Phần 2
Thằng Tạo kể tới đây, cả bọn cười rần làm nó quê quá.
– Hèn gì thấy con nhỏ là mày sợ hết hồn.
– Cả tuần sau tao mới tỉnh hồn đó tụi mày, kinh hoàng thiệt, nhớ tới tao còn rùng mình rởn tóc gáy nè.
– Cũng đâu bằng chuyện của thằng Tòng.
Thằng Tòng đỏ mặt, nhưng cũng bắt đầu kể lại chuyện xảy ra hồi tuần trước.
U… ụn… ụn ụn.
Thằng Tòng rồ ga chiếc 67 vài lần, rồi rú ga phóng xe vọt cái ào, làm giật mình đám nhỏ đứng chơi “tạt lon” gần đó. Ra tới đại lộ Phan Thanh Giản là nó chồm mình tới trước, ép sát người xuống bình xăng, phóng xe chạy ào ào ra vẻ “yên hùng xa lộ”. A? Dài tay, vạt bầu, phạch ngực, quần ống loa mòn đầu gối lại hơi bạc màu, thằng Tòng diện rất đúng điệu dân chơi học sinh.
Nó có biệt danh là Tòng Xóm Gà, không phải vì ham nuôi gà, đá gà hay là có đam mê thứ gì có liên quan tới con gà, mà bởi trước mặt đám con gái nó có dáng điệu y hệt con gà trống trước bầy gà mái. Phương châm sống của nó thấy gái là phải “dê” – sống không dê thì trời tru đất diệt – nó thường nói như vậy một cách tự hào. Với thân hình cao lớn, khỏe mạnh, cái miệng dẻo đeo, khuôn mặt lại hao hao giống Alain Delon, thằng Tòng rất đắt đào, mấy con nhỏ trong xóm chơi lúc nào hổng được nhưng nó chỉ khoái ăn vụng, và ăn giật mà thôi. Hôm nay chiều thứ sáu, đi học về quăng cặp, nó đi kiếm “bò lạc” học sinh.
Gần tới cổng trường Gia Long, Tòng Xóm Gà giảm tốc độ chạy tà tà, mắt láo lia tìm kiếm, quẹo phải Duy Tân trên đường tới trường Luật nó nhìn thấy một cái “củng” học sinh lạc loài. Tòng thắng xe chạy chậm lại, quay mặt liếc nhìn, rồi, “trúng mánh” nó nghĩ thầm:
– Sao đi có một mình vậy em? Lên xe anh chở về nhà dùm cho.
– Hứ, ai thèm nói chuyện với bọn con trai thúi mấy người.
Cái mặt quạu quọ này chắc mới bị thằng nào cho “leo cây” đây, mà thằng nào ngu vậy cà, con nhỏ cao ráo trắng trẻo, có nét lai lai nữa, đẹp chết mẹ luôn, kệ nó ai bỏ thì mình “vớt đẹp”.
– Ý, anh mới tắm mà, đâu có thúi.
– …
– Nè, có chuyện gì mà giận quá vậy, lên xe anh chở đi chơi.
– …
– Đi ra Nguyễn Huệ ăn kem nha, hay lại Nguyễn Bá Tòng ăn chè đậu đỏ bánh lọt nha.
– Hổng thèm. Đói bụng rồi, thèm ăn phở Pasteur thôi.
Á há, nó ngồi hai bên, lại ôm eo ết mình, lại cạ cạ cặp vú mềm mại nữa, trúng mánh tối nay rồi.
– Anh tên Tòng, còn em tên gì hả? Học trường nào vây?
– Hân, học Marie Curie.
– Sao đi bộ có một mình vậy?
– Nó hứa chiều nay ghé trường chở em đi “nhót” sinh nhật nhà bạn, mà nó cho em “leo cây”, cái đồ cà chớn.
Đưa nó đi “nhót” là không được rồi, chưa đủ 18 tuổi, thôi đi ăn rồi tính tiếp.
Làm một chầu phở Pasteur no bụng, tính đưa em ra Bạch Đằng hóng gió rồi tìm cách “đưa em vào Hạ”, con nhỏ đã gợi ý trước.
– Về nhà em chơi đi, ông bà bô hôm nay không có ở nhà.
Vậy tối nay “ấm cặċ” rồi, con “bò lạc” này chịu chơi thiệt, đúng điệu dân Marie Curie mà.
Quẹo vô đường Tú Xương, Tòng dừng xe trước một biệt thự rộng lớn, kín cổng cao tường, Hân xuống xe mở cổng cho nó vào. Dựng chiếc Honda trên nền sỏi trắng, Tòng bật tiếng khen:
– Chà chà, nhà Hân sang và đẹp quá.
– Gia đình em ở đây mấy đời rồi, anh vô nhà chơi, ba má em hôm nay không có ở nhà.
Theo sát sau lưng con nhỏ, Tòng chồm chồm hít hít mùi thơm tỏa ra từ mái tóc thề, thì thầm hỏi nhỏ:
– Sao nhà vắng quá vậy, anh chị em đâu hết rồi.
– Em là con một mà, còn mấy người làm họ ít lên nhà trên lắm.
Nghe tới đây, thằng Tòng khoái chí, giang hai tay ôm eo Hân kéo sát vào người, cúi đầu hôn nhẹ lên má lên vai em, thấy con nhỏ để yên nó lấn tới, đưa hai bàn tay lên cao nắn bóp hai gò bồng đảo lúc này cũng bắt đầu phập phồng theo hơi thở nhanh dần của con Hân. Bóp nắn một hồi, nó cởi dần các nút áo thò tay vào phía trong, miệng hôn vú bóp, thằng Tòng gợi hứng con Hân từng chút một.
