– Dập đi không chết mất, Ya Tun. Dập cho nát Ɩồŋ ra… làm thế nứng chết mất…
Ya tun chống tay hai bên nách Thu dập nhanh hơn trước. Ông thèm Ɩồŋ nên dập mạnh dữ dội và hưởng những cái những cái xoay, hất mông sàng sẩy như điên cuồng với những tiếng rên lớn rồi ằng ặc như heo bị cắt tiết… chết mất… dập cho nát Ɩồŋ ra đi Ya Tun… Thân thể Thu run lẩy bẩy theo cơn cực sướng lên đỉnh. Nàng giãy dụa dưới tấm thân gân guốc của Ya Tun. Khi cơn cực sướng Thu ngừng dẫy dụa thì Ya Tun ngừng lại, choàng tay lên đầu Thu, cúi xuống bú vú còn con cặċ thì nhúng đầu khấc vào lỗ Ɩồŋ. Thu không ngờ Ya Tun khỏe như thế, còn con cặċ thì nàng đã thấy khi nó mềm gần như thò ra ngoài quần đùi, nhưng bây giới nàng mới biết nó to dài và cứng như sắt, của chồng nàng chỉ bằng một nửa của Ya Tun và không cứng như thế. Mỗi lần đéo nhau Hạnh chỉ được chừng 15 hay dài hơn là 20 phút, có lần nàng đạt được cực đỉnh có lần chưa kịp ra thì Hạnh đã xuất.
Bây giờ Ya Tun đã dập gần 40 phút, nàng đã ra 2 lần, nhưng ông ta vẫn đang giày vò Ɩồŋ mà con cặċ như cứng hơn và to hơn… Với ý nghĩ vừa trả ơn vừa thỏa mãn những cơn nứng trong cuộc đời đã mất hết, tài sản nàng chỉ còn là tấm thân với hai cái vú và Ɩồŋ chẳng mất đi đâu được, hai thứ này đem lại cho nàng những cơn nứng mà may thay nàng đã có một cái chày đêm đêm giã vào cái lỗ cho nàng thỏa mãn những cơn nứng. Từ ý nghĩ ấy nàng muốn cho Ya Tun tận hưởng thân thể mình nên buột miệng:
– Thèm Ɩồŋ không Ya Tun?
A Tun đang cắn vú, ngước đầu lên trả lời:
– Thèm cả năm rồi. Lúc cô sốt, nhìn thấy hai đùi trắng như mỡ heo của cô, tôi đã tính tuột quần để nhìn Ɩồŋ, nhưng không dám, nên chỉ nhìn thấy mu phồng cao khi cô nằm ngửa sạng chân. Nhìn vào đó và thèm lắm. Bây giờ được đéo, nhưng tối quá không nhìn thấy.
Nghĩ đến thân thể mình, nước da trắng với hai vú căng giương lên, Ɩồŋ nhiều lông dài đen mướt với hai mông lớn theo chiều dài… mà nhiều lần tự ngắm thân thể mình, nàng đã tiếc là tấm thân màu mỡ như thế mà để cho khô héo theo thời gian sao, để phải khổ về những cơn nứng trong đêm. Nghe Ya Tun, nàng chợt nghĩ phải cho ông mê mệt, thèm khát thân thể mình để nàng tận hưởng con cặċ to với sức mạnh trời cho ông ấy, nên Thu nói:
– Muốn thấy thì ra đem đèn vào đây.
Đang đẩy con cặċ trên khe Ɩồŋ, nghe Thu nói, Ya Tun mừng rơn, ngưng lại xuống giường ra lấy đèn vào để trên cái bàn nhỏ gần đầu giường. Ông ta vén mùng chui vào, ngồi nhìn Thu nằm ngửa hai đùi xạng rộng với hai vú lớn trắng ngần và mu Ɩồŋ phồng lên với đám lông đen rậm phủ kín cả nửa mu. Cả năm phải tưởng tượng, bây giờ đã thấy tất cả. Lồŋ vú Thu lớn còn hơn cả những gì Ya Tun tưởng tượng. Ông ta quỳ, cúi xuống cắn mu Ɩồŋ… Thu với tay cầm cái chày thịt, buột miệng nói lạc giọng:
– To mà cứng như sắt thế này thì chết mất. Đéo đi Ya Tun… đéo đi… đâm vào đi…
Ya Tun trườn lên cầm hai cánh tay Thu, đẩy mông về phía trước dập xuống, thèm quá nên ông ta dập nhanh, dữ dội như cưỡng hiếp. Thu điên cuồng co đầu gối lên sát nách để cho Ɩồŋ hứng những cái dập và nàng bắt đầu thét lên…
– Ối giời ơi, chết mất… thôi chết rồi…
Nàng sàng sẩy mông như con thuyền nghiêng ngửa giữa những con sóng lớn và dẫy dụa dưới thân Ya Tun…
– Ối giời ơi, chết mất…
Lồŋ đã tới cực sướng hai lần theo những cái dập như điên… Ya Tun ôm cổ Thu dướn mông dập như điên cuồng và ông ta kêu lên mấy tiếng bằng tiếng Thượng… và Thu cũng tới cực sướng lần nữa cùng với Ya Tun. Ông ta nằm lên người Thu với những tiếng thở mạnh. Khoảng 15 phút sau, Ya Tun mới rút con cặċ đẫm khí ra khỏi Ɩồŋ, và nằm xuống… Khí Ɩồŋ và tinh dịch chảy ướt bẹn, nhưng Thu không đi rửa, nàng muốn giữ tinh dịch trong Ɩồŋ, vì đã mấy năm Ɩồŋ thiếu chất này. Nàng nằm ngửa và Ya Tun nằm nghiêng, một tay để trên Ɩồŋ… họ thiếp đi.
Khi Thu tỉnh lại thì vẫn trong đêm. Bàn tay Ya Tun vẫn úp trên Ɩồŋ. Nàng thấy người mình nhẹ sau những lần sướng như muốn ngất đi. Ya Tun dập và day trên Ɩồŋ điên cuồng, nhưng ông ta càng dập tàn bạo nàng càng sướng, thân thể thả sức sàng sẩy mà cả chục năm sống với Hạnh, nàng chưa bao giờ được sàng sẩy như thế. Thu đã tới cơn sướng ngất tới 4. 5 lần mà con cặċ Ya Tun vẫn trơ trơ, càng đéo càng cứng.
Thu mãn nguyện thấy mình may mắn gặp được Ya Tun vừa có cặċ để thỏa mãn, vừa có chỗ nương dựa, vì Ya Tun có 3 con bò, vừa cho thuê, vừa đi cày bừa thuê, rồi hai bố con lại còn làm 5 công đất trồng lúa, đậu và bắp. Từ đây, nàng không còn phải lo nghĩ gì. Nằm nghĩ về cái may của mình, và nhìn xuống thấy con cặċ của Ya Tun dài chạm chiếu trong khi Ya Tun vẫn đang ngủ say… cơn nứng lại tới. Nàng kéo chân ra khỏi chân của Ya Tun làm ông ta thức dậy. Tay vẫn để trên Ɩồŋ, ông ta hỏi:
– Cô không mệt hay sao mà thức vậy?
– Mệt, nhưng sau giấc ngủ thì hết mệt.
– Ngủ với tôi, Ya Tun thấy sao?
– Sướng lắm, từ ngày gặp cô có bao giờ dám nghĩ là cô cho tôi. Người cô thơm, vú to, Ɩồŋ to, lông rậm, nhìn cũng đủ sướng. Vợ tôi đen đủi như tôi, Ɩồŋ nhỏ có ít lông ngắn.
