Khi cha mẹ tôi chết, tôi 16 tuổi. Tôi được bác Kha, người hàng xóm cho tá túc, phụ với ông làm rẫy để kiếm cơm qua ngày. Thành con nuôi của ông cũng bằng tuổi tôi.
Có khi tôi ao ước vào những lần tôi lùa bò ăn cỏ trong rẫy xa, hay xuống tắm suối nơi những bìa rừng hoang vu, có một gã đàn ông râu xanh nào đó, đè tôi ra mà hiếp. Sẽ không tàn bạo đâu, vì tôi tự nhủ: Sẽ không chống cự! Lồŋ tôi đang thèm cặċ. Điều tôi biết rõ ràng là không phải đứa con gái nào cũng “quá quắt” như tôi. Tụi con Đào, con Sào, con Xiểm, bằng tuổi tôi mà tâm hồn tụi nó thơ ngây như lũ nai tơ.
Tụi nó chưa biết “thèm” đàn ông, khát khao sinh lý. Tế bào trong người tôi đâm chồi một cách sung mãn. Hay tôi là đứa con gái ngoại lệ? Không biết! Gần như lúc nào tôi cũng thèm được nói chuyện với con trai. Tôi thích đứng một mình ở nơi vắng nhìn gió thổi đong đưa các cành lá, nghe tiếng chim cu gáy xa xa, ngửi mùi cây cỏ tỏa thơm trên ruộng rẫy…
Gần như tôi luôn táo bạo có mặt mặt ở những nơi hoang vắng, nguy hiểm cho con gái. Thế mà rồi vẫn ngày hai buổi, bình yên. Và tôi cũng thích nhìn cảnh làm tình của súc vật. Có lần tôi chết trân cả nửa tiếng đồng hồ để nhìn xem hai con chó lẹo nhau ngoài sân. Nhất là hai con bò tôi chăn “nhảy” nhau ngoài rẫy. Nhìn chúng, mặt tôi dâng máu nóng, nước Ɩồŋ tôi ứa ra ướt nhẹp háng. Chúng làm tình xong, tôi muốn tung phá, la hét hay đập bể một cái gì đó cho thỏa cơn thèm dục. Tôi vò tóc, tay bụm Ɩồŋ, cúi xuống mà sướng một mình.
Những buổi trưa, trong rẫy xa, ăn cơm xong bác Kha thường xuống suối tắm gội. Tôi theo sát, đứng ở một bụi rậm, vạch lá nhìn lén. Ông tự nhiên, bình thản cởi áo quần. Cặc ông dài thong xuống từ chùm lông đen rậm.
Ông ra ngâm nước đứng ngang ngực, kỳ cọ, tắm gội. Tôi chỉ mong ông mau lên để được nhìn cặċ ông. Nước suối trong veo. Tôi cũng có thể thấy rõ hết nhưng không tường tận như lúc ông thôi tắm, lấy khăn lau mình, đứng vớ vẩn một lúc mới mặc đồ. Nước Ɩồŋ tôi lại ứa ra. Tôi để bàn tay giữa háng, kẹp chặt để sướng một mình.
Có khi ông đứng đó, hứng tình, cặċ ông hơi nứng lên. Trưa nào tôi cũng được xem cảnh đó. Nhưng có một lần, ông tắm xong, lau khô người, ngồi xuống ở một bệ đá gần nước, lấy tay sục cặċ – mà sau này tối biết đó là thủ dâm. Trời thần đất lở ơi! Ông ngửa mặt lên trời. Hai môi chúm lại. Hai mắt nhắm tít, ông rên. Lúc đầu nho nhỏ. Rồi lớn dần, lớn dần. Cho đến khi cặċ ông phụt ra một chất gì như nước hồ trắng đục. Và rồi ông nằm bật ngửa ra thở dốc.
Tôi hoa mắt. Đầu óc tôi căng cứng. Tôi đưa tay sờ và bóp mạnh cái vú. Tôi thọc hẳn bàn tay vào trong quần, dùng hai ngón tay cà mạnh hai mép Ɩồŋ. Hình như tôi cũng có ra vì đến một lúc, toàn thân tôi tê tái, sướng ngất ngây tột độ. Và nước Ɩồŋ lai láng. Tôi có một ước mơ nào đó. Một thèm khát dữ dội manh nha trong tim tôi.
