Phần 6
Bây giờ, tuy mới chỉ là một cuộc ái ân vụng trộm, nhưng sử kiện không khác gì với câu vè người đời vẫn nói: “Tiếc thay cây quế giữa rừng, để cho thằng Mán thằng Mường nó… chơi”. Thằng Mường đó là anh thợ sửa xe đẹp trai tên Thuận. Thằng Mán đó cũng chính là một gã đàn ông có đủ mãnh lực đánh thức những cảm giác tình dục trên thân thể của một nàng công chúa.
Quả thật, đối với Thuận, Christine quả là một nàng công chúa, từ nhan sắc, học thức cho đến thân thể toàn vẹn kiều diễm của nàng, đối với Thuận, Christine chính là một nàng công chúa, một công chúa cao sang, một nguồn sống vô biên quý báu, cho nên, từng giọt dâm khi, một giọt nước miếng ứa ra, một hơi hám rịn ra từ bất cứ nơi nào trên thân thể của Christine, Thuận cũng đều cảm thấy vô cùng trân trọng, chàng cũng đều cảm thấy vô cùng quý giá, chàng không thể bỏ qua.
Từ nhiều phút trước, chỉ ngay sau khi nhẹ đút con cặċ của mình vào lỗ Ɩồŋ của Christine, Thuận đã bị những cơn xúc động trào lên khiến cho nhiều lần chàng muốn xuất ngay dòng tinh khí. Nhưng Thuận trấn tỉnh lại được ngay. Chàng biết rằng tình cảm và sức gắn bó giữa Christine với chàng chỉ có thể xảy ra khi Thuận đã thực sự cho Christien được thỏa mãn, được khoái cảm và khoái cảm kéo dài.
Đó là những kinh nghiệm bằng vàng để cho Thuận không thể coi thường, không thể thờ ơ, nếu chàng muốn giữ được mối quan hệ lâu dài với Christine. Nếu không, chỉ sau lần “lầm lỡ” này, Christine sẽ trốn tránh, sẽ lại tìm cách xa chàng vĩnh viễn vì những ấn tượng ái ân tai hại ngày trước. Cho nên Thuận cố tình nhất định không để cho mình tự xuất tinh, mặc dầu, Thuận biết, Christine đã qua nhiều cơn khoái cảm, nàng đã ứa khí ra nhiều lần qua những cái rùng mình đáng sợ mà chưa bao giờ Christine cảm thấy mình như thế.
Tiếng nhạc từ cái dàn máy stereo đắt tiền của Christine vẫn đều đặn phát ra những dòng nhạc thật là thích hợp cho một cuộc làm tình cần những ve vuốt cho tình cảm nổi trôi. Không ngờ, chính cái máy nhạc đắt tiền mà Christine chỉ vì bản chất rất vô tư muốn khoe nó với Thuận, để rồi nó chính là nguyên cớ và là động lực hữu hiệu giúp cho Thuận lột được cái váy đơn giản trên người của Christine ra để mà đụ nàng một cách vô tội vạ.
Đâu có phải là một việc làm đơn giản và dễ dàng, nếu bất cứ người đàn ông tai to mặt lớn, nhiều uy quyền và tiền bạc ao ước muốn đụ được Christine lại có được cơ hội trời cho, ngàn năm một thuở như trời đã ban cho Thuận trong ngày hôm nay.
Chàng trân quý tâm tư tình cảm của Christine bao nhiêu thì Thuận lại càng biết trân trọng tấm thân thể ngọc ngà của nàng gấp bội. Đối với nhãn quan của, Thuận, Christine không phải chỉ là loại đàn bà để thỏa mãn tình dục. Từ con người và thân xác đẹp đẽ kiều mị và cao sang của nàng, từ trí tuệ, tâm tư và tình cảm của một con người có học thức và thuần khiết Christine là một kho tàng vô giá mà Thuận biết rằng, có lẽ, trong suốt cuộc đời tầm thường của một anh thợ sửa xe, dù chàng có điển trai, có khôn ngoan khéo léo đến mấy, cũng khó mà được một người con gái tầm cỡ như Christine ban cho một cơ may như ngày hôm nay, không hề dám toan tính dự liệu gì, nhưng Thuận đã được đích thân khám phá ra cái vườn địa đàng vô giá, đích thân chàng đã được đụ một người con gái học thức cao sang. Cho nên Thuận trân quý tất cả tinh thần lẫn thể xác của Christine là do nguyên cớ đó?
Chàng muốn tận hưởng những phút giây thần diệu này, chàng không muốn bỏ phí đi tất cả những gì thoát ra từ thân thể nõn nà tuyệt mỹ của Christine, kể cả những giọt dâm thủy ứa ra nhễ nhại từ bên trong cửa Ɩồŋ của nàng, cho nên Thuận lại từ từ rút nhẹ con cặċ ra, chàng cúi mặt xuống úp sát vào Ɩồŋ của Christine, the đầu lưỡi ra để liếm láp thật sạch sẽ chung quanh khu vực âm hộ của Christine rồi luồn lách sâu vào tận bên trong cái lỗ Ɩồŋ tuyệt mỹ mà người ta chỉ cần nhìn ngắm nó thôi, cũng đã đủ ứa nước miếng thèm muốn rồi.
Toàn thân Christine rung lên vì sướng mỗi khi cái đầu lưỡi mềm mại và điệu nghệ của Thuận rà siết khắp nơi, lấn chiếm đến cả cái lỗ đít tròn gọn của nàng trông như một búp hoa mới nở. Thật không thể tìm thấy được bất kỳ một khuyết điểm, một tì vết nhỏ nào trên toàn thể tấm thân mịn trắng đến nhễ nhại của Christine, Thuận tự biết chàng có được diễm phúc hơn người mỗi khi chàng ao ước muốn làm tình với một người con gái.
Với Tâm ngày trước cũng đâu khác gì, theo lẽ thường, Tâm chỉ muốn gọi nói chuyện điện thoại với chàng, nhưng trong lòng của Thuận thì đã cảm đậm cái dung nhan sắc sảo của người con gái mới tình cờ quen trong siêu thị, cho nên Thuận đánh liều phóng xe đến nơi nàng cư trú để rồi bất chợt Tâm vừa tắm xong, thân thể thơm tho như có sức mời gọi. Thế là Thuận chiếm được trọn vẹn cuộc đời và nhan sắc thân thể no tròn của người con gái. Người thứ hai là Thủy người vợ đẹp đẽ, cũng rất sang cả của Hoàng, mà Thuận vẫn thầm mơ thầm ước.
Qua sự dàn xếp khéo léo của Tâm, Thuận cũng đã được thám hiểm tỏ tường và đụ nàng liên tức từ đó đến nay. Cho đến khi Tâm bị bệnh nằm yên một chỗ, cứ theo sự thường thì cách nào Thuận còn có Ɩồŋ để chơi. Nhưng rồi Christine lại bất ngờ xuất hiện trong đời chàng để rồi, không biết nhờ phúc ấm tổ tiên bao đời, hôm nay Thuận lại được Christine tận tình dâng hiến, lại dâng hiến một thân xác và một tấm tình tha thiết qua một thân thể trinh nguyên. Hỏi vậy đã có bao nhiêu người đàn ông có được những diễm phúc như chàng? Đã có bao nhiêu đàn ông cao sang quyền quý, giàu tiền nhiều bạc và có thể còn đẹp trai hơn cả Thuận, cũng đào đâu ra những kiều nữ như Thủy, như Tâm, như Christine hiện giờ.
Thuận khoái chí quá, nhưng vẫn quyết bằng đủ mọi cách giữ cho mình đừng xuất tinh sớm. Đúng ra với khoảng thời gian kéo dài từ nãy tới giờ với Christine, nếu Thuận đụ Tâm hay Thủy, thì cả hai kiều nữ đó cũng đã hưởng thụ đủ rồi, thân thể của những người này cũng đã rời rã ra từng mảnh. Nhưng đối với Christine, dù mới đụ thực sự lần đầu, nàng chưa có được cái trình độ đụ dai, nhưng vì là người ở thế thụ động, trong khi sinh lực còn quá dồi dào, cho nên, dẫu dâm khí đã xuất ra nhiều bận, dẫu Christine đã cực kỳ khoái cảm đến nhiều lần, Thuận vẫn cố tình kéo dài, vẫn cố tình đụ nàng từ từ chậm chậm, để cho nàng được thêm sung sướng.
Cho nên, đừng có ai cả quyết nói rằng sức chịu đựng và cường độ khoái lạc của người đàn bà thua kém bọn mày râu, tuy rằng họ là phái yếu, nhưng trong một cuộc làm tình, cái trường độ hưởng thụ của người đàn ông sẽ bị gậy gập chỉ sau một lần xuất tinh khí. Trái lại, người phụ nữ xuất tinh cho đến bao lâu sinh lực và sức tiếp nhận họ còn đủ thì, người đàn ông càng muốn kéo dài, càng muốn chơi lâu thì người đàn bà lại càng được thêm mãn nguyện. Họ hưởng lạc bao nhiêu cũng vẫn bằng lòng.
Đối với Christine, tuy khả năng làm tình của nàng còn non kém vì chưa bị đụ nhiều lần, nhưng sức khỏe của nàng thì vẫn còn sung mãn vì được tích lũy sau suốt nhiều năm tháng dài. Thêm nữa, Thuận nghĩ đến ngày mai, chàng liên tưởng đến thời gian sau ngày hoặc ngay sau khi cơn đụ này chấm dứt, chỉ sợ nàng thức tỉnh rồi suy nghĩ, tính toán vẩn vơ, hoặc bị ấn tượng xấu xa của lần bị hiếp lúc trước chi phối và lung lạc, khiến cho nàng lại thêm một lần chạy trốn, lại một lần nữa ghê tởm bọn đàn ông mà xa cách Thuận thì thật là… phí của trời.
Cho nên, Thuận mưu tính, chỉ còn cách mê hoặc và níu kéo Christine bằng một phương pháp cho nàng nếm đủ mùi vị thần diệu của nhục dục mà thôi Khi đã biết thế nào là mùi đời thì cam đoan, Christine có là một sư nữ chân tư, nàng có là sắt đá, vẫn có lúc phải khao khát, vẫn co khi thèm muốn được đụ như thường, vì đó chính là bản chất của xác nhu cầu của đời sống sinh Thuận tiếp tục đưa tay nắn bóp cặp vú của nàng.
Đôi bầu vú Christine căng tròn sức sống, trắng như bông bưởi và trông đầy hứa hẹn cho sức sống của tương lai. Thuận vừa đụ vừa lấy tay mân mê thoa bóp cái đầu vú son hồng mềm mại của nàng, thuận chiều, chàng cúi xuống hết hôn lên trên chung quanh triền ngực trần của người con gái đến ngậm lấy cái bầu vú mà mút như mút một ngón tay trong khi hơi thở của Christine càng lúc càng cấp bách, có lúc bị đứt quãng vì những cú nắc rất tinh vi màu nhiệm của Thuận.
