“Ba? Ba làm gì vậy? Sao ba lại… BAAA!”
Con bé như muốn hét lên. Rất nhanh tôi đã bịt miệng nó lại. Con bé vùng vẫy kịch liệt, hai chân hai tay đẩy mạnh tôi ra. Nhưng tôi vẫn đè lên người nó, cố giúp nó bình tĩnh lại.
“Kiều, ba xin lỗi! Ba chịu không được! Con hiểu cho ba, ba… ba nhớ mẹ con quá… Con giống mẹ quá… chỉ đêm nay thôi, cho ba được đụ con đi! Để ba đụ con đi, rồi sau đó, con muốn trách ba sao cũng được!”
Tôi lúc đó cũng có chút hoảng, nhưng nhìn Kiều khóc lóc vùng vẫy, chả hiểu sao tôi càng sinh ra cảm giác chinh phục. Tôi mặc kệ con bé, tập trung tận hưởng cái Ɩồŋ non này.
Quả nhiên là Ɩồŋ gái trinh, cảm giác bóp chặt đến nghẹt thở. Con cu tôi trước sức ép mãnh liệt kia lại càng cứng hơn thảy.
Tôi không nhịn được nữa mà bắt đầu ra vào. Cảm giác con cu chạy dọc trên những vách thịt mềm của đứa con gái khiến tôi hưng phấn tột cùng. Kiều lúc này càng phản kháng mạnh hơn, con bé cắn vào tay tôi đến tứa máu. Nhưng như vậy không đủ để ngăn tôi lại.
“Ba xin con… cho ba đi! Ba xin con!”
Tôi vừa nhấp vừa nói những lời dụ dỗ. Cứ thế, một người làm và một người chống. Kiều rên rỉ gì đó trong họng, tôi nghe nó bảo tôi dừng lại. Nhưng lúc đó những lời cầu xin dường như đi từ lỗ tai này sang tai kia, chỉ có những tiếng rên là còn đọng lại, làm tôi hưng phấn hơn nữa.
Con cu tôi cứ vậy mà tung hoành trong Ɩồŋ đứa con gái, nó chọt sâu vào trong rồi lại chui ra, liên tục lặp lại.
Kiều khóc ngày càng lớn, hai mắt con bé đã ngập nước, những dòng lệ lăn dài trên gương mặt nhăn nhó.
Khoảng một lúc sau, con bé không còn phản kháng mãnh liệt nữa, có vẻ nó đã thấm mệt. Tôi lúc này mới có thể toàn tâm toàn ý tận hưởng. Con cu tôi vẫn đang nằm trong Ɩồŋ của Kiều, lần này tôi quyết định nhấp mạnh hơn.
Hai chân Kiều siết chặt lấy hông tôi, nó lắc đầu liên tục như để van xin tôi dừng lại.
Xin lỗi Kiều. Ba không thể dừng nữa rồi. Con gái của ba, xin hãy tha thứ cho ba.
Tôi không còn biết trời trăng gì nữa, cứ thế mà nhấp tới. Cơ thể Kiều run lên bần bật trước những cú nhấp có phần thô bạo của tôi. Đã quá lâu rồi, tôi mới được làm tình, như một con thú dữ xổng chuồng, tôi xâu xé đứa con gái mình một cách không thương tiếc.
Tuy nhiên, để Kiều không phản kháng mạnh, tôi vẫn dùng những lời lẽ dụ ngọt để khiến con gái mềm lòng.
“Con giống mẹ con quá… cho ba một lần này thôi… ba xin con… cái Ɩồŋ con sướng quá… đụ con sướng quá…”
Kiều nhắm mắt lắc đầu như muốn trốn tránh những lời lẽ dâm dục của tôi. Nhưng tôi vẫn tiếp tục thốt lên.
Được một lúc sau, tôi thả tay ra khỏi miệng con bé. Lúc này, Kiều mới khóc thét: “Ba, thả con ra!! Đừng làm như vậy! Con sợ lắm! Con sợ lắm! Huhu, ba thả con ra đi! Con đau quá!”
Những lời van xin đáng thương lại càng khiến tôi muốn chiếm hữu Kiều. Tôi liên tục hôn lên má nó và bảo: “Đừng sợ! Ba không làm hại con đâu! Chỉ cần con chiều ba thôi, ba sẽ không hại con!”
Có vẻ Kiều đã biết mình cùng đường, con bé không van xin mà chỉ khóc nức nở. Tôi biết đây là lúc mình đã nắm quyền điều khiển cuộc chơi.
Tôi bế con bé ngồi dậy trong khi con cu vẫn dính chặt trong Ɩồŋ. Ngồi bên dưới, tôi liên tục hẩy mông, đồng thời bú vú Kiều. Con bé dùng tay đẩy tôi ra, nhưng trước sức lực của tôi, điều đó là không thể.
