Phần 11
Cuối tuần đến tràn trề niềm vui, vứt bỏ toàn bộ sách vở vào góc, tôi chuẩn bị về quê, về trên nhà bà nội ăn chơi nhảy múa các thứ các thứ etc…
Bố mẹ tôi ly hôn cách đấy hai năm, anh em tôi ở cùng mẹ dưới thành phố, còn bố về quê ở cùng bà nội. Bà tôi xã huyện xa thành phố, khoảng chừng 20km gì đó. Cứ mỗi cuối tuần, dịp lễ tết hoặc nghỉ hè là anh em tôi lại dong xe về, cốt là để thăm bà, thăm bố, một phần cũng là về nghỉ ngơi, chơi bời với lũ bạn cởi truồng dầm mưa trên ấy.
Phố xá đông đúc lấp lánh ánh đèn dần dần khuất sau lưng tôi. Những dãy nhà san sát cửa hiệu và cột đèn đường dần thay thế bởi đống rấm đốt nghi ngút khói, vườn rau xanh ngát bên bãi bồi sông Hồng, khói bụi ô nhiễm dần tan biến thay vào đó là không khí trong lành, mát mẻ của hương đồng cỏ nội. Vít ga tầm nửa tiếng là về đến nhà, thằng Ben (cún con nhà bà) vẫy đuôi ríu rít ngay từ đầu ngõ, thằng cu chạy như bay sát sàn sạt xe tôi cho đến khi tôi vào tận trong nhà.
– A hai cu của bà về rồi đấy à? Cất cặp vào đây, dạo này mặt trông xanh như đít nhái thế? Mày lại thức khuya hử? Thôi, vào rửa tay ăn bánh trái bà để trên bàn ấy! – Bà tôi hết xoa chân nắn tay tôi rồi vuốt ve khuôn mặt thằng em…
– Vâng cháu với Đức nay cuối tuần về chơi, bà dở tay gì cháu đỡ với nào!
– Thôi cứ lên nhà ngồi chơi, bà đang dở cơm nước xong ngay giờ. Lên nhà đợi bố về ấy, bố mày vào đồi thăm cây cối tẹo nữa là về ấy mà!
Hỏi thăm sức khỏe bà và bố xong, tôi ra vườn cây của bố ngồi chơi. Bố tôi yêu thiên nhiên lắm, cây cối trong nhà đủ loại, yêu cây hơn yêu vợ ý chứ… Nào là cây ăn quả, ổi xoài mít chuối… đến hoa hồng, rồi hoa lan, hoa mộc, tùng la hán, cây si uốn éo đủ hình dạng…
Đang bế cu Ben ra vườn chơi thì bố về, vác theo mấy củ sắn to vcl. Bố tôi là bộ đội nên khá vạm vỡ lại chăm chỉ chịu khó, cứ tan tầm là vào đồi chăm cây, ngắm các thứ, bố bảo đồi quế này sau cho anh em tôi, nên cứ hè là hai thằng vào làm cỏ, làm đất sau được quả đồi cũng ấm hehe…
Vào cơm nước đỡ bà một lúc, bày biện mâm cơm lên bàn đúng lúc bố tắm xong, cả nhà ngồi vào mâm cơm nóng hổi mà rôm rả trò chuyện, chuyện học hành của anh em tôi, chuyện ngoài chợ của bà, trong xưởng của bố… Thành ra bữa cơm nào cũng hơn tiếng mới xong, mà lại vô cùng đầm ấm!
Cơm nước xong xuôi, tôi đang vắt chân lên võng nằm xem TV với cả nhà bỗng có tiếng còi xe inh ỏi ngoài cổng. “À đây rồi hehe!” Hai thằng bạn chí cốt qua đón tôi đi chơi, thằng N và T. Hồi tôi chưa về phố vẫn còn thò lò mũi xanh thì hai thằng này là hai đứa vô cùng thân thiết với tôi, hè nào tôi cũng cùng T rong ruổi lên đồi khám phá, ra suối tắm giữa trưa hè đổ lửa, hai thằng hì hục đạp xe ra thị trấn chơi net…
– Đi thôi, chờ chi? – T vỗ vai tôi…
– Hôm nay đi đâu đây? Lượn hay nước nôi nhể?
– Bờ hồ chè đớ thôi, xong anh em đi lượn tí, về sớm sáng mai đi ăn sáng nhể? – N gợi ý lịch trình.
– Được rồi đi thôi! – Tôi vớ lấy cái mũ, chào cả nhà để đi chơi.
Bố tôi khá thoáng tính, chơi thoải mái về trước 12h là được, tuy nhiên đây là khu quân đội nên 11h đã đóng cửa @@! Ba thằng tôi vít ga căng đét trên đường vắng hoe, gió vun vút bên tai làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tự do bao nhiêu so với thành thị xô bồ, gò bó.
– Cho con ba cốc chanh đá với đĩa xoài dầm cô ơi!
– Thôi sắp gió mùa rồi, làm tí khói lửa cho ấm nhể? – Tôi rút bao thăng long nhăn nhúm trong túi ra.
– Con mượn cái điếu cày cô?!
– Ngáo à N bố xin mày haha!!
– Ê nhìn kìa, còn nhớ ai kia không? – T bỗng khều vai tôi chỉ sang cặp đôi ngồi xa xa.
Tôi bỗng khựng lại trong giây lát, kỷ niệm lại cứ thế ùa về theo tiếng ve râm ran đêm hè…
Để lại một bình luận