Phần 4
Bất thình lình ngoài kia Tâm vô tình hắng giọng để cho Thủy trông thấy Tâm đang đứng coi lén hai vợ chồng nàng đang đụ ngồi trên ghế. Sắc diện Thủy hơi biến sắc và động tác hưởng ứng của nàng vì vậy bị lơi ra bất thình rinh đến độ làm cho Hoàng phải nhìn theo tia nhìn đầy kinh ngạc của vợ. Cả hai người bên trong phòng ăn chưa biết phải phản ứng cách sao cho hợp lý trước cái cảnh làm tình éo le ngay giữa trưa trước mắt cô bạn gái của cả hai vợ chồng thì Tâm đã dạn dĩ rời khỏi chỗ nàng đang đứng lấp ló ở bên ngoài để bước hẳn vào bên trong căn phòng ăn ở nhà bếp.
Thủy chưa kịp lên tiếng nói gì thì Tâm đã tự động treo cái túi xách cá nhân trên một cái ghế rồi không cần nói nửa lời, nàng tự ngồi xuống trên một cái ghế khắc và tự tay vén váy lên để thủ dâm một mình. Là một người đàn ông như Hoàng, dù hắn đang được cùng đụ vợ một cách cuồng nhiệt, Hoàng vẫn không thể nào không dõi mắt nhìn vào cái hốc Ɩồŋ trắng toát phủ đầy lông rậm rạp và quá đẹp của Tâm thấp thoáng qua làn vài váy mỏng Tâm đang mặc.
Về phần Tâm, nàng không thể cầm lòng được trước những hình ảnh khiêu dâm quá mạnh bạo của Hoàng và Thủy, cùng lúc nước trong Ɩồŋ của nàng đã bị kích thích cực độ, ứa ra ướt sũng chiếc xi – líp màu trắng đang mặc trên người Lý do cũng dễ hiểu đối với Tâm vì như mọi bữa, cũng vào giờ ăn trưa này thì thằng xếp Robert mắc dịch cũng đã thông báo cho nàng đến văn phòng của hắn vừa ăn trưa với những món ăn hắn đã order sẵn vừa đụ đéo nhau nồng nàn. Hôm nay, ông sếp đã đổi đồ chơi, Tâm bị cho ra rìa, khiến cho nàng tự nhiên không biết phải làm gì với một buổi trưa còn quá nhiều thời gian nhàn hạ, Tâm mới định nghỉ dưỡng sức, thì oái oăm thay, nàng lại gặp cảnh dâm đãng này. Cho nên Tâm không cầm lòng được là phải.
Nàng ngồi xuống ghế thủ dâm một mình với một trái chuối còn xanh vỏ nàng vừa lấy trên ớ a trái cây để trên mặt bàn ăn. Một tay Tâm tự mân mó hai bầu vú của mình bên ngoài lớp áo lụa mềm nàng đang mặc, tay còn lại Tâm cầm lấy một đầu trái chuối và thọc đầu kia vào giữa cửa Ɩồŋ. Trái chuối xanh và không kém phần hấp dẫn khi Tâm từ từ ấn sâu nó vào bên trong lỗ Ɩồŋ, làm cho Hoàng không thể tập trung vào việc đang nắc Ɩồŋ vợ.
Vừa nấm hai bên thớt mông trần của Thủy để phụ với vợ hất sâu cái Ɩồŋ cho nó nuốt ngập hết khoảng chiều dài con cặċ Hoàng vừa chăm chú ngấm cái tòa thiên nhiên chưa mở hết của Tâm. Mới đầu Thủy cũng thấy hơi khó chịu. Nhưng trong cơn đang sung sướng, nàng quên mất cả tính ghen tuông hẹp hòi vốn là bản chất cố hứa của tất cả những người đàn bà, cho nên Thủy buột miệng nói:
– Anh có muốn cho Tâm cùng nhập cuộc chơi chung với vợ chồng mình không?
Nếu anh chịu thì gọi Tâm đến đây đi. Hoàng còn đang phân vân chưa biết phân xử ra sao vì chàng vẫn ngại, có thể Thủy muốn thử lòng chàng, cho nên Hoàng không thể mạnh miệng đề nghị như Thủy vừa cho biết. Hiểu được sự khó xử của chồng, Thủy mạnh dạn nhìn Tâm, nói:
– Con khỉ! Ngồi đó mà thủ dâm coi sao được? Đến đây với tụi tao…
Thủy nói với Tâm như vậy nhưng rồi nàng chợt nghĩ ra là cả ba đang hành lạc nơi phòng ăn thì rất khó để cùng hợp tác, nên Thủy đứng lên tự rút Ɩồŋ ra khỏi con cặċ của chồng đang láng bóng trơn tru vì trong dòng dâm thủy trong âm hộ. Nàng đi lên phòng khách, nơi có bộ sa lon da rất đắt tiền hai vợ chồng nàng mới tậu vài tháng trước để sán có chỗ thoải mái nằm đụ nhau mỗi khi hai người nổi hứng.
