Từ hôm cô Ba sanh, bà Hai ở riết trên đó phụ việc nhà chăm cháu. Nhớ Ɩồŋ bà Hai thằng đụ giả vờ lên coi mặt thằng cháu mới sanh, bà Hai nói thẳng lúc nào rảnh mới về, mà chỉ có thể về một chút vào buổi trưa cho ông đụ một cái rồi trở lại nhà cô Ba thôi vì thằng cháu buổi tối nó hành dữ lắm.
Bí bách quá mà lại cứ nhìn thấy mông thấy vú Út Mén lui tới trong nhà càng bí bách hơn. Tức háng vỡ buồi, ông chơi bài liêu. Thấy Út Mén đang lui hui lau chùi phòng tắm, ông lấy chiếc quần sịp mà ông đem dấu kỹ mây bữa nay mang ra đứng nhay cử phòng.
– Út, có phải cái này của con không?
– Dạ… dzậy là ông…
– Bữa tao say mày mặc đồ vợ tao dụ tao đụ mày đúng không?
– Dạ…
– Dzậy tao hỏi mày, mày nói thiệt tao bỏ qua.
– Dạ… dạ… con sẽ nói thiệt.
– Mày có muốn tao đụ mày nữa không?
– Dạ… dạ… nhưng mà con sợ bà Hai. Bà Hai nói bả hay đi vắng, thấy ông léng phéng đứa nào cho bả hay, bả cắt đầu đứa đó.
– Đừng sợ, lại đây tao thương.
Tuy sợ nhưng Út Mén cũng bước tới, Ông Hai ôm nó xoa xoa hai bờ mông rồi bế thốc Út Mén trở ra đặt lên giường. Chậm rãi nhứ cáo săn mồi, vừa ngắm nhìn vừa cởi hết quần áo trên người Út Mén ra. Ngực Út Mén to như 2 trái dừa xiêm trắng nõn, quanh đầu vú hơi thâm nhưng nụ vú lại đỏ hồng ngon ngọt tựa trái nho chín đỏ, ông Hai vục đầu liếm láp rồi bú lấy bú để trong khi một tay mò xuống vạch khe Ɩồŋ day day cái hột le. Út Mén trân mình mà cảm nhận từng hồi rung động rồi bắt đầu rên lên thành tiếng vì hưng nứng và dâm tính trỗi dậy trong người. Biết là Út Mén đã chịu đèn, ông Hai liền thụt người xuống liếm nhẹ trên bụng rà lưỡi xuống 2 chân đến tận từng đầu ngón chân mới dừng lại cho vào miệng mút mút. Út Mén như lên đế tận chín tầng mây, nó chỉ biết nằm im mà tận hưởng những cảm xúc mới lạ vô cùng rạo rực làm Ɩồŋ nó giờ thì muốn đái mà không đái được, nhưng nó cảm nhận được Ɩồŋ nó càng lúc càng ươn ướt do nước dâm đâu đó trong lỗ Ɩồŋ buôn buốt són ra. Dạng chân Út Mén qua hai bên, ông Hai bò tới nhắm ngay cái hột le mà bú hút cho tới khi nó đỏ và phổng ú lên như hạt sen hồng ngày tết thì lại đưa chiếc lưỡi vừa dài vừa nhọn chọc vào lỗ Ɩồŋ đá lên đá xuống. Khi thấy nước Ɩồŋ rỉ rả ra, hai tay ông vạch 2 mép Ɩồŋ, chu môi hút đáo hút để cho hết. Cứ thế lặp đi lặp lại, Ngoáy lưỡi rồi chu môi hút sạch dâm tinh trào ra từ lỗ Ɩồŋ Út Mén.
Út Mén như nứng lên cực điểm, lấy hai tay chụp đầu ông Hai ghì mạnh vào rồi nâng mông hẩy Ɩồŋ, dập lên dập xuống làm ông Hai như muốn nghẹt thở luôn. Khó khăn lắm, ông Hai mới thoát ra được cái thế “Thiên Nga ấp noãn”vô tình xuất chiêu đó của Út Mén, trên mặt ông Hai giờ thì nhòe nhoẹt nước Ɩồŋ bóng lưỡng.
Mặc Út Méng nằm đó, tay bụm Ɩồŋ hẩy hẩy, ông Hai cởi quần áo cầm cặċ dứ dứ trước mặt nó. Cầm con cặċ ông Hai trong tay, Út Mén chu môi mút một cái thật mạnh rồi bú rồi liếm, lại còn lấy tay xoa nắn bóp bóp hai hòn dái một cách điệu còn hơn cả trong phim, bởi vợ chồng nó khi chưa lấy nhau, không có tiền vào nhà trọ, khi nứng lên thì chỉ biết tối tối đưa nhau ra ghế đá công viên ôm nhau hôn hít sờ soạng bóp vú mò Ɩồŋ rồi len lén bú cặċ riết rồi quen.
Sợ bị trớ sớm mất cuộc chơi, Ông Hai nằm xuống đè lên mình Út Mén lựa thế cầm cặċ tách hai mép Ɩồŋ rê rê cho đầu cặċ trơn tru rồi nắc một cái chí tử, Út Mén Ahh lên không những vì bị đau mà còn bị thốn, nó đưa 2 chân vòng qua lưng ông Hai đu người lên trong khi Ɩồŋ quíu quíu như kẹp chặt lấy cặċ ông Hai đang nằm trong đó.
Chống 2 tay dập người xuống rồi lại đẩy người lên dập xuống như đang tập hít đất, ông cảm nhận đầu cặċ như đang cố chui qua một cái lỗ nho nhỏ nào đó ở vách tử cung Út Mén làm ông thích chí càng cố lên xuống dập nhanh hơn, Út Mén thì ê hết cả 2 mông nhưng bên trong lỗ Ɩồŋ lại có cảm giác buồn buồn ngưa ngứa lúc đau lúc tê sướng hơn hẳn những lần thụt quả dưa leo tự sướng sau khi bị chồng bỏ rơi.
Ở tư thế này ông Hai nhanh chóng cảm thấy mỏi tay liền gỡ chân Út Mén ra, nắm ngay 2 đầu gối đè xuống đẩy lên rồi thong dong làm chủ cuộc chơi, tha hồ đụ lúc nhanh lúc chậm như “Đồng tử bái Quan Âm”.
Út Mén lúc này chẳng khác gì con ếch nằm ngửa, Ɩồŋ banh ra hết cỡ đón nhận con cặċ to dài của ông Hai đang như chày giã cua nện vô không thương tiếc, nhưng nó không thấy cảm đau đớn gì lại còn mắt nhắm mê mê, miệng cười sung sướng như đang lạc vào cảnh giới thần tiên của những giấc mơ đẹp.
– Hựh… Hựh… Ah Ah Ah… mạnh lên… mạnh lên đi anh. Ụhh ụ sướng Ɩồŋ em quá anh ơi. Ui ui em ra em ra… Anh ơi, em sướng quá… Em ra… đụ em nữa đi anh… đụ nhiều… đụ mạnh vô… đó đó… ó. Ó… vậy đó… ó. Ó…
– Không tin ở lỗ tai mình, những tiếng anh anh em em của Út Mén làm ông Hai như cảm thấy mình trẻ khỏe ra ở tuổi đôi mươi, ông càng ra sức đụ để chứng tỏ điều đó.
– Bành bành phờ… ạch… Bành bành phờ… ạch… Ôi ôi Anh ra… Anh ra… Em… Em… sướng sướng… sướng không Em?
– Sướng… em sướng, Đụ em anh sướng hong… Em cảm ơn Anh nhiều nha… Anh mệt rồi đó, nằm xuống đi em lau người cho.
