Phần 7
Về đến nhà em, tôi mở cửa vào đã nghe tiếng khóc, vội vã chạy vào xem thì thấy em đang ngồi khóc nức nở trên giường. Em nhìn thấy tôi tay thì giỏ thức ăn siêu thị, tay thì giỏ trái cây, em ôm chầm lấy tôi mà khóc, trên người em không mảnh vải. Tôi vội vã đẩy em vào phòng, dắt xe vào nhà, khóa cửa cẩn thận rồi hỏi chuyện gì vậy. Em không trả lời mà nhảy chồm vào người tôi, phản xạ tôi vội ôm em, em hôn tôi tới tấp, rồi nói trong làn nước mắt “em yêu anh”. Tôi vội hỏi em có chuyện gì mà khóc, em bảo thức lên thấy có 1 mình, không thấy anh đâu, tưởng anh bỏ em đi rồi, nên ngồi khóc. Ai ngờ anh về, lại còn mang đồ ăn về nữa, em vui quá nên khóc. Đến nước này thì tôi thua. Đi ra sâu nhà phơi đống drap giường với quần áo, bật bếp gas nấu đồ ăn sáng, trong khi em cứ ôm lấy eo tôi không rời. Tôi vội bảo em đi tìm cái gì mà mặc vào, kẻo lạnh bệnh nữa. Em cười tinh quái “anh thấy hết rồi mặc làm chi nữa”. Thật tôi không thể nào nói được gì nữa.
Tôi nấu đồ ăn sáng xong, cùng em ăn, rồi lại dọn dẹp đống chén đĩa. Xong tôi ra võng nằm, em cứ lẽo đẽo theo tôi. Tôi bảo em có mệt thì vô nghỉ đi, em lắc đầu, mặt đỏ bừng lên rồi nằm võng với tôi. Tôi hỏi em sáng có phê không? Em nói “sướng lắm anh, anh hay thiệt, mà anh có ra trong người em không?”. Tôi nói có tới đâu mà ra, thấy em quá trời anh sợ em có gì, chừng em ngủ thì lo mua đồ, sao mà ra được.
Em nhẹ nhàng lấy tay tôi để lên bầu vú em, nhắm nghiền mắt lại rồi nói “sao không ra luôn đi anh”. Tôi nói nửa đùa nửa thật “làm nữa thì họa may ra, chứ tự dưng mà ra chắc mệt ah”.
Em nằm trên người tôi, gục đầu vô ngực tôi mà nói “thì anh làm đi, ai nói gì đâu”. Tôi thấy em đỏ mặt hẳn lên, liền nâng mặt em lên, em mở mắt ra nhìn tôi, tôi nhìn thẳng vào mắt em rồi hỏi “em muốn làm nữa hả?”. Em nhắm mắt lại gật gật đầu, rồi hôn môi tôi, tay em lần mò mở hàng nút áo của tôi. Thật tôi thua cô em tiểu thư này rồi.
Em vẫn nằm trên người tôi, nhưng tay em đã nhẹ nhàng tháo hết hàng nút áo của tôi, sợi dây nịt cũng bị tháo bung ra, tôi bồng em vào phòng, tay em đã luồn thẳng vào khẩu súng của tôi mà vuốt ve. Đặt em nằm ngay mép giường cũng là lúc cái quần dài của tôi tuột xuống tới chân, chỉ còn cái quần nhỏ đang cộm lên vì cả bàn tay em trong đó.
Tôi vội vàng tuột hết ra. Xối lên người em những cái hôn, có lẽ dư âm ban nãy còn sót lại, nên rất nhanh người em đã nóng ran lên. Tay em bắt đầu quờ quạng lung tung, tay tôi cũng lần mò đến cái khe ấy, đi móc cua trong hang ra. Khe mình em khá hẹp, 1 ngón tay giữa của tôi cũng cảm nhận được âm đạo em bao quanh hết ngón tay. Tôi chọc ngoáy trong đó, em uốn éo người theo nhịp ngón tay. Rồi tay tôi nhanh dần lên, em cong người ra, co giật, nước tràn ướt hết bàn tay tôi.
