Thu chăm chú nuốt từng câu của Vy. Từng lời của nó như đáp án cho bài toán mà Thu bí bách trong một thời gian rất dài.
– Tao tưởng người đó là Khánh chứ? Anh Don đâu phải người yêu mày?
– Mày biết là anh Don nhận tao vào nhà bên này mà, cũng phải 2, 3 năm rồi. Bọn tao có một sự liên kết, tao không nghĩ Khánh có thể thay thế. Chỉ là tao cũng nhận ra việc tao và anh Don không bình thường. Nhưng không có nghĩa là tao không yêu Khánh.
– Tao không biết nữa. Tao mới quen anh Nam thôi, nhưng tao không nghĩ là tao sẽ chia sẻ hết với anh ấy. Không phải lỗi của anh Nam, chỉ là tao không nghĩ tao có thể tin tưởng được ai hoàn toàn.
Vy mỉm cười trước câu nói đó của Thu. Nó rất vui vì đã có người biết chuyện của Don và nó, nhưng không hề chất vấn hay kỳ thị nó. Vy sẽ cần rất nhiều người đồng tình với nó hơn nữa, trước khi nó nghĩ đến một đám cưới giữa nó và anh Don, người hơn nó 17 tuổi.
– Đúng là tin tưởng là cả một quá trình dài. Nhưng nhiều lúc mày phải gạt bỏ hết suy nghĩ đi, và tin tưởng vào đối phương hết mực. Cho đi trước rồi sẽ nhận về.
– Thôi tao xin. Tao chẳng có lúc nào ngừng nghĩ cả. Tao không biết làm.
– Có gì đâu. Bây giờ tao và mày nè. Mày tin tao đúng không? Mày tin là tao sẽ không bao giờ làm hại mày đúng rồi?
– Ừ tất nhiên tao tin mày mà Vy.
– Ok. Có những việc mà mày người bên trong không biết là việc tốt. Thế nên hiện tại tao có thể bảo mày làm gì thì mày cũng nghe chứ?
– Hả tùy thôi chứ, đâu phải việc gì tao cũng làm được.
– Tất nhiên rồi. Bây giờ trong phòng thay đồ kín này chỉ có tao với mày thôi, tao chỉ bảo mày đứng đây đưa tay sau lưng, đứng im, và nhắm mắt vào. Mày làm được đúng không?
– Con quỷ mày làm trò gì vậy? Làm ơn đừng làm cái gì vào mặt tao.
– Mày nói nhiều quá, từ giờ mày chỉ được gật đầu với lắc đầu thôi nhé. Ok tao sẽ lấy áo của tao ra quấn che mắt mày cho mày đỡ sợ này, tao cũng lấy quần trói tay mày ở sau lưng cho đỡ mỏi này. Ok khi mày tin tưởng tao rồi í, thì mày cứ trôi theo cảm xúc của mình nhé. Tao đang vén bớt tóc mai khỏi sau gáy của mày này. Cổ của mày đang nổi hết da gà này. Nhưng mày có biết là vùng da ở cổ này rất nhạy cảm không…
– Aaaaa…
Thu rên khẽ, người ưỡn ngực lên khi nàng cảm nhận được đôi môi mọng dày của Vy đang chà nhẹ lên cổ nàng, vê vẫn lên tận dái tai. Đứng từ sau lưng, từng cái hôn rất nhỏ được Vy đặt lên khắp vùng gáy của Thu, lan ra tận hai bên má nàng. Sau khi cởi quần vào áo để trói và bịt mắt Thu, trên người Vy chỉ còn chiếc quần lót màu lam, cả người áp vào sau lưng Thu, đung đưa cà nhẹ đầu ngực se cứng vào làn da nóng hổi sau lưng Thu, áp mu của mình vào đôi tay hờ hững đang xòe ra của Thu. Một tay Vy vuốt nhẹ cặp ngực đầy đặn của Thu, đôi bàn tay tình nghịch, hờ hững trêu đùa với bầu ngực của Thu. Ngón tay Vy vẽ từng vòng tròn quanh ngực, các vòng tròn chậm rãi thu nhỏ khi ngón tay Vy vê vào đầu ti se cứng của Thu. Nàng giật mình, tiếng rên trong miệng bật ra, hai chân yếu đuối như muốn khuỵu xuống. Bỗng bàn tay kia của Vy vuốt ngược từ đùi lên, ngón tay ấn vào đũng quần lót của Thu, làm nàng giật bắn thẳng người dậy, đôi chân mở hờ cho tay của Vy có cơ hội mân mê khắp cả vùng kín của mình. Hai bàn