Phần 67
– Ê ê… ẻm kia ngon quá tụi mày ơi…
– Đâu… đâu…
– Kìa… đi giữa, 3 ẻm đang đi vào đó…
– Má… ngon ghê… thằng nào sang rủ đi chơi đi tụi bây…
– Đm, em Ái Hạnh, đang nổi ở trường tụi mày không biết hả? Năm 3 khoa xxx…
– Thứ dữ rồi, tao chịu, tụi mày ngon đi mà rủ, rủ được tao bao chầu kara…
– Tao chịu… má, nhìn đã thế… ê mày, chơi con cặc gì say sưa thế, qua gạ ẻm kia xem… thằng Hải khều chân tôi… nãy giờ nghe tụi nó bàn tán gái gú tôi cũng không thèm quan tâm nữa… năm cuối rồi nên không muốn dây dưa lắm… đang chơi game nên hí hoáy…
– Tụi mày đi mà gạ… tao đéo thích…
– Đi mà, G sát gái… mày không ra tay thì không ai làm được hết… nhanh mày kiếm kèo kara thằng Văn kìa…
– Sát sát cái cc… đm hồi nào giờ tụi mày thấy tao tán gái bao giờ chưa… tao chịu…
– Nhưng mà mày lại thu hút gái, làm trận đi, cho mấy thằng mở mang được đi chơi với gái đẹp… thằng Tùng chêm vào tỉnh rọi… cái thằng tính âm binh, ít nói, mà thông tin gì cũng biết… tài…
– Tao chi thêm 1 chầu nhậu nữa… thằng Hải ml lại tăng kèo…
– Bộ nhìn tao dễ dụ quá hả… đm tụi mày…
– Thôi, xem như kiếm trò vui cho anh em… Thằng Tùng chêm vào
– Uh ha… triển nào G đẹp trai… nghe thằng Tùng nói thế thằng Văn cũng hí hửng lắm…
– Đm… đó đợi tao nghĩ cách xem… mấy thằng l…
Nghĩ cách lân la bắt chuyện loạn hết cả đầu… phải bắt đầu như nào cho khỏi mất mặt, tiếp cận làm sao cho hợp lý với cái ngữ cảnh lúc này… xồn xồn mà ập tới nó táng cho vỡ mặt không chừng… cũng không biết tính cách tụi nó thế nào, có dễ bắt chuyện hay không… v… v… thiệt là đau não quá… đó giờ có bao giờ chủ động tiếp cận con gái đâu… mấy thằng ml máu gái thì hối với thúc… nản… chưa biết tính thế nào thì cái Hà gọi… kể từ khi tôi với nhỏ chia tay, tôi với cái Hà thân nhau nhiều… bắt đầu cũng từ cái Hà tìm tôi nói chuyện nạy nọ, rồi kể về nhỏ như nào… dần dần 2 đứa thân với nhau… chính xác mà nói thì có lẽ ẻm cũng có cảm tình với tôi nhưng lý trí còn tốt nên không có mê muội như mấy người khác, với cả thấy tôi thời điểm đó gái gú dữ quá nên ẻm cũng khép lại, có lẽ là sợ tôi trăng hoa… uh thì không thế này thì thế kia, bạn bè chơi với nhau cũng tốt vậy…
– Sao đấy? Tôi bắt máy…
– Sao nay thấy lên lớp rồi lại trốn đi đâu không học hử?
– Nay lười… đang ngồi cf gần trường nè… về rồi à?
– Ừa, đang định về… cậu xem đó, năm cuối rồi không lo học đi… bê tha lắm đó…
– Bê tha sao nổi tôi, bò thì họa may haha…
– Trơ mặt… từ mai lo đi học đi…
– Uh biết dồi… định tắt máy thì chợt lóe lên ý tưởng hay…
– À mày này…
– Gì? Nói nhanh tôi về…
– Cậu sang đây giúp tôi, trả công sau ha…
– Chuyện gì??
