“Ba lại nhậu say nữa rồi!”
Trung nằm trong phòng, nhắm mắt, cố lờ đi tiếng cãi nhau bên phòng ba mẹ. Ông An cha nó thường hay nhậu nhẹt với bạn bè, dù cho mẹ Trung đã nhiều lần nhắc chồng phải chú ý giữ sức khỏe, ông vẫn bỏ ngoài tai. Đêm nay cũng vậy, nhắn tin cho vk báo không về ăn cơm, ông An đi nhậu gần nữa đêm mới về, để Trung ở nhà đối mặt với cơn giận giữ của mẹ.
Cốc cốc…
“Ngủ chưa con!?”
Trung hơi giật mình vì tiếng gõ cửa, Duyên, mẹ Trung bước vào.
“Đêm nay mẹ ngủ với con nhé. Ba say rồi ngủ ngáy làm mẹ không ngủ được”
“Vâng”
Trung chán nản nhích người vào trong, mẹ nó ngủ ở đây, vậy là đêm nay nó khỏi quay tay rồi, nó bắt đầu quay tay từ cách đây hơn 1 năm, từ đó, đêm nào nó cũng phải cho ra 1 lần thì mới ngủ được.
Hai mẹ con nằm cạnh nhau trong im lặng, mùi xà bông tắm từ mẹ thoang thoảng, hít mùi hương ấy làm con cặċ Trung tự động cương lên. Trung len lén nhìn mẹ, ngực mẹ nhấp nhô theo từng hơi thở, hình như mẹ không mặc áo lót, trong ánh sáng mờ mờ của cái đèn ngủ, Trung như thấy núm vú mẹ hơi cộm lên qua làn vải mỏng, Duyên năm nay 35 tuổi, vẫn còn xuân sắc lắm. Duyên chợt xoay lưng về phía con, một chân hơi gập lại, Trung nhìn vào mông mẹ mà nuốt nước bọt, nó nhận ra, mẹ nó lại hấp dẫn như vậy. Trung bất giác thọc tay vào quần, cầm cặċ xóc nhè nhẹ.
Duyên từ từ mở mắt, cơn giận với chồng làm nàng không ngủ được, rồi nàng nhận thấy những nhịp điệu đều đặn, nhẹ nhàng xuất phát từ thằng con, Duyên hơi chau mày, “chẳng lẽ…”
Trung giật mình khi mẹ xoay người lại, đối mặt với nó, nhưng đôi mắt nhắm của mẹ dần làm nó yên tâm, nằm yên một chút nữa cho chắc, thấy mẹ vẫn nằm yên, hơi thở đều đều, bàn tay của nó lại tiếp tục hoạt động, Trung nhìn chằm chằm vào mặt mẹ, tưởng tượng ra đôi môi mẹ đang bú cặċ nó, bàn tay nó vô tình sục nhanh hơn.
Duyên hơi hé mắt, sự nghi ngờ của nàng đã được xác nhận, con nàng đang thủ dâm, điều này như một tia sét nổ ra trong đầu nàng, con trai nàng đã lớn rồi, nhưng, chẳng phải nó đang nhìn nàng hay sao? Con trai nàng dùng nàng làm đối tượng để thủ dâm ư? Tim Duyên đập mạnh, một sự tức giận chen lẫn xấu hổ và một chút gì đó… khó tả trần đầy trong lòng ngực nàng.
“Ư… mẹ ơi…”
Trung rên nhẹ, bàn tay nó bó cặċ chặt hơn, nó sắp ra. Chợt Trung mở to mắt, cơn cực khoái sắp ập tới biến đi đâu mất, trong nó chỉ còn lại sự sợ hãi, mẹ nó đã mở mắt ra, nhìn nó từ bao giờ.
