– a… Bác ơi! Sau tự nhiên bác dứt ra quá nhanh như vậy? Ưm…
– Ơ… Bác xin lỗi nhé! Bác không có cố tình làm cho cháu đau đâu! Bởi vì bác muốn tập trung thám hiểm ở vùng tam giác của cháu, ở nơi đó đẹp hơn nhiều so với ở đây! Ha ha ha…
– Ưm! Bác này thật là…
Khi ông Vinh nói như đang ghẹo với Diễm Trang xong thì ông ngồi dậy ở trên giường, ở cảnh tượng này thì có thần thánh cũng không bao giờ chịu nổi được huống chi là một người phàm tục bằng xương bằng thịt như ông Vinh. Ông nhìn vào cái gò thịt nhô cao vun vút, những sợi lông đen lưa thưa bóng mượt, được mọc lên nhan nhản trên đỉnh mu bướm gần nơi mồng đốc của Diễm Trang một cách say mê đến nỗi nhểu cả nước dãi. Nước dãi từ trong miệng của ông chảy ra làm rơi xuống dưới và dính vào phần mu múp míp của cô, nước dãi nhơn nhớt nhưng thấy cũng gợi tình cho cả hai người. Ông Vinh thấy Diễm Trang đang nằm mà không nói gì, chỉ “Ưm! Ưm” lắc lư người mỗi khi ông dùng tay đụng vào thân thể của cô, nên ông được nước lấn tới, còn hành động thì quyết liệt hơn. Ông Vinh đang ngắm nghía cái mu bướm xinh múp míp của cô gái trẻ đẹp, mà bản thân ông cũng rất tham lam nên ông Vinh cũng muốn thám hiểm ở nơi cái khe suối tiên huyền bí kia. Hiện tại thì cái khe suối đó hở hang chẳng được bao nhiêu vì chúng vẫn còn che đậy bởi chiếc quần, như thể là đợi chờ ai đó sẽ đến để tháo gỡ chúng.
Ông Vinh cũng không thể nào chịu nổi cái cảnh này nữa rồi, nên ông lè lưỡi ra liếm láp bờ môi của mình cho bớt khô khan. Ông dùng hai bàn tay rắn chắc của mình nắm giữ hai bên hông chiếc quần jean của cô từ từ kéo xuống, ông kéo xuống tới đâu thì Diễm Trang cũng ưỡn ẹo thân hình đẹp đẽ theo tới đó. Khi ông kéo quần Diễm Trang xuống dưới ngang với đầu gối thì ông cũng không kéo xuống nữa mà để yên ở đấy, ông nhìn vào cái khe sâu hun hút nhưng chiều ngang lại rất hẹp, bởi hai mép bươm bướm của Diễm Trang đang khép nép như thể muốn cản ngăn hành động của ông không được phép tiến sâu hơn. Ông điên tiết nứng tợn hơn, mắt ông đỏ và cũng nóng hơn nhiều so với lúc đầu, dục vọng thôi thúc ông mạnh bạo và làm cho ông mất đi lý trí. Đôi bàn tay rắn rỏi của ông cũng không còn dịu dàng, nó thô bạo hung hãn hơn, đôi bàn tay đó thay phiên nhào nặn xoa bóp từng thớ thịt trên cái mu bướm xinh xắn đáng yêu của Diễm Trang không thương tiếc. Diễm Trang thấy đau nên lên tiếng:
– a… Bác Vinh ơi! Ưm… Bác nhẹ tay một chút… Ưm… Cháu đau lắm…
Mặc cho câu nói than đau của Diễm Trang, ông Vinh vờ vịt như không nghe thấy, ông không những không nhẹ nhàng mà ông còn nhào nặn xoa bóp mạnh hơn nữa, làm cho người tình trẻ kêu gào thảm thiết. Không phải là ông vô tâm với câu nói của Diễm Trang đâu, vì ông biết là cô kêu gào là vì đang sướng đang hứng tình mà thôi. Ông Vinh tâm lý lắm, ông biết được ý nghĩ của phụ nữ đặc biệt là Diễm Trang, nên ông ấy cố gắng làm cho người tình của mình mãi ghi nhớ và yêu mình hơn thôi.
