Phần 20
Thêm hai ba tuần nữa trôi qua thì thằng Linh phải đi công tác còn chúng tôi thì cũng đã nghỉ việc để đi thực tập luôn. Do được đi làm nên thằng Linh cũng tạo thành chỗ thực tập luôn không phải di chuyển nhiều. Nó bỗng dưng lại là đứa sướng nhất vì được sắp xếp.
Mấy đứa đi thực tập nên công việc cũng nhiều vô cùng. Gần hai tháng sau thì chúng tôi mới gặp được nhau. Thằng Linh hớn hở mà nói:
– Này chúng mày biết gì đâu, mẹ số tao đúng là mèo mù vớ được cá sộp.
Mấy đứa quan tâm lắm nên đều hóng xem Linh nói gì. Nó thủng thằng mà nói chuyện với tôi:
– Công ty chỗ tao làm kí hợp đồng với tao năm năm làm việc luôn rồi. Đi công tác thế đéo nào lại vào công ty mà bố em Diệp ấy làm phó tổng mày ạ. Công việc thuận lợi vãi ra, tao cũng đã tán em ấy luôn rồi.
Thằng Tú nhảy luôn vào mồm thằng Linh nói:
– Sao sao ! Tán có đổ không mày?
– Dĩ nhiên là có đổ chứ, tao báo cho chúng mày luôn là chúng tao sẽ làm đám cưới luôn trong vòng tháng nữa thôi. Giờ khéo tao về nhà bảo ông bà già lên nói chuyện nữa. Diệp nó là con một nữa nên xúc nhanh.
– Mẹ thế số mày lên tiên vãi đái rồi. Có gì thì thu xếp công việc cho tụi tao nhé. Cùng ngành với nhau nhưng khác trường mà mỗi đứa ra một khác, đéo biết có việc không đây. Vật vờ chán vãi đái.
Thằng Linh nhăn nhở mà bảo:
– Mẹ mới chỉ tính thế thôi. Tao lo ổn đỉnh đã thì kiểu gì cũng nâng đỡ tụi mày. Kinh nghiệm kiếm tí cho chắc chắn đi, ở ngoài nó khác trong trường dạy bỏ mẹ lên được có giống đéo đâu. Tao đi nếu không có mấy ông bác ông chú chỉ chắc mù tịt con mẹ nó luôn.
Mấy thằng gật đầu thì thừng Linh nói:
– À mà giờ không sống cùng ba đứa mày được nữa rồi. Bố mẹ vợ tao cho luôn căn chung cư rồi, đến đó mà ở thôi. Đấy là ở tạm vì công tác nhiều còn nhà chính chắc lại một căn biệt thự nữa.
– Số mày quá sướng rồi.. hì hì. Đúng là làm ăn ở cái mồm.
Mấy đứa thích lắm cũng mừng vì thằng bạn được như vậy. Không ai nghĩ đời lại có một cái giấc mơ quá dễ dàng thế. Nói chuyện xong thì tất cả về. Thằng Linh hẹn ba hôm sau nữa thì đi ăn thịt chó. Nó còn kể con vợ nó thèm ăn lắm, thích đi ăn ngoài hàng chứ không thích vào mất nhà hàng sang trọng lắm.
Tất cả đều chuẩn bị. Tối thứ bẩy có trận mưa rào nên trời mát hẳn, dù trời mùa hè nhưng mát chúng tôi vẫn đi ăn thịt chó bình thường.
Đến quán hẹn, mấy đứa vào phòng điều hòa rồi đợi Linh đến. Nó đã chễm chệ trên cái Sh rồi cùng với em Diệp đến.
Vừa thấy chúng tôi thì Diệp đã nói:
– Em chào các anh! Lâu lắm mới gặp.
Tôi cười hà hà mà nói:
– Tại em không thèm gặp các anh chứ các anh muốn gặp em nói chuyện lắm đấy.
Diệp cười mỉm rồi ngồi xuống với chúng tôi. Thằng Linh ngồi xuống rồi gọi đồ ra tất cả cùng nói chuyện. Thằng Tuấn hí hửng bảo luôn:
– Anh nghe thằng Linh này nói rồi, sao mà tán nhau nhanh thế?
Diệp mỉm cười mà bảo:
– Chắc có lẽ cái duyên cái số nó vồ lấy nhau thôi anh ạ. Em cũng chẳng biết vì sao tự dưng cưới cái ông lẻo mép này nữa.
Linh cười hà hà mà nói:
– Vì lẻo mép nên mới cưới đấy, không lẻo mép và không dám tán thì làm sao mà có thể cưới được đúng không nào.
