Lúc tôi được đâu chừng 3 tuổi thì chị Năm đến xin làm việc ở nhà tôi. Chị đã 23 tuổi và chị mang bầu khi chồng chị bỏ nhà ra đi. Mẹ tôi thấy thương hại nên cho chị ở lại làm việc nhà linh tinh. Sau đó chị Năm sinh được con Huyền, một đứa bé gái thật dễ thương và Ba Mẹ tôi sẵn lòng lo cho nó để nó có được một cuộc sống tạm gọi là đầy đủ.
Vì vậy, chị Năm hết lòng mang ơn Ba Mẹ tôi. Vì chị làm người ở nhà tôi nên dần dần mọi người quen kêu chị là chị Năm Ở. Ngay từ đầu Chị Năm đã gắn bó với tôi, chị thích săn sóc cho tôi và mặc dù tôi còn con nít chị đã quen miệng gọi tôi là « cậu ». Phần tôi thì tôi cũng thích chị Năm Ở lắm vì chị hiền và dễ dãi, khác với các người ở khác hay kiếm cách để rày la tôi vì tính tôi hay quậy phá. Có những lúc thấy chị nhìn xa xa mà buồn thì tôi hỏi:
– Chị Năm sao chị buồn vậy?
Chị chỉ cười nhẹ và xoa đầu tôi mà không trả lời. Tôi thích nhất là được ngồi vuốt mái tóc thề của chị dài đến ngang lưng, chị rất nâng niu mái tóc đó và hay gội đầu bằng một loại xà bông mùi trầm mà mãi cả chục năm sau tôi vẫn còn ngửi thấy. Có lúc tôi đút mũi vào mái tóc chị để hít mùi thơm làm chị phải bật cười.
Khi tôi bắt đầu đi học thì cũng chính chị đưa đón tôi từ nhà đến trường và từ trường về nhà. Khi con Huyền lớn lên thì tôi và nó thường chơi chung với nhau vì chúng tôi chỉ cách nhau có 3, 4 tuổi. Chị Năm Ở rất hãnh diện có được đứa con gái học cùng trường với con ông bà chủ.
Một trong những trách nhiệm của chị Năm Ở là lo phần vệ sinh cho tôi: Chị lo tắm rửa cho tôi và dọn dẹp phòng ngủ của tôi cho tươm tất. Thấy chị Năm có chút học thức mà lại rất lương thiện, trung thực dần dần Mẹ tôi muốn nâng đỡ chị nên cho chị làm quản gia cả nhà. Tuy không còn phải lo những chuyện lặt vặt nửa nhưng Chị Năm vẫn quen săn sóc cho tôi, chị không để người nào khác lo phần này.
Năm tôi 14 tuổi thì chị Năm Ở đả gần 34 tuổi rồi và con Huyền thì đã được 11 tuổi.
Tôi nhớ mãi kỷ niệm ngày hôm đó…
Chị Năm Ở có thói quen mỗi chiều thứ bảy là đổ đầy cái bồn tắm trên lầu với nước sôi nấu để cho tôi được tắm nước ấm mỗi tuần một lần thật thoải mái! Ngoài ngày thứ bảy ra thì chị chỉ cần biểu tôi ngồi xuống cái ghế đẩu rồi chị xối nước cho tôi tắm nhanh mà thôi.
Lần đó, như thường lệ tôi khoan khoái trầm mình trong bồn nước ấm mà thở phào. Chị Năm Ở ngồi trên cái ghế thấp bên cạnh bồn, chị cười:
– Nè ngồi dậy cho tui chà lưng cậu, sau đó tui còn mấy chuyện nửa chưa làm xong.
Tôi nghe lời để chị chà xà – bông rồi tôi lại nằm xuống trong bồn. Chị Năm Ở vừa xoa lên ngực tôi vừa hát nho nhỏ một bài hát vu vơ. Tôi thấy mình thật dễ chịu, được nằm đây trong bồn nước ấm, lại được săn sóc như ông vua! Tôi chợt cảm nhận là lần này không hiểu sao tôi lại thấy trong người có một cái gì đó là lạ thật… có lẽ vì bàn tay của Chị Năm Ở làm tôi thấy nhồn nhột… da tôi tự dưng nổi gai nổi ốc. Chị Năm Ở vẫn vô tư vừa hát nhỏ vừa kỳ cọ da cho tôi. Chị bắt đầu kỳ đền vùng bụng của tôi làm tôi càng thấy khẩn trương cực kỳ, mắt tôi như hoa lên, các cơ thịt trên người tôi như căng thẳng lên làm tôi choáng váng một cách lạ lùng, chưa bao giờ tôi có cảm giác kỳ cục như vầy. Tôi phải công nhận là tôi có phần sợ hãi, sợ vì không biết cái gì đang xảy đến cho mình làm mình xây xẩm như vậy.
Khi Chị Năm Ở sờ đến bụng dưới của tôi thì chị chợt nín bặt, không hát nữa…
Chị mở tròn cặp mắt nhìn tôi đầy vẻ ngạc nhiên…
Tôi cũng nhìn chị, đầy ngơ ngác…
Chợt chị đỏ bừng mặt lên. Tôi chưa bao giờ thấy chị đỏ mặt như vậy, tôi thoáng nghĩ là chị đẹp lắm khi hai gò má chị đỏ bừng như lúc đó…
Tôi cúi đầu xuống nhìn theo bàn tay của chị. Tôi giật nẩy mình lên vì hốt hoảng… Chị Năm Ở đang nắm trong lòng bàn tay của chị con cu của tôi… mà không hiểu sao con cu của tôi hôm đó lại đứng sừng sững như khúc củi! Nó to và dài như chưa bao giờ tôi được thấy. Thú thật là lúc đó tôi sợ gần muốn khóc thét lên. Trời ơi tại sao con cu bình thường mềm xèo mà lúc này nó lại phồng lên như vầy? Chết cha rồi, không lẽ nào tôi bị bệnh nặng hay sao?
Phải biết là Ba Mẹ tôi không cho tôi được kiến thức nào về sinh lý. Ba thì làm Nhà Nước sáng xách ô đi, tối xách ô về, còn Mẹ thì lo chạy trước chạy sau để kinh doanh. Hậu quả là gia đình tôi khá giả thiệt nhưng tôi thì lại mù tịt về một số kiến thức con người.
Tôi mếu máo:
– Chị Năm, chị Năm, sao kỳ vậy… em bị gì vậy? Tại sao…
Chị Năm Ở vẫn nắm con cu của tôi đầy bong bóng xá – phòng, chị luống cuống:
– Không sao đâu… không có gì đâu…
Thấy chị lúng túng, tôi càng sợ thêm:
– Chị Năm… em sắp chết rồi hả?
Nghĩ đến chuyện mình gần chết đến nơi, đứa con nít trong tôi lại muốn òa lên khóc.
Có lẽ Chị Năm Ở buồn cười vì câu hỏi của tôi nên chị lấy lại bình tĩnh:
– Không sao đâu, em không có bệnh gì hết… đó là chuyện bình thường thôi!
Tôi vẫn chưa hết kinh hoàng:
– Tại sao con cu em lại sưng lên như vậy? Tại chị bóp nó mạnh đó, làm nó sưng…
Tôi lại nói:
– Em về mét lại Mẹ tại chị bóp làm sưng con cu em…
Chị Năm Ở giật mình, đến phiên chị lại lo lắng, lở tôi mét lại thiệt thì phiền phức lắm. Chị hối hả nói:
– Cái gì mà sưng! Nếu sưng thì cậu có thấy đau không nè?
Tôi khựng lại. Thật vậy, nếu tôi bị bệnh hay gì chăng nữa, sao tôi lại không thấy đau đớn chút nào. Ngược lại, tôi còn thấy dễ chịu với con cu cương cứng như vậy! Thấy tôi do dự, Chị Năm Ở nhẹ nhàng vuốt nhẹ con cu của tôi:
– Nè cậu thấy chưa, có đau gì đâu?
Tôi nhìn xuống con cu của tôi đầy bong bóng xà – phòng đang được bàn tay chị Năm ve vuốt. Cảm giác thật dễ chịu, khoan khoái lạ kỳ… Tôi hỏi nhỏ chị:
– Vậy là em không có bị bệnh thiệt sao?
Chị Năm Ở mỉm cười lắc đầu:
– Cậu tin tui đi, không có gì đâu. Thôi đứng lên cho tui xối nước…
Tôi nhìn chị mà năn nỉ:
– Chị xoa cho em thêm một chút nữa đi, em thấy thích lắm.
Hình như Chị Năm Ở ngượng vì tôi thấy đôi má chị đỏ rần lên, nhưng rồi chị cũng chiều tôi… Chị đưa tay vuốt thật dịu dàng con cu của tôi. Tôi nằm lim dim trong bồn tắm để cho chị vuốt ve tôi. Mặt chị bẽn lẽn, chị không dám nhìn tôi.
Tối hôm đó Chị Năm Ở lo cho tôi vào giường xong, chị do dự một lúc rồi ngượng ngùng nói với tôi:
– Cậu Hai nè, cái gì hồi chiều đó trong phòng tắm, cậu đừng kể cho Mợ nghe, không thôi Mợ la tui chết luôn.
Tôi tò mò hỏi:
– Mà sao kỳ vậy chị, sao con cu em lại phồng lên như vậy?
Chị Năm Ở cười ngượng ngùng:
– Thì đó là tự nhiên thôi. Tại cậu lớn rồi, hơn 14 tuổi rồi còn gì, cậu đâu còn con nít nửa…
– Bộ lớn rồi thì con cu nó căng lên như vậy sao?
Chị Năm càng mắc cỡ hơn nửa, chị lây hoây một lúc rồi nói:
– Ừa thì lớn lên… có lúc thì cu nó nứng lên…
À thì ra hiện tượng tôi vừa khám phá ra là hiện tượng « nứng cu »! Tôi đã từng nghe mấy người xung quanh dùng từ đó nhưng bây giờ tôi mới thật sự biết đó là gì. Tôi lại hỏi:
– Mà sao lúc thường con cu nó mềm xèo, như bây giờ nè…
– Thì tại khi hứng thì nó mới ngóc đầu dậy…
– Vậy thì hồi chiều tại nhờ chị vuốt nó nên con cu em mới hứng phải không?
Chị Năm mắc cỡ quá, chị hứ một tiếng rồi quay lưng bỏ ra khỏi phòng.
Tối hôm đó chị Năm trằn trọc ngủ không được. Những gì xảy ra hồi chiều làm chị bỡ ngỡ bàng hoàng: Từ lúc đến ở nhà này chị cứ lo cho Cậu Hai mà không để ý Cậu Hai đã không còn là con nít nữa. Chiều hôm nay nắm con cặċ cương cứng của Cậu trong tay mà chị giật mình. Trong giây phút ngắn ngủi, chị vừa nhận ra là Cậu đã là trai tráng, nhưng điều làm chị bàng hoàng nhất là chị lại khám phá ra là chính chị vẫn còn là một người đàn bà còn đầy đủ tình dục! Từ lúc bị ba con Huyền bỏ đi, chị nhất quyết để lòng mình nguội lạnh, không thèm nhìn một người đàn ông nào khác.
Cả mấy năm qua, bao nhiêu người đàn ông đã nhìn ngó đến chị… chị biết mình còn xinh mặc dù đã có một con, nhưng chị cứ làm lơ không bao giờ đáp lại những lời tỏ tình đó. Có lúc chị nghỉ mình đã thành lãnh cảm! Vậy mà bây giờ được nắm con cặċ của Cậu Hai trong tay, chị đã bị giao động một cách kinh khủng đến trong từng tế bào. Ðược lo cho Cậu Hai từ nhỏ nên lẻ dĩ nhiên là chị rất thương Cậu, nhưng chỉ tưởng đó là tình thương giữa chủ và tớ… vậy mà bây giờ chị lo lắng sợ sệt như kẻ đi đường bị mất định hướng. Chị lẩm bẩm đọc kinh cầu Ơn Trên giúp chị qua được khổ ải này, chị tự hứa sẽ kiếm cách không để mình gần gũi thân cận Cậu Hai nửa là xong…
Cả tuần hôm đó, mỗi lần ánh mắt tôi chạm phải ánh mắt chị Năm là chị đỏ mặt quây nhìn chỗ khác.
Thứ bảy tuần sau, chị lại lo đổ nước bồn tắm cho tôi nhưng rồi khi tôi nằm vào bồn thì Chị Năm Ở nói:
– Tui chỉ chà lưng cho cậu thôi. Phần còn lại… cậu tự lo lấy…
Tôi chưng hửng nhìn chị, rồi tôi buồn buồn nói:
– Bộ chị ghét em sao, em có gì làm chị giận em hả?
Chị Năm liếc nhìn tôi, chị lúng túng:
– Cậu lớn rồi… tui… tui…
Tôi im lặng. Không khí như cô động lại, không ai nói tiếp…
Sau một lúc chị Năm rụt rè hỏi:
– Cậu Hai, bộ cậu phiền tui lắm hả?
– Em quen từ hồi nhỏ được chị săn sóc, vậy mà… không biết tại sao, tự nhiên chị lại từ chối không chịu lo cho em nửa. Chị lại đổ lỗi cho em là em lớn… Thì thôi em nói lại Mẹ, chị không muốn săn sóc cho em nửa.
Chị Năm đắn đo:
– Không phải tui không muốn lo cho cậu, tui nói thiệt tui thương cậu như đứa em ruột. Nhưng tôi ngại…
Tôi đưa tay ra nắm tay chị mà năn nỉ:
– Chị Năm, em năn nỉ chị mà…
Có lẽ chị Năm thấy tôi thật tình với chị như vậy nên chị cảm động:
– Cậu lớn rồi mà cứ như con nít…
Tôi và chị nhìn nhau cười giòn, bao nhiêu bức xúc như được tháo ra hết. Chị lại tiếp tục kỳ cọ khắp thân thể tôi. Chị biểu tôi:
– Cậu chà con cu cậu đi, tui không làm đâu!
– Thôi mà chị Năm, em thích để chị làm hơn.
Chị Năm do dự một lúc nhưng rồi chị cũng nghe theo tôi. Chị cười khi thấy con cu tôi cương lên dưới bàn tay dịu dàng của chị, tôi nhìn thấy trong ánh mắt của chị hình như có một sự hãnh diện kín đáo. Lần đó chị chà con cu tôi lâu hơn lúc thường ngày…
Tối về phòng mình ngủ, chị Năm tự trách sao mình không giữ nổi ý định ban đầu để rồi… vẩn mềm lòng mà nắm con cu Cậu Hai trong suốt buổi tắm… Nhưng chị rùng mình nghĩ đến cảm giác thật dễ chịu khi nắm con cặċ run rẩy của Cậu Hai, chị thấy hãnh diện một cách thật lạ lùng…
Từ đó về sau, tôi chờ quây quắc được đến ngày thứ bảy để được chị Năm tắm cho mình. Mỗi tuần được bàn tay chị sờ bóp nên con cu tôi nảy nở rõ ràng. Khi nó cương cứng lên, nó dài gần 16 cm. Có lần chị Năm nói với tôi:
– Cu cậu bự thiệt, cậu chưa đầy 15 tuổi mà còn bự hơn người lớn…
– Bộ chị thấy nhiều cu người lớn rồi sao chị Năm?
Chị « xí » một tiếng cho đỡ ngượng rồi nói:
– Tui biết có ba con Huyền mà cũng đủ ớn rồi!
Chị Năm cố chống chọi với sự kích thích đầy tội lỗi khi mỗi tuần được vuốt ve con cặċ của Cậu Hai nhưng dù có tự dằn vặt cách mấy nhưng khi được nắm con cặċ nóng hổi trong tay là chị quên hết… Chị chặc lưỡi tự nhủ là đó chỉ là trò chơi mà thôi, chị đủ lý trí để giữ cho trò chơi không đi quá xa.
Có một lần, tôi tò mò hỏi chị:
– Chị Năm, chị có cu hay không?
Chị Năm đỏ mặt:
– Cậu nói tầm bậy… đàn bà con gái ai mà có cu!
– Vậy thì có gì?
Chị Năm làm lơ, không chịu trả lời cho tôi.
Tôi thắc mắc quá, không biết làm cách nào để có câu giải đáp. Lúc đó tôi sực nhớ đến con Huyền, và tôi quyết định tìm cách để biểu nó cho tôi xem « cu » của nó. Cơ hội đến với tôi khi tôi cùng nó đi câu cá bên sông nhỏ phía sau nhà. Một lúc con nhỏ chợt kêu lên:
– Cậu Hai, cậu chờ con nghe, con đi đái một chút.
Tôi cười cười, dọa nó:
– Huyền mà đi ra sau bụi coi chừng rắn cắn nghe!
Con nhỏ lo lắng:
– Thiệt sao cậu?
– Thiệt mà, mùa này rắn nhiều lắm…
– Chết cha, vậy thì đái ở đâu bây giờ?
Tôi sáng mắt lên. Cơ hội đã đến với tôi rồi!
– Thì ngồi xuống chỗ này mà đái, đất trống, không có rắn đâu.
Con nhỏ hơi ngượng:
– Ðái ở đây rồi… cậu nhìn thấy sao!
Tôi trề môi:
– Huyền còn con nít, ai thèm nhìn mà làm bộ. Với lại, nín đái một chút thì bị bể bọng đái chết không kịp trối à nghe!
Nghe vậy, con nhỏ hơi sợ. Nó chần chừ một lúc rồi tuột quần ngồi xuống đái. Tôi nhanh nhẹn cúi đầu xuống nhìn. Con Huyền hơi mắc cỡ nhưng nó mắc đái quá nhịn không được, đành phải ngồi đó mà đái.
Lần đầu tiên tôi thấy Ɩồŋ con gái!
Tôi ngây mặt ra đó mà nhìn. Thật không thể nào tưởng tượng được! Quả thật con Huyền không có cu như tôi tưởng. Chỉ thấy giữa hai đùi một tam giác trắng phau với một khe hẹp chạy dài từ trên xuống dưới. Hai bên là hai múi Ɩồŋ núc ních thật dễ thương. Dòng nước đái phun ra từ khe Ɩồŋ văng tung tóe trên đất… tôi há hốc miệng mà nhìn, không biết chán.
Để lại một bình luận