Chưa gì nó đã giật đứt áo con nhỏ ra và xé quăng luôn cái nịt vú. Con nhỏ bị trói nên không che đậy gì được. Hắn thò tay măn từng cái vú con bé. Măn còn bóp nhéo và mau lẹ tuột luôn quần con nhỏ, lẫn cái xì líp. Lồŋ con nhỏ trơn lu, trắng nõn. Hắn chớm nhìn thấy chút nước dâm chảy ở Ɩồŋ con bé, hắn thích thú la lên:
– Mày cũng khích dâm đó chớ, tao mò con mẹ mà mày cũng rỉ nước ra.
Đứa con gái chối băng:
– Hổng phải đâu, tại ông làm mẹ tôi đau nên tôi xót đến xón đái đó.
Hắn cười hề hề:
– Ờ thì mày xón đái, nhưng xón thứ nước nhớt nhợt.
Nói rồi hắn quệt và đưa lên cho nó coi, có nhằng có nhợn.
Xong hắn lấy ngón tay xoa vòng cái Ɩồŋ con nhỏ và đút từ từ vô lỗ. Lồŋ lép bép ướt nên ngón tay hắn chui vô dễ dàng. Tới chừng sâu ngập hết ngón tay thì hắn bắt đầu thụt ra thụt vào như bơm dầu. Con nhỏ quíu mẹ nó lại. Có cái gì nhoi nhói ở Ɩồŋ nó, nhưng lại nghe lách chách như bệt nước tuôn theo.
Bà mẹ ngẩn ngơ sụt sịt. Hắn nạt lên:
– Chị còn chần chờ gì nữa, xụp xuống bú cặċ hay để tui phải vật chị mới nghe.
Sự thể quá đỗi trắng trợn, mà cãi hắn thì sao cãi được nên chị trườn bò ra, trật quần hắn xuống ngậm miệng vô bú.
Hắn thì sờ bóp vú chị, móc Ɩồŋ con nhỏ trong khi chị hùng hục nút bú cặċ hắn. Chị nằm phủ phục như con chó, vú mớm lòng thòng, hắn luồn tay bóp tịt tịt. Con nhỏ thì ú ớ vì Ɩồŋ bị móc xoi và phần háng cứ giật lên, giật lên.
Tên tù vần một lúc cả hai mẹ con chị làm chị ứa nước mắt không ngưng. Chị bú cặċ hắn mà mắt thì theo dõi chăm chăm con gái. Chị sợ con nhỏ mới lớn lên, Ɩồŋ có một chút nị mà hắn dùng bàn tay to thù lù thọc vô khoắng thì bể mẹ nó còn gì. Tội nghiệp con nhỏ thuở giờ nào bị ai móc đâu, Ɩồŋ nó còn chưa mọc lông thì biết cặċ dái là gì, cha nội tù thèm Ɩồŋ nên nói bậy.
Điều này chị có thể làm chứng cho con. Bởi chăng mỗi lần nó ể mình, chị phải cạo gió cho nó, chị mới thoa dầu lên ngực là nó kêu đau, kêu nhức ầm lên. Vú con gái mới nhú nên quả sữa còn cứng xộn, tay chị mềm mà nó còn kêu um trời. Lúc này tên tù lại bóp cái nào cái nấy thiếu điều muốn nặn rớt hột núm ra ngoài, còn thọc Ɩồŋ con nhỏ như thọc huyết heo, mồm miệng con nhỏ lại bị khằn trái chanh cứng ngắc, chị sợ nó đau thốn lắm nhe.
Bởi vậy chị sững, bú cặċ hắn trầm trầy trầm trật, mảng coi con nhỏ có sao không. Chị thấy mắt mũi nó tèm lem, chảy ròng ròng, hổng khác gì chị. Chị đâm nguyền rủa số phận, ai đời dính chi vô ba cái chuyện trời ơi để thằng tù lọt được vô mò xóc hai mẹ con mới ức.
