Phần 7
Tôi vội thay cái quần thể dục rồi để còn lên phòng chị, nhưng do tay phải còn khá đau cũng chẳng thể nhanh được. Tôi chỉ có thể mặc vào cái quần một cách khó khăn rồi chỉ đưa áo thun khoác lên vai mà như thế rồi đi lên phòng.
Tôi bước tới cửa, ánh đèn trắng bên phòng như nói với tôi rằng chị đang ở bên trong đấy. Tôi tiến lại gõ cửa 2 cái ‘cạch cạch’, nhưng âm thanh trong phòng phát ra gần như bằng không. Đứng ngẫm nghĩ bâng quơ vài giây tôi liền kêu lên.
Tôi: Chị Ba… chị Ba ơi…
Nhưng đáp lại lời tôi chỉ là tiếng ‘ sẹt sẹt’ của những tiếng sách sang trang. Tôi như không thể đợi thêm 1 lời hồi âm nào từ chị nữa. Tôi cố gắng dung lực của bã vai trái hất vào cửa 2 cái, rõ đau, định hất thêm cái nữa thì bổng nhiên cánh cửa hở ra một khe hở (đừng tưởng tôi mạnh vậy, chị ba mở đó ), tôi vội xô nhanh cánh cửa bước vào phòng.
Tôi không biết nói gì cả, chỉ im lặng và nhìn chị… chị Ba ngồi trên ghế xoay cạnh bàn học, đôi mắt của chị vẫn chăm chăm vào quyển truyện nhưng một cách vô hồn, đôi mắt như muốn lãng tránh tôi, lãng tránh đi tất cả mọi chuyện vừa xảy ra lúc nãy. Tay chị thì liên tục vạch qua trang liên hồi một cách vô thức, rõ là chị đang cố giấu đi cảm xúc của mình.
Cả hai như đang đấu tranh với nhau, xem ai sẽ là người mở lời trước vậy, cũng chẳng phải biết sẽ phải mở lời lại với nhau làm sao nữa. Tôi tiến lại gần chị hơn, mắt chị khẽ liếc qua nhìn tôi rồi lại nhìn lại quyển truyện tiếp tục. Tôi đưa người thấp xuống, tôi choàng tay trái qua cổ của chị một cách chậm rãi, lúc này mặt tôi và chị như tựa vào nhau luôn rồi. Mắt chị vẫn chỉ nhìn vào quyển truyện ấy, tay chị vẫn liên tục qua trang rồi lại sang trang như vô định. Tôi nghiêng đầu, và hôn lên má chị, chị không phản ứng, chỉ nhắm mắt, tay chị cũng không như dừng lại.
Tôi có thể cảm nhận được tim chị đập khá nhanh sau nụ hôn đó. Tôi cố di chuyển người sang một bên hông chị một cách từ tốn, tôi đưa môi mình chạm vào đôi môi ngọt ngào đó, lưỡi tôi liên tục đảo quanh 2 mép miệng, răng chị không còn ngấu nghiến như lúc nãy, tôi có thể cảm nhận được tuyến nước bọt của chị vẫn đang tiết ra xung quanh miêng, nhưng dường như chị vẫn chưa muốn cho 2 cái lưỡi quắn lại với nhau.
Do khá mỏi do cúi người xuống lâu, tay tôi hạ xuống hông và kéo bẩng người của chị dậy, chị đứng dậy trong khi môi tôi và chị vẫn dính lấy nhau, mắt chị vẫn nhắm lại, đôi tay chị chỉ để hờ nhẹ lên phần hông trong khi tôi lấy hết sức lực của cánh tay trái (tàn nhưng không phế ) kéo eo chị sát bên người mình, cặc tôi thì bị chèn ép giữa 2 cơ thể, nói đúng hơn là giữa 2 phần mu của tôi và chị. Lúc đấy, tôi chỉ muốn thời gian ngừng mãi, ngừng mãi tại đây, ngừng mãi để tôi có thể ở bên chị như vậy thôi là tôi vui rồi, ngừng mãi để chị sẽ là của tôi.
