Tám Sọ ôm mặt hết lên đau đớn, đám đàn em tụm lại đỡ đại ca. Thằng nào cũng sợ mất vía trước Trần Đại. Tên du đãng khét tiếng lạnh lùng ra tay dứt khoát.
“Đại… đại… đại ca… chảy… chảy… chảy máu… máu nhiều quá… tụi… tụi… tụi mày cứu… cứu… cứu… đại ca… đi… đi” Minh “cà lăm” ôm Tám Sọ cầm máu…
“Ahhhhh… thằng chó đẻ… mày nhớ đó… tao sẽ cho mày sống không bằng chết… ahhhhh”
“Mày nhớ đó. Một tuần sau tao sẽ qua kiếm mày, về mà chuẩn bị đi.” Trần Đại ném con dao cạo đầy máu về phía băng Tám Sọ.
“Được… thằng chó… đợi đi tao sẽ chém chết mày… như tao giết chết thằng chó Bảy” Nói xong Tám Sọ cùng đám đàn em rút lui…
Hòa “chó điên” phun nước bọt xuống đất rồi chỉ dao về phía Tâm “Mắt Lộ”: “Lần sau là chết mẹ tụi mày”
Trần Đại sôi máu định đuổi theo nhưng Lý Ngọc chặn lại…
“Bình tĩnh đi anh, thằng chó đó trước sau cũng chết thôi, cho nó sống thêm 1 tuần cũng chả sao”
Trần Đại lấy khăn lau sạch máu trên tay rồi châm một điếu thuốc ngồi lên ghế. Đầu anh tựa vào ghế ngước lên trần nhà.
Thái Sơn cùng đám anh em cầm trong tay một bọc trứng chia nhau ra. Mỗi thằng cầm hai trứng.
“Bây giờ tụi mày chia nhau ra, chọi trứng thối hết vào khu làm ăn của thằng Tám Sọ. Cho nó khỏi ngóc đầu luôn đi.” Ba Thẹo nói…
“Thằng Sơn không biết đường thì chạy theo thằng Huy Lé”
“Biết rồi, bây giờ chia nhau hành động. Xuất phát!”
Đám thiếu niên nhanh như cắt tản nhau ra khắp các ngõ ngách. Đi ngang các cửa tiệm được Tám Sọ bảo kê bọn nó đứng từ xa ném trứng vào các cửa kính trong tiệm. Trứng vịt thối vỡ ra lan tỏa một mùi khiến ai cũng phải buồn nôn, khách hàng chạy tán loạn. Nhanh như cắt chúng đã ném trứng thối, có cả phân vào hầu hết các khu làm ăn của Tám Sọ.
Thái Sơn ném rất hăng, nó cầm trên tay hai quả, trong túi quần túi áo cộng lại cũng phải hơn chục trứng. Nó còn ném thẳng vào đầu khách đến mua hàng. Thật bố láo. Thật không may cho Sơn, nó đụng ngay một toán đàn em của Tám Sọ đang đi đến gần đó.
“Ê thằng mất dạy đứng lại mày!!!”
“Bắt nó!!!”
Bọn nó lấy đá ném Thái Sơn chạy chối chết. Bị áp đảo quân số, 5 thằng vây đánh Thái Sơn chạy vào con hẻm nhỏ gần đó. Nó chạy thở hồng hộc vừa chạy vừa ném trứng thối về phía sau làm bọn giang hồ ghê tởm tránh né. Mãi nhìn về phía sau nó va phải một đám du đãng trước mặt. Trong đầu nó nghĩ thế là kết thúc. Lần này không bị đánh chết thì cũng què chân, tàn phế. Va chạm làm nó té ngã ra đất, nó lập tức đứng dậy hai tay thủ thế định lao vào mở đường máu.
“Bọn mày ngon thì nhào vô” Thái Sơn hét lớn.
Phía sau bọn du đãng cũng đã đuổi tới làm Thái Sơn vô thế tiến thoái lưỡng nan.
Tên du đãng bị Thái Sơn va vào cười mỉm, lấy trong áo da ra một điếu xì gà. Nhẹ nhàng đặt lên môi hút, song hắn lấy tay vuốt gọn tóc về phía sau. Nhìn về Thái Sơn rồi nói.
“Mày nghĩ mày đánh được tụi tao hả?” Tên du đãng rít một hơi xì gà rồi phà khói lên trời…
Thái Sơn hai tay giơ nắm đấm phòng thủ, chân lùi dần về sau. Tên du đãng mặc áo da vẫn không ngừng tiến tới, điếu xì gà vẫn trên môi hắn.
Bỗng băng Tám Sọ chỉ về phía tên du đãng rồi hét toáng lên…
“Thằng chó Trần Đại kìa anh em, thằng nào đánh gục được nó đại ca thưởng lớn đó!!! Lên!!!”
Hùng Boxing lao ra hai tay đưa lên ngang mặt thủ thế. Mấy thằng loi choi chạy tới đều được tặng một cú ngay giữa mũi rồi ôm mặt gục xuống máu ra đầy tay. Những cú đấm uy lực của Hùng làm đám du đãng mới nhú chùn bước. Chúng không dám tiến lên chỉ ngày càng lùi rồi bỏ chạy ra khỏi con hẻm bỏ mặc mấy tên bị đánh nằm lăn lóc trên đất.
Thái Sơn bây giờ mới nhận ra người đàn ông điển trai mặc áo da đen này là người đàn ông hôm trước báo hiệu cảnh sát đến cho bọn nó và cũng chính người đàn ông này đã xuất hiện tại đám tang của Bảy Sấm. Người đàn ông này chính là Trần Đại – một trong những vị đại ca du đãng khét tiếng của Sài Gòn.
“Đứng lên đi nhóc, mày làm gì mà bị tụi nó rượt đánh vậy?” Trần Đại đưa tay cho Thái Sơn…
Thái Sơn nắm lấy tay anh đứng dậy, phủi phủi lớp bụi bẩn trên người rồi trả lời.
“Em có xích mích với đàn em của Tám Sọ nên em với đám anh em lấy trứng thối chọi vào mấy cửa tiệm của Tám Sọ bảo kê”
“Thằng này được ta! Có tố chất! Giỏi giỏi!” Tâm “Mắt Lộ” vỗ vai Sơn.
Lý Ngọc dùng tay chỉnh kính lên rồi nhìn Sơn.”Bọn mày chọi hết cả khu bọn nó luôn à? Băng của mày có bao nhiêu thằng?”
“Dạ tầm khoảng 30 thằng. Tụi em chia nhau ra mà ném cũng được kha khá”
Trần Đại liếc nhìn Sơn từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới.
“Mày là thằng nhóc hôm bữa đánh lộn trong đám bụi đời đó hả? Đánh cũng khá lắm”
“Dạ… dạ cảm ơn anh”
Trần Đại vỗ vai Sơn rồi cũng đám anh em bước đi lướt qua Sơn.
“Cẩn thận coi chừng bọn nó tìm mày trả thù đó. Mấy ngày nữa khu này sẽ không có thằng chó nào tên Tám Sọ”
Thái Sơn nhìn bóng Trần Đại cùng mấy anh em bước đi. Trong lòng hắn nổi lên một ngọn lửa. Một ngọn lửa mạnh mẽ đến nỗi làm người Sơn nóng ran, nó có thể nghe được nhịp tim nó đập mạnh đến mức muốn văng ra khỏi Ɩồŋg ngực. Trong đầu nó vang lên một giọng nói.
“Mày phải trở thành một du đãng như hắn ta, mày phải trở thành một tên du đãng như Trần Đại”
Ánh mắt nó dõi theo cái bóng cao ráo của Trần Đại bước đi giữa đám anh em. Bỗng nó chạy vụt theo, hét lên rồi quỳ rạp xuống.
“Anh Đại, em muốn theo anh. Anh hãy thu nhận em!!”
Trần Đại lấy điếu thuốc ra khỏi môi nhìn Sơn rồi thả khói ra đường mũi.
“Mày muốn theo anh hả?”
“Dạ đúng vậy, em muốn làm một du đãng hào hiệp như anh”
Câu nói của Sơn làm cả đám phì cười. Chỉ trừ Trần Đại. Anh nhìn vào mắt nó, một ánh mắt kiên định quyết tâm.
“Mày đi về đi, theo tao làm du đãng có ích lợi gì, về mà ăn học cho đàng hoàng”
Nói rồi Trần Đại bước đi để lại Thái Sơn quỳ ở đó. Lý Ngọc khẽ nhìn Sơn rồi cũng bước đi. Hùng Boxing vỗ vai Sơn rồi đi tiếp. Tâm “Mắt Lồi” thì ngồi xổm xuống bên cạnh móc tiền ra cho Sơn.
“Nè cầm tí tiền mua đồ ăn ngon cho mày với đám bụi đời kia đi, mày đánh cũng ác chiến lắm đó!” Tâm xoa đầu Sơn.
Sơn quỳ ở đó một lúc rồi cũng ngồi xuống, nó vò mạnh tờ tiền trong tay rồi ngồi tựa lưng vào tường. Thấy điếu thuốc còn cháy dở dưới đất nó vội vàng bò lại nhặt lên đặt lên môi. Thứ này khi ngậm trên môi rít vào rồi phà khói thật ngầu. Làm nó nhớ tới hình ảnh của Trần Đại. Nó hít một hơi vào, khói chạy xộc thẳng vào khí quản đi vào phổi làm nó ho sặc sụa. Nó quyết tâm phải làm đàn em của Trần Đại cho bằng được.
Trong một phòng khách sạn, ông trùm Hiếu “nhỏ” tay phải mân mê cặp vú của một em gái tay còn lại đút vào miệng để cho em còn lại mút. Hai em tướng tá ngon lành được đàn chị Tuyết Nhi tuyển chọn riêng để phục vụ Hiếu. Hắn là khách quen ở đây, sở thích chơi cùng lúc nhiều em hàng và bo rất đậm nên mấy em cũng rất thích phục vụ Hiếu”nhỏ”.
“Vú em đẹp quá, anh bú nó nha”
“Ah… bú đi anh”
Hiếu đè em gái vú bự ra mà mút chụt chụt, em còn lại có cặp mông khủng bố chui tọt xuống dưới háng Hiếu”nhỏ” mà ngậm lấy con cu nóng hổi của hắn.
Bú xong Hiếu”nhỏ” đứng dậy chĩa cu ra cho hai em bú liếm. Lưỡi hai cô gái quanh thân cặċ rồi lại lướt xuống dái Hiếu. Kỹ năng điêu luyện vô cùng do được đàn chị Tuyết Nhi huấn luyện cho các em gái thuộc phân khúc cao cấp của dịch vụ kinh doanh.
Hai cái lưỡi điêu luyện làm Hiếu đê mê ưỡn hết thân cặċ lên. Chịu không nổi nữa Hiếu”nhỏ” đè em vú bự ra mà nhét con cặċ gân guốc gớm ghiếc của hắn vào mà dập, em còn lại thì hắn kéo vào nút lưỡi. Hắn dập điên cuồng vào âm đạo cô gái làm cô rên lên thành tiếng. Lưỡi của em đít bự bị Hiếu mút mạnh nước miếng chảy hết vào miệng hắn. Dập chán hắn liền đổi cô em đít bự qua mà doggy.
Tiếng dái hắn đập vào mông tạo nên âm thanh bạch bạch to đến nỗi đứng bên ngoài có thể nghe được.
“Ahhh… ah… chết em mất anh ơi”
“Em là con đĩ mà… anh đụ em chết luôn”
“Ahhhh… ahhhh… ahhhhh… ứ… ứ”
Hiếu”nhỏ” vừa doggy vừa tát vào mông cô gái, cô gái vừa doggy vừa chồm xuống bú Ɩồŋ cô còn lại. Cả hai rên rỉ đầy dâm đãng làm Hiếu hứng tình tột độ.
Hắn rút cặċ ra nằm ngửa rồi chơi thế cưỡi ngựa. Xong bế thốc cô còn lại ngồi lên mặt hắn. Vừa được cưỡi ngựa hắn lè lưỡi ăn Ɩồŋ cô gái đít bự. Cả hai cô gái vừa hăng say làm việc với cặċ và lưỡi hắn vừa hôn nhau mãnh liệt.
Trong phòng vang đầy âm thanh nhục dục của con người. Tiếng bộ phận sinh dục chạm vào nhau, tiếng thở, tiếng rên rỉ.
Hiếu nhỏ dùng lưỡi làm cho cô gái bán dâm sung sướng. Cu hắn đang được dập mạnh bạo đầy sung sướng. Qua lớp bao cao su nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự ướt át và bót của cái Ɩồŋ ngon lành ấy.
“Ư… đã quá em ơi… Ɩồŋ em ngon quá… sụp… sụp”
“Ahhh… ăn nó đi anh… em sướng…”
“Ahhh… ahh… cặċ anh đã quá đi… ớ… ớ… uhmmmm…”
Chẳng bao lâu dưới sự chăm sóc của các em. Hiếu nhỏ bắn tinh ào ạt vào Ɩồŋ cô gái nhưng lớp bao cao su đã chặn lại. Cả ba nằm xuống thở hồng hộc. Hiếu”nhỏ” ôm hai em gái vào lòng mà mút lưỡi. Hắn thỏa mãn vô cùng mà nhắm mắt tận hưởng mà không biết rằng sóng gió rất lớn sắp ập vào băng đảng của hắn. Một cơn cuồng phong hung dữ và mạnh bạo sẽ cuốn đi tất cả trên quỹ đạo mà nó đi qua.
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận