Phần 2
Đến chiều hôm sau tôi đinh ra ngoài sau lang cang hóng mát… sẵn tiện xem có chị Vy không. Giờ này như mọi khi là chị Vy đứng ngoài đây phơi đồ… Tôi không thấy chị bèn thôi tập vài động tác… hít đất… xa đơn. Chợt tôi nghe tiếng chị văng vẳng ở đâu.
– Bo không có hư nha để mẹ tắm cho con.
Tôi nghe tiếng nước ở đâu hình như chị đang tắm cho thằng Bo.
– Rồi tắm xong rồi Bo của mẹ giỏi quá… thôi lên nhà trước đi. Bây giờ tới mẹ tắm…
Tôi nghe tiếng cửa cái… Rầm… tiếng vọng ra ở dưới tấm tôn phía sau nhà chị.
Tôi biết là chị đang tắm đấy lòng thấy bức rức ước ao muốn xem thân hình của chị như thế nào. Trời quả là không phụ người, tôi thấy chiếc tôn nhà chị lâu ngày đã bị mục khá to vì anh Hải nhà chị suốt ngày cứ công việc không ai lót lại tấm tôn gặp chỉ có hai mẹ con không ai sửa lại là đúng, nếu nhìn trên cao xuống là thấy hết phòng tắm nhà chị rồi… dường như may mắn đã đến giờ đó cũng khoản 6h chiều vì trời cũng đã tối không có ai tôi bèn leo lan can ra ngoài bước xuống đi trên những tấm tôn nhà chị, tiếng lại gần cái lỗ to đùng mà nhìn xuống.
Chị đang cởi hết quần áo trên người ra, chiếc áo vú chị cởi ra tôi mới thấy rõ cặp vú của chị, núm vú của chị màu hồng… nó nhọn nhọn… chị tiếp tục cởi quần lót của mình đưa lên ngửi ngửi, tôi nhìn từ trên cao xuống không thấy được Ɩồŋ của chị như thế nào… xong rồi chị vứt đồ của mình vào thao giặt đồ.
Chi đưa tay mở vòi sen… chị đắm mình trong dòng nước… thân thể của chị đẹp lồ lộ với đường cong tuyệt mỹ đặc biệt cặp mông nảy nở. Tôi nuốt nước miếng chừng chực, đưa tay xuống hạ bộ. Chị Vy lấy sữa tắm rót lên người rồi xoa khắp nơi, tay chị kỳ cọ đôi vú căng tròn của mình, tay chị xoa xuống bụng, rồi xoa xuống Ɩồŋ của chị. Tôi để ý thấy chị đưa mấy ngón tay thụt ra thụt vào Ɩồŋ của chị.
Chị Vy nhắm nghiền mắt… rên khẽ. “Ư ử…” chả mấy chốc tôi tụt quần xuống sục cu của mình một cách nhanh chóng… phụt… tinh trùng của tôi nhanh chóng phụt ra bên ngoài. Chẳng may tôi phụt nhanh quá không cầm được… rơi xuống trên người chị… tôi run lẩy bẩy… chết mẹ rồi. Dường như chị không biết… chị tiếp tục xoa sữa tắm khắp người chị… tình trùng của tôi hòa lẫn với sữa tắm, chi xoa khắp người mà không hay biết gì. Tôi quay về nhà mình, người còn bàng hoàng sợ sệt.
Từ ngày hôm ấy tôi bắt đầu thèm khát chị… cứ mỗi buổi chiều là tôi rình chị tắm mà mà chị dường như cũng không biết gì. Cứ mỗi lần thấy chị cùng cu Bo là tôi lại gần chị mà nói chuyện… vui đùa cùng cu Bo, dường như chị không biết tôi thèm khao khát chị em muốn lấy chiếm tấm thân của chị, mong một ngày cũng có thể cu này dập nát Ɩồŋ bên trong của chị.
Càng ngày càng thân thiết, mẹ của tôi cũng hay giúp đỡ chị lâu lâu có món gì nấu ở nhà hay món quà là mẹ tôi kêu tôi qua nhà chị mà biếu tặng.
Trưa hôm đó ở nhà, mẹ tôi nấu chè chuối cho cả nhà ăn. Ba tôi thì giờ này còn đi làm chưa có về, thằng em của tôi nó cũng đang đi học, một mình tôi sau khi ăn cơm xong được tráng miệng món chè của mẹ… trong ngon lành, mẹ tôi nấu ăn ngon lắm. Ăn xong mẹ bảo:
– Con à, mẹ có chừa một phần ăn chè xong nhớ đem qua cho chị Vy nữa nghe hok?
– Dạ. Chè còn không mà mẹ còn dễ dành cho ba và thằng út ăn nữa.
– Còn nhiều mà ông tướng… tham ăn quá.
– Thấy hai mẹ con nó tội, Vy nó cũng không có tiền suốt ngày lo cho con… mình ở xóm gần nhau qua biếu cho người ta chứ.
– Uhm. Con đâu có keo gì đâu, mẹ cho ai chứ cho chị Vy là con ưu tiên liền.
Tôi đem bát chè qua chị… nhà chị bây giờ đang đóng cửa, tôi kêu:
– Bo ơi, anh có chè đem qua cho Bo ăn nè… oa ô cả nhà đâu rồi.
– Ơi… đợi chị một tí.
Cửa mở ra.
– Chà gì đây, chè chuối à…
– Uhm mẹ em, biểu em đem qua cho chị.
– Uhm nói với mẹ là chị cám ơn nha.
Tôi đưa bát chè cho chị xong, không nói gì nữa đi về nhà. Ngủ một giấc đến chiều. Chợt tỉnh giấc nhanh thật. Tôi gọi điện thoại cho thằng Minh:
– Ê rảnh không mày… đi uống café chơi.
– Uhm tao cũng định rủ mày nè… chưa gì mày gọi tao rồi.
– Đi quán café Thảo hôm bữa ha.
– Thôi chán lắm mày ơi… chiều giờ này ít khách. Quán ít khách tao không đi đâu.
– Mẹ mày… đi đi. Tao thích hai chị em quán đó… đặc biệt là tao thích cái con em. Me me em nó mậy.
– À à… sao không nói. Để tao giúp cho mày.
– Vậy ha để tao tắm rửa… sửa soạn cái. Rồi ra đi.
Tôi tắm rửa nhanh chóng chạy ra nhà thằng Minh. Hai chúng tôi dắt xe chạy ra quán Thảo. Vừa đặt chân vào quán. Thấy cô em của quán ra mới chúng tôi vào.
Cô em: Hai anh uống gì ạ.
Tôi: Cho anh chai sting đi…
Thằng Minh:
– Anh cũng vậy đi em.
Hôm nay cô em mặt chiếc váy màu trắng, thân hình với đường cong quyến rũ, nhìn cô em giống tiểu thư, dịu dàng… bước đi cũng nhẹ nhàng. Ăn nói từ tốn… chính vì vậy mà tôi kết cô em ở chỗ đó. Nhưng từ đó tới giờ tôi cũng chưa biết cô em tên gì… ra sao, muốn làm quen lắm.
Cô em bước vào.
Nhà lấy hai chai sting bước ra khui nước ngọt cho chúng tôi. Tôi bảo:
– Em dễ thương lắm đấy… có thể ngồi xuống đây cho anh làm quen được không.
Cô em không nói gì, cái mặt nghênh mà đi vào nhà… làm cho tôi cũng một phen quê chứ… thằng Minh cười tôi…
– Hahaha… mày gà quá mà.
Bỗng từ xa một thân hình cao ráo, cặp ngực quá khổ, mặc chiếc áo thun ôm sát người màu trắng với chiếc quần đùi jean cặp giò thì trắng tinh, đôi chân mang chiếc guốc cao gót cái bước đi uyển chuyển trông rất dâm tiếng lại gần chúng tôi.
– Hai anh thông cảm nha. Đó là em gái của em nó hiền lắm… nó không thích người ngoài chọc nó.
Tôi cười: Không có gì đâu… thấy em nó xinh mấy anh định làm quen thôi mà.
Thì ra cô chị chủ quán bước lại tiếp chuyện với chúng tôi. Cô chị dường như lớn hơn cô em mọi chuyện biết thông suốt, cũng chính sợ mất lòng tình cảm với khách. Nên lịch sự tiếp chúng tôi.
– Thôi để em, tiếp chuyện với mấy anh, ngồi cho đỡ buồn.
– Uhm mời em ngồi. Tôi kéo chiếc ghế mời cô chị ngồi. Cô chị ngồi xuống kế bên hai chúng tôi, vừa ngồi xuống tôi thấy… ôi cặp đùi ngon… quá… làn da mịn màng. Chân của bà chị này dài quá.
– Mấy anh nhà ở đâu vậy. Hình như có đến quán em một lần rồi phải không.
Thằng Minh:
– Nhà anh ở gần đây, xóm Lò nè, tụi anh đến đây là lần thứ hai rồi.
– Em tên gì vậy…
– Em tên thảo… chủ quán này nè.
Tôi: Thế em nhiêu tuổi rồi.
– Em năm nay 27 rồi anh ạ. Chợt tôi và thằng Minh chưng hửng.
– Em lớn hơn mấy anh chứ… hihi chắc kêu bằng chị rồi.
– Uhm mấy anh muốn kêu sao thì kêu.
Tôi và thằng Minh cũng mắt cười thật nãy giờ xưng em ngọt xớt. Tôi mới bảo:
– Thế cô em vừa rồi là em của chị à… em tên gì vậy… nhiêu tuổi rồi.
– Chắc em để ý, em của chị rồi hả. Sao chưa gì hỏi nó rồi. Cô bé còn đi học đấy.
– Hì hì hì… nó tên Như, năm nay 24 tuổi rồi. Em nó là sinh viên đang đi học. Nó ngoan và hiền lắm. Sao định dụ con ta hả.
Tôi mới cười:
– Uhm cô bé đáng iu thật… em thích em của chị lắm đó… chị có thể giới thiệu cho em không.
– Dĩ nhiên là không… nó hiền lắm con bé ngây thơ dễ bị dụ lắm.
– Em năm nay cũng đi học… là sinh viên đàng hoàng = tuổi em chị đó… cứ cấm cản này kia. 24 tuổi đầu rồi cho em chị tự do đi.
– Dễ quá… tự do một cái là bị dụ liền.
– Mà nó ghét mấy thằng con trai như em, hở tí là tom tóp.
– Vậy thì thôi. Em quen chị được không chị cũng đẹp lắm chứ.
Thằng Minh mới nói:
– Quen không được em, thì quen chị… em thấy chị cũng dễ thương xinh đẹp lắm chứ… thế chị có bạn hay chồng con gì chưa.
– Chị à hì hì… cũng chưa quen ai hết.
– Thế để em cưa chị ha.
Chị cười:
– Thằng nhóc, ranh con…
Tới tôi: Thiệt hai chúng em, thích chị em nhà chị lắm, người gì đâu đẹp mà dễ mến. Nhất là chị nè… đẹp, dáng cao ráo… giờ mà không có người nào quen em cũng thấy kỳ thật.
Chị: Uhm thì cũng có nhiều người nhưng không đâu vào đâu hết.
Tôi: Chắc khó quá phải không, tính tình hung dữ quá hả.
Chị: Trời cái thằng này… chưa quen biết gì dám nói vậy hả…
Tôi cười: Em xin lỗi… haha em xin lỗi.
Tôi mới bảo:
– Thế hai chị quê ở đâu sống một mình à.
– Hai chị em chị ở vĩnh long nhưng từ lúc cha mẹ chị mất sớm, chị phải nuôi em chị đi học cho đến hôm nay nó thi đậu đại học, mới chuyển sài gòn này, để tiện cho con Như nó đi học.
– Hai chị em nhà chị cũng khổ quá ha.
– Uhm…
– Nãy giờ cũng chưa biết gì về tụi em lắm… em cũng kể về hai tụi em đi.