Cởi hết các nút áo, hai tay nó đưa dần xuống bụng tìm cách cởi bỏ “cái mùng xòe” con Hân đang mặc trên người xuống. Chiếc váy vừa tụt xuống đất là bàn tay phải của thằng Tòng đả bụm trọn mu Ɩồŋ em, ve vuốt, mân mê, khảy khảy nhè nhẹ. Con nhỏ này “chì” quá ta, Tòng ngẫm nghĩ, bây giờ mà vẫn còn khô ran, chưa ướt đáy quần xì. Đầu cúi xuống hun má hôn môi, tay trái ôm ngực em dùng hai ngón tay se se chiếc núm vú, Tòng thò bàn tay phải vô trong chiếc quần xì líp, xoa nhẹ lên mu rồi vạch đám cỏ non mượt mà rậm rạp, luồn lách ngón tay giữa cho vô hang vừa móc vừa thụt khoan thai dịu dàng gợi hứng. Cảm giác được con Hân run nhè nhẹ từng hồi, thằng Tòng thầm nhủ, phải vậy chứ, bộ Ɩồŋ em bằng sắt sao mà móc hoài hổng nứng.
Con Hân chợt lách người thoát khỏi vòng ôm của thằng Tòng, chân vuột đôi xăng – đan, bước qua chiếc váy, tay lòn ra sau lưng cởi nịt ngực, nó bước đi vài bước rồi quay mình với tay lấy chùm nho tươi trên bàn, ngồi dựa ngửa chàng hảng trên chiếc sa – lông đặt giữa phòng, tay bụm Ɩồŋ vuốt vuốt, lè lưỡi liếm quanh hai mép, bằng ánh mắt có đuôi cười cợt, con nhỏ ngó thằng Tòng như chọc quê, như mời mọc. Thằng Tòng cười cười hiểu ý, cởi lẹ chiếc áo sơ – mi quăng xuống đất, nó bước nhanh tới, quỳ gối giữa hai chân thần vệ nữ dùng tay cạ cạ hồi lâu lên xuống cái rãnh Ɩồŋ lộ ra bên ngoài chiếc quần lót.
Tuột nhanh cái quần xì vướng bận ra khỏi chân con Hân xong, hai tay vạch cỏ tìm hang, thằng Tòng bắt đầu bú liếm cái Ɩồŋ lai Tây. Dù rất ít khi dùng chiêu này với mấy con nhỏ bán hàng rong, gánh nước mướn trong xóm, Tòng cũng đã nhiều lần được các bà chị nuôi của thằng Tường tôn tẩn truyền dạy, nên kỹ xảo bú Ɩồŋ không xa lạ gì với nó. Chúi mũi vô bú liếm một hồi thì nó quen dần cái mùi khai khai nồng nồng từ trong cái hang sâu thẳm? Cánh cửa của thiên đường mà cũng là cửa vào địa ngục – nhìn con nhỏ nằm dựa ngửa phê phê Tòng càng hứng chí chăm chỉ thực hành đủ mọi “tà chiêu” nó học được từ các bà chị nuôi lên hai miếng thịt tai tái bóng lưỡng lại thoang thoảng mùi phô – mai thúi.
Thằng Tòng vừa đứng dậy cởi lẹ cái quần dài thì con Hân mở mắt, đưa tay nắm chặt ngọn “nhất dương chỉ” lúc này đang vận dụng đến 12 thành công lực dương cung thẳng băng.
– Ngoài này chơi không có “đã”, lỡ ai bước vô bực mình lắm, anh theo em vô phòng trong đi.
Tay vẫn nắm chặt con cu, Hân kéo thằng Tòng vô phòng trong, khóa chặt cửa lại.
Phòng ngủ của Hân trang hoàng rất thanh lịch, ánh đèn vàng yếu ớt hòa cùng màu xanh nhạt rất dịu mắt, phòng treo đầy tranh chân dung các diễn viên điện ảnh Pháp, sát góc là chiếc giường nệm trải “ra” trắng tinh – bãi chiến trường của trước giờ khai pháo. Ôm hôn thằng Tòng âu yếm rất đúng “gu” Tây, Hân thỏ thẻ:
– Anh Tòng chơi có dai hông, em không thích loại con trai “nửa đường hạ mã” đâu à nha.
– Chỉ sợ lát nữa em năn nỉ ỉ ôi xin tha thôi, hồi nào tới giờ anh chưa từng “gãy gánh giữa đường” bao giờ, tối nay em chết với anh một cửa “tứ” rồi.
– Hổng biết ai chết trước à nghen, em thích chơi kiểu thôi, anh có rành hông vậy?
– Anh rành như Hùng Cường vô sáu câu vọng cổ vậy, tối nay anh đụ em đúng 36 kiểu, chịu nổi hông?
Ở đó mà 36, em đẹp như vầy tối nay anh phải chơi đủ 72 kiểu mới hết nứng cặt, Tòng tự đắc.
– Anh nè, bữa hỗm con bạn cho mượn một cuộn phim con heo, có cái màn “chuốt viết chì trong đêm tối” độc nhất vô nhị, đã lắm, em khoái quá chừng mà chưa có thử, tối nay tụi mình chơi thử nha.
– Cái gì mà là “chuốt viết chì”, là sao vậy?
– Em biết anh không biết mà, vậy nè… kiểu này dành cho con gái, anh chìu em trước nha, rồi anh muốn sao em cũng nghe lời hết, chiều em đi, rồi anh có muốn… em cũng chịu theo nữa.
