Phần 24
Cho đến cuối đời, An Huyên cũng không biết được hôm ấy mình đã được mang lên giữa bầu trời như thế nào.
Khi cô mở mắt ra, xung quanh là những lớp chăn lông cừu êm ái cùng ánh sáng mờ mờ từ bóng đèn gắn trên nóc chuyên cơ.
Cô khẽ cựa mình, cơn đau xuyên dọc cột sống khiến cô không tài nào cất mình lên được, đành bất lực liếc nhìn ra ngoài khung cửa sổ hình bầu dục như được sơn bởi những lớp màu trắng xóa.
Mây!
Hết cụm này đến cụm khác, từng đám mây như kẹo bông cứ thế trôi ngang qua khung cửa mơ màng.
Nỗi kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ đổ ập đến, khiến hai mắt An Huyên trợn trừng!
Điên rồi! Cô đang ở giữa trời, giữa những lớp chăn êm ái như được dệt từ vô vàn cụm mây ngoài kia.
Và trần truồng.
An Huyên giãy giụa, cố ngồi dậy, bất chấp cơn đau như siết chặt lấy khung xương bé nhỏ của mình. Cô suýt thì hét lên khi phát hiện giữa hai chân mình là hai mái tóc đen nhánh đang cặm cụi chen chúc nhau.
Cả hai khuôn mặt giống nhau như tượng tạc đồng loạt ngẩng lên, khóe miệng cùng cằm của cả hai ướt đẫm dâm thủy. Một người liếm liếm môi, giọng khản đặc:
– Cô giáo đã tỉnh? Có đói không?
Hai cánh môi của An Huyên há to đến mức nhét vừa cả quả trứng gà. Cô không phản ứng nổi trước cảnh tượng hoang đường đến thế.
Có vẻ Tịch Minh và Tịch Phụng không quan tâm lắm đến việc phải giải thích cho cô hiểu đầu cua tai nheo sự việc ra sao. Chỉ thấy cậu anh trai từ phía dưới lần lần môi hôn ngược lên trên, đưa lưỡi vào cái miệng xinh đang mở lớn, đùa nghịch cùng đầu lưỡi hồng hồng. Bên dưới, cậu em lại tiếp tục công việc mút mát hai mảnh âm thần lúc này đã đỏ sẫm như cánh hồng nhung.
Tịch Minh vừa hôn, vừa thì thầm vào tai cô:
– Được liếm lồn trên không trung bảo bối có thích không?
Lời nhắc nhở của cậu khiến An Huyên sực nhớ ra, vội ngó quanh.
Chuyên cơ vắng lặng, không có ai ngoài ba người đang ôm ấp nhau trên một chiếc giường lớn, bộn bề chăn gối.
An Huyên lúng búng: “Cái… cái này…”
Đừng nói là chuyên cơ riêng của Tịch gia đi!!!
– Ừm, em nghĩ đúng rồi đấy! – Tịch Minh như đọc được mớ suy nghĩ lộn xộn đang chạy rầm rập trong đầu cô vậy – Đưa em đi nơi này tham quan một chút. Còn khoảng một tiếng nữa sẽ tới nơi.
– Nơi nào…
Tịch Minh đột nhiên đói khát ngoạm chặt lấy môi An Huyên, không cho cô nói nữa. Đầu lưỡi cậu khuấy đảo trong miệng, mút sạch nước bọt đang ứa ra. Bên dưới, Tịch Phụng cũng nâng cặp mông trắng nõn của cô giáo lên, bú thật mạnh khiến cô đột ngột lên cơn co giật, nước dâm văng tứ tung.
Lúc lâu sau, khi cơn khát của hai thiếu niên nguôi dần, An Huyên cũng nằm xụi lơ, không nhấc nổi một ngón tay lên nữa. Toàn thân cô dày đặc những vết hôn đỏ lựng, điểm vài vết xanh xanh do bị cắn. Tấm chăn bên dưới bị mồ hôi cùng nước dâm của cô làm bẩn, người ta cũng mang đi thay cái mới.
Nằm vùi đầu vào gối, cô ngượng ngùng giấu đi khuôn mặt đỏ như trái cà chua chín của mình. Chết mất thôi, cô bị hai người bọn họ làm đến hư rồi. Vừa rồi còn không có liêm sỉ mà ưỡn người lên rên rỉ mấy câu tục tĩu.