Thế rồi hai chúng tôi cũng giới thiệu lại bản thân. Cuộc nói chuyện hai bên cũng biết nhau, chị thảo suốt ngày cứ để ý tôi chọc tôi hoài trong khi thằng Minh thì cứ như không để ý gì… cứ hởi nói câu gì là nói móc… tôi, tôi cũng biết bà chị này cũng thích mình lắm… hai chúng tôi nói chuyện một hồi rồi cũng chào chị mà đi về. Dường như đã làm quen được hai chị em nhà này.
Về đến nhà tạm biệt thằng Minh tôi vừa bước vào con hẻm… nghe tiếng Anh Hải:
– Thôi em im đi, suốt ngày cứ làm tôi mệt mỏi… em không biết mệt à… cứ ghen này ghen nọ…
Chị Vy khóc lóc… híc híc… huuhuhu… tôi không ghen hay nghi ngờ anh sao được. Suốt ngày tối nào cũng về trễ. Đi làm gì mà 9 – 10h tối mới về.
– Tôi đi làm nhiều công việc… thì mới tối giờ đó mới về… sao em cứ.
– Thôi khỏi nói chuyện đó nữa… còn cái dấu son trên áo của ông là của ai.
Mọi người xung quanh xóm tôi tụ tập lại xem hai vợ chồng nhà chị đang cãi lộn om sòm. Tôi cũng mới biết là anh Hải và chị Vy lần đầu tiên cãi lộn nhau đấy… từ lúc dọn về nhà đến bây giờ chưa bao giờ cãi lộn. Mà cuộc cãi lộn này dữ dội thật.
– Thì đi làm đi với mấy ông xếp… bọn họ kêu mấy em tiếp viên ra… nhưng tôi không có ôm hay gì hết… mấy cô đó lỡ hôn lên áo tôi.
– Ông nói quá… vô lý tôi không tin…
Trong nhà của chị bổng có cô gái trẻ đẹp trong cũng khoản bằng tuổi tôi bước ra chửi chị:
– Ê cái con kia, tao thấy mày cũng mất dạy thật dám chửi chồng hả.
Chị mặt đỏ bừng… tiếng lại tán cô gái một bạt tay… mày dám dụ chồng tao hả…
Anh Hải cũng tức tối bước lại tán chị Vy một cái… miệng chị Vy máu me văng ra… lòng tôi tức giận muốn tiếng lại đánh cho hắn một trận.
Thằng nhóc bo khóc:
– Huhuhhu… sao ba đánh mẹ… huhuhu.
Anh Hải: Uhm khỏi giấu gì hết… giờ tôi không quen cô nữa… chán cái nghèo nàn của cô rồi. Thôi chia tay đi… cho tôi nhờ.
Cô gái trẻ:
– Có phải vậy không anh… hai chúng ta chính thức quen nhau rồi hả. Nghe chưa con kia… anh Hải chỉ yêu mình tao thôi.
Chị Vy khóc lóc trông thấy mà tội nghiệp mọi người xung quanh bàn tán, không ai dám can thiệt mà bước vào nói một câu giúp đỡ hay công bằng cho chị. Tôi mới tức giận tiếng lại gần mà nắm tay thằng Bo rồi đỡ chị Vy đứng dậy.
– Anh quả là người chồng khốn nạn… chị Vy là người vợ quá tốt đối với anh vậy… anh có biết anh là người hạnh phúc khi có chị lắm không… anh có nghĩ mình quá tàn nhẫn không.
– Mày thấy hạnh phúc à… tao thấy suốt ngày phải lo cho hai mẹ con nó… nếu mày thấy vậy thì tao nhường cho mày đó… mày thích thì chơi nó đi.
Mọi người cả xóm xung quanh bàn tán xôn xao… “trời trời… nhìn nó kìa, cái thằng khốn nạn… chó đẻ… đi ra khỏi xóm này ngay.” Mẹ tôi và Ba tôi thấy tôi cũng đứng ra nói một câu nói giúp cho chị, và cũng thấy con mình bị thằng này nói xấu… mẹ tiếng lại chửi vào mặt nó:
– Anh đừng có nói câu nói ngang ngược vậy… vợ anh không thương mà còn xua cho người khác… người thì không biết thương vợ… đi quen vợ bé bên ngoài. Cái con nhỏ kia mày quen nó đi cũng có ngày nó cũng bỏ mày.
Ba tôi: Mời mày ra khỏi xóm này nhanh… hay là đợi mọi người đập mày một trận.
Mọi người chửi cặp đôi khốn nạn đó, cả đám xúm nhau chửi anh Hải… đuổi hắn ra khỏi xóm. Mẹ tôi nói với chị Vy:
– Thôi em đừng có khóc vì con người này nữa. Trông chị Vy thật là tội nghiệp còn khóc lóc… thằng Bo nó cũng khóc theo… Tôi dỗ dành thằng nhóc:
– Thôi thương Bo, bo nín đi.
Cặp đôi khốn nạn đó vừa đi, mọi người trong xóm ai cũng giải tán về nhà nấy. Mẹ tôi đưa chị Vy và thằng Bo về nhà của chị, an ủi chị rồi cũng về nhà. Tối hôm đó tôi sợ chị buồn cũng qua nhà an ủi chị. Tôi nói với mẹ:
– Mẹ ơi! Chắc con qua nhà chị Vy an ủi chi và trong thằng Bo nữa… con thấy chị cũng ủ rũ buồn hoài.
– Uhm con qua nhớ an ủi. Đừng có làm gì mất lòng hay để chị buồn nha.
– Con biết rồi.
Tôi mới bước qua nhà chị. Tôi gọi:
– Chị Vy ơi.
– Ơi… em qua đây làm gì vậy.
– À… em thấy chuyện hồi chiều. Sợ chị buồn nên cũng qua đây an ủi, lo cho thằng Bo nữa.
– Chị bớt buồn đi, mặc kệ anh Hải. Lo cho thằng Bo là 9 kìa.
– Chị tức lắm, anh Hải khốn nạn thật… huhuhu.
– Nữa thôi đừng khóc… đừng suy nghĩ anh nữa. Chị buồn xứng đáng vì người chồng như vậy sao. Chị Buồn thằng Bo nó còn nhỏ nó cũng không biết gì buồn theo kìa.
– Đúng không bo. Thôi Bo dỗ mẹ nín đi nè.
– Mẹ… mẹ… đừng khóc nữa… híc híc…
– Đúng đó, còn có mọi người ở xóm quan tâm và lo cho chị mà, ủng hộ cho chị mà.
– Anh Hải thì chị buồn một phần, nhưng một buồn khác là thằng Bo hai mẹ con không biết sao mà sống đây. Chị đi làm công nhân không đủ mà nuôi nó.
– Yên tâm còn có em.
Chị giật mình:
– Em à.
– Không… em chưa nói hết, còn có mẹ em, mọi người ở xóm. Chị cần cái gì cứ nói, mọi người sẽ giúp chị.
– Cám ơn em. Chị cũng không biết nữa, chắc chị sẽ dọn nơi khác ở.
– Thôi chị đừng đi em thích thằng Bo và chị ở lại đây. Nhà này của hai anh chị mà, nếu ly dị chị vẫn được hưởng mà.
– Nhưng chị không biết nữa…
Tôi chỉ biết an ủi, dường như không biết nói sao để chị cảm thấy vui và bớt đi nỗi buồn. Còn chuyện chị định rời khỏi đây tôi cũng muốn rời xa chị. Chị mới nói với tôi:
– Em trông thằng Bo và nhà dùm chị. Chị đi ra ngoài một tí.
Tôi hỏi chị:
– Chị đi đâu.
– Chị ra ngoài khoay khảo một tí cho đỡ buồn.
– Uhm vậy chị đi một tí rồi về nha.
Chị vào nhà thay đồ mặt chiếc váy màu đen… nhìn thấy chiếc đầm đơn giản nhưng tôi thấy Chị Vy vẫn lúc nào cũng đẹp. Chị bước… kéo chiếc AirB ra khỏi nhà leo lên xe, trên người mặc chiếc đầm trên một chiếc tay ga nhìn sang trọng, nhìn chị đẹp làm sao. Tôi trông thằng Bo dùm chị ngồi cạnh cu Bo, cùng nó xem hoạt hình. Nó cũng lắm trò thật, vui chứ, lâu lâu nó chọc tôi ngồi khiều móc tôi, rồi đánh tôi rồi chạy, cái thằng ranh con này nó nghịch thật.
Nó đòi hỏi đủ thứ lâu lâu tôi phải gọt táo cho nó ăn, rồi còn đòi ăn kem nữa chứ. Ăn xong bắt tôi đi mua sữa cho nó. Một lát nó ngồi xem hoạt hình xong… rồi cũng ngoan ngoãn mà ngủ. Tôi đưa thằng Bo lên giường nằm. Giờ này là khoảng gần 10h thằng thì ngủ rồi. Chị giờ này còn chưa về không biết đâu vậy kìa… nghe từ đầu hẻm xa xa có tiếng xe tay ga dường như là tiếng xe của chị, tiếng xe chạy khá nhanh vào hẻm… xe chạy dừng ngay trước cổng… nghe tiếng chân chống… CẠCH… tôi bước ra ngoài. Thấy bóng dáng cô gái bước đi uyển chuyển, đảo qua đảo lại thì ra đó là chị Vy. Tôi vội chạy ra đỡ chị. Chị bước vào nhà bước đi lảo đảo, tôi phải ôm sát chị đỡ chị. Chị Vy hỏi tôi:
– Bo nó ngủ rồi hả em.
– Nó ngủ rồi chị Ạ.
Tôi nghe mùi nồng nặc đó là mùi bia trên người chị, hình như chị đã uống say, chị vừa đi đâu đó uống bia một mình cho bớt buồn. Trên người chị nồng mùi bia nhưng lẫn mùi thơm của nước hoa trên người chị. Bỗng chị ọe… oe… tôi biết chị muốn nôn ra bên ngoài, tôi đỡ chị vào nhà phòng tắm… một tay thì đưa ra sau lưng chị, tay chị thì vác trên người tôi… chị mới khom xuống nôn ra toàn là thức ăn và mùi bia nồng nặc… tôi mới vỗ vỗ vào lưng chị cho chị đỡ mệt… Tôi thấy chị chu cái mông ưỡn lên.
Cái mông to to mà thon thon đang chu ra, trên người chị mặc chiếc đầm, vì đầm quá ngắn cái quần silip bên trong của chị cũng hỡ ra, người tôi bỗng nóng nóng khi thấy bên dưới của chị, Cu của tôi dường như cũng đã căng cứng… Tôi nuốt nước miếng ừng ực cầm lòng không nổi, tay tôi đang trên lưng chị luồn tay xuống phía dưới sờ mông của chị, tôi xoa xoa mông của chị tuy là bên ngoài chiếc đầm nhưng cũng cảm nhận được nó mềm mềm và mịn màng. Chợt chị Vy xô tôi ra… tôi ngã người cái rầm vào cửa phòng tắm. Chị nói:
– Em định làm cái gì thế, em không được làm như vậy nghe chưa.
Tôi run run:
– Dạ… dạ… em xin lỗi chị.
Tôi thấy sợ sệt hoảng hốt thật, chị nôn ra rất nhiều một hồi không thấy chị nôn nữa, tôi mới đưa chị ra vào phòng rồi đỡ chị lên giường nằm ngủ. Tôi quay về nhà kêu Mẹ của mình. Tôi nói:
– Mẹ ơi, chị Vy say lắm rồi hay mẹ qua săn sóc chị đi, lấy khăn ấm lau cho chị.
– Vậy à, cái con nhỏ này buồn thằng Hải, không biết làm gì mà say giữ.
– Mẹ qua coi chị đi, mọi việc trông vào mẹ con lên phòng ngủ đây.
Tôi về phòng nghĩ lại chuyện hồi nãy mà còn sợ sệt, không biết chị có giận hay trách móc gì không? Mai mốt mà tỉnh lại có còn nói chuyện gì với chị không. Tôi chợp mắt đến sáng…
Để lại một bình luận