tay trói của Thu cũng đang sờ soạng cửa mình của Vy, chiếc quần lót xô dịch một cách vụng về, như bản năng vô thức của một cô gái mới lớn chưa từng trải. Lần đầu tiên Thu sờ vào một chiếc Ɩồŋ khác cái của mình, láng mịn không một sợi lông, nhô lên chỉ có hai mép Ɩồŋ ướt nhỏ hơn của Thu, nằm khép mình ngay ở trung tâm. Bàn tay ngượng ngùng của Thu chỉ biết đung đưa, tránh né âm hộ của Vy, nơi từng giọt tinh dịch đang tìm cách rơi vào lòng bàn tay của Thu. Bàn tay ẩm ướt của Thu áp lên mu của Vy, mong sao ngăn được tường giọt nước sướng của Vy đang nhỏ ra, ướt cả sang mông của mình. Bị kích thích, Vy tự nhún Ɩồŋ của mình lên các đầu ngón tay nhỏ bé của Thu, đung đưa chà sát hai mép Ɩồŋ của mình. Ở bên này Vy cũng đã luồn tay vào quần lót của Thu, mân mê cửa Ɩồŋ ướt nhẹp của Thu. Hai ngón tay vuốt nhẹ lên mồng đốc, đè xuống, xoay nhè nhẹ theo chiều kim đồng hồ. Thu rên một tiếng, rùng mình bắn ra một tia nước, dội xuống sàn nhà. Tay kia của Vy giờ đây đã ôm trọn bầu ngực căng tròn của Thu, đầu ti bị vào kẹt ở giữa hai ngón, kẹp nhẹ, mân mê, xoa bóp. Thêm một dòng nước nữa bắn cả vào chân của Vy. Đằng sau, đầu ti của Vy lê khắp làn da lưng nhạy cảm ít được đụng vào của Thu. Một dòng nước nữa lại rớt từ cửa Ɩồŋ của Thu rơi vào cặp đùi trắng mịn của Vy.
Một cặp con gái tuổi mới lớn đang đứng trong phòng thay đồ, xinh xắn, tràn đầy năng lượng và dâm dục. Một trước một sau, má kề má, ngực kề ngực, mông kề mông. Hơi thở đã đồng nhịp, tuy rằng từng đợt sướng có khác nhau: Một bên rả rích dâm dật từng giọt dâm thủy, một bên kích động từng cơn với những dòng tinh dịch nóng hổi, trong suốt, dội xuống sàn.
Thu tru lên một tiếng, rùng mình bất động khi một tia nước bắn ra chầm chập không dừng. Cả người Thu đứng im, gân mình dồn dòng nước sướng đang từ từ thoát ra khỏi người, để rồi Thu như con diều đứt dây, rời khỏi sự dính nhớp của người Vy, từ từ khuỵu xuống sàn nhà, mặt úp xuống, mông chổng lên. Người Vy cũng từ từ hạ xuống, hai bàn ngưỡng mộ cặp mông nẩy tròn của Thu, từng nụ hôn nhỏ sà xuống làn da mông sũng nước của Thu. Bờ môi mềm mọng của Vy dính chặt lên bờ mông của Thu, chiếc lưỡi nóng bỏng vuốt ve, kéo từng vòng tròn xung quanh hai lỗ sướng Thu.
Vy kéo lê chiếc lưỡi ẩm nóng của mình, vẽ từng vòng tròn thu nhỏ dần về lỗ Ɩồŋ và lỗ đít của Thu, đang co bóp mở ra theo từng nhịp, hồi hộp chờ đợi…
Và rồi Thu hét lên một tiếng, khi Vy đẩy chiếc lưỡi ẩm ướt vào lỗ đít đang siết chặt bảo vệ của Thu.
Nhưng muộn mất rồi.
Một tia nước sướng bắn thẳng vào khuôn mặt đang nhắm nghiền dâm dật của Vy.
Phần 4
Chiều thứ 7 của đầu tháng 12 trôi qua một cách chậm chạp tại trung tâm văn hóa Việt Nam, nơi Thu và Nam đang dạy kèm. Trái ngược lại với không khí ảm đạm giá lạnh ngoài trời, Thu và Nam đang phải vật lộn với đám trẻ hiếu động không chịu ngồi yên. Xen giữa nhưng khoảnh khắc dụ dỗ, dọa nát đến năn nỉ để bọn nhỏ làm bài, Thu cũng tìm cho mình được những khoảng trống để nghĩ về những gì vừa xảy ra sáng nay với Vy, cùng với dòng tin nhắn vừa nhận được: “Ê Vy, khi nào mày sẵn sàng, tao sẽ luôn ở đây nghe mày. Tao hiểu. À còn chuyện sáng nay, không biết mày thế nào, chứ tao rất vui”.
Dù có bị bít mắt và trói tay, Thu vẫn có thể nhớ rõ những gì đã diễn ra, như thế nào, và ở đâu trên người nàng, trên người Vy. Những cảm xúc nhục dục mãnh liệt như vậy nàng chưa được trải nghiệm bao giờ. Cả người Thu đã căng lên như cung, đón đợi những những cái chạm của Vy, đầy nhạy cảm. Khi Vy vô tình sờ vào những vết sẹo tự cứa ở đùi trong, Thu như bị kéo về lại thực tại, cả người như con diều đứt dây, khuỵu xuống giữa sàn nhà. Sự ngượng ngùng, xấu hổ của nhục dục bản năng không thể so sánh với nỗi đau của bí mật quá khứ của một người đã từng bị xâm hại như Thu. Sự mâu thuẫn đấy giờ đây bỗng được phơi bày trước mặt Vy, người bạn thân nhất của nàng. Nỗi sợ hãi về việc bị đánh giá làm Thu hoảng loạn, thu mình vào một góc, những dòng lệ tức tưởi lăn trên đôi má nàng, những móng tay vô thức bấu sâu vào những vết sẹo mới lên da non, rớm máu. Trước khi bỏ đi và để lại Thu không gian một mình, Vy xoa đầu nàng, cùng một cái nhìn sâu và nụ cười trìu mến, tạo cho Thu niềm tin để nàng bình tĩnh lại.
Cốc starbucks nóng hổi thơm mùi cà phê sữa kéo Thu về với thực tại, với phòng ăn trưa cùng Nam.
– Hôm nay trông em cứ mơ màng làm sao thế? Lại luyến tiếc về bữa tiệc hôm qua à?
– Không có gì đâu anh. Hôm qua em đau bụng nên phải về thôi. Hôm qua có vui không anh?
– Không có em thì anh đâu có thấy vui gì. Ăn uống dọn dẹp xong anh cũng về luôn. Anh nhắn tin mà không thấy em trả lời.
– Em ít dùng phone lắm, anh Nam đừng giận em nhé. Em có mang đồ ăn trưa cho anh nè.
– Ai thèm giận em, để rồi mặt xinh của em lại xịu đi à. Thôi mình cùng ăn rồi lại chiến đấu 3 tiếng nữa.
Nam xoa lên mái tóc của Thu, vuốt dần xuống khuôn mặt thanh tú của nàng. Thu ngả đầu vào bàn tay ấm áp của Nam, nhìn anh đầy ưu tư. Thu tìm trên khuôn mặt Nam một thứ gì đó mà đến bản thân nàng cũng không rõ. Khuôn mặt hiền lành này làm nàng cảm thấy không thoải mái, tương phản với những góc tối trong lòng nàng. Liệu Nam có hiểu được những lo toan và khó khăn của một du học sinh với một tương lai bất định như Thu? Sau vẻ bọc con ngoan trò giỏi này, Liệu Nam có chịu được tính tình thất thường của Thu? Liệu Nam có thay đổi khi biết Thu đã từng bị xâm hại?
Thu quay mặt đi, né tránh ánh mắt quan tâm của Nam. Ngoài sân trường, một bé sóc xinh đẹp đang trầm ngâm ngắm nhìn say sưa cành cây to lớn đối diện con đường tấp nập xe cộ. Bé sóc chuẩn bị mạo hiểm băng qua con đường đầy chông gai, mong ngóng một mái ấm vững vàng và đồ ăn phòng bị cho một mùa đông khắc nghiệt trước mắt. Lựa chọn sai và nó có thể trả giá rất đắt. Và rồi bé sóc băng qua đường, nhảy nhót giữa hai làn xe, thoắt một cái đã leo lên cái cây to đó, hai tay đã cầm được một quả thông một cách hạnh phúc. Thu quay lại nhìn Nam, mỉm cười. Nàng cũng muốn được hạnh phúc.