Chơi gì mà kỳ vậy, làm sao tao sướng được, thôi kệ cho nó chơi trước đi, rồi mình bắt nó cho thử cái lỗ thứ hai, thấy trong phim tụi nó chơi hoài mà đâu có con nào cho mình thử, bữa nay gặp một em chịu chơi quá cỡ, phải thử mới được, thằng Tòng lảm nhảm.
– Không được hứa lèo à nha, em chơi xong là anh thử cái lỗ dưới à, không có chạy nha.
– Sức mấy mà chạy, em cũng chưa chơi như vậy bao giờ, chắc đau lắm, nhưng hổng sao, em có mua sẵn hũ vaseline trên bàn kìa.
Theo con Hân tới giường, Tòng cởi đôi vớ còn vướng trong chân, nằm dài xoải hai tay lên phía trước chờ đợi. Đã chuẩn bị sẵn, Hân lấy đồ nghề dấu trong ngăn tủ ra, bịt mắt thằng Tòng bằng miếng vải đen, khóa chặt hai tay bằng còng số 8 lên thành giường sắt, còn hai chân nó dùng dây vải mềm buộc chặt, không mấy chốc thằng Tòng bị trói hai tay hai chân dang rộng nằm chàng hảng trên giường. Hồi lâu không thấy động tĩnh gì hết, Tòng mở miệng:
– Sau lâu quá vậy em, anh lạnh cặċ rồi nè.
– Anh đợi em chút xíu.
Tiếng con Hân như từ xa vọng lại, rồi một bàn tay cầm con cu thằng Tòng bắt đầu sụt, đợi hơi cưng cứng nó đưa vô miệng ngậm, bú nút nhịp nhàng theo nhịp thụt của bàn tay. Nhớ tới thân hình thon thả, làn da trắng muốt với những cọng lông măng mượt mà như tơ, nhớ đến hai cái vú sừng trâu vểnh ngược, hàng lông đen chải tỉa gọn gàng bao bọc hai múi thịt nồng nồng còn tươi rói, thằng Tòng nứng hết biết, con cu cương cứng hết ga. Như biết ý thằng Tòng, con Hân thôi bú, nó choàng hai chân qua hông Tòng, cầm con cặċ chĩa thẳng vô Ɩồŋ nhấn nhẹ cho cái đầu lọt trọn vô hang, không cần lấy thế, con Hân hạ đít…
Đang nằm phê phê ngỏng ngọn “nhất dương chỉ” cho em “chuốt viết chì”, cái đít to bè hạ mạnh xuống cái ạch làm thằng Tòng muốn tắt thở, chưa kịp thở lấy hơi thì “cái đồ chuốt” đã ngậm “cây bút chì” của Tòng liên tục chuốt lên chuốt xuống dồn dập. Vài mươi giây sau, thằng Tòng mới tỉnh hồn, quen dần với sức nặng của cái đít to bè đầy mở, đầu óc trở về với thực tại, nó nhớ đít con Hân thon gọn chứ đâu có tè bè vầy nè, còn hai cái đùi nữa, nó trắng nõn dài nuột thon thả chứ đâu bự dữ vậy, thằng Tòng mở miệng nói đứt đoạn theo nhịp lên xuống của “cái đồ chuốt”:
– Hân… Hân… em… em…
– Em làm sao anh?
Tiếng con Hân dịu ngọt vọng lại từ hướng cái ghế bành trong phòng làm Tòng sực tỉnh, nó hoảng hồn:
– Em ở đâu vậy?
– Em ngồi đây đợi tới phiên mình nè.
“Tới phiên”… chết cha mình rồi, thằng Tòng đau khổ.
– Vậy ai đang chơi anh đây?
– Bạn em chứ ai, anh ráng chiều nó à nha, anh mà “ra” trước nó là chết với em.
Tiếng con Hân vẫn ngọt lịm, nhưng giờ đây sao nghe sắc cạnh quá làm thằng Tòng lo lắng, kệ mẹ nó, con nào thì con, có đồ chơi là được rồi. Nghĩ vậy, nó nó nằm yên thụ hưởng sự khít khao của “cái đồ chuốt” đang đang bồng bềnh trên háng nó, mập mạp mà cũng “bót” quá ha, hổng biết hình dạng nó ra sao nữa. Hơn mười phút, thằng Tòng vận công gồng cu ứng chiến thì cuộc chiến tàn, con nhỏ phía trên thua trước, gục mình ngã đè cặp vú bành ki xuống đầu làm nó muốn nghẹt thở. Rồi tấm khăn đen che mặt được cởi ra, Tòng chớp mắt vài cái định thần mới nhìn rõ, nó hết hồn hết vía.
Ngồi trên mình nó đang thở hổn hển là một con nhỏ mập xập chuồng heo, mập hết biết, như một bao gạo chỉ xanh, cặp vú chảy dài còn chừng nữa tấc là tới rốn, mặt tròn đọng mở như cái bánh bao, đang nhìn nó cười cười. Xung quanh đứng ngồi một bầy con gái lớn nhỏ mập ốm đủ hết, đứa nào cũng chỉ có bộ đồ lót trên người, có đứa còn trần như nhộng, còn con Hân ngồi dựa ngửa trần truồng trên chiếc ghế bành trên tay cầm cây thước nhỏ. Đứng dậy bước tới giường, khoác tay cho con bạn bước xuống, ngồi nghiêng bên mép, con Hân cầm cây thước khuều khuều thằng nhỏ, nhìn Tòng cười tươi tắn:
– Hôm nay em cho anh chơi “Ɩồŋ chùa” đã luôn nghen.
Nó gằn mạnh ở hai chữ “Ɩồŋ chùa”, nhưng lúc này thằng Tòng đâu có hiểu ý? Bữa nay đúng là “trời hại người gian” như mình, nhưng nó cũng ráng sừng cổ ra điệu ngon lành.
– Hổng thèm chơi, rồi làm gì được tui.
– Anh hổng chơi cũng được, em đánh gãy cây thước này rồi thả anh ra.
Giọng con nhỏ vẫn dịu dàng ấm áp, mày lấy củi tạ uýnh tao cũng hổng chết chứ sá gì cây thước có chút xíu mà cũng đem ra nhát ma, định mở miệng nói nhưng nhìn nụ cười bí hiểm gian ác của con Hân, nó giật mình, chẳng lẽ nó… nhìn tay con nhỏ cầm thước vẫn tiếp tục khều khều… thằng Tòng giật bắn người, sợ muốn té đái.
– Ê… ê… chẳng lẽ em định…
– À há.
Con Hân gật đầu, miệng vẫn tủm tỉm cười.
– Vậy anh chịu thứ nào, “Ɩồŋ chùa” của em với đám bạn, hay cây thước nhỏ xíu này.
Đến nước này thằng Tòng còn biết chọn gì nữa, nó ráng gượng cười, một nụ cười nịnh đầm:
– Em đẹp như vậy, anh có lỏng gối tối nay cũng ráng chiều em tới mức luôn.
– Bữa nay em thua cá độ với tụi nó rồi, anh phải phục vụ xong hết tụi nó mới tới phiên em.
Ôm thằng Tòng, hôn lên môi cái chụt, Hân lấy lòng:
– Anh khát nước rồi phải hông, em lấy nước cho anh uống rồi tụi mình bắt đầu cuộc chơi, đừng có bỏ chạy mà biết tay em đó.
Uống xong ly nước, chưa được bao lâu con cu nó cương cứng trở lại dưới những bàn tay cái miệng của bầy con gái. Đến nữa đêm, thằng Tòng được cởi trói, nhưng lúc này mệt muốn đứt hơi làm sao mà tháo chạy được, vả lại giờ này đang giới nghiêm, đi bậy đi bạ ngoài đường đâu có được, nên nó tiếp tục phục vụ bầy con gái quỷ quái. Nó biết trong nước uống có thuốc kích thích, nhưng khát quá biết làm sao bây giờ, vả lại không “cương” lên là không được với bọn con Hân.
Suốt đêm tụi con gái quần nó bò lê bò càng, bắt nó chơi không biết bao nhiêu là kiểu, nhiều kiểu nó chưa nghe ai nói đến bao giờ, riêng con Hân vẫn không cho nó đụng tới. Gần sáng tụi nó trói Tòng lại như cũ rồi lẳng lặng bỏ đi ngủ, để lại một mình Tòng với con Hân trong phòng. Dùng khăn lạnh lau vầng trán đẫm mồ hôi hột của Tòng, con Hân bắt nó uống nước tiếp, rồi thỏ thẻ, càng thỏ thẻ chừng nào nó càng cay nghiệt chừng ấy, bây giờ thằng Tòng đã hiểu.
– Hồi hôm anh có nói chưa chơi lỗ thứ hai bao giờ, muốn thử với em, bây giờ em cho anh thử trước, nếu khoái chút nữa muốn gì em cũng chịu hết.
Có một cái lỗ mà đầu gối nó muốn rụng, thêm lỗ nữa chắc nó liệt luôn, định mở miệng xin tha thì cửa phòng bật mở, một đứa con gái bước vô, giọng khàn khàn nói với Hân:
– Tới phiên em phải hông chị?
– Ừ, sài ít ít thôi, ráng dành cho chị chút đỉnh.
Còn đang ngỡ ngàng, con cặt thằng Tòng bị con nhỏ mới vô nắm chặt, kê miệng nó khởi đầu bú. Ra khí cả đêm, nhưng thuốc kích thích đang rút hết sức lực gần tàn của thằng con trai mới lớn tập trung về cái đầu cu, dù mệt muốn tắt thở thằng Tòng cũng cảm thấy được sự điệu nghệ trong kỷ thuật bú cặt của con nhỏ mới tới, phải nói là chuyên nghiệp, chưa bao giờ nó gặp trong đời.
Nằm yên nhắm mắt, thằng Tòng mặt kệ tới đâu thì tới, có bao nhiêu khí cúng cho tụi nó hết cho rồi, có muốn giữ lại cũng không được với cái miệng của con này. Tới chừng nó leo lên nắm cặt đút vô chơi thằng Tòng mới giật mình, đầu cu nó đâm vào cái lỗ gì có chút xíu đau muốn tuột da non, mở mắt chăm chú nhìn mặt con nhỏ dưới ánh đèn mờ, Tòng thấy một khuôn mặt bì bì son phấn, ngóc đầu nhìn xuống hạ thể nó kêu trời kêu đất, con nhỏ đang “chuốt viết chì” bằng cái lỗ thứ hai, có điều con này không có lỗ thứ nhất, trước mặt nó là một “thằng em” bự chảng cong queo. Hồn vía lên mây, thằng Tòng than trời trách đất, hỏng biết nó làm gì nên tội mà giờ này gặp phải em pê – đê nè trời.
Bắn dòng sức lực cuối cùng vào miệng “em” con trai, thằng Tòng ngất xỉu.
Không biết bao lâu thì nó tỉnh giấc, ngoài cửa sổ trời đã chạng vạng, đèn đuốc trong phòng lúc này đã bật sáng trưng, con Hân vẫn ngồi tươi tỉnh trên chiếc ghế bành, thân thể trần truồng trắng trẻo nõn nà khêu gợi, tay cầm ly sữa nóng uống nhâm nhi, trên bàn nhỏ có ổ bánh mì không nho nhỏ.
– Tỉnh rồi hả anh, anh cũng chì thiệt, tụi bạn em đứa nào cũng ê càng hết trơn.
Thấy tay chân được cởi trói, Tòng lòm khòm bò dậy, bỏ chân xuống đất định bước đi thì quỵ ngã, bò dậy Tòng nhìn con Hân dò xét. Ngọt như mía lùi, con Hân thỏ thẻ:
– Cả đêm em đâu được chơi cái nào, nứng muốn chết nè, bò lại đây đụ em một lần rồi tụi mình giã biệt đi anh.
Vừa nói con Hân một tay se se núm vú, tay kia vuốt ve hàng lông đen rồi banh hai mép lộ vùng thịt đỏ au mời mọc, lè lưỡi nó liếm mép, vừa khiêu khích vừa thèm thuồng. Vừa nhìn thấy là thằng Tòng sáng mắt, còn bao nhiêu sức lực nó vừa lết vừa bò, cái món nó thèm thuồng từ tối tới giờ đang bày ra trước mặt, “pi” nhiêu thì pi nó nhất định phải ăn tươi nuốt trọn cái món này. Lê lết rồi thằng Tòng cũng bò tới chiếc ghế bành, hai tay vịnh gối con Hân nó chống mình ngồi dậy, ngước mắt nhìn em nụ cười méo xẹo, tay trái nó run run ve vuốt vùng thịt non rồi lấn dần lên phía háng, tay phải dùng ngón cái nhét vô Ɩồŋ con nhỏ thì thụt, ngón trỏ khều khều cái mồng, thấy con Hân nhắm mắt phê phê nó rút vội tay phải ra… thò chụp nhanh ly sữa nóng, tay trái chộp ổ bánh, lăn mình qua một bên uống lấy ăn để, sợ con nhỏ tỉnh mình giật lại…
Cười bò lăn bò lốc một hồi, thằng Tạo mới nói:
– Vậy là mày đả “lấp đít” với thằng pê – đê rồi, sướng hông mậy?
– Con cu của tao đến bây giờ cũng còn rát bỏng đỏ ửng nè, trầy trụa tùm lum, ở đó mà sướng, tao khuyên tụi bây đừng thử cái lỗ đó, cái gì trái với tự nhiên coi bộ hổng êm rồi, bây giờ con nào cho vàng biểu thử tao cũng xá ba xá, một lần tao tởn tới già luôn.
– Rồi sao nữa, nó thả mày về hả?
– Đâu có dễ dàng như mày tưởng, là vầy nè…
… ngồi im nhìn thằng “dê lạc” mới bắt hồi hôm ngấu nghiến ăn, Hân thấy buồn cười, cho đáng đời bọn đàn ông thúi, muốn có “Ɩồŋ chùa” chơi thì tao cho chơi một “chùa Ɩồŋ” luôn.
Ăn hết ổ bánh mì không, uống xong ly sữa Ông Thọ nóng, sức lực phục hồi chút đỉnh, Thằng Tòng ngồi dưới đất nhìn con Hân mà nói:
– Anh chịu thua rồi, em muốn xử sao cũng được, nhưng em và tụi bạn, anh thấy ai cũng là học sinh, dáng cách đàng hoàng, sau lại thù ghét con trai tụi anh quá vậy, anh công nhận mình khoái “bò lạc”, nhưng anh đâu có ép buộc hay gài bẫy dụ dỗ ai đâu, cả hai bên cùng thích cả mà.
Nhìn thằng con trai, Hân cười buồn, chậm rãi kể…
… hai năm về trước, mười sáu tuổi Hân xinh đẹp trong trắng ngây thơ, yêu một tên Sinh viên trường Luật hơn mình nhiều tuổi. Đang tuổi học sinh Trung học, được thằng Sinh viên Đại học theo tán tỉnh Hân tự hào lắm, tự hào về nhan sắc trời phú cho mình. Một hôm Hân được thằng bồ chở đi chơi sinh nhật nhà một người bạn…
… để Hân ở lại một mình, thằng bồ bỏ lên lầu, nói có chút chuyện. Tiếng nhạc sập sình, thêm vào vài ly cốc – tay làm đầu óc Hân như quay cuồng, trong ánh đèn mờ nhiều cặp ôm eo dưới điệu nhạc xì – lô, đâu đó vài đôi ôm nhau xà nẹo, khói thuốc mịt mù làm con nhỏ khó thở, phải ngồi xuống chiếc ghế dài nghỉ mệt, bên cạnh nó một cặp trai gái đang âu yếm, họ làm gì, thẹn thùng Hân đâu dám ngó. Cách ăn chơi này xa lạ với tuổi nhỏ học sinh của nó, nhưng tới đây rồi nó đâu muốn mọi người coi mình như đứa trẻ con, nhảy vài bản với mấy thằng con trai, uống vài ly nước Hân đã thấy mình lâng lâng. Đang miên man nghỉ ngợi, thằng bồ từ đâu xuất hiện, choàng tay ôm Hân đặt lên môi nụ hôn dài.
– Em thích không?
– Thích, nhưng mệt quá em muốn đi về sớm.
– Ngồi chơi chút nữa anh đưa em về, để anh đi lấy nước cho em uống.
Uống cạn ly nước, Hân tựa đầu lên vai hắn nằm nghỉ.
Chừng đâu mươi phút, cả người Hân nóng bức khó chịu vô cùng, ngước mặt nhìn lên thằng bồ, chưa kịp nói, miệng nó đã được đầu thằng bạn trai phủ kín, bộ ngực vừa nhú được xoa nắn dịu êm. Chẳng mấy chốc chiếc áo đang mặc được cởi ra giải tỏa bớt nhiệt độ ngày một dâng cao trong cơ thể nó. Cái đầu thằng bạn trai lúc này đang gục xuống hôn hít nhai nhai núm vú đang cứng lên sừng sững, vú bên kia cũng được nắn bóp liên hồi. Ảnh hưởng của thuốc kích thích đang hoành hành trong cơ thể nó, nhưng Hân cũng ráng thều thào.
