Phần 7
… Vụ việc Thanh An đáp trả Khánh Linh truyền tới tay Trà My, Trà My nghĩ tới 1 cách. Trà My gọi Thanh An ra nói chuyện riêng.
Thanh An: Gọi tôi ra đây có chuyện gì?
Trà My: Tao biết mày thích Duy Long! Nên tao nhờ mày 1 chuyện!
Thanh An: Chuyện gì?
Trà My: Sao mày không hốt hoảng? Tao tưởng mày phải sợ khi tao biết sự thật này chứ!
Thanh An: Tại tôi đã uống thuốc trầm cảm nhiều quá, tôi bị chai với nỗi sợ rồi!
Trà My (cười to): Được, tốt! Đúng là người tao cần tìm!
Thanh An: Thế cậu muốn tôi làm gì?
Trà My: Chọc tức nó thôi! Không cần làm gì quá đâu, dễ mà!
Thanh An: Sao cậu không làm?
Trà My: Tao không có miệng lưỡi sắc bén như mày!
Thanh An: Vậy tôi có được gì không?
Trà My: Tao sẽ bao kê nhóm mày không phải chịch dưới hầm A8 nữa! Thế nào?
Thanh An (suy nghĩ 1 hồi): Nếu không thì sao?
Trà My: Thì ngược lại thôi!
Thanh An: Cho tôi về suy nghĩ thêm được không?
Trà My: Được! Nhưng tao muốn có câu trả lời sớm nhất.
Thanh An (gật đầu): Ok!
… Lúc về phòng cô bàn với mọi người trong nhóm.
Thanh An: Thế nào? Bây thấy sao?
Uyên Thư: Không được đâu! Mày chọc con Khánh Linh, thằng Duy Long mà điên lên là có chuyện đó!
Bạn cùng phòng A: Mày sợ gì con Trà My bảo kê rồi!
Uyên Thư: Chời con My nói vậy thôi, chứ mình cũng biết đường lui chứ!
Thanh An: Nhưng ít nhất bây sẽ không phải xuống hầm A8 chơi BDSM nữa!
Bạn cùng phòng B: Thôi An tụi tao thà xuống dưới đó đỡ hơn mày gặp rắc rối nữa!
Thanh An: Uả tao tưởng bây chê?
Uyên Thư: Ừ thì đúng là chê thật…
Thanh An (chen ngang): Vậy thì để tao giúp bây!
Uyên Thư: Thôi đi má, mày chưa thấy Duy Long tức lên đáng sợ như nào đâu?
Thanh An: Tại sao tao phải sợ ổng?
… Cả phòng ngạc nhiên quay lại.
Bạn cùng phòng C: Thiệt luôn hả An? Mày gan tới vậy hả?
Uyên Thư: Mày không sợ Duy Long thiệt hả?
Thanh An: Uả tại sao?
Uyên Thư (sờ tay lên trán Thanh An): Mày nay có ăn lộn gan hổ không vậy?
Bạn cùng phòng B: An à! Tao biết con My nói với mày nó sẽ bảo kê mày, nhưng mày không tưởng tượng ra cảnh thằng Duy Long tức điên lên nó sẽ như nào đâu! Nên thôi tao xin mày luôn đấy, đừng làm chuyện gì dại dột!
Bạn cùng phòng A: Tụi tao thấy nó tức điên lên rồi, nên khuyên mày không thừa miếng nào đâu!
Thanh An: Ok, tao hiểu rồi! (Gặp lại Trà My chỗ cũ)
Trà My: Thế nào?
Thanh An: Tôi xin lỗi!
Trà My: Bộ mày không tin tao à?
Thanh An: Không phải! Mà là mấy người trong nhóm không muốn tôi gặp rắc rối!
Trà My: Mày không sợ tao ghim mày?
Thanh An: Tôi đã bị mẹ kế bạo hành rồi, bị đánh thừa sống thiếu chết rồi. Sợ gì nữa?
Trà My (ngạc nhiên): Cái gì bạo hành?
Thanh An: Khó tin lắm à! (Cởi áo ra lộ ra vết sẹo còn trên lưng) Bà ta lủi dao vào đây!
Trà My (đứng ngơ ra 1 hồi): Mày khiến tao phải nể mày thật đó! Bị tới mức vậy mà còn sống tới giờ này, động lực nào khiến mày sống tiếp vậy?
Thanh An: Ông trời cho sống tiếp thì sống thôi, sao khi tôi nhập viện lần đó tôi cũng biết mình bị hen suyễn. Nên cho dù có bị đánh thêm lần nữa tôi cũng chịu được.
Trà My: Thôi được rồi, nếu như mày không muốn tao cũng không ép. Nhưng nếu mày hối hận tao vẫn sẽ cho mày cơ hội.
Thanh An: Ok!
Trà My: Vậy tao đi trước!
… Vào giờ ăn cơm hôm sau, Khánh Linh đi cùng với đám bạn đến gần chỗ đám Thanh An đang ngồi muốn giành chỗ.
Khánh Linh: Đi ra chỗ khác coi bà chị già!
Thanh An: Mắc gì chỗ này chỗ chị ngồi mà!
Khánh Linh: Chỗ nào của bà? Thích giành đó rồi sao?
Thanh An: Giờ chị không đứng em làm chị!
Khánh Linh (lấy súng ra): Thì tui phải xử lý bà thôi!
Thanh An: Em nghĩ em làm vậy thì chị sợ em hả? Có ngon thì bắn đi.
… Khánh Linh kê súng vào đầu Thanh An định bóp cò. Cả nhà ăn hoảng hốt đứng lên.
Uyên Thư (hoảng hốt): Ê, bậy nha đây là trường học không phải pháp trường hay chỗ muốn rút súng ra dọa ai thì dọa!
Thanh An: Mày để yên cho nó bóp, tao coi nó được có mồm hay cái tay. Bóp cò đi!
Khánh Linh (hạ súng xuống tát An 1 phát): Chị nghĩ chị là cái thá gì mà tôi không dám làm gì chị!
… Vừa hay Duy Long đi từ đằng xa thấy hết mọi chuyện, tay trái Khánh Linh cầm súng tay phải mới tát Thanh An xong, con mắt anh đỏ rực căng thẳng đáng sợ.
Uyên Thư (định xông lên): Nè, ăn nói cho đàng hoàng vào!
Thanh An (cản Thư lại, chỉ cười nhẹ): Thá gì thì chị không biết, nhưng em nên biết chị đây từng bị đâm 3 nhát dao lên người mà chị còn sống đứng đây để nói chuyện với em đó!
… Duy Long, Văn Khoa đừng đằng xa nghe há hốc cả mồm. Trà My đứng trong nhà ăn nghe cũng bất ngờ.
Trà My (quay sang đàn em): 3 nhát? Mà còn sống tới giờ này luôn!
Văn Khoa: 3 nhát? Má ơi, sao còn sống hay vậy?
… Thanh An nhìn vẻ mặt Khánh Linh không tin, An đứng giữa nhà ăn cởi áo cho Linh coi trực tiếp 3 mũi khâu trên người cô. Mọi người ở nhà ăn ai cũng hoảng hốt. Trà My xem xong không chịu được té hẳn xuống ghế.
Văn Khoa: Má ơi, ai ác dữ vậy? (Duy Long đứng nhìn tay bám chặt tường nhà) Ê mày sao đấy?
Duy Long (quay lưng dựa vào tường): Tao nhìn không nổi! Sao An sống nỗi với vết thương đó vậy?
Văn Khoa: Bị mẹ kế đánh tới mức đó, bả không xót à?
Duy Long: Phải con mình đẻ ra đâu mà xót với không xót!
Khánh Linh (không thèm nói gì): Đi thôi bây! (Đi ra kia gặp Duy Long) Anh!
Duy Long (nắm chặt tay Linh): Tối nay xuống hầm gặp! (Rồi bỏ đi)
Uyên Thư (hoàn hồn lại đưa áo cho An): Mặc áo vào đi mày! Làm tao mém tí rớt tim ra ngoài! Nãy nó tát mày đau không?
Bạn cùng phòng B: Mà mày bị bà mẹ kế đó đâm 3 nhát dao lên người thiệt hả? (An gật đầu) Trời sao mày sống được hay vậy?
Thanh An: Thì tao mà! Ăn cơm đi!
… Tối đến Duy Long và đám nhà giàu gặp nhau, có Trà My và Khánh Linh ở tầng A8.
Khánh Linh: Anh muốn gặp em hả? (Duy Long giật lấy tay Khánh Linh, vẻ mặt giận dữ đến đáng sợ) Anh sao vậy, đau em!
Duy Long: Biết đau luôn hả?
A (trong đám nhà giàu): Ê nhẹ tay mày! Tụi tao biết xót hàng chứ!
Duy Long (hét to): Bây biết xót, tao không biết xót à?
Khánh Linh: Anh nói gì vậy? Em không hiểu!
Duy Long: Mày không hiểu hay cố tình?
Trà My: Vừa lòng tao lắm!
Duy Long (nhìn Khánh Linh): Tao cấm mày, từ nay về sau, chỉ cần mày đụng tới 1 sợi tóc của An. Đừng trách tao ác!
Khánh Linh: Sao anh lại xót cho cái con đĩ đầy vết sẹo đó hả? Nó có gì đẹp đâu!
Duy Long (chỉ vào đám nhà giàu): Nếu không phải vì tụi nó đòi chịch mày suốt thì tao cũng không muốn dây dưa với loại như mày!
Khánh Linh: Sao anh nói vậy được với em? Không phải anh thích em lắm mà!
Duy Long: Ai nói với mày là tao thích mày vậy? Ảo tưởng ít thôi!
B: Mày nói gì vậy Long? Không phải mày cũng thích chịch nó à?
Duy Long: Phải! Nhưng mày nên nhớ thích chịch là 1 chuyện, yêu là chuyện khác!
A: Vậy còn mày với con My thì sao?
Duy Long (quay sang My): Tới giờ em không nói gì à?
Trà My: Anh hai! Chuyện của tụi em kết thúc rồi!
… Thì ra lúc trước Duy Long có hẹn với Trà My nói chuyện của anh và An.
A: Thế sao mày không nói chuyện với anh!
Trà My: Anh chịu gặp em à? Hay là anh chỉ chăm chăm đi chịch nó thôi!
B: Nhưng Long à, mày nên nhớ trong đơn ký kết của tụi mình có điều khoản không được chịch người yêu của mình, lúc mày yêu con My còn bỏ qua được. Còn với con An thì không.
Duy Long: Được, vậy thì tao cho tụi bây 2 lựa chọn. Một là tao vẫn ở trong hội vẫn làm việc cho tụi bây chỉ với 1 điều kiện.
A: Điều kiện gì?
Duy Long: Để Thanh An và đám bạn cô ấy yên!
B: Còn số hai?
Duy Long: Đơn giản thôi! Tao rời hội, sao hả?
A (suy nghĩ 1 hồi): Thôi được rồi, tao sẽ chọn số 1. Chỉ cần mày còn trong hội, tao đảm bảo tụi tao sẽ không đụng tới con An và đám bạn của nó!
Duy Long (cười đểu gật đầu): Được, nói được làm được!
A: Giải tán đi! Ai về phòng người nấy!
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận