Phần 3
Sáng hôm sau, tiếng gà gáy gần nhà hàng xóm… “Ò Ó oooo…” chợt tỉnh giấc, mình vẫn còn bồi hồi chưa tỉnh giấc. Ánh nắng chói lóa chiếu sáng qua cửa sổ, rọi hẳn xuống vào cửa sổ phòng của tôi. Tôi thức dậy nhìn lên đồng hồ bây giờ chưa gì đã 8h sáng. Trái đất đi nhanh thật đấy chứ!
Vừa bước xuống lầu gặp mẹ, mẹ nói:
– Dậy rồi hả, hôm nay dậy muộn vậy con. Rửa mặt, lên ăn sáng đi nè.
Tôi bước vào phòng tắm, cầm chiếc bàn chải đánh răng tha một tí kem PS đang đưa bàn chải lên đánh, chợt nghe tiếng bác Nhân:
– Vy… con có nhà không.
Tiếng cửa két… két sắt mở ra.
– Dạ… con chào Ba.
– Ba đến đây thăm con, sẵn Bác nói cái chuyện về thằng Hải con nhà bác.
– Thôi ba đừng nhắc đến anh Hải nữa.
– Chắc con giận nó lắm… nhưng con à, tha lỗi cho nó đi ha.
– Bác hôm qua nghe tin bác năm gần đây nói lại mới biết cái thằng Hải này nó hư thật… nhưng con à, con nể tình bác mà cho nó cơ hội đi.
– Thôi ba à… đừng nói nữa. Anh Hải nhiều lần lắm rồi… con buồn lắm… con không chấp nhận anh Hải như vậy đâu. Mai mốt chắc con ly dị ảnh.
– Bác đã nói nhiều lần rồi, hôm qua bác chửi nó rất nhiều… nhưng nó vẫn không nói gì hết… thôi cho Bác xin lỗi. Nhưng con phải nghĩ đến thằng Bo nó cũng là cháu của bác… con hãy nghĩ đến thằng nhỏ, mà nhận lại nó đi.
Tôi nghe tiếng mẹ tôi bước ra khỏi nhà:
– Đúng rồi đó, Vy thử nghe lời bác Nhân. Cho thằng Hải cơ hội đi.
Chị Vy:
– Không phải con không cho ảnh cơ hội, mà vì ảnh đã phụ tình con rồi, bây giờ ảnh đã có người mới. Mặc kệ ảnh đi… ảnh chê con nghèo. Chê con không bằng được con nhỏ kia… Con không có dại gì mà đến trước mặt anh Hải mà tha lỗi cho ảnh.
Bác Nhân lắc đầu, không còn muốn chút hy vọng gì, cũng tại cái thằng con mình không nên người quá lăng nhăng làm khổ con gái người ta, cũng đành phải bó tay thôi.
– Vậy còn thằng Bo, hai mẹ con sẽ sống đâu ra sao…
– Trong nay mai gì đó, con sẽ rời khỏi căn nhà này mà ba đã cho hai chúng con.
Bác Nhân suy nghĩ, dù gì con mình cũng có lỗi, đã làm con ta mất hạnh phúc như vậy, còn thằng cu bo nữa chứ… ông cũng không muốn mất đứa cháu lanh lợi dễ thương này… ông thấy hai mẹ con chị Vy như vậy… rồi nói:
– Thôi con cứ ở đây đi, dù sao gì nhà này hồi đó bác cho hai đứa con ở, bây giờ thằng Hải nó đi rồi. Con hãy ở lại đây, vì Bác cũng thương cháu nội của bác lắm, coi như là bác để lại cho cháu nó ở.
– Con cám ơn ba… Không ba đừng làm vậy.
– Bây giờ kiếm nhà khó mà lại mắc, con làm công nhân có đủ sống không… cứ ở lại đây… để bác lâu lâu có thể mà còn ghé thăm thằng cháu.