– Lồŋ, vú có người lớn người nhỏ, Việt hay Thượng ai cũng thế thôi. Thế Ya Tun đã ngủ với đàn bà Việt bao giờ chưa?
– Vợ tôi chết đã 2 năm. Tôi thèm Ɩồŋ nên đã đụ cô Nhan và cô Vân cả chục lần.
Thu ngạc nhiên, vì nàng biết Nhan và Vân cũng là vợ trung úy ở tiểu khu Long Khánh, phải đi kinh tế mới như gia đình mình, nên hỏi:
– Làm sao Ya Tun biết được hai cô ấy?
– Hai cô làm điếm cho đám tài xế xe be ở ngã ba Ông Đồn. Tôi đụ và trả tiền.
– Sao biết được hai cô làm điếm?
– A, thằng Kmok làm phụ tài xế cho tôi biết và dẫn tôi tới đó.
– Ngủ với nhau ở đâu?
– Ở trong chòi rẫy của tôi. Cái chòi rộng, làm sàn cao có cái giường nhỏ.
– Có sướng nhiều không?
– Sướng chớ, vì tôi thèm mà Ɩồŋ hai cô ấy cũng to và nhiều lông. Tôi đụ lâu nên hai cô sướng, nên đụ xong rồi, hai cô lại hẹn. Biết hai cô đêm nào cũng 5, 7 thằng lái xe, nên đụ xong trả tiền là thôi chớ không có tình ý gì.
Thu yên lặng nghĩ đến thân phận của hai bà trung úy và thấy đời mình còn may mắn hơn nhiều người trong cuộc đổi đời. Tuy nàng cũng đang làm điếm, nhưng là làm điếm cho một thằng lính của chồng. Bàn tay lớn thô nham nháp của Ya Tun đang miết vào khe Ɩồŋ. Nàng xạng rộng hai đùi để nhận những cái bóp. Trong ánh đèn mờ của chiếc đèn dầu, Thu thấy con cặċ đã cương cứng nằm lên một phần đùi nàng. Từ lúc tỉnh dậy, thấy con cặċ mềm lủng lẳng chạm chiếu theo thế nằm nghiêng của Ya Tun, nàng đã nứng. Bây giờ thì nó đã lớn dài gấp đôi. Thu đưa bàn tay nắm con cặċ, bóp một lúc, rồi nói:
– Lớn mà cứng như sắt thế này đâm vào thì sướng lắm. Đéo đi Ya Tun… đéo cả đêm mới thỏa, tôi thèm cặċ cả 3 năm rồi…
– Lồŋ cô to, nhiều nước, đéo sướng lắm, mà sao cô lại cho thằng lính đen đủi này đéo?
– Tôi mang ơn Ya Tun, nên trả ơn, mà tôi cũng rất thèm. Đã gần 3 năm rồi tôi có gần người đàn ông nào đâu. Lồŋ trắng, cặċ to dài đen giương lên bụng, nhìn thấy đểu, sướng lắm. Tôi cho Ya Tun hết. Đéo cho nát, cho vỡ ra đi…
Ya Tun nâng mông, xoay người qua đùi Thu, rồi quỳ giữa hai đùi, cầm con cặċ cương cứng, màu nâu thẫm có ánh đỏ cạ vào lỗ Ɩồŋ… đưa đầu khấc miết vào khe Ɩồŋ chừng chục lần, rồi đi vào lỗ đầy nước như con rắn chui vào hang. Lỗ Ɩồŋ bị nong ra, nhưng trơn ướt nên con cặċ lớn đi vào trơn tuột… Ya Tun kéo chân của Thu lên ngang vai nàng rồi bắt đầu dập. Chỉ chục cái dập, Thu lại xoay mông hất lên sàng sảy. Mặt nàng cau có, đầu lắc qua lại như muốn khóc với những tiếng kêu: Ối giới ôi, chết mất… Dập cho vỡ Ɩồŋ ra đi Ya Tun… Đéo thật mạnh đi Tun…