– Cậu đến đây, giả vờ như đang theo đuổi tôi mà tôi không đồng ý, sau đó cậu bỏ về còn lại tôi tự xử lý ha…
– Dẹp đi cưng… không rảnh…
– Đi mà… hứa mai đi học đường hoàng…
– Thật không?
– Đó giờ có lừa cậu gì đâu… nhanh nhá… càng nhanh càng tốt…
– Ừa… tút tút tút…
Vậy là trong đầu tạm có kế hoạch tiếp cận… tiếp theo chỉ có chờ xem cái số tôi nó có đỏ không thôi chớ hoàn toàn bó tay, chưa biét cục diện sẽ đi về đâu… thôi kệ, kiếm trò xem có vui không cái đã… được ăn chùa uống chùa thì cũng nên hy sinh chút xem sao… được thì được không được thì thôi có mất mát gì đâu… ngồi 1 lúc, tôi bảo mấy thằng ngồi đó để tôi sang kiếm chuyện, nhoỏm đít ngồi dậy mấy thằng giơ tay cổ vũ chúc may mắn hí hửng lắm… đcm tụi mày chứ… mang theo ly cf sang bàn 3 ẻm, cũng hơi xa… đặt ly cf xuống bàn trước sự ngỡ ngàng của cả 3 đứa…
– Anh xl mấy đứa, có gì anh giải thích sau, trước mắt phiền mấy đứa 1 chút… nói rồi tôi từ từ ngồi xuống…
– Ơ… anh là G lớp xxx phải không ạ??? Con bé ngồi bên cạnh tôi hỏi… 2 đứa kia thì nhìn con bé
– Hả???
– Ủa, có gì mà anh ngạc nhiên dữ vậy…
– Uh… thì… không nghĩ là em biết anh thôi, ngại quá…
– Tiếng dữ đồn xa anh ôi… hihi…
Thôi chết cụ, đi đánhh giặc mà bị lộ thông tin thế này thì làm ăn được gì nữa, chột dạ định đứng lên về cáo lỗi với mấy thằng thì ẻm Hà điện thoại… thôi thì ẻm đến rồi, lỡ diễn thì diễn thêm chút nữa không sao, rồi quay về sau cũng được…
– Anh nghe…
– Anh cái đầu cậu ấy, ngồi đâu?
– Anh nói với em rồi mà, đừng đến tìm anh, anh có bạn gái rồi sao em cứ cố chấp vậy…
– Ơ… ẻm nhập vai chậm quá nên chưa hiểu lắm… kém cỏi thế…
– Thôi được rồi, em không tin thì em vào đây, anh cho em gặp bạn gái anh… nói rồi tắt máy… quay lại ẻm hồi nãy…
– Xin lỗi em, mượn em làm bạn gái anh vài phút, năn nỉ, anh hậu tạ sau… nha, nha, chuyện gấp quá… làm điệu bộ năn nỉ ẻm đó…
– Đúng là anh G thật… hihi…
– Đi mà, cứu anh… năn nỉ…
– Hihi, thôi được, em là Dương… nhớ trả công hậu hĩnh đó… đoạn ẻm nháy mắt 1 cái, sư bố nhà em, ghét thế không biết…
– Ừa, ok em… anh cám ơn… 2 đứa kia thì cứ nhìn nhìn tôi, tò mò lắm thì phải… tôi biết mục tiêu chính là em kia, nhưng đánh là phải đánh mé mé, trầy da tróc vảy mất sức quân địch cơ hội chiến thắng mới cao… nên tôi không nhìn về 2 ẻm kia nhiều, tập trung với em Dương, xem như không có sự có mặt của 2 ẻm kia… vì nhìn qua là biết 3 ẻm chơi thân với nhau, nen lôi được 1 ẻm thì cả 3 sẽ cùng theo thôi, mà mục đích chính của mấy thằng kia chỉ cần em kia là được, còn tôi dùng cách nào kệ tôi chớ…
– Anh G… anh…!!!! Tiếng ẻm Hà…
– Uh, em đây rồi, ngồi đi…
– Sao anh lại đi với người con gái khác…
– Ơ, sao lại không được… em hay quá ha…
– Anh biết em thích anh mà, sao lại đối xử với em như thế???
– Em mắc cười quá… đó là việc của em liên quan gì đến anh… anh nói với em bao nhiêu lần rồi, anh có bạn gái rồi, đây nè anh giới thiệu cho em… đoạn quay qua Dương nháy mắt… ẻm cũng ma mãnh diễn theo như thật, khoác lấy tay tôi…
– Dạ em chào chị, em là người yêu anh G ạ… ẻm cười tươi nói với nhỏ Hà…
– Anh ác lắm, em ghét anh… nhỏ Hà không thèm nhìn em Dương lấy 1 cái, nhìn thẳng mặt tôi rồi quát… xong ẻm ngoắt đít bỏ đi… chờ nhỏ Hà khuất bóng, cái Dương bỏ tay tôi ra…
– Giờ anh tính trả công em như thế nào nào… ẻm cười tít mắt…
– À… thi… đợi chút anh suy nghĩ đã, chứ đột ngột quá… tôi gãi đầu… xờ, việc gì tôi phải suy nghĩ, ăn gì thì mấy thằng kia tự mà tính chứ tôi chỉ việc bới mồm đi ăn nhiệt tình thôi à…
– Anh cứ nghĩ đi, hihi…
– Ừa…
– Mà công nhận thật, đi đâu có gái theo đó, đúng như lời đồn đại…
– Hơ????
– Nhìn anh kém ăn kém nói gà mờ thế mà cũng nhiều cô theo quá ha…
– Thôi đừng nhắc đến bọn họ nữa anh mệt à, tránh mặt thì bị tìm, không tránh thì ai cũng hiểu nhầm anh này nọ, chứ hồi giờ có ai đâu, tan nát… haizz… tôi giả vờ rên rỉ…
– Ai biết đâu… ẻm bỉu môi…
– Cậu giỏi quá ha, tán gái linh tinh… liệu với tôi… nhỏ Hà nt, đọc xong không nhắn lại,
– Thôi mấy đứa ngồi, lát anh sang báo cáo ha… anh cám ơn mấy đứa… doạn nhìn sang 2 đứa kia nhìn rồi gật đầu chào cho có chút lịch sự, chứ cho ăn bơ nãy h thấy cũng áy náy… 2 đứa gật đầu chào lại rồi tôi đi sang bàn tôi… thằng Văn thằng Hải thì nháo nhào cả lên, thằng Tùng thì đếch thèm quan tâm, nó có máu me gì đâu ba cái chuyện này…
– Sao rồi, sao rồi…??? 2 Thằng xoắn xuýt…
– Giờ đi đâu…??? Tôi hỏi 2 thằng…
– Đm… đúng không nhầm người haha… thằng Văn đắc chí
– Đi nhậu thôi, tao bao, nướng cay ha… thằng Hải hí hửng…
– Giờ này ai lên lửa cho mày mà nướng thằng ngu… thằng Tùng chửi nó…
– Ờ ha, thế giờ sao…
– Nem cuốn đi, có gái đi theo lịch sự chút, lân la dần rồi mới nhậu được… tôi đưa ý kiến…
– Thế cũng được, 3 thằng đồng ý…
– Kèo này tao trả, xong nhậu đến mày, mày thì kara… tôi chỉ 2 thằng kia…
– Ok luôn… triển khai thôi…
– Để tao qua thông báo, thấy bọn tao đứng dậy thì đi theo luôn, tiện thể tính tiền cf thì gọi tính luôn bàn mấy ẻm… nói rồi tôi sang bên bàn mấy ẻm…
– Hì, giờ chắc mấy đứa rảnh ha, anh mời ăn nem cuốn nha…
– Xí, có chừng thôi á…
– Sinh viên nghèo em ơi… tôi cười trừ…
– Thế đồ anh mang là đồ thuê à? Fuck… em Ái Hạnh lên tiếng sau 1 hồi quan sát… chắc nhìn thấy đồ trên người tôi không hợp với sinh viên nghèo…
– Ờ… à, anh mượn của đứa bạn cùng phòng ý mà…
