Phần 50
Ra phi trường đón Dì, con Liên rất khẩn trương, nó níu cánh tay của anh Hai nó mà thấp tha thấp thõm dù thằng Trung đã trấn an nó nhiều lần về Dì Ba.
Nhưng mọi việc đều được suôn sẻ … khi Dì bước ra thì Dì chạy đến ôm con Liên vào lòng mà an ủi nó làm nó mũi lòng mà khóc ròng.
Tối đến, thằng Trung hội ý với Dì nên để cho Dì và con Liên ngủ với nhau để hàn huyên và cởi mở nổi lòng,
Bao nhiêu gúc mắc trăn trở của con Liên đều được Dì tháo gỡ làm cho con Liên yên tâm sung sướng.
Nó bẽn lẽn :
– Con cứ lo là Dì sẽ rầy mắng con về chuyện con với anh Trung. Lo đến độ tối qua không ngủ được !
Dì Ba cười hiền hòa :
– Dì làm sao mà trách con được, chính Dì cũng vượt qua được những rào chắn để trở thành vợ của Trung và mẹ của hai đứa bé. Dì rất hạnh phúc vì đã làm được điều đó. Bây giờ Dì chỉ biết cầu mong cho con cũng được cái hạnh phúc đó nếu con thật lòng muốn gia nhập gia đình của Dì, của Phượng và của Trung.
Con Liên cảm động quá, nó ôm Dì vào lòng :
– Con cám ơn Dì. Con rất mong mõi được Dì và Phượng chấp nhận con.
– Bây giờ Dì muốn nói cái này : dù mang danh nghĩa là dì – cháu nhưng từ bây giờ mình đều là vợ của Trung, mình xem nhau như chị em thì hợp hơn. Dì đề nghị quên đi cái từ « con » quá nặng nề, mình nên xưng hô nhau bằng Dì – Liên nhe, đồng ý không ?
– Dạ, Dì nói sao con … quên … Liên cũng nghe theo.
Dì đưa tay vuốt má con Liên mà cười ghẹo :
– Chà mới về nhà chồng nên ngoan ngoãn quá hé !
Con Liên cũng cười theo :
– Mình là phận vợ thứ mà, phải biết tôn ti trật tự chứ !
– Biết vậy là hay lắm đó, vợ thứ lúc nào cũng phải tùng phục vợ lớn nhe ?
Con Liên sung sướng quá, bao nhiêu lo âu về chuyện thay đổi cuộc sống mới bên cạnh anh Hai nó đều được tình thương cùa Dì Ba tháo gỡ làm nó thấy thật nhẹ nhõm. Nó hôn lên gương mặt của Dì nhưng Dì lại kéo đầu nó trệt đi để cho hai đôi môi chạm vào nhau. Con Liên ngượng ngùng để cho Dì chiếm môi của nó, chưa bao giờ nó hôn một người phụ nữ ! nó biết là anh Hai nó và hai người vợ của anh ta rất thoáng và phóng túng, họ lại quen lối sống tự do Tây Phương, bây giờ nếu mình muốn hòa nhập vào gia đình này thì mình cũng phải thích nghi theo mà thôi.
Cùng lúc có tiếng gõ cửa và giọng thằng Trung vang lên :
– Cho tui vào để chúc ngủ ngon cho hai người vợ của tui được không ?
Dì Ba nói vọng ra :
– Cứ vào đi …
Bước vào phòng thấy hai người đàn bà vẫn còn đang ôm nhau, thằng Trung vừa mừng vừa cảm khái, nó nghỉ lại cách đây 10 năm về trước, một người là dì ruột một người là em gái của mình, không ngờ ông Trời ưu ái mình nên bây giờ hai người đó đều trở thành hai người vợ thân thương của mình.
Thằng Trung cười :
– Ồ thật là vui quá khi thấy hai người vợ của tôi hoà thuận như vậy !
Dì Ba đưa hai tay ra mà nũng nịu :
– Bỏ tôi đi biền biệt cả tháng làm tôi cứ rạo rực chờ. Chồng yêu, hảy đến ôm vợ đi.
Thằng Trung cười hì hì, leo lên giường ôm Dì Ba vào lòng rồi âu yếm nút lưỡi vợ mình. Dì Ba thích thú quấn chặc lấy thằng con trai.
