Phần 7
Tầm trưa trưa anh Nam mới qua gọi tôi hai anh em đi ăn uống nhậu nhẹt bê tha tiếp tập 2, trong lúc say xỉn anh hỏi tôi khá nhiều mà toàn là những câu chí mạng bất ngờ, cũng may tôi tỉnh táo, trả lời lớ ngớ là lộ ngay thân phận, anh cũng rất cẩn thận, trông hào sảng như thế nhưng đầu óc không phải chỉ để chơi, thế mới leo lên được làm đại ca…
Tôi cố ngụy tạo cho mình một thân phận thằng giang hồ lỡ bước, bất cần đời, mục đích tìm tên sáu rẫy báo thù, chuyện khác tính sau…
Tôi để ý thấy khi tôi giả nổi điên khi nhắc đến sáu rẫy anh khẽ nhếch cơ mặt, ánh mắt lóe lên một sự suy tính gì đó có vẻ tàn nhẫn… đôi khi chỉ cần 1 ánh mắt đúng thời điểm sẽ ít nhiều cho ta biết người đó là như thế nào…
– Anh đang cho đàn em dò thông tin nó! Chính xác nó đang ở đây! – Anh bắt đầu lộ bài sau hàng loạt câu hỏi và biểu hiện của tôi, có lẽ bao năm qua anh cũng muốn trả thù cho chị tôi nhưng… nói sao nhỉ, có thể anh gặp chuyện khó gì đó hay có thể là thời cơ chưa đúng lúc… trực giác tôi lại cho tôi một linh cảm gì đó khó nói về sự ẩn khuất này…
– Ở đâu! Nó ở đâu cho em biết! Con mẹ nó bao nhiêu năm rồi thì ra nó trốn qua đây!
– Bình tĩnh ngồi xuống nghe anh nói! Uống đi! Nhóc nóng tính quá!
– Bình tĩnh! Đm nó giết chị em giờ anh nói em bình tĩnh hả! Nó đâu nói em! Em xiên chết mẹ nó! – Đã đóng thì đóng cho tới tôi khùng điên ba trợn lên, đã như thế cứ sắm vai thằng không có đầu óc, chó điên…
– Dm mày ngồi xuống! Nghe tao nói không? Mày tưởng mày là ai! Nó bây giờ là cánh tải phải của tụi thằng A Xền dm mày thí cái mạng cùi của mày coi đụng được 1 cọng lông nó không? Ngồi xuống! – Anh Nam nổi điên lên nạt tôi chửi um sùm tỏ ra khí thế của 1 đại ca.
Đến lúc hạ nhiệt rồi… tôi ngồi xuống tỏ vẻ hậm hực bên cạnh anh.
– Mày muốn theo anh, anh nói phải nghe, bỏ cái tính điên đéo có đầu óc đi! Uống đi! – Anh rót cho tôi ly rượu.
Tôi nốc cái ộp sạch bách, quơ tay rót thêm rồi quẹt mỏ.
– Dạ em nghe!
– Mày tưởng bao năm nay tao không muốn giết nó sao? Nhưng mà anh mày ở thế khó, mày tưởng tao một tay che trời à, trên đầu tao còn cả đống thằng đây nè, nó cũng là một trong số đó! Tao mà ra tay nó chết trong im lặng thì đéo sao nhưng đéo chết thì tao chết nè! Rồi anh em của tao thì sao? – Anh nổi giận vỗ ngực chỉ trỏ chửi um sùm.
Có vẻ anh khá bất mãn với mấy thằng trên, tôi khiêu khích trúng ngay điểm đó nên anh nói khá nhiều…
– Thằng đó có con cặc gì ngoài cái miệng, tất cả là nhờ tao đây nè, vị trí đó đang lẽ phải là của tao! Ngay cả con bồ tao mà nó cũng dám cướp! Đm nó! – Anh tức giận đập cái ly bể tan tành, tụi đàn em ở ngoài nghe động đạp cửa xông vô um sùm.
Một thoáng lấy lại bình tĩnh anh kiêu tụi nó ra ngoài, nốc một ly rượu khác tôi và anh cùng cụng, không ai nói ai tiếng nào, trong đầu vô vàn ý nghĩ…
– Em đéo tin là không có cách nào chơi nó! Anh không ra mặt được thì để em! Anh sắp xếp em qua bên đó được không? Có cơ hội em cho nó 1 dao! – Tôi liều lĩnh đưa ra đề nghị sau khi cân nhắc, thứ nhất ở đây với anh Nam thì bao giờ mới xong được nhiệm vụ, bao giờ mới thâm nhập được vô tụi buôn người kia, thứ 2 tôi cũng muốn báo thù cho chị hai tôi.
– Yên tâm em làm em chịu nếu lỡ thất bại em cũng không liên luỵ đến anh đâu!
Anh không trả lời mà quàng tay vỗ vỗ vai tôi, theo một nhịp điệu chậm rãi như đang suy nghĩ.
– Nhóc suy nghĩ kỹ chưa!
– Rồi!
– Hứa với anh phải thật im lặng chắc chắn mới ra tay, còn nữa phải giữ cái mạng mà về đây nếu như bị lộ anh đưa em lập tức vượt biên, còn im lặng thì ok quá tốt ở đây cùng hưởng với anh!
– … – tôi gật.
– Uống đi! Anh ra ngoài chút!
Tôi im lặng và không nói không phải vì tôi không muốn nói mà là vì trước mắt tôi một hình ảnh kinh dị đang diễn ra, một cô gái ngồi vắt vẻo trên cổ anh Nam với mái tóc dài rũ rượi lũ phủ che không thấy mặt, cái áo trắng nhàu nát loang lỗ bùn lầy ghê rợn, điều đáng nói là anh Nam hoàn toàn không biết, mọi thứ cứ diễn ra bình thường trong cách anh bước đi.
– Vong! – Tôi lại thấy vong và tại sao lại là bây giờ mới thấy, mấy hôm trước tôi không hề thấy…
Cô gái đó là ai? Sao lại không cho tôi thấy mặt… Tôi sững người cầm ly rượu lưng chừng chưa uống ánh mắt nhìn theo đăm đăm hướng anh đi.
Để lại một bình luận