Tất cả ngồi cùng nhâm nhi rượu rồi nói chuyện. Tất nhiên là chỉ xoay quanh cái đám cưới của thằng Linh mà thôi. Thỉnh thoảng tôi đá thêm chuyện gặp mấy em như Mai Anh mà bạn của Diệp nữa.
Diệp tủm tỉm cười nói:
– Nó sang nước ngoài rồi anh, khiếp chỉ hỏi đứa xinh nhất thôi.
Tôi cười mà nói.
– Xinh nhất thì anh mới hỏi chứ thế còn Đào, với Lan Anh nữa nhỉ. Đấy anh nhớ hết còn gì nữa!
Diệp mỉm cười mà nói:
– Ha ha! Hãy còn thiếu một người đấy nhé.
Tôi nghĩ mãi rồi giật mình mà nói:
– À còn Tuyết nữa. Anh là anh có trí nhớ hơi bị siêu đấy nhé. Đúng không? Mấy em đó làm gì rồi hả em?
Diệp nhấp môi chén rượu của mình rồi nói:
– Mai Anh thì sang nước ngoài du học luôn rồi, chắc phải ba năm nữa mới về nước nhưng mà cưới em nó về đấy. Cái Tuyết với cái Đào thì vào trong Sài Gòn mở shop buôn bán thời trang còn Lan Anh thì làm công ty của bố em luôn, đang làm trong phòng nhân sự. Mấy anh thích đứa nào cứ bảo em .
Thằng Tú xua xua cái tay rồi bảo:
– Thôi! Toàn cành vàng lá ngọc, làm sao mà tụi anh với được.
Linh cười hà hà mà nói:
– Kệ chứ! Quan trọng là tụi mày có thích không thôi, mà cảm thấy hợp nhau thì tiến luôn có việc gì mà phải ngại.
Mấy đứa lại cười rồi nói chuyện về đám cưới. Linh bảo vào mùa cưới rồi nên định cuối tháng cưới. Do nhà Diệp xa nên đi đón dâu cũng hơi vất vả một chút nhưng nói chung cũng đơn giản. Chúng tôi mừng hạnh phúc cho hai đứa nó.
Quay sang thằng Tuấn bảo nó rót rượu rồi từng đứa chúc mừng thì mới thấy thằng này đang liếc vú của em Diệp.
Tôi quay sang nhìn xem thì công nhận là nó to hơn nhiều khi hồi hè chúng tôi gặp dưới quê. Bầu vú căng mọng trong cái áo phông phập phồng theo hơi thở khiến con cặc trong quần tôi cũng tự dưng mà dựng lên rồi.
Nháy mắt với thằng Tuấn một cái rồi tất cả chúc mừng nó. Cà kê đến tối muộn thì mấy đứa mới về. Vừa nằm vật ra giường vì chuếnh choáng men rượu tôi bảo Tuấn luôn:
– Lúc nãy mày soi vú vợ thằng Linh khiếp thế mày.
Thằng Tú nghe tôi hỏi như vậy thì cười mà nói:
– Mày cũng soi ác chứ khác đéo gì tao đâu. Mà công nhận là vú em này to thật, quả này thằng Linh về nhà bú thoải mái thôi nhỉ. Tao còn nhớ lúc đi biển nhìn hàng họ em ấy bình thường mà, đâu có to như thế này đâu.
– Thì thế tao mới soi, mẹ to như thế mút sướng thì đừng hỏi. Thằng này giờ việc làm ổn, vợ ngon lành nữa, đéo thiếu thứ gì, mỗi anh em mình là phải cày vỡ cả mặt ra thôi cố mãi mav vẫn không có kết quả.
– Ừ! Nhưng thôi anh em mình cứ bình tĩnh, kiểu gì cũng có thời cơ để phất thôi mà. Không tin là không phất được.
Mấy đứa an ủi nhau rồi lên phòng. Công việc cuốn mấy đứa đi, đến đám cưới thằng Linh thì cả lũ mới có mặt mà lo mọi chuyện hộ nó rồi từ quê lên Hà Nội để đón dâu. Hôm nay em Diệp mặc đồ cô dâu nhìn hai cái bầu vú còn ngon lành hơn trước nữa.
Mấy em Lan Anh, Mai Anh, Đào và Tuyết cũng về mà dự đám cưới của Diệp và Linh. Em Mai Anh thì ngon lành hơn mấy em kia vì dáng cao và đặc biệt là làn da trắng và cái mũi dọc dừa.
Để lại một bình luận