Tôi tiếp tục chuyển tư thế sau đó. Chỉnh con bé nằm xuống, tôi kéo cái hông nó lên, bắt nó cong mông ra trước mặt. Cặp mông tròn trịa con bé thật đẹp làm sao. Tôi quỳ phía sau, cầm cu đút vào lần nữa.
Phải rồi, chính là nó. Con bé thật giống Ngọc, cảm giác đụ từ phía sau cũng y hệt, chỉ khác ở chỗ Ɩồŋ Kiều bót hơn mà thôi.
Kiều úp mặt xuống nệm liên tục rên la. Con bé giờ lại cố bò về phía trước nhưng không được vì tôi đã giữ chặt hông nó. Tôi tiếp tục dập một cách mạnh mẽ khiến Kiều dần thấm mệt.
Tiếng da thịt tôi và đứa con gái va chạm vang lên khắp căn phòng. Cảm xúc đụ con gái mình thật khác biệt. Một thứ kết nối vô hình giữa cha và con gái nay lại càng gắn kết thêm thông qua con cu và cái Ɩồŋ.
Tôi thấy Kiều bỗng rùng mình, vội vàng rút cu ra, con bé cứ thế mà co giật, sau đó rỉ ra một thứ nước trắng hòa cùng với máu đào.
Nó ra rồi. Chứng tỏ nó cũng sướng.
Tôi thấy vậy lật ngửa con bé ra. Nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Kiều, lại thêm cái ánh mắt đờ đẫn vì mệt, tôi lao đến ngấu nghiến bờ môi nó. Kiều cố dùng sức lực còn lại chống trả, nhưng tất nhiên kết quả vẫn vậy. Tôi dùng lưỡi xộc thẳng vào miệng con bé. Dư âm vị bia vẫn còn, làm kích thích tôi hơn nữa. Lưỡi tôi liên tục tìm đến lưỡi Kiều, con bé vẫn cố trốn tránh nhưng cuối cùng vẫn bị tôi bắt lấy.
Sau nụ hôn cuồng nhiệt, tôi thả con bé ra rồi một lần nữa đút cu vào trong. Vịn chặt hông, tôi dập như một chiếc máy. Tất cả những chịu đựng, dồn nén sau khi vợ mất được giải tỏa lên chính đứa con gái của tôi.
Chẳng mấy chốc, tôi đã đến giới hạn. Bằng sự tỉnh táo cuối cùng, tôi rút cu ra rồi bắn lên bụng Kiều. Nhiều, rất nhiều tinh dịch đang nhớp nháp bám lên bụng con bé.
Sau khoảnh khắc bùng nổ ấy, tôi ngã người ngồi xuống nệm, không ngừng thở dốc nhìn vào Kiều. Con bé nằm khóc, nó khóc rất nhiều. Tôi biết tôi đã phạm một sai lầm lớn. Nhưng nếu thời gian có quay ngược lại, tôi tin chắc bản thân mình vẫn làm vậy.
Tôi tiến đến ôm Kiều vào lòng. Con bé không đẩy tôi ra, có vẻ nó quá mệt. Tôi thủ thỉ vào tai nó những lời xin lỗi và hứa hẹn sẽ chấm dứt mọi thứ sau đêm nay. Con bé dần cũng nín rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Tôi cũng mệt mà lâm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy thì thấy Kiều đã tắm xong, nó đã thay đồ rồi ngồi ở ghế sofa. Tôi lúc này không biết nói gì, bèn vơ lấy đống quần áo của mình tối qua rồi đi tắm. Tuy nhiên, tôi lúc đó vẫn thản nhiên khỏa thân đi ngang mặt con bé. Kiều không nhìn tôi, nó chăm chú vào cái điện thoại của mình. Ánh mắt nó phảng phất nỗi buồn tăm tối. Nhưng… chỉ trong một khoảnh khắc, tôi nhận ra nó liếc nhìn con cu đang cứng của tôi.
Cái nhìn này có ý nghĩa gì thì tôi không biết. Nhưng nó vẫn gieo vào tôi một hạt giống hy vọng giữa những ân hận về hành động tối qua.
Tắm rửa xong xuôi, tôi bảo Kiều đi về. Con bé không đáp gì cả. Cứ thế, chúng tôi im lặng cho đến khi về nhà, không, con bé im lặng với tôi cho đến tận một tuần sau. Dù tôi có nói gì thì nó vẫn tỏ thái độ lạnh lùng, tất nhiên trước mặt ba tôi con bé vẫn cố tỏ ra mối quan hệ giữa chúng tôi ổn.
Lúc này, tôi mới thật sự ân hận về hành động của mình. Đứa con gái, niềm hy vọng của tôi sau khi vợ mất giờ đang xa lánh tôi. Tôi sẽ đánh mất con bé sao? Không được! Tôi không muốn như thế!
“Kiều… lát tối con giúp ba làm slide nhé!” Tôi nói với Kiều trong bữa ăn, lại nói trước cả ba và thằng Bảo như để bịt đường từ chối của Kiều. Lúc trước, con bé chưa bao giờ từ chối tôi. Và bây giờ nó cũng đành gật đầu.
Tôi thầm mừng trong lòng. Khoảng 9 giờ tối, Kiều vào phòng tôi. Con bé mặc một bộ đồ ngủ kín mít, thậm chí còn đeo cả áo ngực, có vẻ nó đang đề phòng tôi.
Không nói gì nhiều, con bé trực tiếp ngồi vào máy tính. Tôi đứng bên cạnh giải thích cho nó mình cần làm gì, Kiều nghe xong chỉ lạnh lùng gật đầu.
Tôi lúc này chỉ đứng bên ngắm con bé. Kiều có vẻ tiều tụy hơn, chắc do ảnh hưởng từ lần bị tôi cưỡng bức. Tôi buồn lắm. Tôi có lẽ chẳng còn chút hình tượng và niềm tin nào trong mắt con bé nữa.
Không, con bé vẫn chịu qua đây giúp tôi. Nó vẫn còn tin tồi dù rất ít. Nhưng chính niềm tin duy nhất còn sót lại ấy sẽ bị tôi lợi dụng. Tôi thật sự không ngờ bản thân mình có thể có những suy nghĩ tối tăm, bỉ ổi đến vậy. Nhưng tất cả mọi thứ đều để thỏa mãn bản thân đang bức bách của tôi.
Tôi bất ngờ tiến đến ôm chầm con bé. Kiều giật mình, nó véo tay tôi và cố dùng sức đẩy tôi ra. Nhưng tôi đã nhanh chóng bế nó lên giường.
“Ba… thả con ra… nếu không con sẽ hét lên đó!” Kiều sợ hãi đe dọa.
Tôi nghe vậy cũng không tiếp tục làm càn. Tôi thả con bé ra. Kiều thấy vậy vội vã bỏ chạy nhưng tôi nhanh tay kéo con bé lại, đồng thời nài nỉ: “Con ở lại với ba một chút, ba muốn nói chuyện với con!”
Kiều nhìn tôi bằng ánh mắt dè chừng, nó vẫn chấp nhận tin tưởng ngồi xuống giường. Tôi ngồi im một lúc rồi lên tiếng: “Ba… xin lỗi con…”
Những lời này thật khó nói. Kiều không đáp, cũng không nhìn tôi, nó chỉ cúi mặt nhìn xuống đất.
“Hôm đó… ba say quá… ba nhớ mẹ con… con biết đó, con rất giống mẹ… ba không kiềm chế được…”
Tôi cố nói bằng giọng bi thương nhất. Kiều lúc này cơ mặt có chút giãn ra.
“Ba thật sự… rất yêu mẹ con, tình yêu ấy dành cho con cũng vậy… sau khi mẹ con mất, ba chỉ sống vì con… tình cảm ba dành cho con trước giờ chắc con cũng hiểu… có lẽ con khó chấp nhận khi ba nói điều này, nhưng tình cảm của ba dành cho con bây giờ hệt như dành cho mẹ con! Ba thật sự yêu con, Kiều à! Không phải yêu như ba với con gái bình thường, ba xem con như một người yêu!”
Tôi nói rồi nắm lấy tay Kiều, con bé có chút sợ giật tay lại. Nó lắc đầu nói: “Ba! Con với ba là người một nhà! Ba không thể làm vậy với con!”
“Người một nhà thì sao chứ? Con giống mẹ con quá… ba yêu con lắm Kiều…”
Tôi nức nở nói, sau đó đột ngột quỳ xuống. Kiều ngạc nhiên lắm, con bé vội nói: “Ba làm gì vậy? Ba đứng lên đi!”
“Mười lăm năm qua, ba đã sống cô độc… ba buồn và rất khổ… con có hiểu không… ba cả đời chỉ có thể yêu mẹ con… mẹ con mất rồi, ba chỉ biết bơ vơ mà sống. Nay con rất giống mẹ… con làm ba nhớ đến mẹ, con làm ba muốn được hạnh phúc trở lại… không một ai khác cả, chỉ có con thôi Kiều… xin con, hãy thay thế mẹ, hãy giúp ba đi con!”
Tôi cúi gằm mặt xuống đất cầu xin con bé. Kiều nghe vậy khóc nức nở: “Ba… con cũng có bạn trai… con yêu anh ấy! Con không thể phản bội anh ấy được!”
Tôi nghe xong liền dụ dỗ: “Con không cần nghĩ mình sẽ phản bội bạn trai… ba là ba của con mà… con nghe lời ba đi… ba sẽ giữ bí mật chuyện này! Ba xin con Kiều, nếu con không đồng ý vậy thì…”
Tôi mở hộc bàn, lấy con dao đã chuẩn bị sẵn. Kiều hoảng hốt: “Ba! Ba làm gì vậy?”
Cũng may phòng tôi được thiết kế cách âm nên không sợ tiếng con bé vọng ra ngoài. Tôi cầm con dao lên đưa cho Kiều: “Kiều, nếu con còn giận ba về chuyện kia, hãy dùng con dao này đâm ba!”
“Ba đừng làm vậy! Ba bỏ dao xuống đi!” Con bé sợ hãi khóc toáng lên.
“Ba đã quá sai lầm khi ép con vào con đường này, nhưng ba hết cách rồi! Nếu con không chấp nhận, ba cũng chẳng thiết sống nữa!” Nói rồi, tôi đưa con dao lên cổ mình.
“BAA! Con xin ba!!” Con bé lao đến giữ chặt tay tôi. Lúc đó, tôi biết bản thân mình đã thắng. Kiều là con gái tôi, tôi biết tính cách của nó. Kiều rất dễ mềm lòng, đó là lý do tôi chuẩn bị kế hoạch này.
Thả con dao trong tay ra. Tôi đè Kiều xuống rồi hôn lên môi. Nụ hôn không quá mạnh bạo. Tôi lúc này chỉ cần từ từ thôi, vì Kiều gần như bị khuất phục rồi. Rời khỏi môi con bé, tôi thấy nó nằm yên trên giường, đôi mắt đẫm lệ nhíu chặt, gương mặt buồn thảm bất lực. Kiều lúc này đã bị tôi dồn vào đường cùng rồi.
Tôi nhanh gọn tháo từng nút áo của Kiều, con bé dường như muốn phản kháng nhưng tôi đã kịp nhìn nó bằng ánh mắt van xin. Rất nhanh, hai hàng nút áo bị tháo rời. Tôi xộc thẳng vào ngực Kiều, đôi tay thuần thục gỡ cái nút cài áo ngực phía sau.
Mặt Kiều nhăn nhó, nước mắt vẫn chảy thành dòng. Tôi thấy vậy càng thêm hứng thú. Đôi bàn tay nhào nặn cặp vú con bé.
“Ba… đừng…” Kiều lên tiếng. Sợ con bé nghĩ lại, tôi liền đè lên nó, đồng thời khóa chặt môi Kiều. Hai tay tôi ghì chặt tay Kiều xuống nệm. Cứ thế không biết bao lâu, tôi nhả môi Kiều ra. Một sợi tơ nước bọt quyến luyến giữa đầu giữa chúng tôi.
Mắt Kiều đỏ hoe, con bé đã ít khóc hơn, nhưng gương mặt vẫn còn vẻ sợ hãi. Tôi thấy vậy liền lên tiếng trấn an: “Con gái ngoan của ba, đừng lo, ba không làm hại con đâu! Chúng ta chỉ làm chuyện hết sức bình thường thôi!”
Bình thường? Kể cả tôi khi nói ra câu đó cũng cảm thấy ngượng mồm. Từ khi nào tôi lại cho cái chuyện loạn luân này là bình thường? Nhưng nếu ai ở trong tình huống của tôi, chắc chắn họ cũng sẽ thấy bình thường. Vốn dĩ cũng chỉ là sự kết nối giữa con người với con người, tại sao lại cấm cản? Tôi yêu Kiều, con bé phải là của tôi!
Tôi thọc tay vào trong quần Kiều, vượt qua cái quần lót để tìm đến Ɩồŋ con bé. Tôi xoa nhẹ quanh mép Ɩồŋ, cảm nhận nơi đây có chút ướt. Kiều khép chặt chân lại muốn chống đối nhưng tôi lại hôn con bé. Dần dần, hai chân Kiều có chút nới lỏng, tôi cũng vì thế mà thoải mái hành sự, tha hồ nghịch cái Ɩồŋ của con bé.
Mới một tuần trước, cái Ɩồŋ này vẫn còn trinh nguyên. Nhưng chính tôi đã khai phá nơi đây, đặt dấu tích con cu mình vào trong, biến Kiều trở thành người đàn bà của mình. Nghĩ đến chuyện đó, tôi lại càng hưng phấn. Ngón tay tôi chui tọt vào bên trong Ɩồŋ con bé, nơi đây vẫn co bóp mãnh liệt. Tôi bắt đầu ngoáy, móc, làm đủ mọi trò.
Để lại một bình luận