Nên hôm nay, nhân tiện có Tâm đến nhân đúng lúc, nàng “mời” Tâm cho chồng cùng đụ luôn. Thủy biết rằng, trong hoàn cảnh này, nếu nàng không mạnh dạn đề xướng thì nhấc cả Tâm, cả Hoàng, dù có muốn đụ chung tay ba tới đâu, nhắc hai người cũng không dám nói ra miệng vì họ nể nang nàng. Nghĩ vậy cho nên, nhất cử nhất động, Thủy đều phải “hướng dẫn” để cho hai người đủ yên tâm cùng nhập cuộc cho vui. Thủy thấy cũng đâu có gì cần phải riêng rẽ theo kiểu chồng chị chồng em, đụ nhau thì ai cũng vậy thôi, miễn tất cả mọi người cùng sướng là được Vả lại nhất là khi đã đụ nhau xong rồi thì vị trí thường lệ của người nào, người ấy phải giữ lấy, phải tôn trọng, đừng có nhập nhằng này nọ làm mất trật tự đời nhau là được chứ có sao đâu. Nghĩ xong, Thủy nói:
– Anh Hoàng bú lại Ɩồŋ em đi, để em bú vú Tâm cho. Còn Tâm thì, thôi, thây kệ! Tao sẵn sàng cho mày mượn đỡ con cặċ quý giá của chồng tao đó, nếu mày muốn thì Hoàng sẽ chơi cho mày… chết luôn.
Tâm nghe Thủy “mở đường” cho hươu chạy, trong lòng nàng rất phục tính tình Thủy hào phóng cởi mở và cảm thấy biết ơn bạn hơn bao giờ. Nàng đáp:
– Cảm ơn lòng tốt của mày! Chứ bộ anh Hoàng của mày không thích chơi của lạ sao chớ! Mày biết tao rồi. Đâu phải thằng nào cũng được phép lấy con cặċ ra mà đụ vào Ɩồŋ tao đâu, ngoại trừ Thuận mà thôi Xong lần này, lần tới, nếu vợ chồng mày chấp thuận, tao sẽ rủ cả Thuận của tao cùng nhập cuộc chơi chung. Chừng đó, tao cũng dành Thuận cho mày muốn làm gì thì làm. Thuận của tao tuy không đô con như anh Hoàng của mày, nhưng đừng tưởng vậy mà bở. Ảnh mà quyết chủ ý, thì hai cái Ɩồŋ bơ sữa của mày, anh Thuận cũng chơi đến rách luôn chứ đừng thấy thường làm dễ. Ảnh bú Ɩồŋ tao cũng nghề như anh Hoàng vừa bú Ɩồŋ mày. Nhiều khi ảnh mệt, tao thèm đụ, ảnh chỉ cần đè tao ra bú Ɩồŋ hoặc dùng máy chạy khắp mặt Ɩồŋ cho tao, cũng đủ sung sướng đến chết ngất đi được…
Nghe Tâm ai nói, Thủy tròn vo đôi mắt:
– Cái gì? Mày vừa nói cái gì? Tụi mày dùng cả máy để đụ nhau? Chết thật, tụi mày phản thiên nhiên quá sức. Thế nào cũng có ngày…
– Có ngày gì… Có ngày mày sẽ ngất đi vì sướng đó con nỡm. Để hôm nào tao sẽ nói Thuận “chạy máy” cho mày. Nhưng tao chỉ sợ anh Hoàng không cho phép…
Nói ra điều này, mục đích của Tâm là xoa dịu chút tự ái nếu có của Hoàng để cho chàng, một chút nữa đây, hiểu rằng Tâm là loại đàn bà ngoài thói quen thích sống bằng thực tế, nàng còn là người biết “tôn”ti trật tự”, không dám tự ý”cướp chồng”người, mặc dù Tâm thừa biết, Hoàng cũng đã biết bao nhiêu lần không dấu diếm được sự thèm khát chiếm đoạt và được hường thụ trên thân thể đầy sức sống của Tâm trước đôi mắt tinh đời và nhận thức bén nhạy theo thói quen của một người đàn bà như nàng.
