Phần 2
Khi trời vừa hừng sáng thì chị Thủy thức giấc. Nàng ngượng ngùng thấy mình đang nằm trọn trong vòng tay của Trung. Người đàn ông vẫn còn ngủ say. Chị thở dài cảm khái. Nàng đủ thông minh để đoán hiểu là những gì xảy ra là do em gái của nàng bày ra. Mà nếu Phượng làm như vậy thì cũng vì tình thương của Phượng muốn đem lại những gì tốt nhất cho chính nàng mà thôi. Dù sao thì chuyện cũng đã an bài rồi, có muốn hối tiếc hay trách mắng thì cũng không làm thay đổi được kết quả. Mà kết quả ngay trước mắt là nàng đã trao thân cho người đàn ông đang nằm bên cạnh nàng. Dù muốn dù không, mình cũng đã là người đàn bà của anh ta rồi! Thủy lấm lét nhìn người đàn ông đang ngủ… chưa bao giờ Thủy dám nhìn Trung cận kề như vậy… anh ta thật đẹp trai! Bây giờ Thủy không muốn tự dối lòng nữa, nàng biết là mình đã có cảm tình với Trung ngay từ lúc mới gặp chàng. Nhưng vì biết chàng là chồng của em gái nên nàng vẫn biết giữ khoảng cách nhất định. Ai ngờ đâu ông Trời lại đẩy anh ta thành người đàn ông của mình. Tuy cực kỳ hoang mang với những gì vừa xảy ra cho mình nhưng trong thâm tâm Thủy không cảm thấy hối tiếc vì đã trao trinh tiết cho người đàn ông này.
Cùng lúc Trung cựa quậy như muốn tỉnh giấc. Chị Thủy hoảng hồn, vội vã nhắm mắt lại, giả bộ ngủ. Nàng không đủ can đảm để đối mặt với Trung vào lúc này, sau những gì đã xảy ra tối hôm qua. Nàng thầm đoán là Trung quay sang và đang ngắm nhìn nàng. Chị Thủy ngượng quá, chỉ biết nằm im bất động. Rồi Trung dịu dàng hôn lên gương mặt của chị làm chị càng ngượng thêm. Nàng nghe Trung thầm thì:
– Chào buổi sáng, chị yêu của em.
Rồi chàng dịu dàng bắt đầu vuốt ve nàng làm Thủy nổi da gà… chưa bao giờ có người đàn ông nào đặt tay lên cơ thể nàng như vậy… Thủy vẫn cố nằm im như khúc củi, không dám hó hé, để mặc cho Trung muốn làm gì thì làm. Trung mỉm cười, biết là chị Thủy đã tỉnh giấc nhưng nàng giả bộ vẫn còn ngủ. Trung muốn lợi dụng cơ hội để vuốt ve người phụ nữ này, bắt nàng ta phải làm quen với thế giới mới lạ của tình dục… Bị kẹt vào thế giả bộ ngủ và không biết gì nên Thủy đành phải tiếp tục nằm im chịu trận… Trung biết phải làm gì để Thủy càng lúc càng bị kích động dù đó là ngoài ý muốn của nàng. Khi chàng đưa tay xoa bóp hai gò vú săn chắc thì Thủy mím môi một cách tuyệt vọng, cố kiềm chế những rung động của cơ thể. Nhưng rồi khi Trung hé môi để ngậm một núm vú vào miệng để bú thì chị chịu không nổi nữa mà cất lên một tiếng rên thảng thốt: Nàng nghe đầu óc quay cuồng khi được bú vú lần đầu tiên trong đời. Thủy mắc cỡ quá! Nàng xem việc để cho một người đàn ông bú vú mình là một chuyện xấu xa tục tĩu không thể chấp nhận được. Đã vậy Trung còn đưa tay kia để xoa bóp gò vú còn lại… Nhưng rồi cảm giác mắc cỡ nhanh chóng tan biến, người chị nóng bừng, chị không còn biết Trời Đất gì nữa. Vừa bú, Trung vừa dịu dàng đẩy Thủy nằm ngửa ra, rồi chàng trườn lên người nàng, nắm con cặċ căng cứng mà rà rà lên khe Ɩồŋ làm chị luống cuống một cách thật tội nghiệp. Tối hôm qua do tâm lý quá hỗn loạn nên chị đã không thật sự nhận thức được những gì đã xảy ra nhưng bây giờ với đầu óc hoàn toàn tỉnh táo chị mắc cỡ thiếu điều muốn độn thổ khi hai cơ thể xoắn xít vào nhau một cách quá mật thiết như vầy. Chị thấy mình đang bẹt hai đùi ra và bụng dưới của người đàn ông đang áp sát vùng kín của chị với một vật cứng đang đè lên mu Ɩồŋ của chị. Tư thế thật quá tục tĩu đối với chị.