Buổi dạy thêm kết thúc một cách hối hả của các bậc phụ huynh bận rộn đến đón con về. Nam và Thu lại tay trong tay trên con đường về nhà Thu. Trong đầu đầy những suy nghĩ rối bời của nàng làm cuộc nói chuyện giữa hai đứa trên những khúc vắng hơi một chiều. Nàng biết là không công bằng với Nam, nhưng với việc ít ngủ đêm qua, những gì xảy ra sáng nay với Vy, cùng một chiều dạy thêm cuối kỳ, nàng đã rất mệt mỏi rồi. Không gian đông đúc của chuyến tàu điện trả lại không gian một mình cho Thu, những ngón tay hờ hững vẫn nằm gọn trong bàn tay Nam. Bên kia, một cặp đôi đang đứng dựa vào nhau, tay người đàn ông đỡ lấy eo cô gái, mỗi khi cô ấy ngả ra nhìn ông ấy đầy tình cảm, rồi lại vùi mặt vào Ɩồŋg ngực người đàn ông, hít hà, bàn tay nhỏ bé ôm vòng sau lưng. Tại sao Vy và Don cũng có thần thái đó, còn Thu và Nam thì không? Suy nghĩ cay nghiệt làm nàng tự cảm thấy tủi thân, cũng vùi mặt vào lòng Nam, che đi đôi mi đang ngân ngấn lệ. Hai giọt lệ lặng lẽ rơi xuống giữa một chuyến xe vô tình không ai biết nỗi niềm của nàng, kể cả Nam.
Ngay cả khi đã đến cửa nhà, trong lòng nàng vẫn như một con như một con thuyền vật lộn giữa một cơn bão biển hung ác, trong khi ở bên kia, Nam vẫn hồn nhiên như mọi lần, không nhận ra những thay đổi của Thu, đang dần chuyển thành sự bức xúc.
– Hôm nay vẫn về đến nhà an toàn nhé. Vậy là anh vẫn chưa phải dùng đến tiếng hét…
– Tiếng hét của anh chứ gì. Thật sự anh nghĩ là em cần anh hét cùng em à?
– Ơ sao em lại to tiếng với anh thế cô gái?
– Đúng rồi anh Nam. Cô gái này có nhiều lúc to tiếng khó hiểu đó anh có chịu được không? Đến một ngày anh nhận ra là em không phải lúc nào cũng xinh xắn vui vẻ thì anh có chịu được không? Anh chỉ phải chịu đựng tính tình em thôi anh còn không làm được, liệu anh có làm được những gì em cần không?
– Thu… Anh xin lỗi. Anh thật sự nghĩ mình không làm gì sai cả nên chắc chắn là hiểu lầm thôi.
– Không. Vấn đề là anh không làm gì cả đó. Tại sao ở bên anh mà em luôn cảm thấy tủi thân, không được thương, luôn cảm thấy cô đơn?
Thu quay mặt vào bức tường trong sân nhà hai đứa đang đứng, từng giọng lệ lăn dài trên khuôn mặt kiều diễm, nấc lên những nỗi niềm ấm ức. Nam đứng ngay sau lưng Thu, mà sao khoảng cách giữa người giãn như vô tận. Không khí u sầu, cay đắng dâng lên tận họng Nam, khó thở. Thu thờ dài, cố gắng điều hòa lại những cảm xúc của mình.
– Anh xin lỗi. Anh xin lỗi Thu.
– Không sao đâu anh Nam. Rồi em sẽ tự mình ổn thôi. Anh không cần phải trách mình đâu. Thôi em vào nhà đây.
Nam bước đến phía Thu, đôi bàn tay vòng từ sau ôm lấy Thu, kéo sát nàng lại vào lòng mình, đôi cánh tay vững chắc, siết chặt nàng hơn.
– Thu à. Anh rất là thích em, nụ cười rạng ngời của em ám ảnh trong lòng anh. Với anh, em là cô gái xinh đẹp nhất. Ừ, đúng là sẽ có lúc em buồn, nhưng anh sẽ luôn ở đây, tìm cách để làm em vui trở lại.
– Anh thật là đáng ghét một cách ồn ào. Cứ ôm lâý em một lúc đi…
Thu vòng tay lên, vuốt ve cánh tay đang siết chặt cô vào lòng của Nam. Cả lưng nàng áp vào người Nam, ấm áp, gần đến mức nàng có thể cảm nhận được từng nhịp tim mạnh mẽ của chàng trai. Nam đặt cằm mình lên vai Thu, hôn nhẹ lên đôi má mịn màng của nàng. Cả hai nhắm mắt, đung đưa theo một bản nhạc Jazz từ một nhà xa xa, tận hưởng khoảnh khắc tình cảm của đôi trẻ.
Để lại một bình luận