Bọn thằng gồm Cận ba đứa, mỗi đứa một cái xe gắn máy tháo bộ phận hãm thanh, đua nhau rú hết ga rần rần phóng về phía Xóm Mới. Thằng Cận nhỏ, nhát nhất trong bọn, nó mới 15, mà thằng Thắng Xoắn đã 25 tuổi rồi, cũng vì bố nó là trung ương đảng, nó lại hay ăn cắp tiền chi cho cả bọn nên được chúng nể nang. Hôm nay thằng Thắng Xoắn dẫn chúng nó đi chơi đĩ, để phá trinh thằng Cận, vì trong chỉ có thằng Cận chưa biết mùi đàn bà.
Thằng Thắng dẫn đầu, lái vô một con hẻm, đi chậm lại. Nhà cửa xập xệ, thò ra thụt vào, lại còn những quầy bán vé số, thuốc lá chặn cả lối đi. Một vài ả phấn son lòe loẹt, mặc đồ ni lông trắng mỏng hở hang, toe toét mời chào :
– Vô đây với chúng em đi các anh! Đâu cũng vậy thôi mà! Không có đồ zin, nhưng mà bảo đảm, bót lắm, ướt lắm !
Bọn chúng theo thằng Thắng tới một căn cuối hẻm, là chỗ quen nên dắt tuốt xe vô để ngay phòng khách, khóa lại cẩn thận. Một nàng chừng trên hai mươi, mập mạp, hai cái vú núng nẩy, ưỡn ẹo bước ra, chào thằng Thắng rồi lại ôm lấy thằng Cận hôn chụt lên má nó, làm nó đỏ cả mặt:
– Anh Thắng đưa bạn mới lại đây hả? Gớm người gì mà trắng tươi như con gái vậy! Lại má lún đồng tiền nữa chứ! Tụi em hôm nay chỉ có hai đứa, em với cái Quỳnh dọn hai phòng, rồi hai anh vô trước nha!
Nàng này tên Hương, ở vùng quê ngoài Hải Ninh mới vô, rót nước ra mời khách. Thằng Thắng với thằng Tảo theo chân Hương vô trước. Thằng Cận ngồi chờ bên ngoài, nó thấy hồi hộp, cho tay trong túi quần sờ lại cái gói bao cao su, còn nguyên vẹn.
Tiếng cười nói rúc rích từ bên trong vọng ra. Giọng đàn bà dâm dật, lại vừa được nàng Hương mũm mĩm ôm hôn, làm cho nó thấy nứng cặċ quá xá cỡ. Nó vớ lấy tờ báo Sài gòn Giải phóng đọc, mà không chú tâm được. Được đâu nửa giờ, đang suy nghĩ vẩn vơ thì thằng Tảo tươi cười bước ra, sơ mi xốc xếch, vừa đi vừa cài dây lưng quần. Nó lại ngồi bên thằng Cận:
– Mày vô đi, cửa phòng ngay bên trái, ngồi đợi em rửa ráy một chút.
Rồi nó ghé tai nói thầm:
– Em Quỳnh hơi lớn tuổi, nhưng mà Ɩồŋ em bót lắm, em sàng mấy cái là tao ra liền!
Thằng Cận bước vô, căn phòng mờ tối, mấy phút sau nó mới thấy rõ, phòng có cái giường với cái bàn con bên cạnh, đầu giường là tấm gương lớn, cái quạt bàn quay vù vù.
Quỳnh mở cửa vô, nàng cũng mặc đồng phục chị y tá, áo trắng quần trắng hàng ni lông mỏng, phất phơ, bên trong không có đồ lót, ngược ánh đèn thân hình lồ lộ phơi ra hết cả. Quỳnh cao hơn Hương, nhưng cũng mập đẫy đà, cặp vú nẩy nẩy đung đưa theo bước đi. Nàng lại ngồi sát bên thằng Cận, một tay ôm ngang eo nó, một tay lần cởi khuy áo sơ mi cho nó:
– Trong này nóng quá, em cởi áo cho anh nha! Anh Thắng có nói với anh bồi dưỡng cho em 5 chục chưa?
Thằng Cận móc bóp đưa cho Quỳnh tờ giấy năm chục ngàn, rồi làm ra vẻ ăn chơi, nó nói:
– Vậy anh cũng cởi áo cho em nha!
Vừa nói vừa đưa tay cởi mấy caí khuy bấm áo của Quỳnh. Nó thấy anh anh em em với Quỳnh hơi kỳ kỳ, vì nàng Quỳnh này phải cỡ tuổi mẹ nó, cũng ba mươi ngoài rồi, nhưng sửa soạn chưng diện phấn son thơm nức mũi. Tay nó chạm vào ngực mềm mềm làm nó khô cả họng.
Nó liều đưa tay bóp lấy bóp để hai cái vú nần nẫn, làm Quỳnh cười ré:
– Gớm cái anh này, anh Tảo bảo anh mới ra quân lần đầu mà cũng gan đáo để! Thôi nằm ra đây em thương!
Quỳnh kéo nó nằm ngửa ra giường, rồi tụt quần nó xuống, con cặċ của nó cứng ngỏng dựng đứng lên ngắc ngư. Quỳnh cởi truồng tồng ngồng ra, thằng Cận lần đầu trong đời được thấy đám lông Ɩồŋ đen đen, nó đang ráng mắt nhìn cái Ɩồŋ ra sao thì Quỳnh đã nằm nghiêng ôm lấy nó, một tay mân mê cái đầu buồi vuốt lên vuốt xuống.
Thằng Cận sướng quá, nó chưa được bàn tay mềm mại của con gái đụng vô bao giờ, con cặċ cương lên, miệng rên ư ử. Quỳnh đưa tay lên miệng, nhổ nước miếng vô, rồi lại một tay vuốt ve sục cặċ thằng Cận, tay kia rờ rẫm bóp nhè nhẹ cái bìu dái. Thằng Cận sướng bủn rủn cả người, hòn dái co lên, thấy rờn rợn bên dưới, nó không nhịn nổi nữa con cặċ cứng ngỏng cương mãi lên lúc lắc rồi phóng tinh phụt ra. Quỳnh cứ tiếp tục gồng tay tuốt ngược con cặċ nó, vòi tinh khí bắn cao vọt phóng ra cả sàn nhà. Quỳnh xuýt xoa:
– Eo ơi, lần đầu có khác, cứ như là vòi rồng chữa lửa ấy thôi! Em làm anh sướng lắm hả?
Cận bẽn lẽn gật đầu, nó mắc cỡ vì đã ra quân gì đâu mà bây giờ phóng tinh rồi, buồi nó mềm đi ngả xuống bụng, lẹp nhẹp dính tinh khí.
Quỳnh thì đầy kinh nghiệm với những chú nai tơ như Cận. Nàng nằm ấp lên người nó, đưa cái ngực đồ sộ dí ngay trước mặt nó bảo nó bú, tay mân mê cái đầu buồi trơn trượt, thì thào:
– Anh là khỏe lắm đó, vừa ra khí rồi mà còn to như vầy. Em làm cho anh nứng lại liền hà! Anh cho em thêm 5 chục nha! Em banh Ɩồŋ cho anh địŧ cho sướng cái buồi anh nha !
Thằng Cận líu ríu nhổm lên với lấy bóp trong quần đưa tiền cho Quỳnh, rồi dúi đầu vào ngực cô ả mà nút vú, cặċ nó cứng dần lên trong tay Quỳnh, đỏ lừ lừ mà ướt bóng nhẫy tinh khí. Quỳnh thốt lên:
– Đã bảo mà! Anh là ghê lắm đấy! Đã lại cứng như cái chày rồi.
Cô ả nằm ngửa tơ hơ, da thịt trắng lồm lộp, hai tay ôm lấy hai đùi banh giạng ra, dục thằng Cận:
– Anh lại ấp em đi, mau lên !
Thằng Cận run rẩy, quỳ giữa hai đùi Quỳnh, bây giờ nó mới nhìn thấy rõ giữa đám lông đen, hai cái mép Ɩồŋ như hai múi bưởi cũng lơ thơ mây sợi lông, bên trong thì ướt át đỏ au cái lỗ Ɩồŋ. Quỳnh kéo nó nằm ấp lên mình, nó đè lên hai cái vú nây nẩy núng nính, Quỳnh đưa tay nắm lấy con cặċ nó đút vào lỗ Ɩồŋ rồi hích mạnh mông lên rất thành thạo. Thằng Cận bủn rủn cả người, cả cái đầu buồi to như củ sắn đâm thọc vào lỗ Ɩồŋ, cái cảm giác đầu tiên trong đời được cái mềm ấm ướt át của cái Ɩồŋ co bóp ôm ngấu nghiến lấy con cặċ của nó làm cho nó cứ như là lơ lửng trên mây. Nó ôm cứng lấy Quỳnh, day day đè lên hai cái vú, Quỳnh vừa hẩy mông lên, vừa bảo nó:
– Giập đi, giập mạnh xuống đi!
Thằng Cận không cần dục nhiều, nó theo đà nhún nhẩy, dập đình, cơn sướng kéo tới rùng rùng tê rợn khắp người, nó thấy buồi nó cứ dài mãi ra, to căng mãi ra, ngọ nguậy trong cái Ɩồŋ đang cắn nghiến lấy con cặċ nó, nó sướng quá rung cả người lên rồi giựt giựt phóng tinh ào ào.
Quỳnh đưa tay vuốt lưng nó, tuốt từ trên ót xuống tới xương cùng, nó còn bao nhiêu tinh khí vọt ra cho bằng hết, rồi nằm lả ra mà thở.
Quỳnh nhẹ nhàng rút người ra, cho nó nằm sang bên, cười nói:
– Em tuốt lươn anh thấy đã chưa anh? Anh bồi dưỡng thêm cho em tẩm bổ nha!
Thằng Cận chỉ còn ba chục ngàn trong bóp. Nó đưa thêm cho Quỳnh tờ mười ngàn. Quỳnh bò dậy, hôn lên môi nó:
– Em cám ơn anh ! Nhớ lên thăm em thường xuyên nha anh ! Thôi em đi rửa ráy đây!
Thằng Cận ra đến ngoài, thì hai thằng kia đang chờ, thằng Thắng hỏi:
– Mày cầm cự được mấy chiêu?
Thằng Cận không trả lời, tủm tỉm cười. Ả Hương đứng gần đó, lại ôm lấy nó:
– Lần sau là em tiếp anh Cận đấy nhớ! Khỏi có cho cái Quỳnh! Gớm người gì mà đẹp như bộ đội ấy, vừa mới gặp đã muốn tương tư liền.
Tụi nó ra xe, đua nhau phóng về thành phố….
Trời về khuya, đèn đường mờ tỏ. Đang phởn phơ rú ga phóng xe, gió thổi ào ào tạt vào mặt áo giật lất phất, thì có xe cảnh sát giao thông đuổi theo. Được một khúc đường cả ba bị chặn lại. Một anh cảnh sát, dáng chừng là đội trưởng, thuyết giảng một hồi, dọa bắt đưa về trụ sở, rồi thêm:
– Mấy chú làm khổ tụi anh, cứ săn đuổi như thế này có ăn uống bồi dưỡng mấy củng không lại.
Thằng Thắng hiểu ý, nói nhỏ mấy đưa gom tiền để biếu các anh xin tha. Nhưng tiền chi hết cho hai ả Hương, Quỳnh rồi, tất cả không còn được 50 ngàn. Cả ba bị giải về trụ sở giam qua đêm.
Lệ Liễu lo âu suốt đêm không ngủ, thằng Cận con nàng nhiều khi ham chơi với bạn, về khuya, nhưng chưa bao giờ đi thâu đêm như vậy. Nàng biết con trai thời bây giờ, tuổi mới lớn, cũng phải có chúng có bạn, nhưng sao mà bạn của nó toàn những thứ không đâu. Nhất là cái thằng Thắng, tướng tá gân guốc như vận động viên, mỗi lần đến nhà, con mắt nó nhìn nàng hau háu rực lửa dâm tà, làm cho nàng thấy như là bị nó lột trần ra, da muốn nổi gai.
Nói cho ngay, Lệ Liễu là mẹ của bạn nó thật, nhưng đâu có hơn nó mấy tuổi. Lệ Liễu lấy chồng hồi mới 16, lúc có bầu thằng Cận được một tháng. Đồng chí Tư Hiếu, chi bộ đảng cục tuyên huấn, dụ dỗ được Liễu đang là vũ công cho đoàn vũ Sông Thao, ly dị vợ già ở nhà quê để cưới Liễu. Nhưng đẻ thằng Cận rồi, Liễu bị bệnh tâm thần mấy năm trời, thuốc đông y tây y mãi mới hết.
Ông Tư Hiếu nhân đi công tác nhiều tỉnh, cứ mỗi tỉnh có một bà nhỏ, nhưng không cưới hỏi ai, thỉnh thoảng vẫn về với Liễu. Đến hồi miền Nam giải phóng, ông được điều vào thành phố Hồ chí Minh, mẹ con Liễu vào theo, được ở một biệt thự rất lớn. Nhưng chỉ mấy tháng sau, ông có thêm cô vợ bé mới hai mươi ngoài, nghe đâu gả bán để ông bao che cho gia đình khỏi phải đi vùng kinh tế mới. Ông Tư Hiếu thường xuyên ở với cô vợ mới, ông chu cấp cho mẹ con Liễu đầy đủ, không quên cử một anh cận vệ ngày đêm canh giữ Lệ Liễu như người bị giam lỏng.
Tháng một đôi lần, ông về với Liễu, hành sự xong là đi. Mà ông hành sự theo kiểu của ông, rất là tàn bạo, lần nào Liễu cũng thâm tím cả mình mẩy. Lệ Liễu tuy đau, nhưng lại thấy sướng cứ như muốn phát điên, nên vẫn mong ngày ông về, để thỏa cái cơn dâm nó làm nàng tưng tưng cả người lên mỗi tối. Có lúc thèm quá hóa liều, Lệ Liễu ve vãn anh chàng cận vệ, dù là anh ta trẻ hơn nàng mà lại có vợ rồi. Nhưng anh ta sợ uy đồng chí Tu Hiếu, nên phải làm bộ giả tảng không hiểu, không bắt lời….
