Nứng Ɩồŋ suốt đêm, mới sáng sớm thứ Hai là Út Mén ra khỏi nhà, bây giờ thì nó làm osin cho nhà ông bà Hai bẩy ngày một tuần, ngoài lương hậu hĩ nó còn được ông Hai đụ, không nó còn được đụ ông Hai 6 cái một tuần.
Pha ly cà phê sữa nhỏ mang lên nhà khách cho ông Hai, Út Men móc trong túi lấy ra 1 viên kẹo cao bạch hổ cốt tinh (Cái kẹo mà nó đã công phu làm theo hướng dẫn của bà Hai từ 2 lóng cao tiền tỷ mua từ Ấn Độ, chỉ có điều thay vì chỉ làm 48 viên thì nó làm giỏi hơn nên cũng dấu riêng được 48 viên) le lưỡi để lên rồi chìa ra trước mặt ông Hai. Như chỉ chờ có thế ông Hai chồm tới ngậm lấy viên kẹo, ngậm luôn cả lưỡi Út Mén mà nút. Út Mén cũng ghịt lấy đầu ông Hai say sưa nút lưỡi không quên thò tay vào lưng quần nắm con cặċ của ông mà sóc lên sóc xuống. Khi con cặċ vừa cưng cứng thì vẫn tay trong quần nắm chặt lấy con cặċ, Út Mén kéo ông Hai đứng dậy lôi vào phòng. Tụt vội chiếc quần trên người ngả ngớn co chân ngồi ở mép giường bầy hầy ngay cái vốn trời cho bởi nó có mặc quần lót đâu, móc trong túi áo vẫn còn mặc trên người ra một viên kẹo bạch cốt hổ tinh hay hổ bạch cốt tinh đưa vào khe Ɩồŋ rồi nhấn sâu vào đó. Ông Hai quỳ trước mặt nuốt nước miếng chờ Út Mén gật đầu là nhào ngay đến vục mặt vào lỗ Ɩồŋ hút lấy hút để cho bằng được viên kẹo thần thánh đó ra nuốt vội. Út Mén ngồi thụt lùi rồi nằm ngửa dang háng ra chờ, ông Hai bò vội lên không bú không liếm, cầm cặċ đâm ngay vào lỗ Ɩồŋ Út Mén rồi dập lên dập xuống. Út Mén lúc đầu cười cười thỏa mãn rồi chuyển qua gào rú theo từng nhịp dập của ông Hai.
– Bành bành phờ… ạch… Bành bành phờ… ạch… Bành bành phờ… ạch… Bành bành phờ… ạch… phờ… ạch phạch… phạch phạch…
– Ui… sướng quá… sướng quá, mạnh lên anh, mạnh lên anh… nứng, nứng… anh em nứng, ah em sướng…
Út Mén vừa nói vừa nhổm dậy đè ông Hai nằm xuống, gió đã đổi chiều, làm quan ông cưỡi ngựa, đêm về bà phi ông.
Hai tay xoa hai vú, Út Mén phi nước đại, nó nhìn thấy rõ dưới lớp da bụng nó, con cặċ ông Hai chạy lên chạy xuống tới tận rốn đã ngư con mắt luôn. Nãy giờ Út Mén ra 4 – 5 lần rồi mà con cặċ ông Hai vẫn cứng ngắc chắc là nhờ 2 viên cường dương bạch hổ gì đó… Đang dập dập sướng Ɩồŋ, Út Mén ngờ ngờ cảm nhận được cái nhầy nhầy ướt át trong Ɩồŋ đồng thời con cặċ ông Hai tuột đi đâu mất. Thì ra đèn không hắt bóng, ông Hai đã âm thầm ọc ạch trào binh ra mà không bắn pháo lệnh.
– Anh thua rồi hả… hic hic… thôi nằm yên em lấy khăn lau người cho. Mai phải bù cho em đó nha.
– Ông Hai ngước mắt như thầm cảm ơn Út Mén rồi trước khi chìm trong giấc ngủ vẫn dường như muốn nói: “Hãy đợi đấy, mai ta sẽ báo thù”.
Út Mén đi lau chùi quét dọn trong nhà xong liền ra vườn tiếp tục công việc hàng ngày. Khi nó buông tay cũng là lúc bà Hai bước vô nha, hôm nay bà về sớm hơn mọi khi bởi bà nóng lòng muốn kiểm chứng cái hổ cốt gì đó coi có xứng với số tiền đứt ruột bỏ ra không.
Thấy bà Hai, Út Mén chào rồi nói trước: “Tối qua ông Hai uống nhiều nên giờ còn ngủ, còn ít thịt gà con nấu cháo hành gác trên bếp để ông Hai dậy ăn cho khỏe. Việc bà sai con cũng làm xong bỏ trong cái lọ nhỏ, đem dấu dưới chân đèn thờ đó bà, Còn sớm bà có việc gì cần cho con làm không”.
Muốn đuổi Út Mén về sớm, bà Hai lấy trong ví ít tiền dúi vào tay niềm nở nói: “Thôi con về nghỉ đi, mai qua làm, để ông Hai đó cho ba coi, cái này thưởng cho con nè”.
Bước tới tủ thờ, tìm đúng chỗ rón rén lấy 2 viên bạch hổ mang xuống bếp, nghiền mịn ra trong chén rồi múc cháo đổ lên, đập vô thêm 2 trái trứng gà. Bưng chén cháo gà lên nhà bà gọi ông Hai ra bắt ngồi ăn cho hết. Ăn xong, ông Hai kêu sao thấy trong người khó chịu quay trở lại phòng lên giường nằm. Bà Hai cho là bình thường, bởi xưa rày hễ khi nào uống nhiều là bữa sau ổng cũng dzậy.