Chưa lần nào Thuận chơi đàn bà lâu đến như thế cho dù đã bao nhiêu lần con cặċ của chàng bị dồn ứ cấp bách, tinh khí muốn bắn vọt ra bên trong lỗ Ɩồŋ của cô dược sĩ, nhưng Thuận vì đã có dụng ý, nên chàng lại tìm cách trì hoãn cho khí đừng bắn ra. Chàng âu yếm xoa nắn khắp người của Christine trong khi con cặċ của chàng vẫn cố giữ cho cắm thật sâu vào bên trong âm đạo.
Christine thực sự đã khoái cảm nhiều lần, nhưng nàng vẫn không biết tỏ thái độ gì khác ngoài trạng thái thụ động, nằm ngoẹo đầu sang một bên rên rỉ để mà chịu đựng cho con cặċ của Thuận tung hoành ngang dọc bên trong âm hộ. Cứ một chập, như phục hồi lại sức lực, nàng lại rướn người lên để tiếp nhận thêm những cơn khoái cảm khác ập đến khiến nàng nhiều phen muốn toát mồ hôi, mặc dù trong căn phòng tĩnh lặng với tiếng nhạc dập dìu với không khí rất thoáng mát, hai người vẫn cảm thấy hâm hấp nóng như đang nằm bên một cái lò nóng.
Đụ mãi một kiểu Thuận cũng thấy mỏi, vả lại chàng muốn từ từ dạy cho Christine những kiểu chơi mới lạ, chàng vội quỳ lên, khoác lấy hai chân của người con gái trên vai vươn người về phía trước đối diện với nàng như muốn bẻ cong thân thể của Christine lại làm cho bờ mông thon nhỏ của nàng bị hất ngược lên để lòi ra cái mặt Ɩồŋ ướt nhẹp với dúm lông đen mượt như tơ bị ướt dầm dề. Thuận hơi khom người xuống gần sát với mặt của nàng rồi hất mạnh háng vào Ɩồŋ của Christine cho con cặċ của chàng đâm sâu xuống giống như người ta dùng cái chày dộng xuống nền đất.
Lối chơi táo tợn này làm cho Christine bị tối tăm mày mặt. Nàng nghiến chặt răng lại mà đón lấy những cú dập kinh hồn và từ cái đầu dương vật cho đến toàn thân của Thuận tạo thành một sức ép cuồng bạo đè lên phần hạ bộ của Christine, nàng rống lên một tiếng như bị tra tấn bất ngờ trong khi Thuận cũng cảm nhận được những cú co thắt mạnh mẽ đang siết chặt lấy cái khấc nơi đầu dương vật của chàng và kết quả là đến phiên Thuận phải hộc lên một tiếng tức tưởi trong cổ họng rồi tinh khí của chàng bắn ra cực mạnh và nóng hổi bên trong âm đạo của Christine.
Sự thống khoái cực điểm làm cho huyết quản trong thân thể của Thuận như bị sôi nóng lên, cùng một lúc với động tác xuất tinh, Thuận dập mạnh tới tấp thêm hàng mấy chục lần cho tình khí trong người chàng phải bắn ra cho hết cho người con gái chàng hết mực dấu yêu kể từ khi Thuận đã đụ được nàng. Cái Ɩồŋ của Christine tuy nằm ở thế ngửa, nhưng có lẽ vì dâm thủy quá nhiều của nàng hòa trộn với tinh khí của Thuận ứa ra, tràn đầy nhễ nhại dọc theo hai bên mép Ɩồŋ, chảy ngược xuống lỗ đít thành một vệt dài màu trắng ngà, Thuận xòe bàn tay vét lấy và thoa hết chất nước nhờn đó trên khắp đám lông Ɩồŋ đen rậm của Christine.
Cuộc ái ân kéo dài hàng giờ làm cho cả hai sướng khoái đến tã người ra, Thuận nằm sấp trên người Christine thở dốc, bàn tay vẫn chưa chịu rời khỏi vùng âm hộ hâm hấp nóng của nàng…
Từ mấy ngày qua, đột nhiên Thủy không nghe Thuận gọi điện thoại cho nàng như thói quen thường lệ hai gia đình bạn trẻ này vẫn thường réo gọi nhau ơi ới ngoại trừ những mật hiệu riêng tư mà trong lúc trao đổi câu chuyện, chỉ có Thuận với Thủy hiểu được họ đang muốn nhắn riêng nhau điều gì.
Thực ra, mấy hôm rày thời tiết bỗng nhiên thay đổi làm cho Hoàng bị cảm cúm sơ sơ, chàng không thấy có nhiều hứng thú để hàng đêm cùng Thủy làm tình. Vì vậy, cả hai người đều bất đắc dĩ “ngưng bắn”, làm cho Thủy cũng cảm thấy rất thèm. Tuy nhiên, nàng biết rằng bên cạnh nàng bây giờ, ngoài Hoàng là người chồng chính thức, Thủy còn có thêm Thuận là người bạn đồng hành trong những lúc nàng bất chợt nổi cơn dâm. Và Thủy cũng biết được rằng, đó cũng là một điều hợp lý để cho Thuận khỏi phải cảnh “nầm không” trong lúc Tâm bị bệnh nằm yên một chỗ. Đã hai lần Thủy ra phòng ngoài nhắc điện thoại gọi sang nhà Thuận, nhưng chỉ có tiếng của Tâm ở đầu giây. Thủy ngần ngại cúp ngang. Nhưng sau nhiều lần nàng phải lên tiếng giả vờ thăm hỏi về bệnh tình của Tâm:
– Tâm nằm một chỗ rồi Thuận có lo nấu nướng gì không?
Tâm vô tình không biết được hậu ý của Thủy. Nàng thật thà trả lời:
– Tụi này ăn uống cũng bình thường vậy thôi. Ban ngày Thuận bận việc ở ngoài shop, đến chiều trước khi về nhà, Thuận ghé tiệm lấy thức ăn nấu săn chứ đâu có thời gian đi chợ nấu lấy ở nhà. Mấy lần Thủy gọi thăm, Tâm đều nói lại cho Thuận biết hết đó chứ. Nhưng có lẽ làm việc cả ngày mệt, nên Thuận chỉ ừ hử rồi đi ngủ rất sớm. Tội nghiệp Thuận, từ hôm Tâm đau, anh ấy kém vui hẳn đi. Quả là “tội nghiệp” Thuận thật! Nhưng thay vì mệt vì phải làm việc, chàng lại bị mệt vì một cái Ɩồŋ khác mới mẻ và đẹp đẽ hơn, cho nên cả hai người đàn bà đều vô tình không hề hay biết…
Từ ngày Thuận có mối dây quan hệ xác thịt mật thiết với cô dược sĩ xinh đẹp và quý phái Christine, chàng trở nên kín đáo khác thường. Thuận tự tạo cho Tâm cái cảm giác, chàng là một người rất chân chỉ, từ khi Tâm bị bệnh phải nằm tĩnh dưỡng, hàng ngày Thuận đi về rất đúng giờ. Ít thấy khi nào chàng vắng nhà ban đêm ngoại trừ một vài lần Thuận gọi về từ xưởng sửa xe nói cho Tâm biết rằng, chiều nay chàng sẽ đi thư viện truy tìm một cuốn sách kỹ thuật, có thể sẽ về trề hơn thường lệ. Và Tâm hoàn toàn không chút nghi ngờ. Đó là những lần Thuận và Christine không thể hò hẹn nhau tại nhà nàng vào buổi tối vì có mặt của cha mẹ nàng. Họ hẹn nhau ở những chỗ khác, ăn uống qua loa rồi tìm một cái motel nào đó, đưa nhau vào lâm trận liên miên.
Quả đúng như kinh nghiệm đã nhắc nhở cho Thuận biết, từ ngày Christine ăn trúng bả dục tình của Thuận rồi, nàng mê Thuận như điếu đổ và rồi nàng lao đầu vào những cuộc làm tình điên mê bất cứ lúc nào Thuận ngỏ ý.
Khác hẳn với dáng vẻ đạo mạo trí thức của Christine bên ngoài. Bây giờ Thuận là “con ong đã tỏ đường đi lối về…”, còn Christine là người “biết mùi chùi không đi…”
Cả hai đều có lý do để hẹn hò và cho nhau những giây phút ái ân nồng cháy. Họ quên hết những bối cảnh chung quanh, sống hết cho nhau bằng những cơn thống khoái miệt mài.
Thảng hoặc đôi khi cả hai rủ nhau cùng diễn lại vở tuồng cũ y như lần đầu tiên tại ngay căn phòng ngủ ở nhà riêng của Christine, nếu không thì tại những nơi chốn xa lạ như trên đã nói Thuận lấy làm mãn nguyện trong lòng. Chàng tự xem như mình đã làm xong bổn phận với người con gái tên Tâm mà lâu nay hai người đã sống chung trong cảnh “già nhân ngãi non vợ chồng”. Bây giờ thì Thuận đang có đồ chơi mới, đẹp hơn, mới hơn, lịch sự hơn Tâm với Thủy nhiều phần… Chàng tự cho mình cái quyền được xao lãng.
Hôm nay là ngày Tâm phải đến bệnh viện để tái khám. Nàng tự ý lái xe đi để cho Thuận yên tâm đi làm từ sáng sớm. Thuận thức dậy sớm hơn thường ngày ra cái điều chàng rất mu ổn lái xe đưa Tâm m đến bệnh viện, nhưng công việc ở shop bề bộn quá, cho nên Thuận không thể bỏ mặc cho các bạn đồng nghiệp làm thay cho chàng. Tâm thì tỏ ra rất hiểu biết, nàng trấn an Thuận rằng nàng có thể tự lái xe đi đến bệnh viện một mình, Thuận không nên vì chuyện nhỏ mà làm dở dang công việc. Vả lại, bác sĩ đã hẹn cho Tâm vào lúc gần xế trưa, Thuận đâu có thể đưa Tâm đi vào giờ đó được.
Tâm không hề biết rằng, sáng nay Thuận đã hẹn săn với Christine. Hai người sẽ đưa nhau về hướng phía Nam, đến một cái motel nằm sát bên bờ biển để tình tự với nhau. Vì thế, Tâm vui vẻ tiễn Thuận đi làm. Nàng trở vào phòng lo tắm rửa thật sạch sẽ, trang điểm kỹ lưỡng tươm tất như những lúc Tâm đến sở làm rồi nàng ngồi xem Tivi, đợi đến gần giờ hẹn với bác sĩ, nàng mới lái xe đi.
Trong khi Tâm ngồi nơi phòng mạch để chờ cô y tá gọi vào để cho bác sĩ tái khám, thì có ai biết đâu rằng cũng trong giây phút này, tại một căn phòng khách sạn xa xôi, Thuận với Christine đang nằm lăn lộn bên nhau, họ đang tái diễn những màn cụp lạc của một đôi nhân tình đang cực kỳ khao khát Thuận đang ngồi trên mép ghế để cho Christine cúi xuống bú cặċ của chàng.
Lúc đầu, khi Thuận yêu cầu Cô dược sĩ bú cặċ, Christine còn ngần ngại e ấp, đến khi Thuận phải nắm lấy bàn tay năm ngón thon mềm của Christine cho nàng nắm lấy toàn thân con cặċ rồi từ từ hướng dẫn đưa nó tới cửa miệng của Christine, thì kể từ lúc ấy, nàng mới cảm thấy vô cùng thích thú trong việc bú cặċ đàn ông, một việc làm mà từ nào tới giờ, Christme không hề hay biết, nàng chỉ nghe người ta đồn đại và đọc thấy trong các cuốn tạp chí mà thôi, tuyệt nhiên, trong mớ kiến thức cao cấp về thuốc men dược phòng, chưa bao giờ có bài học nào dạy cho nàng biết công việc ngậm lấy con cặċ cồng kềnh của đàn ông mà bú. Nó lại còn là một sự thú vị khác thường chứ đâu phải tầm phào.
Mấy lúc gần đây, Christine đã được Thuận hướng dẫn, giải thích và thuần hóa khá nhiều. Chàng thường nằm ngược đầu để quay sang bú Ɩồŋ của Christine trong khi Thuận tự hất cái đầu con cặċ cương cứng vào sát miệng của nàng, ra hiệu cho.
Christine ngậm lấy mà bú. Lúc đầu, nàng còn ngượng ngập, nhưng sau vài lần, giờ đây cô dược sĩ đã thuộc bài học quan trọng nhất trong việc làm tình. Đó là ngậm lấy, bú con cặċ của đàn ông, vốn là một báu vật thiêng liêng mà thế gian này, thiếu nó, đám đàn bà chỉ còn có cách tự thủ dâm hoặc tự chơi mình bằng những con cặċ giả vô tri vô giác, đâu có thích thú bằng.
Christine nhẹ nhàng nâng con cặċ của Thuận trong hai bàn tay bé nhỏ xinh xinh, đôi mắt nàng đột nhiên trở nên mơ mộng khác thường. Nàng ngước mắt lên dịu dàng nhìn Thuận, xong rồi nàng mới há miệng ra nhè nhẹ cạp lấy cái đầu dương vật mà mút bú một cách tận tình. Thuận ngồi dạng háng ra thưởng thức món ăn chơi của người tình mới. Christine bú cặċ chàng không quá tham lam và không quá vồ vập như kiểu cách của Tâm hoặc Thủy. Hai người đàn bà này, dù sao, họ cũng đã quá quen thuộc, quá rành rẽ trong những khi làm tình rồi, cho nên họ trở thành bạo tợn và rất ham hố. Còn đối với Christine, dù sao, nàng vẫn còn là một con nai tơ đầy ngơ ngác.
Thuận ngồi nhìn xuống một cách an nhiên hình ảnh một kiều nữ quý phái đang chăm chú bú con cặċ của chàng. Đột nhiên, Thuận “ngộ” ra được chân lý tối thượng là đời sống trần gian có thể thiếu vắng tất cả nhưng nhất thiết, không thể nào thiếu vắng cái Ɩồŋ để cho đàn ông bú liếm đéo đụ cũng như không thể không có những con cặċ của đàn ông để cho các cô các bà mệnh phụ phu nhân nâng niu bú liếm và dùng nó để thỏa mãn cho cái Ɩồŋ khát dâm của các cô các bà.
Thuận ngó xuống đôi vai trần thon nhỏ trắng hồng được mái tóc cắt ngắn tuyệt đẹp của Christine che phủ lưa thưa, tạo nên một hình ảnh đẹp như một bức tranh. Nếu Thuận không tự mình tham dự trong cơ hội ngàn năm hãn hữu này, nhấc không bao giờ chàng dám nghĩ là một ngày nào đó trong cuộc đời giang hồ của chàng, lại có một giai nhân tuyệt thế đang rất dịu dàng quỳ xuống ngậm bú con cặċ của chàng. Điều đó, chỉ có thể thấy được trong mơ.
Nhưng thực tế đang diễn ra trước mắt Thuận, giữa ban ngày và nhất là chàng đang cảm nhận từng cơn xúc cảm làm cho con cặċ cương cứng của chàng phải giật lên từng cơn như con trùng bị trúng độc. Chàng cúi xuống nâng lấy khuôn mặt khả ái của Christine cho nàng ngó ngửa lên để rồi đặt lên đôi môi hồng của nàng một nụ hôn nồng cháy. Nụ hôn giống như một thứ ngòi nổ cực mạnh, lúc nào cũng có thể làm bùng vỡ nguồn sinh lực lai láng trong cơ thể của người con gái đang xuân.
Bờ vai trần của Christine rung lên nhè nhẹ, đôi tay nàng vòng lấy người Thuận trong một cái ôm ghì xiết Chưa lúc nào trong cuộc đời, Christine lại thấy hạnh phúc tràn trề như vậy kể từ khi Thuận xuất hiện đột ngột trong cuộc sống vốn rất bình yên lặng lẽ của nàng.