Tôi bế em lên, ngực em và ngực tôi chạm nhau, cọ xát vào nhau, đầu vú em chỉa thẳng nhọn hoắt, căng cứng lên rồi. Tôi vừa bế em vừa đút khẩu súng vào, nghe rõ tiếng “ót” cùng tiếng a của em, rồi sau đó chỉ nghe em rên hừ hừ. Em khá nhẹ, tôi bồng em dễ dàng, ở tư thế ấy mỗi khi tôi làm thật chậm, thật nhẹ thì em rên ư ử rồi hôn môi tôi, còn khi tôi nắc thật nhanh thì em lại rũ người trên tay tôi. Khi em lên đỉnh, em cứ co chân lại rồi duỗi ra, khẩu súng của tôi được âm đạo em xoa bóp suốt từ gốc đến ngọn, vào rồi lại ra, cảm giác rất phê, tôi biết mình sắp phọt rồi, không còn cầm cự lâu được nữa.
Do khi xuất tinh, cơ thể tôi cũng co giật rất mạnh, tôi sợ đánh rơi em xuống nền nhà, nên để em nằm trên giường, tôi nằm bên cạnh, giao hợp ở tư thế này tuy không kích thích bằng, nhưng lỡ đến đỉnh cũng không lo ngại. Nhưng em không thích, em lắc đầu bảo không sướng rồi kéo tôi nằm sấp trên người em, về với tư thế truyền thống. Nhìn sang tấm gương trên bàn trang điểm, tôi thấy nền nhà chỗ khi nãy tôi với em làm tình đã là 1 vũng nước. Sợ lại ướt nệm nên tôi nói với em hay là mình xuống nền nhà, em đồng ý. Tôi ôm em xuống nền, nền nhà rất lạnh nên tôi bớt hứng thú 1 phần.
Tôi nằm ngửa ra, em cưỡi ngựa, nhưng ngựa mới phi nước tiểu thì em đã “phun nước tiểu” ướt chú ngựa rồi, rồi em ngã rạp xuống, run lên cầm cập. Rồi em lại ngồi dậy, tiếp tục cưỡi ngựa, lúc này tôi liền cho ngựa phi nước đại, mới phi được vài cú em đã cong người lên, ưỡn vùng hạ bộ về phía mặt tôi, nước phun ra xối xả, bắn ra đến tận hành lang bên ngoài phòng. Rồi em nằm trên người tôi mà thở. Tôi vội lật ngửa em ra, day day cái hột le, vừa day vừa móc cua, bú vú em, thì ôi thôi, nước như đại hồng thủy tràn bờ. Tôi cũng không hiểu cái cơ thể bé nhỏ ấy, nước ở đâu mà tuôn ra nhiều vậy.
Em nằm vật ra trên nền nhà, tay bắt chuồn chuồn, mắt nhắm nghiền lại, miệng thì thở hổn hển. Tôi hỏi em sướng chưa, thì em bảo sướng quá rồi, rồi hôn tôi lia lịa, vừa hôn vừa nói “em yêu anh” liên hồi. Tôi vừa cười vừa mếu, chả hiểu em yêu anh, hay yêu khả năng làm tình của anh đây mà không dám nói ra. Chưa kịp suy nghĩ tiếp thì em đã hổn hển “nữa đi anh” rồi nằm sấp lại, chìa mông ra theo tư thế doggy. Oh my god, tôi quỳ xuống mà đút vào, vừa nhấp vừa day day hột le của em, em lắc đầu kéo tay tôi ra, tôi vẫn cứ day day thật lực. Chưa nắc được bao lâu em đã rú lên aaaaaaa 1 tràng vang nhà, rồi gục măt xuống, âm đạo co giật, 2 chân em xõa ra, lần này khẩu súng của tôi được mát xa xoa bóp thật rồi.
Nhưng sau lần này, em nằm gục xuống không động đậy nổi, tôi rà khẩu súng theo cái khe ấy, vừa chạm vào thì người em giật nẩy lên, rồi lại im lặng, tôi cứ rà rà rồi rút ra, cho em giật mình chơi. Khi tôi rà sang bên này, thì em lại chổng mông, sàng mông sang bên đó để đón khẩu súng, tôi rà sang bên kia em lại làm ngược lại. Biết em đã thèm lắm rồi, tôi canh ngay cửa mình em rồi đẩy 1 phát lút cán. Em rên rỉ không ngừng, rồi tự sàng mông để khẩu súng vào sâu hơn.
