Nằm hoài không ngủ được nghe mấy con ve sầu rỉ rả sốt cả ruột, Vũ năn nỉ mãi chị Lan mới cho phép đi chơi, chị vừa gật đầu Vũ đã ù té chạy tay cầm theo bao ny – lon trong đựng mười mấy viên bi và một lô hình đi kiếm hai anh em thằng Hòa thằng Thuận, mới bước vô sân thì gặp thằng Thuận đang vớt mấy con cá lia thia từ trong lu bỏ vô lọ, thấy Vũ nó liền hỏi:
– Mày có mang cá theo không cho đá với cá tao, hôm kia tao mới bắt được 4 con số dzách mấy con cá Phướng của thằng Hòa bị tụi nó đã chạy dài…
– Tao đang cho tụi nó dưỡng sức, thằng Hòa đâu rồi… tao tính rủ tụi mày đi kiếm đám thằng Thanh chơi bắn bi với tạt hình… kỳ này phải ăn cho mấy đứa nó te tua luôn…
– Chị Ngọc mới sai thằng Hòa đi chợ, chơi tạt hình chán bỏ mẹ… lát nữa đi tắm sông bẻ dừa ăn đã điếu hơn…
Thằng Vũ ngần ngừ suy nghĩ nghe cũng có lý, tắm xong rủ tụi nó đi bắt dế luôn, nó gật đầu nhe răng cười và đưa thằng Thuận bọc nilon:
– OK Salem, mày cất dùm tao lát về anh mày lấy lại…
Thuận tức đỏ mặt xí một tiếng giơ quả đấm nói:
– Anh… cái mốc xì, mày muốn ông thoi cho một cú không…
Hòa chạy vô hơi khựng lại nhìn Vũ và Thuận rồi dzọt tiếp vô nhà tiếng nó vọng lại:
– Hai đứa mày chờ tao đưa đồ trước đã… chị Ngọc ơi em để trên bàn nhe…
Tiếng mới dứt đã thấy Hòa chạy vù ra hỏi Vũ:
– Mày có đi không nếu đi thì mau lên… tối nay có chiếu phim ở trường học phải đi sớm mới có chỗ gần coi…
Ngọc trong nhà thấy ba đứa mới ra khỏi cổng rào, lớn tiếng nói với theo:
– Nhớ về nhà sớm ăn cơm…
Ngọc năm nay 17 lứa tuổi mộng mơ đã biết chải chuốt chưng diện, ở trong xóm có nhiều thanh niên đeo đuổi nhưng nàng không thích ai hết, có lẽ trong trái tim Ngọc đã chọn Vũ… những lần nói chuyện tuy Vũ nhỏ hơn nàng một tuổi nhưng ăn nói khéo léo… giọng nói của con trai dậy thì vỡ tiếng nghe ngồ ngộ, nhưng điều nàng thích nhất ở chỗ Vũ biết nhiều thứ hơn những người khác… Vũ sống ở Sài – Gòn mới về xóm này được mấy tháng, gia đình Vũ chắc giàu nên căn nhà tranh vách đất ở sát nhà nàng bị phá xập thay thế bằng cái nhà to lớn tường gạch quét vôi trắng tinh, mái được lợp tôn lạnh của Mỹ…
Ngọc từ nhỏ đến lớn chưa đi xa bao giờ, qua Vũ và chị Lan nàng biết thêm được thế giới bên ngoài… khi trước mặt hai chị em Vũ nàng cảm thấy mình quê một cục, Ngọc hay để ý chị Lan từng chút để ráng bắt chước theo cách ăn mặc, lối nói chuyện… Con gái thông thường trưởng thành sớm hơn con trai xấp xỉ tuổi nên Ngọc đã biết yêu… còn Vũ vẫn hồn nhiên vô tư, lớn tồng ngồng mà vẫn chơi chung với hai em nàng những trò trẻ con… Vũ cao hơn nàng cỡ 5 phân chắc tại ăn uống sung sướng nên to con… Hôm nay bắt đầu vào nghỉ Hè tha hồ Ngọc có dịp gặp Vũ, phải tìm cách nào đây cho Vũ biết là nàng yêu Vũ… mới nghĩ đến đây thôi đôi má những lúc Ngọc cười khoe hai cái lúm đồng tiền dễ thương vô cùng đã đỏ hồng…
Trời vừa sụp tối thằng Hòa ăn cơm vội vàng rồi hối thằng Thuận đi coi phim, Ngọc mặc bộ đồ đẹp nhất đứng soi mình trong gương. Trời thương cho nàng thân hình cân đối làn da trắng mịn màng không bao giờ bị ăn nắng, bộ ngực nảy nở căng phồng không mặc áo ngực nên hai cái núm nhọn hoắt như muốn chọc thủng lớp vải Xoa – Pháp xanh da trời. Ngắm nghía hồi lâu Ngọc lại gần cửa sổ nhìn ra sân ngóng đợi nàng biết thế nào Vũ cũng qua như đã hẹn với hai đứa em nàng, dịp may này Ngọc đã trông chờ lâu nay được cùng Vũ sánh vai đi chung. Ngọc vơ đại cuốn vở trên bàn leo lên võng nằm giả bộ chăm chú đọc khi thoáng thấy bóng Vũ ngoài cổng hòng che dấu nỗi lòng của mình.
