Phần 36
7h tối…
K: Mình về thôi em, tối rồi đi đường nguy hiểm lắm.
Na: Nếu có một điều ước, em ước thời gian dừng lại… để được bên anh mãi thế này…
Nghe em nói vậy… mình củng xót xa thay, và ngồi tiếp đến 8h… vòng về khách sạn lấy xe… khởi hành về Sài Gòn…
Trên đường từ Vũng Tàu chạy xe về… em ngồi sau mình khóc rất nhiều… mình củng khóc theo em… mình tự hỏi lòng những giọt nước mắt thương hại, hay vì mình đã trót yêu em??
Chạy về đến trung tâm Sài Gòn… đã gần 11h…
Na: Anh chạy vòng vòng xíu nữa đi.
K: Em không mệt sao?
Na: Em muốn bên cạnh anh chút nữa.
K: Vậy em muốn đi đâu?
Na: Qua quận 7 đi anh…
K: Giờ tối rồi qua đó làm gì?
Na: Em thích cảnh bên đó.
Mình vòng xe hướng về phía quận 7, chiều theo ý em…
Qua đến quận 7… mình dừng xe trên cầu Phú Mỹ… buổi tối trên cao gió rất lớn, chạy xe cứ tạt sang một bên, mình dựng xe, em và mình hướng ra phía sông lớn…
K: Em ơi…
Na: Sao anh?
K: Em đừng vậy nữa… anh cảm thấy có lỗi với em lắm…
Em bịt miệng mình lại.
Na: Đừng nói vậy mà anh…
K: Anh nói thật đó.
Na: Em hỏi anh này nè…
K: Nói đi em.
Na: Anh có tình cảm gì với em không? Dù ít hay nhiều???
Mình im lặng suy nghĩ…
K: Có… nhưng thoáng qua…
Em ôm chồm lấy mình… và lại khóc…
Na: Có là em vui rồi… hạnh phúc lắm… hạnh phúc khi được bên anh…
K: Hì…
Na: Anh nè… nếu như em có chuyện gì xãy ra… anh có đến bên em không?
K: Đến chứ… sao anh lại bỏ em được.
Na: Ừ… cảm ơn anh.
K: Em đừng làm gì ngu ngốc nha em… em nói vậy ý là sao.
Na: Không có đâu… em hỏi vậy xem anh có quan tâm em hay không thôi.
K: Mốt đừng hỏi vậy nữa… anh luôn quan tâm em mà.
Na: Em sợ lắm…
K: Sợ điều gì?
Na: Sợ khi xa anh… em lại nhớ anh… em đau lắm…
Nước mắt mình lại lăn xuống, đm nước mắt đâu nhiều vậy???
Na: Đừng khóc mà anh…
K: Hì… có lẽ anh yếu đuối…
Dứt lời thì điện thoại mình reo lên… “Con Cờ Hó”.
Ax… giờ biết nói sao đây… mình nghe máy.
K: Alo…
Đ: Anh đang ở đâu vậy.
K: Đang ngoài đường.
Đ: Giờ còn đi đâu nữa.
K: Anh đi với bạn.
Đ: Gì… anh đi chưa về à.
K: Chưa… tí nữa anh về…
Đ: Thôi anh đi luôn đi…
Cúp máy… trong lòng mình vừa lo sợ vừa hồi hộp… cảm thấy có lỗi với em Đ…
Na: Về thôi anh…
K: Vậy mình về nha…
Có lẽ như Na đã biết Đ gọi nên đòi về… mình chở em về đến nhà… em xuống xe quay lưng bỏ đi và không lời chào…
Mình tranh thủ chạy về nhà… gọi điện thoại cho Đ thì Đ đã khóa máy…
Đi cả ngày đã mệt mỏi… mình nằm xuống nệm và ngủ ngay lập tức…
Sáng 9h mở mắt dậy… vẫn như thường ngày, mình tắm rửa, thay quần áo, gọi cho Đ đi ăn sáng… nhưng vẫn khóa máy.
Mình chạy lên nhà Đ, thì Đ đang quét nhà… mình bước vào.
K: Bà xã đang quét nhà hả?
Đ: Bộ không thấy hả mà con hỏi.
K: Thôi mà… đừng giận ông xã mà…
Đ: Ai dám giận…
K: Thôi xin lỗi bà xã…
Đ: Đi chơi với người ta đến khuya luôn… chắc đi đẩy quá.
K: Ặc… không có… không có mà…
Đ: Chứ đi đâu mà trễ dử vậy.
K: Đi Vũng Tàu… nên về trễ…
Đ: Cái gì? Đi Vũng Tàu hả.
K: Ừ.
Mặt em nóng lên…
Đ: Đi vũng tàu… ra đó mướn khách sạn… rồi tắm biển chung… mà kêu không có gì.
K: Trời… xem như bạn bè thôi…
Đ: Đừng có láo.
K: Trời… nói thật mà không có làm gì bậy bạ hết… chỉ tắm biển rồi đi ăn uống, đến tối đi cafe rồi về.
Đ: Thật không???
K: Thiệt… không tin ông xã hả?
Đ: Tạm tin… phát hiện ra điều gì không phải như anh nói… em cắt cu anh ngay lập tức.
K: Tối ngày hâm cắt cu quài… đi ăn sáng đi.
Đ: Chiên ốp la sẵn ngoài sau đó, chạy đi mua bánh mì đi rồi về ăn.
K: Ủa sao biết anh lên mà làm đồ ăn sáng sẵn vậy?
Đ: Vậy em mới quản được anh chứ… biết thế nào anh củng tự mò lên đây mà.
Công nhận bà xã mình hiểu mình thật…
Mua bánh mì về, mình và em ăn xong, mình chạy nhanh về nhà chở mẹ đi công chuyện đến tận tối…
Hôm nay Na vẫn không gọi điện thoại cho mình… tự nhiên thấy nhớ nhớ em… nghĩ lại về bx mình… lén phén là cắt cu… nên thôi.
Về đến nhà… không quên nhắn tin chúc bà xã ngủ ngon, và nhắn luôn cho Na… nhưng vẫn không thấy tin nhắn hồi âm… mình nằm ngủ thiếp đi…
Để lại một bình luận