Trung nói nhỏ vào tai nàng:
– Cho em vào thăm chị nhé, chị yêu!
Mắt vẫn nhắm nghiền vì không đủ can đảm để nhìn Trung, chị Thủy luống cuống một cách đáng thương, chị lí nhí vài tiếng vô nghĩa… khi con cặċ trườn vào khe Ɩồŋ thì nàng nhăn mặt vì vẫn còn đau, nàng mới vừa được phá trinh tối hôm qua mà thôi, khe Ɩồŋ của nàng vẫn còn rát. Nàng rên nhỏ:
– Ui da… ui da… đau…
Trung hiểu ý, cẩn thận từng ly từng tí… phải gần 5, 10 phút, con cặċ mới vào lút cán.
Đến lúc đó, chị không còn tự kiềm chế được nữa, lúng túng quàng tay ra ôm lấy lưng của Trung. Cảm giác thật quá tuyệt với con cặċ nằm tuốt sâu trong người nàng và cả hai cơ thể quyện chặt vào nhau. Bây giờ Thủy mới hiểu thế nào là hợp nhất khi một cặp đôi làm tình với nhau. Trung không dám nhúc nhích vì sợ chị còn đau, chàng âu yếm hỏi nhỏ vào tai nàng:
– Chị còn đau nữa không?
Chị Thủy vùng vằn:
– Cưỡng hiếp người ta làm đau muốn chết, vậy mà còn hỏi nữa sao!
Trung cười:
– Không cưỡng hiếp thì làm sao mà được hân hạnh làm người đàn ông của chị được!
Rồi chàng lại tinh quái hỏi nhỏ vào tai nàng:
– Nhưng mà… tuy bị cưỡng bức nhưng hình như chị cũng chấp nhận và thích lắm mà, phải không?
Chị Thủy mắc cỡ, đưa tay ra đấm nhẹ vào cánh tay của Trung mà không trả lời.
Trung cười hì hì:
– Phần em thì em rất vui khi được đụ chị ngày hôm nay.
Chị Thủy lại nhăn mặt:
– Ăn nói gì mà tục tĩu quá vậy?
– Trong phòng the thì không có gì là tục tĩu hết, em thích nói tục như vậy đó, chị cũng phải làm quen với cách nói chuyện của em.
Chị Thủy luống cuống, không biết phải trả lời ra sao, chỉ biết vụng về ôm siết người tình trong vòng tay của mình. Bây giờ nàng không muốn suy nghỉ gì hơn nữa, chỉ muốn được nằm đây mà hưởng thụ cảm giác quá mới lạ và cực kỳ thích thú với hai cơ thể dính sát vào nhau với nhau. Nàng nhận ra là mình thật quá ngu ngốc vì đã bỏ phí bao nhiêu năm trời mà không hề biết đến cảm giác khổng lồ này.
Trung không làm gì hơn sáng hôm đó, chàng chỉ muốn cho chị Thủy làm quen với việc tiếp nhận con cặċ trong người nàng. Chàng không hấp tấp chút nào, biết là người phụ nữ ngây thơ này cần thời gian để tiếp nhận tình dục một cách tích cực. Với con cặċ vẫn nằm sâu trong khe Ɩồŋ, chàng chỉ dịu dàng vuốt ve khắp cơ thể của chị làm chị càng lúc càng thích thú. Nàng buông lỏng người, mắt nhắm lờ đờ với một nụ cười ngượng ngùng trên môi. Lâu lâu Trung lại nhấp vài cú để chị cảm nhận rõ con cặċ trong người chị. Cả hai không cần nói với nhau nhiều lời.
Đến gần 9 giờ, chị Thủy còn muốn trì hoãn thêm nhưng Trung cười:
– Em đói bụng lắm rồi, em cần uống ly cà – phê.
Cực chẳng đã, chị Thủy mới chịu buông Trung ra để rời khỏi giường.
Ra phòng khách, Phượng vui vẻ chạy đến ôm ngay chị mình vào lòng, tránh không để chị mình lúng túng. Chị Thủy cảm khái sụt sùi ứa nước mắt, không nói nên lời. Nàng thầm cảm ơn Phượng vì biết em mình đã làm tất cả vì thương yêu mình. Nàng biết mình thật may mắn mới có được người em gái như Phượng, nhờ Phượng mà bây giờ nàng đã thành một người đàn bà thật sự. Nàng liếc nhìn Trung mà nghe lòng lâng lâng cảm kích. Tuy đã ái ân hai lần trong đêm với chàng nhưng bây giờ trước mắt em gái mình thì Thủy cảm thấy mắc cỡ vô cùng, nàng cúi đầu không dám nhìn thẳng Trung. Trong thâm tâm, nàng rất hãnh diện đã trao thân cho một người đàn ông lịch lãm như chàng.
Bây giờ nàng đã mãn nguyện lắm rồi, nàng chấp nhận làm theo ý của Phượng mà không dám đòi hỏi gì hơn, nàng đã mang ơn em gái mình quá nhiều rồi. Nếu Phượng có biểu nàng phải dọn nhà đi nơi khác thì nàng cũng sẽ vui vẻ nghe theo.
Sau bữa ăn sáng, Phượng nhìn chị Thủy và chồng mà cười vui:
– Hôm nay là một ngày đại hỷ cho gia đình chúng ta. Em có một món quà đặc biệt dành cho hai người em yêu thương nhất trên đời.
Chị Thủy ngơ ngác nhìn Phượng làm Phượng vội vã tiếp:
– Em muốn tặng cho chị và anh một tuần trăng mật đáng nhớ ở Vũng Tàu. Em đã book ở resort rồi và cả xe limousine. Chị và anh chỉ vừa có đủ thời gian để soạn nhanh hành trang vali đó.
Chị Thủy chỉ còn biết ôm chầm lấy Phượng rồi lại sụt sùi khóc.
Trên xe, Trung khéo léo biết phải hành xử ra sao để giúp cho Thủy được hoàn toàn thoải mái. Chàng biết tính của chị Thủy rất khép kín và những gì vừa xảy ra một cách quá bất ngờ làm cho nàng chới với, không kịp thích nghi. Nàng vẫn chưa dám nhìn Trung như một người đàn ông đã ái ân nồng nàn cùng nàng. Nàng còn loay hoay lúng túng chưa biết phải đối xử ra sao với Trung. Ngay cách xưng hô cũng làm nàng bối rối, bây giờ nàng phải xưng hô ra sao với Trung đây? Nàng là chị vợ của Trung hay là người tình của chàng?
Đoán biết điều đó, Trung nắm tay chị mà cười:
– Đối với em, chị vẫn là chị Thủy. Vậy thì mình không cần phải thay đổi gì hết. Có điều chị cho phép em lâu lâu được dùng từ « chị yêu » nhé?
Chị Thủy đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu. Trung cười lớn rồi quàng tay qua vai kéo nàng vào người mình. Chị nhu mì đặt đầu lên vai của Trung.
Sau khi lấy phòng xong, trời cũng đã xế chiều. Trung nắm tay chị Thủy đi khám phá công viên của resort. Lúc đầu Thủy vẫn còn ngượng vì để Trung nắm tay mình nhưng nhanh chóng nàng cảm thấy thật thích thú.
Trung rủ chị Thủy ra nằm ở ghế dài trên bãi biển. Khi cô tiếp viên bước đến thì Trung nói:
– Cho hai ly nước cam cho hai vợ chồng tôi.
Nghe câu nói của Trung mà chị Thủy không khỏi đỏ bừng hai gò má. Nàng liếc nhìn Trung, thầm nghỉ: « Bây giờ mình là vợ chồng với anh ta rồi sao? Em gái mình đã là vợ của anh ta, mình chỉ đến sau, là vợ thứ thôi. Nhưng dù vậy mình cũng mãn nguyện rồi!». Nàng nghe lòng lâng lâng vừa vui vừa ngượng.
Tối đến, Trung biết là chị Thủy mệt mỏi vì ngày hôm nay là một ngày cực kỳ sôi động quá mức tưởng tượng đối với nàng: Mới hôm qua nàng còn là một người phụ nữ có cuộc sống nhạt nhòa, vậy mà trong vòng một ngày nàng đã mất trinh rồi lại được đi nghỉ mát trong một khung cảnh tuyệt vời với người đàn ông mà người đó lại là chồng của em gái mình. Biết vậy nên khi vào giường, Trung chỉ ôm chị vào lòng rồi chúc nàng ngủ ngon. Thủy cảm kích vì sự tinh tế của chàng, sung sướng ép đầu vào ngực người đàn ông rồi thiếp đi nhanh chóng.