– Út Mén bước xuống giường tay bụm Ɩồŋ đi vào phòng tắm, đứng dạng háng cho tinh trùng trong Ɩồŋ vải hết xuống bồn cầu, nó lẩm bẩm: “Nhiều thiệt”. Rồi lấy 1 cái khăn tắm thấm nước vắt khô đi vào lau cặċ cho ông Hai. Nhìn nó chăm sóc cho thằng nhỏ của ông tỉ mỉ mà nhẹ nhàng nâng niu với đôi mắt trìu mến làm ông cảm thấy mình như là vua chúa rồi thoáng nhiên có chút so sánh giữa bà Hai với Út Mén.
– Xong việc, Út Mén còn nắm cặċ ông hun cái chụt nói: “Ghét ghê, làm em đau hết Ɩồŋ rồi nèh… nằm nghỉ nghe anh”. Út Mén vô lại phòng tắm rửa Ɩồŋ sạch sẽ rồi đi ra vườn làm tiếp bổn phận osin của mình.
Nẳn nghỉ một lát như chợt nghĩ ra điều gì, ông Hai bật dậy mặc bộ bà ba vào rồi mở tủ lấy một xấp tiền chạy ra đúng lúc Út Mén xong việc đi về. Chận Út Mén ngay cổng ông dúi xấp tiền vào tay nó: “Em giữ cái này về mua thuốc uống, để dính bầu là chết đó”. Cầm tiền, Út Mén kiễng chân hun cái chụt vào má ông Hai nói”em biết mà”, rồi đi ra như không có gì hết.
Từ đó đến hẹn lại lên, cứ ngày thứ Ba, thứ Năm sau khi làm xong việc của một osin ngoan ngoãn, Út Mén lại vô phòng anh anh em em banh Ɩồŋ cho ông Hai đụ. Lồŋ nó càng rộng ra thì nhà bố mẹ nó càng ngày càng to đẹp ra từ những xấp tiền ông Hai dúi cho nó. Trớ trêu nhiều khi Út Mén vừa ra về thì Bà Hai về xáp vô xà quần làm cho ngày hôm sau đó ông Hai phải bỏ cả thói quen chăm sóc cây cảnh mà nằm ngơi nghỉ. Cũng giống như hôm nay:
Út Mén xong việc bước vô phòng đã thấy ông Hai trần truồng nằm trên giường chờ đợi, một tay cầm con cặċ chà bá dựng đứng lên, một tay đưa ngón trỏ chậm chậm trên đầu cặċ kéo lên một vệt tinh trong như sợi chỉ nói”Con cặċ anh nó khóc chờ em sáng giờ nèh”.
Út Mén cười nguýt ông Hai một cái nói: “Chờ em tắm chút nha, mới làm vườn xong người em dơ lắm”, nói xong bỏ vô nhà tắm cởi đồ xả nước móc Ɩồŋ kỳ cọ… Nằm chờ lâu quá đỗi ông Hai vội ôm con cặċ nứng chạy vô nhằm lúc Út Mén đang đứng gác 1 chân lên thành bồn tắm lấy chai nước hoa chanel 5 của bà Hai xịt ra tay xoa xoa chà vào đám lông Ɩồŋ. Nhìn thấy ông Hai, nó liền hẩy mu lên lấy mấy đầu ngón tay vạch mép Ɩồŋ banh ra như thể muốn khoe cái động tiên đo đỏ có ai muốn vào không? Hoa cả mắt, đỏ bừng tai, qụy xuống chân sàn nhà ông Hai quỳ gối lết ngay tới vục mặt vào lỗ Ɩồŋ Út Mén húp mút tới tấp làm phát ra những tiếng nghe nhóp nhép choen choét. Mút húp mỏi cả miệng, ông Hai đứng lên bế Út Mén vào giường hành sự tiếp.