Trung thút thít khóc, nó chưa bao giờ sợ hãi và xấu hổ đến như vậy, nó đã nói hết với mẹ nó, từ lúc nó biết thủ dâm đến suy nghĩ của nó về mẹ trong tối hôm nay. Trung chờ đợi một trận la mắng từ người mẹ nghiêm khắc, nhưng không, Duyên đã ôm lấy nó. Duyên là một người mẹ nghiêm khắc, đúng vậy, nàng muốn con nàng lớn lên nên người, lại thêm những lúc căng thẳng mệt mỏi trong công việc và ông chồng say xỉn làm nàng hay cáu gắt, la mắng con, nhưng sâu thẳm trong nàng, vẫn là một người mẹ thương con, nàng biết, việc con nàng thủ dâm chỉ là biểu hiện sinh lý bình thường mà thôi, nhìn con thút thít khóc trong lo sợ, lòng nàng cũng thổn thức, nàng ôm lấy con vào lòng, thủ thỉ những lời an ủi, nàng giải thích cho con biết, việc thủ dâm là bình thường, không có gì đáng trách, nhưng thủ dâm hàng ngày như vậy là không tốt, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe…
Nằm trong lòng mẹ, cảm nhận hơi nóng từ mẹ, hít lấy hương thơm từ cơ thể mẹ, Trung dần bình tĩnh lại, cùng với điều đó, con cặċ Trung lại bắt đầu không nghe lời, từ từ ngóc đầu dậy. Ôm sát con vào người, Duyên cũng đã cảm nhận được một vật cưng cứng chạm vào mình, nàng thở dài nhìn xuống con trai.
“Con lại cứng rồi phải không?!”
“… Vâng…”
Trung rụt rè trả lời, đôi mắt rưng rưng nhìn mẹ. Duyên mỉm cười nhẹ nhàng.
“Lỡ rồi, đêm nay con cho nó ra đi. Nhanh rồi ngủ”
Trung ngỡ ngàng trước lời nói của mẹ, nhưng rất nhanh, bàn tay nó lại lần mò, vuốt ve con cặċ, lần này không còn giấu diếm nữa, nó cố xóc thật nhanh.
“Con… cởi quần ra, xóc cho khỏi vướng”
Ngay cả bản thân Duyên cũng không hiểu vì sao nàng lại yêu cầu con trai làm như vậy, nhưng gần như ngay lập tức, con cặċ non tơ đã hiện ra trước mắt nàng, vô tình, Duyên nuốt ức một cái.
“Mẹ… mẹ ơi…”
Trung nhìn chằm chằm vào mặt mẹ, thở ra thật mạnh, tay xóc càng lúc càng nhanh, và rồi, trước đôi mắt mở to của Duyên, cặċ nó giật giật rồi bắn thật mạnh, dòng tinh nóng bắn ra mạnh đến mức bay dính cả vào mặt Duyên.
“Con… xin lỗi”
Trung hốt hoảng ngồi dậy, tìm gì đó lau mặt cho mẹ, nhưng Duyên đã ấn con xuống.
“Không sao, con cứ nằm ngủ đi, mẹ tự lau được!”
Duyên dùng tay trần quẹt tinh dịch dính trên mặt, nàng ngồi dậy, đi ra khỏi phòng con, đứng trước bồn rửa mặt, nàng nhìn vào mình trong gương rồi nhìn vào mấy ngón tay dính tinh dịch, bất giác Duyên đưa ngón tay lên mũi ngửi, “Nồng quá!”, Duyên nhìn nhìn mấy ngón tay trước mặt, đôi môi nàng hé mở, một chút chần chừ, và rồi, tinh dịch trên mấy ngón tay được nàng mút sạch.
Cuộc sống vẫn trôi qua bình thường trong căn nhà nhỏ của gia đình Duyên, chỉ có đôi lúc, Duyên cảm nhận thấy một ánh mắt nóng bỏng dõi theo nàng.
Tối nay, ông An lại đi nhậu. Trung đã thấp thỏm từ chiều khi nghe mẹ nói về việc này, nó nằm trên giường chờ đợi, và rồi, “cạch” tiếng cửa mở…
“Con ngủ chưa?!”
