Phần 6
“Anh phải đi dự hội nghị khách hàng” Ba nói như vậy vào sáng hôm sau. Mẹ nấu ăn cho ba sớm vì ba sắp lên đường. “Hai mẹ con ở nhà đừng chờ anh, anh sẽ về trễ”
Mẹ đã mặc đồ, mẹ phải đến phòng khám 3 lần mỗi tuần.
Chúng tôi không nói chuyện trong khi mẹ chiên trứng cho tôi ăn. Tôi không muốn là người đầu tiên khơi chuyện tối qua. Có lẽ mẹ cũng vậy.
“Mẹ nghĩ là do rượu” Mẹ bỗng lên tiếng.
“Rượu gì? ”
“Hồi học đại học, mẹ không thể nhớ những gì mình đã làm với bạn trai cho đến ngày hôm sau. Mẹ nghĩ đó là do rượu”
“Thế còn… ”
“Mẹ biết chuyện đêm qua là do tình dục chứ không phải do rượu. Đó là điều rõ ràng. Tình dục nằm trong trí nhớ của mẹ”
“Vậy là sáng nay mẹ mới nhớ ra hả? ”
“Giờ thì mẹ nhớ ra mọi chi tiết về chuyện đêm qua rồi”
“Nó tốt hay xấu? ”
“Mẹ phải đi bệnh viên đây. Hôm nay con dự định làm gì? ” Mẹ hỏi tôi trong khi lấy chìa khóa xe để trên bàn.
“Con định đi chơi với con Thủy”
“Đi chơi vui vẻ nha” Mẹ nói vậy dù không ưa gì bạn gái của tôi.
Cô bạn gái của tôi hôm nay không thấy có gì khác biệt, cô ta vẫn như mọi khi, vẫn là Thủy của tôi ngày hôm qua.
“Em thấy anh không được vui. Hôm nay là ngày đẹp trời mà anh đang lãng phí thời gian, cứ ngồi trên cái ghế này. Đi bơi đi anh, hay là về nhà em chơi”
Thủy nói với tôi khi hai đứa đang ngồi ghế đá trong công viên. Có lẽ hôm nay không phải ngày của tôi rồi. Tôi vẫn còn hồi tưởng lại chuyện đêm qua. Giờ đây tôi đang nhớ lại từng chi tiết: Mẹ tôi trông ra sao, mùi hương của mẹ như thế nào, cảm giác mà mẹ mang đến cho tôi, những tiếng rên la của mẹ. Hôm nay không đủ thời gian để xử lý mọi thứ mà hai mẹ con tôi đã chia sẻ cho nhau.
Nó làm cho tôi không quan tâm nhiều đến Thủy. Bất thình lình, cô ta trông như một đứa trẻ đối với tôi. Một đứa trẻ hư hỏng cứ đòi hỏi tôi phải quan tâm chăm sóc từng ly từng tí. Hôm nay hai đứa tôi giống như hai phương trời cách biệt.
“Ôi trời” Cô ta kêu lên. “Phần trên áo của em chùng xuống quá. ”
Tôi nhìn xuống ngực em và nhớ lại cái cảm giác khi cặp vú to lớn của mẹ nghiền vào ngực tôi khi tôi bơm tinh trùng vào Ɩồŋ mẹ. Tôi còn nhớ tới cảnh mà mẹ bú cặċ cho tôi.
“Nếu anh cứ định ngồi ở đây như vầy, sao anh không ngồi ở nhà với mẹ anh đi? ”
“Ý em nói vậy là sao? ” Tôi hỏi, hơi giật mình.
“Không có gì! Em chỉ nói vậy thôi. Sao hôm nay anh nhạy cảm quá vậy? ”
Thủy trở người ngồi vào lòng tôi, lắc mông một chút khi nó ép xuống cặċ tôi. Cô nàng hôn lên mũi tôi, rồi đến môi tôi. Tôi hôn trả lại.
Nhưng không giống. Không bao giờ giống được với cảm giác khi tôi hôn môi mẹ tôi. Tôi cố gắng hôn thêm trong một phút.
“Chắc mình phải về sớm thôi” Tôi nói. “Hôm nay anh bận, xin lỗi em nhé”
“Chúng ta chưa đi chơi đâu hết mà, mà đúng rồi, hèn gì hôm nay tâm trạng của anh không tốt”
“Ừ, thôi để khi khác anh bù lại cho”
Khi về nhà, tôi nhìn thấy xe của mẹ.
“Tuấn hả? Sao con về sớm vậy? ” Tiếng mẹ hỏi vọng ra khi tôi vào trong nhà.
“Dạ, con không được vui lắm”
“Sao thế? ” Mẹ hỏi to tiếng, nghe như là mẹ đang ở trong phòng ngủ.
“Sao mẹ về nhà sớm vậy? ” Tôi hỏi to thay vì trả lời mẹ.
“Hôm nay là cái ngày khỉ khô gì á, ai nấy làm chuyện ngu ngốc gì đâu không. Mẹ làm những gì cần thiết rồi về nhà. Mẹ định đi giặt đồ đây”
“Mẹ không cần phải nói to đâu” Tôi nói khi vào phòng mẹ.
Mẹ cười. Thật là tuyệt khi nhìn thấy nụ cười hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của mẹ.
“Mẹ tưởng con còn ở phía trước nhà”
Mẹ tôi đang gập người trên giường, trải tấm ra giường. Mẹ đang mặc cái áo thun màu hồng lỏng lẻo trên ngực và cái váy mềm rũ đến đầu gối, có hoa trắng xanh điểm trên nó.
“Mẹ đang thay đổi cái giường khác hả? ” Tôi hỏi để gợi ý trong khi chuyện đó là một nỗi ám ảnh đối với mẹ.
“Con cũng giỏi khơi chuyện quá hen”
“Đặc biệt là sau đêm hôm qua”
Tôi nói mà không suy nghĩ gì. Đó là cách đùa giỡn thường tình của tôi. Nhưng mẹ cau mày làm cho tôi cảm thấy mình mắc sai lầm.
“Về chuyện đó… mẹ cho là chúng ta nên nói chuyện”
“Mẹ à, chúng ta không cần phải nói gì đâu. Con ổn, mà mẹ cũng ổn. Cứ tiếp tục như vậy đi”
“Mẹ con mình đều đang ở đây, hành xử như bình thường. Con với mẹ hôm nay gặp khó khăn trong cái gọi là ‘cuộc sống bình thường’ đó”
Tôi không nói gì nữa. Mẹ để cho tôi có thời gian nhận ra những gì tôi đang cảm nhận. Nếu tôi biết tôi đang cảm nhận điều gì, có lẽ tôi phải nói.
Mẹ hít một hơi thật sâu rồi nói:
“Mẹ phải nói trước. Đêm qua, trong mắt mẹ thì đó là chuyện cần thiết. Đó là cơ hội cuối cùng của mẹ. Mẹ không bao giờ có thể nói với con rằng mẹ phải biết ơn con như thế nào… để gọi là ‘giúp đỡ’. Nhưng, trong ánh sáng ban ngày, mẹ phải thừa nhận là có cảm giác tội lỗi, cảm giác mẹ đã ép buộc con phải làm điều mà không một đứa con trai nào lại làm như vậy với bà mẹ của mình”
“Mẹ à… ” Tôi nói, nhưng mẹ đưa tay ra hiệu để ngăn tôi nói tiếp.
“Tuấn à, con là con trai đáng yêu của mẹ. Con biết là mẹ yêu thương con nhiều biết bao nhiêu không? Mẹ cũng biết con rất yêu thương mẹ. Mọi thứ rõ ràng với mẹ chỉ vài ngày trước đây thôi. Vai trò thứ bậc trong gia đình mình đều rõ ràng, con, mẹ và ba con. Sau đó, con nói với mẹ những gì con đã làm ở phòng khám, tất cả bỗng trở nên mờ nhạt”
Tôi gật đầu, nhưng không biết nói gì để cho chuyện này dễ thở hơn đối với mẹ hoặc tôi.
“Con đã làm cho mẹ có thai bằng cách thụ tinh nhân tạo. Một bà mẹ mang thai với đứa con của con trai mình. Nhưng tai nạn đó… đã thay đổi mọi thứ. Chúng ta đã đánh mất điều gì đó như là một gia đình. Mẹ là mẹ ruột của con, còn ba con nữa, ổng nghĩ sẽ trở thành một người cha lần thứ hai, trong khi con lại là người cha thực sự của… con của mẹ… nó là con của chúng ta. Con không cảm thấy khó khăn khi nghĩ ngợi về điều đó sao? Con cũng đã mất đứa con của mình, không chỉ là một phôi thai mà là một đứa em của con, thật ra là con của con”
“Mẹ à, con chỉ muốn làm cho mọi thứ tốt đẹp hơn thôi mà”
“Đúng là con đã làm cho mọi chuyện tốt hơn. Hãy nhìn tất cả chúng ta đang hạnh phúc như thế nào”
Mẹ ngồi lên giường, như thể bất ngờ kiệt sức.
“Khi con nói với mẹ những gì con đã làm, mọi hy vọng của mẹ đều tan biến. Tâm trí của mẹ không thể đối phó với thực tế rằng mẹ không thể có một đứa con khác. Nếu mẹ không bị buộc phải tìm đến ý tưởng là mang thai đứa con của con, mẹ không bao giờ bắt buộc con phải làm những gì mà chúng ta đã làm đêm qua”
“Mẹ không bắt buộc con đâu mẹ ơi”
“Giờ thì có vẻ là không phải như thế, nhưng trong tương lai, có thể con sẽ nghĩ khác”
Tôi ngồi bên mẹ và nắm tay mẹ vào trong hai tay tôi.
“Mẹ à, con rất vui vì chúng ta đã cố gắng với nhau hồi tối hôm qua”
Mẹ cúi xuống tựa trán vào người tôi, đong đưa tới lui. Mẹ thường làm như thế này khi chúng tôi chia sẻ điều gì cần phải có thời gian và sự hiểu biết để thể hiện.
“Mẹ đánh giá cao điều đó Tuấn à. Nhưng còn một chuyện khác. Một khía cạnh khác của những gì đã xảy ra mà mẹ không thể chối bỏ, mẹ không thể trốn tránh, mẹ sẽ không thể nào quên… Đó là cái cách mà cơ thể mẹ đã phản bội lại mẹ”
“Phản bội mẹ? Là sao? ”
“Mẹ lẽ ra nên bình tĩnh, như làm công việc điều trị, và tách rời ra. Phải kiểm soát nó. Nhưng mẹ không làm được như thế. Cơ thể của mẹ trả lời theo một cách mà nó không nhận được trong một thời gian rất lâu rồi. Cảm giác quá nhiều cho nên lý trí của mẹ bị từ chối đến khi toàn bộ trải nghiệm đó đã gợi lại hồi sáng nay khi mẹ thức dậy. Có lẽ khi ngủ đã làm cho vô thức của mẹ xử lý lại những hành xử không thể nói ra được. Tuấn à, hôm nay mẹ rất mắc cỡ, và mẹ cũng cảm thấy rất tội lỗi”
“Mẹ, mẹ không nên như vậy”
“Thật là tệ hai khi làm với con những gì chúng ta đã làm, nhưng mẹ ruột của con lại có hứng thú tình dục với con, phản ứng lại, đạt cực khoái… toàn bộ những điều đó không thể nào chấp nhận được. Mẹ chỉ có thể yêu cầu con hãy tha thứ cho mẹ, kể cả ba con nữa, người mà giờ đây mẹ cảm thấy là mình đang phản bội về tình cảm và thân xác. Mẹ cầu chúa tha thứ cho mẹ vì đã nhìn thấy hành vi trần tục này”
Mẹ là người theo đạo, có gì đó mà ông bà tôi đã thực hiện nghiêm túc. Một phần của điều đó là làm cho mẹ tôi cảm thấy tội lỗi về mọi thứ “tội” mà mẹ tự thừa nhận.