Là con gái út của một gia đình giàu có và thành công nơi xứ người, Christine được cha mẹ cùng tất cả mọi người trong gia đình thương yêu chiều chuộng nàng từng li từng tí. Bù lại, nàng cũng tỏ cho mọi người thấy rằng nàng là một cô gái có phẩm hạnh hơn người, luôn luôn có những sinh hoạt rất đàng hoàng mực thước. Kể từ mới lớn cho đến bay giờ, chưa quá ba mươi tuổi, Christine là một cô gái biết vâng lời. Nàng không phải là thứ con gái nhà giàu, học giỏi nhưng tính tình thích hoang đàng nổi loạn. Hóa nên, mọi người tin tưởng thương yêu và lúc nào cũng sẵn sàng làm cho nàng vui lòng.
Kể từ khi thôi học, Christine vâng lời của cha, đem ngay cái bằng dược sĩ ra để trách nhiệm cho cái dược phòng lúc nào cũng đông khách của nàng để thay thế cho người anh trai đã đi lấy vợ. Cha mẹ của nàng xem đó như một cơ sở riêng biệt của Christine, mặc dù họ lúc nào cũng luôn luôn phụ giúp tất cả những khó khăn cho nàng. Người đàn ông nào lọt được vào đôi mắt xanh của Christine, người ấy xem như trúng số, nhất định chuột sa hũ nếp, nhất định sẽ có một đời sống ấm no đầy đủ Nhưng Thuận, dù sao chàng cũng đã tự tạo cho riêng mình một cơ sở làm ăn tuy không to lớn vĩ đại nhưng cũng đủ sống sung túc qua ngày.
Rõ ràng đối với Christine, chàng không phải là người đến với nàng để mong đào mỏ. Mục đích của Thuận, thực ra, ở phút khởi đầu, khi chàng và nàng tình cờ gặp nhau tại shop sửa xe của chàng, Thuận chỉ thấy có một người con gái đẹp trẻ trung và cởi mở. Nhất là chưa gì, thì Christine đã vô tình để cho Thuận nhìn thấy hết cặp đùi và hai bờ háng quý phái của nàng, nhất là cái gò âm hộ đẹp đẽ nổi um lên, ẩn hiện mờ ảo phía sau làn vải xì líp trắng toát đến nỗi làm cho Thuận mê mẩn cả người.
Chuyện tình cờ thứ hai xảy tới, khi Thuận lại cũng vô tình cầm cái toa của một ông bác sĩ ngoại quốc đã khám bệnh cho Tâm để đến đúng ngay cái tiệm thuốc do chính Christine đang chịu trách nhiệm điều hành, để rồi, tình thần khởi đi từ những nguồn cơn đó, cho đến ngày Thuận tìm đủ mọi cách mua chuộc cảm tình của Christine, trở thành một người bạn mà nàng tín nhiệm mời thẳng về nhà trông nom cho chiếc xe Mercedes của nàng thỉnh thoảng có một vài trục trặc nhỏ.
Thế là họ đến với nhau. Tuổi trẻ giao thiệp với nhau qua một cung cách tự nhiên và vô tư thẳng thắn. Nhưng sự vô tư đó sẽ bị chi phối, nếu một trong hai người có tà ý muốn chiếm hữu người kia. Điếu này thì Thuận có ngay ý nghĩ trong đầu từ khi chàng nằm dưới gầm xe ngó lên, nhìn thấy cái Ɩồŋ đẹp đẽ của Christine hiện ra mờ mờ trong làn vải váy Và chàng đã có ngay một ước ao là làm sao để Thuận được “nhìn” thấy tận mắt cái Ɩồŋ đẹp đẽ của Christine, giống như những lần trước với Thủy, với Tâm, Thuận cũng đều có chung một niềm ước ao như vậy, để rồi chung cuộc, Thuận đã đụ ngang được cả ba người đàn bà trẻ trung đầy sức sống. Đó là một diễm phúc, một may mắn đặc biệt của chàng.
Từ chỗ chỉ ao ước thôi, bây giờ Thuận đã chẳng những dẫn được Christine đi ra khỏi nhà, đi ra khỏi tiệm thuốc của nàng, chàng còn đụ được nàng bất cứ lúc nào chàng muốn. Điều đó mới đích thị là một thiên tài.
Trọn một tuần lễ đã qua cho đến bây giờ, từ khi Christine đã nếm mùi vị của xác thịt, đã biết thế nào là khoái cảm đê mê, Thuận càng dễ sai khiến nàng, biến Christine thành một “nô lệ tình yêu” thuần hậu nhất. Chính Christine ngoan ngoãn nhiệt thành, Thuận tự nhiên cảm thấy yêu thương nàng thật lòng từ lúc nào chàng cũng không biết rõ. Chỉ biết rằng, mặc dù đụ Ɩồŋ nàng đã tơi tả bao phen, nhưng Thuận không hề có ý nghĩ phản bội, bồ rơi nàng.
Tự nhiên Thuận mơ mộng như một chàng trai mới lớn khi nghĩ đến tương lai, một mai chàng sẽ phải ứng xử ra sao với Tâm và với Christine bây giờ. Người con gái nào đến trong đời Thuận cũng đều hiến dâng cho chàng tất cả. Hiến dâng không hề có bất cứ điều kiện nào kèm theo. Không ngờ đó lại là mối hoang mang day dứt trầm trọng của Thuận bay giờ.
Nghĩ đến đây, tự nhiên chàng cảm thấy có tội với cả hai người con gái. Người nào cũng đẹp, cũng tận lực bình sinh ân ái với chàng. Nếu phải chọn lựa để kết hôn, chắc chắn Thuận sẽ không biết quyết định để bỏ ai, lấy ai. Thôi thì cứ để mặc cho dòng đời buông chảy. Giờ là phút tận hưởng những khoái lạc nhất thời, để cho ngày mai muốn r sao thì ra…
Tâm bước vào bên trong phòng mạch của ông bác sĩ. CÔ y tá nhìn Tâm mỉm cười rồi quay người ra khóa chặt cái chốt cửa theo thông lệ, rồi nàng được yêu cầu cởi bỏ hết y phục đang mặc ở trên người để khoác hờ một cái áo choàng bệnh nhân rộng thùng thình. Tâm nằm đó, dõi mắt nhìn bâng quơ lên trần nhà trong khi cô y tá lom khom ghi chép, làm hồ sơ cho nàng tái khám. Bệnh tình của nàng thì bác sĩ chuyên môn đã xác quyết rất chính xác rồi. Lần đầu tiên, sau khi đeo cái găng tay bằng cao su thật mỏng, ông ta nhẹ nhàng và khéo léo thọc một ngón tay vào cửa Ɩồŋ của Tâm để định bệnh, ông bác sĩ đã hòi Tâm:
– Bộ ông xã của cô là người tây phương hả?
Tâm bình thản lắc đầu. Sự việc chỉ nhanh gọn có thế rồi ông ta viết thuốc cho toa và Tâm ra về với lời dặn rằng trong thời gian một tháng, nàng không được sinh hoạt tình dục vì cửa tử cung bị chấn động, sưng lên và rất dễ nhiễm độc nếu bệnh nhân tiếp tục những sinh hoạt phòng the. Tâm lặng lẽ ra về.
Nàng cho rằng ông bác sĩ này chỉ kết luận theo nhận xét chuyên nghiệp của ông ta. Tâm không hiểu rằng, chính vì tính chất chuyên nghiệp, ông ta có thể biết rõ lý do tại sao Tâm bị sưng cửa tử cung, nhất là ông ta cũng biết Tâm là một phụ nữ rất đẹp thì chuyện đó phải xảy ra dễ dàng hơn. Chỉ có một điều ông bác sĩ không biết, đó là ai đã làm cho sưng lên cái chỗ sâu kín nhất của người đàn bà.
Lần khám bệnh này, nãy giờ Tâm chưa thấy ông ta xuất hiện. Đây là phòng mạch của một ông bác chuyên khoa tư nhân. Bác sĩ khá điển trai, lúc nào cũng có một thái độ hòa nhã vui vẻ và hết sức lễ phép với các nữ bệnh nhân, cho nên mỗi lần Tâm đến đây khám bệnh kín, nàng không sợ có người hay biết những chuyện riêng tư của nàng. Cô y tá lại cũng là một người rất đẹp và niềm nở, lúc nào cũng luôn luôn có mặt bên cạnh bệnh nhân mỗi khi bác sĩ phải khám những chỗ kín đáo nhất. Hôm nay cô ta cũng nhã nhặn giống như những lần trước, nói chuyện rất nhẹ nhàng:
– Cô Tâm chống hai chân và dạng háng ra để tôi coi lại toàn bộ một chút.
Tâm nằm ngoan ngoãn như người ta nằm trong tư thế sắp đẻ, nàng làm theo lời, nhích hai háng rộng ra xa cho cô y tá vén cái áo choàng lên, để lộ nguyên vùng hạ thân với cái Ɩồŋ mập mạp nổi um lên đầy lông lá như mời gọi dục tình. Cô y tá thản nhiên dùng một cái đèn bấm nhỏ chiếu vào khu vực cái Ɩồŋ của nàng. Thực ra, nhìn từ bên ngoài, hình thể cái Ɩồŋ của Tâm vẫn có vẻ bình thường không có gì là bị bệnh vì cái đau phát xuất từ phía bên trong, chứ đâu phải bên ngoài.
Số lượng thuốc bác sĩ cho toa, Thuận đã chịu khó mua về cho nàng đã uống rất đúng liều lượng, cho đến hôm nay thì những cơn đau thắt ngang hông của Tâm đã hoàn toàn biến mất, việc đi đứng, hành kinh đã trở lại rất đúng chu kỳ, cho nên lần này đến phòng mạch chỉ là để cho bác sĩ khám lại cho chắc chắn đã hết bệnh mà thôi.
Những ngón tay của cô y tá vạch hai cái mép Ɩồŋ của Tâm để soi đèn vào nhìn đem đến cho Tâm một cảm giác kích thích êm ái nhè nhẹ. Mặc dù là người đồng phái với nhau, nhưng những va chạm êm ái như thế vẫn làm cho Tâm bị kích thích đến rung động cả người, Tâm cứ để tự nhiên cho cô y tá vạch hai mép Ɩồŋ, vạch đám lông ra “khám bệnh” cho nàng, hai ngón tay của cô ta vô tình cọ nhẹ vào cái đầu hột le của Tâm đã ngủ quên cách nay cả hơn tháng, giờ bị đánh thức khiến cho Tâm cảm thấy đê mê và Tâm chợt hiểu ra được tại sao hai người đàn bà cùng phái vẫn có thể tạo những cảm giác sướng khoái cho nhau. Lẽ dễ hiểu là họ đồng phái. Họ biết rất rõ những chỗ nhạy cảm và dễ dàng kích thích trên cơ thể, cho nên, dường như cô y tá đang làm cho Tâm bị lên cơn kích thích. Nàng nghĩ rộng hai người đồng phái với nhau, cô y tá nếu có vô ý làm cho nàng sướng khoái thì cũng chẳng sao.