Tối nay, Duyên lại qua phòng con ngủ, hai mẹ con đã nằm như vậy gần 15 phút, im lặng, như đang chờ đợi điều gì đó.
“Mẹ ơi!”
Duyên giật mình khi nghe con gọi, nàng nhìn con, con trai nàng đang nhìn nàng với ánh mắt van nài, con cặċ nó đang đội cái quần đùi lên như một ngọn đồi nhỏ. Duyên gật nhẹ, Trung vội vã lột quần ra, con cặċ 14 tuổi mà đã dài và to gần như bằng với cha nó, theo như Duyên nhận xét. Trung vuốt ve nhẹ nhàng con cặċ, rồi xóc nhẹ, đôi mắt nó di chuyển khắp cơ thể mẹ, nó xóc nhanh dần, nhanh dần, mắt Duyên nhìn không chớp vào con cặċ con, như chờ đợi thứ dịch nhầy trắng đục, nóng bỏng lại một lần nữa bắn vào mặt mình, nhưng…
“Sao lâu thế con? Gần ra chưa?!”
“Dạ… chưa”
Duyên nhíu mày nhìn con, mồ hôi đã lấm tấm trên trán nó, hơi thở nó nặng nhọc, nhưng con cặċ không có vẻ gì sắp ra cả.
“Hay… phù… hay là mẹ xóc… phù… cho con?!”
Duyên sửng sốt với đề nghị của con trai, nhưng nhìn ánh măt chờ đợi của con, nhìn những giọt mồ hôi trên trán con, đôi bàn tay nàng từ từ đưa lại gần, gần, gần lắm, nàng như cảm nhận được hơi nóng từ con cặċ kia tỏa ra.
“Ư~!”
Trung run nhẹ khi Duyên nắm lấy cặċ nó, cảm giác mềm mại quá! Duyên xóc nhè nhẹ.
“Bóp chặt tí đi mẹ. Úi! Nhẹ!”
“Hừ! Con đòi hỏi quá nhé!”
“Hì… hì… Xóc nhanh tí mẹ ơi. Ui Sướng!!”
“Ra nhanh đi nào!”
Trung ngồi nhìn cặp vú mẹ rung rung…
“Cho con sờ ti nhé?!”
“Hừm!”
Hai bàn tay Trung chụp lấy bộ ngực trần của Duyên xoa nắn, hơi thở của 2 mẹ con trở nên nặng nề, hổn hển.
“Ư~~con ra~con ra~~!!”
“Ứ~!”
Duyên rên nhẹ khi dòng tinh khí bắn thẳng vào mặt nàng, tinh nhiều quá, tràn cả 2 bàn tay.
“Eo ôi! Nhiều ghê!”
“Hìhì! Thì con nghe lời mẹ, từ hôm bữa đến giờ con có thủ dâm nữa đâu.”
“Ngoan vậy là tốt đấy!”
“Con ngoan thì mẹ lại… ùm… xóc cho con nhé?!”
“… Để xem. Con mở cửa giúp mẹ nào”
Duyên mỉm cười với con đầy vui vẻ, nàng lại ra ngoài để rửa tay, rửa mặt. Đợi cánh cửa phòng con đóng lại, Duyên đưa 2 bàn tay dính đầy tinh khí lên mũi hít thật sâu, nàng cho mấy ngón tay trái vào miệng mút, “Ôi! Tinh khí của con trai mình!”, Không biết vô tình hay cố ý, Duyên thọc bàn tay phải vào trong quần, mấy ngón tay dính đầy tinh dịch chui vào Ɩồŋ nàng móc ngoáy.
“Ư~~!!”
Duyên cắn chặt răng, đứng dựa vào tường cho khỏi ngã, Ɩồŋ nàng mấp máy, nó đã ra nước ướt nhẹp từ lúc Trung bóp vú nàng.