Ông Vinh thấy Diễm Trang đang gào thét quá nên ông xoa bóp nhẹ nhàng lại, ông cúi mặt xuống dưới nơi mu bướm múp míp, ông vùi đầu vô cái khe suối và lấy hai bàn tay tách đùi của cô ra, rồi ông dùng lưỡi của mình liếm một đường từ dưới lên mồng đốc. Diễm Trang rên lên:
– Á a a… Bác ơi chết cháu mất… Á a ưm…
– Diễm Trang ơi! Cứ thả lỏng người mà tận hưởng đi cháu, không sao đâu… Ngoam… Ngoam… Hừm…
Phần 4: Bên Trong Căn Nhà Ông Vinh (3)
Đang dùng lưỡi liếm vô cái khe bí hiểm đó thì nghe Diễm Trang rên lên làm cho ông Vinh nứng kinh khủng, ông vội vàng ngồi bật dậy quỳ gối trên giường và làm cho Diễm Trang chưng hửng với hành động của ông. Ông Vinh dùng hai bàn tay của ông mở khóa quần tây rồi tuột nhanh xuống gối, ông thèm yêu quá nên cử chỉ ông mất đi sự kiên nhẫn, hơi thở thì hỗn độn dồn dập, mắt ông thì đờ đẫn ra thấy rõ. Diễm Trang thấy ông như vậy thì cười tủm tỉm:
– Hi hi hi… Bác làm gì mà vội vã vậy nè! Cháu đâu có bỏ đi đâu! Hi hi hi…
– Bởi vì nhìn cơ thể của cháu nên bác… Rất muốn… Hơ…
Trả lời câu này cho Diễm Trang, ông Vinh sau khi tuột quần tây xuống dưới ngang với đầu gối, cái khúc thịt to lớn và dài ngoằng tung ra kèm theo hai hòn dái như trứng ngỗng nhìn vô y như một khẩu đại bác đang vươn nòng chuẩn bị khai hỏa. Nước nhờn nhợt từ đầu khấc dương vật to lớn của ông nó nhễu xuống dưới nệm cao su từng giọt, như những hạt mưa rào. Ông Vinh chịu không nổi nữa, ông nằm đè lên người Diễm Trang, ông trao cho cô những nụ hôn nồng nàn, lưỡi thì quấn chặt vào nhau không rời. Ông trượt người xuống dưới một chút, sao cho con cu to lớn như khẩu đại bác đang vươn nòng của ông chĩa thẳng vô cái khe sâu của cô gái trẻ, chúng sẵn sàng khai hỏa chỉ có chờ lệnh chỉ huy mà thôi. Ông Vinh đang chuẩn bị cho dương vật to lớn gân guốc tiến vô trong miệng hang thì tiếng chuông điện thoại reo lên “Reeng! Reeng” làm cho ông giật mình đâm con cu to ấy trượt ra sau mông, làm cho con cu gân guốc của ông với đường rãnh âm hộ của Diễm Trang nằm song song nhau. Diễm Trang thấy nó cứ “Reeng! Reeng” mà ông Vinh thì đang lưỡng lự nên cô nói:
– Bác Vinh ơi! Bác nghe máy đi ạ! Điện thoại của bác đang reo đó, chứ không phải là của cháu đâu! Ưm…
– Ồ! Vậy mà bác cứ ngỡ là của cháu chứ! Ha ha ha…
– Bác này! Ưm… a…
Diễm Trang đang trả lời bác này rồi “Ưm… a…” là do người ông Vinh đè bẹp cơ thể xuống sát cơ thể Diễm Trang, làm cho xương mu bướm múp míp của cô áp sát với mu cu của ông Vinh cực mạnh. Điện thoại của ông thì để ở bên gốc giường ngủ, trong khi đó hai cơ thể Diễm Trang và của ông thì đang nắm giữa chiếc giường, nên khi với tay qua lấy điện thoại thì vô tình làm thân dương vật to lọt vào đường rãnh âm hộ làm ma sát với nhau nhiều hơn. Diễm Trang thấy hai bờ môi âm hộ của minh đang bóp chặt chẽ với con cu to nên cô cũng bẽn lẽn, miệng thì rên “Ưm Ựm” mặt thì cũng đỏ và quyến rũ hơn. Đang cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu thì cô nghe ông Vinh nói với người trong điện thoại:
– Ờ! Nhưng em chừng nào mới tới?
– Dạ! Khoảng 30 phút nữa anh hai.
Uhm! anh biết rồi, anh cúp máy đây!
– Dạ! anh hai…
Nghe điện thoại của đứa em trai út xong rồi ông thở dài “Hơ… hơ… hờ…”, nét mặt lo lắng càu nhàu:
– Sao sớm không đến, muộn không đến mà lại đến ngay lúc này. Thật là…
Diễm Trang đang nằm dưới chờ đợi thì nghe ông Vinh nói tự sự với bản thân thì cô cười khúc khích như kiểu đang ghẹo:
– Hi hi hi… Bác Vinh ơi đừng lo lắng quá mà, lần sau cháu sẽ cho… Hi hi hi…
– Thật không đó! Hứa lời phải giữ lấy lời đó nhé! Ha ha ha…
Ông Vinh nói xong thì ngồi dậy chứ để lâu quá thì em út mình đến thấy sẽ không hay, thế là ông Vinh lấy cái khăn giấy lau chùi những giọt nước nhờn nhợt của ông trên cái mu bướm múp míp của Diễm Trang, ông cũng không quên lau chùi bên trong và bên ngoài môi âm hộ của người tình trẻ. Ông Vinh lau một cách tỉ mỉ nhẹ nhàng và chậm rãi, ông cũng có hơi tiếc nuối nên khi lau chùi ông cố gắng để bàn tay của mình trên đỉnh phù vân múp míp mà xoa bóp xung quanh. Tiếc nuối mấy thì cũng phải dừng, ông bèn lấy hai bàn tay nắm giữ chiếc quần lót mỏng và quần jean từ từ kéo lên rồi khóa lại an toàn, còn lại phía trên đôi gò bồng đào kia thì Diễm Trang tự xử lý. Sau khi cả hai đều hoàn tất việc sửa sang lại cho chỉnh tề thì cô với ông Vinh đi ra cửa chính. Diễm Trang thì đã mặc áo mặc quần vào hoàn toàn nhưng ông Vinh thì vẫn còn cởi trần chứ chưa mặc áo, chắc là ông nghỉ là nhà của mình nên cứ để vậy cho mát. Thời gian này thì trời cũng không còn giông bão nữa mà chỉ còn những hạt mưa lâm râm, ông Vinh thấy quyến luyến với Diễm Trang nên ông nói:
– Diễm Trang ơơi! Bác… Cháu ở lại với bác một chút nữa được không? Diễm Trang…
– Bác ơi! Cháu rất muốn ở bên bác, nhưng trời cũng đã tạnh mưa rồi, với lại nhà bác chút nữa có khách nên cháu phải về lại nhà ạ!
Ông Vinh bịn rịn, hai lòng bàn tay của ông nắm chặt hai lòng bàn tay Diễm Trang mà nói:
– Ở bên cạnh bác 10 phút nữa thôi được không? Diễm Trang…
– Bác… Nhưng mà…
– Vậy thì 5 phút được không?
– Dạ! Nếu 5 phút thì được bác ạ!
Thấy ông Vinh nài nỉ cũng tội nghiệp nên cô trả lời cho ông vui, cô nhìn vào những tia sáng trong mắt ông và Diễm Trang đoán được là ông Vinh rất thích với câu trả lời đó. Bàn tay của cô gái trẻ đẹp bây giờ thì đã khép lại cánh cửa chính, sau đó Diễm Trang chủ động lấy hai cánh tay của mình vòng lên cổ ông Vinh mà kéo xuống dưới ngang tầm với, để nụ hôn của cô trao cho người tình mà mình yêu thương được thuận tiện. Cô hôn say đắm như xua tan đi nỗi nhớ, như ánh nắng vàng xua đuổi những giọt sương mai. Ông Vinh đang bất ngờ khi thấy người phụ nữ mình yêu thương từ bấy lâu nay có thêm hành động lạ, ông ngớ ngẩn ra nhưng không quên thời gian không cho phép suy nghĩ nhiều. Ông cũng vòng tay qua ôm eo Diễm Trang người tình bé nhỏ, ông vừa hôn vừa dìu dắt cô đi đến ghế sofa như thể buổi hẹn hò buổi ban đầu. Ông Vinh đè bẹp Diễm Trang xuống dưới ghế, ông rút hai tay vòng qua eo của cô lại, ông bèn ngồi dậy rồi quỳ gối xuống nền nhà, sau đó ông xoa bóp từng thớ thịt trên cơ thể Diễm Trang. Ông Vinh đang dùng đôi bàn tay của mình xoa bóp một cách vội vã, từng động tác của ông thì mãnh liệt hơn, quyết đoán hơn. Ông nắn nót xung quanh cái mu nhô cao của cô, ông bóp bóp mu bướm múp míp đó như điên như dại, như thể là ông sắp phải chia tay với cơ thể này vậy. Bỗng dưng Ông Vinh dừng lại và nói với Diễm Trang:
– Chúng mình cũng dừng lại thôi Diễm Trang, vì hết thời gian 5 phút rồi.
– Dạ!