Vì vậy Tâm càng yên trí, cứ để cho cô y tá ve vuốt mãi cái hột le và kích thích bên ngoài hai cái mép Ɩồŋ của nàng cho đến khi Tâm đã quá nứng, vãi cả nước dâm ra, cô y tá biết ý, vội vạch rộng mép Ɩồŋ của Tâm ra cho cô ta bú Ɩồŋ nàng. Giữa lúc đó thì bác sĩ xuất hiện. Ông ta chỉ mặc có độc một cái áo choàng trắng ở ngoài, bên trong hoàn toàn không mặc thêm quần áo nào khác, ông ta đứng sát ngay bên cạnh giường, nơi bàn tay của Tâm đang bấu lấy cạnh giường để đè nén cơn dâm đang tới.
Ông bác sĩ làm như vô tình kê sát con cặċ rất săn cứng của ông ta vào những ngón tay của Tâm. Con cặċ nóng hổi làm cho Tâm cảm nhận được ngay và nàng rương lên xốn xang bồi hồi trong khi dưới Ɩồŋ nàng cô y tá vẫn đang rà mút cái hột le làm cho nàng sướng quá, y như những lúc làm tình. Bác sĩ không nói nửa lời, ông ta cúi xuống nút lưỡi Tâm. Quả là một nụ hôn êm ái, giống như của vị hoàng tử khả ái đặt lên môi nàng công chúa đang ngủ trong rừng.
Cử chỉ của bác sĩ dịu dàng và nụ hôn thì đem đến cho Tâm những thích thú mạnh mẽ, cái đầu của Tâm tự động ngẩng cao lên đón lấy nụ hôn kỳ bí của ông thầy thuốc đa dâm, ông ta đưa tay xoa nhẹ hai bầu vú của Tâm ẩn bên trong lớp vải áo choàng, lúc đầu vừa hôn, ông ta còn xoa nhè nhẹ, dần dần ông nút lưỡi nàng một cách cuồng bạo và bóp vú nàng một cách mạnh mẽ hơn.
Cô y tá thọc hết hai ngón tay của cô ta vào trong cửa mình của Tâm mà ngoáy, thọc ra thọc vào. Lẽ dĩ Tâm sướng đến mờ người. Hơn một tháng trời qua nàng ăn chay nằm đất, xa lánh hẳn các cuộc truy hoan theo lời của ông bác sĩ căn dặn. Nội lực trong nàng đã được tích tụ đầy ắp cho nên vừa bị kích thích, nàng đã sẵn sàng để tham dự.
Trong giây lát, cô y tá thay đổi vị trí, cô ta tiến đến ngang tầm nằm của Tâm, vạch bầu vú ra đưa sát mặt cho Tâm bú lấy, trong khi bác sĩ bước tới phía chân của nàng, ông ta vạch cánh áo choàng lôi con cặċ to đỏ hồng hào ra, cầm lấy đánh qua đánh lại trước cái miệng Ɩồŋ của Tâm, thỉnh thoảng ông ta dí cái đầu con cặċ vào lỗ âm đạo của Tâm mà ngoáy chứ chưa thực sự đụ nàng. Lối nghịch ngợm này Thuận vẫn làm với Tâm nhiều bận ở nhà. Nó cũng làm cho nàng bị kích thích ghê gớm ở đây, nhất là ông bác sĩ còn dùng một tay để vạch rộng hai bên cái mép Ɩồŋ, tay còn lại ông ta đánh cái đầu con cặċ to tổ bố đã cương cứng lên vào trúng giữa cái hột le.
Mỗi lần đánh trúng cái hột mềm mại của nàng, Tâm bị kích động đến giật thót cả người lên. Một cảm giác tê tái xâm chiếm cái âm hộ của nàng. Nàng mê mẩn ngậm lấy một bên vú của cô y tá mà bú trong khi bàn tay nàng lòn qua hàng nút áo y tá, mò xuống bóp lấy cái Ɩồŋ của cô y tá trong khi cô y tá dính chặt cái miệng với ông bác sĩ. Cuộc chiến tay ba diễn ra trong phòng mạch của ông bác sĩ một cách khá êm ả, không một ai bên ngoài hay biết.
Ông bác sĩ có khuôn mặt rất lịch sự đẹp trai, thân hình của ông không quá to lớn kềnh càng, nhưng con cặċ của ông thì không thua kém kích cỡ của con cặċ thằng xếp Robert của Tâm. Ông ta đứng đó vừa lấy đầu cặċ đánh nhẹ nơi miệng Ɩồŋ của Tâm, vừa bóp vú của nàng trong khi cái miệng của ông ta nút lưỡi cô y tá. Tự nhiên Tâm được hưởng thụ khoái lạc một cách vô tội. Vạ và rất tình cờ. Tâm không ngờ sự việc lại có thể diễn ra ngay trong cái phòng mạch kín đáo và ấm cúng của ông bác sĩ phụ sản người tây phương này.
Để lại một bình luận