Nó không có tên… Nó không rõ rệt cho đến một lần… Hôm đó trăng mười bốn. Trăng rực sáng êm dịu màu xanh xanh trên vạn vật, bác Kha và Thành bắt đầu ngáy như sấm dậy. Thằng Thành ôm tôi, chân gác qua người tôi. Tôi biết chắc nó đang ngủ ngon, nhưng sao có cái gì cứng ngắc ở giữa hai bắp đùi nó đụng mạnh vào hông tôi. Tôi không ngủ được không phải chỉ vì “vật cứng” đó của Thành, mà còn vì cặċ bác Kha đang đội cái quần đùi lên. Người tôi lúc đó nhẹ tong. Tôi có cảm giác như có thể bay lên không, lượn mấy vòng, rồi đáp nhẹ xuống. Cái cảm giác này giống hệt lúc tôi xem ông thủ dâm ngoài suối. Tim tôi khua trống, giống hệt tên trộm đã lọt vào nhà, đứng trước két bạc của gia chủ. Muốn đưa tay lấy bạc nhưng sợ gia chủ bắt được.
Sự hồi hộp, nỗi sung sướng, cơn dâm đang trào lên làm tôi mất ngủ. Nằm mà ngắm chỏm quần cao đang giật giật. Nằm mà nghe vật cứng của Thành cũng cử động bên hông tôi. Gà gáy canh một. Trăng đã lặn dần về hướng Tây. Ánh sáng dịu mờ. Tôi lấy hết can đảm đưa tay thoa nhẹ trên “đỉnh cao trí tuệ” nơi chiếc quần đùi. Ông già vẫn ngáy. Tim tôi đánh trống cơm. Bạo dạn hơn, tôi đưa hai ngón tay nắm đầu cặċ của ông, và nó cử động nhẹ như nhúc nhích. Rồi ba ngón, bốn ngón, trọn bàn tay tôi nắm hết cặċ của ông. Ông hơi cựa mình, nhưng vẫn nằm ngửa. Tiếng ngáy tắt hẳn.
Tôi đoán biết ông đã thức giấc, nên rút tay nhanh ra. Năm phút sau ông lại ngáy đều. Tôi nghĩ là ngáy giả, bởi vì nó hoàn toàn khác với tiếng ngáy lúc nãy. Tôi không biết ông làm như thế để rình bắt tôi, hay mời gọi tôi trở lại với “đỉnh cao trí tuệ” của ông. Bỗng tay ông để qua trên bụng tôi. Chỉ để thế thôi mà nằm ngáy. Tôi lại thám hiểm. Bạo gan hơn, tôi đưa tay nắm con cặċ dài và cương cứng của ông trong quần. Ông vẫn “ngáy”. Tay tôi bóp mạnh “thằng bé”. Nó giật giật. Tôi tê mê, nhắm mắt, bặm môi. Nhớ lại cảnh ông ngồi thủ dâm bên bờ suối. Bất giác tôi liều lĩnh thọc tay vào long quần ông nắm cứng con cặċ dài nóng hổi. Tiếng “ngáy” vẫn ro re. Bây giờ thì tôi đoán biết một phần sự đồng lõa của tiếng ngáy ngụy trang. Tôi bắt chước ông, dùng tay sục sục cái dương vật.
Tôi sướng một cách kỳ lạ. Một cảm giác khó tả chạy rần rần khắp người tôi. Tay kia tôi cho vào Ɩồŋ mà sờ, mà móc nhẹ cái hột le. Tôi bất cần tất cả cho dù có bị ông thức dậy mà táng cho một bạt tai. Tôi ngất ngây, chìm đắm vào trong một trạng thái lạ lùng xảy ra lần đầu tiên trong đời. Rồi tay ông từ bụng tôi, bò thẳng vào trong quần tôi, chen với tay tôi đang nằm đó, dành đất dành dân.
Ông hất tay tôi ra, vào cắm cờ ở khe nước. Một ngón giữa bàn tay nông dân cục mịch của ông, với làn da chai cứng, dần vào, vào nữa, vào nữa trong âm đạo của tôi. Tôi muốn hét lên thật lớn cho đã cái cơn dâm, cho thỏa lòng dục vọng, nhưng sợ thằng Thành nghe. Nằm thừ người như thế mà chịu. Ngón tay ông ra vào cửa mình tôi nhịp nhàng theo động tác của tay tôi sục cặċ ông. May quá, Thành vẫn ngủ. Giá như Thành không ôm tôi, hay không có nó nằm ở đó, có lẽ mọi chuyện đã khác. Nó khác như thế nào tôi không dám biết, nhưng có lẽ riêng tôi, tôi sẽ gào thét thật lớn vì lần đầu tiên tôi được đàn ông “chiếu cố.”
