Phần 2
Nữ Hoàng Tinh Linh Aurora cũng là một trong những Nữ Thần của tộc Tinh Linh cùng với những Nữ Thần khác cai trị Đảo Nữ Thần. Nàng là một người phụ nữ trong độ tuổi đôi mươi, xinh đẹp lộng lẫy, một vẻ đẹp chắc chắn sẽ làm mê loạn chúng sanh. Nhất là về sự trẻ trung của nàng không ai có thể ngờ rằng năm nay nàng đã 45 rồi. Trên đầu nàng đội chiếc vương miện trắng trong suốt và phát sáng lung linh như dải ngân hà. Mái tóc nửa phần trên đang là màu trắng rồi dần dần chuyển sang màu xanh ngọc từ nhạt đến đậm ở nửa phần tóc còn lại. Kiểu tóc xõa dài gần chạm mông, có vài sợi được uốn lượn tự nhiên. Bộ đầm ngắn màu bạch kim phối với màu xanh ngọc ôm sát body gợi cảm. Sau lưng là chiếc áo choàng nữ hoàng cùng tông màu với bộ váy, điểm thêm ánh kim sa lấp lánh, viền áo choàng là hàng bông lông cừu trắng êm ái càng khiến cho nữ hoàng trở nên kiêu sa lộng lẫy.
Nàng ngồi trên ngai ngọc thạch, lưng thoải mái tựa thành ghế và người hơi nghiêng qua phía tay vịn, một tay chống lên một bên thái dương, đôi mắt nhắm nghiền giống như đang phê cần và lâu lâu còn nghe khe khẽ tiếng rên “Ah… Ưh…”. Nàng giờ đây đang thượng triều cùng với các nữ bá quan văn võ trước mặt. Đứng từ phía dưới đại sảnh nhìn lên ngai nữ hoàng. Ai ai cũng có thể nhìn thấy con hàu sữa trắng hếu và nhẵn nhụi không chút sợ lông nào cứ lấp ló bên trong chiếc váy ngắn quá cỡ, cho dù là đang ngồi tư thế bắt chéo chân. Còn nữa, nếu nghe kỹ thì còn có tiếng “rè… rè…” phát ra từ khe hàu sữa dẫn ra sợi dây màu hồng hồng.
Khi nàng Aurora còn đang phê cần, một nữ vệ binh xinh đẹp tên là Jess, thân mang bộ giáp sắt, lưng vác kiếm, tóc vàng duỗi dài đến lưng, đôi tai nhọn đặc trưng của tinh linh, nàng chạy vào bẩm báo.
– Bẩm bệ hạ, đại công chúa đến rồi.
Giọng nói chậm rãi, bình thản, êm êm, dịu dịu như dòng suối mát, nhưng mà… không kiềm nổi tiếng rên.
– Hả! Àh… ừh… Cho vào đi… Aha… (rè… rè…)
– Tuân lệnh bệ hạ.
Song. Nữ vệ binh xinh đẹp xoay ra cửa.
– CHO TRUYỀN ĐẠI CÔNG CHÚA.
Nàng Angelina xuất hiện trong dáng vóc ngọc ngà thướt tha bước lên thảm đỏ tiến thẳng vào cung điện, đi vào giữa hai hàng bá quan văn võ, cho đến khi đến tiếp cận gần ngai nữ hoàng.
– Nhi thần, xin thỉnh an mẫu hậu, mẫu hậu vạn tuế, vạn vạn tuế.
– Hả… àh… ừh… bình… bình thản… ý lộn… bình thân…
– Người cho gọi con về gấp như vậy, chẳng hay đã xảy ra chuyện gì vậy ạ?
Nữ hoàng Aurora đôi mắt vẫn cứ nhắm chặt tiếp tục phê cần. Giọng cố gắng tỏ ra bình thản nhất có thể để nói cho rõ.
– Vừa mới đây, trẫm đã nhận được một tin tức từ đế quốc Thiên Thần… Ah… bên đó Nữ Hoàng Tối Cao Yua Mikami cũng chính là Nữ Thần của tộc Thiên Thần đã cho phát thiệp mời cho tộc tinh linh chúng ta và cho cả toàn thể chủng tộc khác có trên đảo này… hừ… ahhh… hự. Trong thiệp mời, Nữ Hoàng Tối Cao Yua Mikami có thông báo về Đại Hội Anh Tài sẽ sắp diễn ra trong vài ngày nữa. Đại Hội cứ 4 năm diễn ra 1 lần, nhằm mục đích tuyển chọn ra các nhân tài xuất sắc nhất từ trong các chủng tộc. Năm nay sẽ tổ chức tại học việc JAV ở đế quốc Thiên Thần, bất kể là ai có xuất từ học viện hay không đều không quan trọng. Như vậy có nghĩa là Stella và Sakura cũng có thể tham gia. Vậy con cảm thấy như thế nào. “Áh… Áh…”.
Nàng Aurora bất thình lình co một chân gác lên ghế, con hàu sữa trắng hồng hiện hình nguyên con, bây giờ ai cũng có thể thấy cái thứ kêu “rè… rè…” kia, có hình thù như quả trứng cút và cũng có màu hồng đậm như sợi dây tiếp nối, nước nôi bắn túa ra lai láng, ướt đẫm cả một khoảng ghế, rơi vãi cả xuống thảm đỏ trên cung thánh.
– Dạ… ơh dạ thưa mẫu hậu… chuyện này… chuyện này… quá tuyệt vời ạ…
Cho dù nàng Angelina là trưởng nữ của nữ hoàng, hằng ngày diện kiến nữ hoàng không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần nào cũng phải ngượng đỏ cả mặt khi phải chứng kiến cảnh tượng này, ngay cả các nữ quan đang đứng hàng dài phía dưới cũng không tài nào thoát khỏi. Nàng thầm nghĩ “Hèn gì… Olivia và Bella bị nhiễm thói xấu cũng do bà mà ra”, còn các nữ quan thì cũng nghĩ tương tự “Đại công chúa àh, có thiếu ai không đấy, cô mà không bị nhiễm àh”.
– Ừhm… ỨHHH… OÁI… Vậy thì con hãy chuẩn bị đi, và vài ngày nữa trẫm cũng sẽ cho phát ra thông báo cho toàn thể chư dân tinh linh cùng biết, để họ cũng bắt đầu chuẩn bị cho tốt. (Giờ thì cả hai chân đã banh ra ở trên ghế luôn rồi)
Nữ hoàng dừng lại một chút rồi lại nói tiếp.
– Và còn một chuyện nữa… hừ… hừ… Nghe nói… con đã cứu một cậu bé trai ở ngoài bờ biển và đã dắt về hoàng cung này rồi, có phải không?
Nàng Angelina chợt giật mình, hốt hoảng liền quỳ xuống và cúi đầu sát xuống đất, lắp bắp thưa.
– Áh dạ… dạ bẫm mẫu hậu… người… sao người biết chuyện này ạ…
– Hừ! Vậy con nghĩ trẫm là ai… trẫm là nữ hoàng của đế quốc tinh linh và cũng là một trong những Nữ Thần của tộc tinh linh cai trị hòn đảo này… con nghĩ với danh xưng như vậy chỉ để cho oai thôi sao…
– Dạ… dạ thưa mẫu hậu… con biết sai rồi ạ… nhưng… nhưng xin mẫu hậu đừng bắt con phải vứt bỏ thằng bé… thằng bé thật sự rất đáng thương lắm ạ…
– Haizzz! Mặc dù hòn đảo này chưa từng có nam nhân, nhưng trẫm cũng không phải là loại tuyệt tình như vậy… con đừng lo, trẫm sẽ không bắt con phải vứt bỏ đi thằng bé… Ừhmmmm… Áha…
Thêm một tràn nước nôi lại bắn ra, một vũng nước ép hàu đã lan ra một khoảng rộng trên thảm đỏ rồi. Nàng dừng lại hẳn vì phê đủ rồi, tiếng “rè… rè…” không còn nữa. Tư trang cũng đã chỉnh đốn lại đàng hoàng, nhưng tư thế vẫn ngồi chống một chân lên ghế để khoe ra con hàu sữa vô cùng đẹp mắt, cho ai muốn ngắm thì ngắm, cho dù bên dưới chỉ toàn là nữ nhân. Và có lẽ cái sở thích không mặc quần lót đã là ăn sâu trong máu nàng rồi, kể cả áo ngực, nên nàng cứ để vậy mà tiếp tục thượng triều. Một tay chống lên đầu ra vẻ suy nghĩ một hồi lâu, một tay kia gõ đều các ngón tay lên tay vịn. Cuối cùng nàng nói tiếp:
– Thôi thì như thế này vậy! Ngày mai con dắt thằng bé đến đây gặp trẫm, thứ nhất cũng là để diện kiến trẫm, thứ hai là để định đoạt tương lai của thằng bé. Con yên tâm, trẫm sẽ không làm thịt thằng bé đâu. Con thấy thế nào? (Nét mặt vẫn còn dư âm sau trận phê cần)
– Dạ được ạ… sẽ như ý mẫu hậu muốn. Ngày mai con sẽ dắt thằng bé vào diện kiến mẫu hậu.
– Ừhm! Con đứng lên và con có thể đi được rồi…
– Dạ vâng!
Rồi Angelina liền xoay đi, cuối cùng trút hơi thở nhẹ nhõm vì đã được thoát rồi, hướng phía cửa mà bước thẳng không dám ngoáy mặt lại cho đến khi biến mất sau cánh cửa. Các bá quan chửi thầm “Mày được đi là may đó công chúa àh, còn tụi tao ở đây chịu trận không biết đến bao giờ”.
– Các ái khanh, có ai còn ý kiến gì không sau chuyện vừa rồi.
Một nữ đại tướng xinh đẹp tên là Helena, mái tóc bạch kim dài thướt tha, mặc bộ giáp có đính kim cương, tay trái cầm một thanh trường thương, toàn bộ bằng kim loại phát sáng, từ hàng ngũ bá quan bước ra giữa và thưa.
– Bẩm bệ hạ, thần nghĩ chuyện này là không thể được. Nếu chuyện này mà lọt vào tai Nữ Hoàng Tối Cao Yua Mikami thì không biết hậu quả sẽ càng tồi tệ đến mức nào. Vì ngài cũng biết, hòn đảo chúng ta chưa từng có nam nhân.
– Ừhm! Khanh nói cũng phải, trẫm cũng nghĩ đến điều này… nhưng trẫm thiết nghĩ… Đảo Nữ Thần chúng ta tuy chưa từng có nam nhân, nhưng không có nghĩa là sẽ không có nam nhân… huống hồ… nếu vứt bỏ đi thằng bé đáng thương như vậy, thì chẳng khác gì đang nói… Đảo Nữ Thần chúng ta chỉ toàn những kẻ tuyệt tình, không có lương tâm…
Nữ chư thần xinh đẹp khác tên là Helga, nàng là quan thượng thư, tay trái cầm trượng, mái tóc đen mượt óng ả cũng bước ra giữa và đứng bên cạnh nữ đại tướng Helena.
– Bẩm bệ hạ, người nói rất đúng… chúng ta không phải những kẻ tuyệt tình… nhưng còn phía bên đế quốc Thiên Thần thì phải làm sao đây ạ… ngài đã có kế sách gì hay chưa…
– Ừhm! Trẫm nghĩ trước tiên trẫm sẽ xem xem thằng bé trông như thế nào trước đã… hay là ngày mai các ái khanh cũng sẽ đến đây cùng xem, rồi sau đó sẽ định đoạt tiếp, vậy có được không?
Tất cả chư thần đồng thanh “Dạ được, thưa bệ hạ”.
– Ừhm! Thôi được rồi, hôm nay đến đây thôi. Chúc các ái khanh đi bình an. Bãi Triều!
– Nữ Hoàng Aurora vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế…
Tiếng “rè… rè…” lại phát ra…
Một nơi khác trong hoàng cung, tại một nơi gọi là đình viện là có phong cảnh tuyệt đẹp như bước ra từ tranh thủy mặc. Nơi có vực thẳm sâu không thấy điểm đến, ngàn mây che khuất độ sâu, đàn chim vỗ cánh bay muôn phương, một khoảng trúc xanh tươi mộc thành rừng phía sau lưng, còn có muôn hoa đua nhau cùng đọ nhan sắc với ba vị tiên nữ tinh linh xinh đẹp tuyệt trần đang có mặt nơi đây.
Nơi này có một cái chòi hình thù giống như lồng chim màu trắng khổng lồ có mái hình chóp nón. Màu xanh của dây leo thưa thớt xung quanh khung sắt và cho ra những đóa hồng đỏ rực rỡ. Giữa chòi là một bộ bàn trà hình tròn cao 1m nối liền với ghế tròn bao quanh bàn và cao khoảng 60cm có lót nệm, trên mặt bàn làm bằng kim cương nhân tạo rất chắc chắn và bán kính mặt bàn cũng là 1m.
Trong chòi, một hình ảnh ba cô gái xinh đẹp đang ngồi chụm đầu vào nhau bú liếm lưỡi trên ghế, mỹ nữ ngồi giữa tựa lưng vào cạnh bàn, hai tay ôm hai cung nữ ngồi hai bên, đôi chân giang rộng không một mảnh vải gác lên cánh tay hai cung nữ, còn hai cung nữ xoa bóp bộ ngực căng mọng của cô gái ngồi giữa. Còn một hình ảnh khác phía dưới ghế, hình ảnh một cậu bé gục mặt vào giữa hai chân.
– Ah… ah… chị sướng quá Willy àh… tiếp tục… hãy cứ tiếp tục… đừng dừng lại nhé…
Một lúc sau đó, Bella đã tuột ra khỏi ghế rồi bế Willy đặt ngồi trên bàn, chiếc quần của Willy cũng không biết đã mất tự bao giờ. Khúc thịt dư đặc trưng của nam nhân cũng đã xuất hiện. Ba cô gái ngồi trên ghế với đôi mắt sáng quắc khi lần đầu tiên được nhìn thấy chỗ ấy của nam nhân. Bella ngồi giữa tiên tục ngập ngừng muốn chạm tay vào khúc thịt đó, nhưng vẫn chưa dám. Và rồi cuối cùng nàng cũng lấy hết bình tĩnh thò tay đến cho các ngón tay bao trọn cả khúc thịt. Khúc thịt không quá to, cũng không quá dài, phần đầu nấm lú hẵn ra khỏi chiều rộng của bàn tay Bella. Và cũng vừa đủ để khiến các nữ nhân lên đỉnh ở mọi tư thế.
Stella và Sakura ngồi hai bên Bella, cũng nhìn chằm chằm vào khúc thịt dư đó. Bấy giờ cũng bắt chước Bella sờ vào khúc thịt. Stella và Sakura tỏ ra nghịch ngợm dùng ngón tay khều khêu đầu nấm.
Vì Willy xuất thân từ thế giới khoa học ở ngoài kia, cộng với cậu năm nay đã 20 tuổi rồi, chỉ vì gen người lùn nên mới có dáng vẻ như bây giờ. Và cũng do thế nên bây giờ cậu biết cần phải làm gì với ba cô gái trước mặt này. Willy nói.
– Chị Bella àh… chị hãy ngậm nó vào trong niệm thử xem… nhớ đừng cho răng cạ vào…
– Hả… ngậm… ngậm vào trong miệng được hả…
– Ừhm… (Willy gật đầu).
– Ok… để chị thử xem…
Nàng làm theo lời Willy nói, Bella bắt đầu khum người xuống. Lúc đầu chỉ dùng đôi môi hôn nhẹ lên đầu nấm, rồi lưỡi thè ra thử quét quét lên đầu nấm vài cái để thử cảm giác. Khi này nàng bắt đầu cảm thấy cũng hơi thích thích, nên lần này nàng thật sự đã chịu há mồm ra, cho cả phần đầu nấm lút sâu vào trong miệng. Đầu nấm không to nên vừa đủ miệng nàng ngậm vào mà không cảm thấy khó chịu, vì thế việc không cho răng cạ vào cũng khá dễ dàng. Sau một lúc nàng nhả ra và nói.
– Stella àh, Sakura àh hai ngươi cũng nên thử xem, cảm giác thích lắm đó.
– Ok… để tui thử xem…
– Tui nữa, tui cũng muốn thử.
Thế là hai nàng thay phiên nhau ngậm vào đầu nấm, nhưng tất cả chỉ là ngậm thôi chứ chưa biết làm gì khác, thấy vậy nên Willy hướng dẫn tiếp.
– Bây giờ các chị thử kéo ra kéo vào trong miệng xem, cũng đừng cho răng cạ vào nhé…
– Ừhm hữhm! Ok… thử xem…
Stella làm theo, lại cho vào miệng ngậm, lần này đầu nàng đã nhấp nhô lên xuống nhịp nhàng, làm cho khúc thịt kéo ra tiến vào trong miệng nàng. Nàng dần dần thích thú hơn, bú một cách tự nhiên hơn và lâu hơn. Nhưng bỗng nhiên…
– Chị Stella dừng… dừng… em sắp bắn rồi…
– Hả… bắn cái gì cơ…
Stella nhả ra, đưa ánh mắt ngây thơ ngước lên nhìn Willy nhưng tay nàng vẫn còn sục sục. Nên kết quả là…
– Áh… Ấy da… dính hết lên mặt chị rồi… làm sao bây giờ… thứ này là gì vậy hả…
– Dạ… cái đó ở nam nhân gọi là tinh trùng…
– Hữhm! Tinh trùng? Tinh trùng là gì?
– Dạ… nó giống như tinh dịch của nữ nhân… nhưng có màu trắng và đục hơn như mấy chị đã thấy đấy…
– Ồhhhh… (cả ba nàng đều ồh lên giống như vừa được giải lú)
– Ớh! Sao cái của em lại xìu xuống rồi. (Sakura hỏi)
– Dạ… đó là thể trạng của nam nhân… sau khi xuất tinh xong thì lại xìu xuống… nhưng các chị yên tâm… nếu các chị muốn nó lại cương lên lần nữa, thì chỉ cần bú liếm nó nhưng lần này thì từ từ thôi đừng làm nhanh…
– Ồh vậy sao… ok… bây giờ đến lượt chị… để chị bú cho…
Sakura vừa nói xong, lao đầu vào bú mà không cần xin phép Bella, Bella cũng không phàn nàn gì. Nhân lúc chờ đợi Stella chạy đến vòi nước trước cửa chòi, rửa sạch đi khuôn mặt bị dính tinh trùng, xong rồi thì lại chạy vào chỗ ngồi.
Theo hướng dẫn của Willy, Sakura bắt đầu bú liếm từ tốn, chạm rãi để miễn cho Willy sướng quá thì lại xuất tinh ra nữa thì uổng mất, cứ như thế cho đến khi khúc thịt cứng ngắc trở lại.
Bây giờ lại theo hướng dẫn của Willy, Willy lại rời khỏi bàn thay thế cho Bella. Bella nằm lên mặt bàn kim cương, phần mông đưa ra tới cạnh bạn, giang rộng đôi chân, Willy đứng hơi khụy chân trên ghế nệm tay cầm khúc thịt kê ngay miệng lồn của Bella, rồi từ từ tiến vào.
Vì đường vào âm đạo của Bella khá là chật chội, dù nước nôi đã đủ bôi trơn, nhưng vẫn phải tiến vào từng chút một và cho đến khi con cu đã nằm gọn hết vào trong. “Ah…” tiếng rên nhẹ của Bella, khi lần đầu tiên nàng được chơi hàng thật.
– Ah… chị thích lắm Willy àh… sướng hơn nhiều so với đồ chơi của mẫu hậu… chỉ cứng ngắc và lạnh lẽo… còn hàng thật vừa cứng cứng vừa mềm mềm dễ chịu lắm…
Willy với cơ thể nhỏ bé cúi hết người xuống nằm gọn trên cơ thể Bella lúc này đã khỏa thân 100%, miệng vừa đủ tầm với bầu vú nên cho núm vú vào miệng bú rất dễ dàng. Bên dưới bắt đầu cử động nhấp nhô liên tục và từ tốn. Nước ép hàu cứ tuôn ra liên tục khiến con cu ra vào đã dễ hơn nhiều. Bella hai tay ôm đầu Willy ấn chặt vào bên ngực, rồi xoa xoa.
– Ah… Bé ngoan của chị… chị thích quá… cứ tiếp tục nhấp cho chị sướng đi há… Aha… ngoan ngoan chị thương…
Còn Stella và Sakura đang ngồi ghế cũng bắt đầu chồm người lên đến gần Bella, cả ba nàng đều chụm đầu vào nhau, bú liếm lưỡi nhau. Stella và Sakura cũng đã thoát y 100%, hai nàng đang tự xoa lấy lồn mình. Lồn của Stella và Sakura đều có lông phủ kín nhưng không quá rậm rạp. Willy vừa chịch vừa bú vú Bella vừa mò hai tay sang vú của cả Stella và Sakura mà bóp.
Một lúc sau, Bella đã rời đi, Sakura thế vào nằm dạng chân, Willy lại đút cu vào lồn đụ tiếp.
– Willy… Willy… mạnh… mạnh nữa… chị sướng quá… ưh… em đúng là bảo bối của tụi chị… cảm ơn em đã xuất hiện trên hòn đảo này… em đúng là định mệnh…
Bella ở bên phải nàng kéo mặt Willy qua và trao nụ hôn đắm đuối. Bên trái là Stella cũng cúi xuống hôn môi Sakura, hai tay Willy với ra phía sau chạm vào mông Stella và Bella, dùng hai ngón tay từ từ thọt vào lồn hai cô nàng bới mốc tả tơi. Con cu cứ thúc dồn dập vào lồn Sakura mạnh bạo.
Lại một lúc nữa rồi đến lượt Stella thế chỗ vẫn tư thế truyền thống, nhưng lần này có thêm Sakura bò phía trên đối diện với Stella. Bella đứng ở đằng sau áp ngực lên phần cổ sau gáy Willy. Bên dưới con cu cứ thúc vào lồn Stella, bên trên Sakura nâng mông lên kê lồn vào miệng Willy, hai tay thì ôm phía sau mông của Bella, cứ như thế một hồi lâu và cho đến khi…
– Ah… ah… ah… em sắp ra, chị muốn em ra bên trong hay bên ngoài…
– Ở đâu cũng được… đừng bận tâm chuyện đó… (Stella nói)
– Đừng… đừng… chị muốn uống tinh dịch của em, cho chị tinh dịch của em đi… làm ơn… (Bella nói)
Thêm vài cú thúc cuối cùng, thực ra muốn xuất tinh vào lồn lắm nhưng không được đành luyến tiếc rút ra, Bella liền nhảy vào ngậm lấy con cu của Willy. Con cu co giật từng chập liên hồi, cho đến khi dừng lại hẵn rồi từ từ rút ra khỏi miệng Bella. Bella ngậm đầy một họng tinh trùng, rất nhiều.
– Chị Bella, chia cho em một miếng nữa.
– Em cũng muốn nữa.
Bella áp môi vào môi và truyền qua cho Stella và Sakura mỗi người một ít, rồi cả ba đều nuốt xuống.
– Ưhmmm… không ngon lắm… nhưng cũng không quá tệ… nói chung là thích… hihihi… (Stella)
– Haizzz… đây là lần đầu tiên được chơi vui và sướng khoái đến mức này (Bella)
– Đúng đúng đúng… sướng hơn chơi đồ chơi nhiều… Willy àh em có muốn lần sau chúng ta chơi tiếp không… (Sakura)
– Dạ được… em cũng thích…
Sau khi cả đám đã mặc đồ đầy đủ.
– Ok… nhưng bây giờ chị phải trở về làm bài tập đây, nếu không chị Angelina sẽ phạt chị mất… Àh! Còn nữa, khi về thì đừng có nói là ta đi cùng các ngươi nhé… (Bella nói).
– Ok, ok! Bye bye chị, lần sau chúng ta chơi tiếp nhé… (Stella và Sakura).
Bella đã rời đi, Willy nhỏ bé chỉ cao gần tới ngực Stella và Sakura, bấy giờ cả ba đều tay trong tay dắt nhau đi về phòng của Angelina.
Bên trong phòng, nàng Angelina không biết từ khi nào đã ngồi sẵn ở bàn trà, đầu nghiêng qua tựa lên cánh tay đang chống trên bàn, cùng với nét mặt đăm chiêu lo lắng.
– Haizzz… mấy cái đứa này, dắt Willy của mình đi đâu mất tiêu rồi…
Vừa mới nói xong, ba bóng hình quen thuộc bất ngờ mở cửa tiến vào phòng. Nàng nấc lên một tiếng, xoay người ra cửa.
Khi nhìn thấy hình dáng nhỏ bé tiến vào, chợt nàng đứng lên, nở một nụ cười tươi mừng rỡ và lao ra ôm gọn lấy Willy vào lòng nàng trong tư thế quỳ, kèm theo tiếng cười khúc khích vui sướng. Từ khi nào trong lòng nàng đã yêu thích Willy đến vô bờ, có lẽ bởi sự đáng yêu của Willy đã khiến trái tim nàng tan chảy ngay từ khi nàng lần đầu tiên gặp ở ngoài bờ biển. Nàng Angelina bây giờ vui giống như chú chim non nhí nhảnh nhảy múa trên cành.
Còn cảm giác của Willy lúc này là chỉ có 1 từ “phê” chữ ê kéo dài, được một mỹ nữ xinh đẹp đến nhường này ôm vào lòng, mà nàng thì cũng chẳng hề kiêng dè gì cả. Mùi hương ngọt ngào của nàng bay sọc vào mũi tê tái tâm hồn. Lại còn thêm lúc cái ôm bất ngờ nên đôi bàn tay vô tình được áp vào bộ ngực đồ sộ và êm ái của nàng, mà nàng cũng chẳng để ý, ôi đây đúng là thiên đường mà, bây giờ đôi bàn tay cứ để luôn chẳng dám cử động các khớp ngón.
Xem thấy cảnh này cả Stella và Sakura cũng không thể thoát được bèn nở nụ cười hạnh phúc hưởng ứng, hai nàng cũng chẳng để ý đôi bàn tay của Willy đang nằm ở đâu.
Một lát sau…
– Stella, Sakura àh… mấy cái đứa này… mấy đứa vừa đem Willy của chị đi đâu vậy…
– Dạ… thưa đại công chúa… chuyện là lúc chúng em bước vào phòng thì thấy khi bé Willy vừa mới tỉnh được 1 lúc… vì trong phòng cũng ngột ngạt nên tụi em dắt đi chơi cho khuây khỏa thôi ạh…
– Hữm! Willy! Có đúng vậy không? Em vừa làm chị lo lắng muốn chết luôn áh, có biết không hả? (Nàng Angelina đẩy Willy ra, rồi nàng phồng đôi má, ra vẻ mặt phụng phịu đáng yêu hỏi lại Willy).
– Hihihi… Dạ phải! Chị Angelina àh, chị đừng lo, đúng là em đi chơi với hai chị Stella và Sakura… đi chơi vui lắm ạh.
Nghe vậy cũng khiến nàng an tâm trở lại, nụ cười tươi càng trở nên mê đắm lòng người. Nàng nhấc bổng Willy lên ôm vào trong lòng đồng thời đứng lên, đôi mắt dịu dàng hướng đến hai cung nữ.
– Thôi được rồi! Vào đây đi hai đứa, chị có chuyện này muốn nói nè.
Xong. Nàng xoay người đi trước, dẫn theo sau hai cung nữ đến bàn trà ngồi. Trong khi đó Stella và Sakura nhìn nhau cười thè lưỡi, ý muốn nói với nhau rằng “Haizzz, thật là may đại công chúa liền tin tưởng và không hỏi thêm gì nữa, nếu không thì chết chắc”.
– Hai đứa ngồi đi! Chị nói cái này cho nghe.
Nàng đặt Willy ngồi trên hai đùi, lưng áp sát trong lòng nàng, đầu tựa giữa ngực. Nàng ôm Willy như ôm thú nhồi bông của nàng vậy. Nàng dùng giọng nói đều đều chậm rãi và êm dịu.
– Hôm nay chị vừa mới đi diện kiến mẫu hậu. Chị đem về cho các em hai tin tức tốt, vậy các em hãy nghe cho kỹ nè.
Nàng nói tiếp…
– Thứ nhất, kể từ ngày hôm nay Stella và Sakura hai em phải văn ôn võ luyện thật chăm chỉ cho chị, không có được lười biếng đâu nhé. Vì không còn bao lâu nữa là đến Đại Hội Anh Tài rồi, đại hội sẽ được tổ chức tại học viện JAV của đế quốc Thiên Thần. Và Đại Hội lần này sẽ không giới hạn xuất thân. Có nghĩa là cho dù các ngươi có xuất thân từ học viện Tinh Linh hay không sẽ không còn quan trọng nữa, nên Đại Hội lần này các ngươi đều được tham gia. Các ngươi thấy thế nào?
– Thật hả chị! Yay! Chị ơi, đây chính là ước mơ lớn nhất của đời em đó. Trời ơi, mình được đi học rồi. (Sakura)
– Đúng đó, đúng đó! Yeah, yeah, yeah! Đã quá, cuối cùng cũng được đi học… hihihi… (Stella cũng vui mừng)
– Ừhm! Được rồi, được rồi! Chị còn một tin tức nữa chị chưa nói xong mà. Nhưng tin tức này là danh cho bé Willy của chị.
Nàng mỉm cười nhìn Willy trong lòng nàng trìu mến và nói, Stella và Sakura cũng ngoan ngoãn im lặng, lắng nghe tiếp.
– Bé Willy nè, sáng ngày mai em đi với chị nhé, mẫu hậu muốn gặp em đó.
– Hả! Gặp bệ… bệ hạ sao… đại công chúa àh… liệu có sao không… ngài không trách phạt gì chứ… (Stella)
– Đúng, đúng… có sao không hả chị… bệ hạ muốn gặp Willy để làm gì… (Sakura).
– Mấy đứa đừng lo, mẫu hậu chỉ muốn ta dắt Willy đến để diện kiến người thôi. Chỉ có điều… có điều là…
Nói đến đó bổng nàng cảm thấy rùng mình, nét mặt đỏ bừng vì nhớ lại cảnh tượng Nữ Hoàng Aurora với thứ đó cứ kêu “rè… rè…”, rồi cứ thế bắn nước ra rơi xuống ướt nhẹp cả một vùng thảm đỏ.
– Àh không, không có gì… nói chung là… mẫu hậu của ta rất hiền từ… sẽ không làm hại Willy đâu… các ngươi yên tâm…
– Chị Angelina àh, chị… chị không sao chứ… sao sắc mặt chị đỏ quá vậy… chị bị bệnh rồi sao… (Willy hỏi, đưa một tay lên sờ sờ trán nàng)
– Hả! Mặt chị đỏ lắm sao… ừh… ừh… chị không sao… có lẽ chị chỉ là hơi mệt xíu thôi… hihihi…
“Ọt, ọt… ọt, ọt…”
– Ấy chết! Chị quên mất, em đói rồi sao? Hihihi… chị xin lỗi nha… ok, ok đi theo chị thôi nào, chị sẽ dắt em đi tìm cái gì đó ăn cho thỏa cơn đói nha… em muốn ăn gì nào…
Nàng thả Willy đứng xuống đất và bật người đứng dậy nắm lấy bàn tay bứ xíu của Willy. Đáng dự định bước đi, nhưng khựng lại như quên cái gì đó.
– Àh! Suýt nữa quên mất… Stella và Sakura àh… hai em giúp chị… đem thông báo mà chị vừa nói áh, đi báo lại với Olivia và Bella giúp chị nha… và sáng mai tất cả hai em và cả hai công chúa sẽ cùng chị tiến cung đó… nhớ đó…
– Dạ vâng ạh (cả hai đồng thanh)
– Ok Willy, chúng ta đi thôi nào…
Cả hai con người một nam một nữ, một lớn một bé dắt tay nhau tung tăng cùng đi đến Ngự Thiện Phòng (Nhà ăn của Hoàng Cung).
Băng qua vài cây cầu, bắt ngang qua hồ sen có các đàn cá bơi lội. Còn có những hòn non bộ to nhỏ đủ loại, kèm theo dòng nước chảy róc rách. Những hàng câu xanh rì, hàng cây anh đào trổ bông nhuộm hồng cả một khoảng sân.
Khi đã đến gần Ngự Thiện Phòng…
– Chị Caroline àh! Mẫu hậu của em có ở đây không ạ?
Nàng Caroline 27 tuổi trẻ trung xinh đẹp, mái tóc ngắn ngang vai nhuộm màu cam khói, kiểu hơi uốn xoăn. Nàng là quan ngự trù hay còn gọi là đầu bếp của hoàng cung. Phẩm phục của nàng thì không khác gì y phục của đầu bếp ở các nhà hàng hiện đại.
– Thỉnh an đại công chúa. Bẩm đại công chúa, bệ hạ không có ở đây ạ.
– Ok quá tốt rồi, vậy chị giúp em dọn ra một vài món ngon ngon nha chị.
– Dạ được, đại công chúa xin mời vào.
Thế là nàng Angelina tay trong tay với Willy, tiến vào bên trong ngự thiện phòng. Có sẵn 1 chiếc bàn ăn tròn và to được trải khăn ren hoa văn màu trắng, xung quanh là các ghế dựa lót đệm kiểu hiện đại sang trọng. Cả hai đều ngồi xuống kéo ghế ngồi sát bên nhau chờ đợi ngự trù dọn đồ ăn.
– Hihihi! Willy nè! Lúc nãy… Stella và Sakura dắt em đi chơi những nơi nào thế… kể cho chị nghe đi…
– Dạ… em cũng không rõ nơi đó gọi là gì… nhưng chỗ đó có vực thẳm, có mây, rừng trúc, có cái chòi giống như cái lồng chim khổng lồ…
– Hả! Lồng chim khổng lồ… hahaha… thú vị thật… chị lần đầu nghe chỗ đấy lại được ví như cái lồng chim đó… hahaha… vậy tụi em chắc chắn là những chú chim đáng yêu của chị rồi…
Nàng hỏi tiếp.
– Thế… chỉ có ba người thôi hả… có còn ai nữa không?
– Ah dạ… không… không… dạ không ạ…
– Thiệt hông đó… cái mặt này nghi nghi lắm à nha… có chuyện gì thì khai thiệt đi… nếu biết em giấu chị chuyện gì thì chị buồn lắm áh… (Nàng vừa nói vừa đưa hai bàn tay áp vào má Willy, hơi bóp lại khiến môi Willy bị chu ra)
– Ah dạ… dạ thật mà… chỉ có ba người tụi em thôi… không còn ai khác cả…
– Phụt… hahahaha… em nhìn cái mặt em đi kìa… trông buồn cười quá đi… không có thì nói không có… đâu cần làm bộ mặt đáng yêu như vậy chứ… hahaha…
Nàng xoa xoa đầu Willy vài cái, đúng lúc ngự trù bê mâm đồ ăn dọn hết ra bàn. Xong.
– Chúc đại công chúa ăn ngon miệng… tiểu nhân… xin cáo lui…
– Nè! Chị Caroline àh! Lại đây ngồi ăn chung với bọn em cho vui đi, chị cứ lủi thũi hoài trong bếp không biết chán sao.
– Ah! Dạ thôi ạ. Làm vậy sao được ạ… đại công chúa xuất thân cao quý… còn tôi chỉ là phận tiểu nhân, ngồi chung bàn thì quá không phải lẻ…
Nàng đứng dậy tiếp cận Caroline, nàng nắm lấy khuỷu tay nhẹ lắc qua lắc lại, kéo Caroline lại bàn ngồi.
– Thôi mà chị Caroline àh, không sao đâu, xin đừng quá câu nệ tiểu tiết như vậy, chị cứ xem em như em gái của chị đi. Lại đây ngồi ăn chung với bọn em cho vui. Đi mà… đi đi mà… nha… hihihi…
– Àh dạ… vậy thì tiểu nhân… tôn kính không bằng tuân mệnh…
– Haha… tốt, tốt! Như vậy mới phải chứ… nào, lại đây ngồi nào…
Thế là cả ba cùng nhau ngồi chung bàn. Nhưng… cũng vì quá ngượng nên Caroline vẫn còn ngồi khép nép, chưa dám cầm chén đũa lên.
Để lại một bình luận