Thấy móc Ɩồŋ mà con nhỏ giãy xật xừ, tên tù coi mòi chịu dữ. Nó banh giữ chân con nhỏ cho dạng bét ra và sục như sục cà nông, nước khí con nhỏ nhễu hà rầm dính lép nhép. Chị không bú cặċ hắn nổi. Chị nghĩ giá gì Ɩồŋ chị có chút nước, có lẽ con gái chị khỏi bị đọa. Chị đâm tự oán mình, Ɩồŋ đoi gì khi không ổng chết khô teo lại. Chớ hồi ổng còn, có đâu dị hợm như rứa. Ổng thường nói giỡn với chị:
– Lồŋ bà để không cũng ứa nước, dễ đụ làm sao. – Chả còn hăm he:
– Mà nè, đừng tưởng dễ són khí vậy rồi cho thiên hạ đụ tùm lum, tui bắt được thẻo quăng cho chó táp đó nghe.
Chị giận mà khoái vì ổng có muốn giữ độc quyền mới ghen chớ.
Thấy miệng chị để lơi, hắn nạt lên:
– Có bú hôn.
Vừa nói hắn vừa bóp cái vú chị muốn nghẹt thở, còn thúc tay thọc vô Ɩồŋ con gái nghe cái hự. Kể cũng kỳ, hắn bú vú chị con cặċ hắn cũng cương nhưng hơi hơi, ấy mà sục Ɩồŋ con gái cặċ hắn dài ra thêm mới sợ. Chị ngậm muốn đầy cổ họng mà còn lọt ở ngoài một khúc. Chị nghĩ con cặċ hắn đụ chị cũng ngất ngư nữa là hắn đụ con nhỏ. Chị vội hất hất cái đầu để xua đuổi nỗi ám ảnh dễ sợ này đi.
Tự ên hắn nổi hứng, nạt chị nằm ngửa ra đất, hắn lồm cồm bò lên nhét cặċ bắt chị bú nữa. Trong khi hắn lôi xểnh con gái chị lại và thò miệng bú Ɩồŋ con nhỏ. Chèn ơi, dòm cái lưỡi lớn dềnh dang của hắn như miếng bít tết rà lên mu Ɩồŋ con nhỏ nghe chẹt chẹt mà rùng mình. Hắn vét Ɩồŋ con nhỏ như người ta vét sình, lau ly như người chùi kiếng, con nhỏ thì cà hích cà hác vì nhột, chị muốn xỉu luôn.
Hắn có vẻ sướng được bú Ɩồŋ lại được bú cặċ nên trườn tới trườn lui làm con cặċ dúi dụi vô miệng chị như chày vồ giã cua vậy. Chị nhợn quá, muốn ói liên tục. Mồ tổ cha hắn, ở tù thiếu đụ nên nứng hắn mửa khí gớm gờm, miệng chị dính tà la thứ keo đặc sệt và chua chua mặn mặn nữa. Chị thiếu điều muốn mửa, nhưng con cặċ hắn bít hết họng đành phải nuốt ực ực cho xong. Hắn nút Ɩồŋ con gái chị kêu chách chách, chị có cảm tưởng như Ɩồŋ chị cũng đang bị bóc bong từng miếng thịt ra.
Tội nghiệp con nhỏ, hắn làm nó nứng mà tay chân bị trói rọ nên phải uốn éo tựa con sâu bị đạp. Càng trăn trở thì Ɩồŋ càng bị tấn công đều đều, dấu trầy lem nhem đầy ở chỗ dây bị xiết. Hắn phóng tinh ra rồi thì con cặċ xìu lại, tuy vậy vẫn còn dài thòn một đống. Chị nhả ra mà miệng vẫn sủi bọt thấy kinh.
Hắn nói với chị:
– Giờ thì nghỉ xả hơi chút đi rồi mần tiếp.
Chị rùng mình khiếp đảm:
– Mẹ tổ thằng này bộ loạn dâm sao chớ, mới ọc mẹ hết trơn mà còn ngúc ngắc muốn đụ.
Chợt chị hết hồn:
– Chết mẹ, như vậy là hắn muốn xài con nhỏ tới nơi rồi.
Chị hấp tấp lạy hắn làm hắn cũng bật tức cười. Hắn hỏi chị:
– Ai làm gì mà lạy.