Mẹ tôi nói:
– Uhm đúng rồi đó…
Chị Vy suy nghĩ một hồi rồi cũng “Ậm… ừ”.
Tôi đang đánh răng súc miệng nghe chị bên ngoài nói với bác Nhân chấp nhận ở lại đây tôi rất vui mừng, vì chị ở lại tôi có thể gặp chị thường xuyên, tôi không muốn xa chị đâu… còn thằng Bo nữa thương nó lắm. Bác nhân nói rồi bác chào rồi dắt chiếc xe vespa thời cổ… leo lên chiếc xe… bạch bạch bạch… rồi chạy ra khỏi hẻm.
Tôi vui mừng vì chị đã ở lại đây, tâm hồn tôi thoải mái, vui hẳn lên súc miệng rửa mặt xong định ra đầu ngõ mà làm vài dĩa cơm… khoảng 9h tôi dắt xe airblade của mình chạy ra đầu ngõ… vừa chạy đến nơi kêu Cô thúy:
– Cô thúy ơi… cho con dĩa sườn trứng nha…
– Uhm đợi cô tí nha có liền.
Ngó nghiêng ngó dọc vừa ngồi xuống chiếc bàn, tôi thấy chị Vy đang đút cơm cho thằng Bo ăn… tôi cười với thằng Bo, nó thấy tôi nói:
– Anh Nam kia… anh Nam kia mẹ.
Chị nhìn tôi một cái, tôi chào chị, chị dường như không chào gì tôi, không thèm đếm xỉa tôi. Chị nhìn xong rồi chị quay qua hướng khác rồi nói:
– Ăn Cơm đi nè Bo… không có anh Nam gì gì hết.
Tôi buồn lắm dường như cái chuyện tối hôm qua tôi đã sờ mó chị, chị biết mà đến bây giờ giận tôi, chắc bây giờ chị nghĩ tôi cũng chỉ là thằng đồi bại… thằng dê xồm.
Như mọi bữa là tôi ăn 2 dĩa cơm rồi nay, mình buồn quá… vì đã lỡ làm người khác giận mình… người khác đang nghĩ xấu về mình. Bỗng tiếng chuông điện thoại reo:
Tứng từng… từng tưng… tôi cầm chiếc điện thoại của mình lên, thấy dòng hiện tên thằng Duy. Tôi:
– Alo! Gọi tao có chuyện gì vậy mày.
Đầu dây bên kia thằng Duy gọi:
– Alo… tí nhớ 10h là ra net click nha mày… 10h là có hẹn đánh dota với đám net clik đó.
– Ờ… chết mày nhắc tao mới nhớ, tao quên bữa giờ cũng không có train dota.
– Không sao team mình họp lại vẫn đánh được.
– Mày rủ mấy thằng kia chưa. Để tao kêu thằng Minh nữa.
– Uhm nói nó đi… tí tập trung trước nhà nó lun.
– Ok vậy đi.
Tôi ăn cơm xong, thấy chị Vy và thằng bo đã về nhà rồi, tôi cũng có hẹn vội chạy về nhà, mặc chiếc áo khoác, dắt chiếc xe chạy ra trước nhà thằng Minh.
– Minh mày có nhà không…
– Rồi rồi đợi tao tí.
– Thằng Duy nãy gọi đt tao mới nhớ, là hôm nay warteam với đám net click. Mày cũng không nhắc tao.
– Tao tưởng mày nhớ chứ.
Tiếng xe ùn… ùn ùn… ụn. Ụn, thắng gấp… ét… trước mặt chúng tôi, thì ra là đủ cả team gồm có thằng Duy, Mạnh, Khoa… cộng với tôi và thằng Minh.