Gần như thành thói quen, ngày nào ông An đi nhậu, hôm ấy, Duyên sẽ sang ngủ với con. Không biết từ lúc nào, Duyên không còn khó chịu mỗi khi chồng nàng đi nhậu nữa, đối với Trung, người mẹ hà khắc trước kia đã biến mất, mà thay vào đó, là một người mẹ dịu dàng, dễ dãi và… hơi đỉ thỏa.
“Hôm nay ba lại không ăn cơm”
Duyên nói một cách hờ hững, hai mẹ con nhìn nhau cười cười, Trung ngồi cạnh nàng trên ghế sofa, bàn tay thò qua bóp vú nàng, Duyên hơi ưỡn ngực ra cho con bóp dễ hơn, rồi đánh nhẹ lên bàn tay hư hỏng của con.
“Nỡm ak~! Nhanh dọn chén ăn cơm. Bóp vú mẹ chiều giờ chưa đã hay sao?!”
Duyên liếc mắt với đầy tình tứ, nàng ỏn ẻn lắc mông đi vào bếp, Trung chạy theo bóp vào mông nàng. Hai mẹ con cùng chuẩn bị bữa cơm chiều trong không khi đầy vui vẻ.
Cùng với tần suất Duyên sang phòng Trung càng nhiều thì đòi hỏi của Trung với Duyên càng tăng lên, ban đầu Duyên không đồng ý, nhưng nhìn ánh mắt cầu khẩn của con trai, cùng lời hứa cố gắng học tập, cũng như một chút gì đó hư hỏng thúc đẩy, Duyên đã xiêu lòng. Từ việc nàng để con bóp vú nàng trong khi nàng xóc cặċ nó, giờ đây, trên giường Trung, Duyên đang nằm trên người con, đôi mắt đê mê, cả 2 mẹ con đều không một mảnh vải tên người, Trung hít lấy hít để mùi Ɩồŋ mẹ, cái lưỡi nó liếm lên liếm xuống, đôi lúc lại cho vào Ɩồŋ Duyên mà ngoáy, 2 bàn tay nó tha hồ nắn bóp cặp mông to tròn của mẹ, bên dưới, Duyên đang chu môi mút cặċ nó chùn chụt, âm thanh sụp xoạp, chụt chụt vang khắp căn phòng nhỏ.
“Ugr…”
Trung rên lên.
“Bắn vào miệng mẹ đi con!! Nhanh cho mẹ tinh trùng của con nào!!”
Duyên ngậm chặt cặċ con như sợ có giọt tinh thất thoát ra ngoài, Trung hẩy cặċ lên đồng thời quặp 2 chân vào đầu mẹ, ép chặt xuống.
“Um~… um~… A! Khụ! Con… con muốn mẹ chết ngạt hả?!”
Duyên bật người dậy, đánh vào đùi con.
“Con xin lỗi! Tại mẹ bú con sướng quá!”
Trung cười hì hì, vuốt ve mông mẹ làm lành. Duyên cũng cười hihi, nàng quay người lại, ngồi đối mặt với con, Duyên há miệng, tinh dịch cùng nước miếng nhiễu lên ngực Trung thành vũng.
“Nhiều quá nè~!”
Duyên cúi người, lại lè lưỡi liếm sạch hỗn hợp kia, không quên liếm luôn 2 núm vú của con trai. Trung nằm dài, lim dim mắt, tận hưởng hình ảnh dâm đãng trước mắt mình.
“Ui! Con lại nứng nữa rồi hả?~ Khỏe thế~!”
Duyên thò tay ra sau, cầm lấy cặċ Trung, tuy vừa xuất tinh nhưng nó đã cứng lại rồi.
“Mẹ ơi!! Hôm nay… cho con…”
“Không được”
Nghe con ấp úng, Duyên biết con trai mình muốn gì. Mặc kệ ánh mắt van nài của con, trong chuyện này, nàng vẫn rất cương quyết.