Bác và tôi làm nhau như thế một lúc khá lâu, bỗng toàn thân tôi tê tái, các mạch máu rung động. Từ trong xa xăm của âm đạo trồi lên nỗi thống khoái cực điểm. Hai đùi tôi kẹp cứng ngón tay ông, và mông tôi rung lên một chặp. Tay kia của tôi sục mạnh, sục mạnh. Và một chất nước nhờn chảy xuống ướt hết tay tôi. Cả hai không nhúc nhích, không nói, không rên, nhưng chắc đã hiểu, đã cảm ơn, và chìm vào giấc ngủ.
Tất cả đã trở về vị trí cũ để rủi Thành có dậy trước thì không biết. Nhưng tôi lầm. Một cái lầm lớn, bởi mãi hưởng lạc thú mà quên rằng thằng Thành cũng vờ ngáy như ông già nó lúc nãy để quan sát. Điều đó, sau này nó mới nói cho tôi biết.
Rồi như mọi ngày, tôi nấu cơm. Cả nhà ăn sáng. Thành đi học. Tôi lùa hai con bò, cầm giỏ cơm trưa theo bác Kha vác cuốc vào rẫy.
Sáng sớm, sương còn dày đặc. Mờ mờ những ruộng dâu, ruộng bắp lòa nhòa trong hơi lạnh buổi sáng. Tôi chờ bác Kha nói cái gì để xóa tan sự yên lặng. Nhưng ông đi lừ đừ khoan thai như không có việc gì xảy ra đêm qua. Sáng nay lúc ngồi ăn sáng, tôi liếc mắt thăm dò xem ông có phản ứng nào không. Tuyệt nhiên không. Tôi nghĩ đến việc đêm qua như đã xảy ra lâu lắm rồi chứ không đợi đến hôm qua.
Hằng ngày, một già, một trẻ, làm lụng, va chạm nhau ở một vùng rẫy nương xa vắng, heo hút. Chỉ một trong hai người có dâm ý là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Sao đợi mãi tới bây giờ? Tôi biết thèm khát sinh lý ở cái tuổi rất sớm. Không nhớ là lúc nào nhưng sớm lắm. Tôi thích nằm sấp trên lưng bò, thong cẳng hai bên mà nắc, mà cà Ɩồŋ lên lưng nó. Sức dâm tôi phát khởi một cách tự nhiên như một cái cây lớn lên trên ruộng nương. Không ảnh hưởng bởi bất cứ một hình ảnh, sách vở nào cả.
Trưa hôm đó, cơm nước xong xuôi dưới gốc cây mù u, như thường lệ, bác Kha đi xuống suối tắm. Tôi dọn dẹp xong cũng xuống suối giữa lúc bác đang tắm. Tôi táo bạo cởi hết quần áo quần, trần như nhộng kêu bác Kha.
Ông đang kỳ cọ dưới kia quay lại, nhìn thân hình không xiêm y của tôi. Ông sững sờ, đứng chết trân, nhìn tôi không chớp mắt.
Tôi cứ đứng thế để ông nhìn. Hai tay tôi nâng nhẹ đôi vú to vừa phải của đứa con gái 19. Lông Ɩồŋ tôi thì đen rậm. Tôi nhìn ông rồi cười mời mọc. Chân tôi bước trên những viên đá cuội tròn nhẵn trắng phau. Rất từ từ, tôi tiến xuống, đến sát bác Kha. Qua làn nước trong tôi thấy cặċ ông chĩa ngang ra phía trước. Nước ngang ngực ông, nhưng tôi thì bị ngập tới cổ. Tôi phóng tới ôm vai ông. Ông như pho tượng đồng đen, nở nang lực lưỡng. Hai tay ông cũng ôm tôi.
Cảm giác nóng rần rần lên khi người tôi chạm sát vào ông. Cặc của ông chĩa ngay thành Ɩồŋ tôi. Tôi dang hai chân ra kẹp nó lại, và siết chặt thân ông. Tôi như điên cuồng man dại, như con hổ đã vồ được mồi ngon. Bỗng dưng tôi buông ông ra, lặn xuống nước để nhìn cặċ ông cho tận tường. Nước trong vắt êm ả của dòng suối vờn vờn chùm lông dái đen rậm. Con cặċ lắc lư. Tôi vồ lấy nhìn thật kỹ, thật sát, và tôi đưa miệng tới ngoạm trọn cái đầu to chù vù mà mút, mà bú. Được một lúc, tôi trồi lên lấy hơi, rồi lại lặn xuống bú tiếp.
Xong, tôi trồi hẳn lên, một tay bá cổ bác, tay kia tôi đưa xuống cầm cặċ để ngay miệng Ɩồŋ, nhấn vào. Chật lắm, tôi dang rộng hai bắp đùi, nắc tới. Con cặċ vào rất êm ả, thần tiên. Nước mát của dòng suối làm tôi đê mê sảng khoái. Bác đưa tay nhấn mạnh hai mông đít tôi sát vào, rồi nắc. Tôi cũng thế, nắc từ từ nhưng mạnh. Trọn vẹn con cặċ ông đã vào trong tôi. Tôi nhắm mắt. Ngất ngư, không còn thấy gì nữa. Chỉ còn nghe tiếng chim hót hoang vu trên các cành cây, tiếng suối róc rách nhè nhẹ quanh đó, tiếng lá xào xạc êm đềm. Tôi nghĩ có lẽ thiên đàng cũng chỉ đến thế là cùng. Đụ nhau như thế thật lâu, xong bác bảo:
– Bác ẵm con lên bờ nằm xuống đụ tiếp nhen?
Tôi chẳng trả lời, gật đầu thật nhẹ. Ông cứ để nguyên thế ẵm tôi từ dưới nước lên bờ, tới bãi cỏ mọc dưới gốc một cây cổ thụ, đặt tôi nằm xuống. Toàn thân ông đè nặng lên tôi. Sự thống khoái tăng dần lên gấp bội phần trong tôi, vì tất cả da thịt ông đều sát rạt da thịt tôi. Tôi hoàn toàn tê dại. Tôi mở hết nội tâm đón rước hàng triệu cảm giác lạ lùng từ thiên đàng xuống.
Hai tay tôi bấu cứng bả vai ông, ghì chặt. Hai chân tôi khoanh vòng lên đùi ông. Ông nắc rất nghệ thuật, thần kỳ. Không dồn dập, chầm chậm mà như những lát rìu bổ vào thân cây. Tôi buông trôi hết, thả hết, không giữ gì nữa cho mình. Tôi cảm thấy những ngọn cỏ mát lạnh dưới lưng tôi. Tôi nghe những viên cuội xào xạc đâu đó ở dưới khuỷu tay chống của bác. Bên tai tôi, bác thì thầm ngọt ngào:
– Bác đụ con tới chiều nhen. Lát nữa bác bú cho con sướng. Bú xong con bú bác. Mình chơi tới tối nhen con?
Tôi nhắm mắt, gật nhẹ. Tôi níu cứng vai ông vì ông đụ hay quá. Tôi yêu con cặċ dài và lớn của ông. Tôi yêu cả thân hình nở nang lực lưỡng của ông. Tôi yêu cái sinh lý ông đang cho tôi đây. Cánh đồng tôi đang ngập nước của ông. Bác đụ một lúc xong rút cặċ ra, tuột xuống, banh háng tôi ra, lấy mũi hôn nhè nhẹ chòm lông Ɩồŋ, hôn cửa mình, và tôi điếng người khi ông đưa lưỡi ra đánh nhè nhẹ ở hột le tôi. Cảm giác sung sướng này hoàn toàn khác với lúc đụ. Rồi bác mút, bú cái mồng đốc đó thật lâu trong khi ngón tay ông chui dần vào âm đạo.
Cả cái mông tôi rung lên khủng khiếp. Tôi không biết phải diễn tả như thế nào nỗi khoái cảm của tôi lúc đó. Cảnh vật chung quanh yên tĩnh. Gió hiu hiu thổi làm các chòm lá của cây đại thụ rung là đà. Tôi mơ màng, lim dim đôi mắt, đủ để thấy những chấm sáng của mặt trời xuyên qua các kẽ lá lung linh. Những đốm sáng đùa giỡn trên da thịt tôi, trên bả vai cứng ngắc của bác.
Tôi tưởng tôi phải la, la lớn lắm để tận hưởng những giờ khắc ái ân tuyệt vời này. Nhưng không. Tôi chỉ há lớn miệng, hít và thở mạnh mỗi khi bác cho ngón tay vào sâu, ngoáy ngoáy, rồi lại rút ra. Hình như hai tay tôi nhỏ quá, không đủ để ôm hết nỗi hạnh phúc tràn trề của xác thịt. Bác đưa lưỡi vào lỗ Ɩồŋ tôi mà liếm, mà bú. Chết thôi! Có phải chết như thế này thì cũng nên chết để lõa lồ bay lên thượng giới, để đỗ trên mây, để tắm ở giải ngân hà, để thăm các tinh tú ngoài quỹ đạo, để vui với trăng sao… Tôi tự ý kéo bác lên. Những đòi hỏi khẩn thiết bảo tôi làm thế.
Ông lên, ngừng ở hai vú tôi mà bú, mà bóp. Mỗi cử động làm tình của ông, cho tôi một cảm giác lạ lùng. Nhưng dưới kia trống trải quá, heo hút, lạnh giá quá. Bác phải lên hết, hôn tôi trên môi, trên tóc, cho nên tôi đưa tay xuống cầm cặċ ông để vào âm đạo mà nắc lên. Một lần nữa cặċ ông vào. Nó vào thênh thang vì có nước của tôi giúp sức.
Tôi nắc dữ dội. Bác cũng thế. Rừng đang cháy. Trời đang bão. Đất đang rung. Tiếng chúng tôi la thất thanh. Những nhịp nhàng dồn dập và cả hai đang tuyệt đỉnh hoan lạc. Cả hai trong nhau. Tôi nghe những tia ái ân bắn mạnh vào cõi nào đó của tử cung. Tôi nút lưỡi của bác, tôi cắn mạnh tai ông, móng tay cào chằng chịt trên vai ông đến rướm máu. Thế là tuyệt trần. Thế là giao hoan. Thế là cho nhau thân xác.
Rồi cứ thế, hai chúng tôi tiếp tục thay nhau kiểu đụ. Chúng tôi lộn đầu nhau bú. Tôi ngồi trên ông mà đụ. Đến lần thứ ba, bác lăn quay ra ngủ. Tôi xuống suối tắm, không phải để sạch mà muốn nhờ làn nước mát hạ bớt cơn thèm khát đang rậm rật trào lên nữa. Vì hình như bác mệt lã, còn tôi như con cá mắc cạn, dẫy dụa, hung hăng. Tôi còn đòi nữa, còn hỏi nữa. Mới châm ngòi, lửa tôi chưa phừng cháy đã tắt ngấm. Tôi nhớ khi giao hoan, tôi có ra mấy lần, nhưng như muối bỏ biển. Chẳng đâu vào đâu. Tắm xong, tôi kêu bác dậy, thu dọn đồ đạc, rồi lùa bò về sớm một hôm.
Sau đó những buổi trưa thần tiên như thế vẫn tiếp tục. Tôi lo miếng ăn chu đáo hơn để bác có sức. Nhờ kinh nghiệm, ông tránh đụ tôi năm ngày trước và sau khi có kinh. Những ngày đó ông chỉ bú tôi. Mà lúc bú còn sướng hơn đụ. Ông chặt cây trong rẫy làm một cái giường dã chiến ngay dưới gốc mù u. Vừa làm chỗ ăn trưa vừa dùng làm nơi làm tình. Tôi mê man với những trận đụ kinh hồn. Có khi tôi ra hai lần mà bác vẫn “mạnh khỏe.” Sức dẻo dai của ông làm tôi yêu ông như yêu một nhân tình.
Có vài lần, nửa đêm, tôi thèm quá mò vào buồng bắt ông đụ. Nhưng sao tôi không hoàn toàn được sung sướng như lúc ông chơi tôi ở bờ suối, ở dưới gốc cây mù u. Trong buồng, không có ánh sáng lung linh từ những tàn cây. Không có gió hiền hòa khua lá. Không tiếng chim hót hoang vu. Không cả khí hậu trời đất vây quanh. Nghĩa là không man dại, không rừng rú…
Ngón tay bác đi vào trong tôi lần đầu dưới ánh trăng. Dương vật ông vào trong tôi từ dưới suối mát một buổi trưa. Hình như tôi đã quen ăn chén đất, cơm nắm, cá khô, nước chè xanh, nên cảm thấy vô duyên khi ngồi vào mâm cao cỗ đầy với chén ngọc đũa ngà. Cho nên trưa nào tôi cũng bắt ông phải phục dịch tôi cho bằng được. Tôi nhỏ lắm so với thân hình nở nang vạm vỡ của ông. Nằm dưới ông, tôi mất hút. Tôi lạc vào giữa hai cánh tay to bạnh của ông, lạc vào vũng tối thui của toàn thân ông bao phủ. Nhất là con cặċ của ông. Tưởng là chẳng bao giờ nó vào được Ɩồŋ tôi, mà rồi xem ra vẫn còn thiếu.
Để lại một bình luận