– Diễm Trang cũng ngỡ ngàng vì Ông Vinh rất giữ được bình tĩnh và lời hứa của mình nên cô mới dạ một tiếng, cô yêu quý ông vô cùng, cô cũng muốn níu kéo nhưng nghĩ lại nên thôi. Ông với Diễm Trang ngồi dậy và đi đến lại cửa chính, ông tiễn cô ra cửa ngõ để về lại nhà. Khi ông chuẩn bị khép kín cửa ngõ để vô nhà thì có tiếng gọi thất thanh làm cho ông bất ngờ:
– anh hai Vinh, anh hai! Chờ em với.
– Ơ! Sau em nói 30 phút mà sao đến nhanh vậy?
– Vì đường hơi thoáng nên em đến hơi sớm mà!
Ông Vinh nghe em trai út mình nói cũng đúng, nên ông không có ngỡ ngàng nữa. Ông nhìn ráo riết về phía sau lưng người em thì thấy thằng Cu Nhỏ con trai em mình, thằng bé co rút vì dầm mưa gió bão bùng ban nãy, ông nghe hàm răng nó đánh bò cạp liên hồi. Ông nói:
– Ủa! Em chở Cu Nhỏ theo nữa hả?
– Dạ! Vì vợ em nhập viện để mổ ruột thừa, nhà không còn ai mà để nó một mình em không yên tâm.
– Vậy thì em dắt con trai em vô nhà đi, kẻo cảm lạnh.
– Dạ! Nhưng em phải vô lại bệnh viện để chăm sóc vợ em nữa, em để thằng bé ở lại anh chăm nom dùm em nhé.
– Uhm! Thôi em cũng đi nhanh vô bệnh viện đi, kẻo trời tối thím nó mong, để Cu Nhỏ ở đây anh lo cho.
– Dạ! Em đi đây ạ!
– Uhm! Thằng bé ướt hết như chuột lột rồi kìa, nhanh vô nhà thay đồ đi cháu. Thật là…
Sau khi em trai mình về lại bệnh viện, ông dắt thằng Cu Nhỏ vô nhà, ông pha nước ấm cho nó tắm rửa sạch sẽ và dọn cơm nước cho cả hai bác cháu cùng ăn. Ông Vinh thấy cũng không gặp thằng bé 10 năm rồi, nên bây giờ trông nó cũng hơi khác so với hồi đó nhiều. Tuy nó mới có 13 tuổi đang học lớp 8 mà đã dậy thì sớm rồi, ông nhìn Cu Nhỏ rồi nhớ về chuyện cũ năm thằng bé mới lên 3 sắp vô mẫu giáo.
– Cu Nhỏ lại đây bác ẵm nào! Ôi, cháu tôi bụ bẫm quá chừng hà!
– Bác hai, bác hai! Hi hi…
Thằng bé rất quý Ông Vinh nên nó gặp ông là cười tươi rói lên, nó biết ông rất thương nó hay thường ẵm bế nó đi chơi và cùng nó vui đùa. Cu Nhỏ lúc này mới 3 tuổi nhưng nó cũng lanh lợi lắm, nó hay so sánh về giới tính con gái với con trai mỗi khi bên cạnh ông Vinh. Bởi vì nó biết ông Vinh bác hai nó mới trả lời cho nó biết mà thôi, chứ ba mẹ nó thì sẽ không bao giờ thậm chí bị la mắng hoặc đánh đòn. Cu Nhỏ ngập ngừng đắn đo một chút rồi nắm tay ông Vinh, nó đưa tay ông chỉ vô con cu nó và nói:
– Bác hai ơi! Sao mỗi lần cháu đi tiểu thì ở đầu cu cháu nó cứ phình ra, sau đó thì cháu mới đi tiểu được. Cháu thấy rất là đau buốt đầu cu, nó giống như bị ứ nước lâu ngày mà không vệ sinh được nên sinh ra cận vậy. Bác giúp cháu với!
– Thế à…
Ông Vinh nghe đứa cháu ngây thơ kể vậy và ông trả lời “Thế à!” Thì đến gần nhìn cho rõ hơn, ông đưa bàn tay trái nắm giữ thân cu còn bàn tay phải thì ông vịn vào đầu cu của thằng bé. Ông thấy lớp da ở đầu cu nó dúm lại không thể tuột ra được, đây có thể là do cu cháu ông bị hẹp bao quy đầu. Ông nghỉ nên đưa thằng bé đến bệnh viện để dùng biện pháp tiểu phẫu để cắt đi lớp hẹp bao quy đầu này càng sớm càng tốt chứ để lâu sẽ không hay, tuy chúng không nguy hiểm đến tính mạng nhưng chúng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của dương vật và cả chuyện tình dục sau này khi mà nó trưởng thành. Ông Vinh nhìn Cu Nhỏ và nói:
Để lại một bình luận