Tôi cố gắng làm theo những thước film mà mình xem, tay tôi cố luồn vào sau áo thun của chị, rồi tay tôi liên tục di chuyển phần lưng của chị lên xuống rồi lên xuống ( do chỉ có 1 tay nên làm gì cũng khó ), hết lưng tôi chuyển sang cặp vú, tay tôi cứ xoa xoa liên tục trên khắp cơ thể của chị, Tôi đưa miệng mình di chuyển xa hơn, tôi vừa hun vừa liếm, tôi hôn lên cổ, tôi cố đưa tay kéo phần áo lên cao một chút, tôi đưa lưỡi liếm ngực của chị, tôi hôn nhẹ lên má của chị một cái rồi đưa đầu mình xuống vú. Tôi hôn nó, tôi cố nút đầu vú chị như cách 1 đứa trẻ bú sữa mẹ vậy, tôi như điên dại, tôi liên tục bú 2 đầu vú… Tay tôi vẫn đang di chuyển xung quanh cơ thể chị Ba thì bổng chị lui mình vào thành tường, 2 chân như khụy xuống một chút, tôi cố đưa tay tiến gần hơn lồn của chị.
Tôi dự định sẽ luồng tay vào quần của chị để có thể cảm nhận được hơi ấm từ cái lồn của chị mình. Tay tôi liên tục di chuyển liên tục xung quanh phần bụng dưới của chị Ba, tôi dường như nắm bắt được thời cơ, tôi đưa tay luồng qua phần lưng quần, thì bổng chị kéo tay tôi ra, chị lùi hẳng ra 1 phía làm 2 cơ thể chúng tôi không còn va chạm xác thịt với nhau nữa. Chị kéo áo của mình xuống gọn ràng, chị đưa mắt nhìn tôi, chị nhìn tôi rất buồn, 2 đôi mắt như muốn nói với nhau nhiều câu nhưng không có điểm bắt đầu nào chung cả.
Chợt trong mắt chị chảy ra dòng nước, chị khóc, chị Ba khóc vì tôi, chị khóc vì biết bản thân mình đã phạm lấy một tội lỗi mà bản thân không thể nào rửa sạch. Nước mắt chị cứ lăn trên gò má hồng hào đấy làm tôi chết lặng. Nhưng do tôi cứ tưởng là chị không thích mình sờ vào lồn chị nên khóc, tôi vội hôn lên môi chị nhưng bị chị đẩy ra, Tôi mới chợt hoàn hồn lại, Tay tôi đưa lên má chị và gạt dòng nước qua một bên.
Tôi hỏi ( tôi vẫn còn run và tim như không đập vậy): Em làm gì sai hả? Sao chị khóc.
Chị Ba vẫn đứng khóc mà không nói lời nào.
Tôi: Chị đừng như vậy mà… Em có làm gì sai thì chị cứ nói. Đừng như vậy mà.
Chị Ba: Bộ em nghĩ chuyện mình vừa làm là đúng hả? (Lời nói lẫn nước mắt làm tôi khó chịu)
Tôi chỉ im lặng và nhìn chị nhưng ánh mắt lờ đi chỗ khác chứ không giám đối diện ánh ướt át đó.
Chị Ba: Mình đang làm việc sai trái đó Út… chị còn không biết đối mặt với Út thế nào sau này nữa… chị xin lồi… Đáng lẽ mình không thể làm vậy… Cha mẹ mà biết là đánh tụi mình chết… chị sợ lắm… chị sợ lắm Út ơi… chị vừa khóc vừa nấc lên từng lời làm tôi như muốn gục xuống.
Tôi cố tiến lại gần… đưa tay cố nắm lấy tay chị… nhưng chị lại đẩy tay tôi ra…
Chị Ba: Út đừng đụng chị… chị dơ bẩn lắm… chị ngồi xuống và cuối đầu vào đầu gối và khóc…
Tôi: Em xin lỗi ( lúc đấy tôi chỉ biết xin lỗi, và xin lỗi mà thôi, quả thật tôi không thể nói câu nào khác cả, thằng nhóc còn chưa biết sự đời là gì lại nhìn thấy chị mình khóc vì những chuyện do mình gây ra… Lúc đấy, tôi không hề biết chuyện này sẽ gây hậu quả lớn như thế nào nếu có ai phát hiện. )
Chị Ba: Chị mới là người sai… Chính chị là người dạy sai Út…
Lúc đấy, trong đầu thằng nhóc ấy hoàn toàn chưa được định nghĩa thế nào là LOẠN LUÂN, là sai trái, là tình cảm, là tình yêu hay bất cứ gì khác. Trong đầu thằng nhóc đó chỉ toàn là những thứ hình ảnh trên film, trên mạng làm ố nhễu, những hình ảnh nó lén nhìn chị Ba của nó tắm, lén nhìn chị Ba của nó thay đồ làm tăng dục vọng của nó chứ nó không biết lí do gì làm chị của mình khóc.