Thêm mấy chục cái dập nữa thì Thu dẫy dụa, Ɩồŋg lộn kêu thét lên… thôi chết rồi, dập cho vỡ Ɩồŋ ra đi… Nàng đã tới đỉnh kích ngất. Ya Tun vẫn dập, và day trên Ɩồŋ cho tới lúc Thu nằm yên thở. Ya Tun vẫn để cặċ trong Ɩồŋ, hai tay chống ngang nách Thu, cúi xuống bú vú. Chừng 15 phút sau, ông ta lại bắt đầu dập với cường độ nhanh và dữ dội. Lồŋ Thu co thắt, nước chảy ra như thác… Nàng lại lạc giọng kêu thét: Giời đất ơi, chết mất – Hai mắt thất thần, lắc đầu… sướng không chịu nổi nữa… thôi chết rồi, Ya tun… đéo vỡ Ɩồŋ ra đi…
Cứ thế ông ta đã dập, day trên 1 tiếng, còn hai bàn tay thì bóp suốt từ cổ, cánh tay, vú, đùi mông và Ɩồŋ theo những tiếng rên la của Thu. Tới lúc Ya Tun ôm cổ Thu dập mấy chục cái và xoay tròn mông day Ɩồŋ với tiếng kêu của cả hai người thì có tiếng gà gáy sáng… Ya Tun nằm phục trên Thu tới 20 phút mới rút cặċ ra, lăn xuống nằm cạnh Thu đặt một tay lên Ɩồŋ ướt đẫm tinh dịch, một tay đặt trên vú.
Thu bán 5 lạng cá khô cho bà Bảo ở phía trên nhà Thu, rồi pha ly cà phê, ngồi uống nhìn hàng hóa trong quán của mình. Năm 1979, thấy nhà nước đã cho buôn bán, nàng bảo Ya Tun bán 1 con bò để nàng lấy tiền mở quán tạp hóa tại nhà. Nhà Thu cách chợ Gia Ray trên 2 cây số, nên khi mở quán nàng đã nhằm vào số gia đình đi kinh tế mới, khoảng trên một trăm, trụ lại được, dân làng Thượng và dân Gia Ray ở hai bên đường.
Đúng như tính toán của Thu. Quán bán được và tính số lãi hàng ngày, nàng nghĩ là mình có thể sống vững mà không cần phải nương nhờ vào gạo tiền của Ya Tun. Theo lời khuyên của mấy ông ở khu kinh tế mới, nàng bán thêm cà phê. Ya Tun đóng mấy cái bàn nhỏ thấp với hai chục cái ghế để ở trong quán và ở hè nhà mà Ya Tun đã làm thêm mái hiên rộng ra hơn mét. Quán tạp hóa và cà phê của Thu đã trở thành nơi cho mấy ông họp nhau uống cà phê và chuyện trò thế sự. Quán cà phê mở được chừng hơn tuần, thì nàng thấy mấy người trước kia uống cà phê ở quán chợ Gia Ray, mỗi lần nàng đi chợ mà gặp họ là nàng nghe thấy những lời ác ý, khinh thị nàng: “Nào là Ɩồŋ, vú mông như thế mà cho Thượng chơi, nào là dáng đi, mắt ướt như thế thì dâm tổ cha, đéo cả đêm cũng chưa thỏa…” thế mà bây giờ cũng tới quán và những tia mắt của họ như muốn xuyên qua quần áo của nàng.
