Phần 63
Sau khi đánh chén no say rồi thì anh Khanh gợi ý:
– Giờ mọi người có thích đi chơi đâu nữa không?
Thu nghe anh Khanh nói vậy thì đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt đồng ý, nàng chơi ngay một tràng:
– Tất nhiên là phải có tăng hai chứ. Mai thứ 7 thì đêm nay ta phải xõa một đêm cho thoải mái đầu óc. Giờ đi lên sàn là hay nhất.
Anh Khanh nghe Thu nói quay sang nàng mỉm cười rồi từ tốn nói:
– Anh thế nào cũng được. Hôm nay cho hai người đẹp quyết định. Bọn em thích đi đâu thì anh và Dũng đi theo làm vệ sĩ riêng cho hai em. Yến có thích lên sàn không em?
Yến nhìn anh Khanh và Thu trả lời nhỏ nhẹ chứ không phải kiểu phấn khích thái quá như Thu:
– Em không thích lên sàn cho lắm vì ở đó đông người và ồn ào lắm.
Thu có vẻ không đồng ý, nàng đốp lại Yến ngay lập tức:
– Cái con hâm này! Giờ này thì còn chỗ nào vui mà đi ngoài lên sàn hả? Sàn nhảy thì phải đông và ồn ào thì mới hay chứ. Đúng là con nhà quê.
Yến bị Thu mắng nhưng vẫn nói một cách nhẹ nhàng của người có học thức:
– Nhưng tao ít khi đi những chỗ đấy và thực không quen. Hay mình đi hát tí cho vui? Trong phòng chẳng có người ngoài nhìn thấy nên cũng quẩy vô tư.
Anh Khanh tất nhiên là muốn chiều Yến rồi nên cũng nhảy vào đồng tình với nàng:
– Ừ đi hát cũng hợp lý đấy. Anh tuổi trên 40 rồi nên cũng ngại đến những chỗ toàn thanh niên lắm. Bây giờ ta đi hát và làm vài chầu Ken cũng hay. Dũng thấy có được không?
Anh Khanh đúng là khéo, anh cố tình hỏi tôi là để kiếm thêm đồng minh vì anh biết thừa là tôi sẽ đồng ý với hai người. Tôi gật gù tán thành:
– Ok, thôi mình đi hát đi. Nhảy nhót anh cũng có biết nhảy đâu. Hát thì anh cũng chẳng biết hát đâu, nhưng được cái là lại rất thích ngồi nghe mọi người hát.
Thu thấy cả ba người đều tán thành đi hát, mặt có vẻ ỉu xìu nhưng biết thân biết phận mình chỉ là người được đi ké nên cũng không dám phản đối. Vậy là đã quyết, ăn xong bãi đáp tiếp theo của bốn chúng tôi sẽ là đi hát karaoke.
Khi chuẩn bị đi, anh Khanh đứng lên bảo mọi người đợi chút để anh đi giải quyết nỗi buồn. Khi anh Khanh đi khỏi bàn được một lúc thì Yến cũng đứng dậy kêu mót và cũng đi vào nhà vệ sinh. Lúc này còn lại mình tôi với Thu, nàng nhìn tôi rồi nói ngay suy nghĩ của mình:
– Anh Dũng này! Anh có để ý gì không?
– Để ý gì hả em? Tôi ngơ ngác không biết Thu đã nghi ngờ điều gì vậy.
– Anh không thấy gì à? Anh đúng là ngố. Em quý anh và thấy anh hiền nên mới nói để cho anh biết.
– Nhưng cái gì mới được chứ? Em nói ra cho anh biết xem nào? Lúc này tôi đã hơi giật mình vì nghĩ Thu đã biết được điều gì rồi.
– Anh không thấy là ông bạn anh để ý đến vợ anh à? Và em cũng thấy cái Yến có tình ý với anh Khanh đấy. Anh cẩn thận không lại mất vợ như chơi. Em là phụ nữ nên tinh mắt lắm. Nhìn qua cũng biết hai người thích nhau rồi.
Đúng là không thể qua mắt được Thu, tôi chỉ cười gượng gạo trả lời:
– Em đừng nghĩ họ như vậy. Anh Khanh là bạn thân hơn 10 năm của vợ chồng anh nên bọn anh quý nhau như anh em. Cái việc hai người cười với nhau chỉ đơn giản là tình bạn thôi, không phải là tình ý gì đâu.
– Anh đúng là khi nào sừng mọc trên đầu rồi thì mới biết sự thật phải không. Tình bạn với tình yêu khác hẳn nhau nhé. Em nhìn không có trượt đâu. Bạn bè gì mà trai nhìn, gái e lệ đỏ mặt cúi đầu? Chỉ có thích nhau thì mới như vậy chứ.
– Hầy… em đa nghi quá. Anh đã bảo không phải là không phải mà. Thôi không nói vấn đề này nữa, anh cũng đi đái phát đây. Nhà vệ sinh hướng nào em nhỉ?
