn sướng đã tới cực đỉnh bắt Thu phải kêu lên: Ối giời ôi, chết mất… Thôi chết rồi… Dập cho Ɩồŋ nát ra đi… không chịu nổi nữa rồi…
Theo những tiếng kêu với thân Thu dãy dụa, Ban càng dập mạnh, và càng nhanh. Với ý nghĩ không ngờ được đéo, Ban dập càng dữ để cho đã cái thèm đã tích tụ lâu ngày, đéo để trả nợ cho những đêm nằm dưới gầm giường nghe âm thanh những cái dập của bố và những tiếng rên la của Thu… Ban ôm cổ Thu dướn mông dập như điên cuồng, nghe tiếng bạch bạch… của hai mu đụng nhau và Ban xoay mông day trên Ɩồŋ ướt đẫm… Thu đã dãy dụa hất mông thét lên mấy lần, mặc cho Thu Ɩồŋg lộn xoay mông, lúc duỗi thẳng hai chân lên ngang mông, lúc co chân lên nách, lúc quặp vào đùi Ban, nhưng Ban vẫn dập điên cuồng, không ngừng nghỉ…
– Thôi chết rồi, đéo cho vỡ Ɩồŋ ra đi… Ối giời ôi, chết mất…
Thu hất mông đón cặċ và sàng cho cặċ đụng mạnh trong Ɩồŋ… thôi chết rồi… Ban vừa dập vừa cắn khắp người Thu. Thu Ɩồŋg lộn với những tiếng rên la vì cơn cực sướng đã tới trong khi cặċ cứ dập, cơn sướng lên cao, không chịu nổi nữa, Thu Ɩồŋg lộn thoát ra khỏi thân Ban. Ban kéo Thu thẳng lại đút cặċ vào dập. Thu đã tới đỉnh cực sướng cả chục lần thì mới nghe Ban kêu lên mấy tiếng cùng với những cái dập day dữ dội trên Ɩồŋ… hai người đã tới cái sướng kích ngất cùng nhau.
Đêm ấy Ban đã đéo Thu 3 lần và lần nào cũng cả giờ. Thu mãn nguyện vì biết nàng đã có con cặċ của Ban thay Ya Tun.
Ya Ban ngày đi làm rẫy hay cày bừa thuê, đến chiều thì về nhà Thu. Từ ngày Ban ở nhà Thu thì ông Sơn thỉnh thoảng mới tới quán buổi sáng. Ông ta đã biết cái dâm của Thu, nên biết tại sao Ya Ban lại tới ở với Thu. Mấy tháng sau, Ban nói với Thu là ông Sơn đã lấy một cô Thượng tên là Ama và ông ta chỉ ở nhà để cô Thượng phục dịch. Cô Ama thường đến quán mua dầu ăn, dầu hôi và cá khô, nên một lần gặp Ban, và Ban đã giới thiệu với Thu: Ama là vợ ông Sơn. Thu thấy dáng dấp Ama coi được với thân thể đẫy đà, mặt tròn, mông vú lớn, nên hỏi:
– Ông Sơn, chồng cô có làm gì không?
Ama cười tươi, trả lời:
– Ông ấy không làm chi hết, chỉ ngủ thôi.
Khi cô Thượng ra khỏi quán, Thu nghĩ vú, mông và cổ thấp như thế thì Ɩồŋ phải to. Đêm nào cũng đéo thì ban ngày Sơn phải ngủ – câu nói chỉ ngủ thôi, cho Thu đoán như thế. Nhưng với thân thể đẫy đà này thì cặċ của ông Sơn không biết có đủ gãi ngứa cho Ɩồŋ của cô ấy không.
— Hết —
Tác giả: Vu Sơn
Để lại một bình luận