Thằng con hư làm ông Tư Hiếu giận lắm, ngày đại hội đảng tới nơi, mà nó sinh chứng đi chơi gái, đua xe quá tốc độ đến nỗi bị bắt, ông phải xin cho ra, cũng tại mẹ nó cưng chiều nó quá. Nhớ hồi nó chạy tồng ngồng, mà lúc nó vòi vĩnh vẫn cứ vạch vú ra dỗ con cho bú. Hơn mười tuổi rồi, mà mẹ con còn ngủ chung, rồi lại còn tắm rửa hầu hạ nó nữa chứ. Nó còn ở đây thì còn mang tai mang tiếng.
Nên ông quyết định bắt mẹ nó mang nó về Bắc, tận huyện Kiến Xương vùng biển. Ở đó nó không có cơ hội chơi bời lêu lổng. Ông cũng tiếc là phải cho mẹ nó về theo trông coi nó. Tuy đã có cô vợ nhỏ gốc ngụy đẹp như búp bê Liên Xô, lại con nhà tư sản gốc, nhà đẹp như chủ tịch phủ, ông cũng nhớ những buổi ghé lại ăn nằm với Liễụ.
Cũng là nghệ sĩ múa một thời lừng danh đấy chứ. Bây giờ có đẫy đà ra, nhưng lột trần vẫn cứ nõn nường ra thôi. Lại được cái chiều chồng, ông học được những trò ma mãnh trong những sách dạy làm tình tịch thu của ngụy, muốn thử kiểu gì nàng cũng nghe răm rắp, vì ông đâu có dám thử với cô vợ ngụy trẻ măng.
Có lần ông cột cả chân tay Liễu vào bốn góc giường, căng ngửa ra, bịt mắt nàng lại, rồi mười ngón tay rờ rẫm khắp người, nàng uốn éo rung lên từng cơn, làm ông nứng quá chừng, ông ngồi xổm ngay ngang miệng nàng, đút đầu buồi vào miệng cho nàng mút. Nàng mút lây mút để lúc lắc cái đầu má đỏ lên bừng bừng. Ông sướng tê người, ôi cái bọn đế quốc tư bản sao nó đồi trụy chế ra những trò sướng thế không biết! Cái cơn nứng chạy rùng rùng dưới hạ bộ, bấy giờ ông mới xuống tấn cắm phập cái đầu buồi của ông thọc ngập trong cái khe Ɩồŋ ướt nhão nhoẹt, hai tay ông bóp nghiến lấy hai bầu vú kéo giật nàng lên khởi giường rồi đập mạnh xuống, làm cho nàng cứ kêu oai oái, sướng rú lên thôi.
Cho về Bắc, ông cũng sợ nhỡ ra con mẹ quen mùi nứng Ɩồŋ, kiếm thằng nào lang chạ. Nhưng ông thấy yên tâm, vì thủ trưởng công an Kiến xương là tay em của ông, ông đã dặn dò nó phải canh cả hai mẹ con cho kỹ và báo cáo cho ông mỗi tuần. Thằng đó còn đang mong nhờ vả ông cho nó điều vào trong Nam làm việc kiếm chác.
Liễu thì vẫn tin thằng con mình ngây thơ, mới hồi nào còn bú mẹ mà, nó tuy có ham chơi bị bạn bè rủ rê phóng xe ẩu, nhưng nàng không tin con nàng đi chơi đĩ. Chắc đứa nào ghen ghét đặt điều ra thôi. Mẹ con Liễu len được vào ngồi ở toa hạng nhất trên tàu Thống Nhất ra Hà nội. Nói là hạng nhất, cũng là ngồi chật trội, nhưng còn có chỗ ngồi, chứ không như ở những toa kia, đứng đầy ắp cả lối đi như trên xe buýt thành phố, không còn chen ra chen vô được.
Cũng may là Liễu ngồi bên một đồng chí thứ trưởng, nghỉ phép vào thăm gia đình trong Nam trở về, nên cũng đỡ bở ngỡ.
Đồng chí này tên Phúc, dáng chững chạc, đẹp mã, chừng bốn mươi, . Phúc là thứ trưởng nội vụ, vào Nam công tác ngắn ngày, nhân dịp thăm họ hàng gốc ngụy để xin quà mang về, có vợ đi theo, nhưng vì mang nhiều quà cắp lỉnh kỉnh, nên cho vợ đi tàu thủy. Phúc gặp được Liễu thì mừng lắm, trước vẫn đi xem những màn ca múa của nàng, chàng ta mừng thầm là không có vợ đi theo, thôi mình tha hồ tán tỉnh người đẹp.
Để lại một bình luận