Phần 2
Vừa về đến phòng Huyền đổ gục xuống giường và 2 đàn chị đến hỏi han Huyền:
– Gã đó có lịch sự không em?
– Lịch sự mà con bé nằm bẹp thế kia à? Mày hỏi ngu như lợn ấy. Chắc là lão lại hùng hục như trâu và làm con bé chết khiếp rồi.
– Mẹ kiếp, đúng là lũ đàn ông chó má. Thôi kệ em ạ. Nhiều khi gặp những gã ga lăng hắn sướng và cũng cho mình sướng cùng đấy. Lúc đấy không khéo lại phải trả tiền cho hắn vì hắn làm mình sướng ấy chứ. Hé Hé Hé…
– Khiếp, mày mãi không sửa được điệu cười phe phé đó đi hả mày? Sao không nói gì vậy? Em có ốm không vậy?
– Cảm ơn các chị, em không sao. Em chỉ không ngờ là nó khủng khiếp đến vậy? Chim đàn ông sao to quá chị ạ? Đau muốn chết lúc đấy em mà không nghĩ đến bố mẹ hay các em ở nhà thì chắc là em giết chết lão hoặc là cắn lưỡi mà chết các chị ạ? Tủi nhục lắm chị ơi…
Hạnh ôm lấy Huyền và nói:
– Cái nghề của chị em mình nó vậy? Mà Bình, hôm qua tao bảo mày nói cho nó biết về chuyện đó mà mày không nói để nó chuẩn bị tinh thần sao?
– Em hôm qua say quá…
– Bố mày hôm qua đi khách không nói với nó được nhờ mày mà mày thì…
– Thôi các chị không sao đâu. Mọi chuyện xong xuôi rồi. Em ổn thôi…
– Uh em ạ. Không phải thằng nào cũng thô thiển vậy đâu. Cũng có thằng tôn trọng phụ nữ bao giờ nó cũng cho mình sướng cùng nó đấy…
Ba chị em đang nói chuyện thì má mì Hương lên ném tiền lên cái ga giường trải dưới đất của Huyền. Bình kêu lên:
– Nó là gái còn trinh mà được ít vậy sao?
– Tao với nó thỏa thuận rồi, tao không trừ tiền nó thì thôi. Khách phàn nàn là nó chẳng biết phục vụ gì cả cứ nằm đực ra chẳng biết gọi mời gì khách gì cả.
– Lần đầu tiên mà má làm sao mà đòi nó điệu nghệ như bọn con được.
– Thế lần đầu tiên của bọn mày có bị khách kêu không?
– Nhưng vì bọn coi đã từng coi phim sex. Còn nó gái quê biết gì?
– Mày…
– Thôi các chị, thế thôi là được rồi. Chừng này là đủ để bố mẹ em ăn 3 tháng rồi chị ạ?
– Biết điều thế thì tốt. Này lại có khách đấy, đi nữa không?
– Thôi xin má. Con bé bị gã đó làm cho tơi tả thế này phải để cho nó nghỉ xả hơi chứ…
– Uh, thôi để tối mai nhé. Ngủ đi con…
Má mì Hương đi xuống, còn Huyền thì trào nước mắt ra. Bình và Hạnh thì mắng Huyền một trận:
– Mày ngu lắm em ơi, trinh nó chỉ có một lần thôi. Gái trinh và gái nhà lành như em hiếm lắm. Phải hét giá cao lên chứ em. Không có lần thứ hai đâu. Khi em mà đã mất trinh rồi thì không thể đòi giá cao đâu. Em không đi khảo giá trước à?
– Em đang đói, làm cửu vạn chỉ đủ nuôi thân không gửi cho nhà đồng nào. Em đang ăn bánh mì trước quán nhà mình thì bị má mì Hương…
Nói đến đó Hương lại bật khóc vì tủi thân cho mình. Hạnh và Bình lại ôm lấy Hương vỗ vào vai Huyền để động viên.
Kể từ hôm đó, Huyền đi khách nhiều hơn, mỗi tối cũng vài ca. Và Huyền kiếm được nhiều tiền hơn để mua sắm cho mình (nhìn Huyền bây giờ sành điệu lắm rồi không còn quê một cục như hồi mới vào nghề nữa) và gửi tiền về cho cha mẹ và các em. Bố mẹ Huyền toàn hỏi Huyền làm gì mà kiếm nhiều tiền vậy. Huyền toàn nói dối để giấu các cụ. Các cụ nhà quê chất phát chưa đi khỏi lũy tre làng nên loè cũng dễ thôi. Nhưng Huyền cũng cảm thấy lo, không thể giấu mãi.
Đúng như các chị nói, nói chung là nhiều khi gặp những thằng tử tế thì Huyền ít nhất cũng còn cảm thấy sướng đôi chút. Nhưng nhiều khi gặp mấy lão già hết xí quách thổi kèn cho các lão ấy bao lâu mà cu các lão ấy vẫn cứ mềm èo. Huyền đã cố hết sức nhưng rồi chỉ được 10 phút thì cu của các lão ấy chẳng bắn tinh cũng chẳng bắn khí mà mềm èo luôn trong Ɩồŋ của Huyền. Nhưng được cái các lão ấy cũng biết điều không bao giờ trách móc hay trừ tiền mà ngược lại còn bo thêm với điều kiện không được kể gì về chuyện yếu sinh lý của các lão. Buồn cười thật đấy. Đương nhiên Huyền chẳng kể cho ai nghe trừ Bình và Hạnh. Hai chị cứ cười ngặt nghẽo và nói với Huyền là:
– Lần sau mà lão đến đây thì nhường lão cho các chị nhé. Các chị đây toàn gặp mấy lão U30, chim to khủng khiếp mà đụ lâu kinh khủng. Mình đã đạt đỉnh điểm và mệt nhoài rồi mà các bố vẫn còn sung sức. Chị sợ chết khiếp mà có dám kêu gì đâu.