– Vậy anh giải thích thế nào với mùi nước hoa kia… má, ẻm này mủi thính như chó ấy… hình như tính ẻm này rất tỉ mỉ… rất chú ý quan sát, có thể là tinh tế…
– Cũng của nó cả em ôi… hì…
– Biết thế… rồi ẻm lại trở lại im lặng lạnh lùng… haiz, đúng là khi con người ta làm cái gì đó gian dối thường luôn trong tình trạng đề phòng và luôn mang trong mình sự lo lắng bị phát hiện dẫn đến đầu óc thiếu minh mẫn… tôi lại đang nằm trong tình huống đó…
– Thế giờ chúng ta đi luôn được chưa??? Tôi đề nghị luôn để thoát cái thế bí đang gặp phải…
– Sao, mấy bà đi luôn chứ, mà phải đi chứ không đi chết với tôi… cái Dương hỏi 2 ẻm kia… 1 ẻm gật đầu, ẻm Hạnh thì không nói gì, nhưng ngầm hiểu là thế nào cũng được…
– Để em gọi tính tiền…
– Thôi, bên bạn anh gửi rồi, mình đi luôn…
– 1 Người nghèo không thể nói chuyện tiền bạc 1 cách đơn giản như này được… ẻm Hạnh lại nói bang quơ…
– Hì… biết thế… tôi cũng đáp phong long… rồi đứng dậy, em Dương đứng dậy theo rồi thúc 2 ẻm kia… cả bàn đứng dậy đi, mấy thằng kia thấy bọn tôi đi thì cũng dậy đi theo luôn… bên tôi đi 2 xe, bên ẻm cũng 2 xe, em hạnh đi 1 mình… mấy thằng bạn tôi thì cứ kè kè di theo em Hạnh, tôi không quan tâm lắm, em Dương chạy song song với xe tôi… đến nơi gọi suất ra ăn uống nhìn mấy ẻm ăn uống có vẻ tiểu thư lắm, gọn gàng, chậm rãi… mấy thằng bạn tôi thì ăn với nói mình mất vệ sinh vl, mà chủ yếu tụi nó toàn hỏi han em H, ẻm thì xã giao đáp lại cho qua chuyện chứ thấy cũng không mấy mặn mà, tôi ăn 2 cuốn xong thôi, thực sự thì không thích ăn vặt lắm… em D thì cứ bắt chuyện với tôi, uh thì đáp lại thôi, 2 đứa nói chuyện không để ý xung quanh có ai, lâu lâu nhìn 1 lượt thấy 2 ẻm kia có vẻ khó chịu như kiểu tại sao 2 ẻm đẹp thế mà tôi lại không thèm đếm xỉa, đại khái là như vậy… mấy ẻm ăn cũng ít nên tính cũng chả bao nhiêu tiền, tôi trả tiền xong mấy thằng rủ đi nhậu, tôi bảo có con gái nên thôi, lần khác chứ giờ không tiện, thế là rủ nhau đi kara, mấy ẻm ok… ok thì ok, lên đường đi luôn… tìm quán, vào phòng tôi ngồi dựa ra ghế nghe mấy thằng với mấy ẻm hét, tôi không thích lắm… ngồi nghe vậy cũng vui… mấy thằng cứ xèng vẻng bên em H, ẻm ngại ngại trốn tránh nhích dần 1 hồi ngồi sát mẹ bên tôi luôn… tôi không hát nên mở lon bia lâu lâu nhấp ngụm…
– Sao em không hát cùng cho vui… tôi lôi điện thoại ra viết trong phần tn rồi đưa cho ẻm đọc… ẻm đọc xong cầm lấy viết lại đưa tôi…
– điện thoại này cũng mượn luôn hả? Má, sao ẻm cứ soi mói tôi thế nhỉ…
– Hì, em có vẻ thích nói chuyện về mấy vấn đề này nhỉ?
