Phần 61
Ngày cuối tuần ngụp lặn với dì, dì như con sói đói khát không bao giờ biết no. Hắn hứng lúc nào là dì muốn lúc đó nhưng tuyệt đối chỉ ở trong phòng dì thôi. Dì phân tích ra đây là chuyện tày đình, chỉ cần lộ ra chút tiếng gió là chết, ở bên ngoài nhỡ có con mắt tò mò nào mà chớp được chút hình ảnh đong đưa lyến ái của hai người là tiêu. Hắn cũng hiểu, bụng cũng lo nên không dám làm càn, thậm chí đến nhìn dì cũng không dám.
Đấm đấm cái lưng đau, chép miệng nghĩ sao dì mạnh dữ vậy.
– Sao? Còn sức không? Ăn nhiều vào?
– Hì hì, phải phải. Con phải ăn thật nhiều. Chứ không thì… hehe.
– Hừ. Cẩn thận ăn nói.
Dũng liếc quanh thu miệng. Kể từ lúc dì phân tích thiệt hơn hắn thành ra sợ bóng sợ gió. Mỗi lần nói chuyện với dì cũng cố hạ giọng cho nhỏ.
– Ngày cuối tuần nay chẳng học được cái gì rồi.
– Lát con học bù.
– Ừ. Nhớ đã đáp ứng dì học thật tốt. Là top 3 đó.
– Dạ. Dì yên tâm. Hì hì, con sẽ làm tất cả vì dì…
Nhìn cái mặt nham nhở của nó Hạnh cũng lười nói, lườm hắn cái cô cúi đầu ăn tiếp. Bụng cô có ngọt hay không thì chẳng ai biết.
Tôi đên hắn chăm chú học, tuyệt đối là đuổi hết những suy nghĩ vẩn vơ để tập trung. Và tất nhiên tối đó hắn ngủ trong phòng dì rồi. Hắn cũng nhớ rõ đã phun vào lồn dì bao nhiêu nữa, chỉ biết rằng sáng dậy bước đi mà đôi chân hăn nhũn nhoét.
Hạnh dậy sớm đi làm, mặc nó ngủ tiếp. Lồn sưng đỏ sau 2 ngày liên tục làm tình, cô thấy rát rát bên trong chắc là bị xước rồi. Tới văn phòng mà trên mặt còn vương đầy nắng xuân làm nhiều con mắt len lén không nhịn được mà cố nhìn thêm một cái. Đôi mông tròn xoe lắc lưu trong váy zip được ngắm đến mòn cả đi. Hôm nay trời đẹp, cô thấy thật thoải mái, với nhân viên cũng thoải mái không ít, công việc trôi chảy rất nhiều. Hai ngày vừa rồi lồn cô giờ đã bỏng dát cả ra rồi, lượng tinh trùng nó phun vào không biết là bao nhiêu nữa.
Còn Dũng…
Trên xe bus, Lan được bảo hộ tuyệt đối trong lòng Dũng. Cô bé này đã là của hắn, hắn tuyệt không cho phép có bất cứ tên nào thò tay ăn vụng. Điều hòa không có, không khí trong xe vô cùng ngột ngạt, đủ mọi loại mùi hỗn tạp trộn vào nhau nhưng không hề ảnh hưởng tới mùi hương thiếu nữ gần như dán vào lòng hắn. Dương vật tưởng trừng như kiệt quệ trong hai ngày vừa rồi giờ hùng dũng gồng cơ, uốn thân đầy sức mạnh.
– A! Lưu manh! – Lan giật mình lí nhí.
Cô không còn sợ nó nữa mà còn yêu thích là đằng khác. Cái cảm giác nó đi sâu vào người cô vẫn còn từng ấn tượng rõ nét. Đôi mông thiếu nữ căng đầy trong lớp quần xanh không tránh né mà như có phần lùi ra sau để thêm phần cọ sát, tiếp xúc. Khuôn mặt hồng lên vô cùng xinh xắn. Trong mơ hồ cô cảm nhận được phía dưới của mình hình như rịn ra dòng chất lỏng. Chẳng biết có phải do hắn đâm thủng hay không mà từ hồi đó đến giờ cô ra nước rất nhiều, cứ tiếp xúc sơ sơ với hắn một cái là người không nhịn được mà xao xuyến. Cái nách đang giơ cao lên vì bàn tay đang nắm lấy tay vịn không làm cô khó chịu, thậm chí cô còn yêu thích cái hương vị nam tính này.
Việc đôi trai gái trẻ sánh đôi bước từng bước trên sân trường không phải là hình ảnh hiếm lạ nên hắn và Lan cũng không gây ra oanh động gì cả, tất nhiên không thể tránh được một số ánh mắt hâm mộ, ghen tị rồi. Đâu xa chẳng nói, trong lớp hăn cũng có ói đôi đó thôi.
– Chiều em về cùng mẹ.
– Ừ. Tiếc quá.
Hắn cũng không về cùng cô như những lần trước được nữa. Giờ dì ở nhà, 90% sẽ tới rước hắn chỉ họa chăng những hôm dì làm việc muộn thôi.