– Này thế không khéo chị em mình đánh nhau vỡ đầu để giành nhau phục vụ mấy ông già chị nhỉ? Ha ha ha…
Đó là tối thứ 6, Huyền được một đại gia chở đến một quán cà phê để phục vụ một đại gia khác. Huyền đang đi lên gác sau khi vào nhà vệ sinh trang điểm đôi chút để chuẩn bị phục vụ thì bỗng có một bàn tay ai vỗ lên vai Huyền. Huyền quay lại và đó là một gã đẹp trai đến chết người đang nở nụ cười với Huyền:
– Em ơi, em làm rơi cái này.
Đó là bao cao su Huyền mang theo để còn nhắc khách mang vào khi khách họ không mang theo. Huyền ngượng ngùng cầm lấy bao cao su rất nhanh. Huyền nở một nụ cười ngượng ngùng và thanh minh:
– Cảm ơn anh, em cầm hộ bạn trai em đấy. Anh đừng hiểu lầm…
– Không sao đâu em. Anh em mình cùng nghề mà. Này em cầm lấy loại bao cao su có chất bôi trơn này này nó sẽ đỡ đau hơn đấy. Anh toàn dùng loại này khi đi khách nên anh có nhiều lắm, đừng ngại. Mấy lão đại gia đó thô thiển lắm, em hãy cố gắng nhé…
Huyền nhìn chàng trai trẻ trước mắt mình và xúc động. Kể từ khi Huyền bước chân vào nghề này, chưa một chàng trai nào quan tâm đến Huyền như vậy. Huyền nhìn chàng trai lạ mặt đó, chàng trai đó cũng nhìn Huyền. Cả hai nhìn nhau thật lâu. Cho đến khi có ai đó gọi chàng trai đó:
– Tùng ơi, bà Tuyết, khách hàng trung thành của mày đến rồi đây này.
– Uh, tao xuống ngay. Em lên với khách của em đi. Anh phải đi đây.
Tùng chạy biến đi. Còn Huyền thì ngậm ngùi quay trở về với phòng của mình. Gã đại gia hỏi Huyền:
– Làm gì mà lâu thế hả em? Đây là ông Vũ Thành Hưng, giám đốc một xưởng xí nghiệp ở khu công nghiệp Bình Dương. Hôm nay ra Hà Nội chơi, làm ông ấy vui thì sẽ có thưởng.
Huyền thở mạnh một cái để gạt hình ảnh của Tùng ra khỏi đầu của mình để bốc lửa và phục vụ Hưng. Huyền đi vắt chéo chân vào nhau và đánh mông như J. Lo tiến về phía Hưng làm mọi người hò reo quá chừng. Huyền ngồi vào lòng Hưng, dùng tay của mình mân mê vào đũng quần của Hưng làm cho chú nhóc của Hưng co giật mấy phát. Huyền túm lấy cái cà ra vát của Hưng kéo Hưng giật về phía mình và đặt vào môi Hưng một nụ hôn chóng vánh rồi đẩy nhẹ Hưng ngã vào chiếc ghế đệm.
Mọi người reo hò cổ vũ. Huyền nhảy lên chiếc bàn và từ từ tuột cái váy 2 dây của mình để lộ hết toàn bộ đồ lót của mình. Cường gã đại gia khách hàng quen của Huyền ngạc nhiên sao hôm nay lại bốc đến vậy. Thực ra Huyền đang bốc lửa như là đang trút giận vào đời, Huyền đã hiến dâng sự trinh trắng của mình cho một gã đàn ông thô bạo, đang mua vui cho những gã đàn ông dâm đãng.
Còn người mà Huyền thực sự yêu là Việt thì đã bỏ chạy khỏi Huyền từ lâu vì Huyền đã không còn chân quê như trước. Còn Tùng thì làm sao Huyền dám đến bên Tùng khi Huyền đã lên giường với bao nhiêu gã đàn ông rồi. Huyền nhảy múa như điên loại, trút bỏ toàn bộ y phục của mình, trần trụi hoàn toàn trước con mắt tròn xoe xuýt xoa cũng như tiếng vỗ tay của một lũ đàn ông dâm dê.
Huyền bò rồi uống rượu rồi ngoáy mông và Ɩồŋ của mình trước mặt Hưng làm Hưng chỉ biết thủ dâm, còn những người khác trong phòng cũng ngồi không yên. Chán chê thì Huyền nằm ra bàn tự bóp vú và lấy ngón tay chọc vào Ɩồŋ của mình và uốn éo một cách đầy nhục dục. Nhiều người đã phải rút khăn tay lau mồ hôi của mình. Huyền cầm lấy rượu đổ lên người, ngực mình và lấy ngón tay phết rượu trên người mình và đưa lên lưỡi của mình và liếm láp.
Huyền đã khóc vì thương cho số phận hẩm hiu của mình nhưng mọi người không ai biết vì cứ nghĩ đó là rượu bắn lên mắt của Huyền. Một trong đại gia tiến đến đưa một tờ 100 USD cho Huyền và Huyền cầm lấy nó, gấp tờ đô làm đôi theo chiều dọc và đút vào Ɩồŋ của mình rồi rút ra, tờ đô ướt nhèm một nửa vì nước nhờn của Huyền. Huyền cầm lấy tay người đã cho Huyền tờ đô đó đặt lên Ɩồŋ của Huyền và bóp tay người đó vào với hàm ý, cái giá của 100 USD là được mân mê Ɩồŋ Huyền. Huyền oằn oại để kích thích người đó.
Để lại một bình luận