Phần 6
Những ngày sau đó là những ngày đáng nhớ cho cả hai đứa. Hai đứa tíu tít bên nhau, không màng gì đến ngoại cảnh nữa. Hai đứa rất kín đáo thận trọng nên không một ai thấy gì khác thường.
Con Phượng càng lúc càng thoải mái với tình dục : thằng Trung sung sướng nhìn nó xuất khí một cách thật tự nhiên mà nghe lòng rộn rã. Nó thích được nhìn và nghe tiếng rên trong lúc con Phượng tận hưởng sướng khoái … không có âm thanh nào đẹp bằng tiếng rên, tiếng ú ớ của con Phượng khi nó run rẩy xuất khí. Con Phượng may mắn lắm nên dù mới hơn 12 tuổi mà lồn nó đã biết ra khí như người lớn.
Mà thằng Trung cũng có phước lắm mới có được một đứa con gái như con Phượng để nó chăm sóc và cũng cố những kiến thức làm sướng đàn bà con gái. Mục tiêu hoàn toàn hướng về kẻ khác và không ích kỷ đó sẽ làm cho thằng Trung trở thành một người đàn ông làm cho đàn bà con gái mê mệt vì nó.
Thằng Trung không quan tâm cho lắm đến cái sướng của chính nó. Lẻ dĩ nhiên nó cũng để cho con Phượng vọc chơi với con cu của nó nhưng con Phượng còn vụng về quá nên chưa làm cho thằng Trung được thật sự hài lòng.
Có một lần khi con Phượng làm trò bằng cách hôn chùn chụt lên con cu của nó thì thằng Trung biểu đứa con gái thử ngậm con cu vào miệng. Con bé nghe lời và thằng Trung nhìn con cu nằm tuốt trong miệng đứa con gái mà nghe sướng lâng lâng.
Có được đối tượng mới, thằng Trung không tìm đến Chị Linh như trước làm Chị cảm thấy bực mình. Chị đã quen với những trò chơi với thằng Trung nên từ lúc không có nó thì Chị mới thấy ngứa ngáy khó chịu.. Lúc trước thì Chị có khuynh hướng xem nó như đứa con nít và dù nó là con bà chủ nhưng Chị vẫn cứ cho mình là bậc đàn chị, là vai vế trên.
Bây giờ thấy nó làm lơ Chị mới chịu nhận là Chị đã quen mùi của nó lúc nào không hay. Xa nhà, xa chồng một khoãng thời gian dài, Chị tưởng là mình lợi dụng sự hiện diện của thằng Trung như một trò chơi thú vị để thoát khỏi sự cô độc. Nhưng với thời gian Chị lại thấy gần gũi với thằng Trung, nó tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất ” người lớn ” trên nhiều lĩnh vực.
Chị thầm nghĩ : “Mình cho hắn là con nít chứ thật ra hắn đã là một chàng trai bảnh bao, tráng kiện. Với lại cách đối xử của hắn rất tốt với mọi người. Hắn biết tôn trọng những người xung quanh, nhất là đối với mình làm mình rất hài lòng.”
Chị thẩn thờ nhớ đến thời điểm cách đây gần 1 năm khi Chị mới tiếp cận với con cu thằng Trung … vậy mà bây giờ nó đã biết thủ dâm cho Chị làm Chị thật sung sướng. Chị thờ dài cảm khái : “Chắc bây giờ nó đã có bạn gái nên không quan tâm đến mình. Cô gái nào đó thật có phước!”
Chị lại tự trách mình : “Chà, không lẻ mình lại ganh tị với đứa con gái nào đó sao ? và … không lẻ mình lại có tình cảm gì với thằng Trung hay sao?”
Chị lắc đầu, nhăn nhó, như muốn dẹp cái ý tưởng vô lý đó ra khỏi đầu.
Thằng Trung cũng lơ là hẳn với Dì Ba. Thật ra nó rất kính trọng Dì Ba nên nó không dám có bất cứ cử chỉ gì có thể làm Dì không hài lòng. Mấy tuần trước nó còn rủ Dì ra sau vườn để cho Dì nắm cu của nó mà vọc. Nhưng nó tuyệt đối không dám đụng vào Dì, sợ Dì rầy la nó.
Từ lúc nó có con Phượng thì nó càng không mặn mà với trò chơi quá thô sơ với Dì.
Dì Ba cũng nhận ra sự lơ là đó, Dì cảm thấy buồn nhưng tính Dì lúc nào cũng thụ động nên Dì không tìm hiểu xa hơn.
Thằng Trung đã gợi lên trong người Dì những rạo rực đầu tiên … chính nó là thằng con trai đã hé mỡ cánh cửa của tình dục sơ khai cho Dì … nhưng rồi bây giờ nó lại bỏ đi đâu mất làm Dì bỡ ngỡ, hụt hẳng. Dì đành phải trở lại với cuộc sống lặng lẽ của Dì.
Những cuộc gặp gỡ bí mật của thằng Trung và con Phượng tưởng đâu không ai biết nhưng rồi một sáng chủ nhật, thằng Trung đang ngồi nghe nhạc trong phòng trong khi cả nhà đi lễ chùa thì con Liên sồng sộc xông vào phòng làm thằng Trung bực mình:
– Mầy không biết gỏ cửa phòng hay sao mà ào ào như vậy?
Con Liên nhìn anh nó với ánh mắt đăm đăm làm thằng Trung nghi ngờ :
– Có gì mà nhìn tao như vậy ?
