– Thế có gặp ai không đấy? Con gái miền núi xinh lắm cơ mà?
– Làm gì có ai nào? Có mỗi em là đủ rồi vả lại làm gì có ai chinh phục được anh ngoài em
– Gúm, khéo nịnh thế. Có thì nói nha không có nói ra xí hổ lắm
Nghe nó nói mà anh cười phì, cũng cái kiểu nói chuyện pha chút tếu mà anh thấy nó nhiều hơn mỗi khi đi công tác xa. Rồi anh ôm nó vào lòng, hơi ấm từ 2 cơ thể hòa quyện vào nhau làm cho 2 con người ấy như muốn được ôm nhau mãi, anh khẽ đưa tay xuống xoa nhẹ bộ ngực căng tròn của nó, đặt lên môi nó một nụ hôn nóng bỏng và anh nhẹ nhàng hôn xuống cổ, cảm giác như có một dòng điện vụt qua nó cảm thấy nổi cả da gà nhưng đê mê lắm, anh luồn tay vào trog váy lân la tới bắp đùi và vuốt nhẹ. Nó co chân lại rồi từ từ giãn ra, 2 ngón tay anh khẽ tiến tới âm đạo và bắt đầu mơn trớn ngoài quần lót. Đã hơn 1 tuần rồi chưa gần người yêu nên anh cảm thấy hưng phấn lắm và nó cũng vậy. Kể từ khi biết đến sex và được sự chỉ dẫn của anh mà giờ nó cảm thấy rất hợp với anh mỗi khi làm tình, nó luôn là người thích tìm tòi để rồi cả 2 cùng đi tới miền sung sướng. Cơ thể nó như run lên khi tay anh khẽ lướt nhẹ tại âm vật, nó cởi phăng cái váy ra cho thoải mái và anh hỏi:
– Em thích anh làm gì nào?
– Anh hôn nó đi… nó khẽ nói
Và anh nhẹ nhàng cởi quần lót nó ra… ướt nhèm nhẹp mà cái từ nó miêu tả mỗi khi hưng phấn. Banh dạng 2 chân ra anh từ từ hôn lên âm vật, cái lưỡi ấm áp đẩy đưa liên tục làm nó chịu không nổi và rên khe khẽ… đôi tay như cố bám vào một cái gì đó và nó cầm lấy tay anh, 2 bàn tay ghì chặt, mông nó ưỡn lên và như muốn được đút sâu vào… anh càng liếm nó càng hưng phấn hơn và muốn như hét thật to vì cảm giác tuyệt đỉnh, nó lên đỉnh ngay lúc đó và cơ thể nó giật giật, đúng lúc đó anh đút 2 ngón tay vào âm đạo, một cảm giác khó tả với anh lúc này vì sự co bóp của âm đạo làm ngón tay anh như được dính chặt, cơ thể nó ướt đẫm mồ hôi rồi anh rút tay ra… nước chảy như suối ướt hết cả miếng ga trải dường… nó khẽ cười và anh nhìn nó đê mê… em lên đỉnh rồi đúng không? Anh hỏi nó
– Dạ, anh làm em chịu không nổi luôn
Rồi nó quay lại anh, ôm hôn thật chặt, nó cũng từ từ hôn nhẹ anh từ cổ xuống bụng, rồi xuống dương vật, hôn nhẹ xung quanh cảm giác tê tê làm anh thích thú vô cùng, rồi nó cầm dương vật của anh đang cứng ngắc, nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm quanh như cảm giác mút một cây kem vậy… rồi nó ngậm trọn, lúc này anh cũng như đang chìm vào khoái lạc, anh hít sâu và cũng thở dốc bởi cảm giác tuyệt quá. Chịu không nổi anh ngồi dậy dựa lưng vào thành giường và cố banh rộng chân ra để được thoải mái hơn, nó vẫn ngậm và đưa lên đưa xuống, có lúc nó dùng miệng bóp chặt dương vật làm anh như muốn xuất ra, cuối cùng chịu không thấu anh rên lên “ ôi em ơi, ah… ah” rồi nó thả ra dùng tay xốc lên xốc xuống, rồi lại dùng lưỡi liếm nhẹ trên đầu khấc… cái cảm giác đó tê tê lắm anh bảo vậy rồi chịu không nổi anh đè nó nằm xuống banh rộng chân nó ra đưa dương vật tiến tới và massge ngoài âm vật, lúc này nó còn hưng phấn lắm, nó muốn anh đưa vào trong nhưng nó cũng thích cái màn dạo đầu ở ngoài… thích thú vô cùng. Khi thấy nó rung mình thì anh cũng bắt đầu đút vào trong nó… nó khé kêu lên một tiếng “á” rồi ôm chặt lấy anh, mông nó đưa lên như muốn nói với anh đút sâu vào hơn…
Bót vô cùng làm anh như muốn dập mạnh hơn, cứ thế anh dập liên hồi, nó cũng ôm gọn mông anh và đẩy lên đẩy xuống.
– Em ơi, anh sướng quá, mạnh lên nhé?
– Dạ… nó chỉ biết nói 1 câu rồi tiếp tục nằm xuống 2 bàn tay cố bám vào thành giường
Rồi anh đổi tư thế, nó thích doggy và anh cũng vậy. Mới đút từ đằng sau tới mà anh như muốn xuất vì nó quá tuyệt, anh nhẹ nhàng đưa tới rồi… phập… phấp… cúi xuống 2 bàn tay anh bóp chặt bộ ngực đầy của nó, đúng lúc đó nó lại rung lên sướng tê người và khẽ rên ah… ah… ah, còn anh thì thở mạnh hơn anh muốn dập thật nhanh. Rồi tiếp tục đổi thế cưỡi ngựa, nó ngồi trên anh dập liên hồi. Không hiểu sao tư thế này nó làm amh khoai khoái quá chừng, anh cố gắng thư giãn để đạt được miền sung sướng lâu hơn, dương vật của anh căng cứng và như muốn đầu hàng… anh vội bật dậy và ôm nó vào lòng còn nó vẫn ngồi trên anh, anh áp mặt mình vào bầu ngực trắng nõn nà đó, rồi hít thở đúng lúc này anh cảm nhận âm đạo nó đang co thắt, anh nhận ra nó sắp lên đỉnh… cơ thể nó rung lên rồi bám chặt lấy anh nó vẫn không ngừng dập mạnh và lúc này nó rên lên… ư ư… nhận thấy dấu hiệu đó anh vật nó nằm xuống và bắt đầu đút sâu dập mạnh hơn, cổ tử cung co bóp liên tục làm anh như bị ghìm chặt và không rút được ra, anh cố gắng đút sâu hơn và lúc này dương vật anh cũng bắt đầu co bóp… xong rồi lên đỉnh… á á… cả 2 ôm nhau chặt hơn… nó cảm nhận sự xuất tinh của anh khi dương vật rung lên rồi giật giật, dòng tinh nhầy nhậy làm ướt nhèm nhẹp âm đạo nó, trơn tuột cả dương vật ra… cả 2 bơ phờ và cùng cười trong cái không gian yên tĩnh của núi rừng.
Phần 5
Cơn mưa chiều cuối thu làm cho không khí trở lạnh, cái lạnh đầu đông làm nó nhớ về ngày nào mới gặp anh, biết bao kỷ niệm ùa về như vỡ òa cùng không gian yên tĩnh trong quán café ngày nào 2 đứa còn bên nhau.
Vậy là đã 6 tháng kể từ ngày chia tay, một chuyện tình với biết bao kỷ niệm đẹp hòa lẫn vui buồn. Nó tự hỏi “có khi nào ta sẽ quên đi tất cả để sống một cuộc sống yên bình hơn?”, Đó chỉ là nó nghĩ thôi vì tình yêu đã đến rất nhanh nhưng khi quên nó thì là một khoảng thời gian khó khăn, cũng như nó đây đã 6 tháng rồi nhưng hình ảnh của anh còn mãi trong lòng, nhớ về kỉ niệm mà 2 đứa đã có, nhớ lúc nó nhớ anh đến điên dại, nhớ vòng tay hơi ấm, nhớ lúc anh trêu chọc làm nó tức muốn khóc, nhớ cả lúc anh đi xa và thường call về hỏi thăm nó… giờ thì cũng chỉ là nỗi nhớ mà thôi… nó chợt cười.
Chia tay không có nghĩa là hết yêu thương, anh đã từng nói với nó như vậy. Và nó vẫn sống như vốn nó đã có, nó có hờn trách có giận nhưng sâu thẳm nó không hề hận… tình chỉ đẹp khi tình dang dở và nó chấp nhận một tình tan vỡ này. Nó chấp nhận để anh thấy yên lòng, để anh vui còn riêng nó… biết bao giờ nó quên?
Lang thang bến Bạch Đằng thân quen, con đường nơi có in dấu kỷ niệm mà nó và anh thường lui tới, cơn gió nhẹ thoáng qua làm cho đôi vai nó buốt lạnh, nó chọn cho nó một cái ghế đá và ngồi đó nhìn dòng sông lững thững trôi…
– Em…
Nó nhìn qua, giật mình nó không thể tưởng tượng giọng nói đó lại chính là của anh… người đàn ông đã bỏ rơi nó cách đây 6 tháng. Nó im lặng không thể nói được lời nào, nó như muốn tránh mặt… tất cả là quá khứ sao giờ này anh lại xuất hiện?
– Anh ngồi với em được không?
– Sao anh lại ở đây? Em không muốn gặp anh
– Anh biết, tình cờ đi qua anh thấy em nên muốn ghé vào
– Chiều nào em cũng đi qua con đường này… chắc anh hiểu mà
– Ừ, anh biết em lúc nào cũng rất chân tình… anh xin lỗi
– Xin lỗi gì hả anh? Tất cả là quá khứ rồi giờ anh có bạn gái mới rồi em cũng đâu còn là nỗi nhớ của anh.
– Sao em lại nói vậy? Gần 2 năm quen nhau em cho anh nhiều kỷ niệm lắm chứ, nếu nói không nhớ là nói dối kể cả lúc anh có quen người khác thì em vẫn là nỗi nhớ trong anh mà thôi.
Nó im lặng khi nghe anh nói câu đó, đôi mắt nó ứa lệ, những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống và rớt nhẹ trên đôi tay đang nắm chặt của nó…
Anh nhìn qua, và muốn ôm nó vào lòng… tất cả là lỗi tại anh, nếu ngày đó anh không sai lầm thì giờ này anh đâu phải nhìn thấy những giọt nước mắt đó. Anh xót xa khi nhìn thấy hình ảnh đó, tình cảm của nó dành cho anh sâu sắc và trong sáng lắm thế nhưng anh đâu ngờ rằng chính mình lại làm tổn thương cô bé ấy, một cảm giác tội lỗi.
– Thôi em về đây, anh ở lại sau nhé
– Khoan…
– Có gì nữa hả anh?
Anh im lặng trong chốc lát, anh định nói điều gì đó nhưng không hiểu sao cổ họng anh cứ cứng lại không thốt lên được lời nào, rồi nó bước đi và anh kéo tay lại.
– Để anh chở em về
Nó nhìn xuống đường… chiếc xe của anh ngày nào anh vẫn chở nó đi chơi đi dạo mỗi chiều, giờ nó nghĩ… mình không còn thuộc về anh nữa và không muốn ngồi lên chiếc xe đó nữa và nó gạt tay anh ra.
– Tất cả kết thúc rồi anh à, giờ chỗ ngồi đó không thuộc về em nữa mà đã thay thế một cô gái khác rồi, anh hãy quên em đi.
– Anh biết em rất hận anh, nhưng anh không muốn như vậy, anh sai và anh biết anh đáng bị em nguyền rủa nhưng sự thật anh muốn được chở em về một lần nữa.
– Anh sai rồi anh à, em chưa bao giờ hận anh cả, cũng không nguyền rủa bao giờ… tình yêu em dành cho anh là thật là duy nhất nhưng khi anh đã không muốn nó nữa thì em đành phải chấp nhận thôi, níu kéo cũng không được gì vì một khi ng ta đã muốn ra đi. Anh đã cho em nhiều niềm vui, cho em động lực và nghị lực sống… giờ anh xa em cũng chính là lúc anh cho em nhận ra cuộc sống này không phải cái gì cũng hoàn hảo, em phải biết sống và vươn lên khi không có anh. Chỉ thế thôi anh à
Những gì nó nói làm anh nghẹn lại, là một GĐ của một công ty, đúng là nhiều cô gái muốn được bên anh và sẵn sàng làm để được bên anh nhưng mà với anh chính Nó lại làm anh cảm thấy trách bản thân mình nhất, anh cũng biết chính anh là mối tình đầu của nó thế nhưng giờ đây anh không biết phải làm sao để có thể nói cho nó hiểu và đành nhìn hình bóng ấy cứ xa dần… xa dần
Bữa tiệc sinh nhật của anh kéo dài tới nửa đêm… lúc này anh cảm thấy mình không thể uống được nữa rồi, anh chọn cho mình một chỗ ngồi và trốn tránh những lời mời chúc rượu từ bạn bè, tiếng nhạc dập xình làm cho anh như muốn nổ tung. Bỗng hình ảnh ấy lại hiện về, anh nhớ sinh nhật năm ngoái Nó bên anh và nấu cho anh những món ăn ngon mà anh thích, đôi mắt ứa lệ anh muốn khóc, anh cảm thấy thương nó vô cùng… hơn bao giờ hết lúc này anh muốn có lại những kỷ niệm xa xưa và rồi anh lấy điện thoại ra gọi… anh mừng vì có tín hiệu bên kia vẫn mở máy… anh chỉ sợ Nó thay số điện thoại vì từ khi xa anh nó đã thay chỗ ở anh không biết tìm ở đâu được, anh muốn nghe giọng nói nó… và đầu giây bên kia vẫn không nghe máy.
Anh bước ra ngoài trời để át bớt tiếng ồn của nhạc, nhưng vẫn nó vẫn không nghe máy, anh như muốn khùng lên… tại sao em không nghe máy hả Hồng Anh? Anh tự nói… rồi anh đứng giựa vào tường lòng đầy nặng trĩu. Rồi anh ra xe, ngồi vào định lái đi đâu đó nhưng sự thật anh quá say rồi nên anh bảo vệ quán bar nhìn ra và chạy tới:
– Anh ơi, anh say rồi đừng lái xe nguy hiểm lắm.
– Xe tôi tôi không lái thì ai lái đây? Chú biết lái không chở anh đi tìm người yêu (anh nói với cái giọng gà gà của một kẻ say)
– Em không lái được, nhưng mà em sẽ nói quản lý chở anh về
– Không, chú gọi bà xã anh tới chở anh về
– Dạ, anh đưa số em gọi chị tới chở anh về
Thế rồi anh đưa cho người bảo vệ số đt của nó.
Đang ngồi nghe nhạc, nó thấy một số điện thoại lạ gọi tới, đã 11h rồi còn ai gọi nhỉ? Nó định không nghe máy nhưng trong lòng thấy bồn chồn nên đành nhấc máy lên nghe, đầu giây bên kia là một giọng đàn ông nói rất hoảng hốt.
– Chị ơi, em là bảo vệ quán bar…, chồng chị anh ấy say quá rồi mà định lái xe, chị tới đưa anh về giúp em.
Chồng ư? Nó làm gì có chồng? Chắc ai nhầm số rồi.
– Xin lỗi anh, anh nhầm số rồi… em chưa có chồng
– Ủa? Sao anh ấy nói số này là của bà xã mà chị
– Anh xem lại giúp em, em chưa có chồng cũng không có người yêu anh à… thế anh nhé
Rồi nó cúp máy làm cho người bảo vệ ngỡ ngàng không biết như thế nào rồi anh ta chạy tới xe và anh đang nằm gục trên vô lăng đúng lúc đó bạn bè anh chạy ra nhìn cảnh tượng trên ai cũng cảm thông với sếp bởi từ tối đến giờ anh uống quá nhiều, có người cũng hiểu anh buồn vì nhớ Nó mặc dù giờ anh cũng có người mới, cô gái đó cũng có trong bữa tiệc sinh nhật anh.
Anh được một anh bạn đỡ ra xe và định dìu anh ra ghế sau ngồi nhưng anh chợt tỉnh dậy, xung quanh là bạn bè… anh chỉ nhìn thoáng qua và rồi gạt tay anh bạn đó ra.
– Sao lại ra đây hết? Không chơi nữa à? Vào uống tiếp nào
– Nghỉ rồi anh à, bọn e tính tiền rồi, nãy ra thấy anh ngồi trong xe em biết anh mệt nên vào tính tiền rồi.
– Còn sớm mà, vào chơi tiếp đi
Rồi anh lững thững bước vào bar, cả đám chạy tới dìu anh lại và cô gái ấy nói:
– Anh say rồi về thôi để hôm khác vào lại
– Say là say thế nào? Say mà anh còn nhận ra em à?
– Nhưng giờ anh mệt rồi, cả tối uống biết bao nhiêu là rượu rồi, thôi để anh em chở anh về
– Không, không ai chở anh về cả… thằng Minh đâu… mày lấy điện thoại gọi cho chị mày tới chở anh thì anh về không thì anh sẽ không về.
Cậu Minh, em họ của anh vào làm cùng công ty và có biết Nó vì đã từng đi chơi cùng nên cậu ta hiểu anh đang nói tới ai nhưng vì giờ anh đã quen người khác lại có cô ta ở đây nếu chị tới sẽ buồn… cậu ấy nghĩ vậy.
Để lại một bình luận