Khi thức dậy chị Thủy cảm thấy cực kỳ sảng khoái, tràn đầy năng lực tích cực. Nàng lắng nghe tiếng chim kêu ríu rít trên các chùm vây quanh bungalow rồi quay sang âu yếm nhìn Trung vẫn còn say ngủ. Nàng nghe lòng mình dạt dào tình yêu. Dù chỉ mới được gần gũi người đàn ông này hơn một ngày nhưng nàng đã biết là mình không thể nào sống thiếu anh ta được. Cảm giác mới lạ đó làm nàng choáng ngợp vì hạnh phúc.
Cùng lúc Trung mở mắt ra, hai người mỉm cười nhìn nhau. Rồi Trung cúi đầu xuống mớm lấy môi của nàng. Chị Thủy vụng về để cho Trung hôn mình. Nụ hôn đầu tiên làm nàng lúng túng không biết phải làm gì đến khi Trung luồn được lưỡi vào miệng nàng mà quấn lấy cái lưỡi mềm mại của nàng. Chị buông lỏng người tập tễnh hôn trả lại. Nụ hôn làm cả hai bay bỗng lên mây…
Trung lại cởi hết quần áo ngủ của chị Thủy ra, muốn hôn khắp người nàng. Chị mắc cỡ năn nỉ chàng khép tất cả màn cửa sổ để có được bóng tối mờ mờ trong phòng. Khi Trung hôn đến bụng dưới của nàng thì chị Thủy hốt hoảng đẩy đầu của chàng ra, nàng không thể nào ngờ là chàng có thể đặt môi lên vùng kín của mình. Trung phải giải thích cho nàng hiểu là trong phòng the, không có gì là cấm kỵ hết, cuối cùng, cực chẳng đả, chị đành phải nghe theo lời chàng.
Trung được dịp háo hức ngắm nhìn thật gần Ɩồŋ của chị Thủy. Chàng mừng quá đổi, không thể nào ngờ được là ngày hôm nay được tiếp cận thật gần với Ɩồŋ của người phụ nữ mà mấy hôm trước chàng còn phải trịnh trọng gọi là « chị ». Lồŋ chị không có nhiều lông nhưng lông nàng dài ngoằng, che kín cái khe đỏ hồng. Khi Trung đút lưỡi vào khe Ɩồŋ thì chị Thủy mắc cỡ quá, kêu lên một tiếng nhỏ rồi đưa tay đẩy đầu của chàng ra. Trung vừa gạt tay nàng ra vừa cố chiếm lấy cái Ɩồŋ khép kín. Sau một hồi dằn co, chị chịu thua, đành buông tay để mặc cho Trung muốn làm gì thì làm. Chàng mừng lắm, đưa tay vuốt ve chùm lông Ɩồŋ rối vạch hai mép Ɩồŋ ra để tiếp cận với hột le nhỏ tí teo. Khi Trung ngậm được hột le vào miệng mà bú nhè nhẹ thì chị Thủy kêu lên mấy tiếng ú ớ dưới cảm giác mới lạ. Trung dùng hết kinh nghiệm của mình để cảm hóa cái Ɩồŋ non nớt. Vừa bú chàng vừa xoa bóp mu Ɩồŋ, vừa kích thích cái khe ẩm ướt. Qua giây phút ngượng ngùng ban đầu, dần dần chị Thủy bắt đầu hứng tình… nàng nghe trỗi dậy từ vùng kín một luồng nóng dễ chịu. Luồng nóng càng lúc càng mạnh lên, nó lan tỏa ra khắp cơ thể làm hơi thở của nàng càng lúc càng nặng nề, bấn loạn.
Chợt nàng mở bừng mắt ra, đặt hai tay lên mái tóc của Trung rồi run run nói nhỏ:
– Trung ơi… chị… chị sợ quá…
Chị sợ vì đứng trước một cảm giác quá mạnh và hoàn toàn mới lạ mà chị có cảm tưởng mình không kiểm soát được.
Trung mừng thầm, biết là mình đã đạt được mục đích. Chàng không trả lời tiếp tục âu yếm bú…
Rồi cái gì phải đến, đã đến… Chi( Thủy rùng mình vài cái rồi cong người lên trong tiếng kêu dài rối rít:
– Má ơi… Má… chết con rồi…
Trong cơn bấn loạn, chị trở thành đứa bé gái chỉ còn biết kêu cầu cứu mẹ!
Cơn sướng đầu đời nổ bùng trong cơ thể người phụ nữ làm nàng chới với, quờ quạng hai tay…
Trung cũng nứng cặċ quá, chàng chồm người lên, đút mạnh con cặċ vào khe Ɩồŋ đang phập phồng. Chị Thủy lại kêu thêm một tiếng nữa dưới sự xâm chiếm mạnh bạo làm nàng đau nhói lên, nhưng hình như cơn đau làm cho cơn sướng như được tiếp sức, càng tăng thêm cường độ…
Trung chờ đợi giây phút này từ hai ngày qua, chàng cứ phải chú ý đến Thủy mà bỏ qua những nhu cầu đòi hỏi của chính mình. Bây giờ chàng không do dự nữa mà muốn xả ra hết những dồn nén tích tụ.