Đời sống nhàn nhã, lại được Ya Tun dập hàng đêm, nên người nàng ngày càng mơn mởn, vú lớn thêm mà Ɩồŋ cũng nở ra. Mỗi lần đám người ấy đến quán, Thu thường chào cười với cử chỉ và ánh mắt lẳng lơ khi đem cà phê thuốc lá cho họ. Có lẽ tưởng đã cắn câu, nên ngày nào họ cũng tới, cả sáng lẫn chiều. Nhiều khi ngồi bắt gặp cái nhìn thèm khát của họ, nàng thích thú với ý nghĩ cho chúng mày chết thèm. Mở được cái quán lại có bố con Ya Tun làm cho 4 công rẫy, nàng nghĩ sẽ chẳng bao lâu nữa nàng sẽ có vài chục cây vàng. Cái vui ấy làm cho nàng như muốn bay lên. Nhưng cuộc đời chẳng chiều người.
Quán mở được hơn 7 tháng thì hai bố con Ya Tun đi rừng lấy cây để thay mấy cây cột nhà và làm thêm cái chái để chứa dụng cụ, thì Ya Tun bị cây đổ quật ngược theo cơn gió, đập vào đầu chết. Thu buồn và tiếc con cặċ to dài với những cái dập điên cuồng trên Ɩồŋ nàng hàng đêm. Đời sống nàng không lo nữa, nhưng đêm đêm lại khổ với những cơn nứng.
Khi biết Ya Tun chết, mấy tên chửi nàng trước kia đến quán ngồi lâu hơn với những câu nói khen nàng với con mắt tán tỉnh. Còn Thu thì bao giờ cũng liếc tình, vẻ lẳng lơ, mặc quần mỏng, tay áo cao tới nách, cổ rộng, để mỗi khi cúi xuống là người ngồi đối diện có thể nhìn suốt cái rãnh cao giữa giữa hai đồi vú. Vì vú lớn nên nàng cũng chỉ mặc chiếc nịt ngực nhỏ để nâng nửa vú, còn để lộ một phần dưới vú trắng nõn như trứng gà bóc. Nhìn những con mắt láo liên, hau háu của họ, nàng nghĩ cho chúng mày thèm.
Hôm nay Thu mặc cái áo mỏng màu nâu non, cánh tay tới nách để lộ cánh tay trắng ngần, và cái quần chật mỏng. Nàng ngồi trên ghế, hai chân mở rộng, cúi xuống nhìn vú nhô cao và gò mu nổi lên chiếc quần chật mỏng. Nàng biết chỉ một lúc nữa là mấy thằng thèm nàng sẽ tới. Chúng mày đã nhìn thấy vú tao, hôm nay cho chúng mày thấy mu Ɩồŋ to đội lên quần. Khi Thu bán thêm cà phê thì nhiều người khác tới quán và con mắt của họ cũng láo liên, nhưng nàng không quan tâm đến những ông khách đó. Họ nhìn đàn bà khêu gợi là lẽ thường. Thật sự nàng chỉ muốn trêu ngươi mất tên khốn kiếp. Nàng muốn vú, Ɩồŋ mình ám ảnh chúng suốt ngày đêm.
Cách đây mấy tháng Thu đã gặp lại trung úy Sơn, trước đây là đại đội phó của Hạnh, đi tù cải tạo mới được về. Gia đình Sơn cũng ở trại gia binh Xuân Lộc và cũng lên khu kinh tế mới Gia Ray, nhưng chỉ được ít tháng thì vợ Sơn ra đi, để lại đứa con trai 4 tuổi cho mẹ Sơn. Mẹ Sơn cùng cô con gái đã tần tảo để sống còn. Cô con gái thì bán bánh bò ở chợ Gia Ray hay ngã ba Ông Đồn, còn bà mẹ thì nuôi heo, nuôi gà. Có cái may là cả hai người đều không bị sốt rét nên trụ lại được. Khi Sơn trở về chỉ còn mẹ, em gái và đứa con. Buổi đầu tiên ông đến uống cà phê thì cả ba người, Thu, Ya Tun và Sơn đều nhận ra nhau cùng một lúc, vì Sơn đã làm đại đội phó cho Hạnh tới 2 năm.
Để lại một bình luận