Mỗi lần anh nằm trên bụng để tôi được ôm anh trong vòng tay là khi tôi được xâu chuỗi tình yêu của chúng tôi thành một vòng hạt tròn căng, trơn tru của niềm hạnh phúc.
Cảm ơn định mệnh đã buộc chặt mẹ con tôi thành duyên tình chồng vợ.
Tôi đơn thân nuôi con trong niềm đắng cay, tủi nhục, sự mỉa mai và khinh miệt của những người xung quanh. Tôi bất chấp để nuôi lớn giọt máu của người mà tôi luôn gọi là chồng đang lớn dần trong bụng.
Tôi chỉ nhét mấy bộ quần áo vào trong cái túi vải, cầm theo mấy chục triệu đồng tiết kiệm từ nguồn lì xì, quà tặng sinh nhật, tiền thưởng hs giỏi hàng năm và bỏ nhà đi ngay trong đêm đó. Cái đêm định mệnh! Cái buổi ông gieo mầm sống cho tôi!
Cái đêm mà mẹ tôi bắt gặp hai bố con tôi xoắn xuýt, trần truồng trên giường khi cả 2 cứ ngỡ mẹ tôi còn đang ở trên thành phố trông đứa cháu nội mới vừa 6 tháng tuổi cho chị dâu đi làm…
Cái đêm mà mẹ về nhà để lấy gạo quê, trứng gà… lên cho anh chị…
Cái đêm mà đứa con gái 17 tuổi của bà quyến rũ, gạ gẫm chồng bà. Sắc đẹp, sức xuân hơ hớ của tôi không để ông kịp nghĩ đúng sai, luân lý…
Từ cái đêm ông cho tôi thỏa óc tò mò và sự háo hức, rạo rực khi da thịt ông và tôi chà sát để bất giác tôi rú lên đau nhói lúc thành đàn bà. Tôi nuốt chửng những lời ân ái mà ông trao cho tôi sau khi tôi gọi ông là anh…
Cái đêm đó luôn bùng cháy sự thèm khát trong tôi để bây giờ đốt đỏ rực mối tình của tôi với chính con trai mình, con đẻ của ông.
Từ khi tôi bỏ nhà trốn đi, tôi biết mẹ tôi lo sợ lắm. Bà tìm tôi theo bất cứ địa chỉ tin đồn phong thanh từ bất kỳ nguồn nào. Tôi thương mẹ nhưng không dám để lộ địa chỉ và tình hình của tôi từ đó đến nay.
Với bố – tác giả cái sinh linh đang lớn dần trong bụng tôi, người đã ân ái, thì thầm câu chồng vợ với tôi, người đàn ông duy nhất đã chế ngự con tim yêu của tôi – chỉ một lần khi tôi biết mẹ tất tưởi sang nhà bà bác tôi ở tỉnh bên, cách nhà cả trăm cây số vì bà đã nghe tin đồn rằng tôi đang trốn ở đó – tôi chủ động vác bụng bầu 8 tháng về nhà, gõ cửa giữa lúc nửa đêm.
Ông ra mở cửa. Một thoáng sững sờ rôi vồ lấy tôi, ôm chặt. Tôi ngước nhìn lên khuôn mặt người đàn ông 56 tuổi của mình, thấy đôi dòng nước mắt lăn dài trên 2 gò má gầy gò của ông. Tôi thảng thốt gọi:
– Anh! Anh ơi! Rồi khóc thành tiếng.
Giọng ông run run:
– Mai ơi! Anh đây! Sao em bỏ nhà, bỏ anh đi? Anh khổ lắm vì nhớ em, thương em và ân hận bởi anh gây lên chuyện tày đình. Anh…
Tôi bịt miệng ông bằng nụ hôn thèm khát ái ân. Ông hôn tôi nồng nàn trong vòng tay ghì chặt như sợ tôi mất.
Tôi tự cởi quần áo mình và quần áo của ông. Hai chúng tôi chậm rãi dìu nhau đến giường.
Ông nhẹ nhàng nhưng vội vã hôn lên đôi vú đã căng tròn, đầu vú đã thâm đen của người đàn bà sắp đến ngày sinh, hôn lên cái bụng căng tròn và cái núm rốn lồi nhô của tôi. Tôi hồi hộp, sởn ga và rực lên khi môi ông, lưỡi ông lướt dần xuống âm hộ sưng phồng của tôi.
– Á… á… á… Anh ơi! Em thèm…
Mấy tháng khát khao được làm tình. Hôm nay chúng tôi mới được mặn nồng, âu yếm trao nhau.
– Vợ ơi! Trai hay gái…
Tôi nâng cằm ông lên, giờ mới thấy tay mình ráp ráp bởi râu ông tua tủa. Tôi xót xa, nghẹn ngào:
– Con của chúng mình là con trai, chồng ạ.
Ông ngửa mặt nhìn tôi. Đôi giọt nước mắt lăn chầm chậm xuống gò má…
– Anh cảm ơn em! Vậy là anh có thằng con nối dõi rồi…
Tôi xoay người, cúi xuống giường, chổng mông lên chờ đợi.
Cái bắp ngô luộc cứng và nóng của ông ấn mạnh vào lỗ lồn đang ướt đầm của tôi. Tôi hào hứng nhận, ông hối hả trao. Tôi chúi về phía trước rồi lùi mông về phía sau, còn ông cứ mạnh mẽ đâm cái buồi vào lỗ lồn đang mở rộng của tôi. Tôi cảm nhận từng đợt tinh trùng bắn sâu trong âm đạo.
Ông cởi áo may ô nhẹ nhà lau lồn tôi và buồi ông. Tôi đắm đuối nhìn người đàn ông của mình, tác giả cái bào thai sắp chào đời trong bụng tôi. Là bố và là chồng của tôi.
– Anh ơi! Mẹ có biết anh cho em đứa con này không hả anh?
– Biết và anh cũng đã nói hết với mẹ của em cũng là vợ lớn, cũng là mẹ đẻ ra anh rồi. Bà ấy khóc nấc và không nói gì.
Tôi chưa hiểu rõ, bèn hỏi:
– Bà ấy là gì của anh?
Ông ôm chặt tôi, hôn lên cái bụng chửa đến kỳ sinh của tôi, liếm lồn tôi… Rồi ông kể:
(Sau đây là nguyên văn lời ông):
…
Khi anh 16 tuổi thì mẹ mới 32. Bố đẻ của mẹ đã cưỡng hôn lần đầu con gái mình. Mẹ sinh ra anh khi mới 16 tuổi. Khi anh 3 tuổi thì bà cụ mất, năm anh 5 tuổi thì ông cụ mất. Để lại đứa con gái và cháu trai hoặc gọi là vợ & con trai cũng được.
Mẹ nuôi anh, thương anh đứa con trai côi cút đến năm tròn 16 tuổi.
Một chiều chủ nhật. Anh đang tắm và tự vuốt ve buồi mình đang căng cứng thì mẹ xộc vào, trên người không một mảnh vải. Mẹ quỳ xuống, cầm buồi anh đưa vào miệng. Bà bú và mút dồn dập. Toàn thân anh cứng đơ, đến khi anh rùng mình, rúm đít phọt tinh trùng vào miệng mẹ. Anh chỉ thấy bà mút và nuốt. Bà đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt anh. Rồi nói nhỏ:
– Mẹ cảm ơn con. Nhưng…
– Nhưng sao hả mẹ?
Bà không nói gì. Chỉ ghé miệng vào tai anh nói nhỏ: Yêu rồi!
Từ đó, hàng ngày anh và mẹ làm chuyện vợ chồng. Mà toàn do mẹ chủ động.
Cứ thế, ròng rã, 3 tháng sau, mẹ bảo mẹ có chửa. Rồi mẹ đẻ ra em khi mẹ đã 48 tuổi. Từ đó anh với mẹ vẫn ân ái mà không thấy chửa. Có lẽ mẹ đã hết thì sinh nở.
Anh và mẹ nuôi em đúng nghĩa bố mẹ nuôi con. Nâng niu, chiều chuộng, dưỡng và dục. Anh vui mỗi khi đi học về là sà vào lòng bố để được bố hôn. Bố mẹ dõi theo em từng ngày, từng tháng. Duy chỉ một điều, em không bao giờ cho mẹ tắm hộ mà chỉ đòi bố tắm cho.
Có thể em còn trẻ con, vô tư nên không thể nhận ra sự khác biệt từ ánh mắt đến cách xoa lên thân thể trần truồng từ bàn tay anh – bố đẻ của em. Anh nhận ra sự lớn dần của đôi vú, sự nở nang của mu lồn mỗi khi anh dừng tay trên đó.
Qua ngày, qua tháng, qua năm… Một ngày anh thấy mắt em long lanh, trong vắt và gò má cô bé 12 bắt đầu ửng hồng.
Khi em có nhúm lông tơ mềm mại trên mu lồn là lúc anh tự nhủ: Thôi, không tắm cho con nữa vì nó đã lớn rồi.
Nhưng em không chịu, vẫn đòi bố tắm khi vắng mẹ. Một lần, tắm cho em, thấy màu đỏ hồng chảy theo làn nước xối từ háng em. Em bảo: “Không biết sao lúc con dậy thấy có máu dính đũng quần và ven bẹn”. Đó là lúc em thành thiếu nữ.
Rồi một ngày, hình như cả hai bố con không cưỡng được lòng mình. Em tự nguyện & anh thèm khát để biến em thành đàn bà.
Khi thấy em nôn ọe trước bữa ăn, anh vừa mừng vừa lo. Mẹ nhận ra và nói với anh: “Con gái mình có chửa đấy, anh ạ. Mới ba tuổi ranh đã…”. Anh không nói gì, chỉ theo dõi thái độ của 2 mẹ con em. Anh hạnh phúc khi mẹ vắng nhà là lúc em và anh là vợ, là chồng trọn nghĩa.
Một chiều trở về nhà sau mấy ngày đi vắng. Mẹ khóc bù lu, bù loa, mếu máo:
– Anh ơi! Con nó bỏ trốn đi đâu mấy hôm nay rồi. Anh đi tìm con về cho em đi! Con ơi…
Rồi cả mẹ và anh đi tìm em. Cả hai đều ân hận (dù có khác nhau) và đau khổ khi nghĩ tới những rủi ro em gặp phải.
Thôi! Vậy là mừng rồi! Cứ ở nhà này với anh và mẹ bằng cương vị vợ sau của anh. Vợ nhé!
…
Thế là tôi chính thức là vợ của bố đẻ mình.
Trong cái mớ bòng bong về quan hệ thể xác lẫn tâm hồn của gia đình tôi, ai muốn biết rạch ròi thì hãy dùng phép quy chiếu là rõ ràng.
Chỉ biết rằng nay tôi đang sống vui vẻ hòa thuận với chồng tôi, bố mẹ tôi cùng 4 đứa con.
— Hết —
Để lại một bình luận