– Đừng anh, đừng…
– Em không muốn hả?
Lúc này Hân thực sự không biết gì hết, lý trí non kém của nó đã bị ly nước thuốc chi phối mất rồi.
– Chỗ này đông người quá…
– Anh đưa em lên phòng trên.
… đẩy Hân ngã lăn ra giường, nó đưa tay cởi nhanh chiếc jupe, kéo lẹ cái quần xì con nhỏ xuống, rồi gục đầu vô kích thích. Hết biết gì, Hân nằm đó lăn lộn đợi chờ giây phút trọng đại trong cuộc đời con gái của nó, nó chỉ biết an ủi rằng anh ấy cũng yêu mình.
Đau nhói, nó bật la, mở mắt…
Giữa háng nó, thằng bạn trai đang hì hục nắc, khi chậm rãi khi liên hồi… hai chân dang rộng… gác cẳng qua vai… bì bạch hai hạ thể phập phồng lên xuống…
Đau thì có đau, nhưng Hân thấy “đã” không chịu được, chỗ ngứa ngáy nãy giờ đang được đâm thọc liên tu bất tận… nó nghiêng mình… nó chổng đít…
Rồi một luồng khí nóng bắn sâu vào người Hân, kéo theo sau một luồn khoái cảm thoát ra từ cơ thể căng tròn của tuổi mới lớn.
Mệt mỏi… ê chề… đau đớn, Hân nằm thiêm thiếp.
– Ê, Thái tao chơi ké được hông mậy?
– Còn phải hỏi, “Ɩồŋ chùa” mà, thằng nào còn sức cứ nhào vô.
Nghe tiếng thằng bạn trai, Hân mở mắt nhìn, xung quanh phòng bây giờ đầy bọn con trai, có đứa ở trần, có đứa trần truồng trùng trục, “Ɩồŋ chùa”… “Ɩồŋ chùa”…
Chưa kịp mở miệng, cái Ɩồŋ đã bị con cặċ thằng đàn ông xa lạ lấp đầy, ú ớ nó nhói đau không mở miệng được… nó đang đau ở hạ thể, Ɩồŋ bị dập nghe bành bạch… nó còn đau ở trong lòng bởi hai tiếng “Ɩồŋ chùa” của thằng con trai lần đầu nó biết yêu…
Bắn dòng khí lên người con Hân, thằng con trai nói:
– Nhào vô tụi bây, con này thịt da mát rượi “đã” hơn con hồi nãy nhiều, con mà thằng Thăng mang tới đó, nghỉ mệt một chút rồi tao qua bển làm tiếp “sái” nhì, lâu lâu mới được hai cái Ɩồŋ tơ. Ráng chịu nha em gái, ai biểu nhỏ mà học đòi ham vui sớm chi cho khổ, hỏng sao đâu, bữa nay tụi anh chỉ có hơn hai chục thằng, thằng chơi hai ba cối, chia đều hai em, chắc mỗi em chịu vài chục thôi.
Vỗ vỗ cái Ɩồŋ con Hân, thằng con trai đểu giả cười lớn…
– … đêm đó em trúng thuốc kích thích, bị bọn con trai đụ suốt đêm, may mà có thêm một con nhỏ ở phòng bên, nếu không chắc em chết, tụi nó cứ xoay tua một thằng chơi mấy bận. Rồi đến sáng tụi nó đem quăng em ngoài công viên, cũng nhờ mấy bà quét đường chở vô nhà thương, em mới còn sống tới hôm nay.
– Rồi em đâm ra hận tụi con trai bọn anh luôn?
– Em và tụi bạn đứa nào cũng có chung hoàn cảnh tương tự, thanh toán thằng bồ xong, tụi em chơi vậy trả thù đời.
– Bây giờ em tính sao?
– Thường thì tụi em chỉ cho anh cái quần xà – lỏn rồi quăng ra đường, đem xe bán lấy tiền mua son phấn. Hôm nay em ăn chay, lại thấy anh dễ thương, em tha cho anh về tự nhiên đó.
Nghe dứt chuyện, cả bọn ngồi im trầm ngâm ngẫm nghỉ.
– Mày có gặp lại con Hân hông?
– Thấy thương nó, nên tao nán lại nói chuyện một hồi, nó cũng thích nên cho tao địa chỉ, dặn bữa nào tới chơi, nó đãi.
– Đãi gì vậy mậy?
– Có trời mà biết, chắc nó hổng chơi tao như hôm bữa rồi.
“Ai ăn chuối chưng bột báng nước dừa hông”, tiếng rau hàng ngọt lịm làm tụi nó nổi máu ăn hàng. Làm xong mỗi thằng hai chén, thằng Tường nói:
– Nè Tài, chị Xuyến nhắn mày tới bả chơi, thứ tư chỉ nghỉ ở nhà một ngày đó.
– Tao cũng đang muốn kiếm chỉ học thêm kinh nghiệm đây, từ bữa tụi mày dẫn tao tới đó “khai cu” tới giờ tao vẫn còn ấm ức.
– Ấm ức cái gì?
– Bữa đó tao với chỉ đâu có làm gì đâu.
– Ủa, vậy là mày cũng còn chết nhát, chưa dám chơi hả.
– Hổng phải, tao với chị Xuyến chưa có gì, nhưng tao tự “mở mắt” tao rồi.