Con Liên ngượng ngùng nhìn sang hướng khác rồi ngồi xích ra góc giường. Nó thầm nghỉ : “Mình không thể nào ngờ được là Dì Ba và anh Hai …thì ra lúc anh Hai chưa lấy vợ và còn ở nhà thì họ đã có quan hệ với nhau rồi … họ giõi thiệt, bên ngoài thì ra vẻ bình thương nhưng bên trong thì …mà anh Hai cũng đáng nể thiệt ! theo mà quyến rũ và chinh phục được Dì của mình, thật là táo tợn.”
Con Liên lại nghỉ tiếp : “Nhưng mà Mẹ cũng đã qua ở bên đó một thời gian lâu … tức là Mẹ cũng biết hết về chuyện tình giữa em gái mình và con trai mình. Và Mẹ đã chấp nhận mối tình khác thường đó. Mẹ thật là thoáng !”. Con Liên lại thở dài : “Phải chi Mẹ còn sống thì không biết là Mẹ có chấp nhận mình và anh Hai ở bên nhau như vợ chồng hay không ? và mình lại đang mang thai với anh Hai ? Nếu được Mẹ chấp nhận thì thật là quá hay !”
Con Liên quay sang nhìn thì thấy anh Hai nó và Dì Ba đang hứng tình cao độ và hình như họ không quan tâm đến nó nữa…Bàn tay của anh Hai nó đang mò mẫm trong quần ngủ của Dì …
Con Liên mắc cỡ, rón rén đi ra khỏi phòng …Nó sợ nếu còn ở trong phòng thì bị hai người nọ kéo nó tham gia vào trò chơi của họ mà nó thì chưa đủ can đảm.
Dì Ba xông xáo chạy việc để hoàn thành mọi thủ tục cho con Liên. Một cuộc chạy đua với thời gian ! Thằng Vũ cuối cùng rồi cũng chấp nhận ly dị với vợ nó để con Liên có đủ mọi yếu tố trong việc lập hồ sơ đi nước ngoài.
Nhưng rồi mọi việc cũng được suôn sẻ và con Liên cũng được sang bên đó để đoàn tụ với cả gia đình thằng Trung. Sức khoẻ của con Liên được phục hồi phần nào nhờ sự chăm sóc tốt của các bác sỹ bên đó nhưng họ cũng không cho con Liên giữ bào thai.
Tuy không còn bị bịnh nặng như trước, nhưng con Liên vẫn ốm yếu và nó tin tưởng nếu nó qua khỏi được cơn hiễm nghèo là nhờ được thằng Trung làm tình thường xuyên với nó. Nó năn nỉ anh Hai nó tiếp tục “truyền khí” cho nó với sự đồng thuận của con Phượng và Dì Ba.
Thằng Trung mất Mẹ nên dồn hết tình thương yêu vào em gái mình và hết sức chìu chuộng con Liên. Tuy bề ngoài ốm yếu như vậy chứ con Liên có độ tình dục không vừa ! những ngày mà thằng Trung dành cho nó thì nó đòi thằng Trung đụ nó bất cứ lúc nào. Lúc trước khi nó còn sống với thằng Vũ thì nó khá thờ ơ với tình dục nhưng từ khi về bên cạnh anh Hai nó thì con Liên như cây khô gặp mưa rào ! nó cứ bức rức bồn chồn nếu khe của nó không được thằng Trung vào thăm.
Hạnh phúc tuyệt đối của nó là được thằng Trung ôm trong lòng mà vuốt ve thủ thỉ với khe lồn đầy ấp dương vật của anh nó, hai cơ thể quấn quít như keo son cả 2, 3 giờ đồng hồ.
Con Liên thầm thì :
– Anh Hai, anh đừng bỏ bê em nhe, không có anh chắc em chết mất …
Thằng Trung xúc động, an ủi nó :
– Làm sao anh bỏ em được ! bây giờ chỉ còn hai anh em mình.
Con Liên cũng rất tế nhị, nó biết thân phận mình là vợ bé nên không làm điều gì phật lòng con Phượng và Dì Ba.
Không biết có phải là do được đụ thường xuyên hay không nhưng sức khoẻ của con Liên càng ngày càng sáng sủa hơn, và rồi nó lại mang thai …
Sau đó, con Liên sanh được một đứa bé và một thời gian sau, thằng Trung chính thức đứng ra xin nhận đứa bé làm con nuôi để cho danh chính ngôn thuận với hệ thống hành chính.
— Hết —
Để lại một bình luận