– Nhà vệ sinh anh phải đi xuống tầng dưới mới có, rồi rẽ phải là thấy.
– Ok anh cám ơn.
Tôi đi ngay xuống dưới tìm nhà vệ sinh nam, nhưng không thể mở được cửa do đã có ai đó khóa ở bên trong. Nghĩ chắc là anh Khanh với Yến đang ở trong nên tôi gõ cửa và gọi nho nhỏ:
– Anh Khanh có trong đấy không? Mở cửa cho em với, em Dũng đây!
Tiếng chìa khóa kêu tách một cái thì cánh cửa cũng được mở ra, Yến vợ tôi đang đứng đằng sau bẽn lẽn ôm anh Khanh. Tôi đi vào trong và đóng ngay cửa lại.
– Biết ngay là hai người sẽ tranh thủ. Tôi cười nói và xoa lấy cặp mông căng đét của vợ qua chiếc quần legging bó.
– Biết thế lại còn vào phá đám. Yến ngước mặt lên nói.
– Hehe… buồn đái. Định không cho anh đi đái à? Mà cái Thu đã nghi ngờ hai người rồi đấy. Giờ tính sao đây?
– Nó vừa nói thế với anh à?
– Ừ…
– Thôi kệ. Kiểu gì nó chẳng biết. Chắc nó không đưa chuyện đâu.
Anh Khanh có vẻ lo lắng nên hỏi:
– Liệu có an toàn không em?
– Chắc không có vấn đề gì đâu. Con này em biết mà, nó cũng kín tiếng lắm. Thôi mình đi lên đi anh.
– Ừ.
Vì ai cũng đã uống rượu nên chúng tôi quyết định gọi một chiếc taxi đến đón. Ra bên ngoài thấy Thu không được vui cho lắm nên Yến lại gần khoác tay nàng cười trêu:
– Trông cái mặt xị ra kìa, nhìn mà thấy ghét.
– Người ta đang buồn nên muốn đến chỗ nào có nhạc nhẽo để quẩy tí cho vui mà cũng không được. Thu nói giọng hờn dỗi như trẻ con.
– Thì lát hát vài bài rồi bật nhạc cả hội nhẩy được chưa? Yến muốn làm dịu với Thu.
– Hihi… ok, lát quẩy tưng bừng nhé. Thu cười lại ngay khi thấy Yến nói vậy.
Thu có vẻ am tường nên chỉ cho lái xe đến một quán karaoke khá sang trọng và sạch sẽ. Khi mọi người bước vào thì tôi thấy căn phòng quá rộng mà chúng tôi chỉ có 4 người. Nhìn ánh đèn mờ mờ ảo ảo, thiết kế khá bắt mắt tôi liền nói với anh Khanh:
– Phòng hát này trang trí đẹp quá anh nhỉ?
– Ừ, nhìn mà anh chỉ muốn về đập hết mấy cái phòng hát ở chỗ Ri sọt của anh.
– Quan trọng là cái người thiết kế phải không anh?
– Chính xác! Gặp phải thằng thiết kế lởm thì đổ bao nhiêu tiền cũng chỉ có nhàng nhàng vậy thôi.
Nói là không thích đi hát nhưng Thu lại là người có giọng hát hay nhất. Còn anh Khanh thì chắc hát nhiều rồi nên bài nào anh cũng biết, anh hát với sự tự tin mà tôi không thể có. Do Yến và Thu cứ dí mic vào tay nên tôi cũng cố gắng làm được nửa bài thì sau đó nhường mic cho ba người vì tôi hát không hay. Sau mấy bài đơn ca và cũng đi hết hai chai ken thì mọi người chuyển sang hát song ca. Ban đầu thì là Thu và anh Khanh hát cùng nhau. Thu mạnh dạn đứng lên kéo tay anh Khanh lên sân khấu hát. Ở dưới tôi nhìn lên trên ánh đèn chiếu vào cặp vú của Thu cũng thấy bắt mắt lắm mà không hiểu tại sao anh Khanh lại không thích nàng.
Yến ngồi xích lại gần, tôi quàng tay qua vai vợ hỏi nhỏ:
– Vợ thấy vui không? Phê chưa?
– Vui mà. Thỉnh thoảng cũng phải có dịp như này cho người thoải mái chút.
– Thế thì từ sau cứ cuối tháng vợ chồng mình đi hát hoặc đi ăn 1 lần nhé.
– Vâng.
– Vợ thấy mệt chưa?
– Hơi hơi thôi. Giờ chỉ muốn về.
– Về để làm gì?
– Về để ấy… hihi… bia vào giờ người cứ rạo rực hết cả lên.
– Nứng rồi à?
– Vâng. Vừa nãy khi cái Thu ngồi hát, vợ lén sờ chim ông kia thì thấy đã cứng đơ rồi… hihi… chắc cũng đang nứng lắm.