Tôi và mấy thằng bạn ai nấy về nhà. Về đến nhà tuy là mới thắng một trận dota vui vẻ, nhưng cứ bực tức mà mình không có người mà tối nay đi cùng hết, thôi mặc kệ, chuẩn bị tắm rửa. Mới đây mà đã 7h tối rồi, tôi tắm rửa xong thay chiếc áo sơ mi đen với chiếc cổ màu trắng chảy dài xuống đường viền nút là màu trắng, ăn mặc nhìn tôi khá bảnh bao, trông giống một chàng công tử, bước ra đường với bao cô gái có thể mà nhìn nhìn.
Tôi lấy chai nước hoa romano xịt xịt lên người cho một chút mùi đàn ông quyến rũ. Bước ra khỏi nhà, vì hôm nay là chủ nhật cả gia đình, ba mẹ cũng đi chơi, thằng em trai của tôi thì giờ này nó cũng la cà ở đâu rồi, tôi dắt chiếc airb ra khỏi nhà, khóa cửa lại. Chạy xe ra đầu hẻm tôi thấy thằng Minh chúng tôi chạy xe qua nhà con Linh. Hôm nay con Linh cũng đẹp chứ mặc áo thun hở ngực quần đùi, bước lên xe thằng Minh thấy thằng này sướng ghê được chở con Linh, chân nó thì dài, cặp đùi trắng ngần… tôi thấy mà ganh tị.
Chúng tôi tập chung tại Quán Lẩu Phố… vừa bước vào quán… cả đám hò hé… vui thật chứ… mọi người ai cũng nhìn, mấy thằng này làm quá thật. Tôi thấy thằng nào cũng có các em của mình bên cạnh. Tôi thấy bọn chúng đêm nay sướng thật, ấm cún thật, đi xe một mình lạnh mà buồn thật đấy. Có 10 người mà ăn cũng gần 1 triệu… sau khi no nê cả đám rủ nhau vào karaoke… Mọi người bước vào karaoke… mới lúc đầu còn karaoke rồi đầu tiên tôi thấy con Trúc với thằng Duy bắt đầu ôm nhau hôn hít, cả đám tụi nó cũng bắt chước theo mà hôn hít… tôi nhìn bọn chúng mà người tôi cũng thấy nóng dần.
Thằng Mạnh nó vội lấy tay mình xoa xoa vú con Mi tôi nhìn hai đứa nó mà muốn nứng theo… không cầm lòng được bên dưới cu của tôi đã ngốc dậy. Tôi thấy thằng Khoa cũng đâu có vừa gì… nó sờ đùi con Trân… con Trân vì nó mặc quần đùi quá ngắn, nó có làn da trắng thật… tay của thằng Khoa luồn vào dưới háng con Trân con Trân không ngần ngại khẻ rên ư ử… Cả đám mọi người ai cũng nhìn hai đứa nó, bọn chúng nhìn nhau cười… rồi cũng bắt đầu tình tứ làm mỗi thằng một con… tiếng trong phòng karaoke nghe như thế giới lầu xanh.
Tiếng rên rỉ khe khẽ… ua ưa… a… aaaaa. Tôi chịu không nổi tiếng lại gần người con Mi bồ thằng Khoa tôi đưa tay sờ sờ đùi con nhỏ… con Mi cũng thích thú… nhìn tôi mà cười… Thằng khoa cũng không nói gì… tôi tiếp tục luồn tay vào trong áo, sờ soạng bên trong vú của con Mi, tôi nặn nặn bóp vú Mi nó rên thảm thiết…
– đau quá anh Nam.
Cả đám dường như bắt đầu vào cuộc gây cấn. Bổng ánh sáng đèn phát sáng lên. Cả đám phải dừng lại… thì ra là thằng nhân viên phòng karaoke nó đuổi chúng tôi ra bên ngoài… nó bảo:
– Mấy anh thông cảm nha. Chúng em chỉ giải trí karaoke thôi, có thể các anh sang nhà nghỉ kế bên. Tôi tiếc nhất là cái con Mi nó cũng đã lắm chứ, da thì trắng, điện nước đầy đủ, đang xoa cặp ngực nó.