Đặt Út Mén sấp xuống mép giường, cầm cặċ đâm vào từ phía sau một cái ót rồi nhấp cái nào ra cái ấy. Ông quyết trả thù cái vụ nó vừa khiêu khích ông lúc nãy, ông càng dập mạnh bên dưới Út Mén càng ú ớ rên to hơn rồi úp mặt xuống giường cố giấu đi cái cảm giác đang sướng rêm ở tột cùng cơn nứng.
Ông Hai càng dập, Út Mén càng rên rỉ, cho Út Mén vòng 2 chân qua sau lưng, nắm 2 bên hông nó lấy thế ghị vô mà nắc… nắc… cứ tư thế đó ông đụ cho đến khi ông bắn bắn, xối xả…
– Ah… ahh… ra anh ra.
Út mén vòng tay ra sau lưng kéo người ông Hai đè chặt vào lưng nó rồi nói: “Hôm nay sao anh sung dzữ dzậy?”
– Nén thở ông Hai cười nói bảnh “sung như dzậy để đụ cho em sướng chứ sao”.
– Mà Ɩồŋ em sướng thiệt đó, anh có mệt không? Nằm yên em lấy khăn lau người cho.
Thấy mấy chậu bông bị gió đổ ngang, Út Mén quay bước dựng lại cho ngay. Hành động khá tự nhiên nhưng nó lọt vô mắt bà Hai lúc đó còn ngồi trên taxi vừa dừng trước cổng. Bà thấy thương và tin yêu Út Mén thiệt tình.
– Về hả con, ông Hai đâu?
– Dạ ở trong phòng, sáng giờ không chịu ra, con sợ không dám dzô dọn phòng, có gì bà Hai thương con.
– Dậy sao thiệt không?
– Con cũng hỏng biết, hỏng biết ông Hai bệnh hay nhớ bà… Út Mén lấp lửng.
Bước vô phòng thấy ông Hai nằm trên giường đắp chăn ngang bụng, phía dưới con cặċ thò lò ngoẻo đầu nằm ngang như lươn mắc cạn. Tội nghiệp chồng nhớ mình chờ đợi, bà hai tụt quần tụt áo leo lên cầm cặċ mơn trớn, bà bắt đầu bú liếm, có điều con cặċ của ông Hai cứ cưng cứng lại xíu xuống nhũn ra. Bà cười tự nhủ chắc là sắp hết mực rồi, lục túi xách lấy ra típ keo thần thánh (nghe nói chỉ bôi một chút lên đầu cặċ là cả tiếng không ra, yếu sinh lý cũng dương cường như mãnh hổ châu phi, con dâu bà đêm nào chẳng on – line bán nó đắt như tôm tươi… bà chôm 1 típ) bôi nhẹ lên đầu cặċ ông Hai, hiệu nghiệm hay không? Bôi thêm chút nữa, chút nữa cho chắc ăn.
Quả là thần dược, quả là danh bất hư truyền, con cặċ trong miệng bà ào ào đứng lên theo tiếng gọi. Ông Hai đang mơ mơ ngủ nghĩ con Út Mén liền đưa tay nắm đầu hẩy dái nắc lia nắc lịa.
Biết sướng là sướng, biết khổ là khổ, cổ nhân nói thế. Bà Hai thấy con cặċ trong mồm cứng như sắt nguội nên hào hứng bú liếm và còn nhủ lòng mai về nhà con dâu phải chôm thêm mới được. Ông Hai lờ vờ đưa tay nắm đầu bà Hai dập vào cặċ mà tưởng ra đầu Út Mén nên dập đáo dập để cho mày biết lễ độ, con Út Mén này mày dám phẹt tao bung cả mật ra giường.