Qua một phút yên lặng làm thằng Trung càng nhột bụng, con Liên mới hỏi :
– Chiều hôm qua anh làm cái gì với con Phượng vậy ?
Thằng Trung bực mình :
– Tao không làm gì hết nhưng mà … nếu có làm gì thì kệ tao, tại sao mày xía vô chuyện của tao ?
Con Liên cười hì hì :
– Anh nói không làm gì ? vậy là anh nói dóc.
– Tao không nói dóc.
– Chiều hôm qua, em thấy anh rón rén đi về phía cái chòi đằng cuối vườn. Em tò mò đi theo thì ngạc nhiên thấy con Phượng ngồi trong đó chờ anh.
Thằng Trung giật mình rủa thầm trong bụng trong khi con Liên nói tiếp :
– Em ngồi đằng xa định chờ con Phượng đi ra để chọc ghẹo nó nhưng sau một lúc thì …
– Thì sao ?
– Thì … em nghe con Phượng phát ra những âm thanh gì thật lạ lùng làm em ngạc nhiên … sau một lúc thì em rùng mình, không dám nghe tiếp mà bỏ chạy về nhà.
Con Liên liếc nhìn anh nó :
– Vậy anh … làm gì nó mà nó kêu rên như vậy ?
Thằng Trung lúng túng :
– Mầy tò mò quá đó. Mầy còn con nít mà …
Con Liên chu mỏ lên :
– Con Phượng cũng bằng tuổi em vậy sao nó được biết còn em thì không ?
– Tại vì … tại vì …
Con Liên lại cười hì hì :
– Em muốn anh làm với em cho em biết đó là cái gì.
Thằng Trung thất kinh hồn vía, xua tay lia lịa :
– Bộ mầy điên rồi sao Liên ? làm sao mà tao … mầy là em tao mà !
Con Liên lạnh lùng nói :
– Anh mà không chỉ cho em thì em mách với Mẹ về chuyện anh với con Phượng.
Thằng Trung sợ thiếu điều đái trong quần. Nó biết là nếu Mẹ nó nghe được chuyện này thì hậu quả sẽ kinh khủng không biết đâu mà lường.
Thấy con Liên vùng vẩy đi ra khỏi phòng, thằng Trung cuống quít gọi giật lại :
– Nè, mầy đừng bỏ đi, để tao nói cho mà nghe.
Con Liên mừng rỡ quạy lại :
– Anh chịu rồi hả ?
Thằng Trung gãi gãi đầu lúng túng :
– Thôi thì mầy muốn gì thì nói đi, tao chịu. Mầy muốn được bao đi xem phim hay đi ăn kem ?
– Xí, ai mà thèm. Em chỉ muốn anh chỉ cho em cái anh làm cho con Phượng làm nó kêu rên. Hình như nó thích thú lắm.
Thằng Trung thiểu não cố nài nĩ
– Liên nè, không được đâu. Mầy muốn bất cứ cái gì khác …
Con Liên quầy quả định bỏ đi :
– Vậy thì em đi mách Mẹ đây. Anh ráng chịu nhe !
Khi con Liên vừa ra khỏi phòng thì nó nghe thằng Trung thở dài :
– Thôi tao chịu thua mày. Mầy đúng là con quỷ !
– Quỷ cũng được, miễn là anh nghe theo lời em.
– Nhưng mà tao không biết mầy còn chịu nữa không khi biết tao làm gì với con Phượng.
Con Liên trề môi :
– Nó làm được thì em cũng làm được chứ có gì đâu.
– Vậy thì mầy đóng cửa phòng đi rồi tao sẽ nói.
– Rồi đó … anh nói đi !
– Chuyện tao làm với con Phượng bắt buộc mầy … phải nằm lên giường.
– Cái gì chứ cái đó có khó gì đâu, đây nè … em nằm lên giường rồi đó.
– Sau đó mầy phãi cởi truồng …
Con Liên giật mình, ngồi nhỏm dậy :
– Cái gì ? cởi truồng ? trò gì kỳ vậy ?
Thằng Trung cười khảy :
– Đó, tao nói mà ! mầy làm không được đâu. Bỏ qua đi.
Con Liên tức mình :
– Em đâu có sợ ! nè em cởi quần ra cho anh coi.
Nói xong, nó nhanh nhẹn tuột quần sì líp rồi quăng xuống sàn.
Thằng Trung than thầm : ” Tưởng nói khích nó cho nó bỏ đi, ai dè … mình phải xử ra sao đây ? con nhỏ này đẩy mình vào ngõ kẹt, không lối thoát. ”
Thở vắng than dài một lúc rồi thằng Trung cực chẳng đã phải ngồi xuống bên giường.
Khi nó nhìn đến mu lồn của con Liên thì nó trố mắt lên mà buột miệng :
– Ủa … sao lạ vậy nè ?
– Cái gì mà lạ ?
– Tao thấy lạ là mầy đã có lông chim !
– Em không biết … mới mọc từ tháng trước đó.
Thằng Trung tò mò đưa tay vuốt cái mu lồn mới có lún phún vài sợi lông mõng dính. Nó ngạc nhiên vì mu lồn con Phượng hoàn toàn nhẳn thín trong khi cùng tuổi với nhau mà con Liên lại bắt đầu mọc lông rồi. Thằng Trung thích thú nắm mấy sợi lông mà vuốt mà giựt nhè nhẹ làm con Liên ré lên:
– Ui … đau mà, đừng bứt lông của em.
Để lại một bình luận