Cũng muốn thưởng thức vợ của thằng bạn lắm chứ. Cả đám chúng tôi mất hứng… mọi người sửa soạn, mặc áo chỉnh tề lại. Rồi tính tiền bọn nó nói với nhau. Thằng Duy:
– Thôi chúng ta mỗi người vào một phòng ha… hahaha. Thôi mày về đi Nam tụi tao ở lại đây. Đừng có buồn nha mày.
Nó nói nhỏ tôi:
– Dọc đường kiếm một con nào đi với mày.
Tôi cười bảo:
– Thôi tao về đây. Giờ này cũng trễ rồi.
– Tụi bây với mấy em hạnh phúc nha.
Tôi trên đường về đến nhà, lòng buồn buồn… phía sau xe của tôi không có ai, trời thì lạnh không có một người mà để ôm cho thật ấm. Nhìn mọi người đi trên đường có đôi có cặp… tôi thấy mình Lạnh quá… Lạnh quá.
Về đến nhà bây giờ cũng 11h rồi, giờ này là giờ người ta bắt đầu đi chơi, ba má tôi cũng chưa về. Nhà mỗi chỉ có thằng Bi là nó vừa đi với đám bạn về. Vừa bước vào nhà thằng Bi em tôi nó nói:
– Đu… ghê ta hồi sáng mới warteam với mấy anh ở tiệm net click thắng… đám bạn em ai cũng biết. Tụi nó cũng khen anh làm nở mặt nở mày.
Tôi: Hahaha… thắng hên thôi mày ơi.
Bi: Anh mai mốt chỉ em vài kĩ năng.
Tôi: Tao không chỉ, mày lo mà học đi. Chơi riết, tao lâu lâu mới dota thôi. Thắng rồi thì cũng trở lại bình thường.
Thằng Bi nó buồn mặt quê sệ không nói gì mà đi vào phòng. Tôi cũng đang buồn nên có thể mà giận cá chém thớt chửi nó, nhưng cũng đúng. Lo mà học thôi, chứ nó cứ chơi game suốt là chết, tôi thì đã bỏ game rồi ít mà đánh dota lắm… vì lần đó đám bạn rủ chơi war team mà đánh thôi. Tôi về phòng buồn quá thôi đánh một giấc mà ngủ cho đến sáng.
Sáng hôm sau, thứ hai đầu tuần lại bắt đầu cái ngày mà mình không thích tí nào, sáng dậy sớm lo chuẩn bị đi học, ăn sáng xong vừa dắt xe bước ra khỏi nhà, tôi thấy chị Vy cũng đang dắt xe ra khỏi nhà, trên tay đeo chiếc balo thằng cu Bo, chị mặc đồng phục công nhân. Chị chuẩn bị đi làm và chở con mình đi học, tôi ngại ngùng mà nhìn chị, tôi tiếng lại nói với cu Bo:
– Bo đi học ngoan nha, chiều anh về có thưởng cho Bo. Anh cũng đi học đây.
– Dạ… anh.
– Chào anh đi học đi con.
– Chào anh…
Chị Vy vẻ mặt lạnh lùng cứ làm ngơ tôi, tôi thấy áy náy. Rồi chị bước lên xe, ẩm thằng bo lên xe rồi bật ga chạy… xa dần… tôi cũng phải đi học thôi. 7h30 có mặt ở lớp. Tôi đến lớp cũng như mọi ngày chắc cũng chỉ ngồi chơi, vì quá mệt mỏi, lên đại học không còn như hồi cấp 3 nữa, tôi càng ngày càng lười biếng… mọi sách vở điều bỏ hết không thèm đếm xỉa, ở lớp tôi cũng chẳng chơi với một ai mà thân hết, ở lớp tôi toàn là bạn tứ xứ ở mọi địa phương tập trung về đây học.
Tụi bạn ở đây không được thân thiết như đám bạn hồi cấp 3, bọn chúng rất chảnh mà phải gọi là chảnh chó, bọn chúng chơi theo kiểu nhà giàu, học thì ngu mà lúc nào cũng tỏ vẻ ra nguy hiểm, cứ như mình rất giỏi không đứa nào chịu thua đứa nào hết… Tôi đấy thấy bọn chúng không được tí nào. Bình thường học ở lớp tôi cũng không phát biểu, hay năng động, sôi nổi như hồi cấp 3 nữa.
Thôi mình chỉ biết lo bản thân mình thôi thi qua môn là ok rồi, hôm nay là ngày thuyết trình môn Tài Chính Doanh Nghiệp. Cả lớp ai cũng xôn xao, ầm ĩ bận rộn hết, chỉ mỗi tôi không thèm quan tâm, bọn chúng làm gì làm, mình tham gia vào nhóm là được rồi. Bọn chúng đặt câu hỏi, trả lời bàn cãi om sòm, tôi thấy mấy thằng này tạp nham quá, tranh chấp chi được gì đâu.
(Tuy là biết mỗi thuyết trình thì rút ra cho mình được nhiều kiến thức, tìm tòi, học hỏi, giao tiếp, ứng xử… nhưng đối với tôi bây giờ là uể oải không muốn học.)
Sau khi kết thúc buổi học hôm nay, tiếng chuông trường reo… reng… reng. Reng… tôi thấy mừng quá, thấy người mình nhẹ nhõm dần, chán khi ở lớp lắm rồi. Về đến nhà người mệt mỏi, tôi ăn cơm trưa xong lên mạng xem phim một hồi, leo lên giường mà ngủ một giấc đến tới 6h chiều… tỉnh dậy người thấy uể oải, hôm nay trời nóng thật… tôi rửa mặt thấy trời nóng quá đành ra lang cang sao mà đứng hóng gió, ra phía sau nhà nghe tiếng nước vòi sen ở bên nhà chị Vy chảy, giờ này chị mới vừa đi làm về, tôi biết chị chắc đang tắm đấy…
Nghe tiếng nước chảy lòng thấy nôn nôn, người rạo rực thiếu thiếu cái gì đó lắm rồi, tôi bèn leo qua lang cang bước trên tấm tôn nhà chị mà đi lại cái lổ mục trên nóc nhà chị, tôi nhìn qua lỗ tôn mục: Chị Vy đang chà sữa tắm trên người, tay chị luồn xuống dưới háng khiều móc cái Ɩồŋ của chị, chị ngửa mặt lên mà nhăn nhó, tận hưởng cái cảm giác mà dục vọng mà ai cũng phải mê hết, chị đang thủ dâm, tay chị thọt ra thọt vào… tôi còn nghe tiếng xộc… xộc… xộc… chị thì rên khe khẽ:
– Ưư… ư ư… ử.
Tôi nhìn lấy tay mình mà xoa xoa bùi mình… nhìn chị khiêu khích quá… chưa gì tình đã thọt ra ngoài, quần tôi ướt đẫm tinh trùng… càng ngày càng nhiều, cứ mỗi buổi chiều là tôi lại nhìn chị tắm, như mọi lần thì chị chỉ tắm xong rồi đi lên nhà, nhưng từ khi cái ngày mà vắng chồng, lần nào tôi nhìn chị tắm cũng thấy chị thủ dâm hết, dường như chị đã thèm khát dục vọng, thèm cái tận hưởng mà người phụ nữ nào có chồng cũng muốn được chồng mình địŧ hết. Tôi mong có một ngày chị hãy tha lỗi cho mình, tôi nguyện sẽ là người giúp đỡ cho chị giải tỏa được cảm giác sung sướng ấy, rồi chuyện gì nó cũng đến rồi sẽ đến… tôi cũng được lần đầu tiên cảm giác được sờ trên làn da thịt của chị. Tôi nhớ là ngày hôm đó…
Để lại một bình luận