– Anh thì lại rất đề phòng…
– Em nghĩ gì cho xa…
– Thấy anh hình như rất nhiều cô gái theo, anh sợ họ vì thấy anh có đk mới tiếp cận nên anh giả vờ nghèo hả?
– Em lại nghĩ đi đâu nữa rồi…
– Nhà em rất giàu đấy, nên không cần phải đề phòng em đâu, anh cứ thoải mái đi…
– Biết thế đã… ẻm đọc xong, rồi bấm số gọi qua số ẻm…
– Hồi nãy thấy việc anh nhờ bạn em, nên em lấy số anh, có thể sau này em sẽ nhờ anh 1 vài lần…
– Sao lại là anh? Mấy đứa bạn anh kìa…
– Anh thú vị hơn… hì… đọc xong không biết nói lại gì với ẻm hết, không hiểu lý do gì mà lần nói chuyện này hình như tôi thua thế hẳn, hay do cảm giác bị đối phương hiểu mình trước đó rồi nên nghe oải oải không hào hứng… lại nhấp ngụm bia, ẻm ngồi bên cạnh nghe mấy đứa hát, cũng không lên hát… lát mấy thằng lại kêu ẻm hát, ẻm từ chối, nhưng cái Dương lại lôi lên nên ẻm miễn cưỡng chọn bài… “khung trời ngày xưa”… ẻm chọn xong lại cầm mic về ngồi cạnh tôi nhưng không hát…
– Sao lại không hát…
– Bài này song ca mà… ẻm trả lời rồi cười trông buồn buồn…
– Bài này… tôi định nói gì đó rồi lại bỏ lửng… ẻm nhìn tôi… rồi đưa mic cho tôi, ẻm đi lấy mic khác, tôi bấm tạm dừng…
– Sao lại đưa cho anh?
– Thì bài này song ca mà, ẻm lại cười…
– Thôi mày hát với ẻm đi, giấu đéo gì nữa… bất công… thằng Văn hậm hực… toi biết lý do vì sao, uh thì làm 1 bài cũng được… bấm chọn lại, rồi bắt đầu… má, ẻm hát có chất vãi, công nhận… xong đoạn 1 mấy thằng đẩy tôi lên trên, 2 đứa bạn ẻm cũng đẩy em lên đứng cùng… tôi giữ kẻ nên đứng xích xích ra, không mấy thằng kia nó nóng mặt tôi lại ăn chửi nữa thì khổ… xong bài thì xuống, tụi nó vỗ tay rần rần, vì cả 2 ngồi mãi không chịu hát, với cả hay với ăn ý nữa, nhất là ẻm hát quá hay… mấy đứa bảo bài nữa nhưng dẹp, không là không… ngồi nghe với nhìn mấy đứa quậy…
– Hay quá ha, giấu ha, cái gì cũng giấu ha… ẻm nói sát vào tai tôi… tôi không nói gì, cười rồi làm ngụm bia… lâu lâu để ý thấy ẻm quay sang nhìn tôi… thôi kệ đi… mấy đứa hát hò chán rồi cũng đến lúc giải tán… ai đâu về nhà nấy… chia tay mấy ẻm, mấy thằng hẹn lần sau gặp lại, mấy ẻm đồng ý… cả 3 nhìn tôi cười rồi chào tôi… uh cười lại rồi về thôi…
Để lại một bình luận