Do tư thế nằm sấp mà cặp mông tròn trịa của An Huyên vểnh lên cao. Tịch Minh một tay cầm ly rượu, một tay ngứa ngáy, bèn thò móng vuốt ra nhào nặn.
Chết tiệt! Mông quá mềm, đàn hồi thật tốt! Làn da trắng mịn kiêu hãnh bắt lấy ánh sáng từ cửa sổ, hân hoan rung động như lớp lông tơ của trái đào vừa chín tới.
Mấy ngón tay của Tịch Minh vừa vuốt vừa ấn, đem cái mông xinh đẹp bóp bóp xoa xoa, khiến khối thịt nõn nà rung rinh, mang đến cảm giác mịn màng, mát mẻ khó chống đỡ.
Bụng dưới của cậu lại bắt đầu rục rịch. Dương vật vừa mềm xuống lại hùng dũng ngẩng cao đầu, hối thúc chủ nhân công thành chiếm đất.
Tịch Phụng nhìn anh chơi đùa cặp mông mẩy cũng sớm nhộn nhạo. Cậu dốc nốt chỗ rượu vào miệng rồi cúi xuống xem xét. Hai bàn tay to lớn, có nhiều vết chai do chơi thể thao khéo léo ôm lấy cặp mông An Huyên, tách nhẹ sang hai bên, để lộ ra một lỗ thịt màu hồng nhạt. Những nếp nhăn quanh miệng lỗ lưa thưa như những cánh hoa, lấp lánh phủ một lớp chất lỏng tinh khiết.
– Đúng là dâm đãng! – Tịch Phụng than khẽ – Ngay cả lỗ đít cũng gợi dục như vậy!
Tịch Minh cũng ghé sát lại.
Rồi cả hai bất chấp sự phản đối yếu ớt của người vẫn đang vùi mặt vào gối kia, liền chơi đùa lỗ thịt đang chặt khít.
Tịch Phụng đem lưỡi liếm liên tiếp những vòng tròn quanh miệng lỗ, thỉnh thoảng lại ấn nhẹ đầu lưỡi nhọn vào chính giữa, gợi ý cho những nếp gấp giãn nhẹ ra.
An Huyên bị liếm đã thành quen, lỗ đít tự động co bóp, bên dưới, hai múi thịt tươi cũng run rẩy. Dâm thủy lại ròng ròng chảy xuống.
Hai mông An Huyên bị bẻ ra, lại bị nhấc lên cao. Cô vừa thấy chới với vì không có điểm tựa thì Tịch Minh đã chen xuống bên dưới, lựa vị trí ngay chính giữa hai chân cô mà nằm. Tịch Phụng lại thả nửa thân dưới của cô xuống, lỗ lồn dâm đãng vừa vặn rơi ngay miệng Tịch Minh. Cậu vội vã ngậm chặt, không để giọt nước dâm nào phí phạm.
Cậu đâm thẳng lưỡi vào cái lỗ thịt trơn bóng. Mặt lưỡi dày tới tấp cọ lên vách thịt, khuấy dòng nước nhờn thơm tho. Cảm giác toàn bộ miệng lưỡi của mình được bao phủ bởi miệng lồn ấm áp, nước dâm ngon ngọt chảy dọc từ đầu lưỡi tới cổ họng khiến cậu càng thêm đói khát. Đầu lưỡi Tịch Minh dạo chơi bên trong cơ thể An Huyên, sung sướng tận hưởng cảm giác bị những cơ vòng của cô siết chặt như muốn hút vào trong.
Con mẹ nó, người phụ nữ này đúng là yêu tinh!
Cậu yêu cả những giọt nước tinh khiết từ sâu trong cơ thể cô, muốn nuốt chửng cô vào bụng.
Cảm thấy cô tự giác chuyển động mông lên xuống, cậu biết cô thèm lắm rồi nhưng chưa thể cho cô thỏa mãn lúc này được. Cứ để bảo bối tự mình cưỡi ngựa, mang đầu lưỡi cùng môi cậu như điểm mấu chốt mà ngứa ngáy cọ lồn vào, giống như cậu đang địt cô bằng lưỡi vậy. Cậu ở bên dưới vừa ngắm hình ảnh ướt át dâm mỹ, vừa được nếm thịt tươi, còn gì sung sướng bằng!