Chị một mực ca:
– Xin ông có đụ thì đụ tôi, đừng rớ tới nó tội nghiệp.
Thì ra là vậy. Hắn xoay trở trong đầu. Thực ra, hắn đã nghĩ muốn xài đứa con gái, nhưng Ɩồŋ con nhỏ chút nị, cặċ hắn lớn, chơi vô lỡ tét, bị bắt lại ra tòa chạy đâu khỏi án tử hình. Hắn làm bộ suy nghĩ một hồi, ra vẻ lử đử lừ đừ để chị tăng sự sợ hãi, rồi mới cà kê dê ngỗng nói:
– Được rồi, tôi sẽ nghe theo ý chị, chịu chưa.
Chị phụ nữ nghe mà mừng nên khóc toáng lên vì vui. Hắn lầm bầm:
– Đàn bà thiệt rắc rối.
Hắn tiếp tục bú Ɩồŋ con nhỏ hồi nữa. Thấy con gái lăn lộn, chị lại mở lời xin hắn:
– Ông bú nó sướng quá rồi, nó trào khí ra hết trơn, lưng chắc sắp xụm, thôi ông tha cho nó, ông có thèm bú Ɩồŋ tôi tạm vậy.
Hắn cười khục khục, cũng hay, mình sẽ đụ bả thì bú cho ướt dễ trơn là đúng.
Nói rồi hắn xây qua liếm Ɩồŋ chị tì tì. Thằng ở dơ hết biết, Ɩồŋ chị tầy huầy khí của hắn mà hắn húp xụp xụp như húp cháo. Hắn liếm, nút, bú xẹt xẹt, vạch bét hai mu ra móc lưỡi ngoáy vô trong, chị cũng bắt nứng, giật mình giật mẩy. Hắn banh và đằn hai mép Ɩồŋ như banh càng cua, lưỡi đánh nghe tróc tróc. Mụ nội hắn, bú Ɩồŋ thì bú còn bày đặt liếm ria xuống lỗ đít. Hèn chi người ta nói ở dơ như tù, hắn chẳng biết vệ sinh con mẹ gì ráo trọi. Đít chị khắm òm, ỉa xong chùi quẹt sơ chớ có rửa ráy gì đâu mà hắn liếm như chó liếm cứt.
Thằng cha ham gì ham dữ. Miệng bú và phá Ɩồŋ chị mà tay thì úp vô bóp vú vặt muốn đau thấy tía luôn. Hắn bóp vú chị rồi bóp sang vú con nhỏ, rờ rờ rẫm rẩm như xẩm mò Ɩồŋ. Hắn bóp trịt trịt bàn tay như thử sức coi vú hai mẹ con chị cái nào cứng êm hơn. Chưa tàn một cây nhang thì hắn đã nhả Ɩồŋ chị ra mà kêu nứng quá, nứng quá. Hắn hồi chị leo lên ngồi trên đùi hắn.
Chị luýnh quýnh lây, lụp chụp còn hơn con heo nái muốn nọc. Hắn hét chị nắm con cu nhét vô lỗ Ɩồŋ và dập lên xuống ngay đi. Con nhỏ nằm thao láo dòm, thấy con cặċ hắn sừng sững muốn tối tăm mày mặt. Con cặċ gì ngay đơ như khúc giò, gân guốc nổi đầy tím lịm. Nó hùng hổ như đầu con rắn, xỉa xỉa ngúc ngúc lùng tung. Con nhỏ nghĩ nó mà lút vô Ɩồŋ má nó thì chắc đâm thủng mẹ nó hết ráo.
Thế nhưng khi mẹ con nhỏ lộm cộm ngồi banh giò cầm con cặċ hắn đút vào, nó nghe lọp xọp như bọt xà bông kêu lụp bụp, rồi nước miếng của tên tù vương nơi Ɩồŋ mẹ nó nhễu trào ra. Con cặċ boong boong ngập lút cán. Má nó có vẻ khoái nên đun mình tới lui như ngồi xích đu, con cặċ thập thò xoay tròn tròn với cái Ɩồŋ.
Con nhỏ rùng mình, trân người lên vì bị chọc kích thích. Nó hầm hè rặn bắn vung khí ra, nó chợt nghe ở cửa Ɩồŋ nhầy nhợt và nóng nóng. Tên tù đang được Ɩồŋ chị nữ đụ ệc ạc thấy con nhỏ chết trân biết là con nhỏ sướng. Hắn chọc chị:
– Lồŋ bà đụ sướng quá làm con chị nứng theo, nó đái khí ra rồi. Hay là chị nhường cho tôi đụ nó một lát kẻo tội.
Chị cũng bắt đầu nứng, lâu chưa có con cặċ nào đụ nên sức mấy mà nhả. Chị làm bộ như thương con nên gạt băng:
– Tôi đã xin ông rồi, đụ Ɩồŋ tôi được mà, tha cho nó.
Tên tù giờ đẩy ễnh khúc háng lên để con cặċ vùi sâu vô Ɩồŋ chị, thành ra người nhấn xuống kẻ hích lên coi cặċ Ɩồŋ xào xáo nhau thấy đã.
Tên tù cố tình trêu đứa con gái. Hắn đụ người mẹ mà hai tay bóp vú lia chia. Vừa bóp hắn vừa reo:
– Đụ cái Ɩồŋ mà tay bóp vú sướng hết sức.
Con nhỏ ngộp muốn tắc thở. Ác hại là miệng bị nhét trái chanh nên càng bí hơi tợn, giãy tựa đỉa phải vôi. Hắn thấy vậy biểu bà má móc chanh ra cho con nhỏ ngáp thở. Được cất trống miệng, con nhỏ hít sâu mấy hơi liền rồi nằm ên rên rỉ ầm ầm.
Hắn quay sang hỏi con nhỏ:
– Thấy đụ nứng hả em. Có muốn đụ hôn.
Con nhỏ trẽn quay mặt đi, hắn cũng mặc kệ còn lo bóp vú và nắc ngược lên cho sướng. Hồi sợ thì nước nôi gì bí rị, giờ xỏ Ɩồŋ vô cặċ hích tới hích lui thấy ham nên nước nôi chị đã rịn ứa ra. Tên tù thấy Ɩồŋ chị lép bép cũng hứng chí nên đụ ngược lên càng mạnh làm chị quíu thằn lằn, chỉ chực đổ ụp xuống để miết cái Ɩồŋ cho đã.
Hai người đụ mải miết, muốn bở hơi tai. Chị hết còn e dè nên sướng là kêu um:
– Cha nội đụ gì mà Ɩồŋ cứng lại. Hèn gì mấy cha nội trốn tù thấy đàn bà là tớp tớp như tây đi bố.
Hắn cũng trả treo với chị:
– Còn mấy bà thì tử tế chắc, chồng chết hổng có ai đụ thế nên thấy cặċ lết tới liền. Làm bộ õng ẹo chớ rờ cái vú là Ɩồŋ giật lia. Tôi hỏi chị thiệt tình có muốn được đụ như vầy hôn.
Chị trẽn trẽn nín lời. Con nhỏ thở dài sườn sượt hổng rõ tại nó mệt hay tại nứng.
Kể từ lúc ngồi cưỡi lên khúc thịt gân của tên tù và lắc lư xục xịch như thúc ngựa, chị không ngờ những cảm giác xưa vùn vụt quay trở lại với chị nhanh quá đỗi. Chị tưởng là những rung động xác thịt đã chết dấm chết dúi nơi chị từ ngày chồng mất, chứ có ngờ đâu tên tù đã làm chị lung tung beng lên hết thảy.
Lồŋ chị mút thật chặt con cặċ của hắn, mỗi lần đẩy ra đẩy vô, sự khô cong tiêu tán đường dần, rồi kêu lèo xèo như mỡ cháy, chị giận đít xuống, rõ ràng khí dâm trắng đục vọt ộc ra, nghe lụp bụp ớn ợn. Chị nắc bằng gãy gập sống lưng luôn mà cơn nứng càng lúc càng tăng chứ không giảm. Con cặċ thằng tù hun hút ra vào, đâm thấu tới tử cung chị làm chị bật ngửa chớ giỡn sao.
Đúng là thứ cặċ đàn ông đáng nể, nó dài thậm thượt đã đành, lại còn gồ gồ có khấc, có lọn coi mà khiếp. Lại thêm lâu ngày không có Ɩồŋ để đụ nên nó háo hức càng nở bự tổ chảng. Nó chui tuồn tuột vào Ɩồŋ chị, quậy đảo xới tùm lum mà còn cố lách đâm chọt mới ớn. Chị giập xuống đã mạnh mà hắn hẩy lên còn như búa tạ khện rền rền, cái Ɩồŋ chị ướt tèm lem nên khi hai vật vồ nhau nghe chách chách, đã hết biết.
Chị đã chống hết hai tay lên ngực hắn để lấy nây mà bào láng cái Ɩồŋ, vậy mà cơn nứng âm ỉ cứ trải đều khắp chỗ háng. Còn hai bàn tay hắn thì chộp vô vú chị bóp thấy cha thấy tía, hắn nghiến răng trèo trẹo bóp nát hai quả sữa của chị ra. Chị nhăn mặt, hắn biểu phải bóp vậy đụ mới đã. Làm chị còn rạo rực thấy mồ tổ luôn.
Đứa con gái chị thấy mẹ đụ người dưng mà hăng tiết vịt nên cau mày lại. Xưa rày nó vẫn coi má nó như thần tượng, tía nó chết, mấy tay đàn ông củ rủ gạ mà má nó không thèm. Mấy lần nó thấy thương vì nghe nói đàn bà đang có chồng đụ, lỡ chồng chết lâu lâu cũng nhớ, Ɩồŋ cũng mấp máy suốt canh thâu, nên nó nói nhóng nếu má nó có kiếm ra con cặċ nào đụ đỡ thì nó cũng thuận ý theo.
Ai dè bà già chửi nó mục mả luôn. Bả hét rân:
– Mày có nứng Ɩồŋ thì tao cho phép mày đem bất cứ cặċ nào về đụ ngay nhà này cũng được, còn mày đừng lo cho tao. Thà để Ɩồŋ nghỉ phẻ sướng hơn, ham chi ba con cặċ đút vô kéo ra rồi mửa đầy báu ích gì.
Vậy mà bây giờ thằng tù đụ bả, coi mòi bả chịu dữ. Bà má nó lết cái Ɩồŋ thấy mà hừng, bả bào còn hơn trau chuốt cho tấm gỗ láng coong, vậy chớ Ɩồŋ bả hết muốn nghỉ phẻ sao mà nắc dữ dội.
Tên tù với má nó đeo cứng nhau dữ quá, đụ còn bóp vú làm Ɩồŋ nó cũng tê rân theo. Lờ mờ nó nghe ọc khí mấy lần mà hai người đụ nhau chưa nhả. Thà khuất mắt thì thôi, còn họ đụ nhau ngay trước mặt, mụ nội ai mà chịu nổi. Huống chi, anh húc chị ưỡn, cặċ Ɩồŋ vỗ nhau chách chách như mưa sa, nghe mà nhức thấy mẹ. Trong tận cùng ước muốn, nó cũng muốn được chia sẻ sự đụ một lần cho biết mùi đời, nhưng nghĩ con cặċ thằng tù bự tổ chảng nó cũng ớn ớn.
Lồŋ nó chút nị, chưa bị ai thông, lỡ chả hăng máu nhét vô dập như dập má nó nãy giờ chắc là thủng mẹ nó ở trỏng ráo trọi. Nó chả hung hăng dập ngược lên như cà nông bắn, nó sợ nó chịu không nổi. Nhưng mà nằm mình ên nghe má nó tróc tróc cái lưỡi như thằn lằn xiết nó nứng vô cùng. Nó những muốn thằng tù đụ má nó mà ban ơn cái chiện bóp vú cho nó ăn ké một chút, chớ nhịn thì bất công biết mấy.
Để lại một bình luận