– Mày xạo mậy, tự mày “mở mắt” không cần chị Xuyến, tao không tin rồi đó.
– Thiệt mà, cũng chỉ tình cờ thôi, vầy nè…
Lực sĩ ở đây là “lực sĩ Viện Bài lao” vì nó cao lêu khêu, lại ốm cà tong cà teo, dáng đi vòng kiềng như anh chàng cao bồi Lucky Luke của truyện hoạt họa bằng tranh. Thằng Tài là con một của ông Thầu khoán Thu giàu có trong xóm, hiền lành và học rất giỏi, vì được cha mẹ cha mẹ chăm sóc quá kỹ nên đến giờ này mà nó vẫn chưa biết mùi đời. Năm nay 17 tuổi thằng Tài mới được cha mẹ thả lỏng một chút, cho phép nó lang thang ngoài xã hội để học khôn. Phải năn nỉ ỉ ôi, đãi vài chầu ăn, Tài mới được mấy thằng bạn trời đánh bảy búa hứa dẫn tới gặp mặt mấy bà chị nuôi của thằng Tường mà học cách chơi bời. Hôm nay là ngày trọng đại của nó – “ngày khai cu”.
Vừa bước chân vô nhà chị Luyến, cặċ dái thằng Tài chạy lộn xộn hết trơn, nó hồi hộp, nó bồn chồn, nó lo lắng.
– Chị Luyến, em dẫn thằng Tài tới cho chị “mở mắt” nè.
– Chà, mặt mũi thư sinh hiền hậu, tướng tá ngon lành, cái tướng “roi roi” này là “thầy đụ” à nghen, làm gì mà lấm la lấm lét vậy em trai, lại gần đây cho chị khám cu cái coi.
Chân nọ đá chân kia Tài bước tới gần chiếc sa – lông chị Luyến đang ngồi. Đưa tay khám cu thằng Tài, chị Luyến khen:
– Cặc này có lý à nghen, sao mà nó xìu quá vậy em, bộ sợ lắm hả?
– Dạ.
– Có gì đâu mà sợ, ai mà hổng có cái ban đầu, thằng Tường nó cũng như em thôi, từ từ rồi đâu cũng vào đó, không chừng em còn chơi “chì” hơn nó nữa.
– Dạ, em cảm ơn chị.
– Để chị kêu con Xuyến xuống “mở mắt” em lấy hên, nó mới ra nghề lại còn nhỏ hợp với em hơn, chừng quen rồi tụi chị sẽ huấn luyện em sau.
Nghe tiếng gọi, một cô gái từ trên lầu bước xuống, tuổi độ trên 20 người dong dỏng cao, cẳng dài, mặt không xấu lắm nhưng son phấn hơi lòe loẹt cải lương, dù vậy vẫn chưa xóa được hết dáng dấp mộc mạc của một cô gái quê vừa bước chân lên Sài Gòn kiếm sống. Liếc mắt nhìn bọn thằng Tài mỉm cười gật đầu chào, cô nàng quay sang chị Luyến:
– Có chuyện gì vậy chị hai.
– Mày đưa cậu em này lên lầu “mở mắt” lấy hên, tao nhường cho mày đó, đừng làm cẩu sợ nha mậy.
– Vậy là em trúng mánh rồi, cảm ơn chị hai.
Quay nhìn Tài, cô nàng lên mặt chọc quê nó liền:
– Em theo chị lên lầu làm lễ “khai cu”, đừng có sợ, không ai ăn thịt em đâu, tụi này là người nhà cả mà, phải hông Tường?
– Được chị Xuyến “khai nhản” là mày hên rồi, đừng làm tụi tao mất mặt nha mày.
– Từ từ nha chị Xuyến, coi chừng nó “khóc ngoài quan ải” quê mặt tụi em lắm à.
– …
Nắm tay theo chân cô gái lên lầu, Tài lùng bùng lỗ tai với những lời chọc ghẹo của tụi bạn, nó hồi hộp lo lắng cho lần đầu tiên. Dù vậy nó cũng cảm giác được sự mềm mại và mát lạnh của bàn tay con gái, không có nóng hổi như của con trai. Bóp bóp nhè nhẹ, ngón cái xoa xoa trên mu bàn tay cô gái, Tài dấn lên một bước đi song song với cô nàng, dù chưa quen với mùi phấn sáp rẻ tiền nó cũng kê sát mặt hỏi nhỏ:
– Da thịt con gái khác với con trai hả chị Xuyến, em thấy tay chị mát và mềm quá.
– Bộ hồi nào giờ chưa nắm tay cô nào hả, tội nghiệp dữ hôn, da thịt con trai con gái khác nhau chứ, thứ nóng thứ lạnh mà.
Buông tay nắm, cô gái làng chơi vòng tay qua phía sau bóp đít thằng Tài một cái, rồi ôm eo nó kéo vô phòng khóa cửa lại. Tay mặt ôm đít kéo sát vô người, cô nàng vòng tay trái kéo đầu thằng Tài xuống thấp đưa miệng hun chùn chụt vài lần trên đôi má còn măng sữa của cậu trai tơ.
– Tội nghiệp em tui, từng tuổi này rồi mà vẫn chưa biết mùi da thịt con gái, từ từ rồi tụi chị sẽ dạy em đủ cách chơi bời, ráng bỏ công luyện tập mai này cho con vợ nó nhờ. Em cởi quần áo rồi leo lên giường với chị.