Chàng rít lên:
– Chị yêu… em đang đụ chị đây… em ra khí đây…
Thủy cũng thều thào:
– Trung ơi… đụ chị nữa đi… chị thích lắm…
Hai cơ thể quấn quýt vào nhau, hai dòng khí hòa trộn với nhau một cách hùng hồn… vài giọt khí tràn ra khe Ɩồŋ chật hẹp, nhễu xuống tấm vải giường trắng tinh.
Lâu lắm, cả hai mới nhoi đầu lên khỏi đám sương mù dày đặc của tình dục.
Chị Thủy hiểu là mình vừa trải nghiệm được một sự cố cực kỳ quan trọng, mà không phải người phụ nữ nào cũng có may mắn biết được. Nàng quay sang nhìn Trung với ánh mắt đầy biết ơn. Trung âu yếm đưa tay vuốt ve gương mặt đẫm mồ hôi của người chị vợ mà thầm thì:
– Chị thật là tuyệt vời! Cảm ơn chị yêu đã chìu lòng em mà chấp nhận nói tục với em. Em thích lắm.
Thủy bẽn lẽn ngượng ngùng khi nhớ lại trong giây phút cao trào của hưng phấn, nàng đã kêu Trung « đụ » nàng! Trong thâm tâm nàng rất vui vì đã dám vượt qua một rào cản và nhất là đã làm hài lòng Trung.
Trung sung sướng ôm chị hôn hít liên tục làm nàng vô cùng hạnh phúc. Nàng không ngờ là cơn cực sướng của khoái lạc lại tuyệt vời như thế. Bú Ɩồŋ không còn là một trò xấu xa đối với nàng nữa, bây giờ nàng đã biết ưa thích trò chơi này.
Trung thầm thì:
– Được bú như vậy, chị có thích không?
Chị Thủy luống cuống gật đầu cười.
Trung tiếp:
– Nếu chị thích như vậy thì trong tuần trăng mật của chúng ta, mỗi sáng thức dậy, em sẽ bú chị để chào buổi sáng chị yêu của em, được không?
Chị Thủy lại đỏ mặt gật đầu cười.
Trung mừng lắm khi thấy chị Thủy đã bắt đầu biết gọt bớt những rào cản tâm lý, những gò bó từ giáo dục, từ xã hội. Chàng biết đây cũng là thời điểm để trao thêm kiến thức về tình dục cho chị.
Chàng nói:
– Em đã được nhìn thấy toàn thân của chị rồi. Bây giờ đến phiên chị nên biết rõ hơn về cơ thể đàn ông.
Chàng lấy tay của chị Thủy đặt lên con cặċ của mình mà khôi hài nói:
– Em xin được giới thiệu với chị thằng cu Tí của em. Nó là thằng bé cứ thèm được vào thăm chị đó.
Chị Thủy cười khúc khích, vụng về nắm lấy con cặċ:
– Chào cu Tí, chị hân hạnh được biết em.
Nàng tò mò thầm nghỉ: « Thì ra đây là dương vật của đàn ông. Đây là lần đầu tiên mình được tiếp cận với vật thể này ». Tuy nàng vụng về nhưng con cặċ cũng từ từ cương lên làm chị bỡ ngỡ, trố mắt ra nhìn. Trung từ từ dạy nàng cách vuốt ve để kích thích cu Tí. Chàng còn chỉ nàng vừa chơi với cu Tí vừa móc hai hòn dái theo ý của chàng. Chị Thủy chưa quen nên đôi khi làm Trung nhói đau nhưng mau chóng nàng lãnh hội được những kiến thức cần thiết. Khi thấy cu Tí cương cứng như khúc củi thì chị mừng thầm vì biết là mình đã làm đúng như Trung dạy.
Trung hài lòng nhìn chị Thủy chơi với con cặċ của mình. Chàng thoáng thèm được người tình bú cặċ mình nhưng chàng cũng biết bây giờ còn quá sớm, cô nàng chưa sẵn sàng với trò chơi đó, phải nhẫn nại chờ thêm một thời gian nữa, nhưng chàng biết là một ngày nào đó, thế nào chị Thủy cũng sẽ chấp nhận bú cặċ mình.
Để lại một bình luận