Nhìn cảnh ấy, tôi đã dần mất kềm chế, mặc cho cái nền nhà lạnh và ướt, tôi biết mình sắp ra rồi, liền rút ra. Em vẫn nhắm mắt mà nói “nữa đi anh”. Tôi bồng em đặt lên giường, nằm sấp đè lên người em rồi nói nhỏ “anh tới rồi, anh ra nhé”. Em gật gật đầu, hôn môi tôi rồi ôm chặt cổ tôi, nhỏ nhẹ “ra đi anh”. Tôi đút vào người em, xoay qua xoay lại nhẹ nhàng lấy thế, kéo 2 chân em lên vòng qua ngực tôi.
Lúc này hạ bộ em đưa lên thật cao, khẩu súng của tôi vào trọn vẹn rồi. 2 tay em nắm chặt nệm giường. Tôi nhè nhè, nhè nhẹ rồi nhanh dần. Em lắc đầu điên cuồng, rên lên từng tràng, tôi hỏi em “em có sướng không?”. Em đáp lại bằng 1 từ lặp đi lặp lại liên tục nhưng đứt quãng “s… ư… ớ… n… g… s… ư… ớ… n… g… s… ư… ớ… n… g…”. Rồi em trân mình cong lên, cửa mình co bóp lần nữa, lần này mạnh mẽ hơn mấy lần trước, trong lúc em cong lên tôi cứ nắc như vũ bão, nắm lấy 2 chân em kéo lên cao hơn mà nắc, rồi bắn từng dòng tinh, đã dồn nén chắc cũng hơn 6 tháng qua vào người em.
Người tôi và người em cùng co giật như lên cơn động kinh, cửa mình em co giật bóp khẩu súng của tôi, khẩu súng của tôi lại co giật nhả tinh khí ra. Cứ mỗi lần cửa mình em co giật thì cơ thể tôi lại co giật đáp ứng 1 cái. Khi khẩu súng của tôi co giật để phun ra 1 luồng tinh khí thì cơ thể em lại co giật và em lại “a” lên 1 tiếng rõ to. Cứ thế, 2 cơ thể trần truồng, cứ nằm hưởng thụ cảm giác ấy khá lâu. Tôi và em thiếp đi, đến khi tôi thấy lạnh dần, liền kéo chiếc mền ngang qua lưng tôi, lúc này tôi vẫn nằm sấp trên em, ngủ mê lúc nào không biết…
Khi tôi tỉnh dậy thì đã gần tối, em đã thức dậy, đang lau dọn nhà cửa. Em nhìn tôi trêu “mới xíu mà mềm xèo rồi kìa, vô dụng không”. Tôi nhìn lại thì đúng là mềm thiệt, mà vừa ngủ thức đi ra tôi cũng quên mất mình không mặc gì trên người. Trên khẩu súng vẫn còn dấu vết của lần làm tình ban nãy, từng vệt trắng mờ còn bám lại.
Tôi cười với em “vô dụng vậy chứ có người mém chết với nó đó, haha”.
Em cong môi “xí” rồi tiếp tục làm việc. Lúc này em đã thay bộ quần áo kia bằng bộ đồ ngủ khác. Làn da trắng như càng trắng thêm. Em vẫn không mặc đồ lót. Tôi vô wc tắm rửa, rồi ra làm cơm, thấy hơi lạnh lạnh nên khoác chiếc áo sơ mi vào, phần dưới vẫn tự do. Làm vài món chiên xào đơn giản, thêm tô mì làm canh, nồi cơm đã cắm điện, chắc khoảng 30p mới chín. Tôi ngồi nhìn em dọn dẹp nhà mà thấy trong lòng trống rỗng. Cảm giác này khác hẳn cảm giác ấm áp mỗi khi tôi về nhà người kia, thấy người ấy dọn dẹp nhà cửa thì lòng tôi rất ấm áp, cảm xúc dâng trào.
Cứ mãi miên man suy nghĩ, tôi thở dài, có lẽ nên quên đi tất cả thì hơn. Ta không trách người, lỗi có lẽ ở ta, cứ thế thôi. Em nghe tiếng tôi thở dài, hỏi tôi có chuyện gì? Tôi bảo không có gì, rồi nói em coi chuẩn bị ăn cơm kìa. Em dạ thật ngọt ngào rồi quay sang hỏi tôi “nãy anh có thích không?”
Tôi nói thích mới ra được, chứ không thích khó ra lắm, có khi không ra được luôn ấy chứ. Em nói “vậy hả? Nãy anh ra nhiều lắm luôn á, em vừa đứng lên khỏi giường là thấy nó trào ra khỏi người em rồi, em phải lấy 1 tay bụm lại rồi chạy vô wc, chứ nó nhểu đầy nhà”.
Tôi nói “chắc tại em nhỏ con quá nên nó muốn bơm dinh dưỡng cho em bự con lên đó mà”. Em trả lời tinh nghịch “bự con cũng đỡ, sợ bự cái bụng này, với 1 thằng… con trong đó mới vui ah”.
Bất giác tôi thở dài rồi buột miệng “anh xin lỗi”. Em quay sang hôn môi tôi rồi nói “anh đừng suy nghĩ nhiều nữa, em đang ngày an toàn mà, với lại, nếu có bầu em nuôi, em không nói của ai hết, anh muốn qua thăm lúc nào cũng được, em cũng muốn có em bé mà không thích có chồng”.
Tôi mỉm cười mà lòng thấy đắng chát. Người tôi yêu thương, muốn xây dựng gia đình thì lại hết lần này đến lần khác lừa dối tôi. Còn tiểu thư này thì thật sự tôi chẳng biết có mấy phần có thể làm vợ tôi. Ngoài cái khoản quét nhà lau nhà ra, còn lại nữ công gia chánh em mù tịt, được cái xài tiền rất giỏi, tôi cũng phải nể.
Khi ăn cơm mà mắt tôi cứ nhìn đâu đâu bên ngoài, em thì liên tục bắt tôi ăn thêm, lý do là “không ăn thì sức đâu mà chơi” rồi cười tinh quái. Những món ăn tôi nấu, theo nhận xét của bạn bè hay những người từng ăn rồi, là không tệ, chấm theo thang điểm 10 thì có món đạt đến 8 9, bét nhất cũng phải là 6 7 tôi mới cho lên mâm cơm.
Em ăn rất ngon lành, nói ai có phước làm vợ anh sướng nhỉ, khỏi lo nấu ăn. Tôi cười “thế mà có đứa sáng giờ sướng rồi đấy, có muốn sướng nữa không?”. Em cùng tôi cười vang. Ăn xong dọn dẹp, tôi rửa chén, em đứng ôm tôi từ phía sau thủ thỉ “ở lại đây với em đi anh, anh đừng bỏ em 1 mình”. Tôi hỏi nếu ba má em về thì sao? Em nói ba má đi cả tuần mới về, muốn về cũng phải đặt máy bay, chứ không thể đùng đùng xuất hiện, anh đừng lo. Tôi ậm ừ gật đầu, tới đâu thì tới, dù sao ngày mai cũng nghỉ, chủ nhật rồi.
Rửa xong đống chén bát, tôi rủ em đi dạo phố, chứ cả ngày ở nhà chịu không nổi. Em liền đồng ý, vội chọn ra đống quần áo rồi hỏi tôi nên mặc cái nào, tôi cứ “em không mặc gì là đẹp nhất, khỏi lựa mất công”. Em ngắt nhéo tôi rồi nói hỏi anh cũng như không. Xong em chọn ra cái đầm trắng hồng, tủ quần áo của em tôi thấy đa phần là đầm, áo sơ mi và quần dài rất ít.
Tôi cũng tắm rửa thay đồ, mặc vội bộ đồ mang theo, rất may ban sáng tôi có lấy theo vài bộ. Cả 2 cùng nhau đi dạo phố, thứ 7, phố đông người qua lại. Nhưng cảm giác của tôi với em thấy sao vẫn xa lạ, tôi không hiểu nổi. Tôi và em băng qua từng con phố, cho đến khi bóng người thưa dần, cho đến khi sương dần phủ. Chúng tôi quay về, tới đầu ngõ lại thấy anh chàng kia đợi em. Quả thật tôi cũng khó xử, em nói tôi quay đầu xe lại, đi tiếp đi, đừng để anh ta thấy. Tôi vội vã chở em rời đi, để mặc anh ta đứng đợi trong cái lạnh đang dần buông.
Rồi em lại khóc, em khóc nức nở. Em trách anh ta yếu ớt, em trách anh ta tuy rằng chung thủy nhưng lại yếu kém về kinh tế, trách vì cha mẹ, anh chị anh ta mà anh ta sẵn sàng bạt tai em, dù rằng chưa cưới hỏi mà đã động tay động chân như vậy rồi. Trách luôn cả những món nợ vì anh ta mà em phải mang giùm. Trong câu chuyện chắp vá này, tôi chẳng biết phần nào thật phần nào giả nên im lặng, riêng chuyện anh ta là gay thì tôi có biết, nhưng tại sao anh ta lại cặp với em thì tôi chịu.
Để lại một bình luận