Bước lại góc tủ, thằng Tài mắc cỡ quay lưng lại rồi mới từ từ cởi đồ máng lên móc, hai tay bụm hạ bộ, nó sượng sùng chậm chạp quay mặt lại phía cái giường. Nó không hiểu sao, lúc ra đi thì hăm hở mà bây giờ nó lại run quá chừng, chỉ dám ngồi me mé ở cạnh giường quay mặt ra ngoài, không dám nhìn thẳng vào thân thể lúc này đã trần truồng như nhộng của cô gái làng chơi.
– Nhìn chị đây nè, bộ sợ ai ăn thịt sao mà run quá vậy em.
– …
– Nằm xuống đây chị thương.
Vẫn chưa dám quay lại, làm gan Tài đưa tay ra phía sau rờ rờ thám hiểm, đụng gò ngực mềm như bông gòn nó dừng lại bóp bóp xoa xoa, thích thú với những xúc cảm mới – xúc cảm của lần đầu được sờ mó nắn bóp vú đàn bà. Thấy yên tâm, nó từ từ quay đầu lại, vừa thấy khuôn mặt và nụ cười trên môi Xuyến là nó đã bị cô nàng đưa tay kéo đầu chúi xuống cặp bánh bao không có nhân, loại xe lửa dành cho những thằng chết đói nhiều năm.
– Thích ăn vú sữa không em trai, chị cho em hai trái đó.
– Ừm… ừm… ừm.
– Bú vú chị đi em, ngoan ngoãn chị thương.
Tim đang đập dồn dập, máu dồn lên mặt thở không ra hơi, mà thằng Tài cũng tức cười, bự như hai trái dừa xiêm tươi chứ vú sữa đâu mà vú sữa. Nghĩ vậy nhưng nó cũng nghe lời đưa miệng ngậm đầu vú mút chùn chụt như đứa trẻ sơ sinh tới cử đòi ăn.
– Gì mà mạnh quá vậy, phải nhè nhẹ dịu dàng, em phải biết con gái thích dịu dàng từ tốn. Ngậm cái núm thôi, mút nhẹ nhẹ rồi dùng lưỡi ve vuốt nó.
Nghe sao thằng Tài làm y vậy, nhưng càng bú nó càng thấy chán phèo có gì đâu mà khoái, vú gì mà dai nhách, càng liếm nó càng cứng, lại còn hổng có chút sữa nào hết, con nít nó bú thì ra sữa ngon ngọt, còn mình bú nãy giờ có ra giọt nào đâu.
– Em bú nãy giờ sao không có giọt sữa nào hết vậy chị Xuyến.
Đang nằm phê phê, chờ giờ ăn thịt nghé tơ, Xuyến nghe hỏi cũng bật cười. Đưa tay xoa đầu thằng nhỏ, chồm mình hun nó một cái, rồi nói:
– Ai dạy em bú vú đàn bà con gái là ra sữa đó.
– Thì thằng Tòng, thằng Tường, thằng Tạo đó chứ ai.
– Bú vú chỉ là một trong nhiều cách khơi cảm kích thích con gái thôi, chứ đâu phải trong vú có sữa đâu em trai. Chị thì thích bú vú, còn mấy chị khác người thích hun trái tai, người thích ve vuốt hai đít, mỗi người mỗi ý, mai mốt tới đây thường xuyên học đủ mọi cách rồi tùy theo con gái mà em đem ra áp dụng cho đúng ý thích của họ, chị bảo đảm hỏng có cô nào vuột khỏi tay em đâu. Em chắc chưa thấy cái Ɩồŋ tròn méo ra sao hả?
Theo ngón tay chỉ của Xuyến, thằng Tài nhìn thấy một đám lông rậm rạp đen xì như hàm râu Quan Công lúc chạy thoát khỏi trận đánh hỏa công của Tào Tháo, nó cong queo dày cộm một cục, vung lên cao sừng sừng như cái mào gà trống. Trí tò mò nổi dậy, nó lom khom cúi sát mặt nhìn cái Ɩồŋ đầu tiên trong đời, hai cái má u cao lên đen xì tái mét, hổng biết hai hàm răng của nó ở đâu, chắc ở phía trong hai cái mép này, Tài ngẫm nghĩ.
– Chị Xuyến nè, hai hàm răng của nó ở đâu vậy chị, chắc ở phía trong, phải hôn?
– Răng gì em.
– Răng của cái Ɩồŋ đó, thằng Tạo nó nói Ɩồŋ có hai cái mồng lúc đỏ lúc xanh, trên có hai hàm răng, mỗi lần muốn mò Ɩồŋ là phải xin phép trước, hỏng xin phép mà mò đại nó cắn đứt ngón tay.
Nghe cái giọng thật thà của thằng nhỏ, con Xuyến ôm bụng cười ngất, bao nhiêu sự bực mình vì bị mất hứng cũng tan theo tràng cười giòn tan ấm cả căn phòng. Nhìn bộ mặt ngơ ngác của thằng khờ, nó càng không nín được tiếng cười, với tay kéo Tài nằm xuống bên cạnh, nó chồm dậy ôm đầu thằng Tài hun chùn chụt, chắc hôm nay không ăn thịt nghé được rồi, nó còn khờ quá, bây giờ mà sụt hay bú cặċ thằng em rồi bắt nó leo lên chơi chắc mất hứng, thôi để bữa khác tính sau, con Xuyến thầm nghĩ.
Tuy hành nghề vũ nữ đã hơn một năm, nhưng con Xuyến còn thật thà lắm, vả lại tụi thằng Tường quá thân quen với cái nhà này, mọi người coi tụi nó cũng như em út, Xuyến không muốn làm thằng nhỏ sợ rồi đâm ra ngán đàn bà con gái, thôi bữa nay đành nằm nói chuyện chơi thôi, để bữa khác thằng nhỏ quen dần rồi “mở mắt” nó sau cũng được.
— Hết —
Để lại một bình luận