“Hihihi~! Sao nhìn ghê thế con trai~? Con có thích món quà này không~?!”
“Có!!”
Trung vùng xông tới ôm lấy mẹ, Duyên lại né tránh, đánh nhẹ vào ngực con.
“Nhanh đóng cửa đi rồi vào phòng mở quà~”
Vừa bước vào phòng, Trung đã nhào lên giường, ôm lấy Duyên hôn ngấu nghiến.
“Con yêu mẹ!”
“Um~! Mẹ cũng yêu con!”
Hai mẹ con quấn lấy nhau, quần áo Trung nhanh chóng bị lột ra, vứt lung tung trong phòng.
“Nhanh! Mẹ nứng lắm ồi~! Đụ mẹ đi con~!”
Duyên nằm trên giường rên rỉ, tay banh Ɩồŋ, 2 chân giang rộng, hẩy hẩy hông đầy khiêu khích.
“Con tới đây!”
“Ứ~hự~~!!”
Không cần dạo đầu rườm rà, con cặċ Trung chui ọt vào cái Ɩồŋ đẫm nước của Duyên.
“Mẹ sướng~ mẹ sướng~ đụ mẹ đi con~ mẹ yêu con~ mẹ yêu con~”
Duyên ôm lấy con trai, như con mèo cái hứng tình rên rỉ, Trung hùng hục nhấp nhô trên người Duyên.
“Urg!!! Agr!!”
“Ứ~~nóng quá~~!!”
Trung rùng mình, bắn xối xả vào Ɩồŋ mẹ. Hai mẹ con ôm nhau nằm thở hổn hển. Một lúc sau, Trung ngồi dậy, thở dài.
“Con ra nhanh quá phải không mẹ?! Con xin lỗi!”
Duyên ngồi dậy, cười dịu dàng ôm lấy con.
“Lần đầu mà, ngày xưa ba con còn nhanh hơn cả con. Mẹ sướng rồi này!”
Duyên cầm tay con đặt vào Ɩồŋ mình. Nàng cúi người, ngậm cặċ con bú nhè nhẹ. Cặc Trung cứng lên được một nửa thì bên ngoài có tiếng xe, rồi tiếng lanh canh mở cổng.
“Ba về!”
Trung giật bắn mình, hoảng hốt.
“Yên nào! Sợ gì?! Con ra ngoài đó đi, mẹ trong này, mẹ chờ~!”
Duyên kéo dài tiếng chờ đầy gợi tình, Trung hít sâu lấy lại bình tĩnh, rồi mặc lại quần, đi ra.
“Ba mới về!”
“Uk, mẹ con đâu?!”
“Mẹ giận ba, vào phòng con nằm rồi ak”
“Thế thì tốt! Đỡ nghe lải nhải”
Ông An lè nhè, chệnh choạng từng bước vào phòng, ông nằm vật ra giường, chẳng mấy chốc đã ngáy như kéo gỗ.
“Ba. Ba”
Trung lay lay ông An nhưng ba nó vẫn không phản ứng gì. Nó cười khẩy, chợt một vòng tay ôm lấy nó từ phía sau.
“Sao lâu thế con yêu~!”
“Thì cũng phải chờ ba ngủ đã chứ mẹ”
Trung khoác tay ra sau lưng Duyên, hất đầu về phía ông An.
“Hứ! Thằng hũ hèm!”
Duyên chửi chồng đầy khinh bỉ, nàng vòng 2 tay qua đầu Trung, vít cổ con xuống.
“Mẹ không thèm thằng say kia làm chồng mẹ nữa! Con làm chồng mới của mẹ nhé~!”
Trung im lặng, nhìn vào mắt mẹ. Duyên mỉm cười, hôn lên môi con.
“Về phòng gieo giống cho em đi anh~ em thèm lắm rồi~!”
Trung vật Duyên nằm lên giường, ngay bên cạnh ông An.
“Cần gì phải về phòng, anh sẽ gieo giống cho em ở ngay đây luôn!”
Liếc nhìn chồng đang nằm ngáy pho pho, Duyên liếm liếm môi.
“Liều thế! Lỡ ổng tỉnh thì sao?”
“Thì anh cho ổng xem anh đụ em như thế nào!”
“Hích hích~ vậy sao còn chưa đụ em đi~!?”
Thật đáng tiếc, cả đêm ông An ngủ ngon lành, bỏ mất show diễn của vợ và con ông.
2h sáng, Duyên quỳ bò ngay trên đầu chồng, Trung từ đằng sau thúc phành phạch vào cái Ɩồŋ đỏ mọng, nhoe nhoét nước Ɩồŋ và tinh khí của mẹ, mỗi lần thúc vào là nước dịch lại bắn tung tóe xuống mặt ông An.
“Ứ~ứ~~em sướng~ em sướng Ɩồŋ quá anh ơi~~!”
“Em sướng lắm hả, vậy cặċ anh với cặċ ổng, ai địŧ sướng hơn?”
“Ư~hư~~ đương nhiên là cặċ anh rồi!!”
“Giỏi lắm!! Anh chuẩn bị thưởng cho em nè”
“Thưởng cho em đi anh~ Bắn ngập Ɩồŋ em đi anh ơi~”
“Nhận lấy nè!!!”
“Ứ~ớ~ớ~~sướng quá~~”
Trung thở hồng hộc, ngã phịch về phía sau, “ọt” tinh dịch trong Ɩồŋ Duyên rớt thẳng xuống mặt chồng nàng.
“Hihihi~Quá trời luôn~! Kiểu này em dính bầu là cái chắc~!”
Duyên nói chuyện với con bằng một giọng nói đầy õng ẹo, gợi tình, nàng cúi người liếm sạch sẽ nước dịch, tinh khí trên mặt ông An.
Bốp!
Trung vỗ mạnh vào cái mông trắng của Duyên làm hằn đỏ dấu tay.
“Giống của anh còn nhiều lắm, về phòng mình gieo tiếp thôi em yêu!”
“Dạ~!”
Duyên bụm Ɩồŋ, bước theo Trung về phòng, đêm nay, và những đêm sau, Ɩồŋ nàng sẽ được ăn no nê tinh dịch của con trai.
Gần 1 năm sau, vẫn là căn nhà nhỏ yên bình của vợ chồng An – Duyên, ông An đang nằm ngáy khò khò ngủ quên trời đất, đôi mắt trũng sâu, nhắm nghiền trên gương mặt hốc hác, vàng vọt, phòng bên cạnh, Duyên, vợ ông quỳ trên giường, chống tay vào tường, cặp vú to căng cùng cái bụng bầu 9 tháng lặc lè lúc lắc theo từng nhịp nắc nhẹ nhàng của con trai, 2 núm vú thâm đen thỉnh thoảng lại phọt ra vài tia sữa.
“Hihi, ông bà ta nói cấm có sai. Đúng là chơi vợ chửa sướng nữa cuộc đời!”
“Híhí~ sướng nhưng đừng có làm mạnh quá, coi chừng con đó anh~!”
“Ừ, anh biết rồi mà!”
“Thằng hết xí quách kia sớm muộn gì cũng chết vì bệnh, lúc đó em sẽ là của anh hoàn toàn rồi!”
“Hêhêhê, mình lại làm thêm vài đứa nữa nhe em!?”
“Xí! Muốn đụ Ɩồŋ chửa chứ gì!”
“Sao em hiểu anh quá vậy hả?!”
“Em đẻ anh ra mà sao không hiểu được~!”
“Hahaha…”
Hai mẹ con cùng cười vang. Lại một ngày nữa trôi qua trên căn nhà của một gia đình hạnh phúc.
— Hết —
Để lại một bình luận