– Hai người đúng là dâm dâm gặp nhau. Nếu không có cái Thu ở đây thì chắc vật nhau ra địt luôn rồi ấy nhỉ.
– Hihi… có cái Thu tự dưng ngại thật. Mấy lần muốn ôm ông kia mà không dám. Thế chồng không muốn nó à?
– Cũng có nhưng thấy ngại ngại sao ý.
– Chồng nhát thế. Cứ quờ quạng bừa đi chứ.
– Hihi… để lát anh sẽ thử xem sao. Mong là được để đêm về còn có cái đút vào. Nếu vợ thích thì tí cứ ôm nhau đi, đằng nào trước sau cái Thu chẳng biết. Anh mà chịch nó thì cũng coi như là nó biết em với Khanh còn gì. Em phải công khai thì anh mới có cơ hội với cái Thu chứ.
– Hihi… được rồi, nhưng chỉ sợ ngại thôi.
– Vợ mà ôm ông Khanh thì anh cũng sẽ ôm cái Thu luôn. Chồng liều luôn đấy.
– Hihi… cứ biết thế.
Đang nói chuyện thì hai người kia hát xong lúc nào không hay. Lần này đến bài chim trắng mồ côi, anh Khanh ga lăng kéo tay Yến đứng lên và dắt ra sân khấu. Yến tỏ ra xấu hổ, nàng cười bẽn lẽn nhìn tôi và nhận được cái nháy mắt như khích lệ của chồng nên nàng vững tin đứng cạnh bên anh Khanh hát.
Vừa nãy Thu và anh Khanh hát song ca thì anh Khanh luôn đứng có khoảng cách, giờ hát với vợ tôi thì hai người lại đứng sát vào nhau, vừa hát vừa trao nhau cái nhìn tình tứ. Thu nhận ra ngay điều đó, nàng ghé sát tai tôi nói nhỏ như là muốn trêu:
– Trông hai người đẹp đôi nhỉ?
Tôi nuốt nước bọt ực cái khi cảm nhận được ngực của Thu đang áp vào cánh tay mình, tôi chẳng ngại ngần gì khi Thu nói câu đó, tay tôi mạnh dạn đặt lên cái đùi trắng ngần của nàng và trả lời thẳng tưng:
– Ơ thế em không biết gì à?
– Biết gì? Thu không phản đối khi thấy tay tôi tự dưng đặt lên đùi nàng.
– Anh nói cho em biết điều này nhưng em đừng tiết lộ cho ai biết nhé. Anh Khanh ngày xưa là người yêu cũ của Yến đấy. Thế thì họ mới tình cảm như vậy chứ.
Thu nghe choáng luôn, nàng quá bất ngờ không thể tin được. Mồm há hốc khi biết sự thực đó, Thu hỏi lại:
– Anh đừng điêu đi. Người yêu cũ mà anh lại cho gặp và hành động như thế kia à?
– Có sao đâu miễn là cả ba cùng thấy vui vẻ là được chứ gì. Hôm đi nghỉ mát anh chẳng cho hai người riêng tư quan hệ bét nhè rồi.
Thu lại há hốc mồm khi nghe tôi nói. Chính vì đang mải tập trung vào câu chuyện của tôi nên nàng không để ý bàn tay tôi đang cố tiến xâu hơn lên vùng bẹn và cái váy cũng được kéo dịch lên trên.
– Anh nói thật đấy chứ?
– Em vẫn không tin à? Lát về em phải nhường giường cho họ đấy nhé. Em sang phòng anh ngủ… hihi… Nói câu đó thì tôi vuốt mạnh một cái gần háng làm Thu nhổm mông lên.
Đến đây thì có lẽ Thu đã tin là tôi nói thật. Chỉ có điều nàng nghi ngờ không hiểu là tại sao tôi lại cho phép như vậy. Thu hỏi lại cho chắc:
– Thật thế hả anh?
– Ơ từ nãy em vẫn nghĩ anh nói đùa à? Nếu em không tin thì lát nữa em cứ trở vờ có đt hoặc là đi vào nhà vệ sinh thì em sẽ được thấy tận mắt cho mà coi. Chẳng qua có em ở đây nên hai người ngại đó thôi.
– Đúng là không thể tin được vợ chồng anh lại thoáng trong vấn đề này thật. Nghe mà cứ ngỡ chỉ có trong truyện sex trên mạng.
– Hehe… đúng là em không tin cũng phải. Tay của tôi đã chạm được vào chiếc quần lót của Thu, tay tôi ấn mạnh cái lớp thịt mềm mại thì Thu lườm tôi:
– Bà Yến thấy lại mắng cho bây giờ. Bỏ cái tay ra đi nào ông!
– Hehe… Yến vừa nãy còn bảo anh nhát không dám đụng vào người em kia kìa.
– Nó nói thế thật á? Mà công nhận anh nhát thật. Người khác là họ vồ vập ngay rồi.
Để lại một bình luận