Ra đóng cửa nhà đâu đó, bà Hai vô phòng tắm xả nước nóng, nước lạnh vô đầy bồn rồi cởi đồ bước vô ngâm mình trong. Nước âm ấm làm bà lên cơn nứng tình đưa tay vạch đám lông mu lồm, cầm hai miếng cà vạt kéo ra: Chu choa sao nó đen dzữ thần, hồi còn con gái nó cũng đo đỏ hơi thâm thôi mà giờ ngó như mực tàu.
Hồi nghe tiếng trở mình của ông Hai ngoài giường, bà Hai liền đứng dậy lau khô người lấy nước hoa xức xức vào mấy chỗ cần thiết rồi bước ra nằm cạnh ông Hai. Ông Hai thì giả bộ nhắm mắt nhưng trong đầu thi lung lắm, ông tự hỏi sao lúc nãy đụ Út Mén cặċ ông nó tự trào ra sao đó, mà hình như ra nhiều nữa chứ!!! Chắc là nhờ chén cháo gà nóng với 2 viên bạch hổ thần thánh, nên nghĩ tới đó làm con cặċ ông từ từ cứng lên, nhằm ngay lúc bà Hai đưa tay mò vô.
Thấy con cặċ cứng ngắc, bà Hai cười thầm cho rằng ông Hai thèm đụ chết mẹ còn làm bộ. Bà lựa lúc ông Hai ngó lơ, liền móc típ kéo giấu ở góc giường bôi đều xoa xoa lên đầu khấc, rồi nhả miếng nước bọt ra tay bà Hai xoa bóp nắn nót khắp nơi từ 2 hòn dái, thân cặċ tới đầu khấc. Xoa bóp tới đâu, con cặċ ông Hai trong tay bà như rần rần nóng lên cứng ngắc tới đó. Chẳng thể chờ lâu hơn, bà há mồm nuốt trọn thân cặċ rồi trổ tài bú liếm… ông Hai đơ người giật giật con cặċ nằm rên rỉ ú ớ tận hưởng: “Sướng… sướng con cặċ quá bà ơi”.
Như được khen, bà Hai liền ngồi dậy sàng Ɩồŋ vào ngay đầu cặċ ngồi xuống, xoay lưng tay chịu vô 2 đầu gối ông Hai để lấy thế, bà Hai dập nhẹ nhẹ lên xuống mấy cái rồi nhấc đít cao lên một chút dâp xuống một cái xầm. Làm đi làm lại như thế vài lần thì lại ịn đít xuống day day cho 2 cái cà vạt nó quét qua quét lại đám lông cặċ, sự ma sát đó sướng không thể tả làm Ɩồŋ nước bà Hai ngay lập tức ào ào rỉ ra. Ngưng một chút cho dịu cơn sướng, bà Hai lại chơi trò dập dập ịn đít xuống đưa cà vạt quét râu rồng cho nước Ɩồŋ vải ra để tự đưa mình lên đỉnh.
Năm lần bẩy lượt như vậy, khi thấy con cặċ trong Ɩồŋ giật nẫy cứng thêm lên, bà Hai liền thụt lùi người đưa Ɩồŋ úp chặt lên mặt ông Hai, tay cầm con cặċ cho vào mồm bú từng dòng tinh trùng đang trào ra. Càng bú, tinh trùng càng ra, ra nhiều làm bà không kịp nuốt.
Ông Hai lúc này phê tới tận cùng muốn rú lên nhưng bị cái Ɩồŋ cộng thêm sức nặng của bà Hai đang đè tới nghẹt thở nhưng không đẩy thoát ra được, ứ ứ mấy tiếng rồi nằm yên chịu trận.
Nghe ông Hai ứ ứ, nghĩ là ông Hai đang phê, mà tinh trùng từ đầu cặċ vẫn tiếp tục trào ra, nên bà Hai say sưa bú hút vì có bao giờ được bữa sướng như vầy đâu.
Hai, ba, bốn… rồi năm phút trôi qua. Tinh trùng bây giờ không trào mà rỉ rỉ rò ra, con cặċ ông Hai thì vẫn cứng cứng như chưa được đụ tới. Thấy vậy bà Hai nghĩ đúng là thần dược có khác, bà đưa lưỡi liếm liếm rồi ngoặm luôn cả con cặċ mà bú mà mút không quên chịt Ɩồŋ xuống mặt ông Hai chà qua chà lại mấy cái. Đã nứng bà xoay người cầm con cặċ còn cứng chọc vào Ɩồŋ phi ngựa tiếp.
– Sướng… sướng quá ông ui… nữa… nữa… tui ra… ông ui… ông ui.
Không nghe tiếng trả lời, nhìn kỹ lại: Ông Hai lúc này mắt nhắm chặt nằm im. Bà Hai Ɩồŋ vẫn đang ngồi trên cặċ chồm người tới lấy tay lắc lắc vai nhưng ông vẫn yên lặng nằm nhắm mắt.
Căn biệt thự sân vườn của ông bà Hai giờ đã có chủ mới, ông Hai mất vì nhồi máu cơ tim? Bà Hai bán nhà về T/P ở với con.
Nghe nói chủ mới cũng là một cặp vợ chồng mới về hưu khá hào phóng, họ đang cho sửa sang lại một vài chỗ trong ngoài trước khi dọn vô ở.
Út Mén đi qua ngôi nhà đang sửa chữa đó thầm nghĩ biết đâu nó lại được vô làm cho chủ mới, nhưng trước hết chắc nó phải kiếm chỗ chỉnh sửa cái Ɩồŋ giờ đã toác hoác bởi con cặċ to quá cỡ của ông Hai.
— Hết —
Để lại một bình luận