Tôi: Mình chỉ hôn nhau thôi mà… em thấy trên film người ta cũng ôm nhau… hôn nhau như vậy mà… cũng đâu có gì đâu mà chị Ba lại khóc… Em xin lỗi ( bây giờ ngồi nghĩ lại sao lúc đó có thể thốt ra câu đó, ).
Chị Ba: Chị là người dạy sai Út… Cưng còn nhỏ lắm, không biết gì đâu.
Tôi: Em xin lỗi… em hứa không nói với ai chuyện này cả… chị đừng khóc nữa.
Chị Ba: Cha mẹ mà biết là chị bị đánh chết… chị sợ lắm…
Vốn dĩ là 1 đứa con ngoan và học sinh chăm chỉ, nên chuyện chị Ba lo lắng sau khi gần gũi với tôi là chuyện bình thường. Nhưng dường tôi vẫn chưa cảm nhận được sự lo lắng của chị, tôi vẫn thẳng người ra.
Tôi: Mình chỉ hôn nhau thôi mà chị… không có sao đâu…
Chị im lặng đi một lúc lâu… tiếng khóc cũng dần nhỏ lại chỉ còn lại vài tiếng khít mũi của chị… Không khí cũng trở nên nhẹ nhỏm đi phần nào. Tôi vẫn đứng đấy, vẫn nhìn chị, chị ngước mặt khỏi đầu gối, đôi mắt long lanh ấy bây giờ lại đỏ hoe, trong mắt chị vẫn đọng lại sự ưu tư đến mức tôi có thể cảm nhận được.
Chị Ba: Chị xin lỗi Út, mình phải giấu kín chuyện này… mọi chuyện sẽ dừng lại ở đây thôi.
Tôi: Không được, Em muốn hôn chị, em muốn thế.
Chị Ba: Không thể nào nữa… chị không thể.
Tôi: Em xin chị… Em xin thề sẽ không nói cho cha mẹ biết đâu… (hồi bé cứ cái gì muốn đạt được là thề thốt hay lắm, đúng là con nít mà )
Chị Ba: Chị sợ lắm… Út đừng làm vậy với chị nữa.
Chị chợt đứng dậy, cố lấy bịch khan giấy trong cặp treo trên tường cạnh bàn học. Tôi chỉ biết lại gần và cố ôm lấy chị vào lòng, lúc này cái tay cũng chẳng còn cảm giác đau nữa rồi, chị quay người lại nhìn tôi và nói.
Chị Ba: Hứa với chị là không nói với ai chuyện này cả.
Tôi: Dạ… em chỉ muốn hôn chị thôi… chị cho em hôn chị là được.
Chị Ba: Không… không thể.
Tôi: Chỉ hôn… chỉ hôn thôi ạ… Em xin chị…
Chắc có lẽ chị biết càng nói thêm thì tôi chỉ càng nói bướng thêm mà thôi. Như muốn cho xong chuyện chị chỉ “Ừ” một tiếng rồi thôi.
Dứt lời, tôi liền đưa đầu mình tiến xác vào chị, tôi đưa môi mình chạm lên môi chị Ba. Nhưng đầu chị cứ xoay trái lại phải như một cách tránh né. Răng chị lại cắn chặt như lúc tôi hôn chị trong nhà wc lúc sáng.
Thì bổng có tiếng chuông cửa lớn, Tiếng chuông như giải thoát chị khỏi thằng em khốn nạn vậy, tôi giật mình và 2 đôi môi rời ra, chị Ba cũng liền đẩy tôi ra một cách dứt khoát. Chị kêu tôi.
Chị Ba: Xuống nhà đi, chắc là anh 5 đem cơm lên đấy. Cứ ăn cơm trước đi, chị không đói, chị ngủ một lát.
Tôi chỉ biết ậm ừ và đi xuống nhà mà thôi.
Để lại một bình luận