Có điều trong bọn họ, ai cũng có đôi có cặp, và điều chắc chắn rằng ai cũng đều được thỏa mãn hạnh phúc chăn gối theo cách hưởng thụ riêng của từng cặp, cho nên, Tâm và Thủy đều không mấy để ý đến chuyện thừa hưởng”đồ nghề gia bảo” của nhau vì sợ, rất dễ đưa đến sự hiểu lầm. Nhưng, thực tế ở đời nhất là trên phương diện tình dục, tất cả mọi người đều được thụ hưởng một cách đồng đều và đầy đủ thỏa mãn thì sự ghen tương tự nhiên sẽ bị tiêu diệt. Lúc bấy giờ, cặċ của chồng chị cũng là con cặċ của sự thèm muốn nơi tôi. Lồŋ của tôi cũng là cái Ɩồŋ làm cho con cặċ của chồng chị được tận cùng khoái cảm. Có ai bị mất mát điều gì? Có ai bị thiệt hại điều gì. Miễn là đừng ai cố tình, rắp tâm chiếm hữu riêng tư một cách bất chính thì tất cả mọi người mọi việc sẽ được đề huề, tốt đẹp…
Thủy đưa một bàn tay sang bóp Ɩồŋ Tâm, nàng nói:
– Chơi với mày bao lâu nay, không ngờ mày cũng rộng rãi hào sảng trong tình trường gớm. Nếu nói vậy, bữa nào tụi mình cùng chơi chung hai cặp cho vui. Anh Hoàng của tao chắc không phản đối đâu, vì anh ấy cũng được tự do chơi mày trước mắt của tao mà. Thủy quay sang ngó chồng tủm tỉm:
– Anh có cho phép em làm như vậy không, anh Hoàng? Nàng nhìn về phía bạn gái, chỉ ngón tay lên thân thể trần truồng mát mịn của người Tâm:
– Anh coi đó… Tám đẹp quá! Nó có một thân thể ngà ngọc, hồi xưa nó rất nổi tiếng sexy, đã làm cho bao chàng trai trẻ cũng như sồn sồn mê ngất, bao phen ước ao mà đâu có ai được diễm phúc ngắm nhìn, đừng nói là được sờ tới một sợi lông chân của nó, chứ đừng nói đến việc được đè Tâm ra đụ khơi khơi vô tội vạ. Hôm nay em đồng ý để cho hai người được đụ nhau thoải mái và phải làm cho nhau thật sung sướng. Nhưng trước hết, hai người cũng phải làm cho mình sướng trước đi. Nãy giờ anh Hoàng mới làm cho tao nổi điên lên rồi đây này. Anh chìa con cặċ của anh cho Tâm nó bú cho đỡ thèm. Nó có vẻ thèm anh lắm rồi kia kìa! Còn anh, bú lại Ɩồŋ em một lúc nữa đi.
Thế rồi cả ba bắt đầu nhập cuộc ngay giữa căn phòng khách khang trang bên trong căn nhà yên vắng giữa trưa của hai vợ chồng Thủy. Họ là những người trẻ, sức khỏe của cả ba còn đang độ rất sung sức Nhan sắc và thân thể của họ còn rất hấp dẫn và trẻ trung, đầy đủ sinh khí. Họ chơi nhau thâu đêm suốt sáng còn chưa biết chán, huống chi chỉ đụ nhau có một hiệp ngắn ngủi vào giữa buổi trưa êm mát này.
Hoàng gần đúng như là một người vừa may mắn được trúng số, vì đối với Tâm lâu nay, chàng đã bao phen ước ao có được một lần lột hết cả cả y phục của nàng đang mang trên tấm thân tròn trịa thơm mát trắng hồng để chỉ để nhìn ngắm thôi, cũng đã đủ phấn khích lấm rồi, nói chi tới chuyện còn được thực hiện tất cả những ước muốn nhục dục của chàng trên tấm thân nõn nà đó, thử hỏi, còn có gì thú vị và hãnh diện hơn điều này.
Cho nên, nghe lời nhắc nhở êm ái, rộng lượng của vợ, Hoàng vẫn cảm thấy run run trong bụng vì quá sung sướng. Quả thật, thân thể của Tâm với nước da mịn và trắng như bông bưởi, nổi bật dưới bờ háng của nàng là cái Ɩồŋ thơm tho mum múp thế kia, hỏi làm sao Hoàng không đầy sự phấn khích, hãnh diện? Chàng đang thầm nghĩ: “Ước gì mình có một lúc hai con cặċ để cùng một lúc chơi cho trọn vẹn đầy đủ hai cái Ɩồŋ ngàn vàng đang phây phây trước mắt.”
Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười. Thân hình của Thủy thì hơi hơi phốp pháp, nhưng là cái phốp pháp thon gọn của những người phụ nữ á Châu. Từ khuôn mặt xuống ngấn cổ tròn, tới hai bờ vai thon thon đầy đặn với lớp da trắng nõn mịn màng là hai bầu vú tươi ngon nồng ấm, nổi ngạo nghễ trên làn da bụng căng đầy với hai đường nét eo thon thả chầy dài xuống cái Ɩồŋ um lên với chùm lông đen mướt và cái lỗ Ɩồŋ lúc nào cũng đem đến cho chàng một hương vị ngây ngấy.
Rất nhiều đêm, dù trời nắng hay mưa, thời tiết nóng bức hay lạnh lẽo đến đâu, dù trong lúc còn tỉnh thức hay trong những cơn ngủ mơ chập chờn đồng thiếp, Hoàng vẫn luôn luôn thích thú một điều là được úp chặt bàn tay trên cái mu Ɩồŋ ấm áp và đầy hương vị dục tính đó. Đã biết bao nhiêu đêm, hai vợ chồng dù đã chơi nhau chán chê mê mỏi, Hoàng chợt thức giấc trong đêm khuya tĩnh mịch, chàng cũng lồm cồm khe khẽ bò dậy, lật tấm mền mỏng ra? Rồi dưới ánh đèn ngủ êm dịu, Hoàng chăm chú ngồi ngắm cái hình ảnh thiêng liêng trên tấm thân nõn nường của người vợ yêu quý mà thượng đế đã ban cho chàng. Ngấm đã rồi cầm lòng không đậu, Hoàng nhẹ nhàng đưa bàn tay ra mân mê từng sợi lông đen mướt đến hai cái.
Mép âm hộ vừa dày vừa mềm. Có khi hứng tình, chàng mân mó, nghịch sâu bên trong âm hộ hay là khe khẽ kéo rộng cái háng của vợ ra để rồi nhìn thấy cái Ɩồŋ hum húp nở ra to phồng vì đã bị kích thích, chàng lấy vài ngón tay vê lên vê xuống dọc theo hai bên mép Ɩồŋ xẻ dọc cho đến hai mép mông khin khít… Và rồi bị kích thích nhiều quá, Thủy ú ớ mê man trong miệng khi đang say ngủ nhưng cũng tự dạng rộng háng ra, để lộ hẳn cái ngao xinh xinh màu hồng phơn phớt với chất nước dâm đã ứa ra lóng lánh dưới bóng đèn.
Thế rồi chỉ cần Hoàng nhẹ nhàng đút cái đầu con cặċ của chàng đã cương cứng vào giữa cái lỗ đang ướt kia, nhấn một cái thụp, thì Thủy đã rương hẳn háng lên để tiếp nhận cảm giác khoái cảm nhục tình chợt dấy lên trong cái bộ phận sinh dục phì nhiêu tươi tốt và luôn luôn đáp ứng con cặċ căng cứng của Hoàng. Hai người lại âm thầm và hì hục đụ nhau trong đêm vắng. Thật là hạnh phúc biết bao nhiêu.
Đã bao phen, Hoàng thầm cảm tạ ơn trời đã ban cho loài người, đã ban cho người đàn bà có người đàn ông ở bên cạnh để chiêm ngưỡng, để thỏa mãn dục tình trên những cái Ɩồŋ đầy hấp lực và ngược lại có những người đàn bà với những tấm thân ngà ngọc, với những cái Ɩồŋ tiết ra một mùi hương không thơm không hôi thúi, nhưng rất hấp dẫn ri khứu giác của người đàn ông.
Hoàng nhớ có đọc một đoản văn miêu tả hoàng đế Napoleon trước khi đi đánh giặc đến ngày sắp sửa hồi binh trở về, viên kiện tướng lẫy lừng, hẳn là một dân chơi sểnh đời nhất, đã điện tín về cho nàng Josephine, bảo nàng đừng tắm nữa, tức là đừng làm mất đi cái mùi thần diệu toát ra từ sâu bên trong cái lỗ Ɩồŋ của nàng để đợi cho ông trở về… thường thức.
Thủy đối với Hoàng cũng vậy. Nhiều khi tính nàng cẩn thận và sạch sẽ quá trước khi lên giường hai vợ chồng ôm nhau đi ngủ, Thủy đã làm mất đi, tan biết hết cái chất trời cho, cái mùi vị thần tiên bên trong lỗ Ɩồŋ mà chàng vốn rất thích ngửi, rất thích nếm. Nó thần bí biết bao. Đừng bao giờ có ai nói với Hoàng rằng cái lỗ Ɩồŋ um lên hun hút, ấm áp và thơm tho, cái hương vị hơi hơi ngai ngái, hơi hơi chan chát mằn mặn kia, tiết ra bên trong chỗ sâu của hai cái mép cửa mình của người đàn bà như Thủy là một thứ cần phải tẩy uế, cần phải làm sạch đi.
Hỡi ôi! Ngu xuẩn và man ri mọi rợ biết là chừng nào. Vì chừng nào hoặc bất cứ thứ gì trên cái cuộc đời này có thể tạo ra được một hương vị huyền nhiệm tương tự. Cho nên Hoàng thích bú Ɩồŋ Thủy. Nói chung là tất cả đàn ông đều thích bú cái Ɩồŋ của các con cái để, một là mang lại cho họ một cảm giác ban phát tình yêu, ban phát cường độ dâm tính cho người đàn bà, hai là được thưởng thức cái hương vị nồng nàn của cái nơi sâu kín nhất, thiêng liêng thần thoại nhất của phái nữ.
Trưa hôm nay, giữa căn phòng khách của nhà Hoàng, có tới hai cái Ɩồŋ để cho Hoàng mặc tình thao túng, để cho Hoàng tự tung, tự tác, hết sờ nghịch rồi bú liếm, rồi tự ý cắm con cặċ của chàng vào thám hiểm tận hang sâu thăm thầm hoặc chà sát bên ngoài cửa Ɩồŋ, muốn làm gì thì làm tự ý. Nhưng thật đáng tiếc thay? Trời chỉ ban cho Hoàng có một cái miệng để bú một lần cho một cái Ɩồŋ với một cái mũi để hít ngửi hai làn da thịt có hơi khác nhau về hương nhưng rất giống nhau về vị.
Cái Ɩồŋ của Tâm tuy thon gọn tròn trịa, nhưng nó gò nổi bật lên chính giữa hai bên cái nét đùi, thoạt trông như hai miếng thạch thanh cao trinh trắng. Nó vừa trong, vừa mịn màng như nhung vừa êm mát như một phiến thạch không một chút tì vết gợn lên. Vú với Ɩồŋ của Tâm đẹp hay của Thủy đẹp? Đó là điều Hoàng không thể nào phân định và giải thích được.
Lồŋ của Tâm cũng có những đường nét thánh thiện thiên đường. Lồŋ vá, mông hay lông Ɩồŋ của Thủy cũng có những sắc nét thiên thần không kém, mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười. Và dĩ nhiên, cả hai cái Ɩồŋ son trẻ này, chỉ cần nhìn ngắm chúng thôi, cũng đã là thần thoại, nói gì đến việc dùng miệng lưỡi mút bú nó và cầm hẳn con cặċ săn cứng vào đụ miệt mài cho nó đến phải ứa nước ra lênh láng như người ta vắt một thứ trái ngon cho đến khi nó hóa thành ra chất nước nhờn trơn trượt, thì quả là một vinh dự thiêng liêng nhất của một đời người, đời người đàn ông rẫy đầy diễm phúc.
Hoàng mong muộn thời gian lúc này ngưng đọng lại, để chàng ghi nhớ trong óc mãi mãi hai tấm thân thể đầy hấp dẫn thân thương, để chàng chơi cho phỉ sức, cho cả hai cái Ɩồŋ đều phải quằn quại tái tê đam mê rực lửa trong vòng tay cuồng nhiệt đam mê của một người đàn ông có đầy đủ nét chơi phong độ và sung sức như chàng.
Nghĩ thì như vậy, song Hoàng biết một cách rất chắc chắn rằng, chàng vẫn có thể thay phiên làm cho hai cái Ɩồŋ đàn bà này phải rương lên vì sướng, phải điên đảo trong tay chàng, nhưng với điều kiện, Hoàng quyết phải cố giữ, quyết phải cố chiến đấu trong nội tâm để gia tăng thêm thành công lực để chế ngự cho tinh khí đừng sớm thoát ra, thì Hoàng sẽ thành công trong ước nguyện đó.
Nhưng làm cách nào vừa làm cho hai cái Ɩồŋ được thỏa mãn cùng một lúc với sự thỏa mãn của chàng trong một lần phóng thoát tinh khí, thì Hoàng… chịu thua ông Thượng Đế. Không thể nào cùng sướng, cùng xuất tinh ra trong hai cái lỗ Ɩồŋ trong cùng một lượt. Đó, chính là phần bất hạnh của người đàn ông, cho dù Hoàng có vạm vỡ, khỏe mạnh và có sung sức hay kinh nghiệm ân ái tới đâu, chàng vẫn không thể thực hiện được điều này.
Chỉ còn có độc một cách duy nhất là chàng bú Ɩồŋ cho Thủy phải điên lên, phải rương nứng đến cùng tận rồi Hoàng bảo Thủy cúi sấp người xuống để cho Hoàng tiếp tục bú Ɩồŋ và liếm lỗ đít của nàng từ phía sau cho đến khi Thủy chịu đựng không thể nào thấu được nữa thì Hoàng vội đứng lên, chĩa thẳng con cặċ vào đụ từ từ, từ từ nhưng lại cực kỳ kích thích cho đến khi Thủy đạt đến cơn khoái lạc cực điểm, nàng đã xuất khí đến mấy lần rồi sụm hẳn tay chân, ngã nằm sấp xuống mặt nệm thở dốc thì Hoàng mới quay sang thanh toán nốt con mồi cái còn lại là Tâm, cô bạn gái rất thân thiết của vợ chàng mà Hoàng biết chắc rằng, sau buổi trưa đáng nhớ này, Hoàng với Tâm sẽ còn có hy vọng nhiều dịp để được nhìn ngắm, thưởng thức và tận hiến thân xác cho nhau trong những cảm giác khoái lạc cực.
Trước đây, cứ mỗi lần Tâm đến nhà chơi với Thủy, qua cung cách ăn mặc hợp thời và rất bắt mắt của Tâm, Hoàng đều ao ước được một lần, lột bỏ hết quần áo trên người của Tâm ra để được chiêm ngưỡng tấm thân no đầy săn cứng thơm tho êm mát của nàng. Chỉ dám nghĩ đến như vậy. Chứ làm sao Hoàng dám ao ước được đụ Tâm, được chính tay mình bóp vú bóp Ɩồŋ và còn được ôm Tâm trong tay mà đụ như đụ một người vợ gần gũi như Thủy.
Vậy mà hôm nay Hoàng đã được toại ý, một cách rất ư là tình cờ, một cách rất thật là cảm xúc. Hoàng thầm biết ơn Thủy đã giải tỏa những khó khăn gục mắc vẫn lâu nay lởn vởn, lợn cợn trong tâm khảm của chàng. Thủy sau một hồi lăn ra thở dốc, nàng đã thiếp vào giấc ngủ say từ lúc nào.
Rõ ràng, trong căn phòng im vắng giữa một buổi trưa đầy thanh bình, Hoàng đã được hưởng dâm với cả vợ nhà lẫn người bạn gái quá đẹp, quá hấp dẫn lôi cuốn của vợ, trong khi sức lực của Hoàng vẫn còn giữ được y nguyên, tinh khí của Hoàng nhờ đã được chàng cảnh giác cao độ cho nên khi Thủy đã lên đến tột đỉnh của khoái lạc, chàng vẫn kềm giữ cho tinh khí khỏi thoát ra để chàng còn có đủ lực lượng “thưởng thức” người khách quý vừa tự ý dẫn xác đến đây ghé chơi để cho chàng đụ.
Hoàng kề môi nút lưỡi Tâm nồng nàn và điệu nghệ hơn bất cứ lúc nào chàng hôn miệng với Thủy. Bây giờ Thủy đang nằm ngủ phơi tấm thân nhễ nhại tô hô trước mặt hai người trong một tư thế cực kỳ khiêu dâm và thỏa nguyện để cho chính Hoàng với Tâm nhìn đó như một hình ảnh đầy kích thích để cho hai người tiếp tục ân ái với nhau.
Thói thường cái gì mới cũng đều rất lạ, cũng đều rất háo hức tham lam. Tâm mê man mút bú con cặċ của Hoàng rồi dùng cả hai bàn tay nâng niu nó một cách vô cùng trìu mến, miệng Tâm khe khẽ tự tình bên tai Hoàng như thể, nếu Tâm không thổ lộ ra được những giờ này thì trận chơi này không đủ hào hứng.
– Em yêu thích cái dương vật đẹp đẽ của Hoàng. Em mê nó từ những lúc trước thấy anh đi chơi Tennis, mặc quần sọc trắng về nhà. Em mơ có một ngày được đích mất nhìn thấy con cu của anh để so sánh xem giữa anh với Thuận, cu của hai người đàn ông có gì khác nhau, nhưng em không dám vì sợ Thủy giận em, sợ anh sẽ khinh em là thứ con gái lăng loàn mất nết. Hôm nay em đã được thỏa nguyện.
Ngừng nói trong giây lát trong khi Hoàng tiếp tức cúi xuống mút hột le của Tâm, lát sau Tâm thì thầm:
– Lát nữa em sẽ cho Hoàng đụ em theo kiểu mới, không biết anh có thích kiểu đụ khác thường này không?
Hoàng nghếch mặt ra khỏi miệng cái Ɩồŋ nở ra toang hoác với nhúm lông bị dính bết lại với nhau vì dâm thủy mà chàng đang bú, chàng hỏi lại Tâm:
– Kiểu đụ mới đó ra sao mà anh chưa bao giờ biết tới? Dạy anh ngay bây giờ được không?
Tâm gật đầu nói khẽ như sợ Thủy đang ngủ nhưng nàng vẫn có thể nghe được:
– Chút nữa đi anh. Đợi cho Thủy ngủ say thêm, tí nữa em sẽ bày cho, cũng đâu có muộn gì. Anh mà biết rồi thì tụi mình đụ nhau sướng lắm.
Hoàng thầm nghĩ, không ngờ người con gái này bình thường ít nói và hiền thục như vậy mà cũng biết tới những kiểu cách ân ái thần sầu quỷ khốc như vậy. Dường như Tâm “đọc” được ý nghĩ đó của Hoàng, nàng nói, trong khi luồn cánh tay êm mát của nàng với cái lòng bàn tay mềm mại thon gọn sâu xuống dưới háng của Hoàng mà mân mê, tưng tiu cái bầu dái, khiến cho Hoàng bị nhột, đít chàng cứ phải hẩy hẩy lên. Tâm kể:
– Sở dĩ em biết được những điều này là do thằng Robert, xếp của em trong sở. Nó…
Hoàng ngạc nhiên:
– Nó làm gì em…
Tâm trả lời bình thản:
– Nó đụ em chứ còn làm sao nữa! Chả lẽ nó ban phát cho em thêm nhiều đặc ân, nhiều quyền lợi hơn tất cả những người khác trong sở chỉ để em ngồi đó mà ngấm? Nó đụ em mỗi ngày trong sở làm…
Hoàng ra vẻ “tự ái dân tộc”, chàng tặc lưỡi tiếc rẻ:
– Chết thật? Sao Tâm để cho nó đụ em khơi khơi như vậy? Của chùa sao chớ! Bộ chung quanh em hết người đụ em sao lại để cho một thằng cha lông lá nó giày vò tấm thân vàng ngọc của em vậy? Còn chồng em ở nhà em bỏ cho chó ăn hay sao vậy?
Tâm chậm rãi giải thích:
– Anh không chịu hiểu sâu sắc cho phụ nữ.
Chúng em chút nào cả. Bản chất của phụ nữ chúng em nói chung rất nhạy cảm và thụ động, giống như một bó rơm dễ bắt lửa, chỉ khác chút xíu là bó rơm bắt lửa nhanh hay chậm và bó rơm đó nó cháy như thế nào mà thôi. Vì thế, bất cứ lúc nào và ở đâu, lửa ở gần rơm là bó buộc bó rơm phải bùng cháy. Cho nên, đàn ông các anh đừng đòi hỏi hai chữ tiết hạnh hoặc là thủy chung gì đối với đám đàn bà con gái chúng em.