Đột nhiên, tôi tìm thấy những từ ngữ mình muốn nói:
“Mẹ ơi, con rất vui vì hai mẹ con mình đã làm tình với nhau. Con rất vui vì tinh trùng của con đang ở trong tử cung mẹ ngay trong lúc này, khi chúng ta đang ngồi đây. Và, mẹ ơi, con rất vui vì đã làm cho mẹ đạt được cực khoái”
“Tuấn, đừng có nói kiểu như vậy, làm ơn đi mà”
“Mẹ nè, con phải nói những gì cần nói. Mẹ luôn muốn con nói chuyện thẳng thắn mà, đúng không? Mẹ muốn con cởi mở với mẹ, đúng không? Hay mẹ muốn con ngậm mồm lại và giữ nó trong lòng? ”
“Tất nhiên là mẹ muốn con thẳng thắn. Nhưng những điều này thật là khó nghe đối với mẹ. Hãy lịch sự với mẹ, mẹ van xin con đó”
“Con thừa nhận là khi chúng ta bắt đầu hồi hôm qua, con không biết có làm được hay không. Mẹ thấy như vậy, nên mẹ đã chăm sóc nó”
Mặt mẹ đỏ lên vì mắc cỡ, chắc mẹ đang nhớ lại cảnh bú cặċ tôi cho nó cứng lên. Tôi tiếp tục nói:
“Con bắt đầu như một người con trai với mẹ của mình, nhưng điều đó không tồn tại lâu. Ngay khi con vào trong mẹ, con thấy mẹ giống như là một người đàn bà xinh đẹp, một người đàn bà mong muốn có một đứa con. Cơ thể của con cũng phản ứng. Nó muốn làm ra đứa con đó bằng cách phun tinh trùng vào trong mẹ. Nhưng, nó cũng muốn làm cho mẹ sung sướng nữa. Con muốn làm cho mẹ được sướng ngất. Khi con làm, đó là cảm giác sung sướng nhất trong đời con. Con không muốn đánh đổi cảm giác đó cho bất cứ cái gì khác. Và nó không chỉ là một thứ bản năng giống đực. Nó là điều để nói rằng con đang làm đúng việc đúng người”
“Tuấn, con trai cưng của mẹ” Mẹ nói và ôm tôi thật chặt.
“Khi ba nói họ tính toán rằng đêm qua là đêm của mẹ, con biết điều đó quan trọng với tất cả chúng ta vì là một gia đình”
“Phòng khám không phải lúc nào cũng đúng một trăm phần trăm đâu con à. Theo tính toán của mẹ từ chu kỳ cuối của mẹ, thì thấy là hôm nay mới đúng ngày nè. Khi mẹ thức dậy, mẹ đã nghĩ rằng… ”
Một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi trước khi mẹ nói hết.
“Mẹ, tại sao không? ”
“Không cái gì? ”
“Tại sao không chắc chắn? ”
Khi mẹ nhìn tôi, mẹ nghiêng đầu để nhìn tôi với vẻ bối rối.
“Ba đi khỏi đến khuya mới về nhà. Hôm nay chúng ta ở nhà một mình. Mẹ tính toán lại là hôm nay mới là đúng ngày để mẹ dễ thụ thai nhất. Chỉ là điều hợp lý khi chúng ta phải bảo đảm… ”
“Bảo đảm bằng cách gì? ”
“Làm lại chuyện đó một lần nữa, để cho có một cơ hội tốt hơn”
“Không! Chắc chắn là không! Để mẹ nói cho hết, khi mẹ thức dậy hồi sáng… ”
“Hãy vui lên đi mẹ. Hãy nhìn tất cả những gì chúng ta đã trải qua. Mẹ đã có thai rồi, hai mẹ con mình cũng đã làm tình với nhau rồi. Đây không phải là làm bất cứ thứ gì mà chúng ta chưa từng làm ngoại trừ như một chính sách bảo hiểm để bảo vệ những gì mà chúng ta cố gắng để làm”
Mẹ trông bối rối.
“Tuấn, con nên hiểu những gì mà mẹ đang hiểu, chuyện này không… ”
“Đây có phải là đống đồ dơ mẹ định đem đi giặt không? ” Tôi hỏi, chỉ vào cái đống mền mùng quần áo trên sàn nhà.
Mẹ gật đầu, lại nhìn tôi với vẻ bối rối. Tôi cởi áo ra và ném nó vào đống đồ dơ.
“Cái áo đó cần được giặt sạch” Tôi nói xong liền tuột quần dài ra và đá nó vào đống đồ. “Cả cái này nữa”
“Tuấn, dừng lại đi” Mẹ đang cười khi nói với tôi.
Nhưng mẹ liền ngưng cười khi tôi cởi quần đùi ra, con cặċ cương cứng của tôi bung ra để gây chú ý. Giờ thì tôi đã trần truồng, tôi nói:
“Cả cái này nữa nè mẹ”
Tôi bước tới bên mẹ và kéo mẹ đứng dậy. Mẹ không nhìn cặċ tôi đến khi tôi kéo mẹ lại gần tôi. Mắt mẹ giờ đã tập trung vào con cặċ đang cương lên của tôi.
“Mẹ, mẹ biết là chúng ta nên làm chuyện này mà”
“Đừng mà… Tuấn ơi, chúng ta không nên làm chuyện này nữa. Vấn đề là… con nói thì nghe giống như là chuyện đó hợp lý và cần thiết”
“Nhìn đi mẹ, con đã sẵn sàng rồi nè. Nhìn vào những gì con đã làm với mẹ”
Tôi nắm lấy tay mẹ và đặt nó vào cặċ tôi. Mẹ rút tay lại một chút rồi sau đó nắm chặt lấy cặċ tôi.
“Tuấn ơi… đừng làm chuyện này nữa mà”
“Mẹ nói là cơ thể mẹ đã phản bội lại mẹ hồi đêm qua. Tại sao không để cho nó tự do, để cho cơ thể mẹ hướng dẫn mẹ đi chứ? Cứ để cho điều đó xảy ra một cách tự nhiên”
“Nhưng mẹ là mẹ ruột của con mà” Mẹ phản đối trong lời nói nhưng tay thì vẫn nắm chặt con cặċ đang cương cứng của tôi.
“Và chúng ta đang cố gắng để có con với nhau, và những gì con đang muốn chúng ta làm là một việc rất là quan trọng, một việc duy nhất có thể, để tạo ra một đứa bé”
Trước khi mẹ định nói gì, tôi áp miệng mình vào miệng mẹ để hôn. Mẹ quay đầu đi, nhưng khi tôi áp đôi môi mình vào má mẹ, mẹ quay đầu lại và đáp trả bằng cách hôn vào môi tôi.
Mẹ nhắm mắt lại. Tôi hôn thành những nụ hôn nhỏ vài lần, sau đó đưa lưỡi chạm vào môi mẹ. Mẹ nhăn nhó khép miệng lại, nhưng sau đó lại mở miệng ra. Tôi thọc lưỡi vào trong chậm rãi và tôi nghe tiếng rên nhẹ của mẹ.
Mẹ đẩy tôi ra và nói:
“Đi ra ngoài hành lang chờ mẹ gọi. Mẹ sẽ mặc áo giống như tối qua”
“Không cần đâu mẹ, lần này con muốn nhìn thấy mẹ trần truồng. Con muốn nhìn thấy cơ thể xinh đẹp của mẹ, dáng mẹ đẹp như vậy mà”
“Trong ánh sáng ban ngày? Ở đây á? Để cho mặt trời chiếu vào cửa sổ thế này sao? ”
“Đúng, ở đây luôn đi. Con đã trần truồng rồi nè” Tôi lại hôn mẹ tới tấp và nói thêm. “Áo của mẹ, cũng nên đem đi giặt đi”
“Tuấn… mẹ không biết… mẹ không biết nếu… ”
Tôi nắm vạt áo thun của mẹ kéo lên tới nách mẹ, cúi xuống và hôn mẹ. Mẹ đưa tay lên để cho tôi có thể cởi nó ra khỏi đầu mẹ. Tôi quăng nó vào đống đồ trong khi mẹ đưa tay lên che cái nịt vú ren màu trắng đang bó cặp vú to lớn của mẹ.
“Mẹ không thể tin được chuyện này” Mẹ nói.
“Giờ tới váy mẹ nào”
Tôi nắm dây thắt lưng của mẹ, kéo nó ra khỏi hông mẹ và để cho nó rơi xuống sàn nhà. Mẹ không dám nhìn mặt tôi. Mắt tôi tập trung vào bắp chân và cặp đùi có nhiều cơ bắp của mẹ. Mẹ đang mặc quần lót màu trắng. Mẹ tôi đang đứng trước tôi, chỉ còn bộ đồ lót trên người.
Tôi bước tới trước và vươn tay ra phía sau mẹ.
“Tuấn ơi, mẹ không biết… ”
“Con biết mà mẹ” Tôi nói khi mở cái móc đầu tiên của nịt vú. “Mẹ rất xinh đẹp” Cái móc thứ hai được mở ra. “Con rất muốn nhìn thấy vú mẹ” Cái móc cuối cùng đã được giải thoát.
Tôi lùi lại, nhưng mẹ giữ chặt nịt vú vào ngực mình.
“Bỏ nó ra đi mẹ”
Mẹ làm theo lời tôi và cho tôi cái nhìn đầu tiên vào cặp vú tuyệt đẹp của mẹ, với đỉnh vú là hai núm vú cứng cáp sẫm màu ở giữa hai quầng vú màu nâu lợt.
“Ồ đẹp quá mẹ ơi! ”
“Tuấn… cục cưng của mẹ… ”
Đó là một lời van xin hay một câu hỏi hay cái gì đó. Tôi đang bị vú mẹ hớp hồn mất rồi.
“Vú mẹ rất đẹp đó mẹ ơi”
Mẹ mỉm cười và có vẻ nhẹ nhõm.
“Mẹ muốn tự cởi quần lót của mẹ ra, hay là mẹ muốn con… ”
“Mẹ… mẹ không thể… ”
Tôi bước tới, đặt tay lên dây lưng quần lót, tuột nó ra khỏi chân và quăng xuống sàn nhà.
“Con Thủy nó có cạo không? ” Mẹ hỏi.
Tôi gật đầu, rồi thêm:
“Điều đó làm cho nó trông trẻ hơn. Còn mẹ là một người phụ nữ trưởng thành và tự nhiên, con rất thích như vậy”
Tôi đang đề cập đến lớp lông Ɩồŋ hình tam giác xoăn tít, rậm rạp và đen thui ở giữa hai chân của mẹ.
Tôi vươn tay xuống, đưa mấy ngón tay rờ vào lông Ɩồŋ mẹ. Một cái chạm nhẹ của da vào đám rừng. Mẹ thở hắt ra.
Tôi lại hôn mẹ, sau đó lặp lại đến khi cả hai thở hổn hển. Tôi ôm chặt mẹ và thì thầm vào tai mẹ:
“Hãy làm tình nha mẹ”
“Ừ, làm tình với mẹ đi con” Giọng mẹ nghe như là đến từ một giấc mơ.
Để lại một bình luận