– Hai người… – An Huyên rên khẽ – … vừa mới làm xong mà…
Tịch Phụng cười cười, tiếp tục liếm lên từng nếp gấp quanh lỗ đít cô: “Lại muốn chơi tiếp.”
Cái lỗ thứ hai trên người cô lại giãn thêm một chút khiến Tịch Phụng vô cùng hài lòng.
Lồn An Huyên dĩ nhiên ngon miệng, nhưng lỗ đít cô cũng đặc sắc không kém. So với nơi mà Minh đang chăm sóc thì cậu thực thích hương vị nồng đậm của hậu môn An Huyên.
Cô là người ưa sạch sẽ, một ngày tắm đủ hai lần. Lại còn thích ăn những đồ thanh nhẹ nên cơ thể cô cũng tỏa ra hương thơm tươi mát vậy. Trước khi đưa An Huyên rời nhà, Tịch Phụng chăm sóc thật kĩ nơi này của cô. Trong lúc vệ sinh, cậu cũng hơi bất ngờ vì sự sạch sẽ hiếm có của An Huyên.
Còn nhớ lúc đầu bị Tịch Phụng đem lỗ đít mở ra, cô điên cuồng lắc đầu: “Đừng… bẩn lắm…” Nhưng cậu chỉ cười:
– Không bẩn chút nào! Cô giáo thật ngọt ngào. Ngoan ngoãn để bọn này liếm đi.
Bây giờ thì đã thành thói quen, cậu cùng Minh mỗi người chia nhau ăn một nơi. Tịch Phụng hài lòng vì cơ thể An Huyên đã thích ứng, bắt đầu biết co giãn, lỗ đít cũng chủ động bóp chặt. Cậu thích thú đưa ngón tay vào, vạch khẽ miệng lỗ ẩm xốp, mút thật mạnh khiến cô hét chói tai. Bên dưới, Tịch Minh cũng banh rộng hai mảnh âm thần, bú chùn chụt dòng nước thơm ngọt.
An Huyên nghiến răng: “Còn hơn cầm thú!”
Bộ dạng bất lực của cô khiến cả hai bật cười:
– Bảo bối quá khen!
Đến lúc này, Tịch Minh khẽ liếc mắt ra hiệu với em trai. Cậu em tinh ý lập tức nhét thêm ngón tay nữa vào lỗ đít An Huyên, nhẹ nhàng cọ xát. Cảm giác lỗ đít hơi đầy, An Huyên ngọ nguậy nhưng bị Tịch Minh giữ chặt. Môi cậu không ngừng hôn lên đóa hoa ướt sũng của cô, ngậm cả hạt đậu đỏ tươi và đánh lưỡi khiến cô sướng đến co giật.
Tịch Phụng hôn lên cặp mông trắng nõn, không ngừng đưa đẩy mấy ngón tay. Cậu có chút tự châm biếm bản thân. “Thằng nhỏ” này to như vậy, bình thường vốn là niềm tự hào của cậu, bây giờ lại làm khó cho cả hai người rồi.
– Cô giáo… cố chịu một chút – Tịch Phụng nghĩ thầm – Bọn anh sẽ đền bù cho em.
An Huyên chẳng mảy may biết đến ý đồ của hai thiếu gia thừa tiền đói tình kia, cô chật vật chống đỡ cơn hứng dâng lên đỉnh điểm.
Cơ thể mềm mại của cô ra sức chuyển động. Cô thích cảm giác được cưỡi lên mặt anh em Tịch gia, nhấp nhô lên xuống theo nhịp điệu của riêng mình. Cứ nghĩ tới phía dưới là khuôn mặt trẻ trung thanh tú khiến bao nhiêu cô gái ngẩn ngơ lại đang say mê bú liếm nơi riêng tư của mình, cô không kiềm chế được thỏa mãn.
– Bảo bối, nước lồn em ngon quá! Day mạnh nữa vào!
Tịch Minh hối thúc cô, bàn tay to lớn vỗ mạnh lên cặp mông tròn trịa, khiến chúng nảy lên một chút. Một dòng điện như chạy thẳng từ nơi bị vỗ cùng nơi bị liếm lao thẳng lên đại não, khiến cô rên ầm ĩ:
– Minh à… sướng quá! Đừng… đừng mút nữa… cô sắp ra rồi…
Hai má An Huyên hồng rực, cơ thể nóng rực lên, chỉ chực đến thời điểm sẽ lần nữa phóng thích dâm thủy. Cô vội túm chặt dương vật cứng như gỗ của Tịch Minh, đưa vào miệng bú. Khoang miệng nhỏ xinh bị dương vật to lớn nhét chật kín, đầu lưỡi vụng về chỉ quét qua phần thân, chưa đến được gốc nhưng cũng đủ khiến tịch Minh cũng phát sốt theo. Cậu ngậm chặt múi thịt, hai tay bấu mạnh hai quả mông xinh đẹp, ấn xuống mặt mình.
– Dâm đãng! – Cậu gầm gừ – Mau chảy thêm nước lồn cho anh uống.
An Huyên sướng đến phát khóc, nước nhờn phun thành dòng, tất cả đều thẳng xuống miệng Tịch Minh. Cậu vừa bú vừa liếm, yêu chiều nịnh nọt tâm can bảo bối của mình.
Phía sau, Tịch Phụng cũng nhanh chóng chớp cơ hội An Huyên bị xao lãng, liền rút ngón tay ra, đem dương vật trắng trẻo của mình, nhắm thẳng miệng lỗ hồng tươi như hoa cúc đâm vào.
Cú đâm đột ngột khiến An Huyên đau đến lặng người. Bỗng chốc, cả ba đều dừng lại.
Khi ý thức được hậu môn của mình bị ‘vũ khí’ nhà người ta khai phá, An Huyên không kìm được tiếng hét:
– Đi ra! Mau đi ra… Đau quá!!!
Tịch Minh không nói gì, càng ra sức liếm lồn, tìm mọi cách lấy lòng để cô bớt đau đớn. Tịch Phụng cũng mồ hôi đầy đầu, không dám động đậy.
Lúc trước bọn họ đã tính toán để Tịch Phụng xử lý nơi này trước. Dù sao cậu cũng quen với việc này, có thể dễ dàng chiều chuộng để bạn tình thỏa mãn, không như Tịch Minh. Trước nay cậu cả của Tịch gia không có thói quen phục vụ người khác, tất cả đàn bà cậu gọi đến đều phải tự mình chuẩn bị. Mọi ngón nghề giường chiếu của cậu tuy biết rành rẽ cũng chỉ để dùng khi “chém gió” với anh em, tuyệt đối không mang ra chiều chuộng một ai cho đến khi gặp phải An Huyên. Vì thế, để giảm bớt đau đớn tối đa cho bảo bối nhà mình, anh em Tịch gia đã phân công rõ ràng nhiệm vụ.
Lúc lâu sau, Tịch Phụng hít sâu một hơi, nhẹ giọng dỗ dành: “Cô giáo, thả lỏng đi. Em muốn cắn đứt thằng nhỏ của anh à?”
Dù đau lắm nhưng An Huyên vẫn phải phì cười. Cô biết mình đã leo lên hỏa tiễn rồi, đành phó mặc cho số phận. Nhưng nơi Tịch Phụng cắm vào vô cùng chua xót.
– Tại vì… cô thực sự đau lắm…
Tịch Minh cũng sốt ruột nhưng vẫn cố kiềm chế bằng vẻ điềm tĩnh: “Lát nữa em sẽ thấy thoải mái thôi.”
Nói xong liền vùi mặt vào đám lông mu mềm mại, dịu dàng hôn liếm.
Cửa ải trầy trật nhất coi như xong. Tịch Phụng từ tốn chơi với lỗ đít xinh đẹp trong khi Tịch Minh vẫn say sưa nếm dâm thủy.
An Huyên nhìn ra ngoài bầu trời trong xanh, thấy mọi chuyện càng hoang đường.
Lần đầu tiên cô bị nam sinh của mình phá trinh lỗ đít lại là giữa bầu trời, lại còn trong lúc đang được một thiếu niên khác bú liếm lỗ lồn. Cảm giác vừa đau vừa sướng này thật khó diễn tả. Cô tự thấy mình may mắn vì có cả hai người, cơn đau nhanh chóng qua đi. Cuối cùng, chỉ còn lại cảm giác sung sướng, lỗ đít giãn rộng để bao chứa thứ to dài của Tịch Minh. Cậu nhịp nhanh dần, các cơ vòng của cô mạnh mẽ siết chặt làm cho cậu phải khổ sở kiềm chế để không bắn ra. Hậu môn của cô như cái miệng tham lam hút chặt, bắt cậu phải phun ra những giọt tinh dịch quý giá.
An Huyên đột nhiên thấy có chút không công bằng với Tịch Minh, liền buông tay đang nắm dương vật của cậu. Cô khẽ gọi:
– Minh… cắm vào đi.
Tịch Minh hơi kinh ngạc trước lời đề nghị này. Cậu lách ra ngoài, nhổm người dậy nhìn cô chằm chằm. Một giọt mồ hôi chảy chầm chậm từ thái dương An Huyên rơi xuống nệm, giống như giọt nước êm ái rơi vào lòng cậu. An Huyên mỉm cười:
– Lại đây, ôm cô. – Hai cánh tay mềm mại quấn lấy cổ Tịch Minh và một nụ hôn dịu dàng đặt xuống môi cậu – Dùng dương vật của mình địt cô đi.
Lời nói nhỏ nhẹ mà có sức công phá như búa tạ, nện thẳng vào đầu Tịch Minh. Cậu vội bừng tỉnh, tức tốc nhận mệnh.
Hai cây gậy cứng rắn nhét vào hai cái lỗ nhạy cảm cùng một lúc không phải là cảm giác dễ chịu ngay lập tức. An Huyên cắn răng chịu đựng, cô nâng bầu vú lên cho Tịch Minh bú. Còn mình thì ngửa đầu ra sau, hôn lấy Tịch Phụng.
Giờ thì tất cả nhưng nơi nhạy cảm trên người cô đều đem giao cho anh em Tịch gia rồi. An Huyên mặc kệ bản thân giống như đám mây bên ngoài kia, cứ trôi nổi theo nhịp ra vào của hai thiếu niên. Đầu óc cô cũng dần trở nên trống rỗng, chỉ còn cảm giác tê dại chạy khắp thân thể.
Lỗ lồn cùng lỗ đít bị chơi đến chảy nước. Miệng bị người ta ngậm chặt, mút sạch nước bọt. Đầu lưỡi bị chơi đùa đến mềm nhũn. Cặp vú nảy nở bị nhào nặn, lại bị liếm đến mức sáng bóng. Thỉnh thoảng, máy bay đi vào vùng không khí bị nhiễu động, cả ba lại nảy lên đột ngột khiến nơi giao hợp của bọn họ bị cọ xát mạnh, trong không gian chỉ còn tiếng rên rỉ cùng thở dài thỏa mãn.
Dường như chơi một lần chưa đủ, cả hai lại đổi chỗ, tiếp tục nhét dương vật to đến đáng sợ vào trong miệng lỗ ướt mèm giữa hai chân cô, thi nhau làm cho cô sướng đến phun đầy dâm thủy lên chiếc chăn lông cừu đắt tiền.
Thiên đàng đúng là có thật!
Tịch Minh thương xót, hôn lên khóe mắt ướt đẫm, nuối tiếc xuất ra tinh dịch nóng hổi. Tịch Phụng cũng nhanh chóng làm theo. Bọn họ còn muốn nghiền nát cô, nhưng nghĩ đến việc cô đã bị hai anh em họ hãm hiếp ngay cả khi đang ngủ suốt nửa ngày trời, thế là lại đành kìm lòng lại. Buổi vui còn dài, cứ từ từ thưởng thức vậy.
An Huyên đau đến không khép nổi chân, nằm khóc rấm rứt. Anh em Tịch gia không ai bảo ai, một người lấy nước ấm lau rửa cẩn thận cho cô, người kia cuộn chăn ôm cô vào lòng dỗ dành:
– Bảo bối đừng khóc. Chào mừng em đến với Cambridge!
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận