– Em, anh đứng cạnh em được không?
Nó hoảng hồn khi giọng nói đó vang lên và nhìn qua là Anh… tim nó như đập nhanh hơn, cuống quýt nó không thể nói lên lời đứng tái tê lúc đó, 2 tay bỏ vào túi mà cứ run cập cập.
– Sao anh lại ở đây?
– Em ở đâu thì anh ở đó mà
Nó như sợ một cái gì đó và nhìn xung quanh
– Anh không nên gặp em nữa, tình cảm của anh và chị H đang lục đục đúng không? Mấy hôm nay em thấy chị ấy có vẻ không vui và buồn đó
– Em tiếp xúc với chị ấy em cũng biết ngoài anh ra thì chị ấy còn gặp nhiều người mà… đó đâu phải tình cảm thật đâu em.
– Sao anh không biết là thật?
– Một khi anh đã là cái ví của chị ấy thì em cũng thừa biết chị ấy không muốn mất đi cái ví đó, và dù không có tình cảm thì cũng khó lòng chấp nhận. Bởi vậy anh đang dần muốn thoát không hỏi chị ấy để tiến tới một mối quan hệ chính đáng và đẹp hơn thay vì cứ phải trao đổi như vậy.
– Nếu anh không muốn như bây giờ sao hồi đầu anh không quen chị ấy nghiêm túc đi?
– Nếu anh quen chị ấy nghiêm túc nhưng chị ấy không nghiêm túc thì sao hả em? Mình chấp nhận được không?
Câu hỏi đó nó hình dung ra được và nó hiểu, nó cũng hiểu cô chủ đó… đúng là cô ấy chỉ đến với anh vì tiền và Nó biết ngoài anh ra cô ấy còn gặp gỡ nhiều người đàn ông khác nữa.
Lúc này nó không biết phải nên thế nào nữa, nó cảm thấy khó xử, phải chăng nó nhút nhát? Đứng trước mặt nó là người đàn ông nó có cảm tình, nó cũng đã rất nhớ và muốn nói chuyện với anh nhiều thật sự nó không muốn bị người ta đánh giá mình thế này thế nó và nó lại muốn chạy thoát khỏi anh nhưng nó càng làm thế anh càng khổ tâm. Cơn gió chiều nay có vẻ mạnh hơn bởi sóng nước, mái tóc nó tung bay trong gió đôi môi run cập cập vì lạnh và một phần vì sợ nó đứng co ro và bỗng dưng anh ôm chặt lấy nó, nó giật mình và đẩy anh ra.
– Anh làm gì vây?
– Anh thật sự có tình cảm với em… em biết điều đó mà
– Nhưng em không thể, em…
– Em không có chút một cảm tình với anh sao?
Câu hỏi của anh làm nó khó xử, nó không biết nói gì và chỉ muốn chạy đi nhưng anh níu tay nó lại, bỗng dưng nó khóc… những giọt nước mắt long lanh trong đôi mắt ấy và nhẹ nhàng rơi xuống hai gò mà… Nó quay lại và ôm lấy anh… trong cái se lạnh đầu đông… giữa dòng sông lững thững trôi và người dòng người qua lại.
Phần 3
1 tháng sau anh cũng đã chấm dứt được mối quan hệ với cô gái kia và anh chính thức đến với Nó, nó cũng không còn ở chỗ cũ nữa mà chuyển một nơi ở mới cách chỗ cũ không xa bởi nó muốn gần chỗ anh và tất nhiên anh cũng muốn được gần nó để được gặp mỗi khi nhớ.
Suốt thời gian ấy, nó được yêu thương, được hờn ghen làm nũng, được anh ôm chặt, được cảm nhận nụ hôn đầu đời, cái cảm giác vừa vui vừa run vừa khó tả… vừa ngượng nữa nhưng nó thấy ấm áp vô cùng giữa mùa đông cuối năm.
Giáng sinh, nó dạo bước cùng anh trên bạch đằng, hòa mình vào không khí giáng sinh mà bấy lâu nay nó không hề quan tâm tới ngày lễ này… nó hỏi anh:
– Giờ anh đi bên em và nghĩ gì nè?
– Anh nghĩ… giờ này mà ôm em ngủ thì tuyệt lắm
– Óe, anh khôn thế? Thế anh biết em nghĩ gì không?
– Em nghĩ gì?
– Giờ em chỉ muốn ôm thật chặt anh thôi
Anh nhìn Nó và cười cũng không quên ôm nó vào lòng, nó cũng vậy ôm chặt anh, nó cảm nhận hơi ấm từ anh, từ cái hôn nhẹ lên trán.
Và anh hỏi nó:
– Em có muốn ở với anh đêm nay không?
Nó im lặng và suy tư… rồi gật đầu.
Thế là đêm đó, cái đêm mà nó cảm thấy hồi hộp nhất, có quá nhanh không? Có vội vã không? Có sai lầm không? Bao nhiêu suy nghĩ trong đầu nó… nhưng rồi nó quyết định… yêu là không hối tiếc và rồi đêm đó nó trở thành đàn bà.
Cái vẻ ngượng ngùng ban đầu, nó thì thầm với anh:
– Em thấy sợ anh à
– Không sao mà em, em cứ bình tĩnh không sao đâu
Trong căn phòng chỉ có 2 con người, anh giúp nó cởi khăn choàng ra và đôi dày trên đôi chân nó rồi anh ôm nó nằm xuống giường, nó cuộn tròn trong lòng anh, ôm chặt anh mà tim đập mạnh, rồi anh hôn lên đôi môi, nhẹ nhàng ôm cơ thể nó, nó nhắm mắt lại và cũng bắt đầu hôn anh… bàn tay anh từ từ vuốt nhẹ lên cơ thể nó, lúc này tim nó đập nhanh hơn và gạt anh ra… nhưng anh giữ lại, rồi từ từ anh hôn nhẹ xuống cổ, cơ thể nó bỗng run lên, bàn tay anh đặt lên ngực, một bộ ngực căng tròn của cô gái trẻ, anh luồn nhẹ tay vào bộ ngực ấy bóp nhẹ anh cảm thấy ấm áp toát lên từ cơ thể đó, nó trườn lên như muốn đẩy ranh ra nhưng lúc này anh ghìm chặt nó lại và giúp nó cởi áo ra… một cơ thể trắng mịn đầy lôi cuốn.
Lúc này nó cảm thấy một cảm giác khó tả, nó như muốn được ôm chặt anh hơn và anh nhẹ nhàng hôn lên bộ ngực ấy, bỗng nó co giật toàn cơ thể, nó run lên và mồ hôi thấm da. Nó nằm im để anh được cảm nhận mùi cơ thể Nó, anh thích mùi hương này vì đó là mùi da thịt của một cô gái và hương thơm từ tinh dầu nó sử dụng, cái mùi hương ấy lôi cuốn anh mãi, nhẹ nhàng anh gỡ bỏ hết trang phục của Nó… trước mặt anh là một cơ thể tràn đầy sức sống và cuốn hút anh và lúc này 2 cơ thể không mảnh vải che thân đang cuộn vào nhau đầy khao khát, lần đầu tiên nó cảm nhận cơ thể của một người đàn ông, ấm áp và khao khát, nó ôm chặt và cũng bắt đầu hôn anh.
Cái cảm giác đầu tiên nó như thế nào nhỉ? Nó chưa hình dung ra và cho tới khi anh nói:
– Em sẽ thấy hơi đau nhưng đừng sợ nhé, sẽ không sao đâu
Nó cảm thấy hơi lo nhưng cố gắng bình tâm, bàn tay anh nhẹ nhàng đưa xuống… nó khép 2 chân lại, dòng nhựa sống như đang tuôn trào ướt hết bàn tay anh, anh khẽ thì thầm với nó để trấn an tinh thần và động viên, ban đầu nhẹ nhàng bên ngoài… mồ hôi nó toát lên ướt đẫm cả cơ thể, rồi anh nhẹ nhàng đưa vào… một cái gì đó như muốn cắt đứt da thịt nó… nó ôm lấy bờ vai anh và cắn mạnh, nó khóc vì đau, nó ôm chặt lấy anh 2 chân khép chặt vào hông của anh…
– Sẽ không sao đâu mà em, cố gắng lên ban đầu ai cũng thế thôi… anh nhẹ nhàng nói với nó
Lúc này anh cảm nhận như được ôm gọn, một cảm giác như muốn làm anh nổ tung, anh cố gắng từ từ để Nó không bị đau, anh như muốn xuất vào trong nhưng anh cố gắng kiếm chế để cảm nhận sự hưng phấn của cực khoái, anh cúi xuống hôn lên vòng ngực và bờ môi ấy… anh như muốn làm mạnh hơn thì Nó hét lên rồi đầy anh ra nhưng anh cố giữ lại và tiếp tục động viên nó… lúc này thì nó khóc to thật, vì không muốn nó đau nhiều anh cũng nhanh chóng lên đỉnh… bỗng anh rút ra nhanh vì sợ dính vào trong thì nó hét lên một tiếng nhưng anh kịp lấy tay dữ lại. Trước mặt anh là dòng tinh màu trắng đục hòa lận với những giọt máu đỏ… bàn tay anh kẽ run vì sự thật đây là lần đâu tiên anh quan hệ với một cô gái còn trinh, mặc dù chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng lúc này anh thật sự run vì thấy dòng máu đỏ anh có vẻ bị choáng rồi anh ngồi xuống giường trấn tĩnh tinh thần một phút rồi lấy khăn lau sạch giúp Nó.
Nằm xuống cạnh nó, ôm chặt vào lòng, lúc này nó cũng đang run sợ, anh hiểu cảm giác của Nó và ôm chặt nó hơn.
Vậy là đã bước sang tháng 3 rồi, đầu năm nên công việc anh nhiều, rồi đi công trình thường xuyên nên nhiều khi anh không được ở bên nó nhiều, chỉ tranh thủ khi rảnh là dẫn nó đi chơi, đi du lịch những tỉnh gần như Hội An và Huế, nó thích đi như vậy và đôi khi anh cũng dẫn nó vào công trình để được nhìn thấy nơi anh làm việc, nó yêu thích không khí núi rừng nơi công trình anh đang thi công…
Và ngày hôm đó là 8 – 3 anh đi công trình không về được, nó buồn vô cùng vì ngày của phụ nữ mà người yêu lại đi công tác như vậy… ai mà không buồn cơ chứ rồi nó ngồi nhắn tin cho anh.
– Tối nay anh không về được sao?
– Ừ, công việc đang bận lắm em à, anh cũng muốn về lắm nhưng mà không thể
Rồi nó im lặng khi nhận được tin nhắn nó, anh biết nó buồn nên gọi lại
– Em đừng buồn, khi nào về anh sẽ bù cho em mà, ngoan nào
– Vâng, không sao đâu anh… chắc em phải chấp nhận và làm quen khi yêu dân công trình thôi anh à
– Anh hứa sẽ bù cho em khi về Đà Nẵng, anh xin lỗi vì hôm nay không dẫn em đi chơi được
– Dạ
Giọng nó có vẻ buồn hơn khi nghe anh nói vậy, có lẽ nó hiểu và nó cũng không muốn anh lo cho nó nên nó cố gắng cười vui cho anh an tâm nhưng sâu thẳm nó vẫn mong anh có mặt ở bên nó ngày lễ đó.
Rồi chiều xuống, nó ẩn mình trong căn phòng, nó sợ ra ngoài vì ngày này ngoài đường đông vui lắm chỉ có nó là một mình. Nó định sẽ lướt net và xem phim cho qua ngày thì anh gọi điện.
– Em bắt taxi vào trong này đi?
Câu nói câu của anh làm nó bất ngờ… sao lại bắt taxi vào? Một khoảng cách khá xa gần 100km.
– 100Km mà đi taxi hả anh? Sao anh lại bảo em vào?
– Vì anh không muốn em buồn trong ngày hôm nay, em cứ bắt taxi vào đi. Thời tiết trong này cũng mát mẻ em à, vào đây em nghỉ ngơi luôn.
– Nhưng giờ mà đi thì tới nơi chắc 9h đêm đó anh.
– Không sao, em cứ đi đi, trên đường đi nhớ mở máy điện thoại là được.
Nó hơi bất ngờ với lời đề nghị của anh, quả thực lúc đó nó cứ hoang mang không biết nên làm thế nào, nhưng nhờ lời động viên của anh vả lại đã hơn 1 tuần không gặp anh rồi nó cũng nhớ và nó quyết định đi.
Lúc đầu gọi taxi nói là đi vào anh Vương mà cả hãng cứ đắn đo vì đi khá xa lại vào vùng hẻo lánh của miền núi Quảng Nam… nhưng cuối cùng thì cũng xe tới đón nó.
Lộ trình bắt đầu, nó ngồi trên xe vừa vui vừa lo lắng vì thật sự đi như vậy nó sợ bị “hấp diêm’ lắm, nhưng vì tin hãng taxi lại được gặp một chú tài xế khá vui tính nên nó an tâm một phần, trên đường đi nó liên tục nhắn tin cho anh và anh cũng vậy…
Chú taxi khi biết nó vào với người yêu thì khá bất ngờ và cứ khen người yêu nó tốt tính và khen nó hạnh phúc khi có anh… ừ thật sự nó hạnh phúc lắm.
Suốt đoạn đường đi là bóng tối, đường quanh co lại toàn ổ gà mà lúc đó tâm trạng nó hơi lo lắng, cứ hồi hộp… nó đã từng đi vào đó một lần rồi nên nhớ đường đi nhưng tối thế này nó cũng không tự tin về trí nhớ lắm nên cứ nói với chú tài xế:
– Chú cẩn thận lạc nhé, cháu chả nhớ lắm
– Cháu yên tâm, đài điều chú đi là vì chú biết đường
Rồi cũng tới nơi nó chờ đợi, được sự hướng dẫn của anh nên tài xế đi đến đúng Ban quản lý nơi anh đón… từ ánh đèn xe chiếu xa nó nhận ra anh đang đứng đó đón nó… nó như vỡ òa hạnh phúc vì thấy anh… xe dừng nó mở cửa chạy ra ôm chồm lấy anh. Anh cũng mừng khi gặp nó, hôn nhẹ lên trán nó rồi lấy tiền trả bác tài… híc một con số không nhỏ nhưng với anh thì điều đó không quan trọng… anh cũng không quên gửi thêm cho bác tài 200k tiền bồi dưỡng.
Phần 4
Xong anh dẫn nó vào nhà nghỉ mà anh đã thuê sẵn, ở đây là vùng núi nhưng vì có dự án xây dựng thủy điện trong này nên từ ngày có công trình thì dân trong đó cũng kinh doanh theo nào là quán nhậu, nhà nghỉ và chợ nhỏ cũng vừa để hoạt động buôn bán cho dân bản địa luôn.
Nhà nghỉ này so với những thành phố thì nó chỉ như nhà trọ thôi tuy nhiên vào đây mà có chỗ thế này thì đúng là khang trang rồi, nó có vẻ hơi mệt nên anh đã chuẩn bị nước ấm cho nó tắm và không quên hỏi nó có đói không… lúc đó nó cảm thấy hơi đói nên anh bảo Nó đi tắm còn anh thì ra mua cho nó bát cháo.
Thời tiết đầu tháng 3 lúc này hơi se lạnh vả lại đây là vùng núi nên không khí lạnh hơn thành phố… tắm xong mặc vội cái váy vào và bước ra thì đúng lúc anh mang cháo về cho nó… một bát cháo vịt thơm phức. Nó nhìn anh và cười hạnh phúc còn riêng anh thì lấy khăn lau hộ mái tóc bị ướt.
– Em mệt không?
– Chút thôi anh nhưng vui lắm cơ… em không nghĩ là đang ở với anh
– Anh nhớ em quá mà nên đành liều thôi mặc dù cũng lo cho em đi trong đêm vào đây hơi nguy hiểm nhưng giờ thì anh hết lo rồi.
Nó cảm thấy hạnh phúc vô cùng vì nó không tin rằng anh đang ở trước mặt nó, một cảm giác vui khó tả.
Chuẩn bị ăn bát cháo thì anh bảo nó nhắm mắt lại… ko biết vụ gì đây nè?
Mở mắt ra… wow một giỏ Lan… đẹp quá.
– Cái này anh nhờ một phu rừng tìm hộ anh đó, định khi nào về Đà Nẵng tặng em nhưng giờ em ở đây rồi nên anh muốn tặng em nhân ngày p hụ nữ.
Bỗng dưng mắt nó rưng rưng nước mắt, anh biết nó thích hoa Lan và giờ thì nó cảm thấy mình là người hp nhất vì có anh lúc này.
Sau khi ăn xong bữa tối, nó và anh nằm nói chuyện. Nó kể với anh đủ chuyện, từ việc học cho đến bạn bè rồi hàng xóm, nhưng hôm nay anh có vẻ trầm tư… quay qua nó hỏi anh:
– Sao hôm nay anh ít nói vậy?
– Đâu có, anh vẫn nghe em nói mà… vui quá nên anh không biết nói gì
– Thế em nói nhiều vậy anh không thấy cơ mặt em nó giãn ra rùi à?
– Có thấy, nhưng bù lại cả tuần em không được nói với anh còn gì vì vậy anh để em nói mà
– Anh khôn thế, vậy giờ anh nói đi… kể hơn 1 tuần qua có gì thú vị không nè?
– Uhm, anh đi công trường suốt, rồi đi nhậu xong thì về ngủ chứ có đi đâu đâu.
Để lại một bình luận