Vũ chụp cuốn vở từ tay Ngọc lùi lại ngồi xuống cái giường kê gần đó miệng hỏi:
– Chị coi cái gì mê dữ vậy mà chưa chịu đi chơi nữa…
Vũ vừa đọc được vài hàng đúng ngay trang cụp – lạc của truyện Cô Giáo Thảo được ai đó nắn nót chép lại… Ngọc đỏ bừng mặt khi nhận ra cuốn truyện mới mượn của con bạn nên chồm tới giật lại… Vũ dấu cuốn truyện ra sau lưng cười khà khà:
– Hèn gì đọc say mê… chết chị rồi nghe chị dám đọc truyện khiêu dâm, Vũ mét nè…
Ngọc đỏ bừng khuôn mặt như kẻ trộm bị người khác bắt quả tang, quê ơi là quê, nhưng Ngọc thầm nghĩ nếu mình không mau giật lại rũi nhở Vũ mang đi rao khắp thiên hạ thì chết… Ngọc chồm tới đưa hai tay như muốn vồ lấy Vũ, Vũ khoái chí vừa chạy lui vừa giơ cuốn truyện qua khỏi đầu nhử nhử. Ngọc càng nóng lòng muốn lấy lại quyển sách nên rượt hết mình, Vũ cứ lui lui về phía sau nên không để ý có cái ghế đẩu đứng chắn đường… Đùng… Vũ vấp gót chân vào chân ghế ngã sõng xoài xuống đất, Ngọc lúc đó trong tư thế quán tính lao tới và té sấp lên mình Vũ.
Tuy bị té nhưng Vũ cũng còn nhây cố tình đưa cuốn sách qua khỏi đầu không cho Ngọc với tới, Ngọc cũng đâu có vừa gì mặc dù là con gái nhưng ở cái tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu thì sức mấy mà Vũ làm cho lại: Vũ càng giằng co thì Ngọc càng làm dữ hơn, mục đích của Ngọc là chỉ lấy lại quyển truyện cho được. Cuối cùng thì Ngọc nằm sấp trên mình Vũ, và vì đầu óc cứ lo giành lại quyển truyện mà Ngọc đã quên đi thân phận mình là gái, đè lên mình Vũ là trai, như một cặp tình nhân đang ân ái…
– Vũ, trả lại quyển sách cho Ngọc mau! Không giỡn với Vũ nữa…
– Không, không, chị đè lên mình Vũ… Vũ… Vũ không trả lại cho chị đâu…
– Bây giờ trả cho Ngọc không…
– Không!
– Ngọc đếm tới ba mà không trả là… là có biện pháp với Vũ đó. Trả không…
– Không, nhất định không trả, chết cũng không trả hi… hi… hi…
– Bây giờ không trả hả, coi nè!
Ngọc vừa nói xong thì đưa hai tay thọc vào ba sườn của Vũ cù lét đồng thời nói… Cho Vũ chết nè, cho Vũ chết nè không trả hả, không trả hả…
Vũ bị thọt cù lét thì thét lên cười chí chóe như bị đười ươi nhập, hất tay Ngọc ra và che những chỗ nhột… lì lợm nhất quyết không trả lại quyển truyện. Ngọc thấy Vũ còn chưa khuất phục thì ra sức đè Vũ xuống dưới nền gạch, hai đầu gối nàng cố kẹp lấy đôi tay Vũ không cho vùng vẫy, rồi dùng tay còn lại đâm chọt vào những chỗ nhột của Vũ làm Vũ bất giác phải tống mình hất Ngọc lên cả tấc. Ngọc được thế ngồi nhổm dậy, dùng mông đè lên bụng của Vũ để kềm lại. Vũ bị Ngọc phản kích bất ngờ, ở tư thế bị động nên chẳng biết làm gì hơn, chỉ đành để cho Ngọc chủ động. Ngọc càng thọt Vũ càng cười, đến gần ngất ngư, như không còn hơi thở nào trong lòng phổi… nhưng Vũ vẫn cứ cười ngặt nghẽo.
Cuối cùng thì Vũ cũng phải thét to…
– Thôi chịu thua đừng thọt nữa Vũ đầu hàng rồi mà… hi… hi… Nè trả chị lại nè…
Ngọc liền giật lại quyển truyện trong tay Vũ, nhưng vì giằng co hơi mệt nên nàng ngả người ra nằm đè lên mình Vũ, cả hai cùng nhau vừa cười vừa thở dốc một cách hồn nhiên tươi vui.
Một thoáng trôi qua bỗng Ngọc giật mình vì phát hiện ra điều gì không phải lắm, định ngồi trở dậy nhưng chợt Ngọc thoáng ngửi được một mùi thoang thoảng toát ra từ người của Vũ, một mùi thơm xà phòng quện lẫn mùi da thịt hơi nồng của kẻ khác phái làm cho Ngọc thấy xao xuyến trong lòng, sẵn đã có cảm tình với Vũ bấy lâu và đang bước vào tuổi dậy thì nên Ngọc càng thấy muốn nằm trên Vũ mãi để hít ngửi cái mùi vị tình yêu.
Lúc đầu thì Vũ vô tư đâu có để ý, chỉ nằm im thở trong lòng vẫn còn đắc chí về chuyện phá chị Ngọc vừa rồi, nhưng khi nghe tiếng hơi thở của Ngọc trở nên mạnh và gấp rút ở bên cổ, và lồng ngực của chị Ngọc phập phồng đè trên ngực của Vũ, mềm mại, êm êm, Vũ thấy hơi lạ xao xuyến nhưng cũng chưa hiểu cảm giác đó có thể diễn tả như thế nào trong hoàn cảnh này.
Và Vũ càng thấy nhột nhạt hơn khi đầu của Ngọc rúc vào cổ và bắt đầu mon men bên vách tai của Vũ. Vũ khẽ rùng mình, một cảm giác bứt rứt kỳ lạ ở hạ thể, gai ốc nổi cùng mình, nhưng còn chưa biết làm gì thì Ngọc đã ôm ghì lấy Vũ và đôi môi xinh xắn như cánh hoa hàm tiếu đặt lên môi Vũ một nụ hôn nóng bỏng, mặn nồng mà Vũ còn ngơ ngẩn không biết chuyện gì đang xảy ra với mình. Bao ý nghĩ bấn loạn chạy trong đầu Vũ, Ngọc đang làm gì đây, có phải… chị Ngọc đang hôn mình, có phải chị Ngọc đang… không biết nữa, không thể nào, sao kỳ vậy, đây là chị Ngọc mà! Là chị của Hòa và Thuận mà, chị lớn tuổi hơn mình mà… thật không thể tưởng. Ngộ quá!
Vũ còn thấy thêm một cảm giác rạo rực chạy khắp thân thể như hàng trăm tia máu chạy về một động mạch chủ, vì đây là lần đầu tiên có người con gái nằm chèn lên hạ bộ mình, Vũ lại cảm nhận ra bộ phận sinh dục của mình tại sao phình to ra gấp mấy lần, riêng Ngọc thì cũng cảm giác được vật gì cồm cộm đâm chỏi giữa hai đùi mình, Ngọc thẹn thùng nhưng thấy thích lắm dẫu sao đây cũng là sự rung động va chạm đầu đời của nàng, sự đòi hỏi giới tính của kẻ khác phái đang thôi thúc nàng từng cơn một… Bỗng tiếng thằng Thuận í ới ở ngoài…
– Chị Ngọc ơi, xong chưa! Thằng Hòa xí được ba chỗ, lẹ lên coi chừng hết chỗ ngồi đó! Thằng Vũ có qua chưa vậy??
Ngọc vừa nghe tiếng đứa em mình vọng ở ngoài ngõ thì luống cuống ngồi bật dậy vuốt ngay ngắn lại áo quần, Vũ cũng cuống cuồng mau nhổm người dậy, Thuận và Hòa thoáng một cái đã cùng xuất hiện trước mặt hai người họ. Vũ lúng túng đỏ mặt, đầu hơi cúi, lưng hơi khom để che đậy cái quần bị khúc thịt bên trong đội thẳng ra ngoài, lúc đó Ngọc cũng thẹn thùng không kém gì Vũ, đôi má nàng ửng hồng như ngồi lâu bên bếp lửa vì lần đầu tiên va chạm vào cơ thể của con trai, và lại là chỗ kín nữa chứ… tuy nhiên Ngọc cũng khá bình tĩnh để đối phó với hai thằng em út của nàng.
– Chị sửa soạn xong rồi, Vũ cũng vừa mới qua, phải không Vũ…
Vũ khẻ gật đầu ợm ờ:
– Ừ… cũng mới qua… chừng nào thì tụi mình đi…
Thằng Thuận nghe thế liền hối:
– Trời ơi, chừng nào hả, vọt lẹ chứ đợi chừng nào, đi trễ là có nước đứng ngóng cổ xem đó!
Không đợi cho Ngọc và Vũ trả lời, Thuận nắm tay hai người họ kéo ra ngoài. Ngọc giằng tay ra nói…
– Để chị cất quyển này đã, đi trước đi chị rượt theo kịp…
Rồi Ngọc cũng rượt theo kịp, suốt dọc đường còn lại, Ngọc và Vũ không nói một lời nào, kể cả không dám nhìn thẳng vào mặt của đối phương, nhưng biết rằng cả hai đang mông lung đến chuyện vừa rồi mới xảy ra, ngờ ngợ có phải chăng là sự thật, chỉ riêng Thuận và Hòa hồn nhiên, miệng loét choét không ngừng nói về chuyện phim Cao – Bồi đánh với mọi da đỏ mà chốc nữa đây bọn nó sẽ được coi.
Đêm đó Vũ chập chờn trong giấc ngủ để nghĩ về Ngọc, nghĩ tới khuôn mặt đỏ bừng lên của Ngọc khi đôi môi đó lần đầu tiên chạm vào môi Vũ, Vũ vẫn còn thấy lạ, cái cảm giác mềm mại đó vẫn còn đeo đuổi nó ở trong lòng không lúc nào ngớt… Vũ đưa hai ngón tay lên sờ thử như để cho xúc giác nó cảm nhận được một sự thật không thể ngờ, để góp về một chút dư âm nào còn đang lắng đọng… bỗng Vũ thấy Ngọc có cái gì ngộ ngộ, dường như đến bây giờ Vũ mới nhận thức ra rằng Ngọc đẹp thật! Ngoài khuôn mặt miếng bầu, đôi mắt long lanh với hàng mi dài cong vút nàng còn có hai má lúm đồng tiền mà lúc nào cũng làm cho nụ cười nàng tràn đầy sức thu hút…
Trong lúc đó, chỉ cách Vũ một cái vách Ngọc đang ngồi ở trước gương chải lại mái tóc bồng bềnh của nàng, tóc vừa mới gội còn thoảng mùi hương bồ kết. Nàng vừa chải vừa mỉm cười với chính nàng ở trong đó vừa khi nghĩ tới Vũ, tới cái cảnh hồi chiều nằm trên người Vũ, được ôm Vũ trong vòng tay, ghì chặt, được hôn lên môi Vũ, được ngửi mùi da thịt của Vũ, cái mùi đặc biệt của đứa con trai đương tuổi dậy thì khiến nàng lâng lâng ngây ngất.
Cũng kể từ hôm đó Vũ thường hay qua nhà của Ngọc chơi, với cái cớ là tìm Hòa và Thuận nhưng thực tế thì Vũ định tìm kiếm một chuyện gì đó mà trong tiềm thức của nó cũng không biết là chuyện gì, chỉ có điều là những lần này khác hẳn: Vũ đã không còn mặc tà lỏn như trước nữa mà mặc quần Tây sơ – mi đàng hoàng. Hòa và Thuận nhiều lần kéo Vũ chơi bắn bi, chơi tạt hình hoặc là chơi đá cá lia thia Vũ đều tìm cách từ chối, bảo là… mấy con cá Phướng bị thằn lằn câu hết rồi… hoặc là… tắm rồi không đi chơi dơ được… Riết rồi anh em Hòa và Thuận cũng đâm chán với Vũ, chúng bèn đi rũ đám thằng Thanh chơi, được dịp Vũ càng có cơ hội gần gũi Ngọc nhiều hơn. Lúc đầu Vũ viện cớ một cách ngu ngơ là mượn mấy cuốn truyện của Ngọc về đọc trong lúc rảnh rỗi, nhưng được một thời gian vẫn không thấy Ngọc có phản ứng gì Vũ bèn quyết định đánh tiếng trước, viết một lá thư kèm theo nội dung vu vơ và lời cảm ơn tới Ngọc đã cho mượn sách rồi cuối cùng là mạnh bạo hẹn rũ Ngọc đi ăn chè…
Ba ngày trôi đi lặng lẽ mà… không lặng lẽ chút nào đối với Vũ. Vũ vẫn chưa có hồi âm nào của Ngọc, nhiều lúc Vũ cố tình nán lại cho Hòa và Thuận bỏ đi chơi để hai người có cơ hội bên nhau nhưng Ngọc hoàn toàn không lộ vẻ nào khi đó, Vũ càng thêm nóng lòng, càng thấy xao xuyến rung động trước nét dễ thương của Ngọc, càng ao ước muốn chinh phục… Đã hai đêm rồi Vũ không tài nào chợp mắt được, hình ảnh của Ngọc cứ luôn thoáng hiện về trong óc của Vũ, thôi thúc con tim Vũ hãy mạnh dạn lao vào tình yêu dù chuyện gì rồi đây sẽ xảy ra cho nó…
Để lại một bình luận