Trên lớp, những tiết do cô Hoa dạy là những tiết hắn chờ mong nhất. Không biết từ lúc nào hắn đã coi cô Hoa là người phụ nữ của mình rồi, tâm lý sở hữu của hắn rất mạnh. Như mọi khi, không chỉ mỗi hắn mà trong lớp còn ối con mắt cứ dán chặt vào mông cô, ngực cô. Trước thì thôi, giờ hắn thấy khó chịu, chỉ muốn dứt khoát cho cô thôi dạy cho yên lòng.
Cô Hoa rất khéo giữ kẽ, tuyệt đối không có bất kì câu nói, hay cuộc tiếp xúc nào ỏng ẻo với hắn cả, hoàn toàn là vai trò giáo viên chủ nhiệm mẫu mực và hết lòng… như bao đứa khác. Nhưng hắn cũng bất được nhiều tia nhìn của cô tràn ngập sự thèm khát ham muốn. Chẳng biết có phải hắn tự nghĩ thế không nữa. Cô bế Lan cũng thế, ở trường hoàn toàn là bộ dáng nhu mì, yếu ớt, đâu còn nóng bỏng như ở nhà…
Những buổi tối ở nhà, không còn có sự hiện diện của thành viên thứ 3 nữa, hai mẹ con ăn mặc cũng thoáng mát hơn hẳn thoải mái hơn. Hai mẹ con ngồi học và làm việc trên cùng một bàn rất chăm chú nhưng tĩnh mịch, thi thoảng có một động tác vuốt tóc đầy duyên dáng yêu kiểu, tiếc là không còn có đôi mắt hau háu lén nhìn nữa. Trong bộ thun đồng phục của hai mẹ con, đôi vú trần không có áo ngực che đậy bên thì sung mãn nảy nở, bên thì nhu mì e ấp thoải mái rung rinh theo từng nét chuyển người, tiếc là không có ai mà ngắm nhìn cảnh xuân tươi đẹp đó.
– Nhìn cái gì?
– Không biết bao giờ con mới to như của mẹ?
– Con bé này!
Công việc của cô Hoa và việc tập trung nghiên cứu bài vở của Lan bị ngắt quãnh bằng đối thoại tế nhị, coi như là chút thời gian giải lao thư thái, cũng coi như chút vui vẻ tạm phá đi cái u ám trong căn nhà này.
Lan dưa tay bóp bóp đầu vú của mẹ chép miệng.
– Chắc anh Dũng thích vú mẹ lắm, to như vậy cơ mà.
Hoa hất tay con.
– Vớ vẩn.
Nói thi nói vậy nhưng trong đầu Hoa lại thoáng hiện về những giây phút cô và tên kia. Cô nhìn vào trong cổ áo mình, đôi vú sung mãn còn khẽ lắc lư mà miệng xuýt nữa hé ra nụ cười. Mà đâu chỉ mỗi nó, những ánh mắt lén lút của lũ giống đực trong trường cũng cứ đảo qua mấy nơi nhâp nhô của cô.
– Tối hôm thứ 5 đó… à… mẹ với anh Dũng còn làm nữa à?
– Làm cái gì mà làm?
– Còn chối! Còn gì mà anh anh em em nữa…
– Con bé này.
Hoa vỗ đầu con bé mà mặt nóng ran. Khi đó sướng lên, có nghĩ gì đâu. Có mỗi cô và nó thôi, gì chẳng được. Cô thấy như thế sướng hơn, kích thích hơn. Ai mà nghi tới con nhóc này…
– Mẹ giỏi thật đấy. Con chịu.
Lan chép miệng nói tiếp.
– Lúc chiều mới làm 1 lần, con đau và rát hết cả lồn… thế mà tối mẹ…
– Thôi. Con bé này, con gái con nứa, ăn với chả nói.
Lan cười hì hì ôm lấy eo mẹ. Hoa cũng bó tay, giờ chẳng thể nào nói nó được nữa.
– Con ở ngoài nhìn hai người làm tình mà khiếp!
– Khiếp cái gì?
Hoa quay đầu đi, tránh cái mặt đỏ bị con nhìn ra, mất công nó lại chọc cô.
– Anh Dũng đâm vào lồn mẹ rõ mạnh mà mẹ không đau…
– Thôi. Con bé này. Ăn với chả nói.
Hoa nhịn không nổi nữa. Cô vờ gắt với con rồi ra khỏi phòng như bỏ chạy. Tim cô đập loạn, cả người nóng lên. Cô không biết rằng Lan, con cô đang phải khép chặt hai đùi ngăn cái ngứa râm ran phía dưới. Leo lên sân thượng đón gió cho thoải mái mà đầu cô hươu vượn tận đâu.
– Mẹ.
Lan từ phái sau ôm eo mẹ là cô giật mình.
– Nhà có mỗi hai mẹ con mình buồn thật.
– Con nhóc này, đừng có tưởng tôi không biết cô nghĩ gì nhé. Con gái phải có giá, đừng có “trâu đi tìm cọc”
Để lại một bình luận