Phần 4
Khi tỉnh dậy, tôi bế An vào phòng tắm, chúng tôi cùng kỳ cọ, cấu véo đùa vào vú, vào cặċ nhau, chúng tôi lau khô người cho nhau, giúp nhau mặc quần áo. Và rồi An trao cho tôi 1 nụ hôn chia tay đắm đuối và tự lái xe về căn hộ mới của mình. Tôi đứng đó nhìn xe của An đi khuất, rồi lặng lẽ ngắm nhìn căn phòng đã từng là kỷ niệm của chúng tôi suốt 4 năm và 1 tháng rưỡi không thể nào quên ấy. Từng hạt bụi, từng góc phòng vẫn phảng phất hình bóng, mùi hương nhè nhẹ của An. Tôi lái xe 1 vòng lượn qua hồ, qua một quầy bar làm vài chén rượu rồi trở về nhà khi đã 2h sáng.
Tôi mở cửa phòng ngủ và phát hiện thấy, An đã ngồi trần truồng ở đó từ lúc nào. Nàng ngồi ôm gối trên giường, 2 chân khép lại, lấp lửng 2 mép Ɩồŋ trắng hồng ép chặt vào nhau, 2 đùi nàng ép vào ngực, cặp vú to đủ để lấp ló ra 2 bên 2 đường cong hoàn mỹ. Tóc An xõa sang 2 vai, gương mặt bầu bĩnh, hết sức dễ thương ngước nhìn tôi phảng phất nỗi buồn cồn cào và sự thèm khát mãnh liệt.
– Sao em lại ở đây? Em đến lúc nào vậy? Ngồi đây lâu chưa? Trần truồng như thế cảm lạnh thì sao?
– Em không. Em đến lúc 12 rưỡi, em không ngủ được khi không có anh, ở đó em thấy sợ…
– Xin lỗi vì giờ này anh mới về… – Tôi ngập ngừng ngồi xuống ôm lấy bờ vai An.
– Tại Ɩồŋ em Ɩồŋ thèm…
– Chỉ Ɩồŋ em thôi à? – Tôi đùa.
– Cả vú, cả mông, cả đít cả mồm em, tay em, da thịt em… cũng thèm.
– Thèm cặċ?
– Uh. Thèm mỗi cặċ thôi. – An luồn tay vào quần tôi mò lấy cặċ tôi mơn trớn.
– Ở đâu mà chả có cặċ, sao phải về tận đây?
– Phải đúng cặċ anh trai em em mới thèm.
– Nhưng thế này thì…
– Nốt lần này anh nhé.
Rồi An giúp tôi cởi đồ và chúng tôi bắt đầu làm tình. Lần này, tôi đút cặċ vào Ɩồŋ An từ phía sau khi nàng chống tay xuống giường và chổng mông lên. Tôi giữ mông An, tay cầm cặċ lướt lên lướt xuống dọc khe Ɩồŋ, bôi đều dâm thủy ra 2 mép để tạo độ trơn, tiện bề hành sự và cũng để trêu An. Động chạm một hồi, An kêu trong tiếng rên rỉ:
– Đút cặċ… vào Ɩồŋ em đi anh… em… không… chịu nổi nữa rồi.
Tôi rà cặċ thêm 1 lần qua khe Ɩồŋ An, rồi ấn đầu khấc tách 2 mép đi vào lỗ Ɩồŋ. Lỗ Ɩồŋ An trơn tuột, hút cặċ tôi cắm thẳng tận đến tử cung, rồi co bóp, bóp chặt cặċ tôi trong đó.
Tôi quỳ gối sau mông An, nắm lấy 2 bên mông An rồi bắt đầu nắc. Cặc tôi thụt trong Ɩồŋ An, mỗi lần kéo cặċ ra, 1 đoạn da Ɩồŋ An bám theo cặċ, rồi lại cùng cặċ tôi quay trở lại lỗ Ɩồŋ, bôi cặċ tôi bóng nhẫy. Lỗ đít An hồng hồng nằm giữa cặp mông trắng, chúm chím theo nhịp nắc. Vú An thả xuống, đong đưa mỗi lần tôi kéo cặċ ra vào. Tôi đưa tay với lấy 2 vú nàng mơn trớn, rồi nằm đè lên lưng An mà nhào nặn, mà bóp cặp vú tròn trịa ấy. Tôi phóng tinh khi Ɩồŋ nàng đang bóp cứng cặċ tôi trong cơn cực khoái, tinh tôi trào ra bám theo con cặċ. Đoạn tôi rút con cặċ đang xìu dần ra khỏi Ɩồŋ An, Ɩồŋ nàng bán theo 1 đoạn vừa như níu kéo, vừa như hút lại, lau sạch đám tinh dính trên cặċ tôi.
Chúng tôi trao nhau những nụ hôn tha thiết, những lời yêu thương đắm đuối và chìm vào giấc ngủ cùng nhau, An quay lưng về phía tôi, 1 tay tôi ôm ngang vú nàng, bóp chặt, 1 lay tôi bụm xuống Ɩồŋ nàng, bảo vệ cho cái lỗ Ɩồŋ “của tôi”. Sáng sớm hôm sau tôi tỉnh dậy 1 mình, An đã rời đi. Nàng để lại cho tôi 1 bức thư trên giường.
“Anh Quân, em xin lỗi vì đã vi phạm lại lời hứa giữa 2 chúng ta. Em chỉ muốn anh biết rằng em đến không phải vì em muốn làm tình, mà vì em cảm thấy an toàn và trái tim em hạnh phúc trong vòng tay anh. Em yêu anh. An của anh”.
Năm đó, tôi 27 tuổi, còn An, 21.
An và tôi còn làm tình với nhau thêm vài lần nữa, khi nỗi nhớ người yêu da diết dậy lên trong trái tim nàng và tôi. Rồi những lần làm tình cũng thưa dần và chấm dứt hẳn. Dù vậy, tôi biết rằng mình vẫn yêu An và An cũng vậy. Từ khi nào nhỉ, không phải từ sau khi chúng tôi làm tình lần đầu tiên trong đêm ấy, mà có lẽ đã là từ trước đó, chỉ là chúng tôi khi đó chưa nhận ra rằng 2 trái tim đã thuộc về nhau và cái lần loạn luân định mệnh ấy đã đánh thức tình yêu ngủ sâu trong trái tim mỗi người chúng tôi.
Tôi có yêu vài người (dù trong lúc đó tôi và An vẫn tìm đến nhau), và cuối cùng, tôi trở về Việt Nam cưới 1 cô bạn học cũ thời cấp 3, Mai, người tôi chưa bao giờ để ý suốt những năm trước đó. Tôi mở 1 doanh nghiệp ở Hà Nội là làm nghĩa vụ của 1 người con trưởng đối với gia đình. An sang Pháp định cư và sống với 1 người đàn ông góa vợ, Henry, người sở hữu 1 doanh nghiệp lớn và đối xử rất tốt với nàng.
Mai qua đời sau 12 năm chúng tôi chung sống vì ung thư vú. Chúng tôi có 1 con trai và tôi chắc chắn cô ấy đã có 12 năm hạnh phúc dù cô ấy không biết thực sự tình cảm trong lòng tôi chỉ dành cho 1 người. An vẫn sống với Henry. Em gái nhỏ của tôi, 45 tuổi, nhưng nàng vẫn mang một thân hình mảnh mai và trang điểm trông như em vẫn mới 21 tuổi, ít nhất đối với tôi là như vậy. Hình bóng nàng năm 21 tuổi ấy vẫn mãi ở trong những giấc mơ tôi.
An chưa bao giờ nói với ai về quan hệ loạn luân của tôi và nàng, và cả tôi, trước khi viết lại câu chuyện của mình. Tôi và An cũng chưa bao giờ nói về chuyện đó sau này. Chúng tôi vẫn gặp nhau trong các buổi họp mặt gia đình, chúng tôi ôm nhau thắm thiết hơn ôm những người khác và luôn hôn môi và lâu hơn 1 chút so với mọi người. Đôi khi, chúng tôi vẫn nháy mắt với nhau nếu người này nhận ra ánh mắt người kia vẫn đang tìm kiếm mình giữa đám đông.
— Hết —
Để lại một bình luận