Thời gian dần trôi, mối quan hệ của hai mẹ con càng ngày càng mập mờ, chỉ còn cách bước cuối cùng kia một lằn ranh mỏng manh, mà cái lằn ranh ấy, nó bị xóa đi vào lúc nào, là do Duyên quyết định.
“Thưa mẹ con mới về!!”
Hôm nay là ngày biết kết quả thi lên cấp của Trung, mặc dù đã dự đoán được kết quả từ trước, nhưng hai mẹ con vẫn cảm thấy hồi hộp. Duyên xin nghỉ làm hôm nay để chuẩn bị bữa tiệc nho nhỏ ăn mừng cho con trai.
“Kết quả thế nào hả con!”
“Con đậu rồi!”
Trung reo vang rồi ôm chầm lấy Duyên, nàng nhìn con đầy hạnh phúc và yêu thương, đứa con bé bỏng của nàng, giờ đây đã cao hơn nàng một cái đầu, cơ thể 15 tuổi nở nang, săn chắc. Trung nhìn mẹ đắm đuối, hai bờ môi tìm đến nhau, thật lâu sau, 2 mẹ con mới dứt ra.
“Con đi thay đồ đi. Rồi con sẽ có thưởng!”
Duyên đỏ mặt quay đi, xấu hổ như cô dâu mới cưới, cơ thể và tâm hồn Trung như rúng động, cả hai mẹ con đều hiểu, “phần thưởng” mà Duyên nói đến là gì.
Cả một ngày hôm ấy, Trung như người mất hồn, ông An cười cười, “mới đậu cấp 3 thôi mà đã ngơ ngẩn thế con trai”, cả Trung lẫn Duyên đều cười khi nghe chồng nói như vậy, Duyên vừa cười, vừa nhìn chồng với ánh mắt đầy chế giễu.
Reng Reng…
Tiếng điện thoại của Duyên vang lên.
“Vâng. Vâng. Vâng”
Duyên cúp máy, cười khẩy rồi thẩy cái điện thoại lên bàn.
“Ba lại nhậu nữa ak mẹ?”
Trung ngẩng mặt khỏi bầu ngực của mẹ mà hỏi, bàn tay vẫn không ngừng ngọ nguậy trong váy Duyên.
“Biết rồi còn hỏi! Mặc kệ thằng hũ hèm đó đi con!”
Duyên tối nay mặc cái đầm trễ vai đỏ thắm, nàng đang ngồi trên đùi con, tận hưởng những cái vuốt ve nhẹ nhàng đầy yêu thương, trước mặt hai mẹ con là một bàn tiệc nhỏ cho 2 người, với ánh nến vô cùng lãng mạn.
“Mình ăn thôi con!”
“Con không muốn ăn bây giờ!”
“Hứ! Mẹ biết tỏng con muốn gì. Ăn nhanh đi, rồi… muốn gì được nấy! Híhíhí~”
Bữa tối lãng mạn giữa 2 mẹ con rất nhanh đã kết thúc, nhưng sự háo hức của Trung lại một lần nữa bị Duyên tạt gáo nước lạnh khi nàng ỡm ờ từ chối nó.
“Cứ từ từ~!”
Nàng đã trả lời như vậy trước khi vùng thoát khỏi vòng tay con.
21h, ông An vẫn chưa về, Trung ngồi xem TV trong bực bội, giờ nó như một ngọn núi lửa, chỉ chực bùng nổ.
“Hihihi~sao mà cau có thế con trai~!?”
Trung liếc nhìn về hướng mẹ, nó mở to mắt, Duyên đứng đó, bầu ngực chỉ được một sợi ruy băng đỏ quấn quanh, thắt nơ ở phía trước, còn bên dưới, cái quần lót không hề có một mảnh vải nào, hoàn toàn là những sợi dây đỏ ghép lại, không hề có tác dụng che đậy, để lộ ra cái mu Ɩồŋ mum múp, được cạo sạch lông nhẵn nhụi.
Để lại một bình luận