Chỉ đến khi bà Hai ngồi lên phi ngựa, ông Hai mới như người vừa trở về từ cõi mộng, nhìn cái mặt dâm dâm của bà Hai, khoái chí ông hẩy người lên làm bà Hai kêu rú lên vì sướng. Được thể bà Hai tiếp tục nhún nhảy tới tấp dập lên dập xuống, lúc mỏi mỏi chân thì bà Hai nằm xuống úp trọn mu Ɩồŋ lên cặċ ông Hai càng cưa sàng sẩy một hồi rồi lại ngồi lên phi ngựa. Đếm ra không biết mấy lần càng cưa phi ngựa, bà Hai bò tới vịn đầu giường đưa mông đưa Ɩồŋ hẩy hẩy. Đưa đầu cặċ vẩy vẩy vào 2 cái cà vạt lầy nhầy ướt bóng dâm thủy của bà Hai, lừa tách nó ra rồi thọc vào rút ra đụ chí tử. Bà Hai lúc này như lên đồng lúc rú lúc rên, hết đập đập lại nắm đầu giường giật giật theo cơn sướng liên tu bất tận trong Ɩồŋ nứng của bà. Ông Hai cũng nứng theo dập bành bành.
– Hựh… Hựh… Ah Ah Ah… tui sướng, tui sướng. Ụhh ụ sướng Ɩồŋ quá ông ơi. Ui ui tui ra… Ui ui… ui ông ra đi… ra cho tui sướng cái Ɩồŋ đi.
– Bành bành phờ… ạch… Bành bành phờ… ạch… Ôi ôi tui ra… tui cũng ra nè. Bà… bà… sướng sướng… sướng không bà?
– Ui… ra chưa dzậy ông!
– Rồi, tui ra rồi đó. Ông Hai trả lời rồi nằm lăn ra giường hổn hển thở dốc.
– Ủa sao tui hòng thấy gì. Bà Hai đưa tay móc trong Ɩồŋ ra một mớ tinh trùng lầy nhầy.
– Ủa sao hôm nay ít dzậy!!! Mà ông ra lúc nào tui hỏng biết?
– Thì chờ bà hoài, sáng giờ sục ra sục vào còn có chút đó chứ sao(ông Hai nói trớ).
– Tức tức trong cái Ɩồŋ nứng, bà Hai bỏ đi vào phòng tắm. Chợt nhìn thấy vết tinh trùng Út Mén móc vải ra còn dính trên bồn cầu lúc nãy, quẹt tay đưa lên hửi hửi rồi le lưỡi liếm: Đúng là ổng tự sướng vải ra đây. Cơn giận tan biến bầu trời lại bình minh, bà Hai vào nằm cạnh, vuốt ve ngực ông Hai nhỏ nhẹ nói: “Lúc rày ông làm vườn dữ lắm hả, lớn tuổi rồi bớt làm đi, giữ gìn sức khỏe mà ở lâu với tui với cháu, mai tui kêu con Út Mén làm thêm mấy ngày trong tuần coi vườn coi cảnh cho ông, có gì trả thêm cho nó chút đỉnh”. Nhìn đồng hồ trên tường, bà Hai mỉm cười thỏa mãn: “Trời bữa nay ổng đụ mình gần 2 tiếng, hèn gì ổng thở thấy thương”.
Nhà bố mẹ Út Mén bây giờ không những cao to nhất trong cái xóm nghèo, mà nội thất bên trong cũng chẳng kém đại gia cỡ trung trung nơi thành phố, giàu có tăng nhanh theo cái Ɩồŋ càng ngày càng toác hoác của Út Mén. Con cặċ của ông Hai hình như teo lại đụ không đã như ngày xưa, chắc hôm nào mua râu rồng cho ông đụ mới đã Ɩồŋ, Út Mén nghĩ nghĩ chắc như bắp dzậy.
Ngọc dương, Tay gấu, Nhung hươu… Viagra, Cialis… Kẹo thần thánh, cao sìn sú… toàn là đồ dỏm. Hôm nay bà Hai cầm hai lóng cao Bạch hổ cốt tinh đặt mua từ Ấn Độ đưa cho Út Mén, dặn dò nó phải làm đúng theo lời bà hướng dẫn thêm mật ong, đường phèn sắc thành kẹo viên để bồi bổ tinh lực cho ông Hai.
Để lại một bình luận