Bởi vì, nếu nghĩ được một cách sâu xa, đàn ông các anh sẽ hiểu ngay rằng, đàn bà con gái dù có muốn tiết hạnh, dù có một lòng thủy chung đến đâu và đạo đức đến đâu đi nữa, đến khi bị lột hết quần áo ra, rồi bọn đàn ông lấy con cặċ cương cứng, nó giống y như đốm lửa thần, châm vào bó rơm, tức là đút con cặċ vào lỗ Ɩồŋ của chúng em thì chúng em lập tức nó bùng cháy ngay, cho dù họ có muốn cho nó không cháy lên hay không họ cũng không chủ động được. Điều này cho thấy, hàng vạn triệu người đàn bà trên thế gian này, tất cả chỉ là những bó rơm khô tất cả chỉ là những cái Ɩồŋ thụ động.
Nếu người ta bắt buộc một vật thụ động là những cái Ɩồŋ của người phụ nữ phải có những phản ứng tự chủ, thì người nói ra câu nói đó, quả thực, chưa hiểu biết chút nào về đàn bà. Nói gì đến việc trách người phụ nữ hoang dâm lăng loàn. Hồi xưa, em có quen với mấy người bạn chán đời quyết chí bỏ đi tu tìm về nguồn tâm linh hạnh phước, đến khi nó bị một ông thầy giáo đẹp trai và khéo léo cám dỗ, lột quần ra đụ cho sưng cả Ɩồŋ ra, mới tâm sự với em rằng: “Chiến đấu với tà ma quỷ dữ để tích đức tu thân thì dễ, nhưng chiến đấu với chính những réo gọi của những cơn động cỡn nứng Ɩồŋ thì khó khăn tận mạng…”
Theo quan niệm của em, muốn cho một người đàn bà gìn giữ được hai chữ thủy chung hay là để cho họ có thể nêu lên được đức tính “tiết hạnh khả phong”, người ta chỉ có một cách duy nhất là đừng bao giờ cho rơm ở gần lừa, giống như các nữ tu xa lánh tất cả những người đàn ông ở trên đời, họa may, các nữ tu đó mới mong có ngày tìm được quả phúc, đi hết được đường trần. Bao lâu, không làm giống như vậy, thì tất cả những gì gọi là thủy chung, tiết hạnh đều chỉ là một cách nói láo, rất thiếu thực tế và… phải khoa học.
Tâm nói một thôi một hồi, khiến Hoàng ngồi lắng nghe mà cảm thấy thán phục cô bạn gái của vợ mình vô cùng. Hoàng không ngờ bề ngoài nhìn Tâm rất non trẻ, rất đẹp đẽ, rất… ngân y thơ vô tội mà trong tâm tư của Tâm lại có kiến thức và những nhận định sâu xa và thực tế đến như thế!
Hoàng ngồi lắng nghe Tâm nói, chàng phải thừa nhận nàng đúng mười phần. Ngay như chàng, lếu Thủy hẹp hòi, bắt chàng phải giữ lấy tấm lòng chung thủy, một vợ một chồng thì đừng bao giờ Thủy cho phép Hoàng nhìn thấy Tâm trần truồng như lúc nãy, đừng bao giờ vẽ đường cho hươu chạy bằng cách cho phép chàng chìa con cặċ lõ dài ra cho Tâm bú để rồi, cuối cùng Hoàng cũng sẽ phải đụ Tâm mà thôi. Làm khác đi như vậy, tức là Hoàng đã trở thành là một đốm lửa tàn trước một bó rơm còn đang rất khô, rất dễ bắt lửa…
Đến đây thì Thủy vừa cựa mình thức dậy, nàng ngơ ngác ngó quanh, một lát sau mới định thần nhớ lại tất cả mọi sự việc đã diễn ra trong căn phòng khách của nhà nàng.
Hoàng nhìn thấy vợ vừa thức giấc, Ɩồŋ vú của nàng trông vẫn còn thỗn thện đầy sức hấp dẫn như thường, trong khi Tâm đang nằm phơi tênh hênh cái bờ háng trắng phau với một đám lông đen mướt bao phủ chung quanh cái mu Ɩồŋ. Hoàng nhìn vợ gợi ý:
– Ông xã của Tâm gọi đến đây để lại message, nói nếu có Tâm đến đây chơi thăm em như mọi khi thì báo cho hắn ta biết để hắn yên tâm. Anh định bàn với em và Tâm gọi Thuận sang nhà mình ăn cơm chiều rồi nếu mọi người cùng đồng ý thì chúng ta tổ chức một cuộc chơi tập thể, không biết em có dám bạo gan chấp thuận hay không?
Thủy đã tỉnh hẳn ngủ. Nàng nghĩ thầm, trưa hôm nay, chỉ vì sự tình cờ mà hai vợ chồng nàng đã cùng với Tâm trao đổi xác thịt một cách rất tự nhiên và thích thú. Có nghĩa là, chuyện gì có thể xảy ra thuộc vấn đề tình dục thì cũng đã xảy ra hết rồi, bây giờ nếu có thêm Thuận đến để cùng nhau vầy cuộc vui cùng nhau tham dự, thì điều đó lại càng có lợi hơn cho Thủy mà thôi, còn đối với Tâm thì nàng cũng đã lang chạ với Hoàng rồi và phần của Hoàng cũng đã “ngoại tình” với Tâm rồi, còn có gì nữa đâu mà khách sáo.
Thủy và Tâm vẫn lười biếng nằm trần truồng trên mặt ghế nệm, khoe ra hai tấm thân trần trắng đến nhễ nhại, Ɩồŋ vú của người nào cũng vẫn có sức hấp dẫn tận cùng khiến cho Hoàng, tuy đã chơi cả hai thật đã đời vẫn sẵn sàng nhập cuộc tiếp. Tuy nhiên, để trở lại đề nghị ban nãy của mình, Hoàng lên tiếng:
– Nếu chúng ta cùng đồng ý như vậy thì anh đề nghị hai người hãy trở dậy lo tắm rửa cho sảng khoái, chúng ta gọi cho Thuận, đợi Thuận đến để cùng đi ăn chiều, sau đó tụ tập về đây, muốn làm gì thì làm. Thủy và Tâm nghĩ sao?
Thủy nói:
– Nghĩ gì nữa! Tính như vậy thì làm như vậy đi…
Hai vợ chồng Thủy, Hoàng dẫn nhau đi vào trong phòng tắm. Còn lại một mình ngoài phòng khách, Tâm với tay đến lấy cái điện thoại gọi cho Thuận rủ chàng đến nhà vợ chồng Thủy để cùng đi ăn cơm chiều, Tâm cũng không quên nói một câu đưa đẩy để chuẩn bị sẵn tư tường cho Thuận:
– Tụi mình cùng đi ăn với vợ chồng họ, xong rồi về lại đây cùng vui chơi một “trò chơi đầy hào hứng”. Em nghĩ là anh sẽ rất thích thú!
Thuận nghe Tâm nói đến một trò chơi đầy hào hứng, cũng chẳng cần hỏi han thắc mắc thêm, ra lái xe đến thẳng nhà của vợ chồng Thủy và Hoàng. Vừa đến nơi, Thuận đã thấy hai vợ chồng Thủy Hoàng cùng với Tâm đang ngồi rất ung dung tươm tất nơi phòng khách như không hề có chuyện gì đã xảy ra trước đó. Ba người họ cố tình làm vậy là để tránh cho Thuận khỏi bị bỡ ngỡ lúc chàng chưa hiểu rõ đầu đuôi sự việc. Thế thôi! Họ cho rằng sau khi Thuận đã hiểu rõ mọi việc rồi thì chắc rằng chàng sẽ thỏa hiệp được trò chơi ngay thôi.
Họ kéo nhau đi ăn tại một nhà hàng Tàu cách nơi đó không xa lắm. Trong khi ăn, Hoàng nói với Thuận:
– Lâu quá rồi chúng ta không có dịp cùng đi ăn chung với nhau. Hôm nay Tâm và Thuận để cho chúng tôi đãi hai người một bữa.
Bữa cơm chiều qua đi nhanh chóng, dường như tất cả bốn người họ đều không mấy quan tâm đến bữa ăn. Họ ăn uống qua loa cho nhanh rồi về nhà vợ chồng của Thủy Hoàng.
Vừa bước vào nhà, Thủy là người vui vẻ lên tiếng trước, nàng vừa nói vừa lẳng lơ nhìn Thuận:
– Không biết anh Thuận có vui lòng để Tâm đó cho anh Hoàng của em săn sóc, còn em sẽ đích thân “lo lắng” cho anh, chịu không…
Có lẽ Thuận bắt đầu hiểu phần nào câu chuyện, chàng ta chưa biết phải phản ứng ra sao thì Thủy đã cầm lấy tay của chàng và nũng nịu:
– Nào, anh Thuận, chúng mình bắt đầu đi…
Vừa nói, Thủy vừa đưa hai bàn tay ra từ tốn và âu yếm cởi nút áo sơ mi cho chàng một cách rất thân mật. Tuy Thủy làm việc đó thật chậm chạp, song khoảng cách của nàng đứng quá cận kề bên Thuận, chàng đã thoáng ngửi thấy mùi hương thơm đàn bà ngào ngạt từ tấm thân ấm áp của Thủy toát ra bay vào mũi của chàng. Thuận như người vừa lạc vào trong cơn mộng. Đây chính là giây phút từ bao lâu nay Thuận vẫn hẫng mơ tưởng mà không dám hé môi.
Đối với Thủy, dù nàng đã có Hoàng là chồng, lại là chỗ bạn thân của Tâm, nhưng mỗi lần chạm mặt với Thủy, Thuận vẫn mơ có một ngày nào đó chàng được ôm lấy thân thể của người đàn bà nở nang và tính tình rất cởi mở này. Nhưng làm sao Thuận dám công khai biểu lộ ra điều đó, trong khi chàng biết sẽ có rất nhiều trở ngại về phía Tâm, nàng có thể nổi ghen lên, hoặc là về phía Hoàng và cũng có khi đối với ngay cả Thủy, hai người họ sẽ nghĩ sao về Thuận, nếu chàng dám đường đột tỏ lộ cho họ thấy rằng chàng rất thích Thủy, cho đến hôm nay, không hiểu vì nguyên cớ nào, tự nhiên Thuận được lọt qua một cánh cửa chắn ngang bằng thép để bước thẳng vào cõi thiên đàng để cùng với người đàn bà mà chàng hằng mơ ước được tự do vui vầy ân ái…
Để lại một bình luận